-
Chương 2327-2328
Chương 2327: Huyết mạch sục sôi
Giây tiếp theo, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Dương Thanh.
“Thật sự là ông!”
Dương Thanh nhìn thấy đối phương, trong mắt anh lóe lên sát khí dày đặc.
Người tới không ai khác chính là nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông, Cảnh Kim Hoa!
Cảnh Kim Hoa cũng trừng mắt nhìn Dương Thanh đầy sát khí, ông ta nói: “Nhóc con, mau giao công pháp tu luyện của cậu ra đây, tôi có thể cho cậu được toàn thây!”
Trong đôi mắt Dương Thanh lóe lên một ánh sắc lạnh, anh nhìn chằm chằm đối phương nói với giọng lạnh lùng: “Cho dù ông có được công pháp của tôi, cũng không thể luyện được đâu”.
Con đường anh đang đi theo là con đường tu tiên, đương nhiên, công pháp mà anh luyện cũng là công pháp tu tiên.
Trong giới Cổ Võ, chỉ có hai con đường tu luyện, một là luyện võ, hai là tu tiên, và công pháp của hai con đường này không giống nhau.
Hơn nữa, muốn tu luyện thành công công pháp tu tiên, không chỉ có yêu cầu cực cao về mặt thể chất và huyết mạch, mà còn yêu cầu càng cao về mặt võ công thiên bẩm.
Có thể nói, bất kỳ vị tu tiên nào cũng đều là thiên tài xuất chúng với võ công thiên phú.
“Làm sao cậu biết tôi không thể luyện được?”
Cảnh Kim Hoa hét lên đầy giận dữ, một lực trấn áp mạnh mẽ hơn bình thường được giải phóng khỏi người ông ta.
Lúc này, Dương Thanh chỉ cảm thấy như có một ngọn núi khổng lồ đè lên cơ thể anh, đang muốn nghiền nát toàn bộ xương cốt trong cơ thể của anh.
Tuy rằng anh đã đột phá đến kỳ Kết Đan, thực lực cũng có thể so sánh ngang với võ sĩ Thiên Cảnh Ngũ Phẩm và Thiên Cảnh Lục Phẩm, nhưng bởi vì anh vừa mới đột phá, có thể có được thực lực ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm đã là ghê gớm lắm rồi.
Mà Cảnh Kim Hoa, chính là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong.
Cho dù Dương Thanh liều mạng chiến đấu, cũng không có khả năng là đối thủ của hắn.
Trong lúc nhất thời, Dương Thanh rơi vào bước đường cùng.
Bắt anh giao ra công pháp tu tiên, chuyện này không thể được!
Nhưng nếu anh không giao ra công pháp, Cảnh Kim Hoa sẽ giết anh ta.
“Muốn bắt tôi giao ra công pháp tu tiên ư, tuyệt đối không thể!”
Đột nhiên, Dương Thanh lên tiếng, cùng lúc đó anh bắt đầu thi triển Chiến Thần Quyết, một luồng khí tức vô cùng lớn mạnh bùng lên từ trên người anh.
Cùng lúc đó, bí thuật Thiên Huyền cũng được anh kích hoạt, còn có sức mạnh huyết mạch sau khi anh đã hấp thụ được của Tam Đại Thần Huyết đang cuộn trào gào thét trong cơ thể anh
Trong một lúc, anh đã sử dụng mọi cách để gia tăng sức mạnh của mình.
“Bùm!”
Một luồng khí thế dữ dội đột nhiên bùng phát ra từ anh, như thể nó đang muốn xé toạc cơ thể anh vậy.
“Hả?”
Cảnh Kim Hoa kinh ngạc, đôi mắt ông ta trợn trừng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không ngờ cậu có thể bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ bình thường, e là cậu cũng có thể chiến đấu một trận ra trò nhỉ!”
“Nhưng, như vậy thì sao? Đối thủ hiện tại của cậu là tôi, tôi đã chễm chệ ở Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong hơn mười năm nay, chỉ còn cách bán bộ Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ cũng chẳng đến một bước nữa thôi”.
“Nếu như cậu không chịu giao ra công pháp tu tiên, hôm nay cậu sẽ chết không có chỗ chôn!”
Trong mắt Cảnh Kim Hoa tràn ngập sát khí mãnh liệt, thực lực của Dương Thanh khiến trong lòng hắn sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Là một trong những cao thủ hàng đầu của Trung Giới giới Cổ Võ, ông ta chưa từng thấy một võ sĩ nào còn trẻ như vậy mà đã có sức mạnh sánh ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chắc chắn ông ta sẽ không tin trên đời này lại tồn tại một người thanh niên đáng sợ như vậy.
Phải biết rằng, trước đây, Dương Thanh chỉ có thực lực ở Thiên Cảnh Ngũ Phẩm hậu kỳ mà thôi.
Nhưng ai có thể ngờ rằng sau khi anh đột phá, lại lập tức có được sức mạnh của Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ.
Nếu cho anh thêm thời gian trưởng thành phát triển, há chẳng phải sẽ trở thành cao thủ Thiên Cảnh Thất Phẩm hậu kỳ sao?
Đến lúc đó, nếu Dương Thanh muốn giết ông ta, có lẽ chỉ cần vẩy mấy ngón tay cũng có thể làm được.
Nghĩ đến đây, sát khí trong lòng Cảnh Kim Hoa càng sâu đậm hơn, hôm nay cho dù phải trả giá đắt, ông ta cũng phải giết chết Dương Thanh.
Lúc này, trong mắt Dương Thanh tràn đầy ý chí chiến đấu điên cuồng, đôi nhìn chằm chằm Cảnh Kim Hoa, anh nói: “Đừng nói nhảm nữa, muốn đánh thì đánh đi! Tôi thì lại muốn xem xem, nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông như ông, rốt cuộc mạnh cỡ nào?”
Nếu như đến cả Cảnh Kim Hoa anh cũng xử lý được, vậy thì ngày mai ở tông Hợp Hoan, làm sao anh có thể cứu được Tần Thanh Tâm đây?
Đây cũng là lý do tại sao anh chọn chiến đấu một trận.
Cho dù thực lực của anh không đủ để đánh lại Cảnh Kim Hoa, thì anh vẫn phải chiến đấu, chỉ có trong trận chiến sinh tử, anh mới có thể gia tăng sức mạnh của mình một cách nhanh hơn.
“Nếu cậu cứ nằng nặc đòi chết, thì tôi sẽ toại nguyện cho cậu!”
Cảnh Kim Hoa nói với giọng lạnh lùng, tuy rằng ông ta rất thèm muốn công pháp của Dương Thanh, nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của Dương Thanh, ông ta thà từ bỏ công pháp tu tiên để giết chết Dương Thanh.
Theo cùng câu nói của ông ta, một luồng khí đáng sợ bùng phát từ cơ thể ông ta.
“Bùm!”
Chỉ thấy chân ông ta đạp mạnh một cái, cả thân hình hóa thành một ảo ảnh, lao thẳng về phía Dương Thanh.
Lúc này, Dương Thanh cảm thấy lông măng trên người mình đều dựng đứng lên, như là một phản xạ có điều kiện, anh liền giơ tay đánh ra một đòn.
“Đùng!”
Trong giây tiếp theo, một bóng người lập tức vút bay lên không trung.
Người bị hất tung lên không trung không ai khác chính là Dương Thanh.
Ngực của Dương Thanh bị một đòn của Cảnh Kim Hoa đánh trúng làm anh bị thương nặng, phun ra một ngụm máu tươi, trong phút chốc sắc mặt tái nhợt đi.
“Oắt con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, giao ra công pháp tu tiên của cậu ra đây, tôi sẽ cho cậu toàn mạng!”
Cảnh Kim Hoa nhìn Dương Thanh với ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, hoàn toàn không thèm để Dương Thanh vào mắt.
Dương Thanh từ dưới đất đứng dậy, khóe miệng nhếch lên một đường cong trêu chọc, anh nhìn chằm chằm vào Cảnh Kim Hoa rồi nói: “Muốn lấy công pháp tu tiên của tôi, chỉ dựa vào chút thực lực này liệu có đủ không?”
“Hả?”
Cảnh Kim Hoa nhíu mày, nghe Dương Thanh nói thì có nghĩa là anh ta có thể trở nên mạnh hơn sao?
Làm sao có thể chứ?
Chưa đến ba mươi tuổi, anh đã có được thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ, nếu thật sự anh có được thực lực của Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong. . .
Nghĩ đến đây, Cảnh Kim Hoa vội vàng lắc đầu, bỏ qua cái suy nghĩ bất khả thi này ra khỏi đầu.
“ Hừ!”
Cảnh Kim Hoa nói với giọng lạnh lùng: “Chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi, cậu thật sự cho rằng mình là cao thủ đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ sao?”
Máu từ khóe miệng Dương Thanh chảy ra, lúc này miệng anh vẫn nhếch lên một đường cong, khiến anh trông vô cùng kỳ dị.
“Có phải là thùng rỗng kêu to hay không, ông sẽ biết nhanh thôi”.
Lời của Dương Thanh vừa dứt, bỗng thấy hai con mắt của anh hiện lên màu đỏ máu, đồng thời trên người anh phát ra một luồng khí tức khiến người ta phải rùng mình.
Màu đỏ tươi trong mắt ngày càng đậm hơn, theo đó luồng khí thế phát ra từ người anh cũng ngày càng mạnh hơn.
“Cái quái gì vậy?”
Cảnh Kim Hoa trợn trừng hai mắt, trên mặt ông ta hiện lên vẻ ngạc nhiên đến khó tin.
Bởi vì, luồng khí tức trên người Dương Thanh đang tăng lên nhanh chóng.
Dương Thanh nghiến chặt răng, sau khi kìm nén sức mạnh của huyết mạch đang sôi sục lên, anh dẫn hết luồng sức mạnh đáng sợ đó vào lục phủ ngũ tạng, tứ chi và xương cốt của mình.
Anh có cảm giác như cơ thể mình sắp bị luồng sức mạnh to lớn kia phá vỡ, nhưng anh vẫn cắn chặt răng, chống đỡ luồng sức mạnh đang không ngừng tăng lên.
Cũng chính bởi lúc trước anh ở Thiên Hải Tông, đã vượt qua thiên kiếp để bước vào Kết Đan kỳ, chịu đựng chín trăm chín mươi chín thiên kiếp hoàng kim, cơ thể đã được rèn luyện, nếu không, thật sự anh không thể chịu nổi sức mạnh đang tăng vọt không ngừng của huyết mạch sục sôi này.
Sức mạnh của huyết mạch sục sôi là một công pháp vô cùng kỳ lạ mà anh có được trong Tàng Kinh Các của giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ, bằng cách đốt cháy sức mạnh của huyết mạch trong cơ thể mình, anh đã có thể có được sức mạnh vượt xa sức mạnh của bản thân.
Loại công pháp này cực kỳ tà ác, Khương giới chủ cũng từng nói, đây là một loại công pháp đến từ ma giới.
Lúc này, hai mắt Dương Thanh đỏ tươi, mái tóc đen dần dần được nhuộm thành một lớp màu tím, toàn thân anh tràn ngập ma lực, anh giống như một đại ma đầu đến từ vực sâu, khiến người ta phải khiếp sợ.
Chương 2328: Tông chủ giá lâm
“Cậu tu hành ma đạo!”
Cảnh Kim Hoa cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ đang tỏa ra không ngừng từ người Dương Thanh, ông ta nói với vẻ đầy sửng sốt, ngạc nhiên.
Bên trong sự kinh ngạc của ông ta còn xen lẫn một nỗi sợ hãi vô cùng.
Bởi vì luồng khí tức tỏa ra từ cơ thể Dương Thanh vẫn đang tăng lên không có dấu hiệu dừng lại.
Vừa mới ban nãy, luồng khí tức ấy đã đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ, nhưng hiện tại đã đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong.
Mấu chốt là, sau khi sức mạnh của Dương Thanh đã đạt tới đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm, thì nó vẫn ở trạng thái tăng lên.
“Rốt cuộc cậu đã sử dụng dùng cách nào?”
Cảnh Kim Hoa tức giận hỏi.
Ông ta không thể chấp nhận rằng một thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi lại sở hữu sức mạnh ngang với ông ta.
Nhưng mà lúc này, căn bản Dương Thanh không để ý tới ông ta, hai mắt anh đỏ tươi, toàn thân tỏa ra một sức mạnh khôn cùng.
Sức mạnh ma thuật đang cuồn cuộn vây quanh anh, dường như anh mới là một đại ma đầu thực thụ.
“Mình nhất định phải giết cậu ta bằng cách nhanh nhất, nếu không đợi sức mạnh của cậu ta tăng gấp bội lần nữa, lúc đó muốn giết cậu ta sẽ lại càng khó”.
Trong mắt Cảnh Kim Hoa lóe lên dã tâm giết người gắt gao, ông ta đạp mạnh lên mặt đất một cái, rồi lao về phía Dương Thanh.
“Đi chết đi!”
Dường như chỉ trong nháy mắt, ông ta đã lao tới trước mặt Dương Thanh, giơ tay đấm một quyền, ông ta dồn hết toàn sức mạnh vào quyền này, đấm xuống đầy mạnh mẽ.
“Bùm!”
Quyền đánh của Cảnh Kim Hoa đấm trúng ngực của Dương Thanh, phát ra một âm thanh chấn động.
“Cái gì vậy?”
Trong mắt Cảnh Kim Hoa hiện lên vẻ kinh hãi, còn gương mặt thì lộ rõ sự khó tin.
“Làm sao có thể?”
Cảnh Kim Hoa nói với giọng đầy kinh ngạc: “Sức mạnh của cậu sao có thể tăng nhanh như thế được? Ngay cả một quyền đấm mạnh mẽ của tôi cũng không phá nổi phòng ngự của cậu?”
Cú đấm bạo kích đó là tuyệt chiêu nổi tiếng của ông ta, uy lực của nó vô cùng mạnh, trong cùng một cảnh giới, dường như không có mấy người có thể đứng yên chịu được cú đấm này.
Còn Dương Thanh chẳng những chống đỡ bằng cơ thể của mình mà còn không hề có bất kỳ tổn thương nào.
“Không tin!”
Cảnh Kim Hoa lập tức nổi giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ là tên rác rưởi từ giới Thế Tục tới đây, cũng xứng làm đối thủ của mình sao? Chết đi!”
“Bùm bùm bùm bùm!”
Cảnh Kim Hoa như phát điên, ông ta giáng mấy quyền liên tiếp xuống ngực của Dương Thanh, quyền sau càng mạnh hơn quyền trước.
Tuy nhiên, cơ thể của Dương Thanh chỉ bị đẩy lùi lại năm, sáu bước, vẫn không hề bị thương, luồng khí tức trên người vẫn không ngừng tăng lên.
Đột nhiên Cảnh Kim Hoa như có một ảo tưởng rằng là người mà ông ta đang đối mặt không phải là một chàng trai trẻ đến từ giới Thế Tục, mà là một trong những trưởng lão đứng đầu Trung giới giới Cổ Võ.
Lúc này, mặt đất dưới chân Dương Thanh bắt đầu nứt toác ra, những vết nứt dài như cánh tay đang không ngừng vươn ra khắp bốn phương tám hướng.
Cũng chính lúc này, cuối cùng luồng khí tức của Dương Thanh cũng ngừng tăng lên.
Đôi mắt đen nháy của anh nhìn chằm chằm vào Cảnh Kim Hoa.
Giờ phút này, Cảnh Kim Hoa chỉ cảm thấy toàn thân mình lạnh đến thấu xương, giống như ông ta đang bị thần chết nhắm trúng vậy, cơ thể khẽ run lên.
Dương Thanh nói bằng giọng lạnh lùng:”Ông đánh đủ chưa? Giờ đến lượt tôi!
Vừa dứt lời, Cảnh Kim Hoa phát hiện Dương Thanh đã không còn đứng ở chỗ đó nữa.
“Bụp!”
Một giây sau, bóng dáng của Dương Thanh đã xuất hiện ngay trước mặt Cảnh Kim Hoa, Cảnh Kim Hoa còn chưa kịp phản ứng lại đã cảm thấy lồng ngực mình như sắp lún xuống, đồng thời ông ta bị một lực cuồng bạo đánh bay ra ngoài.
“Bùm bùm bùm!”
Sau khi Cảnh Kim Hoa bị hất tung lên không trung, ông ta đã đập vào mấy cái cây liên tiếp sau đó mới ngã sõng soài xuống đất.
Chỉ với một cú đấm, đã khiến nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông, một cao thủ đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm mất đi sức lực chiến đấu.
Cảnh Kim Hoa ngã xuống đất, trong con mắt ông ta lộ ra vẻ sợ hãi khôn cùng, miệng phun ra từng ngụm máu lớn.
Ông ta muốn đứng dậy, nhưng lại phát hiện vết thương của mình quá nghiêm trọng, căn bản không thể đứng dậy nổi, lục phủ ngũ tạng đều bị một quyền của Dương Thanh đánh nát, võ công đã bị phế hoàn toàn.
Ông ta có thể cảm nhận được rằng cơ hội sống của mình đang nhanh chóng biến mất.
“Xoẹt!”
Dương Thanh khẽ chuyển người một cái, trong chớp mắt, anh đã xuất hiện trước mặt Cảnh Kim Hoa.
“Làm ơn cứu tôi...”
Cảnh Kim Hoa với tay về phía Dương Thanh, chẳng còn dáng vẻ điên cuồng cao ngạo khi nãy nữa, trong mắt ông ta giờ đây tràn đầy vẻ van xin.
Dương Thanh nhìn chằm chằm Cảnh Kim Hoa với vẻ trịch thượng, mái tóc dài màu tím tung bay phất phới trong gió, đôi mắt đen láy toát ra luồng sát khí gắt gao, toàn thân tràn đầy ma lực cuồn cuộn.
“Cứu ông ư?”
Dương Thanh cười khẩy một tiếng, đột nhiên nhấc chân phải lên nhắm ngay đầu Cảnh Kim Hoa, anh nói với giọng lạnh lùng: “Ông đã thấy bộ dạng này của tôi, sao tôi có thể để ông tiếp tục sống được? Chết đi!
“Bụp!”
Chân Dương Thanh đạp xuống, Cảnh Kim Hoa chết bất đắc kỳ tử.
Trong lúc này, mấy luồng khí tức mạnh mẽ đang không ngừng tràn về nơi này, ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lùng, anh nhấc chân một cái, lập tức biến mất khỏi nơi đây.
Ba phút sau, một vài võ sĩ mang luồng khí tức mạnh mẽ kia xuất hiện tại nơi Cảnh Kim Hoa bị giết.
Những võ sĩ này đều mặc trang phục của Thiên Hải Tông, nhưng họ khác với các đệ tử bình thường ở chỗ y phục của họ trông cao quý hơn.
Rõ ràng, những võ sĩ này đều là những vị có cấp bậc trưởng lão của Thiên Hải Tông.
“Đây là, Nhị trưởng lão?”
Một võ sĩ của Thiên Hải Tông bước tới, khi nhìn Cảnh Kim Hoa đã mất đi sự sống, khuôn mặt ông ta đầy vẻ kinh sợ.
Mấy người võ sĩ đều tiến lên, khi nhìn thấy máu tươi lênh láng khắp nơi trên mặt đất, mỗi người đều lộ ra vẻ vô cùng nghiêm nghị.
“Tôi cảm nhận được ma khí!”
Một võ sĩ đột nhiên lên tiếng.
“Ma khí?”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, trong thế giới Cổ Võ, những người tu hành ma đạo đều bị các môn phái coi là tà môn ngoại đạo.
Có người hỏi: “Chẳng lẽ, người giết nhị trưởng lão là người tu hành ma đạo?”
Cao thủ dẫn đầu bèn gật đầu: “Vết thương chí mạng của nhị trưởng lão ở trên ngực, rõ ràng đối phương chỉ dùng một quyền đã đánh nát lục phủ ngũ tạng của nhị trưởng lão”.
“Nhưng cuối cùng đối phương dẫm lên đầu của nhị trưởng lão, rõ ràng là không muốn chúng ta biết được điều gì từ miệng của nhị trưởng lão”.
Khi những lời này vừa được nói ra, tất cả mọi người đều bị sửng sốt.
Chỉ một quyền của đối phương đã đánh trọng thương nhị trưởng lão đang ở đỉnh phong Thiên Cảnh Ngũ Phẩm một đòn chí mạng, vậy sức lực của người đó còn mạnh đến mức nào?
Lúc này, lại có một cao thủ khác nói: “Chẳng lẽ đối phương là một cao thủ Thiên Cảnh Thất Phẩm?”
Mọi người hít một luồng khí lạnh, cũng không phải là không có khả năng đó.
Nhìn đi nhìn lại toàn bộ Trung Giới giới Cổ Võ, thực sự không có nhiều cao thủ có thể giết chết nhị trưởng lão chỉ bằng một quyền, không ngoại lệ, họ là cao thủ đứng đầu của các thế lực lớn.
Nhưng các cao thủ đứng đầu trong các thế lực lớn ấy, sẽ không ra tay đối đầu với những người nắm quyền ở các môn phái khác một cách tùy tiện, nếu không sẽ tự chuốc lấy hậu họa cho môn phái của mình.
Hơn nữa, trên căn bản, những cao thủ đứng đầu của các thế lực lớn ấy đều đang bế quan tu luyện, đều đang nỗ lực phá bỏ bức màn chắn của đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm.
Không phải cao thủ của thế lực lớn, thì chính là nhưng võ sĩ tự do, nhưng võ sĩ tự do, đừng nói đến có thể đạt tới đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm, cho dù là Thiên Cảnh Lục Phẩm Sơ Kỳ cũng là một việc hết sức khó khăn.
Dù sao, về căn bản, những tài nguyên tu hành trong Trung Giới giới Cổ Võ đều do các thế lực lớn độc chiếm, những võ sĩ tu hành tự do bình thường rất khó có thể tu luyện được đến cảnh giới cao như vậy.
Cho nên, có thể nói, cao thủ giết chết nhị trưởng lão cũng không loại trừ khả năng là võ sĩ đến từ Thượng Giới giới Cổ Võ.
Chỉ là bởi vì đối phương là người đến từ Thượng Giới giới Cổ Võ, thế nên không thể để cho người ở Trung Giới giới Cổ Võ được, nếu không chuyện này sẽ khiến cho bọn họ chuốc lấy phiền toái rất lớn.
Trong lúc này, một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ giáng xuống.
Tất cả các cao thủ của Thiên Hải Tông đều vội vàng cúi đầu xuống, hô lớn: “Hoan nghênh tông chủ!”
Giây tiếp theo, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Dương Thanh.
“Thật sự là ông!”
Dương Thanh nhìn thấy đối phương, trong mắt anh lóe lên sát khí dày đặc.
Người tới không ai khác chính là nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông, Cảnh Kim Hoa!
Cảnh Kim Hoa cũng trừng mắt nhìn Dương Thanh đầy sát khí, ông ta nói: “Nhóc con, mau giao công pháp tu luyện của cậu ra đây, tôi có thể cho cậu được toàn thây!”
Trong đôi mắt Dương Thanh lóe lên một ánh sắc lạnh, anh nhìn chằm chằm đối phương nói với giọng lạnh lùng: “Cho dù ông có được công pháp của tôi, cũng không thể luyện được đâu”.
Con đường anh đang đi theo là con đường tu tiên, đương nhiên, công pháp mà anh luyện cũng là công pháp tu tiên.
Trong giới Cổ Võ, chỉ có hai con đường tu luyện, một là luyện võ, hai là tu tiên, và công pháp của hai con đường này không giống nhau.
Hơn nữa, muốn tu luyện thành công công pháp tu tiên, không chỉ có yêu cầu cực cao về mặt thể chất và huyết mạch, mà còn yêu cầu càng cao về mặt võ công thiên bẩm.
Có thể nói, bất kỳ vị tu tiên nào cũng đều là thiên tài xuất chúng với võ công thiên phú.
“Làm sao cậu biết tôi không thể luyện được?”
Cảnh Kim Hoa hét lên đầy giận dữ, một lực trấn áp mạnh mẽ hơn bình thường được giải phóng khỏi người ông ta.
Lúc này, Dương Thanh chỉ cảm thấy như có một ngọn núi khổng lồ đè lên cơ thể anh, đang muốn nghiền nát toàn bộ xương cốt trong cơ thể của anh.
Tuy rằng anh đã đột phá đến kỳ Kết Đan, thực lực cũng có thể so sánh ngang với võ sĩ Thiên Cảnh Ngũ Phẩm và Thiên Cảnh Lục Phẩm, nhưng bởi vì anh vừa mới đột phá, có thể có được thực lực ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm đã là ghê gớm lắm rồi.
Mà Cảnh Kim Hoa, chính là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong.
Cho dù Dương Thanh liều mạng chiến đấu, cũng không có khả năng là đối thủ của hắn.
Trong lúc nhất thời, Dương Thanh rơi vào bước đường cùng.
Bắt anh giao ra công pháp tu tiên, chuyện này không thể được!
Nhưng nếu anh không giao ra công pháp, Cảnh Kim Hoa sẽ giết anh ta.
“Muốn bắt tôi giao ra công pháp tu tiên ư, tuyệt đối không thể!”
Đột nhiên, Dương Thanh lên tiếng, cùng lúc đó anh bắt đầu thi triển Chiến Thần Quyết, một luồng khí tức vô cùng lớn mạnh bùng lên từ trên người anh.
Cùng lúc đó, bí thuật Thiên Huyền cũng được anh kích hoạt, còn có sức mạnh huyết mạch sau khi anh đã hấp thụ được của Tam Đại Thần Huyết đang cuộn trào gào thét trong cơ thể anh
Trong một lúc, anh đã sử dụng mọi cách để gia tăng sức mạnh của mình.
“Bùm!”
Một luồng khí thế dữ dội đột nhiên bùng phát ra từ anh, như thể nó đang muốn xé toạc cơ thể anh vậy.
“Hả?”
Cảnh Kim Hoa kinh ngạc, đôi mắt ông ta trợn trừng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không ngờ cậu có thể bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ bình thường, e là cậu cũng có thể chiến đấu một trận ra trò nhỉ!”
“Nhưng, như vậy thì sao? Đối thủ hiện tại của cậu là tôi, tôi đã chễm chệ ở Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong hơn mười năm nay, chỉ còn cách bán bộ Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ cũng chẳng đến một bước nữa thôi”.
“Nếu như cậu không chịu giao ra công pháp tu tiên, hôm nay cậu sẽ chết không có chỗ chôn!”
Trong mắt Cảnh Kim Hoa tràn ngập sát khí mãnh liệt, thực lực của Dương Thanh khiến trong lòng hắn sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Là một trong những cao thủ hàng đầu của Trung Giới giới Cổ Võ, ông ta chưa từng thấy một võ sĩ nào còn trẻ như vậy mà đã có sức mạnh sánh ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chắc chắn ông ta sẽ không tin trên đời này lại tồn tại một người thanh niên đáng sợ như vậy.
Phải biết rằng, trước đây, Dương Thanh chỉ có thực lực ở Thiên Cảnh Ngũ Phẩm hậu kỳ mà thôi.
Nhưng ai có thể ngờ rằng sau khi anh đột phá, lại lập tức có được sức mạnh của Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ.
Nếu cho anh thêm thời gian trưởng thành phát triển, há chẳng phải sẽ trở thành cao thủ Thiên Cảnh Thất Phẩm hậu kỳ sao?
Đến lúc đó, nếu Dương Thanh muốn giết ông ta, có lẽ chỉ cần vẩy mấy ngón tay cũng có thể làm được.
Nghĩ đến đây, sát khí trong lòng Cảnh Kim Hoa càng sâu đậm hơn, hôm nay cho dù phải trả giá đắt, ông ta cũng phải giết chết Dương Thanh.
Lúc này, trong mắt Dương Thanh tràn đầy ý chí chiến đấu điên cuồng, đôi nhìn chằm chằm Cảnh Kim Hoa, anh nói: “Đừng nói nhảm nữa, muốn đánh thì đánh đi! Tôi thì lại muốn xem xem, nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông như ông, rốt cuộc mạnh cỡ nào?”
Nếu như đến cả Cảnh Kim Hoa anh cũng xử lý được, vậy thì ngày mai ở tông Hợp Hoan, làm sao anh có thể cứu được Tần Thanh Tâm đây?
Đây cũng là lý do tại sao anh chọn chiến đấu một trận.
Cho dù thực lực của anh không đủ để đánh lại Cảnh Kim Hoa, thì anh vẫn phải chiến đấu, chỉ có trong trận chiến sinh tử, anh mới có thể gia tăng sức mạnh của mình một cách nhanh hơn.
“Nếu cậu cứ nằng nặc đòi chết, thì tôi sẽ toại nguyện cho cậu!”
Cảnh Kim Hoa nói với giọng lạnh lùng, tuy rằng ông ta rất thèm muốn công pháp của Dương Thanh, nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của Dương Thanh, ông ta thà từ bỏ công pháp tu tiên để giết chết Dương Thanh.
Theo cùng câu nói của ông ta, một luồng khí đáng sợ bùng phát từ cơ thể ông ta.
“Bùm!”
Chỉ thấy chân ông ta đạp mạnh một cái, cả thân hình hóa thành một ảo ảnh, lao thẳng về phía Dương Thanh.
Lúc này, Dương Thanh cảm thấy lông măng trên người mình đều dựng đứng lên, như là một phản xạ có điều kiện, anh liền giơ tay đánh ra một đòn.
“Đùng!”
Trong giây tiếp theo, một bóng người lập tức vút bay lên không trung.
Người bị hất tung lên không trung không ai khác chính là Dương Thanh.
Ngực của Dương Thanh bị một đòn của Cảnh Kim Hoa đánh trúng làm anh bị thương nặng, phun ra một ngụm máu tươi, trong phút chốc sắc mặt tái nhợt đi.
“Oắt con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, giao ra công pháp tu tiên của cậu ra đây, tôi sẽ cho cậu toàn mạng!”
Cảnh Kim Hoa nhìn Dương Thanh với ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, hoàn toàn không thèm để Dương Thanh vào mắt.
Dương Thanh từ dưới đất đứng dậy, khóe miệng nhếch lên một đường cong trêu chọc, anh nhìn chằm chằm vào Cảnh Kim Hoa rồi nói: “Muốn lấy công pháp tu tiên của tôi, chỉ dựa vào chút thực lực này liệu có đủ không?”
“Hả?”
Cảnh Kim Hoa nhíu mày, nghe Dương Thanh nói thì có nghĩa là anh ta có thể trở nên mạnh hơn sao?
Làm sao có thể chứ?
Chưa đến ba mươi tuổi, anh đã có được thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ, nếu thật sự anh có được thực lực của Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong. . .
Nghĩ đến đây, Cảnh Kim Hoa vội vàng lắc đầu, bỏ qua cái suy nghĩ bất khả thi này ra khỏi đầu.
“ Hừ!”
Cảnh Kim Hoa nói với giọng lạnh lùng: “Chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi, cậu thật sự cho rằng mình là cao thủ đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ sao?”
Máu từ khóe miệng Dương Thanh chảy ra, lúc này miệng anh vẫn nhếch lên một đường cong, khiến anh trông vô cùng kỳ dị.
“Có phải là thùng rỗng kêu to hay không, ông sẽ biết nhanh thôi”.
Lời của Dương Thanh vừa dứt, bỗng thấy hai con mắt của anh hiện lên màu đỏ máu, đồng thời trên người anh phát ra một luồng khí tức khiến người ta phải rùng mình.
Màu đỏ tươi trong mắt ngày càng đậm hơn, theo đó luồng khí thế phát ra từ người anh cũng ngày càng mạnh hơn.
“Cái quái gì vậy?”
Cảnh Kim Hoa trợn trừng hai mắt, trên mặt ông ta hiện lên vẻ ngạc nhiên đến khó tin.
Bởi vì, luồng khí tức trên người Dương Thanh đang tăng lên nhanh chóng.
Dương Thanh nghiến chặt răng, sau khi kìm nén sức mạnh của huyết mạch đang sôi sục lên, anh dẫn hết luồng sức mạnh đáng sợ đó vào lục phủ ngũ tạng, tứ chi và xương cốt của mình.
Anh có cảm giác như cơ thể mình sắp bị luồng sức mạnh to lớn kia phá vỡ, nhưng anh vẫn cắn chặt răng, chống đỡ luồng sức mạnh đang không ngừng tăng lên.
Cũng chính bởi lúc trước anh ở Thiên Hải Tông, đã vượt qua thiên kiếp để bước vào Kết Đan kỳ, chịu đựng chín trăm chín mươi chín thiên kiếp hoàng kim, cơ thể đã được rèn luyện, nếu không, thật sự anh không thể chịu nổi sức mạnh đang tăng vọt không ngừng của huyết mạch sục sôi này.
Sức mạnh của huyết mạch sục sôi là một công pháp vô cùng kỳ lạ mà anh có được trong Tàng Kinh Các của giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ, bằng cách đốt cháy sức mạnh của huyết mạch trong cơ thể mình, anh đã có thể có được sức mạnh vượt xa sức mạnh của bản thân.
Loại công pháp này cực kỳ tà ác, Khương giới chủ cũng từng nói, đây là một loại công pháp đến từ ma giới.
Lúc này, hai mắt Dương Thanh đỏ tươi, mái tóc đen dần dần được nhuộm thành một lớp màu tím, toàn thân anh tràn ngập ma lực, anh giống như một đại ma đầu đến từ vực sâu, khiến người ta phải khiếp sợ.
Chương 2328: Tông chủ giá lâm
“Cậu tu hành ma đạo!”
Cảnh Kim Hoa cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ đang tỏa ra không ngừng từ người Dương Thanh, ông ta nói với vẻ đầy sửng sốt, ngạc nhiên.
Bên trong sự kinh ngạc của ông ta còn xen lẫn một nỗi sợ hãi vô cùng.
Bởi vì luồng khí tức tỏa ra từ cơ thể Dương Thanh vẫn đang tăng lên không có dấu hiệu dừng lại.
Vừa mới ban nãy, luồng khí tức ấy đã đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ, nhưng hiện tại đã đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong.
Mấu chốt là, sau khi sức mạnh của Dương Thanh đã đạt tới đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm, thì nó vẫn ở trạng thái tăng lên.
“Rốt cuộc cậu đã sử dụng dùng cách nào?”
Cảnh Kim Hoa tức giận hỏi.
Ông ta không thể chấp nhận rằng một thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi lại sở hữu sức mạnh ngang với ông ta.
Nhưng mà lúc này, căn bản Dương Thanh không để ý tới ông ta, hai mắt anh đỏ tươi, toàn thân tỏa ra một sức mạnh khôn cùng.
Sức mạnh ma thuật đang cuồn cuộn vây quanh anh, dường như anh mới là một đại ma đầu thực thụ.
“Mình nhất định phải giết cậu ta bằng cách nhanh nhất, nếu không đợi sức mạnh của cậu ta tăng gấp bội lần nữa, lúc đó muốn giết cậu ta sẽ lại càng khó”.
Trong mắt Cảnh Kim Hoa lóe lên dã tâm giết người gắt gao, ông ta đạp mạnh lên mặt đất một cái, rồi lao về phía Dương Thanh.
“Đi chết đi!”
Dường như chỉ trong nháy mắt, ông ta đã lao tới trước mặt Dương Thanh, giơ tay đấm một quyền, ông ta dồn hết toàn sức mạnh vào quyền này, đấm xuống đầy mạnh mẽ.
“Bùm!”
Quyền đánh của Cảnh Kim Hoa đấm trúng ngực của Dương Thanh, phát ra một âm thanh chấn động.
“Cái gì vậy?”
Trong mắt Cảnh Kim Hoa hiện lên vẻ kinh hãi, còn gương mặt thì lộ rõ sự khó tin.
“Làm sao có thể?”
Cảnh Kim Hoa nói với giọng đầy kinh ngạc: “Sức mạnh của cậu sao có thể tăng nhanh như thế được? Ngay cả một quyền đấm mạnh mẽ của tôi cũng không phá nổi phòng ngự của cậu?”
Cú đấm bạo kích đó là tuyệt chiêu nổi tiếng của ông ta, uy lực của nó vô cùng mạnh, trong cùng một cảnh giới, dường như không có mấy người có thể đứng yên chịu được cú đấm này.
Còn Dương Thanh chẳng những chống đỡ bằng cơ thể của mình mà còn không hề có bất kỳ tổn thương nào.
“Không tin!”
Cảnh Kim Hoa lập tức nổi giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ là tên rác rưởi từ giới Thế Tục tới đây, cũng xứng làm đối thủ của mình sao? Chết đi!”
“Bùm bùm bùm bùm!”
Cảnh Kim Hoa như phát điên, ông ta giáng mấy quyền liên tiếp xuống ngực của Dương Thanh, quyền sau càng mạnh hơn quyền trước.
Tuy nhiên, cơ thể của Dương Thanh chỉ bị đẩy lùi lại năm, sáu bước, vẫn không hề bị thương, luồng khí tức trên người vẫn không ngừng tăng lên.
Đột nhiên Cảnh Kim Hoa như có một ảo tưởng rằng là người mà ông ta đang đối mặt không phải là một chàng trai trẻ đến từ giới Thế Tục, mà là một trong những trưởng lão đứng đầu Trung giới giới Cổ Võ.
Lúc này, mặt đất dưới chân Dương Thanh bắt đầu nứt toác ra, những vết nứt dài như cánh tay đang không ngừng vươn ra khắp bốn phương tám hướng.
Cũng chính lúc này, cuối cùng luồng khí tức của Dương Thanh cũng ngừng tăng lên.
Đôi mắt đen nháy của anh nhìn chằm chằm vào Cảnh Kim Hoa.
Giờ phút này, Cảnh Kim Hoa chỉ cảm thấy toàn thân mình lạnh đến thấu xương, giống như ông ta đang bị thần chết nhắm trúng vậy, cơ thể khẽ run lên.
Dương Thanh nói bằng giọng lạnh lùng:”Ông đánh đủ chưa? Giờ đến lượt tôi!
Vừa dứt lời, Cảnh Kim Hoa phát hiện Dương Thanh đã không còn đứng ở chỗ đó nữa.
“Bụp!”
Một giây sau, bóng dáng của Dương Thanh đã xuất hiện ngay trước mặt Cảnh Kim Hoa, Cảnh Kim Hoa còn chưa kịp phản ứng lại đã cảm thấy lồng ngực mình như sắp lún xuống, đồng thời ông ta bị một lực cuồng bạo đánh bay ra ngoài.
“Bùm bùm bùm!”
Sau khi Cảnh Kim Hoa bị hất tung lên không trung, ông ta đã đập vào mấy cái cây liên tiếp sau đó mới ngã sõng soài xuống đất.
Chỉ với một cú đấm, đã khiến nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông, một cao thủ đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm mất đi sức lực chiến đấu.
Cảnh Kim Hoa ngã xuống đất, trong con mắt ông ta lộ ra vẻ sợ hãi khôn cùng, miệng phun ra từng ngụm máu lớn.
Ông ta muốn đứng dậy, nhưng lại phát hiện vết thương của mình quá nghiêm trọng, căn bản không thể đứng dậy nổi, lục phủ ngũ tạng đều bị một quyền của Dương Thanh đánh nát, võ công đã bị phế hoàn toàn.
Ông ta có thể cảm nhận được rằng cơ hội sống của mình đang nhanh chóng biến mất.
“Xoẹt!”
Dương Thanh khẽ chuyển người một cái, trong chớp mắt, anh đã xuất hiện trước mặt Cảnh Kim Hoa.
“Làm ơn cứu tôi...”
Cảnh Kim Hoa với tay về phía Dương Thanh, chẳng còn dáng vẻ điên cuồng cao ngạo khi nãy nữa, trong mắt ông ta giờ đây tràn đầy vẻ van xin.
Dương Thanh nhìn chằm chằm Cảnh Kim Hoa với vẻ trịch thượng, mái tóc dài màu tím tung bay phất phới trong gió, đôi mắt đen láy toát ra luồng sát khí gắt gao, toàn thân tràn đầy ma lực cuồn cuộn.
“Cứu ông ư?”
Dương Thanh cười khẩy một tiếng, đột nhiên nhấc chân phải lên nhắm ngay đầu Cảnh Kim Hoa, anh nói với giọng lạnh lùng: “Ông đã thấy bộ dạng này của tôi, sao tôi có thể để ông tiếp tục sống được? Chết đi!
“Bụp!”
Chân Dương Thanh đạp xuống, Cảnh Kim Hoa chết bất đắc kỳ tử.
Trong lúc này, mấy luồng khí tức mạnh mẽ đang không ngừng tràn về nơi này, ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lùng, anh nhấc chân một cái, lập tức biến mất khỏi nơi đây.
Ba phút sau, một vài võ sĩ mang luồng khí tức mạnh mẽ kia xuất hiện tại nơi Cảnh Kim Hoa bị giết.
Những võ sĩ này đều mặc trang phục của Thiên Hải Tông, nhưng họ khác với các đệ tử bình thường ở chỗ y phục của họ trông cao quý hơn.
Rõ ràng, những võ sĩ này đều là những vị có cấp bậc trưởng lão của Thiên Hải Tông.
“Đây là, Nhị trưởng lão?”
Một võ sĩ của Thiên Hải Tông bước tới, khi nhìn Cảnh Kim Hoa đã mất đi sự sống, khuôn mặt ông ta đầy vẻ kinh sợ.
Mấy người võ sĩ đều tiến lên, khi nhìn thấy máu tươi lênh láng khắp nơi trên mặt đất, mỗi người đều lộ ra vẻ vô cùng nghiêm nghị.
“Tôi cảm nhận được ma khí!”
Một võ sĩ đột nhiên lên tiếng.
“Ma khí?”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, trong thế giới Cổ Võ, những người tu hành ma đạo đều bị các môn phái coi là tà môn ngoại đạo.
Có người hỏi: “Chẳng lẽ, người giết nhị trưởng lão là người tu hành ma đạo?”
Cao thủ dẫn đầu bèn gật đầu: “Vết thương chí mạng của nhị trưởng lão ở trên ngực, rõ ràng đối phương chỉ dùng một quyền đã đánh nát lục phủ ngũ tạng của nhị trưởng lão”.
“Nhưng cuối cùng đối phương dẫm lên đầu của nhị trưởng lão, rõ ràng là không muốn chúng ta biết được điều gì từ miệng của nhị trưởng lão”.
Khi những lời này vừa được nói ra, tất cả mọi người đều bị sửng sốt.
Chỉ một quyền của đối phương đã đánh trọng thương nhị trưởng lão đang ở đỉnh phong Thiên Cảnh Ngũ Phẩm một đòn chí mạng, vậy sức lực của người đó còn mạnh đến mức nào?
Lúc này, lại có một cao thủ khác nói: “Chẳng lẽ đối phương là một cao thủ Thiên Cảnh Thất Phẩm?”
Mọi người hít một luồng khí lạnh, cũng không phải là không có khả năng đó.
Nhìn đi nhìn lại toàn bộ Trung Giới giới Cổ Võ, thực sự không có nhiều cao thủ có thể giết chết nhị trưởng lão chỉ bằng một quyền, không ngoại lệ, họ là cao thủ đứng đầu của các thế lực lớn.
Nhưng các cao thủ đứng đầu trong các thế lực lớn ấy, sẽ không ra tay đối đầu với những người nắm quyền ở các môn phái khác một cách tùy tiện, nếu không sẽ tự chuốc lấy hậu họa cho môn phái của mình.
Hơn nữa, trên căn bản, những cao thủ đứng đầu của các thế lực lớn ấy đều đang bế quan tu luyện, đều đang nỗ lực phá bỏ bức màn chắn của đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm.
Không phải cao thủ của thế lực lớn, thì chính là nhưng võ sĩ tự do, nhưng võ sĩ tự do, đừng nói đến có thể đạt tới đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm, cho dù là Thiên Cảnh Lục Phẩm Sơ Kỳ cũng là một việc hết sức khó khăn.
Dù sao, về căn bản, những tài nguyên tu hành trong Trung Giới giới Cổ Võ đều do các thế lực lớn độc chiếm, những võ sĩ tu hành tự do bình thường rất khó có thể tu luyện được đến cảnh giới cao như vậy.
Cho nên, có thể nói, cao thủ giết chết nhị trưởng lão cũng không loại trừ khả năng là võ sĩ đến từ Thượng Giới giới Cổ Võ.
Chỉ là bởi vì đối phương là người đến từ Thượng Giới giới Cổ Võ, thế nên không thể để cho người ở Trung Giới giới Cổ Võ được, nếu không chuyện này sẽ khiến cho bọn họ chuốc lấy phiền toái rất lớn.
Trong lúc này, một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ giáng xuống.
Tất cả các cao thủ của Thiên Hải Tông đều vội vàng cúi đầu xuống, hô lớn: “Hoan nghênh tông chủ!”