Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1135: Viêm Đế đã tới
Chương 1135: Viêm Đế đã tới
Tiêu Kình còn đang túm cổ Đại Đế Đông Hoàng, ông ấy đang lấy đi kí ức của Đại Đế Đông Hoàng
Nhưng Tiêu Kình chưa biết Di Hồn Đại Pháp, tất cả những gì ông dùng là một loại bí pháp đặc biệt, khi lấy đi kí ức khá lâu mà thôi. Đại Đế Đông Hoàng cảm nhận được năng lượng linh hồn của mình bị rút đi từng chút một, vô cùng đau đớn.
Anh ta hét lớn: “Mau thả tôi ra, tên khốn!” “Nếu như ông giết tôi, thì sẽ là kẻ địch của cả Đế Vương khu, cho dù ông là ai, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết!”
Tiêu Kình tức giận nói: “Trong mắt tôi anh chỉ là rác rưởi thôi!” “Tôi đã nói rồi tôi sẽ không để anh chết dễ vậy đâu, tôi lấy đi kí ức của anh trước, rồi từ từ rút cạn linh hồn của anh!” “Sau đó tôi sẽ giết Trần Bắc Huyền, tóm lại ai muốn giết con trai tôi đều phải chết, không ai được sống sót. Vừa rồi khi hai người Tiêu Kình và Lâm Như Tuyết tới đã vô cùng phẫn nộ.
Bọn họ nhìn thấy con trai bị nhốt trong trận pháp Chu Tiên, sắp bị người ta giết, họ lại nhìn thấy con dâu cũng suýt chút nữa bị giết.
Trong lòng hai người chỉ sự phẫn nộ và ý định giết chóc cao ngút trời.
Lâm Như Tuyết đã đến phía trước trận pháp Chu Tiên, tấn công về phía Ngũ hành tôn giả.
Ngũ hành tôn giả lúc này ai nấy cũng vô cùng tức giận.
Họ thấy Trần Bắc Huyền đã bị đánh phế, lại thấy Để Vương Tây Độc bị người phụ nữ trước mặt dẫm chết, còn Đại Đế Đông Hoàng cũng sẽ bị giết chết sớm thôi.
Nhưng năm người bọn họ vẫn duy trì vận hành trận pháp Chu Tiên.
Vì những người ở trong trận pháp Chu Tiên không thể bị giết, họ không thể rút lui, nếu không sức mạnh của trận pháp Chu Tiên sẽ bị phản tác dụng, giết chết năm người bọn họ.
Trên người Lâm Như Tuyết phát ra sức mạnh cực kỳ khủng khiếp, mà lúc này Kim tôn giả hét lớn một tiếng: “Toàn bộ quân Cẩm vệ nghe lệnh xông lên, ngăn bọn chúng lại!”
Hơn tám trăm tên quân Cẩm vệ bao quanh Lâm Như
Tuyết.
Đám quân Cẩm vệ lớn mạnh như vậy.
Nhưng Lâm Như Tuyết quá mạnh, tuy không giết chết được quân Cẩm vệ, nhưng mới ra một chiêu đã đánh bay hơn trăm người
Dù có hơn tám trăm người, Lâm Như Tuyết dùng bốn đến năm chiêu sẽ khiến họ bị đánh bay xa đến vài trăm mét.
Sau đó Lâm Như Tuyết sử dụng sức mạnh cực lớn đánh về phía của Ngũ hành tôn giả.
Sức mạnh huyết mạch màu đỏ sẫm bao kín Ngũ hành tôn giả, bùm một tiếng, sức mạnh của Lâm Như Tuyết lại không phá vỡ được phòng ngự của Ngũ hành tôn giả .
Vì năm người năm yếu tố kim mộc thủy hỏa thổ hợp lại thành một thể.
Phòng ngự của họ cực kỳ lợi hại, hơn nữa họ đang dùng trận pháp Chu Tiên, sức mạnh của trận pháp Chu Tiên cũng sẽ ngăn không cho kẻ địch bên ngoài phá vỡ trận pháp.
Lúc này Ninh Khinh Vân và Võ Thần ở trong trận pháp Chu Tiên sức mạnh của hai người đang bị rút cạn rất nhanh, họ chỉ có thể giữ được vài phút nữa.
Lâm Như Tuyết nhìn ra tình hình bên này, nhìn Tiêu Kình hét lớn: “Còn không mau giết hết những người bên đó đi rồi qua đây giúp một tay”
Sau khi Tiêu Kình nghe thấy vợ gọi, đánh thẳng một chưởng vào não bộ của Đại Đế Đông Hoàng. “Bùm!” một tiếng, đầu của Đại Đế Đông Hoàng nổ tung thành một màn sương máu.
Trần Bắc Huyền còn chút hơi tàn, anh ta biết hôm nay nhất định phải chết.
Anh ta đột nhiên van xin: “Xin các người, các người có thể giết tôi, nhưng đừng gây tổn hại tới gia đình của tôi.” Trần Bắc Huyền lúc này mới hối hận, trong lòng anh ta cũng đã hối hận rồi.
Mà trước khi Đế Vương Tây Độc và Đại Đế Đông Hoàng chết đều rất kinh hãi, rất không cam lòng và rất hối hận.
Tiêu Kình vô cùng lạnh lùng: “Tôi đương nhiên là muốn giết cậu, sau đó giết tất cả người trong nhà cậu, như vậy mới có thể nhổ cỏ tận gốc. “Cũng giống cậu vậy không chỉ muốn giết con trai tôi, còn muốn giết con dâu tôi và tất cả những người bên cạnh Tiêu Hào.” “Giờ cậu xin tha thứ cũng đã quá muộn rồi.” Tiêu Kình dứt lời liền đánh một chưởng vỡ tan đầu của
Trần Bắc Huyền, giống như đánh vỡ đánh vỡ một quả dưa hấu.
Tiêu Kình chẳng thèm nhìn lấy một cái, cũng không quay đầu, bóng dáng liền vụt đi rời khỏi chỗ cũ, đến trước mặt Lâm Như Tuyết.
Hai vợ chồng họ hợp lại đánh bay hết hơn tám trăm tên quân Cẩm vệ, đám người này đã không thể đứng lên nổi.
Tuy nói khôi giáp của họ không thể phá vỡ, nhưng cơ thể của họ ở bên trong khôi giáp đã bị đánh thương nặng, không thể đứng lên được nữa.
Tiêu Kình lạnh lùng nhìn Ngũ hành tôn giả hét lớn một tiếng: “Nếu không muốn chết, lập tức dừng trận pháp Chu Tiên lại.”
Kim tôn giả tức giận nói: “Hai tên ác ma các người giết chết Tam Đại Đế Vương của Kỳ Hạ chúng tôi, các người phải chết!” “Nếu các người có bản lĩnh thì tự phá vỡ trận pháp Chu Tiên đi!”
Lúc này, từ trong miệng của Tiêu Kình xuất hiện một ngọn hỏa diệm mạnh mẽ, đây là Kỳ Lân Chi Hỏa của Kỳ Lân máu.
Ngọn lửa bùng lên trong mắt Tiêu Kình, cả người đều biến thành màu đỏ máu.
Sát khí cực mạnh, bao phủ toàn bộ trận pháp Chu Tiên.
Tiêu Kình hét lớn: “Giờ tôi cho các người một cơ hội cuối cùng, lập tức thu lại toàn bộ sức mạnh, dừng vận hành trận pháp Chu Tiên lại. “Tôi có thể tha mạng cho các người, nếu không cả năm người đều phải chết, hơn nữa sau khi năm người các người đã chết, Kỳ Hạ chắc chắn sẽ phải đối mặt với sự xâm lược của kẻ địch bên ngoài.
Ngũ hành tôn giả vẫn luôn đào tại quân Cẩm vệ, là lực lượng mạnh nhất của Kỳ Hạ, nếu như năm người bọn họ chết, Kỳ Hạ chắc chắn sẽ đối mặt với sự xâm lược của kẻ địch bên ngoài.
Kim tôn giả tức giận nói: “Các người giết chết Thần Mộc Đế Vương, còn giết chết Tam Đại Đế Vương, Kỳ Hạ bây giờ còn cứu nổi sao?”
Tiêu Kình thấy hai người Ninh Khinh Vân và Võ Thần đã không thể giữ được bao lâu nữa, rất nhanh sẽ rơi vào hôn mê. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Kình cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, quyết định giết năm lão già bất tử này.”
Tiêu Kình cảnh cáo: “Giờ sẽ cho các người một cơ hội cuối cùng, nếu còn ngoan cố thì chỉ có con đường chết. Mắt của Lâm Như Tuyết cũng mang sát khí nói: “Chúng tôi không muốn giết năm người các người, nên mới cho các người cơ hội.” “Giờ tôi đếm đến ba, nếu các người không dừng lại chúng tôi sẽ cùng tấn công, đến lúc đó năm người các người chắc chắn phải chết."
Lâm Như Tuyết bắt đầu đếm số: “Ba hai...
Vào lúc Lâm Như Tuyết sắp đếm đến một, đột nhiên từ xa truyền tới một tiếng hét lớn, “Mong hai ngài dừng tay!”
Một thân ảnh màu vàng lướt qua đây, tốc độ rất nhanh, chớp mắt một cái đã tới trước mặt Lâm Như Tuyết và Tiêu Kình. Cả người mặc chiếc áo choàng màu vàng, vô cùng uy vũ.
Phía sau ông ta còn có bốn tên quân Cẩm vệ theo sau, người này là Viêm Đế.
Bốn tên quân cấm vệ này cứ nhìn chằm chằm Viêm Đế, không để Viêm Đế đi lung tung, muốn giam lỏng Viêm Đế ở Đế Vương khu.
Nhưng hôm nay ở đây xảy ra chuyện lớn như vậy Viêm Để há có thể không tới sao?
Viêm Đế không làm cách nào đuổi được bốn tên quân
Cấm vệ kia đi, chỉ có thể cùng họ tới đây.
Viêm Đế vừa đến đây, liền nhìn thấy một màn kinh khủng như vậy.
Tam Đại Đế Vương đã bị giết chết rồi, Ngũ hành tôn giả đang dùng trận pháp Chu Tiên để giết Tiêu Hào, nhìn thấy nơi này còn có hai vị Đế Vương rất mạnh.
Viêm Đế vừa nhìn đã nhận ra, Tiêu Kình bố của Tiêu Hào.
Vì lúc trước sau khi Tiêu Hào trở thành Đế Vương của Kỳ Hạ, Viêm Đế từng điều tra kỹ càng thông tin của Tiêu Hào, đương nhiên có xem qua ảnh bố mẹ của Tiêu Hào.
Viêm Đế luôn cho rằng bố mẹ của Tiêu Hào nhất định không đơn giản, vì gien huyết mạch quá mạnh.
Hôm nay Viêm Đế mới biết bố mẹ của Tiêu Hào mạnh tới mức nào.
Viêm Đế chỉ nhìn liếc qua Tiêu Kình, liền cảm nhận được áp lực lớn vô cùng.
Vì Tiêu Kình bây giờ đang trong lúc tức giận, đằng đẳng sát khí, cực kỳ phẫn nộ, sức mạnh và hơi thở của Đế Vương, lộ rõ không thể che đậy được. Viêm Đế tuy rất mạnh, nhưng đối mặt với Tiêu Kình đỉnh cao Đế Vương thì còn kém xa.
Sau khi Tiêu Kình thấy Viêm Đế đến cũng không bằng lòng nói: “Viêm Đế ngài đến rồi. “Giờ lập tức giải quyết cho xong chuyện trước mắt, nếu không tôi giết hết cả năm lão già bất tử này”
Viêm Đế là Đế Vương thực sự của Kỳ Hạ, cũng giống như vua ở thời cổ đại. Mà lúc này Viêm Đế đối mặt với Tiêu Kình, hết sức lo
SỢ.
Ông ta lập tức đến trước mặt Ngũ hành tôn giả nói: “Năm vị tôn giả đại nhân, mong các vị lập tức dừng tay, dỡ bỏ trận pháp Chu Tiên, thì Đế Vương khu của chúng ta vẫn còn đường lui. “Nếu như các người ngoan cố muốn giết Tiêu Hào, hôm nay Đế Vương khu sẽ bị hủy toàn bộ.
Tiêu Kình còn đang túm cổ Đại Đế Đông Hoàng, ông ấy đang lấy đi kí ức của Đại Đế Đông Hoàng
Nhưng Tiêu Kình chưa biết Di Hồn Đại Pháp, tất cả những gì ông dùng là một loại bí pháp đặc biệt, khi lấy đi kí ức khá lâu mà thôi. Đại Đế Đông Hoàng cảm nhận được năng lượng linh hồn của mình bị rút đi từng chút một, vô cùng đau đớn.
Anh ta hét lớn: “Mau thả tôi ra, tên khốn!” “Nếu như ông giết tôi, thì sẽ là kẻ địch của cả Đế Vương khu, cho dù ông là ai, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết!”
Tiêu Kình tức giận nói: “Trong mắt tôi anh chỉ là rác rưởi thôi!” “Tôi đã nói rồi tôi sẽ không để anh chết dễ vậy đâu, tôi lấy đi kí ức của anh trước, rồi từ từ rút cạn linh hồn của anh!” “Sau đó tôi sẽ giết Trần Bắc Huyền, tóm lại ai muốn giết con trai tôi đều phải chết, không ai được sống sót. Vừa rồi khi hai người Tiêu Kình và Lâm Như Tuyết tới đã vô cùng phẫn nộ.
Bọn họ nhìn thấy con trai bị nhốt trong trận pháp Chu Tiên, sắp bị người ta giết, họ lại nhìn thấy con dâu cũng suýt chút nữa bị giết.
Trong lòng hai người chỉ sự phẫn nộ và ý định giết chóc cao ngút trời.
Lâm Như Tuyết đã đến phía trước trận pháp Chu Tiên, tấn công về phía Ngũ hành tôn giả.
Ngũ hành tôn giả lúc này ai nấy cũng vô cùng tức giận.
Họ thấy Trần Bắc Huyền đã bị đánh phế, lại thấy Để Vương Tây Độc bị người phụ nữ trước mặt dẫm chết, còn Đại Đế Đông Hoàng cũng sẽ bị giết chết sớm thôi.
Nhưng năm người bọn họ vẫn duy trì vận hành trận pháp Chu Tiên.
Vì những người ở trong trận pháp Chu Tiên không thể bị giết, họ không thể rút lui, nếu không sức mạnh của trận pháp Chu Tiên sẽ bị phản tác dụng, giết chết năm người bọn họ.
Trên người Lâm Như Tuyết phát ra sức mạnh cực kỳ khủng khiếp, mà lúc này Kim tôn giả hét lớn một tiếng: “Toàn bộ quân Cẩm vệ nghe lệnh xông lên, ngăn bọn chúng lại!”
Hơn tám trăm tên quân Cẩm vệ bao quanh Lâm Như
Tuyết.
Đám quân Cẩm vệ lớn mạnh như vậy.
Nhưng Lâm Như Tuyết quá mạnh, tuy không giết chết được quân Cẩm vệ, nhưng mới ra một chiêu đã đánh bay hơn trăm người
Dù có hơn tám trăm người, Lâm Như Tuyết dùng bốn đến năm chiêu sẽ khiến họ bị đánh bay xa đến vài trăm mét.
Sau đó Lâm Như Tuyết sử dụng sức mạnh cực lớn đánh về phía của Ngũ hành tôn giả.
Sức mạnh huyết mạch màu đỏ sẫm bao kín Ngũ hành tôn giả, bùm một tiếng, sức mạnh của Lâm Như Tuyết lại không phá vỡ được phòng ngự của Ngũ hành tôn giả .
Vì năm người năm yếu tố kim mộc thủy hỏa thổ hợp lại thành một thể.
Phòng ngự của họ cực kỳ lợi hại, hơn nữa họ đang dùng trận pháp Chu Tiên, sức mạnh của trận pháp Chu Tiên cũng sẽ ngăn không cho kẻ địch bên ngoài phá vỡ trận pháp.
Lúc này Ninh Khinh Vân và Võ Thần ở trong trận pháp Chu Tiên sức mạnh của hai người đang bị rút cạn rất nhanh, họ chỉ có thể giữ được vài phút nữa.
Lâm Như Tuyết nhìn ra tình hình bên này, nhìn Tiêu Kình hét lớn: “Còn không mau giết hết những người bên đó đi rồi qua đây giúp một tay”
Sau khi Tiêu Kình nghe thấy vợ gọi, đánh thẳng một chưởng vào não bộ của Đại Đế Đông Hoàng. “Bùm!” một tiếng, đầu của Đại Đế Đông Hoàng nổ tung thành một màn sương máu.
Trần Bắc Huyền còn chút hơi tàn, anh ta biết hôm nay nhất định phải chết.
Anh ta đột nhiên van xin: “Xin các người, các người có thể giết tôi, nhưng đừng gây tổn hại tới gia đình của tôi.” Trần Bắc Huyền lúc này mới hối hận, trong lòng anh ta cũng đã hối hận rồi.
Mà trước khi Đế Vương Tây Độc và Đại Đế Đông Hoàng chết đều rất kinh hãi, rất không cam lòng và rất hối hận.
Tiêu Kình vô cùng lạnh lùng: “Tôi đương nhiên là muốn giết cậu, sau đó giết tất cả người trong nhà cậu, như vậy mới có thể nhổ cỏ tận gốc. “Cũng giống cậu vậy không chỉ muốn giết con trai tôi, còn muốn giết con dâu tôi và tất cả những người bên cạnh Tiêu Hào.” “Giờ cậu xin tha thứ cũng đã quá muộn rồi.” Tiêu Kình dứt lời liền đánh một chưởng vỡ tan đầu của
Trần Bắc Huyền, giống như đánh vỡ đánh vỡ một quả dưa hấu.
Tiêu Kình chẳng thèm nhìn lấy một cái, cũng không quay đầu, bóng dáng liền vụt đi rời khỏi chỗ cũ, đến trước mặt Lâm Như Tuyết.
Hai vợ chồng họ hợp lại đánh bay hết hơn tám trăm tên quân Cẩm vệ, đám người này đã không thể đứng lên nổi.
Tuy nói khôi giáp của họ không thể phá vỡ, nhưng cơ thể của họ ở bên trong khôi giáp đã bị đánh thương nặng, không thể đứng lên được nữa.
Tiêu Kình lạnh lùng nhìn Ngũ hành tôn giả hét lớn một tiếng: “Nếu không muốn chết, lập tức dừng trận pháp Chu Tiên lại.”
Kim tôn giả tức giận nói: “Hai tên ác ma các người giết chết Tam Đại Đế Vương của Kỳ Hạ chúng tôi, các người phải chết!” “Nếu các người có bản lĩnh thì tự phá vỡ trận pháp Chu Tiên đi!”
Lúc này, từ trong miệng của Tiêu Kình xuất hiện một ngọn hỏa diệm mạnh mẽ, đây là Kỳ Lân Chi Hỏa của Kỳ Lân máu.
Ngọn lửa bùng lên trong mắt Tiêu Kình, cả người đều biến thành màu đỏ máu.
Sát khí cực mạnh, bao phủ toàn bộ trận pháp Chu Tiên.
Tiêu Kình hét lớn: “Giờ tôi cho các người một cơ hội cuối cùng, lập tức thu lại toàn bộ sức mạnh, dừng vận hành trận pháp Chu Tiên lại. “Tôi có thể tha mạng cho các người, nếu không cả năm người đều phải chết, hơn nữa sau khi năm người các người đã chết, Kỳ Hạ chắc chắn sẽ phải đối mặt với sự xâm lược của kẻ địch bên ngoài.
Ngũ hành tôn giả vẫn luôn đào tại quân Cẩm vệ, là lực lượng mạnh nhất của Kỳ Hạ, nếu như năm người bọn họ chết, Kỳ Hạ chắc chắn sẽ đối mặt với sự xâm lược của kẻ địch bên ngoài.
Kim tôn giả tức giận nói: “Các người giết chết Thần Mộc Đế Vương, còn giết chết Tam Đại Đế Vương, Kỳ Hạ bây giờ còn cứu nổi sao?”
Tiêu Kình thấy hai người Ninh Khinh Vân và Võ Thần đã không thể giữ được bao lâu nữa, rất nhanh sẽ rơi vào hôn mê. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Kình cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, quyết định giết năm lão già bất tử này.”
Tiêu Kình cảnh cáo: “Giờ sẽ cho các người một cơ hội cuối cùng, nếu còn ngoan cố thì chỉ có con đường chết. Mắt của Lâm Như Tuyết cũng mang sát khí nói: “Chúng tôi không muốn giết năm người các người, nên mới cho các người cơ hội.” “Giờ tôi đếm đến ba, nếu các người không dừng lại chúng tôi sẽ cùng tấn công, đến lúc đó năm người các người chắc chắn phải chết."
Lâm Như Tuyết bắt đầu đếm số: “Ba hai...
Vào lúc Lâm Như Tuyết sắp đếm đến một, đột nhiên từ xa truyền tới một tiếng hét lớn, “Mong hai ngài dừng tay!”
Một thân ảnh màu vàng lướt qua đây, tốc độ rất nhanh, chớp mắt một cái đã tới trước mặt Lâm Như Tuyết và Tiêu Kình. Cả người mặc chiếc áo choàng màu vàng, vô cùng uy vũ.
Phía sau ông ta còn có bốn tên quân Cẩm vệ theo sau, người này là Viêm Đế.
Bốn tên quân cấm vệ này cứ nhìn chằm chằm Viêm Đế, không để Viêm Đế đi lung tung, muốn giam lỏng Viêm Đế ở Đế Vương khu.
Nhưng hôm nay ở đây xảy ra chuyện lớn như vậy Viêm Để há có thể không tới sao?
Viêm Đế không làm cách nào đuổi được bốn tên quân
Cấm vệ kia đi, chỉ có thể cùng họ tới đây.
Viêm Đế vừa đến đây, liền nhìn thấy một màn kinh khủng như vậy.
Tam Đại Đế Vương đã bị giết chết rồi, Ngũ hành tôn giả đang dùng trận pháp Chu Tiên để giết Tiêu Hào, nhìn thấy nơi này còn có hai vị Đế Vương rất mạnh.
Viêm Đế vừa nhìn đã nhận ra, Tiêu Kình bố của Tiêu Hào.
Vì lúc trước sau khi Tiêu Hào trở thành Đế Vương của Kỳ Hạ, Viêm Đế từng điều tra kỹ càng thông tin của Tiêu Hào, đương nhiên có xem qua ảnh bố mẹ của Tiêu Hào.
Viêm Đế luôn cho rằng bố mẹ của Tiêu Hào nhất định không đơn giản, vì gien huyết mạch quá mạnh.
Hôm nay Viêm Đế mới biết bố mẹ của Tiêu Hào mạnh tới mức nào.
Viêm Đế chỉ nhìn liếc qua Tiêu Kình, liền cảm nhận được áp lực lớn vô cùng.
Vì Tiêu Kình bây giờ đang trong lúc tức giận, đằng đẳng sát khí, cực kỳ phẫn nộ, sức mạnh và hơi thở của Đế Vương, lộ rõ không thể che đậy được. Viêm Đế tuy rất mạnh, nhưng đối mặt với Tiêu Kình đỉnh cao Đế Vương thì còn kém xa.
Sau khi Tiêu Kình thấy Viêm Đế đến cũng không bằng lòng nói: “Viêm Đế ngài đến rồi. “Giờ lập tức giải quyết cho xong chuyện trước mắt, nếu không tôi giết hết cả năm lão già bất tử này”
Viêm Đế là Đế Vương thực sự của Kỳ Hạ, cũng giống như vua ở thời cổ đại. Mà lúc này Viêm Đế đối mặt với Tiêu Kình, hết sức lo
SỢ.
Ông ta lập tức đến trước mặt Ngũ hành tôn giả nói: “Năm vị tôn giả đại nhân, mong các vị lập tức dừng tay, dỡ bỏ trận pháp Chu Tiên, thì Đế Vương khu của chúng ta vẫn còn đường lui. “Nếu như các người ngoan cố muốn giết Tiêu Hào, hôm nay Đế Vương khu sẽ bị hủy toàn bộ.