Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1087: Ma Tôn ra tay
Chương 1087: Ma Tôn ra tay
Bậc thầy trận pháp nói ra hết toàn bộ sự thật mọi chuyện. Ông ta hận Yêu tộc, không hề kính nể gì các thành viên hoàng thất Yêu tộc.
Đối với Huyết Kỳ Lân cũng chỉ có nỗi hận!
Ông ta hận thế giới này bất công, hận sinh ra đã không công bằng.
Hận bản thân đã trả giá trăm năm, ngàn năm mà không nhận được hồi báo nào!
Tất cả thống hận hóa thành lửa giận!
Những người đáng thương đều ôm mối hận riêng của họ.
Bậc thầy trận pháp nói nhiều như vậy, mọi người trong lòng cũng tự hiểu được, vận mệnh của đại đa số người đều là người bình thường.
Huyết Kỳ Lân nói: "Ông tu luyện từ một Hoa yêu nho nhỏ trở thành hình người thật không dễ dàng gì." "Hơn nữa, thiên phú của ông là linh hồn bất tử, vô cùng cường đại "Nhưng ông cũng biết, bất luận là hoàng thất Yêu tộc hay cường giả của Yêu tộc thì trước đó cũng chỉ là một người bình thường trong Yêu tộc, chỉ là người bình thường tu luyện mà thôi." "Bọn họ nhờ bản thân nỗ lực mới trở thành cường giả." "Thế hệ sau kế thừa gen của bọn họ, chiếm được sự bảo hộ của bọn họ cũng trở thành cường giả!" "Ông hận thế giới này bất công, nhưng thật ra vẫn có công bằng chứ." "Bởi vì thứ mỗi người đạt được đều là có sự nỗ lực của bản thân họ, hoặc là nỗ lực của tổ tiên họ, nỗ lực cả một đời, của mấy thế hệ mới giành được." "Tôi đồng cảm với cảnh ngộ của ông, nhưng cảnh ngộ không phải là thứ để ông lấy làm cái cớ nổi loạn" "Nếu người nào của Yêu tộc cũng nghĩ như thế thì Yêu tộc đã sớm đại loạn rồi!"
Tổng hội trưởng cũng nói: "Buông đạo đi, quay đầu là bo!" "Hiện giờ Huyết Kỳ Lân đang ở đây, ông còn có cơ hội nhận sai, đưa mọi người rời đi, về sau ông vẫn là người của Yêu tộc."
Bậc thầy trận pháp cười lạnh: "Ha ha ha ha!" "Nhận sai?" "Vì sao tôi phải nhận sai?"
Bậc thầy trận pháp như kích thích đến điên cuồng, lạnh lùng nói: "Giờ mục đích của tôi đã sắp đạt được!" "Những năm qua đến thế giới nhân loại, tôi học được không ít chuyện. Biết thế nào là tâm ngoan thủ lạt, biết thế nào gọi là thắng làm vua, thua làm giặc!" (*ù¥E##k tâm ngoan thủ lạt, chỉ lòng dạ độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn) "Trước kia tôi chỉ là một người thấp kém nhỏ bé ở Yêu tộc, không biết được mấy thứ này, giờ đều đã hiểu rõ rồi." "Mục đích cuối cùng trong nhân sinh của tôi nhất định phải thực hiện được, giết hết các người là tôi có thể có được tất thảy!"
Trong tay bậc thầy đại sư hiện ra một thanh kiếm dài, chĩa về phía Huyết Kỳ Lân.
Giờ phút này, quả thật không ai có thể ngăn cản bậc thầy trận pháp, hơi thở của ông ta đã khóa chặt mọi người. Bất kể là ai cũng không thể phản kháng, chỉ có thể ngồi chờ chết, đi vào đường cùng rồi.
Tiêu Hào muốn bùng nổ năng lượng huyết mạch của mình, nhưng không có cách nào thực hiện, vì bị thương quá nặng, giống như Huyết Kỳ Lân vậy.
Tổng hội trưởng cũng không có biện pháp.
Mọi người bị kiếm trí mạng của Chủ tịch thành phố chém bị thương, tất cả không thể hồi phục, mất đi toàn bộ sức chiến đấu.
Tiêu Hào dùng ý thức để kêu gọi Ma Tôn: "Mau tới đây giúp tôi!"
Giọng nói của Ma Tôn vang lên rất nhanh: "Tôi có thể giúp cậu, nhưng cậu phải giúp tôi làm một việc."
Lúc này Tiêu Hào đã không nghĩ gì nữa, lập tức đáp ứng: "Chỉ cần ông cứu mọi người, đừng nói một mà mười việc tôi cũng giúp ông!" "Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của tôi thì tôi sẽ giúp ông thực hiện!"
Ma Tôn cố ý lợi dụng lúc cháy nhà mà đi hội của, khiến Tiêu Hào phải giúp ông ta.
Trao đổi ý thức chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Thanh kiếm của bậc thầy trận pháp đã kề trên cổ Tiêu Kình.
Đúng thời khắc mấu chốt này, Tiêu Hào ra tay!
Trong nháy mắt, hơi thở mà bậc thầy trận pháp tạo dựng để trấn áp năng lượng của mọi người sụp đổ hoàn toàn
Bàn tay phải của Tiêu Hào nắm lấy thanh kiếm dài của bậc thầy trận pháp, nắm rất chặt, thanh kiếm hóa thành mảnh vụn!
Sau đó, tay trải của Tiêu Hào bắt được bậc thầy trận pháp, sử dụng Di Hồn Đại Pháp.
Ma Tôn ra tay rất nhanh nhẹn quyết đoán, một câu cũng không nói nhiều thêm.
Lấy đi trí nhớ của bậc thầy trận pháp, biến ông ta thành một cái xác khô.
Sau đó, giẫm một chân lên, bậc thầy trận pháp tan thành bột phấn, biến mất không dấu vết.
Giết được bậc thầy trận pháp, Ma Tôn trao lại quyền khống chế cơ thể cho Tiêu Hào.
Tất cả mọi người đều sững sờ. Bọn họ đã nghĩ đến việc bị bậc thầy trận pháp giết, lần này chết chắc rồi.
Thật không ngờ Tiêu Hào lại mạnh như thế, có thể giết luôn cả bậc thầy trận pháp
Tất thảy diễn ra quá nhanh, chỉ trong khoảng hai, ba giây, bậc thầy trận pháp đã hoàn toàn biến mất. Cốc Chủ của Thiên Lôi Cốc đổ mồ hôi lạnh đầy đầu.
Tổng hội trưởng cũng kinh ngạc vô cùng.
Tiêu Kình nhìn con, lại thấy khó hiểu.
Lúc này ông ấy đã thầm hiểu, nhưng không vạch trần ra, vì ông ấy biết đây là bí mật của con trai.
Cốc chủ của Thiên Lôi cốc thở dài một hơi, rồi cảm tạ Tiêu Hào. "Đa tạ ơn cứu mạng của các hạ Trương Hồng Long!" "Trước đó các hạ Trương Hồng Long ở Thiên Lôi cốc đã cứu tôi, cứu cả Thiên Lôi cốc, giờ lại cứu mạng tôi nữa, đại ân này không lời nào có thể cảm tạ nổi!" "Về sau các hạ Trương Hồng Long cần đến, dù phi vượt lửa qua sông, tôi dù chết cũng không chối từ!"
Tổng hội trưởng cũng cảm tạ Tiêu Hào.
Tiêu Hào đã cứu Tổng hội trưởng hai lần.
Nếu không có Tiêu Hào, cả Hội Trung thành đã sớm bị môn phái Vạn Kiếm hủy diệt.
Cốc Chủ của Thiên Lôi cốc nói: "Các hạ Trương Hồng
Long, xin hỏi Huyết Kỳ Lân phải làm sao bây giờ?" "Tôi thấy các hạ vẫn bảo toàn Huyết Kỳ Lân, vì bảo vệ Huyết Kỳ Lân mới chống lại Chủ tịch thành phố." Ủng hộ team chúng mình* bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Tiêu Hào gật đầu, nói: "Thật không dám giấu diếm, tôi có được huyết mạch của Yêu tộc, cũng là một nửa người của Yêu tộc, sẽ không làm tổn hại Huyết Kỳ Lân."
Tổng hội trưởng cũng nói: "Tôi cũng mang dòng máu hoàng thất Yêu tộc, Huyết Kỳ Lân là thần thủ thượng cổ của Yêu tộc, tôi không cho phép bất kì ai làm tổn hại Huyết Kỳ Lân!"
Cốc Chủ của Thiên Lôi cốc nhớ tới vừa rồi Tổng hội trưởng biến thành một cái đầu rắn.
Nghĩ thế, trong lòng ông ta khiếp sợ vô cùng! Biết được Tiêu Hào và Tổng hội trưởng đều là người của Yêu tộc thì càng ngạc nhiên hơn!
Tổng hội trưởng nói: "Các hạ Cốc Chủ, ông đã muốn biết bí mật của chúng tôi thì hiện tại chỉ có thể cùng chúng tôi hợp tác. "Trở thành người của chúng tôi, vĩnh viễn không phản bội, nếu không ông chỉ có một con đường chết" Cốc Chủ đổ mồ hôi lạnh.
Ông ta đương nhiên hiểu rõ tình hình hiện giờ.
Tiêu Hào và Tổng hội trưởng trước mắt sẽ không giết Huyết Kỳ Lân, còn muốn bảo vệ Huyết Kỳ Lân.
Mà Huyết Kỳ Lân là thần thú của Yêu tộc, việc này không thể truyền ra ngoài được.
Mà huyết thống của Tiêu Hào và Tổng hội trưởng cũng không thể lộ ra.
Cốc Chủ càng hiểu rõ,
Nếu hiện giờ đối phương muốn giết người diệt khẩu, thì đẩy ông ta vào chỗ chết, nhất lao vĩnh dật* mới là lựa chọn tốt nhất. (*một lần vất vả suốt đời nhàn nhã)
Nhưng Cốc Chủ vẫn tin tưởng Tiêu Hào không phải người như thế. Ông ta cũng hiểu được Tổng hội trưởng cũng không phải kẻ ác.
Bọn họ khác với Chủ tịch thành phố, Chủ tịch thành phố làm việc tàn nhẫn, không từ thủ đoạn. Mọi người vừa trị thương, vừa thương lượng tình hình.
Cốc Chủ nói: "Hiện giờ Chủ tịch thành phố đã chết, cần phải có một Chủ tịch thành phố mới đến tổ chức cục diện. "Hơn nữa người của phủ Chủ tịch thành phố, cùng với người của môn phái Vạn Kiểm phải bị trấn áp mới được. "Có điều, hiện giờ Chủ tịch thành phố chết không rõ ràng, con gái và bậc thầy trận pháp bên người Chủ tịch thành phố đều đã chết." "Bất kể là tôi, hay Tổng hội trưởng cũng không thể trở thành Chủ tịch thành phố mới." "Nếu không thì người của môn phái Vạn Kiếm sẽ không phục, phủ Chủ tịch càng không phục. Đến lúc ấy khiến cho cả thành phố Đêm Đen đại loạn."
Tổng hội trưởng gật đầu: "Việc này đúng là rất quan trọng." "Chúng ta quay trở về tuyên bố Chủ tịch thành phố và con gái đã bế quan, vài ba năm sau mới đi ra. "Chúng ta có thể lợi dụng vài ba năm này âm thầm nằm giữ mọi việc trong tay" "Nhất định phải đem phủ Chủ tịch thành phố và môn phái Vạn Kiểm trấn áp, thậm chí phải từ từ diệt trừ bọn họ, thống nhất thành phố Đêm Đen!"
Bậc thầy trận pháp nói ra hết toàn bộ sự thật mọi chuyện. Ông ta hận Yêu tộc, không hề kính nể gì các thành viên hoàng thất Yêu tộc.
Đối với Huyết Kỳ Lân cũng chỉ có nỗi hận!
Ông ta hận thế giới này bất công, hận sinh ra đã không công bằng.
Hận bản thân đã trả giá trăm năm, ngàn năm mà không nhận được hồi báo nào!
Tất cả thống hận hóa thành lửa giận!
Những người đáng thương đều ôm mối hận riêng của họ.
Bậc thầy trận pháp nói nhiều như vậy, mọi người trong lòng cũng tự hiểu được, vận mệnh của đại đa số người đều là người bình thường.
Huyết Kỳ Lân nói: "Ông tu luyện từ một Hoa yêu nho nhỏ trở thành hình người thật không dễ dàng gì." "Hơn nữa, thiên phú của ông là linh hồn bất tử, vô cùng cường đại "Nhưng ông cũng biết, bất luận là hoàng thất Yêu tộc hay cường giả của Yêu tộc thì trước đó cũng chỉ là một người bình thường trong Yêu tộc, chỉ là người bình thường tu luyện mà thôi." "Bọn họ nhờ bản thân nỗ lực mới trở thành cường giả." "Thế hệ sau kế thừa gen của bọn họ, chiếm được sự bảo hộ của bọn họ cũng trở thành cường giả!" "Ông hận thế giới này bất công, nhưng thật ra vẫn có công bằng chứ." "Bởi vì thứ mỗi người đạt được đều là có sự nỗ lực của bản thân họ, hoặc là nỗ lực của tổ tiên họ, nỗ lực cả một đời, của mấy thế hệ mới giành được." "Tôi đồng cảm với cảnh ngộ của ông, nhưng cảnh ngộ không phải là thứ để ông lấy làm cái cớ nổi loạn" "Nếu người nào của Yêu tộc cũng nghĩ như thế thì Yêu tộc đã sớm đại loạn rồi!"
Tổng hội trưởng cũng nói: "Buông đạo đi, quay đầu là bo!" "Hiện giờ Huyết Kỳ Lân đang ở đây, ông còn có cơ hội nhận sai, đưa mọi người rời đi, về sau ông vẫn là người của Yêu tộc."
Bậc thầy trận pháp cười lạnh: "Ha ha ha ha!" "Nhận sai?" "Vì sao tôi phải nhận sai?"
Bậc thầy trận pháp như kích thích đến điên cuồng, lạnh lùng nói: "Giờ mục đích của tôi đã sắp đạt được!" "Những năm qua đến thế giới nhân loại, tôi học được không ít chuyện. Biết thế nào là tâm ngoan thủ lạt, biết thế nào gọi là thắng làm vua, thua làm giặc!" (*ù¥E##k tâm ngoan thủ lạt, chỉ lòng dạ độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn) "Trước kia tôi chỉ là một người thấp kém nhỏ bé ở Yêu tộc, không biết được mấy thứ này, giờ đều đã hiểu rõ rồi." "Mục đích cuối cùng trong nhân sinh của tôi nhất định phải thực hiện được, giết hết các người là tôi có thể có được tất thảy!"
Trong tay bậc thầy đại sư hiện ra một thanh kiếm dài, chĩa về phía Huyết Kỳ Lân.
Giờ phút này, quả thật không ai có thể ngăn cản bậc thầy trận pháp, hơi thở của ông ta đã khóa chặt mọi người. Bất kể là ai cũng không thể phản kháng, chỉ có thể ngồi chờ chết, đi vào đường cùng rồi.
Tiêu Hào muốn bùng nổ năng lượng huyết mạch của mình, nhưng không có cách nào thực hiện, vì bị thương quá nặng, giống như Huyết Kỳ Lân vậy.
Tổng hội trưởng cũng không có biện pháp.
Mọi người bị kiếm trí mạng của Chủ tịch thành phố chém bị thương, tất cả không thể hồi phục, mất đi toàn bộ sức chiến đấu.
Tiêu Hào dùng ý thức để kêu gọi Ma Tôn: "Mau tới đây giúp tôi!"
Giọng nói của Ma Tôn vang lên rất nhanh: "Tôi có thể giúp cậu, nhưng cậu phải giúp tôi làm một việc."
Lúc này Tiêu Hào đã không nghĩ gì nữa, lập tức đáp ứng: "Chỉ cần ông cứu mọi người, đừng nói một mà mười việc tôi cũng giúp ông!" "Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của tôi thì tôi sẽ giúp ông thực hiện!"
Ma Tôn cố ý lợi dụng lúc cháy nhà mà đi hội của, khiến Tiêu Hào phải giúp ông ta.
Trao đổi ý thức chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Thanh kiếm của bậc thầy trận pháp đã kề trên cổ Tiêu Kình.
Đúng thời khắc mấu chốt này, Tiêu Hào ra tay!
Trong nháy mắt, hơi thở mà bậc thầy trận pháp tạo dựng để trấn áp năng lượng của mọi người sụp đổ hoàn toàn
Bàn tay phải của Tiêu Hào nắm lấy thanh kiếm dài của bậc thầy trận pháp, nắm rất chặt, thanh kiếm hóa thành mảnh vụn!
Sau đó, tay trải của Tiêu Hào bắt được bậc thầy trận pháp, sử dụng Di Hồn Đại Pháp.
Ma Tôn ra tay rất nhanh nhẹn quyết đoán, một câu cũng không nói nhiều thêm.
Lấy đi trí nhớ của bậc thầy trận pháp, biến ông ta thành một cái xác khô.
Sau đó, giẫm một chân lên, bậc thầy trận pháp tan thành bột phấn, biến mất không dấu vết.
Giết được bậc thầy trận pháp, Ma Tôn trao lại quyền khống chế cơ thể cho Tiêu Hào.
Tất cả mọi người đều sững sờ. Bọn họ đã nghĩ đến việc bị bậc thầy trận pháp giết, lần này chết chắc rồi.
Thật không ngờ Tiêu Hào lại mạnh như thế, có thể giết luôn cả bậc thầy trận pháp
Tất thảy diễn ra quá nhanh, chỉ trong khoảng hai, ba giây, bậc thầy trận pháp đã hoàn toàn biến mất. Cốc Chủ của Thiên Lôi Cốc đổ mồ hôi lạnh đầy đầu.
Tổng hội trưởng cũng kinh ngạc vô cùng.
Tiêu Kình nhìn con, lại thấy khó hiểu.
Lúc này ông ấy đã thầm hiểu, nhưng không vạch trần ra, vì ông ấy biết đây là bí mật của con trai.
Cốc chủ của Thiên Lôi cốc thở dài một hơi, rồi cảm tạ Tiêu Hào. "Đa tạ ơn cứu mạng của các hạ Trương Hồng Long!" "Trước đó các hạ Trương Hồng Long ở Thiên Lôi cốc đã cứu tôi, cứu cả Thiên Lôi cốc, giờ lại cứu mạng tôi nữa, đại ân này không lời nào có thể cảm tạ nổi!" "Về sau các hạ Trương Hồng Long cần đến, dù phi vượt lửa qua sông, tôi dù chết cũng không chối từ!"
Tổng hội trưởng cũng cảm tạ Tiêu Hào.
Tiêu Hào đã cứu Tổng hội trưởng hai lần.
Nếu không có Tiêu Hào, cả Hội Trung thành đã sớm bị môn phái Vạn Kiếm hủy diệt.
Cốc Chủ của Thiên Lôi cốc nói: "Các hạ Trương Hồng
Long, xin hỏi Huyết Kỳ Lân phải làm sao bây giờ?" "Tôi thấy các hạ vẫn bảo toàn Huyết Kỳ Lân, vì bảo vệ Huyết Kỳ Lân mới chống lại Chủ tịch thành phố." Ủng hộ team chúng mình* bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Tiêu Hào gật đầu, nói: "Thật không dám giấu diếm, tôi có được huyết mạch của Yêu tộc, cũng là một nửa người của Yêu tộc, sẽ không làm tổn hại Huyết Kỳ Lân."
Tổng hội trưởng cũng nói: "Tôi cũng mang dòng máu hoàng thất Yêu tộc, Huyết Kỳ Lân là thần thủ thượng cổ của Yêu tộc, tôi không cho phép bất kì ai làm tổn hại Huyết Kỳ Lân!"
Cốc Chủ của Thiên Lôi cốc nhớ tới vừa rồi Tổng hội trưởng biến thành một cái đầu rắn.
Nghĩ thế, trong lòng ông ta khiếp sợ vô cùng! Biết được Tiêu Hào và Tổng hội trưởng đều là người của Yêu tộc thì càng ngạc nhiên hơn!
Tổng hội trưởng nói: "Các hạ Cốc Chủ, ông đã muốn biết bí mật của chúng tôi thì hiện tại chỉ có thể cùng chúng tôi hợp tác. "Trở thành người của chúng tôi, vĩnh viễn không phản bội, nếu không ông chỉ có một con đường chết" Cốc Chủ đổ mồ hôi lạnh.
Ông ta đương nhiên hiểu rõ tình hình hiện giờ.
Tiêu Hào và Tổng hội trưởng trước mắt sẽ không giết Huyết Kỳ Lân, còn muốn bảo vệ Huyết Kỳ Lân.
Mà Huyết Kỳ Lân là thần thú của Yêu tộc, việc này không thể truyền ra ngoài được.
Mà huyết thống của Tiêu Hào và Tổng hội trưởng cũng không thể lộ ra.
Cốc Chủ càng hiểu rõ,
Nếu hiện giờ đối phương muốn giết người diệt khẩu, thì đẩy ông ta vào chỗ chết, nhất lao vĩnh dật* mới là lựa chọn tốt nhất. (*một lần vất vả suốt đời nhàn nhã)
Nhưng Cốc Chủ vẫn tin tưởng Tiêu Hào không phải người như thế. Ông ta cũng hiểu được Tổng hội trưởng cũng không phải kẻ ác.
Bọn họ khác với Chủ tịch thành phố, Chủ tịch thành phố làm việc tàn nhẫn, không từ thủ đoạn. Mọi người vừa trị thương, vừa thương lượng tình hình.
Cốc Chủ nói: "Hiện giờ Chủ tịch thành phố đã chết, cần phải có một Chủ tịch thành phố mới đến tổ chức cục diện. "Hơn nữa người của phủ Chủ tịch thành phố, cùng với người của môn phái Vạn Kiểm phải bị trấn áp mới được. "Có điều, hiện giờ Chủ tịch thành phố chết không rõ ràng, con gái và bậc thầy trận pháp bên người Chủ tịch thành phố đều đã chết." "Bất kể là tôi, hay Tổng hội trưởng cũng không thể trở thành Chủ tịch thành phố mới." "Nếu không thì người của môn phái Vạn Kiếm sẽ không phục, phủ Chủ tịch càng không phục. Đến lúc ấy khiến cho cả thành phố Đêm Đen đại loạn."
Tổng hội trưởng gật đầu: "Việc này đúng là rất quan trọng." "Chúng ta quay trở về tuyên bố Chủ tịch thành phố và con gái đã bế quan, vài ba năm sau mới đi ra. "Chúng ta có thể lợi dụng vài ba năm này âm thầm nằm giữ mọi việc trong tay" "Nhất định phải đem phủ Chủ tịch thành phố và môn phái Vạn Kiểm trấn áp, thậm chí phải từ từ diệt trừ bọn họ, thống nhất thành phố Đêm Đen!"