Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1059: Bắt đầu thi đấu
Chương 1059: Bắt đầu thi đấu
Cuộc thi đấu đã được chính thức bắt đầu. Việc đầu tiên là kiểm tra tiền đặt cược của đôi bên. Sau đó là ký kết hiệp ước thi đấu.
Lần này tiền đặt cược của hai bên vô cùng lớn, thế nên đầu tiên cần đến thành viên cao tầng của hai bên đứng ra kiểm tra hết tất cả tài sản của bên mình. Sau đó đại diện mỗi bên sẽ lấy giấy tờ tài sản mỗi bên ra, sau khi kiểm tra và không còn vấn đề gì nữa thì hai bên mới ký tên, tiếp sau đó là công chứng viên ký tên.
Còn về cược mạng, tiền cược bên phía thầy Viên là tính mạng của bản thân thầy Viên và hai đệ tử Tiêu Vân và Lưu Đan Bình của thầy Viên. Cộng thêm mạng của Tổng Hội trưởng hội Trung Thành và đệ tử Trương Hồng Long của Tổng Hội trưởng. Tổng cộng năm cái mạng.
Dương Nam Kiên đặt cược tính mạng của ông ta và năm đứa con trai của ông ta.
Mục đích chính của ván cược mạng này là giết chết những nhân vật quan trọng.
Trong cuộc thi đấu này, bên nào thua, sẽ thua tất cả vào tay phe thắng.
Nhất định sẽ có một trận chém giết lớn, trừ khử đi rất nhiều người của phe đối phương.
Thành viên cao tầng của hai bên bắt đầu kiểm tra tài sản và vốn liếng đặt cược của đối phương.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Hào bị người khác xem là tiền đặt cược, giao tính mạng vào tay người khác.
Sau đó hai bên bắt đầu quá trình ký kết, một khi đã ký thì cho dù là ai cũng không được thay đổi. Sau khi có kết quả thi đấu thì phải tuân thủ lời hứa.
Nếu như không tuân thủ lời hứa thì sẽ bị tất cả mọi người của thành Đêm Đen truy sát.
Sau khi hai người tham gia thi đấu và các thành viên cao tầng của hai bên đảm bảo là hiệp ước không có sai sót gì thì hai người thi đấu là thầy Viên và Dương Nam Kiên mới đặt bút ký tên.
Sau đó, người làm chứng là Chủ tịch thành phố ký tên đồng ý, người làm chứng thứ hai là cốc chủ Thiên Lôi Cốc ký tên.
Sau khi hoàn tất tất cả các thủ tục đặt cược và ký hiệp ước thì đến hạng mục thứ ba mới là chính thức thi đấu.
Cuối cùng dưới sự tuyên bố của Chủ tịch thành phố, dưới cái nhìn của hàng ngàn người, dưới sự mong chờ của hàng nghìn người, cuộc quyết đấu sinh tử được bắt đầu. Chủ tịch thành phố lớn tiếng nói: "Mời hai vị tham gia thi đấu ra sân!"
Hai người thầy Viên và Dương Nam Kiên bước tới đài thi đấu.
Bắt đầu kiểm tra lò luyện và nguyên liệu lần nữa, tất cả đều không có vấn đề gì.
Màn ảnh rộng được treo trên các công trình kiến trúc xung quanh sân đấu đều đang chiếu trực tiếp lần thi đấu này.
Gần như tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên trên người môn chủ Dương Nam Kiên của môn phái Vạn Kiếm, mọi người đều biết rằng, mấy ngày trước cánh tay phải của Dương Nam Kiên bị chém đứt bây giờ chỉ còn lại một cánh tay trái. Một cánh tay không thể nào so với khi dùng hai tay rèn được.
Đến trước giờ thi đấu, cuối cùng thì Dương Nam Kiên cũng cởi bỏ cái áo choàng trên người xuống.
Ông ta dùng tay trái ném áo choàng qua một bên, để lộ cánh tay phải nguyên vẹn!
Tất cả mọi người có mặt ở khu vực thi đấu đều vô cùng kinh ngạc, nhất là người của hội Trung Thành, họ đều khó có thể tin được mà nhìn chằm chằm vào ông ta! "Mới có mấy ngày, sao cánh tay của Dương Nam Kiên có thể hồi phục được?" "Lúc trước khi cánh tay phải của Dương Nam Kiên bị chém đứt, chúng ta cũng nhìn thấy, lẽ nào gặp quỷ rồi sao?" "Cánh tay phải của ông ta mọc ra rồi, nguyên vẹn không chút sứt mẻ!" "Mọi người thử nhìn kỹ chỗ vết thương của ông ta đi, căn bản chẳng có bất cứ vết sẹo nào cả, không hề có chút vết tích gì, điều này sao có thể xảy ra chứ?" Mọi người tỏ ra vô cùng khiếp sợ đối với việc cánh tay phải của Dương Nam Kiên mọc ra lần nữa.
Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, khi tay, chân của một người bị gãy hoàn toàn, bị huỷ hoàn toàn và hoá thành bụi phấn thì người này căn bản là bị phế rồi, tay chân không có cách nào mọc lại được nữa!
Dương Nam Kiên nghe thấy những tiếng bàn luận của mọi người xung quanh thì vô cùng hài lòng.
Ông ta còn cố ý đưa tay phải ra vẫy vẫy mấy cái về phía hội Trung Thành, tựa như đang khoe khoang, tựa như đang nói với Tổng Hội trưởng hội Trung Thành rằng, cánh tay phải của tôi bị bà chém đứt đã mọc lại rồi đây.
Quả thực là người của hội Trung Thành vô cùng bất ngờ.
Chỉ có điều vẻ mặt của Tổng Hội trưởng và nhóm người Tiêu Hào vẫn rất bình tĩnh, Tiêu Hào sớm đã nhìn thấu hết thảy và nói với Tổng Hội trưởng rồi.
Thầy Viên lạnh lùng hừ một tiếng: "Cái này có cái gì đáng để khoe cơ chứ, ông đừng quên, lúc trước một cánh tay và hai bên chân của tôi bị chém đứt hoàn toàn, kinh mạch toàn thân đứt gãy, mất đi tất cả sức mạnh" "Chẳng phải là bây giờ tôi đã khôi phục hoàn toàn rồi sao, ông chỉ mất một cánh tay phải, bây giờ khôi phục được thì có gì đáng mà khoe?" "Quả thực là nực cười!"
Những lời mà thầy Viên vừa mới thốt ra lại khiến đám đồng sục sôi thêm lần nữa.
Bởi vì việc thầy Viên bị phế đã là chuyện của nhiều năm về trước.
Mặc dù khi ở trong học viện Huỳnh Dương thầy Viên lại phải chịu nhục và bị chém đứt tay chân nhưng đây không phải là chuyện lớn gì nên cũng không được truyền đi xa, thể nên có rất nhiều người không biết việc này.
Nghe thầy Viên nói vậy thì rất nhiều người nghĩ tới, mấy năm trước, thầy Viên đã bị phế. Vậy mà giờ đây toàn bộ sức mạnh của thầy Viên đã được khôi phục lại
Sắc mặt Dương Nam Kiên bây giờ vô cùng khó coi. "Thầy Viên, tay chân ông khôi phục lại thì thế nào? Ông có biết cánh tay này của tôi là gì không? Là cánh tay của Kỳ Lân trong truyền thuyết! Cánh tay phải này của tôi còn có cả sức mạnh của Huyết Kỳ Lân, mà Huyết Kỳ Lân là gì?
Là thượng cổ thần thú!" "Thầy Viên, ngày hôm nay ông chắc chắn phải chịu thua, bởi vì tôi dùng máu của thần thủ đang chảy trong cơ thể tôi để luyện kiếm thép, ông lấy cái gì đấu được với tôi?"
Giọng của Dương Nam Kiên vô cùng lớn, hơn nữa còn đi qua mấy cái máy khuếch âm khiến giọng ông vang vọng khắp các ngóc ngách.
Ông ta cố tình khoe khoang, cố tình nói ra chuyện cánh tay của mình là cánh tay kỳ lân nhằm làm rối loạn tinh thần đối phương, tinh thần mà loạn thì nhất định sẽ thua. Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net
Dương Nam Kiên vừa nói vừa giơ cánh tay phải của mình ra, ông ta chỉ cần dùng sức một chút thì phần tay áo trên cánh tay phải đã bị xé rách.
Bắp thịt trên cánh tay nổi lên từng mảnh, đường gân máu đỏ tươi cũng theo đó mà hiện lên. Ngay sau đó, một nguồn sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ cùng cực toả ra từ những đường gần đó.
Đây không phải là sức mạnh huyết mạch bình thường mà sức mạnh huyết mạch của thần thú kỳ lân!
Sau khi Tiêu Hào cảm nhận được luồng sức mạnh huyết mạch này thì nhất thời giật nảy mình. Huyết mạch hoàng thất trong cơ thể Tiêu Hào cũng không tự chủ được mà sục sôi lên!
Tiêu Hào cũng cảm nhận thấy vẻ mặt Tổng Hội trưởng bên cạnh cũng có sự thay đổi rất lớn, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể cũng bắt đầu sôi trào!
Quả nhiên thật sự là sức mạnh của thượng cổ thần thú.
Huyết mạch trong cơ thể thượng cổ thần thủ đương nhiên là rất cao quý thế nên huyết mạch Yêu tộc hoàng thất trong người Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng có thể nhận ra trong nháy mắt.
Huyết mạch trong cơ thể bọn họ đang cộng hưởng lẫn nhau!
Cùng lúc đó, Dương Nam Kiên cũng cảm nhận được một luồng cảm ứng kỳ diệu, ánh mắt của ông ta liếc nhìn về phía Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng.
Dương Nam Kiên cũng không rõ có chuyện gì xảy ra, ông ta chỉ biết sự mạnh mẽ của Huyết Kỳ Lân, chỉ biết huyết mạch kỳ lân là huyết mạch thần thú. Sau khi ông ta dùng đến huyết mạch kỳ lần thì lại phát hiện trong cơ thể Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng hình như cũng có huyết mạch thần thú tương tự như của ông ta
Dương Nam Kiên không thể tin được, điều này sao có thể?
Huyết mạch kỳ lân là thứ khó có được trên thế gian này, trong một lần tình cờ Chủ tịch mới gặp được một con Huyết kỳ lân chưa trưởng thành.
Còn huyết mạch trong cơ thể hai người kia là thế nào?
Dương Nam Kiên không có thời gian suy nghĩ nhiều, càng không có thời gian quan sát hai người Tổng Hội trưởng và Tiêu Hào.
Ông ta còn phải tiếp tục thi đấu.
Mọi người xung quanh sau khi nghe ông ta nhắc tới thượng cổ thần thú Huyết kỳ lân thì đều vô cùng hoảng sợ "Điều Dương Nam Kiên nói có phải là thật không vậy?" "Ông ta thực sự sở hữu huyết mạch thần thú sao?" "Cánh tay này của ông ta thật sự là cánh tay của kỳ lân sao?" "Đương nhiên là phải rồi, ban nãy anh không cảm nhận được sức mạnh của Huyết kỳ lân sao! Sức mạnh huyết mạch đó mạnh đến lạ thường! Cực kì đáng sợ. "Có được máu của thần thú, đáng sợ như vậy thì chắc chắn là Môn chủ Dương sẽ thắng trong lần thi đấu này!" "Không sai, có được huyết mạch thần thú thì nói không chừng có thể chế tạo được một món vũ khí siêu phẩm, xem ra lần này người của hội Trung Thành thua chắc rồi!" "Môn chủ Dương dũng mãnh!" "Môn chủ Dương cố lên!" "Môn chủ Dương tất thắng!"
Có rất nhiều thế lực đều cho rằng môn phái Vạn Kiếm nhất định sẽ thắng thế nên đều lên tiếng cổ vũ cho Dương Nam Kiên!
Cuộc thi đấu đã được chính thức bắt đầu. Việc đầu tiên là kiểm tra tiền đặt cược của đôi bên. Sau đó là ký kết hiệp ước thi đấu.
Lần này tiền đặt cược của hai bên vô cùng lớn, thế nên đầu tiên cần đến thành viên cao tầng của hai bên đứng ra kiểm tra hết tất cả tài sản của bên mình. Sau đó đại diện mỗi bên sẽ lấy giấy tờ tài sản mỗi bên ra, sau khi kiểm tra và không còn vấn đề gì nữa thì hai bên mới ký tên, tiếp sau đó là công chứng viên ký tên.
Còn về cược mạng, tiền cược bên phía thầy Viên là tính mạng của bản thân thầy Viên và hai đệ tử Tiêu Vân và Lưu Đan Bình của thầy Viên. Cộng thêm mạng của Tổng Hội trưởng hội Trung Thành và đệ tử Trương Hồng Long của Tổng Hội trưởng. Tổng cộng năm cái mạng.
Dương Nam Kiên đặt cược tính mạng của ông ta và năm đứa con trai của ông ta.
Mục đích chính của ván cược mạng này là giết chết những nhân vật quan trọng.
Trong cuộc thi đấu này, bên nào thua, sẽ thua tất cả vào tay phe thắng.
Nhất định sẽ có một trận chém giết lớn, trừ khử đi rất nhiều người của phe đối phương.
Thành viên cao tầng của hai bên bắt đầu kiểm tra tài sản và vốn liếng đặt cược của đối phương.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Hào bị người khác xem là tiền đặt cược, giao tính mạng vào tay người khác.
Sau đó hai bên bắt đầu quá trình ký kết, một khi đã ký thì cho dù là ai cũng không được thay đổi. Sau khi có kết quả thi đấu thì phải tuân thủ lời hứa.
Nếu như không tuân thủ lời hứa thì sẽ bị tất cả mọi người của thành Đêm Đen truy sát.
Sau khi hai người tham gia thi đấu và các thành viên cao tầng của hai bên đảm bảo là hiệp ước không có sai sót gì thì hai người thi đấu là thầy Viên và Dương Nam Kiên mới đặt bút ký tên.
Sau đó, người làm chứng là Chủ tịch thành phố ký tên đồng ý, người làm chứng thứ hai là cốc chủ Thiên Lôi Cốc ký tên.
Sau khi hoàn tất tất cả các thủ tục đặt cược và ký hiệp ước thì đến hạng mục thứ ba mới là chính thức thi đấu.
Cuối cùng dưới sự tuyên bố của Chủ tịch thành phố, dưới cái nhìn của hàng ngàn người, dưới sự mong chờ của hàng nghìn người, cuộc quyết đấu sinh tử được bắt đầu. Chủ tịch thành phố lớn tiếng nói: "Mời hai vị tham gia thi đấu ra sân!"
Hai người thầy Viên và Dương Nam Kiên bước tới đài thi đấu.
Bắt đầu kiểm tra lò luyện và nguyên liệu lần nữa, tất cả đều không có vấn đề gì.
Màn ảnh rộng được treo trên các công trình kiến trúc xung quanh sân đấu đều đang chiếu trực tiếp lần thi đấu này.
Gần như tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên trên người môn chủ Dương Nam Kiên của môn phái Vạn Kiếm, mọi người đều biết rằng, mấy ngày trước cánh tay phải của Dương Nam Kiên bị chém đứt bây giờ chỉ còn lại một cánh tay trái. Một cánh tay không thể nào so với khi dùng hai tay rèn được.
Đến trước giờ thi đấu, cuối cùng thì Dương Nam Kiên cũng cởi bỏ cái áo choàng trên người xuống.
Ông ta dùng tay trái ném áo choàng qua một bên, để lộ cánh tay phải nguyên vẹn!
Tất cả mọi người có mặt ở khu vực thi đấu đều vô cùng kinh ngạc, nhất là người của hội Trung Thành, họ đều khó có thể tin được mà nhìn chằm chằm vào ông ta! "Mới có mấy ngày, sao cánh tay của Dương Nam Kiên có thể hồi phục được?" "Lúc trước khi cánh tay phải của Dương Nam Kiên bị chém đứt, chúng ta cũng nhìn thấy, lẽ nào gặp quỷ rồi sao?" "Cánh tay phải của ông ta mọc ra rồi, nguyên vẹn không chút sứt mẻ!" "Mọi người thử nhìn kỹ chỗ vết thương của ông ta đi, căn bản chẳng có bất cứ vết sẹo nào cả, không hề có chút vết tích gì, điều này sao có thể xảy ra chứ?" Mọi người tỏ ra vô cùng khiếp sợ đối với việc cánh tay phải của Dương Nam Kiên mọc ra lần nữa.
Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, khi tay, chân của một người bị gãy hoàn toàn, bị huỷ hoàn toàn và hoá thành bụi phấn thì người này căn bản là bị phế rồi, tay chân không có cách nào mọc lại được nữa!
Dương Nam Kiên nghe thấy những tiếng bàn luận của mọi người xung quanh thì vô cùng hài lòng.
Ông ta còn cố ý đưa tay phải ra vẫy vẫy mấy cái về phía hội Trung Thành, tựa như đang khoe khoang, tựa như đang nói với Tổng Hội trưởng hội Trung Thành rằng, cánh tay phải của tôi bị bà chém đứt đã mọc lại rồi đây.
Quả thực là người của hội Trung Thành vô cùng bất ngờ.
Chỉ có điều vẻ mặt của Tổng Hội trưởng và nhóm người Tiêu Hào vẫn rất bình tĩnh, Tiêu Hào sớm đã nhìn thấu hết thảy và nói với Tổng Hội trưởng rồi.
Thầy Viên lạnh lùng hừ một tiếng: "Cái này có cái gì đáng để khoe cơ chứ, ông đừng quên, lúc trước một cánh tay và hai bên chân của tôi bị chém đứt hoàn toàn, kinh mạch toàn thân đứt gãy, mất đi tất cả sức mạnh" "Chẳng phải là bây giờ tôi đã khôi phục hoàn toàn rồi sao, ông chỉ mất một cánh tay phải, bây giờ khôi phục được thì có gì đáng mà khoe?" "Quả thực là nực cười!"
Những lời mà thầy Viên vừa mới thốt ra lại khiến đám đồng sục sôi thêm lần nữa.
Bởi vì việc thầy Viên bị phế đã là chuyện của nhiều năm về trước.
Mặc dù khi ở trong học viện Huỳnh Dương thầy Viên lại phải chịu nhục và bị chém đứt tay chân nhưng đây không phải là chuyện lớn gì nên cũng không được truyền đi xa, thể nên có rất nhiều người không biết việc này.
Nghe thầy Viên nói vậy thì rất nhiều người nghĩ tới, mấy năm trước, thầy Viên đã bị phế. Vậy mà giờ đây toàn bộ sức mạnh của thầy Viên đã được khôi phục lại
Sắc mặt Dương Nam Kiên bây giờ vô cùng khó coi. "Thầy Viên, tay chân ông khôi phục lại thì thế nào? Ông có biết cánh tay này của tôi là gì không? Là cánh tay của Kỳ Lân trong truyền thuyết! Cánh tay phải này của tôi còn có cả sức mạnh của Huyết Kỳ Lân, mà Huyết Kỳ Lân là gì?
Là thượng cổ thần thú!" "Thầy Viên, ngày hôm nay ông chắc chắn phải chịu thua, bởi vì tôi dùng máu của thần thủ đang chảy trong cơ thể tôi để luyện kiếm thép, ông lấy cái gì đấu được với tôi?"
Giọng của Dương Nam Kiên vô cùng lớn, hơn nữa còn đi qua mấy cái máy khuếch âm khiến giọng ông vang vọng khắp các ngóc ngách.
Ông ta cố tình khoe khoang, cố tình nói ra chuyện cánh tay của mình là cánh tay kỳ lân nhằm làm rối loạn tinh thần đối phương, tinh thần mà loạn thì nhất định sẽ thua. Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net
Dương Nam Kiên vừa nói vừa giơ cánh tay phải của mình ra, ông ta chỉ cần dùng sức một chút thì phần tay áo trên cánh tay phải đã bị xé rách.
Bắp thịt trên cánh tay nổi lên từng mảnh, đường gân máu đỏ tươi cũng theo đó mà hiện lên. Ngay sau đó, một nguồn sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ cùng cực toả ra từ những đường gần đó.
Đây không phải là sức mạnh huyết mạch bình thường mà sức mạnh huyết mạch của thần thú kỳ lân!
Sau khi Tiêu Hào cảm nhận được luồng sức mạnh huyết mạch này thì nhất thời giật nảy mình. Huyết mạch hoàng thất trong cơ thể Tiêu Hào cũng không tự chủ được mà sục sôi lên!
Tiêu Hào cũng cảm nhận thấy vẻ mặt Tổng Hội trưởng bên cạnh cũng có sự thay đổi rất lớn, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể cũng bắt đầu sôi trào!
Quả nhiên thật sự là sức mạnh của thượng cổ thần thú.
Huyết mạch trong cơ thể thượng cổ thần thủ đương nhiên là rất cao quý thế nên huyết mạch Yêu tộc hoàng thất trong người Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng có thể nhận ra trong nháy mắt.
Huyết mạch trong cơ thể bọn họ đang cộng hưởng lẫn nhau!
Cùng lúc đó, Dương Nam Kiên cũng cảm nhận được một luồng cảm ứng kỳ diệu, ánh mắt của ông ta liếc nhìn về phía Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng.
Dương Nam Kiên cũng không rõ có chuyện gì xảy ra, ông ta chỉ biết sự mạnh mẽ của Huyết Kỳ Lân, chỉ biết huyết mạch kỳ lân là huyết mạch thần thú. Sau khi ông ta dùng đến huyết mạch kỳ lần thì lại phát hiện trong cơ thể Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng hình như cũng có huyết mạch thần thú tương tự như của ông ta
Dương Nam Kiên không thể tin được, điều này sao có thể?
Huyết mạch kỳ lân là thứ khó có được trên thế gian này, trong một lần tình cờ Chủ tịch mới gặp được một con Huyết kỳ lân chưa trưởng thành.
Còn huyết mạch trong cơ thể hai người kia là thế nào?
Dương Nam Kiên không có thời gian suy nghĩ nhiều, càng không có thời gian quan sát hai người Tổng Hội trưởng và Tiêu Hào.
Ông ta còn phải tiếp tục thi đấu.
Mọi người xung quanh sau khi nghe ông ta nhắc tới thượng cổ thần thú Huyết kỳ lân thì đều vô cùng hoảng sợ "Điều Dương Nam Kiên nói có phải là thật không vậy?" "Ông ta thực sự sở hữu huyết mạch thần thú sao?" "Cánh tay này của ông ta thật sự là cánh tay của kỳ lân sao?" "Đương nhiên là phải rồi, ban nãy anh không cảm nhận được sức mạnh của Huyết kỳ lân sao! Sức mạnh huyết mạch đó mạnh đến lạ thường! Cực kì đáng sợ. "Có được máu của thần thú, đáng sợ như vậy thì chắc chắn là Môn chủ Dương sẽ thắng trong lần thi đấu này!" "Không sai, có được huyết mạch thần thú thì nói không chừng có thể chế tạo được một món vũ khí siêu phẩm, xem ra lần này người của hội Trung Thành thua chắc rồi!" "Môn chủ Dương dũng mãnh!" "Môn chủ Dương cố lên!" "Môn chủ Dương tất thắng!"
Có rất nhiều thế lực đều cho rằng môn phái Vạn Kiếm nhất định sẽ thắng thế nên đều lên tiếng cổ vũ cho Dương Nam Kiên!