Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 920
Đúng lúc này, quản gia của nhà họ Lê bỗng chạy vào, kích động nói: “Chủ gia tộc, tài khoản của nhà họ Lê chúng ta vừa nhận được một tỷ ạ”.
Đối với người nhà họ Lê bây giờ, một tỷ bất chợt xuất hiện này đúng là một khoản tiền lớn.
Người nhà họ Lê đều vô cùng kích động.
Lê Triết hỏi với vẻ khó hiểu: “Một tỷ ư? Ai chuyển cho chúng ta thế?”
“Tập đoàn Nhạn Thanh ạ!”, quản gia vui vẻ nói.
Nghe thấy thế, nét mặt Lê Triết lập tức cứng đờ. Trưa nay ông ta vừa đến tập đoàn Nhạn Thanh để sang tên một nửa sản nghiệp của gia tộc cho người ta xong, giờ mới được mấy tiếng mà thôi, sao đối phương bỗng chuyển lại một tỷ thế?
Chẳng lẽ đối phương định dùng một tỷ để mua lại một nửa sản nghiệp của nhà họ Lê à?
Đúng lúc này, điện thoại của Lê Triết bỗng vang lên, sau khi nối máy, ông ta nghe thấy giọng của Lê Chí Khuê: “Bố, một tỷ đã đến tài khoản của nhà họ Lê chúng ta chưa ạ?”
“Con đừng bảo bố rằng một tỷ này là do con kiếm nhé?”, Lê Triết hỏi.
“Tôi sẽ nghĩ cách liên lạc với các gia tộc mạnh hơn, một ngày nào đó, tôi sẽ giành lại tất cả những gì mà chúng ta đã mất!”
Sau khi nghe Lê Triết nói xong, mọi người đều hết sức kinh ngạc.
“Chủ gia tộc, chúng tôi không trách ông đâu, dù sao ông cũng chỉ muốn tốt cho nhà họ Lê thôi mà”.
“Đúng thế, chúng tôi không trách ông. Dù sao ngay cả nhà họ Tôn thuộc tám gia tộc quyền thế ở Yến Đô cũng bị đối phương lấy mất 200 cao thủ ngay tại nhà họ Trần cơ mà, nói gì tới nhà họ Lê chúng ta chứ?”
Người nhà họ Lê thi nhau tỏ thái độ rằng mình không trách Lê Triết.
Lê Triết có địa vị rất cao ở nhà họ Lê, không ai thay thế được, do đó cho dù ông ta mắc sai lầm lớn hơn nữa thì người nhà họ Lê cũng không dám làm gì ông ta.
“Chủ gia tộc!”
Đúng lúc này, quản gia của nhà họ Lê bỗng chạy vào, kích động nói: “Chủ gia tộc, tài khoản của nhà họ Lê chúng ta vừa nhận được một tỷ ạ”.
Đối với người nhà họ Lê bây giờ, một tỷ bất chợt xuất hiện này đúng là một khoản tiền lớn.
Người nhà họ Lê đều vô cùng kích động.
Lê Triết hỏi với vẻ khó hiểu: “Một tỷ ư? Ai chuyển cho chúng ta thế?”
“Tập đoàn Nhạn Thanh ạ!”, quản gia vui vẻ nói.
Nghe thấy thế, nét mặt Lê Triết lập tức cứng đờ. Trưa nay ông ta vừa đến tập đoàn Nhạn Thanh để sang tên một nửa sản nghiệp của gia tộc cho người ta xong, giờ mới được mấy tiếng mà thôi, sao đối phương bỗng chuyển lại một tỷ thế?
Chẳng lẽ đối phương định dùng một tỷ để mua lại một nửa sản nghiệp của nhà họ Lê à?
Đúng lúc này, điện thoại của Lê Triết bỗng vang lên, sau khi nối máy, ông ta nghe thấy giọng của Lê Chí Khuê: “Bố, một tỷ đã đến tài khoản của nhà họ Lê chúng ta chưa ạ?”
“Con đừng bảo bố rằng một tỷ này là do con kiếm nhé?”, Lê Triết hỏi.
Lê Chí Khuê cũng sững sờ: “Ôi mẹ ơi! Thằng ngu kia thật sự chuyển một tỷ cho nhà họ Lê ạ?”
“Ai chuyển tiền thế?”
Lê Triết có linh cảm rất xấu, ngay cả giọng nói cũng run lên.
“Là một thanh niên khoảng hai bảy, hai tám tuổi ạ. Bố, bố không biết thằng ngu này vênh váo tới mức nào đâu”.
Lê Chí Khuê rất vui mừng, cười nói: “Chính thằng ngu này đã bảo con gọi điện cho bố, đúng rồi, nó còn bảo con nói với bố, nó tên là Dương Thanh!”
Khi nghe thấy Lê Chí Khuê nói người chuyển tiền cho nhà họ Lê chính là Dương Thanh, Lê Triết sợ tới mức suýt tè ra quần.
“Lê Chí Khuê, con nghe đây, bây giờ con lập tức quỳ xuống xin tha cho bố, bằng không con chỉ còn đường chết mà thôi!”
Lê Triết nghiến răng nghiến lợi.
Nhà họ Lê phải giao một nửa sản nghiệp cho người khác cũng là vì Dương Thanh.
Ông ta mở cuộc họp để nhắc nhở các thành viên trong gia tộc, không được đắc tội với Dương Thanh trước khi họ tìm được chỗ dựa mạnh mẽ.
Kết quả cuộc họp còn chưa kết thúc, con trai ruột của ông ta đã đắc tội với Dương Thanh rồi.
“Bố, bố đang nói gì thế? Nó chỉ là một thằng khố rách áo ôm lái con Phaeton mà thôi, sao con phải quỳ xuống cầu xin nó ạ?”
Đối với người nhà họ Lê bây giờ, một tỷ bất chợt xuất hiện này đúng là một khoản tiền lớn.
Người nhà họ Lê đều vô cùng kích động.
Lê Triết hỏi với vẻ khó hiểu: “Một tỷ ư? Ai chuyển cho chúng ta thế?”
“Tập đoàn Nhạn Thanh ạ!”, quản gia vui vẻ nói.
Nghe thấy thế, nét mặt Lê Triết lập tức cứng đờ. Trưa nay ông ta vừa đến tập đoàn Nhạn Thanh để sang tên một nửa sản nghiệp của gia tộc cho người ta xong, giờ mới được mấy tiếng mà thôi, sao đối phương bỗng chuyển lại một tỷ thế?
Chẳng lẽ đối phương định dùng một tỷ để mua lại một nửa sản nghiệp của nhà họ Lê à?
Đúng lúc này, điện thoại của Lê Triết bỗng vang lên, sau khi nối máy, ông ta nghe thấy giọng của Lê Chí Khuê: “Bố, một tỷ đã đến tài khoản của nhà họ Lê chúng ta chưa ạ?”
“Con đừng bảo bố rằng một tỷ này là do con kiếm nhé?”, Lê Triết hỏi.
“Tôi sẽ nghĩ cách liên lạc với các gia tộc mạnh hơn, một ngày nào đó, tôi sẽ giành lại tất cả những gì mà chúng ta đã mất!”
Sau khi nghe Lê Triết nói xong, mọi người đều hết sức kinh ngạc.
“Chủ gia tộc, chúng tôi không trách ông đâu, dù sao ông cũng chỉ muốn tốt cho nhà họ Lê thôi mà”.
“Đúng thế, chúng tôi không trách ông. Dù sao ngay cả nhà họ Tôn thuộc tám gia tộc quyền thế ở Yến Đô cũng bị đối phương lấy mất 200 cao thủ ngay tại nhà họ Trần cơ mà, nói gì tới nhà họ Lê chúng ta chứ?”
Người nhà họ Lê thi nhau tỏ thái độ rằng mình không trách Lê Triết.
Lê Triết có địa vị rất cao ở nhà họ Lê, không ai thay thế được, do đó cho dù ông ta mắc sai lầm lớn hơn nữa thì người nhà họ Lê cũng không dám làm gì ông ta.
“Chủ gia tộc!”
Đúng lúc này, quản gia của nhà họ Lê bỗng chạy vào, kích động nói: “Chủ gia tộc, tài khoản của nhà họ Lê chúng ta vừa nhận được một tỷ ạ”.
Đối với người nhà họ Lê bây giờ, một tỷ bất chợt xuất hiện này đúng là một khoản tiền lớn.
Người nhà họ Lê đều vô cùng kích động.
Lê Triết hỏi với vẻ khó hiểu: “Một tỷ ư? Ai chuyển cho chúng ta thế?”
“Tập đoàn Nhạn Thanh ạ!”, quản gia vui vẻ nói.
Nghe thấy thế, nét mặt Lê Triết lập tức cứng đờ. Trưa nay ông ta vừa đến tập đoàn Nhạn Thanh để sang tên một nửa sản nghiệp của gia tộc cho người ta xong, giờ mới được mấy tiếng mà thôi, sao đối phương bỗng chuyển lại một tỷ thế?
Chẳng lẽ đối phương định dùng một tỷ để mua lại một nửa sản nghiệp của nhà họ Lê à?
Đúng lúc này, điện thoại của Lê Triết bỗng vang lên, sau khi nối máy, ông ta nghe thấy giọng của Lê Chí Khuê: “Bố, một tỷ đã đến tài khoản của nhà họ Lê chúng ta chưa ạ?”
“Con đừng bảo bố rằng một tỷ này là do con kiếm nhé?”, Lê Triết hỏi.
Lê Chí Khuê cũng sững sờ: “Ôi mẹ ơi! Thằng ngu kia thật sự chuyển một tỷ cho nhà họ Lê ạ?”
“Ai chuyển tiền thế?”
Lê Triết có linh cảm rất xấu, ngay cả giọng nói cũng run lên.
“Là một thanh niên khoảng hai bảy, hai tám tuổi ạ. Bố, bố không biết thằng ngu này vênh váo tới mức nào đâu”.
Lê Chí Khuê rất vui mừng, cười nói: “Chính thằng ngu này đã bảo con gọi điện cho bố, đúng rồi, nó còn bảo con nói với bố, nó tên là Dương Thanh!”
Khi nghe thấy Lê Chí Khuê nói người chuyển tiền cho nhà họ Lê chính là Dương Thanh, Lê Triết sợ tới mức suýt tè ra quần.
“Lê Chí Khuê, con nghe đây, bây giờ con lập tức quỳ xuống xin tha cho bố, bằng không con chỉ còn đường chết mà thôi!”
Lê Triết nghiến răng nghiến lợi.
Nhà họ Lê phải giao một nửa sản nghiệp cho người khác cũng là vì Dương Thanh.
Ông ta mở cuộc họp để nhắc nhở các thành viên trong gia tộc, không được đắc tội với Dương Thanh trước khi họ tìm được chỗ dựa mạnh mẽ.
Kết quả cuộc họp còn chưa kết thúc, con trai ruột của ông ta đã đắc tội với Dương Thanh rồi.
“Bố, bố đang nói gì thế? Nó chỉ là một thằng khố rách áo ôm lái con Phaeton mà thôi, sao con phải quỳ xuống cầu xin nó ạ?”