Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
CHƯƠNG 24
Cô cầm lấy bản hợp đồng đi ra khỏi văn phòng, cả người vẫn còn đang trong trạng thái mơ màng, tất cả đến quá dễ dàng, có hơi không chân thật.
Đinh Phong Thành nhìn đồng hồ đeo tay: “Ôi chao, tính toán sai rồi, thế mà dùng tới ba mươi giây, nhưng mà không phải cũng bị đuổi ra đó à, ha ha ha.”
Đinh Trung nhìn biểu cảm ngây ngốc của Đinh Thu Huyền, cho là cô bởi vì bị đuổi ra cho nên không thể chấp nhận được, cho nên mới có thể như thế.
“Hừ, phụ nữ cuối cùng chỉ là phụ nữ, vừa mới bị đả kích một chút liền chịu không được rồi.”
Ông ta nhìn về phía Giang Nghĩa: “Đây chính là kết quả mà cậu cho chúng tôi xem đó à, xin hỏi Đinh Thu Huyền đã thành công cái gì?”
Giang Nghĩa nở nụ cười, cũng không trả lời.
Một lát sau, Đinh Thu Huyền liền trở về.
Đinh Phong Thành châm chọc: “Em gái à, làm sao lại mang theo vẻ mặt đần độn như thế? Có phải là bị cục phó nạt cho một trận, haha, không sao hết, ngã một lần khôn hơn một chút, sau này đừng có làm loại chuyện ngu ngốc như vậy là được rồi.”
Đinh Trung cũng nói: “Ông cũng đã nói từ sớm rồi, dựa vào công ty rách nát đó của cháu, lấy cái gì mà đi đấu thầu, thất bại là chuyện đương nhiên thôi, về với ông nội đi, sau này ít nghe lời của cái tên phế vật này, cậu ta chỉ làm cháu mất mặt mà thôi.”
Hai người đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Đinh Thu Huyền dùng âm thanh tinh tế nói: “Ông nội, anh hai, cháu đã ký hợp đồng rồi.”
“Ừ, ông biết rồi.”
“Gì?”
“Cái gì chứ?”
Lúc đầu, Đinh Trung còn chưa kịp phản ứng, sau khi bước được hai bước thì đột nhiên quay đầu lại, mở to mắt nhìn Đinh Thu Huyền, ông ta lại xác định một lần nữa: “Cháu nói rõ ra coi, hợp đồng gì?”
Đinh Thu Huyền đưa bản hợp đồng ở trong tay tới: “Hợp đồng đấu thầu dự án xây dựng, cháu đã ký được rồi.”
Đoàng!
Nhưng mà có một tia sấm vang lên ở trong đầu có Đinh Trung, có làm như thế nào ông ta cũng không ngờ Đinh Thu Huyền có thể làm được.
“Chuyện này không có khả năng!”
Đinh Phong Thành cũng kinh ngạc nói: “Em họ, cô đừng có ăn nói bừa bãi.”
“Hợp đồng ở đây này, hai người có thể tự xem.”
Đinh Trung lập tức giật lấy hợp đồng lật xem từng tờ, không sai, là hợp đồng dự án xây dựng, đúng là của Cục xây dựng không sai được.
Đinh Phong Thành nhắc nhở: “Ông nội, ông nhìn kỹ lại xem hợp đồng này có phải là giả không?”
Giang Nghĩa bật cười: “Thu Huyền đi vào trong đó với hai bàn tay trống trơn, chưa tới ba mươi giây liền bước ra ngoài, xin hỏi trong thời gian ngắn như thế, làm như thế nào để có thể tạo ra một bản hợp đồng giả?”
Đinh Trung nghiêm túc xem hợp đồng: “Không phải là giả đâu, đây là hợp đồng thật.”
Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Đinh Thu Huyền: “Cháu nói thật với ông nội đi, cháu có được nó bằng cách nào, tại sao Quách Khải vừa mới nghe tới nhà họ Đinh thì đã đuổi Phong Thành ra ngoài, nhưng mà lại ký hợp đồng với cháu?”
Đinh Thu Huyền lắc đầu: “Cháu đâu có biết.”
Cô cầm lấy bản hợp đồng đi ra khỏi văn phòng, cả người vẫn còn đang trong trạng thái mơ màng, tất cả đến quá dễ dàng, có hơi không chân thật.
Đinh Phong Thành nhìn đồng hồ đeo tay: “Ôi chao, tính toán sai rồi, thế mà dùng tới ba mươi giây, nhưng mà không phải cũng bị đuổi ra đó à, ha ha ha.”
Đinh Trung nhìn biểu cảm ngây ngốc của Đinh Thu Huyền, cho là cô bởi vì bị đuổi ra cho nên không thể chấp nhận được, cho nên mới có thể như thế.
“Hừ, phụ nữ cuối cùng chỉ là phụ nữ, vừa mới bị đả kích một chút liền chịu không được rồi.”
Ông ta nhìn về phía Giang Nghĩa: “Đây chính là kết quả mà cậu cho chúng tôi xem đó à, xin hỏi Đinh Thu Huyền đã thành công cái gì?”
Giang Nghĩa nở nụ cười, cũng không trả lời.
Một lát sau, Đinh Thu Huyền liền trở về.
Đinh Phong Thành châm chọc: “Em gái à, làm sao lại mang theo vẻ mặt đần độn như thế? Có phải là bị cục phó nạt cho một trận, haha, không sao hết, ngã một lần khôn hơn một chút, sau này đừng có làm loại chuyện ngu ngốc như vậy là được rồi.”
Đinh Trung cũng nói: “Ông cũng đã nói từ sớm rồi, dựa vào công ty rách nát đó của cháu, lấy cái gì mà đi đấu thầu, thất bại là chuyện đương nhiên thôi, về với ông nội đi, sau này ít nghe lời của cái tên phế vật này, cậu ta chỉ làm cháu mất mặt mà thôi.”
Hai người đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Đinh Thu Huyền dùng âm thanh tinh tế nói: “Ông nội, anh hai, cháu đã ký hợp đồng rồi.”
“Ừ, ông biết rồi.”
“Gì?”
“Cái gì chứ?”
Lúc đầu, Đinh Trung còn chưa kịp phản ứng, sau khi bước được hai bước thì đột nhiên quay đầu lại, mở to mắt nhìn Đinh Thu Huyền, ông ta lại xác định một lần nữa: “Cháu nói rõ ra coi, hợp đồng gì?”
Đinh Thu Huyền đưa bản hợp đồng ở trong tay tới: “Hợp đồng đấu thầu dự án xây dựng, cháu đã ký được rồi.”
Đoàng!
Nhưng mà có một tia sấm vang lên ở trong đầu có Đinh Trung, có làm như thế nào ông ta cũng không ngờ Đinh Thu Huyền có thể làm được.
“Chuyện này không có khả năng!”
Đinh Phong Thành cũng kinh ngạc nói: “Em họ, cô đừng có ăn nói bừa bãi.”
“Hợp đồng ở đây này, hai người có thể tự xem.”
Đinh Trung lập tức giật lấy hợp đồng lật xem từng tờ, không sai, là hợp đồng dự án xây dựng, đúng là của Cục xây dựng không sai được.
Đinh Phong Thành nhắc nhở: “Ông nội, ông nhìn kỹ lại xem hợp đồng này có phải là giả không?”
Giang Nghĩa bật cười: “Thu Huyền đi vào trong đó với hai bàn tay trống trơn, chưa tới ba mươi giây liền bước ra ngoài, xin hỏi trong thời gian ngắn như thế, làm như thế nào để có thể tạo ra một bản hợp đồng giả?”
Đinh Trung nghiêm túc xem hợp đồng: “Không phải là giả đâu, đây là hợp đồng thật.”
Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Đinh Thu Huyền: “Cháu nói thật với ông nội đi, cháu có được nó bằng cách nào, tại sao Quách Khải vừa mới nghe tới nhà họ Đinh thì đã đuổi Phong Thành ra ngoài, nhưng mà lại ký hợp đồng với cháu?”
Đinh Thu Huyền lắc đầu: “Cháu đâu có biết.”