Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 948
Chỉ e là người của Vương tộc và Hoàng tộc.
Thế mà bọn họ chưa kịp phản ứng đã thấy hai người kia bị đánh bay mười mấy mét, phụt máu ngã nhào.
Dương Thanh mạnh tới mức này rồi sao?
Hoàng Thiên Hành chủ nhà họ Hoàng bất giác run lên.
Lúc trước nhà họ Hoàng đi theo Dương Thanh là vì bị uy hiếp. Lão ta vẫn luôn tìm cách thoát khỏi sự khống chế của anh.
Nhưng hôm nay lão ta mới ý thức được ý nghĩ này quá to gan.
Nếu phản bội Dương Thanh, chỉ e cả nhà họ Hoàng đều sẽ bị diệt vong.
“Thắng rồi à?”
Diệp Mạn ngây ngốc một lúc mới khó tin hỏi.
Mặc dù Vũ Văn Cao Dương cũng rất kinh hãi nhưng ông ta biết Dương Thanh là Tướng quân biên giới phía Bắc nên có thể mau chóng bình tĩnh lại.
Mã Siêu ho khan vài tiếng, cười nói: “Tôi bảo mà, hai người này không thể làm gì được anh Thanh, sao các người không chịu tin?”
Lúc này, trong mắt Dương Thanh chỉ toàn sát khí.
Sau khi đánh lui hai cao thủ áo vải, anh từng bước tiến tới.
Hai người kia cực kỳ hoảng sợ. Bọn họ là cao thủ nhà họ Tiết bí mật bồi dưỡng, đến cả cao thủ xếp thứ hai trong gia tộc cũng chưa chắc đánh lại họ.
Nhưng giờ đây lại bị một đòn của người thanh niên chỉ mới hai sáu, hai bảy tuổi đánh bại.
Bọn họ bỗng có ảo giác, bao nhiêu năm lăn lộn trong giới võ thuật này đúng là lãng phí thời gian.
Nếu không sao bọn họ luyện võ mấy chục năm mà vẫn thua một chàng trai trẻ tuổi như vậy?
“Nói đi, ai phái các ông tới?”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn xuống hai người nằm la liệt dưới đất, giọng nói lạnh lẽo.
“Giết!”
Tuy hai cao thủ áo vải bị thực lực mạnh mẽ của Dương Thanh làm kinh ngạc nhưng không hề e ngại.
Không thèm trả lời câu hỏi của Dương Thanh, dứt khoát lao tới lần nữa.
“Bịch!”
“Bịch!”
Nhưng lần trước đã bị Dương Thanh đánh bị thương nặng, sao bọn họ còn có cơ hội đánh lại anh? Cả hai vẫn bị đánh bay như vừa nãy.
Đây là Dương Thanh đã nương tay. Nếu không bọn họ đã trở thành thi thể từ lần đầu rồi.
“Nói đi, ai phái các ông tới?”
Dương Thanh tiếp tục tra hỏi, sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm.
Lần này, hai người không còn bật dậy nổi nữa.
Cả hai liếc nhìn nhau, ánh mắt kiên định.
Hoàng Thiên Hành chủ nhà họ Hoàng bất giác run lên.
Lúc trước nhà họ Hoàng đi theo Dương Thanh là vì bị uy hiếp. Lão ta vẫn luôn tìm cách thoát khỏi sự khống chế của anh.
Nhưng hôm nay lão ta mới ý thức được ý nghĩ này quá to gan.
Nếu phản bội Dương Thanh, chỉ e cả nhà họ Hoàng đều sẽ bị diệt vong.
“Thắng rồi à?”
Diệp Mạn ngây ngốc một lúc mới khó tin hỏi.
Mặc dù Vũ Văn Cao Dương cũng rất kinh hãi nhưng ông ta biết Dương Thanh là Tướng quân biên giới phía Bắc nên có thể mau chóng bình tĩnh lại.
Mã Siêu ho khan vài tiếng, cười nói: “Tôi bảo mà, hai người này không thể làm gì được anh Thanh, sao các người không chịu tin?”
Lúc này, trong mắt Dương Thanh chỉ toàn sát khí.
Sau khi đánh lui hai cao thủ áo vải, anh từng bước tiến tới.
Thế mà bọn họ chưa kịp phản ứng đã thấy hai người kia bị đánh bay mười mấy mét, phụt máu ngã nhào.
Dương Thanh mạnh tới mức này rồi sao?
Hoàng Thiên Hành chủ nhà họ Hoàng bất giác run lên.
Lúc trước nhà họ Hoàng đi theo Dương Thanh là vì bị uy hiếp. Lão ta vẫn luôn tìm cách thoát khỏi sự khống chế của anh.
Nhưng hôm nay lão ta mới ý thức được ý nghĩ này quá to gan.
Nếu phản bội Dương Thanh, chỉ e cả nhà họ Hoàng đều sẽ bị diệt vong.
“Thắng rồi à?”
Diệp Mạn ngây ngốc một lúc mới khó tin hỏi.
Mặc dù Vũ Văn Cao Dương cũng rất kinh hãi nhưng ông ta biết Dương Thanh là Tướng quân biên giới phía Bắc nên có thể mau chóng bình tĩnh lại.
Mã Siêu ho khan vài tiếng, cười nói: “Tôi bảo mà, hai người này không thể làm gì được anh Thanh, sao các người không chịu tin?”
Lúc này, trong mắt Dương Thanh chỉ toàn sát khí.
Sau khi đánh lui hai cao thủ áo vải, anh từng bước tiến tới.
Hai người kia cực kỳ hoảng sợ. Bọn họ là cao thủ nhà họ Tiết bí mật bồi dưỡng, đến cả cao thủ xếp thứ hai trong gia tộc cũng chưa chắc đánh lại họ.
Nhưng giờ đây lại bị một đòn của người thanh niên chỉ mới hai sáu, hai bảy tuổi đánh bại.
Bọn họ bỗng có ảo giác, bao nhiêu năm lăn lộn trong giới võ thuật này đúng là lãng phí thời gian.
Nếu không sao bọn họ luyện võ mấy chục năm mà vẫn thua một chàng trai trẻ tuổi như vậy?
“Nói đi, ai phái các ông tới?”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn xuống hai người nằm la liệt dưới đất, giọng nói lạnh lẽo.
“Giết!”
Tuy hai cao thủ áo vải bị thực lực mạnh mẽ của Dương Thanh làm kinh ngạc nhưng không hề e ngại.
Không thèm trả lời câu hỏi của Dương Thanh, dứt khoát lao tới lần nữa.
“Bịch!”
“Bịch!”
Nhưng lần trước đã bị Dương Thanh đánh bị thương nặng, sao bọn họ còn có cơ hội đánh lại anh? Cả hai vẫn bị đánh bay như vừa nãy.
Đây là Dương Thanh đã nương tay. Nếu không bọn họ đã trở thành thi thể từ lần đầu rồi.
“Nói đi, ai phái các ông tới?”
Dương Thanh tiếp tục tra hỏi, sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm.
Lần này, hai người không còn bật dậy nổi nữa.
Cả hai liếc nhìn nhau, ánh mắt kiên định.
Hoàng Thiên Hành chủ nhà họ Hoàng bất giác run lên.
Lúc trước nhà họ Hoàng đi theo Dương Thanh là vì bị uy hiếp. Lão ta vẫn luôn tìm cách thoát khỏi sự khống chế của anh.
Nhưng hôm nay lão ta mới ý thức được ý nghĩ này quá to gan.
Nếu phản bội Dương Thanh, chỉ e cả nhà họ Hoàng đều sẽ bị diệt vong.
“Thắng rồi à?”
Diệp Mạn ngây ngốc một lúc mới khó tin hỏi.
Mặc dù Vũ Văn Cao Dương cũng rất kinh hãi nhưng ông ta biết Dương Thanh là Tướng quân biên giới phía Bắc nên có thể mau chóng bình tĩnh lại.
Mã Siêu ho khan vài tiếng, cười nói: “Tôi bảo mà, hai người này không thể làm gì được anh Thanh, sao các người không chịu tin?”
Lúc này, trong mắt Dương Thanh chỉ toàn sát khí.
Sau khi đánh lui hai cao thủ áo vải, anh từng bước tiến tới.