Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1062: Không còn cách nào khác
Chương 1062: Không còn cách nào khác
Ngữ khí của Tổng Hội trưởng dứt khoát kiên định, hoàn toàn không thể phủ định.
Lần trước đã tha chết cho Dương Nam Kiên nhưng chưa được mấy ngày, ông ta lại đưa người đến khiêu khích, nếu đổi lại là ai cũng sẽ không chịu nổi thôi.
Cho nên lần này Tổng Hội trưởng sẽ không bỏ qua cho
Dương Nam Kiên, thề không chết không dừng.
Dương Nam Kiên nghe Chủ tịch thành phố nói thế thì cũng hoang mang, lúc đầu Chủ tịch thành phố đã đảm bảo với ông ta là lần này chắc chắn sẽ thắng.
Thế mà bây giờ Chủ tịch lại bảo hai bên ngang tài ngang sức, lại còn muốn hai bên hoá giải ân oán, chung sống hoà bình.
Chẳng lẽ mình thua rồi sao?
Lúc đầu Dương Nam Kiên còn muốn phát giận với Tổng Hội trưởng, phát giận với thầy Viên nhưng bây giờ ông ta chỉ có thể im lặng.
Tất cả giao cho Chủ tịch xử lý.
Việc lần trước là do ông ta làm hỏng, lần này nhất định không thể làm loạn lên,
Nếu ông ta thua thì cả ông ta và năm đứa con của ông ta đều sẽ mất mạng.
Sắc mặt Chủ tịch thành phố trông rất khó coi, quả thật là lần trước do hội Trung Thành nể mặt ông ta nên mới bỏ qua cho Dương Nam Kiên.
Thế nhưng lần này có đến cả ngàn người đang nhìn, cho dù ông ta có muốn thiên vị Dương Nam Kiên thì cũng không thể làm gì.
Nếu như mất đi uy tín, mất đi sự công bằng liêm minh thì sợ là ông ta sẽ mất luôn cái chức Chủ tịch thành phố này.
Chủ tịch thành phố nói: "Tổng Hội trưởng các hạ, với cục diện như hiện tại thì hiển nhiên là hai vị đây đều ngang tài ngang sức với nhau. Cũng không có cách nào phân xử được là ai thua ai thắng, hơn nữa, cả hai vị đều đã đạt đến cảnh giới Tông Sư, là nhân tài hiếm có của thành Đêm Đen chúng ta. Hai vị nhân tài này, cho dù là ai chết cũng sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với thành Đêm Đen chúng ta “Vậy nên tôi mới mong hai bên đều nhường một bước, dùng biện pháp hoà bình để hoá giải ân oán"
Những lời này của Chủ tịch thành phố vô cùng hoa Thế nhưng Tổng Hội trưởng chỉ lạnh lùng nói: mỹ. "Một khi đã bắt đầu đánh cược thì nhất định phải tuân thủ lời hứa. Vừa rồi trên giấy cược đã viết rõ là nhất định phải phân thắng bại, hơn nữa còn cược mạng, cược tất cả mọi thứ. “Bây giờ Chủ tịch thành phố đại nhân lại muốn chúng tôi dừng lại, mỗi bên nhường một bước, lẽ nào thân là người làm chứng như Chủ tịch thành phố đại nhân lại muốn làm trái lời hứa sao?"
Thầy Viên cũng bước lên trước lạnh lùng nói: "Hôm nay nhất định phải phân được thắng thua. Coi như lần này tôi và Dương Nam Kiên không xác định được thắng thua thì chúng tôi vẫn có thể rèn loại vũ khí khác để xác định cao thấp" Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, có thể đổi nội dung thi thành cái khác để quyết định thắng thua thế nhưng Chủ tịch thành phố lại muốn đôi bên hoà giải với nhau.
Cốc chủ Thiên Lôi Cốc cũng lên tiếng: "Chủ tịch thành phố đại nhân, tôi cũng là một trong những người làm chứng, tôi cho rằng hiệp ước giữa đôi bên đã đạt được thống nhất, hiệp ước có bốn bản, mỗi người một bản. Cho dù là ai cũng không được vi phạm, nếu làm trái với hiệp ước thì sẽ bị cả thành Đêm Đen truy sát. Chủ tịch thành phố đại nhân, lẽ nào ngài muốn tất cả con dân của thành Đêm Đen truy sát ngài sao?" Sắc mặt Chủ tịch thành phố càng ngày càng khó coi, tái nhợt một mảng.
Trong lòng ông ta vô cùng tức giận, hận không thể xé đám người này thành trăm mảnh. Thế nhưng ông ta vẫn phải duy trì công bằng, duy trì chính nghĩa.
Giọng Chủ tịch thành phố tràn ngập chính khí nói: "Những điều mọi người nói đều rất đúng, chỉ là do tôi quá yêu quý nhân tài, không muốn mọi người phải chịu tổn thất lớn đến thế, cũng không muốn hai thế lực lớn đấu đến tôi sống người chết như thế. Chỉ có điều hiệp ước đã đạt thành thì quả thực phải tiếp tục tiến hành " "Ban nãy hai vị chế tạo sự có kết quả bằng nhau, vậy thì bây giờ mời hai vị đại sư chọn một nội dung thi đấu khác, rên một loại vũ khí khác sau đó lại phân định thắng thua.
Lúc này Tiêu Hào dùng ý niệm truyền âm nói với thầy Viên: "Bây giờ nói cho mọi người biết là không cần rèn món vũ khí khác nữa. Thực ra còn một cách phân thắng bại khác đơn giản hơn nhiều, chỉ cần dùng hai thanh kiếm đánh nhau, kiểm của ai gãy thì bên đó thua
Lúc đầu hai người thầy Viên và Dương Nam Kiên đều muốn rèn lại một món vũ khí khác.
Thế nhưng sau khi nghe lời Tiêu Hào nói thì thầy Viên lập tức nói: "Chủ tịch thành phố đại nhân và mọi người có mặt ở đây, tôi có một cách có thể định ra thắng bại ngay lập tức. Chúng ta có thể tìm hai người có thực lực ngang nhau sau đó dùng hai thanh kiếm mà chúng tôi rèn để đánh nhau, vũ khí bên nào bị đánh gãy thì bên đó thua!"
Lời vừa nói xong, Tổng Hội trưởng lập tức lên tiếng tán thành: "Mặc dù nói hai món vũ khí này đều là vũ khí đặc biệt nhưng chung quy vẫn là kiếm thép, cho nên dưới một lực công kích nhất định nào đó, nó sẽ gãy. Cho dù là dùng để đánh nhau hay là dùng một lực công kích ngang nhau để kiểm tra sức chịu đựng của chúng thì đều có thể phân biệt được thanh kiếm nào lợi hại hơn!" ý kiến này được rất nhiều người đồng tình.
Nhưng vẫn có mấy người phản đối.
Bởi vì khi hai người đánh nhau thì sức mạnh của hai người họ vốn không giống nhau, lực công kích cũng không giống nhau, thế nên lực đạo kiểm tra độ bền của hai thanh kiếm cũng không giống nhau.
Lúc này Tiêu Hào lên tiếng: "Thực ra biện pháp này vô cùng đơn giản, có khó như vậy đâu? Để hai thanh kiếm ở cùng một chỗ, sau đó một người dùng lực đánh từng thanh kiếm. Cảnh giới Ngưng Nguyên có thể đánh gãy hai thanh kiếm thép này, tuỳ ý chọn đai một người cảnh giới Ngưng Nguyên ra làm là được. Hơn nữa dưới sự quan sát của Chủ tịch thành phố đại nhân và tất cả mọi người, dù là ai cũng không thể gian dối được!"
Tiêu Hào vừa dứt lời đã nhận được sự đồng ý của tất cả người bên phía hội Trung Thành.
Những người đến xem cũng nhao nhao đồng ý với phương pháp đơn giản bạo lực mà lại có thể nhanh chóng xác định thắng thua này.
Vì có rất nhiều người ở khu vực thi đấu đồng ý với cách này thế nên Chủ tịch thành phố cũng không còn cách nào khác ngoài chấp nhận phương án này.
Mặc dù trong lòng Chủ tịch thành phố có chút bất an nhưng vẫn rất có lòng tin đối với sức mạnh và của bản thân và sức mạnh Huyết kỳ lân.
Vì thế ông ta quay qua gật đầu với Dương Nam Kiên. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Dương Nam Kiên quát to: "Tôi thấy dùng phương pháp thầy Viên đưa ra để phân thắng bại cũng là một cách hay. Cho nên tôi đề nghị để người làm chứng hôm nay, cũng chính là Chủ tịch thành phố đại nhân của chúng ta kiểm tra chất lượng của hai thanh kiếm này!"
Thầy Viên biết Chủ tịch thành phố và người của môn phái Vạn Kiếm là cùng một phe, hơn nữa Chủ tịch thành phố thuộc cảnh giới Đế vương, nếu như Chủ tịch âm thầm giở trò, dùng sức mạnh Đế vương thì sợ là chẳng ai phát giác ra.
Thầy Viên đang muốn từ chối thì giọng nói của Tiêu Hào lại vang lên trong đầu. "Cứ để Chủ tịch thành phố tự mình kiểm tra đi."
Tiêu Hào vô cùng có tự tin với sức mạnh của mình, thanh kiếm mà thầy Viên rèn ra cho dù có là sức mạnh của cảnh giới Ngưng Nguyên cũng không thể nào đánh gãy được.
Mà thanh kiếm Dương Nam Kiên rèn thỉ chỉ cần sức mạnh của cảnh giới Ngưng Nguyên thôi cũng đủ để đánh nó gãy thành bốn năm mảnh.
Cho dù Chủ tịch thành phố muốn dở trò gian dối thì cũng không có cách nào thực hiện được.
Nếu dùng sức mạnh có cấp bậc cao hơn thì người ở đây ai cũng có thể cảm nhận được, thế nên lần này Dương Nam Kiên thua chắc!
Thầy Viên bằng lòng nói: "Nếu Chủ tịch thành phố đại nhân muốn đích thân kiểm tra thì tôi đương nhiên tin tưởng Chủ tịch thành phố đại nhân!"
Tổng Hội trưởng cũng cười cười nói: "Vậy làm phiền
Chủ tịch thành phố đại nhân rồi!" Bên hội Trung Thành đều cho là Tổng Hội trưởng sẽ cự tuyệt rồi chọn người khác nhưng thật không ngờ là
Tổng Hội trưởng lại lên tiếng đồng ý luôn!
Người bên phía môn phái Vạn Kiếm cũng cảm thấy khá bất ngờ.
Chủ tịch thành phố khẽ cau mày, trong lòng vẫn đang suy nghĩ: Để tôi tự mình kiểm tra thì mấy người thua chắc! Dương Nam Kiên cũng hoàn toàn yên tâm mà giao mọi thứ lại cho Chủ tịch thành phố đại nhân.
Chủ tịch thành phố bước tới cầm hai thanh kiếm trong tay, thanh của thầy Viên bên tay trái, thanh của Dương Nam Kiên bên tay phải.
Chủ tịch thành phố lớn tiếng nói: "Mong tất cả mọi người hãy nhìn kỹ, bây giờ tôi sẽ sử dụng sức mạnh tương đương nhau để thử sức chịu đựng của hai thanh kiếm này, thanh của bên nào bị gãy trước tôi sẽ tuyên bố bên đó thua cuộc!"
Thời khắc vô cùng khẩn trương này cuối cùng cũng đến!
Thời khắc khiến lòng người kích động cuối cùng cũng bắt đầu!
Ánh mắt của tất cả mọi người trong khu vực thi đấu dồn lên trên người Chủ tịch thành phố.
Chủ tịch thành phố bắt đầu vận động sức mạnh trong cơ thể mình, đầu tiên đưa sức mạnh cấp một của cảnh giới Ngưng Nguyên vào trong hai thanh kiếm.
Hai thanh kiếm bắt đầu rung lắc mạnh trước sự bao vây của sức mạnh cảnh giới Ngưng Nguyên.
Sau đó Chủ tịch thành phố tiếp tục dồn sức vào, sức mạnh cấp một Ngưng Nguyên biến thành cấp hai.
Sau đó tiếp tục tăng lên cấp ba rồi cấp bốn, hai thanh kiếm báu vẫn không ngừng rung lên bần bật.
Tần suất gần như đồng đều với nhau, từng trận kiểm xé gió truyền đến tại của mỗi một người có mặt ở khu vực thi đấu.
Tất cả mọi người đều nín thở quan sát, âm thanh duy nhất còn lại nơi khu vực thi đấu là tiếng kiểm xé gió văng vắng bên tai.
Ngữ khí của Tổng Hội trưởng dứt khoát kiên định, hoàn toàn không thể phủ định.
Lần trước đã tha chết cho Dương Nam Kiên nhưng chưa được mấy ngày, ông ta lại đưa người đến khiêu khích, nếu đổi lại là ai cũng sẽ không chịu nổi thôi.
Cho nên lần này Tổng Hội trưởng sẽ không bỏ qua cho
Dương Nam Kiên, thề không chết không dừng.
Dương Nam Kiên nghe Chủ tịch thành phố nói thế thì cũng hoang mang, lúc đầu Chủ tịch thành phố đã đảm bảo với ông ta là lần này chắc chắn sẽ thắng.
Thế mà bây giờ Chủ tịch lại bảo hai bên ngang tài ngang sức, lại còn muốn hai bên hoá giải ân oán, chung sống hoà bình.
Chẳng lẽ mình thua rồi sao?
Lúc đầu Dương Nam Kiên còn muốn phát giận với Tổng Hội trưởng, phát giận với thầy Viên nhưng bây giờ ông ta chỉ có thể im lặng.
Tất cả giao cho Chủ tịch xử lý.
Việc lần trước là do ông ta làm hỏng, lần này nhất định không thể làm loạn lên,
Nếu ông ta thua thì cả ông ta và năm đứa con của ông ta đều sẽ mất mạng.
Sắc mặt Chủ tịch thành phố trông rất khó coi, quả thật là lần trước do hội Trung Thành nể mặt ông ta nên mới bỏ qua cho Dương Nam Kiên.
Thế nhưng lần này có đến cả ngàn người đang nhìn, cho dù ông ta có muốn thiên vị Dương Nam Kiên thì cũng không thể làm gì.
Nếu như mất đi uy tín, mất đi sự công bằng liêm minh thì sợ là ông ta sẽ mất luôn cái chức Chủ tịch thành phố này.
Chủ tịch thành phố nói: "Tổng Hội trưởng các hạ, với cục diện như hiện tại thì hiển nhiên là hai vị đây đều ngang tài ngang sức với nhau. Cũng không có cách nào phân xử được là ai thua ai thắng, hơn nữa, cả hai vị đều đã đạt đến cảnh giới Tông Sư, là nhân tài hiếm có của thành Đêm Đen chúng ta. Hai vị nhân tài này, cho dù là ai chết cũng sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với thành Đêm Đen chúng ta “Vậy nên tôi mới mong hai bên đều nhường một bước, dùng biện pháp hoà bình để hoá giải ân oán"
Những lời này của Chủ tịch thành phố vô cùng hoa Thế nhưng Tổng Hội trưởng chỉ lạnh lùng nói: mỹ. "Một khi đã bắt đầu đánh cược thì nhất định phải tuân thủ lời hứa. Vừa rồi trên giấy cược đã viết rõ là nhất định phải phân thắng bại, hơn nữa còn cược mạng, cược tất cả mọi thứ. “Bây giờ Chủ tịch thành phố đại nhân lại muốn chúng tôi dừng lại, mỗi bên nhường một bước, lẽ nào thân là người làm chứng như Chủ tịch thành phố đại nhân lại muốn làm trái lời hứa sao?"
Thầy Viên cũng bước lên trước lạnh lùng nói: "Hôm nay nhất định phải phân được thắng thua. Coi như lần này tôi và Dương Nam Kiên không xác định được thắng thua thì chúng tôi vẫn có thể rèn loại vũ khí khác để xác định cao thấp" Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, có thể đổi nội dung thi thành cái khác để quyết định thắng thua thế nhưng Chủ tịch thành phố lại muốn đôi bên hoà giải với nhau.
Cốc chủ Thiên Lôi Cốc cũng lên tiếng: "Chủ tịch thành phố đại nhân, tôi cũng là một trong những người làm chứng, tôi cho rằng hiệp ước giữa đôi bên đã đạt được thống nhất, hiệp ước có bốn bản, mỗi người một bản. Cho dù là ai cũng không được vi phạm, nếu làm trái với hiệp ước thì sẽ bị cả thành Đêm Đen truy sát. Chủ tịch thành phố đại nhân, lẽ nào ngài muốn tất cả con dân của thành Đêm Đen truy sát ngài sao?" Sắc mặt Chủ tịch thành phố càng ngày càng khó coi, tái nhợt một mảng.
Trong lòng ông ta vô cùng tức giận, hận không thể xé đám người này thành trăm mảnh. Thế nhưng ông ta vẫn phải duy trì công bằng, duy trì chính nghĩa.
Giọng Chủ tịch thành phố tràn ngập chính khí nói: "Những điều mọi người nói đều rất đúng, chỉ là do tôi quá yêu quý nhân tài, không muốn mọi người phải chịu tổn thất lớn đến thế, cũng không muốn hai thế lực lớn đấu đến tôi sống người chết như thế. Chỉ có điều hiệp ước đã đạt thành thì quả thực phải tiếp tục tiến hành " "Ban nãy hai vị chế tạo sự có kết quả bằng nhau, vậy thì bây giờ mời hai vị đại sư chọn một nội dung thi đấu khác, rên một loại vũ khí khác sau đó lại phân định thắng thua.
Lúc này Tiêu Hào dùng ý niệm truyền âm nói với thầy Viên: "Bây giờ nói cho mọi người biết là không cần rèn món vũ khí khác nữa. Thực ra còn một cách phân thắng bại khác đơn giản hơn nhiều, chỉ cần dùng hai thanh kiếm đánh nhau, kiểm của ai gãy thì bên đó thua
Lúc đầu hai người thầy Viên và Dương Nam Kiên đều muốn rèn lại một món vũ khí khác.
Thế nhưng sau khi nghe lời Tiêu Hào nói thì thầy Viên lập tức nói: "Chủ tịch thành phố đại nhân và mọi người có mặt ở đây, tôi có một cách có thể định ra thắng bại ngay lập tức. Chúng ta có thể tìm hai người có thực lực ngang nhau sau đó dùng hai thanh kiếm mà chúng tôi rèn để đánh nhau, vũ khí bên nào bị đánh gãy thì bên đó thua!"
Lời vừa nói xong, Tổng Hội trưởng lập tức lên tiếng tán thành: "Mặc dù nói hai món vũ khí này đều là vũ khí đặc biệt nhưng chung quy vẫn là kiếm thép, cho nên dưới một lực công kích nhất định nào đó, nó sẽ gãy. Cho dù là dùng để đánh nhau hay là dùng một lực công kích ngang nhau để kiểm tra sức chịu đựng của chúng thì đều có thể phân biệt được thanh kiếm nào lợi hại hơn!" ý kiến này được rất nhiều người đồng tình.
Nhưng vẫn có mấy người phản đối.
Bởi vì khi hai người đánh nhau thì sức mạnh của hai người họ vốn không giống nhau, lực công kích cũng không giống nhau, thế nên lực đạo kiểm tra độ bền của hai thanh kiếm cũng không giống nhau.
Lúc này Tiêu Hào lên tiếng: "Thực ra biện pháp này vô cùng đơn giản, có khó như vậy đâu? Để hai thanh kiếm ở cùng một chỗ, sau đó một người dùng lực đánh từng thanh kiếm. Cảnh giới Ngưng Nguyên có thể đánh gãy hai thanh kiếm thép này, tuỳ ý chọn đai một người cảnh giới Ngưng Nguyên ra làm là được. Hơn nữa dưới sự quan sát của Chủ tịch thành phố đại nhân và tất cả mọi người, dù là ai cũng không thể gian dối được!"
Tiêu Hào vừa dứt lời đã nhận được sự đồng ý của tất cả người bên phía hội Trung Thành.
Những người đến xem cũng nhao nhao đồng ý với phương pháp đơn giản bạo lực mà lại có thể nhanh chóng xác định thắng thua này.
Vì có rất nhiều người ở khu vực thi đấu đồng ý với cách này thế nên Chủ tịch thành phố cũng không còn cách nào khác ngoài chấp nhận phương án này.
Mặc dù trong lòng Chủ tịch thành phố có chút bất an nhưng vẫn rất có lòng tin đối với sức mạnh và của bản thân và sức mạnh Huyết kỳ lân.
Vì thế ông ta quay qua gật đầu với Dương Nam Kiên. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Dương Nam Kiên quát to: "Tôi thấy dùng phương pháp thầy Viên đưa ra để phân thắng bại cũng là một cách hay. Cho nên tôi đề nghị để người làm chứng hôm nay, cũng chính là Chủ tịch thành phố đại nhân của chúng ta kiểm tra chất lượng của hai thanh kiếm này!"
Thầy Viên biết Chủ tịch thành phố và người của môn phái Vạn Kiếm là cùng một phe, hơn nữa Chủ tịch thành phố thuộc cảnh giới Đế vương, nếu như Chủ tịch âm thầm giở trò, dùng sức mạnh Đế vương thì sợ là chẳng ai phát giác ra.
Thầy Viên đang muốn từ chối thì giọng nói của Tiêu Hào lại vang lên trong đầu. "Cứ để Chủ tịch thành phố tự mình kiểm tra đi."
Tiêu Hào vô cùng có tự tin với sức mạnh của mình, thanh kiếm mà thầy Viên rèn ra cho dù có là sức mạnh của cảnh giới Ngưng Nguyên cũng không thể nào đánh gãy được.
Mà thanh kiếm Dương Nam Kiên rèn thỉ chỉ cần sức mạnh của cảnh giới Ngưng Nguyên thôi cũng đủ để đánh nó gãy thành bốn năm mảnh.
Cho dù Chủ tịch thành phố muốn dở trò gian dối thì cũng không có cách nào thực hiện được.
Nếu dùng sức mạnh có cấp bậc cao hơn thì người ở đây ai cũng có thể cảm nhận được, thế nên lần này Dương Nam Kiên thua chắc!
Thầy Viên bằng lòng nói: "Nếu Chủ tịch thành phố đại nhân muốn đích thân kiểm tra thì tôi đương nhiên tin tưởng Chủ tịch thành phố đại nhân!"
Tổng Hội trưởng cũng cười cười nói: "Vậy làm phiền
Chủ tịch thành phố đại nhân rồi!" Bên hội Trung Thành đều cho là Tổng Hội trưởng sẽ cự tuyệt rồi chọn người khác nhưng thật không ngờ là
Tổng Hội trưởng lại lên tiếng đồng ý luôn!
Người bên phía môn phái Vạn Kiếm cũng cảm thấy khá bất ngờ.
Chủ tịch thành phố khẽ cau mày, trong lòng vẫn đang suy nghĩ: Để tôi tự mình kiểm tra thì mấy người thua chắc! Dương Nam Kiên cũng hoàn toàn yên tâm mà giao mọi thứ lại cho Chủ tịch thành phố đại nhân.
Chủ tịch thành phố bước tới cầm hai thanh kiếm trong tay, thanh của thầy Viên bên tay trái, thanh của Dương Nam Kiên bên tay phải.
Chủ tịch thành phố lớn tiếng nói: "Mong tất cả mọi người hãy nhìn kỹ, bây giờ tôi sẽ sử dụng sức mạnh tương đương nhau để thử sức chịu đựng của hai thanh kiếm này, thanh của bên nào bị gãy trước tôi sẽ tuyên bố bên đó thua cuộc!"
Thời khắc vô cùng khẩn trương này cuối cùng cũng đến!
Thời khắc khiến lòng người kích động cuối cùng cũng bắt đầu!
Ánh mắt của tất cả mọi người trong khu vực thi đấu dồn lên trên người Chủ tịch thành phố.
Chủ tịch thành phố bắt đầu vận động sức mạnh trong cơ thể mình, đầu tiên đưa sức mạnh cấp một của cảnh giới Ngưng Nguyên vào trong hai thanh kiếm.
Hai thanh kiếm bắt đầu rung lắc mạnh trước sự bao vây của sức mạnh cảnh giới Ngưng Nguyên.
Sau đó Chủ tịch thành phố tiếp tục dồn sức vào, sức mạnh cấp một Ngưng Nguyên biến thành cấp hai.
Sau đó tiếp tục tăng lên cấp ba rồi cấp bốn, hai thanh kiếm báu vẫn không ngừng rung lên bần bật.
Tần suất gần như đồng đều với nhau, từng trận kiểm xé gió truyền đến tại của mỗi một người có mặt ở khu vực thi đấu.
Tất cả mọi người đều nín thở quan sát, âm thanh duy nhất còn lại nơi khu vực thi đấu là tiếng kiểm xé gió văng vắng bên tai.