Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14: Từ đây cả đời không qua lại với nhau.
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trong bệnh viện, Tổng Thành Hưng đi dạo hai vòng trong sân của khoa nội trú với sự hỗ trợ của đám thân thích Tống Hồng Phúc, Cát Mỹ Tuyết, sau đó ngồi xuống băng ghế nghỉ ngơi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Lần này Tống Thành Hưng uống rượu trúng gió, vốn tưởng rằng mình đã chết.
Nhưng ông ta không ngờ vậy mà gắng gượng vượt qua, ông ta đang vui đến chết. Đột nhiên nhìn thấy con trai cả Tống Hoài Nam và cháu trai Tổng Bảo Lân vội vàng đi tới.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông ta cười híp mắt nói: "Trọng Hùng, Bảo Lân, các con tới rồi."
Gương mặt Tổng Hoài Nam uất ức, lớn tiếng nói: “Ba, con có chuyện giấu diếm ba. Bây giờ con phải bầm bảo với ba
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Thành Hưng cau mày khi nghe điều này: “Chuyện gì vậy?"
Tổng Hoài Nam tức giận nói: “Ba, con nói với ba rồi, sau khi ba trung giả, chính là em hại của con lấy viên thuốc An Cung kia ra cứu ba đúng chứ?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tông Thành Hưng gật đầu, về mặt còn có chút mất tự nhiên, dù sao thì trong bữa tiệc mừng thọ hôm đó, ông ta đã không nhận An Cung, còn lạnh nhạt với một nhà Hồng Phúc . Mấy ngày trước ông ta biết được bản thân được cứu nhờ An Cung của Hồng Phúc, dù sao cũng hơi lúng túng.
Tổng Hoài Nam nói tiếp: “Ba, thực ra em hai vốn không chịu lấy thuốc ra cứu ba."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Thành Hưng ngạc nhiên và tức giận khi nghe điều này: "Cái gì?"
Tống Mạnh Trung bên cạnh xen vào: “Ba, lời anh cả nói là sự thật. Khi ba bị bệnh, bác sĩ nói viên thuốc An Cung có hiệu quả, vì vậy con đã đưa người đến chỗ anh hai để lấy thuốc cứu ba. Nhưng anh ấy không cho, còn đánh bị thương toàn bộ người của con, tuyên bố muốn lấy thuốc thi bảo anh cả tới bàn điều kiện với anh ấy
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chút áy náy trong lòng Tổng Thành Hưng với đứa con thứ hai này, không còn sót lại chút gì, ông ta thổi râu mép trợn mắt nói: “Bàn điều kiện, nó muốn bàn điều kiện gì?” Tổng Hoài Nam tức giận nói: “Em hại yêu cầu để con gái em ay làm tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thiên, bạn con đồng ý, em ấy mới lấy thuốc ra cứu người.
Tông Thành Hưng giận tím mặt: "Lẽ nào có lý đó
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ảnh mắt Tổng Bảo Lân đò ngẫu, đặc biệt oan ức khóc lóc kể lể: “Ông, Tổng Mỹ Hãn càng quá đáng hon." “Sau khi em ấy đảm nhiệm chức tổng giám đốc Lâm Thiên thì cướp đi bản kế hoạch đấu thầu Khu đô thị Vinhomes Central Park, rồi lại dùng bản kế hoạch của con lấy được dự án Khu đô thị Vinhomes Central Park."
Tổng Thành Hưng nghe vậy, vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, một phát nắm tay Tổng Bảo Lân: “Con nói gì, dự án Khu đô thị Vinhomes Central Park lúc trước truyền bá đến mức sôi sùng sục thật sự để nhà chúng ta lấy được?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Bảo Lân vừa khóc vừa nói: “Đúng, vốn chuyện này đối với dòng họ chúng ta mà nói thì là chuyện rất tốt, con không nên khổ sở. “Nhưng bản kế hoạch này con thức đêm hùng hục chiến đấu rất lâu, nhọc nhằn gian khổ làm ra. Vốn con đình tự mình đấu thầu thành công, chờ lúc ông xuất viên sẽ cho ông một bất ngờ " "Nhưng không ngờ em ấy cướp mất hết công lao con dua."
Tổng Thành Hưng nghe được nổi trận lôi đình, tức giận nói: "Vớ vẫn, ba con Hồng Phúc thực sự quá làm
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hoài Nam nói: “Ba, Bảo Lân không chỉ trao chức vị tổng giám đốc Tống Mỹ Hân đã cướp, ngay cả thành tích nó cực khổ làm ra cũng bị Tống Mỹ Hãn cướp đi tất cả" “Ba, chuyện này ba phải giữ gìn lẽ phải nhé, nếu không một nhà em hai sẽ càng ngày càng quá đáng, sợ rằng đến lúc đó tập đoàn Lâm Thiên sẽ không có chỗ cho ba nói chuyện "
Tống Thành Hưng nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Ồ, nhà họ Tống này còn chưa tới phiên Hồng Phúc định đoạt, Lâm Thiên cũng không tới phiên con nhỏ Tống Mỹ Hãn kia muốn làm gì thì làm." “Trọng Hùng, làm thủ tục xuất viện cho ba, hôm nay ba muốn thanh lý môn hộ. Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hoài Nam, Tổng Trọng Bình, Tống Bảo Lâm và đám người Cát Mỹ Tuyết nghe vậy, trong ánh mắt sâu xa lộ ra sự vui mừng.
Tổng Thành Hưng nhanh chóng làm thủ tục xuất viện, chen chúc trong một đám người nhà vây quanh trở lại biệt thự Nhất Phẩm Tôn Phủ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sau khi ông trở lại biệt thự, chuyện đầu tiên chính là gọi một nhà con thứ hai Tổng Hồng Phúc đến.
Không bao lâu sau, Tổng Hồng Phúc và Mã Phương Ngọc, còn có ba người Tống Mỹ Hân vội vàng toi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Hồng Phúc đi vào phòng khách, nhìn thấy ba, anh cả, em ba, còn có một đám thân thích lớn trong dòng họ đều ở đây, ông ấy vui vẻ nói: "Ba, ba xuất viện rồi?"
Tổng Thành Hưng ngồi ngay ngắn trên ghế Thái Sư, lạnh lùng nói: “Sao nào, có phải ước gì tôi vĩnh viễn không xuất viện, có phải rất muốn tôi chết trong bệnh viên không?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Mỹ Hân nghe vậy thì vội nói: “Ông, ba không phải có ý này."
Tổng Thành Hưng cay nghiệt quát: “Con ngậm miệng lại cho ta."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Mỹ Hân bị ông quát chói tai đến nội xanh mặt, không nói được lời nào, cũng không hiểu tại sao ông tức giận như vậy?
Tổng Thành Hưng cũng hốt hoảng nói: "Ba nốt cuộc là sao a?" Tổng Thành Hưng rét lạnh nhìn một nhà Tổng Hồng Phúc, lạnh lùng nói: "Có người nói lúc tôi bị bệnh, tháng ba đi theo anh xin thuốc An Cung cứu mạng. Anh không những không muốn lấy ra, còn sai thắng con rể điên khủng kia của anh đánh đám người của tháng ba bị thương?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hồng Phúc nghe vậy thì sắc mặt biến đổi, càng hoang mang hơn: “Ba, ba nghe con giải thích
Tống Thanh Tùng: “Tôi không muốn nghe anh giải thích, tôi chỉ hỏi anh có chuyện này hay không?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hồng Phúc gian nan thừa nhận: "Có, nhưng mà " "Anh thừa nhận là được." Tống Thành Hưng lần nữa ngắt lời: "Tôi hỏi anh lần nữa, có phải anh cả anh phải tự mình đi cầu xin anh thì anh mới bằng lòng lấy thuốc ra cứu tôi?"
Tổng Hồng Phúc không thể phản bác, cắn môi nhỏ giọng nói: “Vâng."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Rám!
Tống Thành Hưng mạnh mẽ vỗ một chường xuống bàn trừng mắt thổi râu mép giận dữ hét: “Thằng súc sinh nhà anh
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hồng Phúc sợ hãi vòi và quỳ xuống cái rằm, hai người Mã Phương Ngọc và Tống Mỹ Hàn cũng quý xuống theo, Tổng Hồng Phúc run rẩy nói: "Ba, ba nghe con giải thích.
Tổng Thành Hưng tức giận nói: "Tôi không muốn nghe bất kỳ lời giải thích nào cả." “Thẳng súc sinh nhà anh, tôi nuôi anh lớn, cho dù ngày thường tôi đối xử với anh không tốt lắm, vậy cũng là bởi vì một nhà các anh không chịu tranh giành." “Nhưng tôi không ngờ tới anh vậy mà hận tôi như vậy, thấy chết mà không cứu. “Anh vậy mà dùng thuốc An Cung uy hiếp anh cả anh, đòi con gái anh phải đảm nhiệm chức giám đốc tập đoàn Lâm Thiên, lúc này mới chịu lấy thuốc An Cung ra cửu tôi." "Càng đáng hận chính là con gái anh cũng cực kỳ vô liêm sĩ, vừa lên chức tổng giám đốc đã chiếm bản kế hoạch đấu thầu Hải Đường Shopping Plaza làm của riêng"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từng lời Tống Thành Hưng nói này khiến sắc Tống Hồng Phúc và Tổng Mỹ Hãn lần nữa biến đổi. “Ba, ba nghe con giải thích!" “Ông, chuyện không phải như vậy!”
Tổng Hồng Phúc và Tống Mỹ Hân đều không nhịn được nữa, dồn dập muốn giải thích rõ ràng với Tổng mặt Thanh Tùng
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhưng Tống Thành Hưng lại vung tay lên, lành lùng vô tình ngắt lời: "Các người cũng đừng gọi tôi nữa, tôi không có loại con cháu như máy người." “Bây giờ tôi lấy thân phận chủ tịch tập đoàn Lâm Thiên chính thức tuyên bố, khai trừ chức vị tổng giảm độc của Tống Mỹ Hân “ "Hơn nữa, bây giờ tôi lấy thân phận chủ dòng họ nhà họ Tống tuyên bố, trục xuất một nhà Tống Hồng Phúc các người khỏi dòng họ. Một nhà các người sẽ bị gạch tên khỏi gia phả, sau này có theo họ Tổng dòng họ tôi thì cũng không có chút quan hệ nào, từ đây cả đời không qua lại với nhau. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
Tống Hồng Phúc đau thương nghẹn ngào: “Ba, đừng...
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sắc mặt hai người Mã Phương Ngọc và Tổng Mỹ Hân trắng bệch, đong đầy nước mắt, cảm giác như trời sập xuống.
Đám người Tống Hoài Nam, Tổng Mạnh Trung và Cát Mỹ Tuyết thì lại cười lạnh, cười trên sự đau khổ của người khác.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ám ấm, một tiếng sấm vang khắp bầu trời, mưa ho áo tuôn rơi,
Một nhà ba người Tông Hồng Phúc hồn bay phách lạc bước ra khỏi biệt thự Nhất Phẩm Tôn Phủ, giống như chó mất chủ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ba người đều gục đầu xuống, tựa như xác chết đi động trong màn mưa, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Bỗng nhiên Tổng Mỹ Hàn phát hiện mưa ngừng rdi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cô mờ mịt ngẩng đầu lên, sau đó ngạc nhiên phát hiện Trần Thiên Hào tay trái ôm con gái, tay phải cắm một chiếc dù màu đen, cười tùm tìm đứng trước mặt cô.
Trần Thiên Hào dịu dàng nói: "Bà xã!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Con gái trong ngực Trần Thiên Hào cũng thân thiết gọi: “Mẹ!"
Tống Mỹ Hân nhìn dáng người cao lớn trước mắt, Trần Thiên Hào nở nụ cười ấm áp, nhìn con gái trong ngực Trần Thiên Hào .
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Không khỏi thoát ra từ trong đau thương, lập tức nhào vào lồng ngực Trần Thiên Hào lớn tiếng khóc. . Vợ chồng Tống Hồng Phúc và Mã Phương Ngọc nhìn thấy Trần Thiên Hào cũng cười thảm nói: “Trần Thiên Hào, một nhà bọn ba bị trục xuất khỏi dòng học, Mỹ Hán cũng bị đuổi khỏi công ty.
Trấn Thiên Hào dường như sớm đoán trước, anh mìm cười nói: "Chúc mừng mọi người.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một nhà ba người Tống Hồng Phúc nghe thấy lời này của Trần Thiên Hào thì há hốc mắm,
Loại chuyện đau buồn như vậy mà Trần Thiên Hào vẫn nói chúc mừng
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trần Thiên Hào hờ hững nói: "Dòng họ này đối với mọi người mà nói chính là gông xiềng của mọi người, lao tù của mọi người." "Nếu bây giờ cửa lồng sắt đã mở, vậy thì giương cảnh bay cao, vĩnh viễn đừng trở về nữa, các người hãy nằm giữ bầu trời càng to lớn hơn đi."
Tống Hồng Phúc, Mã Phương Ngọc, Tống Mỹ Hãn đều bị Trần Thiên Hào làm dao động, rất lâu cũng không thể khôi phục tinh thần.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mà lúc này hai chiếc Rolls Royces nhanh chóng chạy tới trên phố, theo sau là ba mươi chiếc Audis toàn màu đen.
Đổng Nhật Long mang theo đảm thuộc hạ mặc áo vest giày da, cầm dù đen, từ trên xe bước xuống nghiêm chỉnh tụ tập huấn luyện.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hơn trăm tên con trai vest đen cùng nhau quát “Chúc mừng một nhà ông chủ, thoát khỏi chốn lao tù, giương cánh bay cao, tự do bay lượn Một nhà Tống Hồng Phúc nhìn thấy cục diễn này có chút choáng váng tại chỗ.
Phía sau, trước cửa biệt thự nhà họ Tống, rất nhiều người đang len lén nhìn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Những người này vốn muốn xem dáng vẻ hồn bay phách lạc kia của một nhà Tống Hồng Phúc bị trục xuất khỏi dòng họ.
Nhưng không ngờ vậy mà bọn họ nhìn thấy có hơn trăm tên con trai mặc vest lại hai chiếc Rolls Royces và mấy chục chiếc Audi, khí thế cuồn cuộn tới đón tiếp một nhà Tống Hồng Phúc
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Người dòng họ nhà họ Tống đều kinh ngạc đến ngây người.
Đồng Nhật Long tự mình tới đây, một mực cung kinh nói với một nhà Tổng Hồng Phúc : “Ông chủ mới lên xem, chúng tôi tới đón mọi người về nhà.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Để những kẻ phía sau muốn chuyện cười nhà bọn họ biết, bọn họ rời khỏi dòng họ này sẽ trở nên càng tốt đẹp hơn.
Tổng Hồng Phúc và Mã Phương Ngọc đều theo bản năng thẳng lưng tiếp lời: "Được, lên xe, về nhà."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trần Thiên Hào cũng mim cười nói với Tống Mỹ Hân: “Bà xã, chúng ta cũng lên xe về nhà nào." Tống Mỹ Hân nhìn chăm chăm Trấn Thiên Hào bên cạnh, cô lần đầu tiên cảm nhận được người đán ông bên cạnh đáng tin như vậy.
Cô nở nụ cười, lau nước mắt, nhoẻn miệng cườ với Trần Thiên Hào: “Trần Thiên Hào, cảm ơn anh, em lần đầu tiên phát hiện không khi bên ngoài tự do tưới mặt như vậy."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
**********
Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trong bệnh viện, Tổng Thành Hưng đi dạo hai vòng trong sân của khoa nội trú với sự hỗ trợ của đám thân thích Tống Hồng Phúc, Cát Mỹ Tuyết, sau đó ngồi xuống băng ghế nghỉ ngơi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Lần này Tống Thành Hưng uống rượu trúng gió, vốn tưởng rằng mình đã chết.
Nhưng ông ta không ngờ vậy mà gắng gượng vượt qua, ông ta đang vui đến chết. Đột nhiên nhìn thấy con trai cả Tống Hoài Nam và cháu trai Tổng Bảo Lân vội vàng đi tới.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông ta cười híp mắt nói: "Trọng Hùng, Bảo Lân, các con tới rồi."
Gương mặt Tổng Hoài Nam uất ức, lớn tiếng nói: “Ba, con có chuyện giấu diếm ba. Bây giờ con phải bầm bảo với ba
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Thành Hưng cau mày khi nghe điều này: “Chuyện gì vậy?"
Tổng Hoài Nam tức giận nói: “Ba, con nói với ba rồi, sau khi ba trung giả, chính là em hại của con lấy viên thuốc An Cung kia ra cứu ba đúng chứ?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tông Thành Hưng gật đầu, về mặt còn có chút mất tự nhiên, dù sao thì trong bữa tiệc mừng thọ hôm đó, ông ta đã không nhận An Cung, còn lạnh nhạt với một nhà Hồng Phúc . Mấy ngày trước ông ta biết được bản thân được cứu nhờ An Cung của Hồng Phúc, dù sao cũng hơi lúng túng.
Tổng Hoài Nam nói tiếp: “Ba, thực ra em hai vốn không chịu lấy thuốc ra cứu ba."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Thành Hưng ngạc nhiên và tức giận khi nghe điều này: "Cái gì?"
Tống Mạnh Trung bên cạnh xen vào: “Ba, lời anh cả nói là sự thật. Khi ba bị bệnh, bác sĩ nói viên thuốc An Cung có hiệu quả, vì vậy con đã đưa người đến chỗ anh hai để lấy thuốc cứu ba. Nhưng anh ấy không cho, còn đánh bị thương toàn bộ người của con, tuyên bố muốn lấy thuốc thi bảo anh cả tới bàn điều kiện với anh ấy
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chút áy náy trong lòng Tổng Thành Hưng với đứa con thứ hai này, không còn sót lại chút gì, ông ta thổi râu mép trợn mắt nói: “Bàn điều kiện, nó muốn bàn điều kiện gì?” Tổng Hoài Nam tức giận nói: “Em hại yêu cầu để con gái em ay làm tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thiên, bạn con đồng ý, em ấy mới lấy thuốc ra cứu người.
Tông Thành Hưng giận tím mặt: "Lẽ nào có lý đó
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ảnh mắt Tổng Bảo Lân đò ngẫu, đặc biệt oan ức khóc lóc kể lể: “Ông, Tổng Mỹ Hãn càng quá đáng hon." “Sau khi em ấy đảm nhiệm chức tổng giám đốc Lâm Thiên thì cướp đi bản kế hoạch đấu thầu Khu đô thị Vinhomes Central Park, rồi lại dùng bản kế hoạch của con lấy được dự án Khu đô thị Vinhomes Central Park."
Tổng Thành Hưng nghe vậy, vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, một phát nắm tay Tổng Bảo Lân: “Con nói gì, dự án Khu đô thị Vinhomes Central Park lúc trước truyền bá đến mức sôi sùng sục thật sự để nhà chúng ta lấy được?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Bảo Lân vừa khóc vừa nói: “Đúng, vốn chuyện này đối với dòng họ chúng ta mà nói thì là chuyện rất tốt, con không nên khổ sở. “Nhưng bản kế hoạch này con thức đêm hùng hục chiến đấu rất lâu, nhọc nhằn gian khổ làm ra. Vốn con đình tự mình đấu thầu thành công, chờ lúc ông xuất viên sẽ cho ông một bất ngờ " "Nhưng không ngờ em ấy cướp mất hết công lao con dua."
Tổng Thành Hưng nghe được nổi trận lôi đình, tức giận nói: "Vớ vẫn, ba con Hồng Phúc thực sự quá làm
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hoài Nam nói: “Ba, Bảo Lân không chỉ trao chức vị tổng giám đốc Tống Mỹ Hân đã cướp, ngay cả thành tích nó cực khổ làm ra cũng bị Tống Mỹ Hãn cướp đi tất cả" “Ba, chuyện này ba phải giữ gìn lẽ phải nhé, nếu không một nhà em hai sẽ càng ngày càng quá đáng, sợ rằng đến lúc đó tập đoàn Lâm Thiên sẽ không có chỗ cho ba nói chuyện "
Tống Thành Hưng nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Ồ, nhà họ Tống này còn chưa tới phiên Hồng Phúc định đoạt, Lâm Thiên cũng không tới phiên con nhỏ Tống Mỹ Hãn kia muốn làm gì thì làm." “Trọng Hùng, làm thủ tục xuất viện cho ba, hôm nay ba muốn thanh lý môn hộ. Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hoài Nam, Tổng Trọng Bình, Tống Bảo Lâm và đám người Cát Mỹ Tuyết nghe vậy, trong ánh mắt sâu xa lộ ra sự vui mừng.
Tổng Thành Hưng nhanh chóng làm thủ tục xuất viện, chen chúc trong một đám người nhà vây quanh trở lại biệt thự Nhất Phẩm Tôn Phủ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sau khi ông trở lại biệt thự, chuyện đầu tiên chính là gọi một nhà con thứ hai Tổng Hồng Phúc đến.
Không bao lâu sau, Tổng Hồng Phúc và Mã Phương Ngọc, còn có ba người Tống Mỹ Hân vội vàng toi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Hồng Phúc đi vào phòng khách, nhìn thấy ba, anh cả, em ba, còn có một đám thân thích lớn trong dòng họ đều ở đây, ông ấy vui vẻ nói: "Ba, ba xuất viện rồi?"
Tổng Thành Hưng ngồi ngay ngắn trên ghế Thái Sư, lạnh lùng nói: “Sao nào, có phải ước gì tôi vĩnh viễn không xuất viện, có phải rất muốn tôi chết trong bệnh viên không?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Mỹ Hân nghe vậy thì vội nói: “Ông, ba không phải có ý này."
Tổng Thành Hưng cay nghiệt quát: “Con ngậm miệng lại cho ta."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tống Mỹ Hân bị ông quát chói tai đến nội xanh mặt, không nói được lời nào, cũng không hiểu tại sao ông tức giận như vậy?
Tổng Thành Hưng cũng hốt hoảng nói: "Ba nốt cuộc là sao a?" Tổng Thành Hưng rét lạnh nhìn một nhà Tổng Hồng Phúc, lạnh lùng nói: "Có người nói lúc tôi bị bệnh, tháng ba đi theo anh xin thuốc An Cung cứu mạng. Anh không những không muốn lấy ra, còn sai thắng con rể điên khủng kia của anh đánh đám người của tháng ba bị thương?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hồng Phúc nghe vậy thì sắc mặt biến đổi, càng hoang mang hơn: “Ba, ba nghe con giải thích
Tống Thanh Tùng: “Tôi không muốn nghe anh giải thích, tôi chỉ hỏi anh có chuyện này hay không?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hồng Phúc gian nan thừa nhận: "Có, nhưng mà " "Anh thừa nhận là được." Tống Thành Hưng lần nữa ngắt lời: "Tôi hỏi anh lần nữa, có phải anh cả anh phải tự mình đi cầu xin anh thì anh mới bằng lòng lấy thuốc ra cứu tôi?"
Tổng Hồng Phúc không thể phản bác, cắn môi nhỏ giọng nói: “Vâng."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Rám!
Tống Thành Hưng mạnh mẽ vỗ một chường xuống bàn trừng mắt thổi râu mép giận dữ hét: “Thằng súc sinh nhà anh
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tổng Hồng Phúc sợ hãi vòi và quỳ xuống cái rằm, hai người Mã Phương Ngọc và Tống Mỹ Hàn cũng quý xuống theo, Tổng Hồng Phúc run rẩy nói: "Ba, ba nghe con giải thích.
Tổng Thành Hưng tức giận nói: "Tôi không muốn nghe bất kỳ lời giải thích nào cả." “Thẳng súc sinh nhà anh, tôi nuôi anh lớn, cho dù ngày thường tôi đối xử với anh không tốt lắm, vậy cũng là bởi vì một nhà các anh không chịu tranh giành." “Nhưng tôi không ngờ tới anh vậy mà hận tôi như vậy, thấy chết mà không cứu. “Anh vậy mà dùng thuốc An Cung uy hiếp anh cả anh, đòi con gái anh phải đảm nhiệm chức giám đốc tập đoàn Lâm Thiên, lúc này mới chịu lấy thuốc An Cung ra cửu tôi." "Càng đáng hận chính là con gái anh cũng cực kỳ vô liêm sĩ, vừa lên chức tổng giám đốc đã chiếm bản kế hoạch đấu thầu Hải Đường Shopping Plaza làm của riêng"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từng lời Tống Thành Hưng nói này khiến sắc Tống Hồng Phúc và Tổng Mỹ Hãn lần nữa biến đổi. “Ba, ba nghe con giải thích!" “Ông, chuyện không phải như vậy!”
Tổng Hồng Phúc và Tống Mỹ Hân đều không nhịn được nữa, dồn dập muốn giải thích rõ ràng với Tổng mặt Thanh Tùng
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhưng Tống Thành Hưng lại vung tay lên, lành lùng vô tình ngắt lời: "Các người cũng đừng gọi tôi nữa, tôi không có loại con cháu như máy người." “Bây giờ tôi lấy thân phận chủ tịch tập đoàn Lâm Thiên chính thức tuyên bố, khai trừ chức vị tổng giảm độc của Tống Mỹ Hân “ "Hơn nữa, bây giờ tôi lấy thân phận chủ dòng họ nhà họ Tống tuyên bố, trục xuất một nhà Tống Hồng Phúc các người khỏi dòng họ. Một nhà các người sẽ bị gạch tên khỏi gia phả, sau này có theo họ Tổng dòng họ tôi thì cũng không có chút quan hệ nào, từ đây cả đời không qua lại với nhau. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
Tống Hồng Phúc đau thương nghẹn ngào: “Ba, đừng...
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sắc mặt hai người Mã Phương Ngọc và Tổng Mỹ Hân trắng bệch, đong đầy nước mắt, cảm giác như trời sập xuống.
Đám người Tống Hoài Nam, Tổng Mạnh Trung và Cát Mỹ Tuyết thì lại cười lạnh, cười trên sự đau khổ của người khác.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ám ấm, một tiếng sấm vang khắp bầu trời, mưa ho áo tuôn rơi,
Một nhà ba người Tông Hồng Phúc hồn bay phách lạc bước ra khỏi biệt thự Nhất Phẩm Tôn Phủ, giống như chó mất chủ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ba người đều gục đầu xuống, tựa như xác chết đi động trong màn mưa, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Bỗng nhiên Tổng Mỹ Hàn phát hiện mưa ngừng rdi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cô mờ mịt ngẩng đầu lên, sau đó ngạc nhiên phát hiện Trần Thiên Hào tay trái ôm con gái, tay phải cắm một chiếc dù màu đen, cười tùm tìm đứng trước mặt cô.
Trần Thiên Hào dịu dàng nói: "Bà xã!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Con gái trong ngực Trần Thiên Hào cũng thân thiết gọi: “Mẹ!"
Tống Mỹ Hân nhìn dáng người cao lớn trước mắt, Trần Thiên Hào nở nụ cười ấm áp, nhìn con gái trong ngực Trần Thiên Hào .
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Không khỏi thoát ra từ trong đau thương, lập tức nhào vào lồng ngực Trần Thiên Hào lớn tiếng khóc. . Vợ chồng Tống Hồng Phúc và Mã Phương Ngọc nhìn thấy Trần Thiên Hào cũng cười thảm nói: “Trần Thiên Hào, một nhà bọn ba bị trục xuất khỏi dòng học, Mỹ Hán cũng bị đuổi khỏi công ty.
Trấn Thiên Hào dường như sớm đoán trước, anh mìm cười nói: "Chúc mừng mọi người.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một nhà ba người Tống Hồng Phúc nghe thấy lời này của Trần Thiên Hào thì há hốc mắm,
Loại chuyện đau buồn như vậy mà Trần Thiên Hào vẫn nói chúc mừng
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trần Thiên Hào hờ hững nói: "Dòng họ này đối với mọi người mà nói chính là gông xiềng của mọi người, lao tù của mọi người." "Nếu bây giờ cửa lồng sắt đã mở, vậy thì giương cảnh bay cao, vĩnh viễn đừng trở về nữa, các người hãy nằm giữ bầu trời càng to lớn hơn đi."
Tống Hồng Phúc, Mã Phương Ngọc, Tống Mỹ Hãn đều bị Trần Thiên Hào làm dao động, rất lâu cũng không thể khôi phục tinh thần.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mà lúc này hai chiếc Rolls Royces nhanh chóng chạy tới trên phố, theo sau là ba mươi chiếc Audis toàn màu đen.
Đổng Nhật Long mang theo đảm thuộc hạ mặc áo vest giày da, cầm dù đen, từ trên xe bước xuống nghiêm chỉnh tụ tập huấn luyện.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hơn trăm tên con trai vest đen cùng nhau quát “Chúc mừng một nhà ông chủ, thoát khỏi chốn lao tù, giương cánh bay cao, tự do bay lượn Một nhà Tống Hồng Phúc nhìn thấy cục diễn này có chút choáng váng tại chỗ.
Phía sau, trước cửa biệt thự nhà họ Tống, rất nhiều người đang len lén nhìn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Những người này vốn muốn xem dáng vẻ hồn bay phách lạc kia của một nhà Tống Hồng Phúc bị trục xuất khỏi dòng họ.
Nhưng không ngờ vậy mà bọn họ nhìn thấy có hơn trăm tên con trai mặc vest lại hai chiếc Rolls Royces và mấy chục chiếc Audi, khí thế cuồn cuộn tới đón tiếp một nhà Tống Hồng Phúc
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Người dòng họ nhà họ Tống đều kinh ngạc đến ngây người.
Đồng Nhật Long tự mình tới đây, một mực cung kinh nói với một nhà Tổng Hồng Phúc : “Ông chủ mới lên xem, chúng tôi tới đón mọi người về nhà.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Để những kẻ phía sau muốn chuyện cười nhà bọn họ biết, bọn họ rời khỏi dòng họ này sẽ trở nên càng tốt đẹp hơn.
Tổng Hồng Phúc và Mã Phương Ngọc đều theo bản năng thẳng lưng tiếp lời: "Được, lên xe, về nhà."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trần Thiên Hào cũng mim cười nói với Tống Mỹ Hân: “Bà xã, chúng ta cũng lên xe về nhà nào." Tống Mỹ Hân nhìn chăm chăm Trấn Thiên Hào bên cạnh, cô lần đầu tiên cảm nhận được người đán ông bên cạnh đáng tin như vậy.
Cô nở nụ cười, lau nước mắt, nhoẻn miệng cườ với Trần Thiên Hào: “Trần Thiên Hào, cảm ơn anh, em lần đầu tiên phát hiện không khi bên ngoài tự do tưới mặt như vậy."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn