Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1129: Ngũ hành tôn giả
Chương 1129: Ngũ hành tôn giả
Lúc này sắc mặt của Đế vương Thần Mộc là một mảnh xanh mét, trong lòng Tam Đại Đế vương cũng xuất hiện nỗi sợ hãi.
Quân Cấm Vệ là lá bài tẩy của bọn họ, mà quân Cẩm Vệ của bây giờ đã không có bất kỳ tác dụng gì nữa rồi. Bọn họ cũng không muốn các quân Cẩm Vệ hy sinh vô ích.
Đế vương Thần Mộc quát to: "Tiêu Hào, cậu đúng là nói khoác mà không biết ngượng" "Ông còn nhớ không? Lần trước ông trốn khỏi Đế vương Khu, ông bị tôi đánh cho không chỗ có thể trốn, lần này thì ông chắc chắn phải chết."
Đế vương Thần Mộc cầm trường kiếm trong tay đánh về hướng của Tiêu Hào.
Trong tay Tiêu Hào xuất hiện hỏa diệm màu trắng và huyết mạch Thái Hư dung hợp vào nhau, bao phủ tới Đế vương Thần Mộc.
Hai người gặp nhau ở chỗ trên không trung năm sáu chục mét, lực lượng trên kiếm dài của Đế vương Thần Mộc dài đến mấy chục mét, long trời lở đất như muốn xé rách không gian, như muốn phá hủy tất cả ở trước mắt.
Mà hỏa diệm và lực lượng trong tay Tiêu Hào nhìn như cũng không hề cường đại như thế, kỳ thật tất cả lực lượng đều đã được ngưng tụ ở trung tâm.
Trong nháy mắt khi hai loại lực lượng chạm vào nhau, lực lượng của Tiêu Hào đánh nát tất cả lực lượng của Đế vương Thần Mộc trong nháy mắt, mà hỏa diệm kinh khủng đã bao phủ Đế vương Thần Mộc.
Đế vương Thần Mộc biến thành một người lửa màu trắng.
Đến cả cơ hội để Đế vương Thần Mộc gào thét cũng không có, một giây sau đó, cả người ông ta hóa thành mảnh vụn, thành tro bụi, rơi xuống từ trên không trung, theo một trận gió mà bay về hướng xa xa, hóa thành hư không.
Tiêu Hào đã xử đẹp Đế vương Thần Mộc chỉ trong một chiêu: Sau đó Tiêu Hào đi về hướng Đại đế Đông Hoàng và
Đế vương Tây Độc.
Trần Bắc Huyền đã bỏ trốn mất dạng từ sớm rồi.
Hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc của lúc này cũng đang sợ hãi không thôi, bọn họ biết rõ Tiêu Hào mạnh đến đáng sợ, nhưng không nghĩ tới anh chỉ dùng một chiêu là đã xử đẹp Đế vương Thần Mộc.
Đế vương Thần Mộc là Viêm Đế đời trước, có thể nói còn mạnh hơn một chút so với thế hệ Viêm Đế hiện nay.
Tiêu Hào có thể giết chết Đế vương Thần Mộc, nói cách khác thì Đế vương Khu của Kỳ Hạ không có ai là đối thủ của Tiêu Hào.
Bây giờ, đến dũng khí đánh một trận thôi mà hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc cũng không có. Đại đế Đông Hoàng vội vàng nói: "Tiêu Hào, cuộc so tài Đế Vương tranh bá sắp bắt đầu rồi!" "Nếu như cậu giết hai người chúng ta thì thực lực của Kỳ Hạ sẽ giảm đi nhiều, nếu mà chúng ta thua trong cuộc so tài Đế vương tranh bá thì hậu quả khó mà lường được."
Sát khí của Tiêu Hào quét về phía hai người, Tiêu Hào nói: "Cuộc so tài Đế vương tranh bá có Viêm Đế đi tham gia, cũng có Ma Đế và Võ Thần đi tham gia!" "Cần những đồ bỏ đi như các người để làm cái gì, chịu chết đi!" Tiêu Hào đằng đằng sát khí, Bạch sắc hỏa diệm bao bọc về hướng hai người.
Mà đúng lúc này, ngoài mấy trăm thước trên không trung truyền đến một tiếng gầm: "Đúng là cực kỳ cuồng vọng, cậu nghĩ rằng Kỳ Hạ chúng ta hết người rồi sao!"
Giọng nói kia như tiếng sấm cuồn cuộn, ngay sau đó có hơn mười tia chớp từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Tiêu Hào.
Hóa giải toàn bộ Bạch sắc hỏa diệm do Tiêu Hào công kích đến, mà từng luồng lực lượng thần bí cuốn lấy hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc.
Trong nháy mắt hai người biến mất tại chỗ, tới nơi cách đó hơn ngàn mét.
Hiện tại ở ngoài trăm mét trên không trung
Một con chim đại bàng từ trời đáp xuống, phía trên là năm lão giả tóc trắng xoá đang đứng. Chim đại bàng tới trên mặt đất, đánh ra một cái hố to trên mặt đất, cát bụi bay lên.
Bởi vì tốc độ của chim đại bàng cực nhanh, cho nên mới đánh ra hố to sâu bảy tám mét ở trên mặt đất.
Năm lão giả tóc trắng xoá bay lên từ bên trong cái hố to, năm người này ăn mặc vô cùng kỳ lạ.
Bọn họ mặc trường bào, mà trường bào của bọn họ là năm loại màu sắc, lần lượt đại diện cho kim mộc thủy hỏa thổ.
Tiêu Hào vừa nhìn thấy năm người này là đã biết được thân phận của bọn họ, năm người này là Viêm Đế của mấy đời trước.
Lực lượng mà năm người này tu luyện vô cùng đáng sợ, lần lượt tu luyện lực lượng của năm loại thuộc tính đến cực hạn.
Vì vậy con người của năm người cũng là năm loại màu sắc khác nhau. Khí tức trên thân bọn hắn bất cứ lúc nào cũng đang phát tán ra lực lượng Ngũ Hành.
Năm người đứng chung một chỗ rồi hợp nhất Ngũ
Hành.
Giống như một người đạt đến một loại trạng thái hoàn mỹ và cân bằng.
Năm người này xưng là ngũ hành tôn giả.
Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc đang ở trước mặt ngũ hành tôn giả, hai người lập tức quỳ xuống hành đại lễ: "Chào ngũ hành tôn giả " Tiêu Hào nhìn thấy năm người này thì cười to hai tiếng: "Ha ha, thật không nghĩ tới là năm người mạnh nhất Kỳ Hạ, ngũ hành tôn giả!" "Các ông vì giết tôi, vì đối phó tôi, mà lại bỏ ra vốn lớn như thế!" "Chẳng những cho quân Cẩm Vệ ra sân, đến cả ngũ hành tôn giả cũng ra sân."
Tiêu Hào đang đùa cợt.
Kim tôn giả mở miệng, ánh mắt lạnh lùng nói với Tiêu
Hào: "Ngài Nam Đế, cậu có thể mang người của cậu rời đi được rồi đấy." "Ngài Ma Đế, còn có ngài Võ Thần, hai người các người cũng lập tức rời khỏi đây, rời khỏi địa bàn của Kỳ Hạ"
Tiêu Hào còn tưởng rằng sau khi năm người này tới sẽ muốn ra tay giết mình, không ngờ tới vậy mà bọn họ lại thả cho Tiêu Hào và người nhà cùng nhau rời đi. Tiêu Hào cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mà giờ này khắc này Tiêu Hào không muốn đi nữa rồi.
Chuyện phát triển đến loại cục diện bây giờ thì anh làm sao mà có thể đi cho được? Anh còn chưa có giết chết Đại đế Đông Hoàng và Đại để Tây Độc, còn có tên Trần Bắc Huyền chết tiệt kia nữa.
Tại sao anh lại có thể rời đi chứ?
Chỉ có diệt sát những kẻ thù này thì anh mới đi, coi như là thể diện của ngũ hành tôn giả thì Tiêu Hào cũng sẽ không cho.
Bởi vì Đế vương Khu đã hoàn toàn chọc giận Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói: "Muốn tôi rời đi cũng được, ba người Đại đế Đông Hoàng, Đế vương Tây Độc, còn cả Trần Bắc Huyền phải tự sát ở trước mặt tôi." "Tôi sẽ đi ngay lập tức, tôi cũng cam đoan vĩnh viễn sẽ không trở về."
Kim tôn giả nghe vậy mà giận dữ: “Đúng là càn rỡ quá thể, hiện tại thả cậu đi là cho cậu một con đường sống, nếu như cậu không muốn đi thì chỉ có một con đường chết" Nhớ đọc truyện trên *tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào cười lạnh hai tiếng, nói: "Nghe đồn ngũ hành tôn giả là năm người chính nghĩa nhất của Kỳ Hạ "Hiện tại xem ra ngũ hành tôn giả cũng là có tiếng mà không có miếng, chỉ biết vẽ đường cho hươu chạy mà thôi."
Tiêu Hào đã từng gặp qua ngũ hành tôn giả, còn từng hỏi ngũ hành tôn giả một chút vấn đề trong tu luyện, ngũ hành tôn giả cũng rất xem trọng Tiêu Hào.
Không ai từng nghĩ tới hiện tại sẽ phát triển thành loại cục diện này, song phương đối địch.
Kim tôn giả nói: "Điều này không phải là ân oán cá nhân giữa song phương các người, trận chiến này liên quan đến Kỳ Hạ, liên quan đến Đế vương Khu." "Còn liên quan đến cuộc so tài Đế vương tranh bá của mấy tháng sau, vì vậy hiện tại bất kỳ thế lực nào của Kỳ Hạ cũng không thể bị tổn thất." "Nếu như hôm nay cậu giết vài tên để vương này, thực lực Kỳ Hạ sẽ không lớn bằng lúc trước, sẽ bị kẻ địch của quốc gia khác nhìn chằm chằm "Lẽ nào kết quả này là thứ cậu muốn nhìn thấy sao?" "Ha ha ha ha!" Tiêu Hào cười lớn vài tiếng rồi nói: "Vô cùng nhàm chán!" "Đừng có nói với tôi đạo lý lớn gì cả, đừng có nói cái gì mà lấy toàn cục làm trọng, đừng có nói cái gì mà vinh quang của quốc gia và hậu quả nghiêm trọng." "Coi như là đến lúc đó Kỳ Hạ gặp tai hoạ và nguy hiểm, cũng không phải là do tôi tạo thành!" "Mà là do các người tạo thành, điều hiện tại mà tôi muốn làm chính là bảo vệ người nhà và bạn bè của tôi, giết chết địch nhân của tôi, chỉ đơn giản như vậy thôi." "Dù sao Tiêu Hào tôi đầu đội trời chân đạp đất là một người đàn ông tốt, có ân báo ân, có thù báo thù, chỉ đơn giản như vậy thôi."
Trên mặt Kim tôn giả dần lạnh lẽo, nói: "Tiêu Hào, cậu đã giết chết Đế vương Thần Mộc rồi mà vẫn chưa hả hận sao?" "Lẽ nào hôm nay cậu nhất định phải giết chết Tam Đại Đế vương sao?"
Tiêu Hào nói: "Không sai, giết chết Tam Đại Đế vương, tôi sẽ dẫn người nhà và bạn bè của tôi rời đi!" "Mà trở về tôi còn muốn tìm một người tính sổ, đó chính là nhà họ Nhiếp, tôi sẽ nhổ tận gốc nhà họ Nhiếp, hủy diệt nhà họ Nhiếp một cách triệt để."
Sắc mặt của Kim tôn giả càng ngày càng lạnh, nói: "Tiêu Hào, tôi không có cách nào đồng ý yêu cầu của cậu được!" "Hiện tại tôi cho cậu cơ hội để cho cậu rời đi, nếu như cậu không đi thì cậu sẽ thật sự không có cơ hội rời đi nữa!" "Năm người chúng ta liên thủ thì cậu căn bản không phải là đối thủ, coi như Võ Thần liên thủ với Ma Đế thì cũng chỉ có một con đường chết"
Tiêu Hào biết rõ năng lực của ngũ hành tôn giả, năm người liên thủ, đã tu luyện đến cực hạn.
Chỉ sợ rằng là trạng thái Đế Vương đỉnh phong, hoặc là nói đã đạt đến cảnh giới Đế Vương đại viên mãn. Bởi vì đến Tiêu Hào cũng không nhìn thấu được khí tức và lực lượng của năm người này.
Thế nhưng Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không lùi bước! Tiêu Hào tiến lên một bước, khí tức vô cùng cường đại bao phủ tới năm người.
Mà Ninh Khinh Vân đi tới bên cạnh Tiêu Hào và đứng thành một hàng với Tiêu Hào.
Võ Thần cũng không yếu thế chút nào, đi tới bên cạnh Tiêu Hào, ba người chuẩn bị liên thủ để đối kháng với ngũ hành tôn giả.
Lúc này sắc mặt của Đế vương Thần Mộc là một mảnh xanh mét, trong lòng Tam Đại Đế vương cũng xuất hiện nỗi sợ hãi.
Quân Cấm Vệ là lá bài tẩy của bọn họ, mà quân Cẩm Vệ của bây giờ đã không có bất kỳ tác dụng gì nữa rồi. Bọn họ cũng không muốn các quân Cẩm Vệ hy sinh vô ích.
Đế vương Thần Mộc quát to: "Tiêu Hào, cậu đúng là nói khoác mà không biết ngượng" "Ông còn nhớ không? Lần trước ông trốn khỏi Đế vương Khu, ông bị tôi đánh cho không chỗ có thể trốn, lần này thì ông chắc chắn phải chết."
Đế vương Thần Mộc cầm trường kiếm trong tay đánh về hướng của Tiêu Hào.
Trong tay Tiêu Hào xuất hiện hỏa diệm màu trắng và huyết mạch Thái Hư dung hợp vào nhau, bao phủ tới Đế vương Thần Mộc.
Hai người gặp nhau ở chỗ trên không trung năm sáu chục mét, lực lượng trên kiếm dài của Đế vương Thần Mộc dài đến mấy chục mét, long trời lở đất như muốn xé rách không gian, như muốn phá hủy tất cả ở trước mắt.
Mà hỏa diệm và lực lượng trong tay Tiêu Hào nhìn như cũng không hề cường đại như thế, kỳ thật tất cả lực lượng đều đã được ngưng tụ ở trung tâm.
Trong nháy mắt khi hai loại lực lượng chạm vào nhau, lực lượng của Tiêu Hào đánh nát tất cả lực lượng của Đế vương Thần Mộc trong nháy mắt, mà hỏa diệm kinh khủng đã bao phủ Đế vương Thần Mộc.
Đế vương Thần Mộc biến thành một người lửa màu trắng.
Đến cả cơ hội để Đế vương Thần Mộc gào thét cũng không có, một giây sau đó, cả người ông ta hóa thành mảnh vụn, thành tro bụi, rơi xuống từ trên không trung, theo một trận gió mà bay về hướng xa xa, hóa thành hư không.
Tiêu Hào đã xử đẹp Đế vương Thần Mộc chỉ trong một chiêu: Sau đó Tiêu Hào đi về hướng Đại đế Đông Hoàng và
Đế vương Tây Độc.
Trần Bắc Huyền đã bỏ trốn mất dạng từ sớm rồi.
Hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc của lúc này cũng đang sợ hãi không thôi, bọn họ biết rõ Tiêu Hào mạnh đến đáng sợ, nhưng không nghĩ tới anh chỉ dùng một chiêu là đã xử đẹp Đế vương Thần Mộc.
Đế vương Thần Mộc là Viêm Đế đời trước, có thể nói còn mạnh hơn một chút so với thế hệ Viêm Đế hiện nay.
Tiêu Hào có thể giết chết Đế vương Thần Mộc, nói cách khác thì Đế vương Khu của Kỳ Hạ không có ai là đối thủ của Tiêu Hào.
Bây giờ, đến dũng khí đánh một trận thôi mà hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc cũng không có. Đại đế Đông Hoàng vội vàng nói: "Tiêu Hào, cuộc so tài Đế Vương tranh bá sắp bắt đầu rồi!" "Nếu như cậu giết hai người chúng ta thì thực lực của Kỳ Hạ sẽ giảm đi nhiều, nếu mà chúng ta thua trong cuộc so tài Đế vương tranh bá thì hậu quả khó mà lường được."
Sát khí của Tiêu Hào quét về phía hai người, Tiêu Hào nói: "Cuộc so tài Đế vương tranh bá có Viêm Đế đi tham gia, cũng có Ma Đế và Võ Thần đi tham gia!" "Cần những đồ bỏ đi như các người để làm cái gì, chịu chết đi!" Tiêu Hào đằng đằng sát khí, Bạch sắc hỏa diệm bao bọc về hướng hai người.
Mà đúng lúc này, ngoài mấy trăm thước trên không trung truyền đến một tiếng gầm: "Đúng là cực kỳ cuồng vọng, cậu nghĩ rằng Kỳ Hạ chúng ta hết người rồi sao!"
Giọng nói kia như tiếng sấm cuồn cuộn, ngay sau đó có hơn mười tia chớp từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Tiêu Hào.
Hóa giải toàn bộ Bạch sắc hỏa diệm do Tiêu Hào công kích đến, mà từng luồng lực lượng thần bí cuốn lấy hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc.
Trong nháy mắt hai người biến mất tại chỗ, tới nơi cách đó hơn ngàn mét.
Hiện tại ở ngoài trăm mét trên không trung
Một con chim đại bàng từ trời đáp xuống, phía trên là năm lão giả tóc trắng xoá đang đứng. Chim đại bàng tới trên mặt đất, đánh ra một cái hố to trên mặt đất, cát bụi bay lên.
Bởi vì tốc độ của chim đại bàng cực nhanh, cho nên mới đánh ra hố to sâu bảy tám mét ở trên mặt đất.
Năm lão giả tóc trắng xoá bay lên từ bên trong cái hố to, năm người này ăn mặc vô cùng kỳ lạ.
Bọn họ mặc trường bào, mà trường bào của bọn họ là năm loại màu sắc, lần lượt đại diện cho kim mộc thủy hỏa thổ.
Tiêu Hào vừa nhìn thấy năm người này là đã biết được thân phận của bọn họ, năm người này là Viêm Đế của mấy đời trước.
Lực lượng mà năm người này tu luyện vô cùng đáng sợ, lần lượt tu luyện lực lượng của năm loại thuộc tính đến cực hạn.
Vì vậy con người của năm người cũng là năm loại màu sắc khác nhau. Khí tức trên thân bọn hắn bất cứ lúc nào cũng đang phát tán ra lực lượng Ngũ Hành.
Năm người đứng chung một chỗ rồi hợp nhất Ngũ
Hành.
Giống như một người đạt đến một loại trạng thái hoàn mỹ và cân bằng.
Năm người này xưng là ngũ hành tôn giả.
Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc đang ở trước mặt ngũ hành tôn giả, hai người lập tức quỳ xuống hành đại lễ: "Chào ngũ hành tôn giả " Tiêu Hào nhìn thấy năm người này thì cười to hai tiếng: "Ha ha, thật không nghĩ tới là năm người mạnh nhất Kỳ Hạ, ngũ hành tôn giả!" "Các ông vì giết tôi, vì đối phó tôi, mà lại bỏ ra vốn lớn như thế!" "Chẳng những cho quân Cẩm Vệ ra sân, đến cả ngũ hành tôn giả cũng ra sân."
Tiêu Hào đang đùa cợt.
Kim tôn giả mở miệng, ánh mắt lạnh lùng nói với Tiêu
Hào: "Ngài Nam Đế, cậu có thể mang người của cậu rời đi được rồi đấy." "Ngài Ma Đế, còn có ngài Võ Thần, hai người các người cũng lập tức rời khỏi đây, rời khỏi địa bàn của Kỳ Hạ"
Tiêu Hào còn tưởng rằng sau khi năm người này tới sẽ muốn ra tay giết mình, không ngờ tới vậy mà bọn họ lại thả cho Tiêu Hào và người nhà cùng nhau rời đi. Tiêu Hào cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mà giờ này khắc này Tiêu Hào không muốn đi nữa rồi.
Chuyện phát triển đến loại cục diện bây giờ thì anh làm sao mà có thể đi cho được? Anh còn chưa có giết chết Đại đế Đông Hoàng và Đại để Tây Độc, còn có tên Trần Bắc Huyền chết tiệt kia nữa.
Tại sao anh lại có thể rời đi chứ?
Chỉ có diệt sát những kẻ thù này thì anh mới đi, coi như là thể diện của ngũ hành tôn giả thì Tiêu Hào cũng sẽ không cho.
Bởi vì Đế vương Khu đã hoàn toàn chọc giận Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói: "Muốn tôi rời đi cũng được, ba người Đại đế Đông Hoàng, Đế vương Tây Độc, còn cả Trần Bắc Huyền phải tự sát ở trước mặt tôi." "Tôi sẽ đi ngay lập tức, tôi cũng cam đoan vĩnh viễn sẽ không trở về."
Kim tôn giả nghe vậy mà giận dữ: “Đúng là càn rỡ quá thể, hiện tại thả cậu đi là cho cậu một con đường sống, nếu như cậu không muốn đi thì chỉ có một con đường chết" Nhớ đọc truyện trên *tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào cười lạnh hai tiếng, nói: "Nghe đồn ngũ hành tôn giả là năm người chính nghĩa nhất của Kỳ Hạ "Hiện tại xem ra ngũ hành tôn giả cũng là có tiếng mà không có miếng, chỉ biết vẽ đường cho hươu chạy mà thôi."
Tiêu Hào đã từng gặp qua ngũ hành tôn giả, còn từng hỏi ngũ hành tôn giả một chút vấn đề trong tu luyện, ngũ hành tôn giả cũng rất xem trọng Tiêu Hào.
Không ai từng nghĩ tới hiện tại sẽ phát triển thành loại cục diện này, song phương đối địch.
Kim tôn giả nói: "Điều này không phải là ân oán cá nhân giữa song phương các người, trận chiến này liên quan đến Kỳ Hạ, liên quan đến Đế vương Khu." "Còn liên quan đến cuộc so tài Đế vương tranh bá của mấy tháng sau, vì vậy hiện tại bất kỳ thế lực nào của Kỳ Hạ cũng không thể bị tổn thất." "Nếu như hôm nay cậu giết vài tên để vương này, thực lực Kỳ Hạ sẽ không lớn bằng lúc trước, sẽ bị kẻ địch của quốc gia khác nhìn chằm chằm "Lẽ nào kết quả này là thứ cậu muốn nhìn thấy sao?" "Ha ha ha ha!" Tiêu Hào cười lớn vài tiếng rồi nói: "Vô cùng nhàm chán!" "Đừng có nói với tôi đạo lý lớn gì cả, đừng có nói cái gì mà lấy toàn cục làm trọng, đừng có nói cái gì mà vinh quang của quốc gia và hậu quả nghiêm trọng." "Coi như là đến lúc đó Kỳ Hạ gặp tai hoạ và nguy hiểm, cũng không phải là do tôi tạo thành!" "Mà là do các người tạo thành, điều hiện tại mà tôi muốn làm chính là bảo vệ người nhà và bạn bè của tôi, giết chết địch nhân của tôi, chỉ đơn giản như vậy thôi." "Dù sao Tiêu Hào tôi đầu đội trời chân đạp đất là một người đàn ông tốt, có ân báo ân, có thù báo thù, chỉ đơn giản như vậy thôi."
Trên mặt Kim tôn giả dần lạnh lẽo, nói: "Tiêu Hào, cậu đã giết chết Đế vương Thần Mộc rồi mà vẫn chưa hả hận sao?" "Lẽ nào hôm nay cậu nhất định phải giết chết Tam Đại Đế vương sao?"
Tiêu Hào nói: "Không sai, giết chết Tam Đại Đế vương, tôi sẽ dẫn người nhà và bạn bè của tôi rời đi!" "Mà trở về tôi còn muốn tìm một người tính sổ, đó chính là nhà họ Nhiếp, tôi sẽ nhổ tận gốc nhà họ Nhiếp, hủy diệt nhà họ Nhiếp một cách triệt để."
Sắc mặt của Kim tôn giả càng ngày càng lạnh, nói: "Tiêu Hào, tôi không có cách nào đồng ý yêu cầu của cậu được!" "Hiện tại tôi cho cậu cơ hội để cho cậu rời đi, nếu như cậu không đi thì cậu sẽ thật sự không có cơ hội rời đi nữa!" "Năm người chúng ta liên thủ thì cậu căn bản không phải là đối thủ, coi như Võ Thần liên thủ với Ma Đế thì cũng chỉ có một con đường chết"
Tiêu Hào biết rõ năng lực của ngũ hành tôn giả, năm người liên thủ, đã tu luyện đến cực hạn.
Chỉ sợ rằng là trạng thái Đế Vương đỉnh phong, hoặc là nói đã đạt đến cảnh giới Đế Vương đại viên mãn. Bởi vì đến Tiêu Hào cũng không nhìn thấu được khí tức và lực lượng của năm người này.
Thế nhưng Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không lùi bước! Tiêu Hào tiến lên một bước, khí tức vô cùng cường đại bao phủ tới năm người.
Mà Ninh Khinh Vân đi tới bên cạnh Tiêu Hào và đứng thành một hàng với Tiêu Hào.
Võ Thần cũng không yếu thế chút nào, đi tới bên cạnh Tiêu Hào, ba người chuẩn bị liên thủ để đối kháng với ngũ hành tôn giả.