-
Chương 2385: Để tôi tự đi
Dương Thanh bỗng nhiên có chút kích động, vội vàng hỏi đó là cách gì.
Sau đó Ngô Hùng Bá chậm rãi nói, ông ta nói trong ba ngày nữa Thần Đan Tông sẽ tổ chức Cuộc tranh tài Thần Đan, đến lúc đó cơ hồ tất cả luyện đan sư ở Trung giới giới Cổ Võ đều sẽ tham gia.
Sau cuộc tranh tài, Thần Đan Tông sẽ chọn ra sáu luyện đan sư có kỹ năng xuất sắc, ai được chọn sẽ có tư cách trở thành khách mời của Thần Đan Tông, đồng thời cũng sẽ nhận được nhiều cơ hội từ Thần Đan Tông.
Nghe nói Thần Đan Tông có rất nhiều công thức luyện chế đan dược thần kỳ, chỉ cần có thể luyện chế thành công một loại đan dược, địa vị của luyện đan sư ở Trung giới giới Cổ Võ sẽ lập tức tăng lên.
Vì vậy, rất nhiều luyện đan sư tán tu phải cạnh tranh rất kịch liệt để trở thành thành viên của Thần Đan Tông.
Cuộc tranh tài Thần Đan của Thần Đan Tông được tổ chức 5 năm một lần, mục đích của Cuộc tranh tài là chọn ra sáu luyện đan sư giỏi nhất để hợp lực với các luyện đan sư của Thần Đan Tông để luyện chế thần đan.
Thứ mà bọn họ gọi là thần đan chính là vĩnh sinh đan.
Nghe nói có một ghi chép trong một quyển sách cổ của Thần Đan Tông, nói là có một cách để luyện chế một loại thần dược có thể khiến các võ giả trở nên bất tử.
Mặc dù các võ giả có thực lực rất mạnh mẽ và sống lâu hơn nhiều so với phàm nhân ở thế tục, nhưng họ vẫn không thể thoát khỏi sinh, lão, bệnh, tử.
Nhưng hầu như tất cả các võ giả đều khao khát sự bất tử, vì vậy các tông môn lớn và cường giả trong Trung giới giới Cổ Võ đều ủng hộ Thần Đan Tông.
Thậm chí có một số Tông chủ thà rằng tông môn của mình bị tiêu diệt cũng phải bảo vệ Thần Đan Tông, vì một ngày nào đó Thần Đan Tông có thể thành công luyện chế ra vĩnh sinh đan, và có được một viên đan dược có thể trường sinh.
Sau khi nói những điều này với Dương Thanh, Ngô Hùng Bá tiếp tục nói: “Có tin đồn là gần đây Thần Đan Tông đã tìm được một cây linh dược cực phẩm hiếm có trong ngàn năm qua, có loại linh dược này làm thuốc dẫn, lần này bọn họ rất có khả năng thành công luyện được vĩnh sinh đan”.
“Cho dù không thể trường sinh, nhưng nhất định có thể kéo dài tuổi thọ, võ giả dùng nó ít nhất có thể sống thêm ba trăm năm nữa, chỉ cần là sáu luyện đan sư đứng đầu trong Cuộc tranh tài Thần Đan lần này, thì đều có cơ hội lấy được!”
“Bây giờ tôi sẽ lập tức đích thân đi chiêu mộ một vị luyện đan sư xuất sắc, chờ khi người đó thành công lọt vào sáu người đứng đầu, tiến vào Thần Đan Tông, nhất định sẽ có cơ hội lấy được ngọc tủy tham hoa”.
Đúng lúc Ngô Hùng Bá quay người chuẩn bị đi chiêu mộ luyện đan sư, Dương Thanh liền xua tay ngăn cản: “Không cần tìm, tôi sẽ đích thân đi tranh tài!”
Về mặt luyện đan, Dương Thanh vẫn rất tự tin, những luyện đan sư được chiêu mộ tới đều không thể lọt vào mắt anh.
Lúc đầu, Ngô Hùng Bá còn có chút bối rối, nhưng rất nhanh ông ta liền nhớ ra viên Tiểu Hoàn Đan mà Dương Thanh lấy ra ở Phủ Thành chủ lúc ấy không hề tầm thường, nên không nói thêm nữa.
Ông ta chỉ gợi ý: “Thành Bạch Hổ của chúng ta vẫn còn cách thành Thanh Long một khoảng cách, sử dụng trận pháp dịch chuyển tức thời để đến đó cũng phải mất rất nhiều thời gian, hơn nữa, trong trận pháp dịch chuyển tức thời cũng sẽ xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, tốt hơn hết là bây giờ nên xuất phát đi đến đó, ở đó hồi phục và chờ Cuộc tranh tài Thần Đan bắt đầu.
Khi ở trong Phủ Thành chủ, Dương Thanh cũng được biết về Trung giới giới Cổ Võ từ Ngô Tử Kính, khoảng cách giữa bốn tòa thành, với tốc độ bình thường thì ít nhất phải hai đến ba tháng mới có thể đến nơi, vì vậy trong một số tông môn lớn đều có trận pháp truyền tống đặc biệt, rút ngắn thời gian đáng kể đến chỉ còn khoảng một ngày.
Sau đó, dưới sự dẫn đầu của Ngô Hùng Bá, hai người đi đến sân sau của Phủ Thành chủ, một bệ đá chứa đầy linh khí.
Đứng trên bệ đá, Dương Thanh đột nhiên cảm thấy thời không hỗn loạn, hoàn cảnh xung quanh thay đổi nhanh chóng, cả thế giới tối sầm lại, như có một luồng khí mạnh mẽ nào đó đang hút lấy anh.
Ngay sau đó, dưới chân xuất hiện một con đường hẹp quanh co, đi không biết bao lâu, cuối cùng cũng đến được cuối con đường.
“Xoẹt!”
Cùng với một luồng khí đáng sợ thổi tới, Dương Thanh còn chưa kịp phản ứng đã cùng Ngô Hùng Bá xuất hiện trên một bệ đá giống như sân sau của Phủ Thành chủ, nhưng xung quanh lại là những hàng cây xanh mướt, rõ ràng là họ đã xuất hiện ở một khu vực khác.
Sau đó Ngô Hùng Bá chậm rãi nói, ông ta nói trong ba ngày nữa Thần Đan Tông sẽ tổ chức Cuộc tranh tài Thần Đan, đến lúc đó cơ hồ tất cả luyện đan sư ở Trung giới giới Cổ Võ đều sẽ tham gia.
Sau cuộc tranh tài, Thần Đan Tông sẽ chọn ra sáu luyện đan sư có kỹ năng xuất sắc, ai được chọn sẽ có tư cách trở thành khách mời của Thần Đan Tông, đồng thời cũng sẽ nhận được nhiều cơ hội từ Thần Đan Tông.
Nghe nói Thần Đan Tông có rất nhiều công thức luyện chế đan dược thần kỳ, chỉ cần có thể luyện chế thành công một loại đan dược, địa vị của luyện đan sư ở Trung giới giới Cổ Võ sẽ lập tức tăng lên.
Vì vậy, rất nhiều luyện đan sư tán tu phải cạnh tranh rất kịch liệt để trở thành thành viên của Thần Đan Tông.
Cuộc tranh tài Thần Đan của Thần Đan Tông được tổ chức 5 năm một lần, mục đích của Cuộc tranh tài là chọn ra sáu luyện đan sư giỏi nhất để hợp lực với các luyện đan sư của Thần Đan Tông để luyện chế thần đan.
Thứ mà bọn họ gọi là thần đan chính là vĩnh sinh đan.
Nghe nói có một ghi chép trong một quyển sách cổ của Thần Đan Tông, nói là có một cách để luyện chế một loại thần dược có thể khiến các võ giả trở nên bất tử.
Mặc dù các võ giả có thực lực rất mạnh mẽ và sống lâu hơn nhiều so với phàm nhân ở thế tục, nhưng họ vẫn không thể thoát khỏi sinh, lão, bệnh, tử.
Nhưng hầu như tất cả các võ giả đều khao khát sự bất tử, vì vậy các tông môn lớn và cường giả trong Trung giới giới Cổ Võ đều ủng hộ Thần Đan Tông.
Thậm chí có một số Tông chủ thà rằng tông môn của mình bị tiêu diệt cũng phải bảo vệ Thần Đan Tông, vì một ngày nào đó Thần Đan Tông có thể thành công luyện chế ra vĩnh sinh đan, và có được một viên đan dược có thể trường sinh.
Sau khi nói những điều này với Dương Thanh, Ngô Hùng Bá tiếp tục nói: “Có tin đồn là gần đây Thần Đan Tông đã tìm được một cây linh dược cực phẩm hiếm có trong ngàn năm qua, có loại linh dược này làm thuốc dẫn, lần này bọn họ rất có khả năng thành công luyện được vĩnh sinh đan”.
“Cho dù không thể trường sinh, nhưng nhất định có thể kéo dài tuổi thọ, võ giả dùng nó ít nhất có thể sống thêm ba trăm năm nữa, chỉ cần là sáu luyện đan sư đứng đầu trong Cuộc tranh tài Thần Đan lần này, thì đều có cơ hội lấy được!”
“Bây giờ tôi sẽ lập tức đích thân đi chiêu mộ một vị luyện đan sư xuất sắc, chờ khi người đó thành công lọt vào sáu người đứng đầu, tiến vào Thần Đan Tông, nhất định sẽ có cơ hội lấy được ngọc tủy tham hoa”.
Đúng lúc Ngô Hùng Bá quay người chuẩn bị đi chiêu mộ luyện đan sư, Dương Thanh liền xua tay ngăn cản: “Không cần tìm, tôi sẽ đích thân đi tranh tài!”
Về mặt luyện đan, Dương Thanh vẫn rất tự tin, những luyện đan sư được chiêu mộ tới đều không thể lọt vào mắt anh.
Lúc đầu, Ngô Hùng Bá còn có chút bối rối, nhưng rất nhanh ông ta liền nhớ ra viên Tiểu Hoàn Đan mà Dương Thanh lấy ra ở Phủ Thành chủ lúc ấy không hề tầm thường, nên không nói thêm nữa.
Ông ta chỉ gợi ý: “Thành Bạch Hổ của chúng ta vẫn còn cách thành Thanh Long một khoảng cách, sử dụng trận pháp dịch chuyển tức thời để đến đó cũng phải mất rất nhiều thời gian, hơn nữa, trong trận pháp dịch chuyển tức thời cũng sẽ xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, tốt hơn hết là bây giờ nên xuất phát đi đến đó, ở đó hồi phục và chờ Cuộc tranh tài Thần Đan bắt đầu.
Khi ở trong Phủ Thành chủ, Dương Thanh cũng được biết về Trung giới giới Cổ Võ từ Ngô Tử Kính, khoảng cách giữa bốn tòa thành, với tốc độ bình thường thì ít nhất phải hai đến ba tháng mới có thể đến nơi, vì vậy trong một số tông môn lớn đều có trận pháp truyền tống đặc biệt, rút ngắn thời gian đáng kể đến chỉ còn khoảng một ngày.
Sau đó, dưới sự dẫn đầu của Ngô Hùng Bá, hai người đi đến sân sau của Phủ Thành chủ, một bệ đá chứa đầy linh khí.
Đứng trên bệ đá, Dương Thanh đột nhiên cảm thấy thời không hỗn loạn, hoàn cảnh xung quanh thay đổi nhanh chóng, cả thế giới tối sầm lại, như có một luồng khí mạnh mẽ nào đó đang hút lấy anh.
Ngay sau đó, dưới chân xuất hiện một con đường hẹp quanh co, đi không biết bao lâu, cuối cùng cũng đến được cuối con đường.
“Xoẹt!”
Cùng với một luồng khí đáng sợ thổi tới, Dương Thanh còn chưa kịp phản ứng đã cùng Ngô Hùng Bá xuất hiện trên một bệ đá giống như sân sau của Phủ Thành chủ, nhưng xung quanh lại là những hàng cây xanh mướt, rõ ràng là họ đã xuất hiện ở một khu vực khác.