-
Chương 2384: Ngọc tủy tham hoa
“Phụt……”
Lúc này, Dương Thanh không thể chịu đựng được nữa, trực tiếp phun ra một ngụm máu, toàn bộ sắc mặt đều tái nhợt.
Trong những trận chiến với đông đảo cường giả trước đây, mạng sống của anh cũng gần như bị treo lơ lửng, mặc dù thân thể được bảo vệ bởi Tiên Thiên Đạo Thể bá đạo, nên bề ngoài dường như không bị tổn hại nhiều.
Tuy nhiên, anh đã vận hành công pháp bí thuật, linh khí trong cơ thể gần như cạn kiệt, đồng thời còn bị những cường giả như Thân Nguyên tấn công liên tục, khí tức trong cơ thể anh cũng rất hỗn loạn, khiến cho các cơ quan nội tạng bị tổn thương đáng kể.
Lúc này anh đang nóng lòng muốn tìm con gái, nhưng cuối cùng người vợ mà anh khó khăn lắm mới cứu được lại bị Tuyết Nữ mạnh mẽ bắt đi, điều này khiến anh tức giận, suýt chút nữa ngã quỵ.
“Dương Thanh!”
“Anh Dương!”
Khi đám người Ngô Hùng Bá nhìn thấy điều này, họ đồng loạt kêu lên.
Họ vội đỡ lấy Dương Thanh, sợ anh sẽ ngã xuống.
“Tôi không sao!”
Dương Thanh xua tay, sau đó vẻ mặt thành khẩn, thậm chí còn có chút cầu xin, nhìn đám người Ngô Hùng Bá trước mặt, nói: “Làm phiền các vị dùng hết sức lực giúp tôi tìm ra tung tích của con gái tôi, tập trung tìm kiếm ở ba thành còn lại của Trung giới giới Cổ Võ”.
Nếu Tuyết Nữ nói Tiêu Tiêu không ở thành Bạch Hổ, vậy rất có thể con bé đang bị giấu ở ba tòa thành còn lại.
Ngô Hùng Bá vội vàng nói: “Cậu đừng lo lắng quá, tôi đã bảo Ngô Tử Kính đích thân dẫn người đi tìm, trước hết cậu phải chăm sóc vết thương cho thật tốt đi!”
Sau đó, trước sự thuyết phục của nhiều người, Dương Thanh cũng không còn vội vàng tự mình đi tìm tung tích của con gái nữa.
Sau trận chiến này, anh rõ ràng cảm nhận được thực lực của mình rất yếu, tuy rằng đã giết rất nhiều cường giả, nhưng bản thân anh cũng bị thương rất nặng, còn có mấy người Ngô Hùng Bá ở bên cạnh giúp đỡ.
Nếu không, chỉ dựa vào bản thân, anh cũng không thể đảm bảo liệu mình có thể sống sót cho đến bây giờ hay không.
Trở về Phủ Thành chủ, Dương Thanh cũng nóng lòng muốn nâng cao thực lực, lẩm bẩm nói: “Tuyết Nữ nói đúng, thực lực của mình hiện tại còn quá yếu, ngay cả vợ con cũng không bảo vệ được!”
Sau một hồi suy nghĩ, anh lập một danh sách các loại thảo dược đưa cho Ngô Hùng Bá, nhờ họ giúp thu gom càng sớm càng tốt.
Bây giờ nếu muốn nâng cao thực lực thì phải có sự hỗ trợ của đan dược, nếu không sẽ rất khó đột phá.
Ngô Hùng Bá cầm lấy danh sách thảo dược nhìn xem, rất nhanh liền có chút khó xử: “Dương tiên sinh!”
Sau trận chiến với Hợp Hoan Tông, Ngô Hùng Bá nhìn thấy sự khủng bố của Dương Thanh, ông ta đặc biệt kính trọng Dương Thanh, cách xưng hô cũng từ gọi thẳng tên đổi thành xưng tiên sinh một cách tôn kính.
Ông ta biết rất rõ Dương Thanh có tư cách này.
Sau một chút do dự, ông ta nói tiếp: “Tôi có thể tìm cho cậu hầu hết các loại thảo dược ở đây với chất lượng tốt, nhưng chỉ duy nhất ngọc tủy tham hoa cuối cùng này có thể nói là hoàn toàn không thể tìm thấy!”
“Bởi vì mấy năm nay, rất nhiều tông môn tìm kiếm ngọc tủy tham hoa đều không có kết quả, bao gồm cả Phủ Thành chủ của chúng tôi”.
Dương Thanh cũng biết ngọc tủy tham hoa khá quý hiếm, dù sao nó cũng có tác dụng đột phá tu vi đối với bất kỳ võ giả nào.
Nhưng bây giờ nếu không có ngọc tủy tham hoa, thì đan dược mà anh luyện chế ra cũng không thể khiến cho tu vi của bản thân đột phá, điều này khiến anh có chút lo lắng.
Ngô Hùng Bá suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Nhưng mà...”
Nghe Ngô Hùng Bá nói hình như mọi chuyện vẫn có thể xoay chuyển được, Dương Thanh vội vàng hỏi: “Nhưng mà sao?”
Ngô Hùng Bá tiếp tục nói: “Tôi nghe được một ít tin đồn là ba năm trước đây Thần Đan Tông của thành Thanh Long hình như đã tìm được hai cây ngọc tủy tham hoa”.
“Hiện tại, trong toàn bộ Trung giới giới Cổ Võ, ngoại trừ Thần Đan Tông có lẽ còn có ngọc tủy tham hoa, thì gần như không thể tìm thấy nữa”.
Sau khi nghe được tin này, Dương Thanh trầm ngâm một lát rồi nói: “Có cách nào mua được ngọc tủy tham hoa từ Thần Đan Tông không? Cho dù phải trả giá bao nhiêu linh thạch cũng được!”
Đột nhiên trên mặt Ngô Hùng Bá lộ ra vẻ chua xót, lắc đầu: “Căn bản là không có khả năng, đối với Thần Đan Tông, ngọc tủy tham hoa cũng rất trân quý, không thể dùng số lượng linh thạch nhiều ít để đo lường được”.
“Nghe nói có rất nhiều cường giả công khai đi cướp, thậm chí có người còn đi trộm, nhưng tất cả đều thất bại”.
“Mặc dù Thần Đan Tông chủ yếu tập trung vào luyện đan, nhưng các tông môn đứng đầu ở thành Thanh Long đều đang bảo vệ Thần Đan Tông, chỉ để lấy được một viên thần đan”.
Lúc này, Ngô Hùng Bá đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng nói: “Tại sao tôi lại quên chuyện này được chứ, vẫn còn có một cách để lấy được ngọc tủy tham hoa!”
Lúc này, Dương Thanh không thể chịu đựng được nữa, trực tiếp phun ra một ngụm máu, toàn bộ sắc mặt đều tái nhợt.
Trong những trận chiến với đông đảo cường giả trước đây, mạng sống của anh cũng gần như bị treo lơ lửng, mặc dù thân thể được bảo vệ bởi Tiên Thiên Đạo Thể bá đạo, nên bề ngoài dường như không bị tổn hại nhiều.
Tuy nhiên, anh đã vận hành công pháp bí thuật, linh khí trong cơ thể gần như cạn kiệt, đồng thời còn bị những cường giả như Thân Nguyên tấn công liên tục, khí tức trong cơ thể anh cũng rất hỗn loạn, khiến cho các cơ quan nội tạng bị tổn thương đáng kể.
Lúc này anh đang nóng lòng muốn tìm con gái, nhưng cuối cùng người vợ mà anh khó khăn lắm mới cứu được lại bị Tuyết Nữ mạnh mẽ bắt đi, điều này khiến anh tức giận, suýt chút nữa ngã quỵ.
“Dương Thanh!”
“Anh Dương!”
Khi đám người Ngô Hùng Bá nhìn thấy điều này, họ đồng loạt kêu lên.
Họ vội đỡ lấy Dương Thanh, sợ anh sẽ ngã xuống.
“Tôi không sao!”
Dương Thanh xua tay, sau đó vẻ mặt thành khẩn, thậm chí còn có chút cầu xin, nhìn đám người Ngô Hùng Bá trước mặt, nói: “Làm phiền các vị dùng hết sức lực giúp tôi tìm ra tung tích của con gái tôi, tập trung tìm kiếm ở ba thành còn lại của Trung giới giới Cổ Võ”.
Nếu Tuyết Nữ nói Tiêu Tiêu không ở thành Bạch Hổ, vậy rất có thể con bé đang bị giấu ở ba tòa thành còn lại.
Ngô Hùng Bá vội vàng nói: “Cậu đừng lo lắng quá, tôi đã bảo Ngô Tử Kính đích thân dẫn người đi tìm, trước hết cậu phải chăm sóc vết thương cho thật tốt đi!”
Sau đó, trước sự thuyết phục của nhiều người, Dương Thanh cũng không còn vội vàng tự mình đi tìm tung tích của con gái nữa.
Sau trận chiến này, anh rõ ràng cảm nhận được thực lực của mình rất yếu, tuy rằng đã giết rất nhiều cường giả, nhưng bản thân anh cũng bị thương rất nặng, còn có mấy người Ngô Hùng Bá ở bên cạnh giúp đỡ.
Nếu không, chỉ dựa vào bản thân, anh cũng không thể đảm bảo liệu mình có thể sống sót cho đến bây giờ hay không.
Trở về Phủ Thành chủ, Dương Thanh cũng nóng lòng muốn nâng cao thực lực, lẩm bẩm nói: “Tuyết Nữ nói đúng, thực lực của mình hiện tại còn quá yếu, ngay cả vợ con cũng không bảo vệ được!”
Sau một hồi suy nghĩ, anh lập một danh sách các loại thảo dược đưa cho Ngô Hùng Bá, nhờ họ giúp thu gom càng sớm càng tốt.
Bây giờ nếu muốn nâng cao thực lực thì phải có sự hỗ trợ của đan dược, nếu không sẽ rất khó đột phá.
Ngô Hùng Bá cầm lấy danh sách thảo dược nhìn xem, rất nhanh liền có chút khó xử: “Dương tiên sinh!”
Sau trận chiến với Hợp Hoan Tông, Ngô Hùng Bá nhìn thấy sự khủng bố của Dương Thanh, ông ta đặc biệt kính trọng Dương Thanh, cách xưng hô cũng từ gọi thẳng tên đổi thành xưng tiên sinh một cách tôn kính.
Ông ta biết rất rõ Dương Thanh có tư cách này.
Sau một chút do dự, ông ta nói tiếp: “Tôi có thể tìm cho cậu hầu hết các loại thảo dược ở đây với chất lượng tốt, nhưng chỉ duy nhất ngọc tủy tham hoa cuối cùng này có thể nói là hoàn toàn không thể tìm thấy!”
“Bởi vì mấy năm nay, rất nhiều tông môn tìm kiếm ngọc tủy tham hoa đều không có kết quả, bao gồm cả Phủ Thành chủ của chúng tôi”.
Dương Thanh cũng biết ngọc tủy tham hoa khá quý hiếm, dù sao nó cũng có tác dụng đột phá tu vi đối với bất kỳ võ giả nào.
Nhưng bây giờ nếu không có ngọc tủy tham hoa, thì đan dược mà anh luyện chế ra cũng không thể khiến cho tu vi của bản thân đột phá, điều này khiến anh có chút lo lắng.
Ngô Hùng Bá suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Nhưng mà...”
Nghe Ngô Hùng Bá nói hình như mọi chuyện vẫn có thể xoay chuyển được, Dương Thanh vội vàng hỏi: “Nhưng mà sao?”
Ngô Hùng Bá tiếp tục nói: “Tôi nghe được một ít tin đồn là ba năm trước đây Thần Đan Tông của thành Thanh Long hình như đã tìm được hai cây ngọc tủy tham hoa”.
“Hiện tại, trong toàn bộ Trung giới giới Cổ Võ, ngoại trừ Thần Đan Tông có lẽ còn có ngọc tủy tham hoa, thì gần như không thể tìm thấy nữa”.
Sau khi nghe được tin này, Dương Thanh trầm ngâm một lát rồi nói: “Có cách nào mua được ngọc tủy tham hoa từ Thần Đan Tông không? Cho dù phải trả giá bao nhiêu linh thạch cũng được!”
Đột nhiên trên mặt Ngô Hùng Bá lộ ra vẻ chua xót, lắc đầu: “Căn bản là không có khả năng, đối với Thần Đan Tông, ngọc tủy tham hoa cũng rất trân quý, không thể dùng số lượng linh thạch nhiều ít để đo lường được”.
“Nghe nói có rất nhiều cường giả công khai đi cướp, thậm chí có người còn đi trộm, nhưng tất cả đều thất bại”.
“Mặc dù Thần Đan Tông chủ yếu tập trung vào luyện đan, nhưng các tông môn đứng đầu ở thành Thanh Long đều đang bảo vệ Thần Đan Tông, chỉ để lấy được một viên thần đan”.
Lúc này, Ngô Hùng Bá đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng nói: “Tại sao tôi lại quên chuyện này được chứ, vẫn còn có một cách để lấy được ngọc tủy tham hoa!”