Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-520
Chương 520: Nhường chức chủ nhà
: Nhường chức chủ nhà
Ngải Xuyên nghe vậy cười lớn.
Lúc nãy lão ta hỏi món ăn có hợp khẩu vị Dương Thanh không cũng chỉ để thăm dò Dương Thanh có oán hận nhà họ Ngải không.
Vì nhà họ Hoàng đã gài bẫy, dùng hôn lễ của Ngải Lâm để dụ Dương Thanh xuất hiện.
Cho nên nhà họ Ngải cũng được coi như đồng lõa với nhà họ Hoàng.
Nhưng xem ra Dương Thanh không hề có ý muốn truy cứu, ngược lại còn tươi cười vui vẻ, trong mắt không hề có sự khó chịu.
Một bữa ăn uống linh đình. Trong lúc nâng ly Dương Thanh và người nhà họ Ngải đã làm quen với nhau.
Mấy cô gái trẻ trung, xinh đẹp của nhà họ Ngải không ngừng liếc mắt nhìn trộm Dương Thanh.
Rõ ràng là ý của Ngải Xuyên.
Vốn dĩ vóc người của Dương Thanh cao lớn, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, cả người toát lên vẻ chính trực nên thu hút rất nhiều cô gái trẻ.
Nhưng Dương Thanh không thèm quan tâm đến mấy người đẹp đang liếc mắt đưa tình với anh.
Việc này khiến các cô gái nhà họ Ngải cực kỳ thất vọng.
Có thể khiến cho chủ nhà họ Ngải đón tiếp long trọng chứng tỏ thân phận của người đàn ông này rất đặc biệt. Nếu cặp được với anh chắc chắn sẽ một bước lên mây.
"Cậu Thanh, xin lỗi cậu về việc hôm nay!"
Bữa ăn gần kết thúc, Ngải Xuyên bỗng cầm ly đứng lên, vẻ mặt cung kính nhìn Dương Thanh.
Ngải Minh Húc cũng vội vàng đứng dậy, nâng ly nói: "Bố nói đúng, người nhà họ Ngải cần phải xin lỗi cậu Thanh vì việc hôm nay!"
Dương Thanh vẫn ngồi tại chỗ, chỉ hơi nhếch miệng nhìn hai bố con đang cung kính với mình rồi nói: "Lẽ nào các người cho rằng chỉ một câu xin lỗi là có thể bỏ qua việc hôm nay sao?"
Ngải Xuyên và Ngải Minh Húc nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt, người của nhà họ Ngải cũng rất kinh ngạc.
Tuy người nhà họ Ngải không biết rõ ràng chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng biết Dương Thanh đến nhà họ Ngải là vì đám cưới của Ngải Lâm và Mã Siêu.
Hai người họ đã bàn chuyện cưới hỏi mà Dương Thanh vẫn chưa chịu buông tha cho nhà họ Ngải sao?
"Không biết cậu Thanh muốn thế nào?"
Ngải Xuyên vẫn cầm ly đứng đó, sắc mặt nghiêm nghị nhìn Dương Thanh.
Lão ta thật sự không dám trở mặt với Dương Thanh.
Cho dù hôm nay Dương Thanh sỉ nhục lão ta trước mặt mọi người, lão ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Ngay cả nhà họ Hoàng mà Dương Thanh còn khinh thường thì nhà họ Ngải có là gì?
Ngải Xuyên là chủ nhà họ Ngải, đương nhiên phải nhìn xa trông rộng hơn những người khác.
Lão ta biết sau khi Dương Thanh rời khỏi tiệc cưới đã tới thẳng nhà họ Hoàng, tiếp đó tin tức Hoàng Thiên Nhai bị giết truyền khắp Yến Đô.
Sau đó Dương Thanh bình yên vô sự đi tới nhà họ Ngải.
Tất cả đều chứng tỏ nhà họ Hoàng không làm gì được Dương Thanh.
Ngay cả nhà họ Hoàng cũng không giải quyết được chàng trai trẻ tuổi này thì nhà họ Ngải có thể làm được gì?
"Tôi chỉ cần nhà họ Ngải các người nhớ kỹ một việc, tôi chủ động đến nhà họ Ngải không phải vì các người mà là vì nể mặt Ngải Lâm".
Dương Thanh bình tĩnh nói.
Chỉ một câu nói đơn giản đã khiến người nhà họ Ngải cảm thấy áp lực nặng nề.
Dòng chính nhà họ Ngải mời rượu Dương Thanh, anh không từ chối một ai, vẫn mỉm cười tiếp rượu.
Việc này khiến bọn họ suýt quên Dương Thanh là người có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Vương, thậm chí cả nhà họ Hoàng.
Cho đến khi Dương Thanh thốt ra những lời này, bọn họ mới sực tỉnh.
Người như Dương Thanh không phải người nhà họ Ngải có tư cách mời tới. Giống như lời cậu ấy nói, nếu không vì nể mặt Ngải Lâm sao cậu ấy lại tới đây?
"Cậu Thanh nói đúng, chúng tôi quả thật không có tư cách mời cậu tới đây".
Ngải Xuyên đáp.
Người nhà họ Ngải đều cảm thấy thấy thê lương.
Ngải Xuyên là chủ nhà họ Ngải, người có vai vế cao nhất mà giờ đây lại ăn nói khép nép trước mặt một người trẻ tuổi, chắc hẳn lão ta cũng không dễ chịu gì.
Nhưng anh chàng trẻ tuổi này không phải người mà nhà họ Ngải có thể đắc tội.
"Tôi muốn tuyên bố một việc!"
Đúng lúc này Ngải Xuyên liếc nhìn xung quanh, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ rời khỏi vị trí chủ gia tộc".
Ầm!
Nghe xong, mọi người đều ngây ra như phỗng.
Ngải Xuyên đã hơn bảy mươi tuổi nhưng vẫn giữ vị trí chủ gia tộc vì muốn phát triển nhà họ Ngải huy hoàng hơn.
Thế mà lúc này lão ta lại tuyên bố rút khỏi vị trí chủ gia tộc trước mặt mọi người.
Không hề có dấu hiệu báo trước.
"Không có bố sẽ không có nhà họ Ngải hôm nay, sao bố lại muốn rời khỏi vị trí chủ gia tộc?"
"Đúng đấy, bố mới là trụ cột tinh thần của nhà họ Ngải, chỉ bố mới có tư cách làm chủ gia tộc".
"Có ông nội nhà họ Ngải mới có thể mạnh mẽ hơn nữa, ông không thể rút khỏi vị trí chủ gia tộc được!"
...
Đám người nhà họ Ngải đều rất đau lòng, hết lời khuyên nhủ.
Nhà họ Ngải không giống tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, nội bộ không quá phức tạp.
Ở nhà họ Ngải không có người cạnh tranh vị trí chủ gia tộc với Ngải Xuyên.
Cho nên ai cũng thật lòng muốn Ngải Xuyên tiếp tục làm chủ gia tộc.
Nhưng Ngải Xuyên lại lắc đầu, bỗng nhìn sang Ngải Lâm, tuyên bố trước sự sửng sốt của mọi người: "Bắt đầu từ hôm nay, Ngải Lâm chính là chủ gia tộc họ Ngải, mọi chuyện sẽ do con bé quyết định!"
- ---------------------------
: Nhường chức chủ nhà
Ngải Xuyên nghe vậy cười lớn.
Lúc nãy lão ta hỏi món ăn có hợp khẩu vị Dương Thanh không cũng chỉ để thăm dò Dương Thanh có oán hận nhà họ Ngải không.
Vì nhà họ Hoàng đã gài bẫy, dùng hôn lễ của Ngải Lâm để dụ Dương Thanh xuất hiện.
Cho nên nhà họ Ngải cũng được coi như đồng lõa với nhà họ Hoàng.
Nhưng xem ra Dương Thanh không hề có ý muốn truy cứu, ngược lại còn tươi cười vui vẻ, trong mắt không hề có sự khó chịu.
Một bữa ăn uống linh đình. Trong lúc nâng ly Dương Thanh và người nhà họ Ngải đã làm quen với nhau.
Mấy cô gái trẻ trung, xinh đẹp của nhà họ Ngải không ngừng liếc mắt nhìn trộm Dương Thanh.
Rõ ràng là ý của Ngải Xuyên.
Vốn dĩ vóc người của Dương Thanh cao lớn, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, cả người toát lên vẻ chính trực nên thu hút rất nhiều cô gái trẻ.
Nhưng Dương Thanh không thèm quan tâm đến mấy người đẹp đang liếc mắt đưa tình với anh.
Việc này khiến các cô gái nhà họ Ngải cực kỳ thất vọng.
Có thể khiến cho chủ nhà họ Ngải đón tiếp long trọng chứng tỏ thân phận của người đàn ông này rất đặc biệt. Nếu cặp được với anh chắc chắn sẽ một bước lên mây.
"Cậu Thanh, xin lỗi cậu về việc hôm nay!"
Bữa ăn gần kết thúc, Ngải Xuyên bỗng cầm ly đứng lên, vẻ mặt cung kính nhìn Dương Thanh.
Ngải Minh Húc cũng vội vàng đứng dậy, nâng ly nói: "Bố nói đúng, người nhà họ Ngải cần phải xin lỗi cậu Thanh vì việc hôm nay!"
Dương Thanh vẫn ngồi tại chỗ, chỉ hơi nhếch miệng nhìn hai bố con đang cung kính với mình rồi nói: "Lẽ nào các người cho rằng chỉ một câu xin lỗi là có thể bỏ qua việc hôm nay sao?"
Ngải Xuyên và Ngải Minh Húc nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt, người của nhà họ Ngải cũng rất kinh ngạc.
Tuy người nhà họ Ngải không biết rõ ràng chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng biết Dương Thanh đến nhà họ Ngải là vì đám cưới của Ngải Lâm và Mã Siêu.
Hai người họ đã bàn chuyện cưới hỏi mà Dương Thanh vẫn chưa chịu buông tha cho nhà họ Ngải sao?
"Không biết cậu Thanh muốn thế nào?"
Ngải Xuyên vẫn cầm ly đứng đó, sắc mặt nghiêm nghị nhìn Dương Thanh.
Lão ta thật sự không dám trở mặt với Dương Thanh.
Cho dù hôm nay Dương Thanh sỉ nhục lão ta trước mặt mọi người, lão ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Ngay cả nhà họ Hoàng mà Dương Thanh còn khinh thường thì nhà họ Ngải có là gì?
Ngải Xuyên là chủ nhà họ Ngải, đương nhiên phải nhìn xa trông rộng hơn những người khác.
Lão ta biết sau khi Dương Thanh rời khỏi tiệc cưới đã tới thẳng nhà họ Hoàng, tiếp đó tin tức Hoàng Thiên Nhai bị giết truyền khắp Yến Đô.
Sau đó Dương Thanh bình yên vô sự đi tới nhà họ Ngải.
Tất cả đều chứng tỏ nhà họ Hoàng không làm gì được Dương Thanh.
Ngay cả nhà họ Hoàng cũng không giải quyết được chàng trai trẻ tuổi này thì nhà họ Ngải có thể làm được gì?
"Tôi chỉ cần nhà họ Ngải các người nhớ kỹ một việc, tôi chủ động đến nhà họ Ngải không phải vì các người mà là vì nể mặt Ngải Lâm".
Dương Thanh bình tĩnh nói.
Chỉ một câu nói đơn giản đã khiến người nhà họ Ngải cảm thấy áp lực nặng nề.
Dòng chính nhà họ Ngải mời rượu Dương Thanh, anh không từ chối một ai, vẫn mỉm cười tiếp rượu.
Việc này khiến bọn họ suýt quên Dương Thanh là người có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Vương, thậm chí cả nhà họ Hoàng.
Cho đến khi Dương Thanh thốt ra những lời này, bọn họ mới sực tỉnh.
Người như Dương Thanh không phải người nhà họ Ngải có tư cách mời tới. Giống như lời cậu ấy nói, nếu không vì nể mặt Ngải Lâm sao cậu ấy lại tới đây?
"Cậu Thanh nói đúng, chúng tôi quả thật không có tư cách mời cậu tới đây".
Ngải Xuyên đáp.
Người nhà họ Ngải đều cảm thấy thấy thê lương.
Ngải Xuyên là chủ nhà họ Ngải, người có vai vế cao nhất mà giờ đây lại ăn nói khép nép trước mặt một người trẻ tuổi, chắc hẳn lão ta cũng không dễ chịu gì.
Nhưng anh chàng trẻ tuổi này không phải người mà nhà họ Ngải có thể đắc tội.
"Tôi muốn tuyên bố một việc!"
Đúng lúc này Ngải Xuyên liếc nhìn xung quanh, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ rời khỏi vị trí chủ gia tộc".
Ầm!
Nghe xong, mọi người đều ngây ra như phỗng.
Ngải Xuyên đã hơn bảy mươi tuổi nhưng vẫn giữ vị trí chủ gia tộc vì muốn phát triển nhà họ Ngải huy hoàng hơn.
Thế mà lúc này lão ta lại tuyên bố rút khỏi vị trí chủ gia tộc trước mặt mọi người.
Không hề có dấu hiệu báo trước.
"Không có bố sẽ không có nhà họ Ngải hôm nay, sao bố lại muốn rời khỏi vị trí chủ gia tộc?"
"Đúng đấy, bố mới là trụ cột tinh thần của nhà họ Ngải, chỉ bố mới có tư cách làm chủ gia tộc".
"Có ông nội nhà họ Ngải mới có thể mạnh mẽ hơn nữa, ông không thể rút khỏi vị trí chủ gia tộc được!"
...
Đám người nhà họ Ngải đều rất đau lòng, hết lời khuyên nhủ.
Nhà họ Ngải không giống tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, nội bộ không quá phức tạp.
Ở nhà họ Ngải không có người cạnh tranh vị trí chủ gia tộc với Ngải Xuyên.
Cho nên ai cũng thật lòng muốn Ngải Xuyên tiếp tục làm chủ gia tộc.
Nhưng Ngải Xuyên lại lắc đầu, bỗng nhìn sang Ngải Lâm, tuyên bố trước sự sửng sốt của mọi người: "Bắt đầu từ hôm nay, Ngải Lâm chính là chủ gia tộc họ Ngải, mọi chuyện sẽ do con bé quyết định!"
- ---------------------------