Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 895
Đúng lúc này, Trần Hưng Hải chợt nói.
Đám người Lê Triết đều hoảng sợ, không ai trả lời.
“Nếu các vị không nói lời nào, vậy tôi sẽ lựa chọn thay các vị. Các vị giao ra một nửa sản nghiệp, sau đó thần phục chúng tôi”.
Trần Hưng Hải nói.
Năm chủ nhà nghe vậy đều bối rối. Bọn họ vốn tưởng sau khi Lê Triết nói ra kế hoạch liên minh của mình, Trần Hưng Hải chắc chắn sẽ đồng ý gia nhập.
Nhưng bọn họ không ngờ Trần Hưng Hải thậm chí còn chẳng thèm trả lời.
“Ông chủ Trần, chúng tôi đã rất chân thành rồi, rốt cuộc ông còn muốn thế nào?”
Lê Triết tức giận nói.
Nhưng Trần Hưng Hải lười trả lời, bình tĩnh ngồi đó chờ thời hạn năm phút trôi qua.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn cười. Biểu hiện của Trần Hưng Hải hôm nay vượt ra ngoài dự đoán của bọn họ, cũng khiến bọn họ vô cùng mong đợi.
Một nhà họ Trần đã mạnh như vậy, nếu lại thêm nhà họ Hàn và nhà họ Quan, ba gia tộc bọn họ liên minh sẽ gây ra sóng gió lớn thế nào ở Yến Đô?
Nhưng bọn họ đều biết Dương Thanh đã cho bọn họ tất cả những điều này.
Thấy Trần Hưng Hải không trả lời, năm chủ gia tộc bao gồm cả Lê Triết đều vô cùng hoảng loạn.
Bây giờ, Trần Hưng Hải vô cùng cứng rắn, rõ ràng đã nắm chắc bọn họ trong lòng bàn tay rồi.
“Được rồi, năm phút đã hết. Các vị có thể nói cho tôi biết lựa chọn của các vị rồi”.
Đúng lúc này, Trần Hưng Hải chợt nói.
Đám người Lê Triết đều hoảng sợ, không ai trả lời.
“Nếu các vị không nói lời nào, vậy tôi sẽ lựa chọn thay các vị. Các vị giao ra một nửa sản nghiệp, sau đó thần phục chúng tôi”.
Trần Hưng Hải nói.
“Trần Hưng Hải, ông đừng khinh người quá đáng. Đừng nói là một nửa sản nghiệp, ông đừng mong cướp được một xu nào từ liên minh năm gia tộc chúng tôi!”
Lê Triết cuối cùng nổi giận, hét lên: “Đừng tưởng chỉ có ông đã chuẩn bị sẵn. Liên minh năm gia tộc chúng ta cũng có sự chuẩn bị. Ông muốn chiến, chúng tôi theo tới cùng!”
Lê Triết vừa dứt lời, Trần Hưng Hải cười lạnh: “Nói vậy, cậu chọn con đường chết?”
Lúc này, chỉ có một mình Lê Triết tỏ thái độ, chủ nhà của bốn gia tộc khác đều im lặng như ve sầu mùa đông, thậm chí không dám thở mạnh.
Nghe thấy Trần Hưng Hải nói vậy, mí mắt Lê Triết giật giật. Ông ta nổi giận khi thấy người của liên minh năm gia tộc đều không nói lời nào: “Các ông đều câm rồi sao? Chẳng lẽ các ông thật sự muốn chờ nhà họ Trần tới tiêu diệt mới hối hận sao?”
“Tôi nói cho các ông biết, nhà họ Trần chỉ đoạt được sản nghiệp của nhà họ Thái, họ hoàn toàn là rác rưởi so với nhà họ Thái trước đây!”
“Bất kỳ gia tộc nào trong chúng ta đều mạnh hơn nhà họ Trần bây giờ!”
Lê Triết căm giận nói với người của liên minh năm gia tộc.
Trần Hưng Hải để mặc cho Lê Triết khuyên bảo, chỉ nhìn người của liên minh gia tộc cười chế giễu, không hề sợ hãi.
Lão ta càng bình tĩnh, người của liên minh gia tộc càng căng thẳng.
Bất kể Lê Triết khuyên thế nào, người của liên minh gia tộc đều không tỏ thái độ.
Lê Triết giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Trần Hưng Hải, nếu ông là đàn ông thì thả chúng tôi đi trước, chúng ta chiến đấu công bằng. Ông dùng kế nhốt chúng tôi ở đây lại tính là gì?”
Trần Hưng Hải mỉm cười: “Chẳng phải các vị đều chuẩn bị ra tay với nhà họ Trần sao? Đã vậy, tôi không gây khó dễ với các vị nữa. Các vị điện thoại gọi người tới, gọi tất cả thế lực mà các vị có thể dùng được tới nhà họ Trần”.
Nghe Trần Hưng Hải nói vậy, người của liên minh gia tộc đều giật mình.
Lê Triết kinh ngạc nói: “Ông nói thật à?”
“Cậu thấy tôi sẽ nói đùa với cậu sao?”
Trần Hưng Hải mỉm cười hỏi.
Đám người Lê Triết đều hoảng sợ, không ai trả lời.
“Nếu các vị không nói lời nào, vậy tôi sẽ lựa chọn thay các vị. Các vị giao ra một nửa sản nghiệp, sau đó thần phục chúng tôi”.
Trần Hưng Hải nói.
Năm chủ nhà nghe vậy đều bối rối. Bọn họ vốn tưởng sau khi Lê Triết nói ra kế hoạch liên minh của mình, Trần Hưng Hải chắc chắn sẽ đồng ý gia nhập.
Nhưng bọn họ không ngờ Trần Hưng Hải thậm chí còn chẳng thèm trả lời.
“Ông chủ Trần, chúng tôi đã rất chân thành rồi, rốt cuộc ông còn muốn thế nào?”
Lê Triết tức giận nói.
Nhưng Trần Hưng Hải lười trả lời, bình tĩnh ngồi đó chờ thời hạn năm phút trôi qua.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn cười. Biểu hiện của Trần Hưng Hải hôm nay vượt ra ngoài dự đoán của bọn họ, cũng khiến bọn họ vô cùng mong đợi.
Một nhà họ Trần đã mạnh như vậy, nếu lại thêm nhà họ Hàn và nhà họ Quan, ba gia tộc bọn họ liên minh sẽ gây ra sóng gió lớn thế nào ở Yến Đô?
Nhưng bọn họ đều biết Dương Thanh đã cho bọn họ tất cả những điều này.
Thấy Trần Hưng Hải không trả lời, năm chủ gia tộc bao gồm cả Lê Triết đều vô cùng hoảng loạn.
Bây giờ, Trần Hưng Hải vô cùng cứng rắn, rõ ràng đã nắm chắc bọn họ trong lòng bàn tay rồi.
“Được rồi, năm phút đã hết. Các vị có thể nói cho tôi biết lựa chọn của các vị rồi”.
Đúng lúc này, Trần Hưng Hải chợt nói.
Đám người Lê Triết đều hoảng sợ, không ai trả lời.
“Nếu các vị không nói lời nào, vậy tôi sẽ lựa chọn thay các vị. Các vị giao ra một nửa sản nghiệp, sau đó thần phục chúng tôi”.
Trần Hưng Hải nói.
“Trần Hưng Hải, ông đừng khinh người quá đáng. Đừng nói là một nửa sản nghiệp, ông đừng mong cướp được một xu nào từ liên minh năm gia tộc chúng tôi!”
Lê Triết cuối cùng nổi giận, hét lên: “Đừng tưởng chỉ có ông đã chuẩn bị sẵn. Liên minh năm gia tộc chúng ta cũng có sự chuẩn bị. Ông muốn chiến, chúng tôi theo tới cùng!”
Lê Triết vừa dứt lời, Trần Hưng Hải cười lạnh: “Nói vậy, cậu chọn con đường chết?”
Lúc này, chỉ có một mình Lê Triết tỏ thái độ, chủ nhà của bốn gia tộc khác đều im lặng như ve sầu mùa đông, thậm chí không dám thở mạnh.
Nghe thấy Trần Hưng Hải nói vậy, mí mắt Lê Triết giật giật. Ông ta nổi giận khi thấy người của liên minh năm gia tộc đều không nói lời nào: “Các ông đều câm rồi sao? Chẳng lẽ các ông thật sự muốn chờ nhà họ Trần tới tiêu diệt mới hối hận sao?”
“Tôi nói cho các ông biết, nhà họ Trần chỉ đoạt được sản nghiệp của nhà họ Thái, họ hoàn toàn là rác rưởi so với nhà họ Thái trước đây!”
“Bất kỳ gia tộc nào trong chúng ta đều mạnh hơn nhà họ Trần bây giờ!”
Lê Triết căm giận nói với người của liên minh năm gia tộc.
Trần Hưng Hải để mặc cho Lê Triết khuyên bảo, chỉ nhìn người của liên minh gia tộc cười chế giễu, không hề sợ hãi.
Lão ta càng bình tĩnh, người của liên minh gia tộc càng căng thẳng.
Bất kể Lê Triết khuyên thế nào, người của liên minh gia tộc đều không tỏ thái độ.
Lê Triết giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Trần Hưng Hải, nếu ông là đàn ông thì thả chúng tôi đi trước, chúng ta chiến đấu công bằng. Ông dùng kế nhốt chúng tôi ở đây lại tính là gì?”
Trần Hưng Hải mỉm cười: “Chẳng phải các vị đều chuẩn bị ra tay với nhà họ Trần sao? Đã vậy, tôi không gây khó dễ với các vị nữa. Các vị điện thoại gọi người tới, gọi tất cả thế lực mà các vị có thể dùng được tới nhà họ Trần”.
Nghe Trần Hưng Hải nói vậy, người của liên minh gia tộc đều giật mình.
Lê Triết kinh ngạc nói: “Ông nói thật à?”
“Cậu thấy tôi sẽ nói đùa với cậu sao?”
Trần Hưng Hải mỉm cười hỏi.