-
Chương 2293: Hạ Hà đáng gờm
“Cút!”
Ngay khi cao thủ họ Vương kia tới trước mặt, khí thế mạnh mẽ bỗng bùng nổ từ người Mạnh Thiên Lan, cô ta vung kiếm linh khí về phía người đàn ông đó.
“Bộp!”
Nhưng chẳng những Mạnh Thiên Lan không thể chém trúng người đàn ông mà còn bị đối phương nắm cổ tay.
Tuy thực lực của Mạnh Thiên Lan rất mạnh ở thế tục, nhưng sau cùng cô ta vẫn quá trẻ, giờ mới đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.
Còn cao thủ họ Vương kia đã đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm, chênh lệch giữa hai người lớn như lạch trời, cho dù Mạnh Thiên Lan liều mạng thì có lẽ cũng không thể khiến đối phương bị thương.
“Ha ha, đanh đá thật! Tôi thích!”
Người đàn ông họ Vương phá lên cười, không hề tức giận trước hành động của Mạnh Thiên Lan, còn rất phấn khích.
Mạnh Thiên Lan lập tức biến sắc, cô ta biết đối phương rất mạnh nhưng không ngờ mình và đối phương lại chênh nhau nhiều như thế.
Phía bên kia, cao thủ họ Lưu cũng xuất hiện trước mặt một cô gái.
Cô gái đó không phải ai khác, chính là Hạ Hà đã đột ngột thức tỉnh.
Giờ quanh người Hạ Hà đang tỏa ra khí lạnh đáng sợ, cô ta nhìn cao thủ họ Lưu xuất hiện trước mặt mình, cũng không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn đối phương bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
Hồi nãy cao thủ họ Lưu bay giữa không trung bằng phù bay lượn, chỉ nhìn Hạ Hà từ xa nhưng cũng đã trầm trồ rồi, giờ tiếp xúc ở khoảng cách gần, hắn mới phát hiện cô gái trước mặt xinh đẹp tới mức nào.
Ngay cả những cô gái tu luyện mị thuật ở Trung Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã quyến rũ bằng Hạ Hà.
Cao thủ họ Lưu chợt nói: “Làm người phụ nữ của tôi, tôi có thể cho cô tài nguyên tu luyện mà cô không bao giờ có ở thế tục”.
“Cút!”
Hạ Hà chỉ đáp bằng một chữ.
Nét mặt của những người đang có mặt đều rất phức tạp, có chế giễu, có nghiền ngẫm, cũng có lo lắng.
Cao thủ họ Lưu nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Hà, tự giới thiệu: “Tôi là Lưu Khánh, đến từ tông môn hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ - Thiên Hải Tông, có cảnh giới Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ”.
“Chỉ cần cô đồng ý, cô có thể gia nhập Thiên Hải Tông với tôi, trở thành đệ tử nội môn của Thiên Hải Tông, có tôi đây rồi, cô có thể dùng tài nguyên tu luyện mà chỉ thiên tài đỉnh cao mới được hưởng”.
Lưu Khánh khoảng bốn mươi tuổi, có thể tu luyện tới Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ ở độ tuổi này, đúng là có thể gọi là thiên tài đỉnh cao.
Những cao thủ đi theo Lưu Khánh cũng không lớn tuổi, từ ba mươi lăm đến bốn mươi lăm tuổi.
Phần lớn họ là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ, chỉ có Lưu Khánh và một người nữa có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ.
Sau khi nghe đối phương giới thiệu xong, chẳng những Hạ Hà không mong chờ mà vẻ phản cảm trong mắt càng rõ.
Cô ta lạnh lùng nhìn về phía Lưu Khánh, không nói gì, khí thế của cô ta bỗng tăng lên.
Ban đầu cô ta chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng giờ thì nhanh chóng đạt tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, có điều đây mới chỉ là bắt đầu.
Ngay sau đó, khí thế của Hạ Hà cũng tăng nhanh hơn, cô ta nhanh chóng bước vào Thiên Cảnh Nhị Phẩm, sau đó là Thiên Cảnh Tam Phẩm, mãi tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mới ngừng.
Những người đang có mặt đều sững sờ.
Đám người Diệp Chiến Quốc cũng biết Hạ Hà, nhưng chỉ nghĩ Hạ Hà là một cao thủ bỗng dưng thức tỉnh với tu vi Thiên Cảnh, chứ họ không ngờ Hạ Hà lại có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Lưu Khánh và đám người đến từ Thiên Hải Tông của Trung Giới giới Cổ Võ đều tròn mắt, đây là cao thủ thế tục thật à?
Nhưng đây không phải chuyện chính, quan trọng là Hạ Hà còn trẻ thế, chưa đầy 30 tuổi mà đã có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Cho dù là ở Thiên Hải Tông, thiên phú này cũng là thiên tài được tông môn chú trọng bồi dưỡng.
Quan trọng là những thiên tài tới từ Thiên Hải Tông như họ đều tu luyện ở Trung Giới giới Cổ Võ có nồng độ linh khí vượt xa thế tục, hơn nữa còn hưởng vô số tài nguyên tu luyện của tông môn nên mới tới được cảnh giới bây giờ.
Còn Hạ Hà thì tu luyện ở nơi thiếu thốn tài nguyên như thế tục, nhưng vẫn đạt tới cảnh giới như thế, có thể thấy thiên phú tu luyện của Hạ Hà khủng khiếp tới mức nào.
Con ngươi của Đỗ Ngọc Sơn cũng co lại, trước đó khi khai chiến với hội trưởng lão, lão ta cứ tưởng trừ Dương Thanh ra, những người khác không là gì, nào ngờ vẫn còn một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong trẻ như thế.
“Đám cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ tự cho mình đúng như các người tu luyện ở nơi có nồng độ linh khí vượt xa thế tục, còn hưởng tài nguyên tu luyện khổng lồ từ tông môn mà mới tới Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ và trung kỳ, thế mà cũng dám ra oai ở thế tục à?”
Hạ Hà lạnh lùng nhìn Lưu Khánh, sau đó nhìn cao thủ Thiên Hải Tông, lạnh lùng nói: “Nếu các người vẫn mặt dày ra tay với chúng tôi thì cứ việc”.
“Nhưng nếu các người tưởng người thế tục đều dễ ức hiếp, chắc chắn sẽ hối hận!”
“Rầm!”
Ngay sau khi cô ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ hơn bùng nổ từ người cô ta.
“Đoàng đoàng!”
Cùng lúc đó, vô số tia sét lớn xẹt qua bầu trời, như sắp xé toang khu vực này.
Cao thủ Thiên Hải Tông hết sức kinh hãi.
Họ cứ tưởng Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã là cực hạn của Hạ Hà rồi, không ngờ thực lực của cô ta vẫn tăng, còn dẫn thiên kiếp tới.
Cô ta dám vượt thiên kiếp trong tình trạng này à?
Ánh mắt Lưu Khánh càng nóng hơn, ở Thiên Hải Tông, hắn vốn là thiên tài được tông môn chú trọng bồi dưỡng, không có nhiều cô gái xứng với hắn.
Sau khi thấy thiên phú của Hạ Hà, hắn bỗng cảm thấy chỉ cô gái này mới xứng với mình.
Cho dù Hạ Hà sắp vượt thiên kiếp thì sao chứ?
Sau khi vượt thiên kiếp, cô ta cũng chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thôi, còn hắn đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm rồi.
Diệp Chiến Quốc và các cao thủ của chiến vực Trung Châu, quân đoàn cao thủ cũng tròn mắt, nhất là người của quân đoàn cao thủ lại càng ngạc nhiên hơn, họ không ngờ trong số họ còn một cao thủ như thế.
Lưu Khánh nhìn Hạ Hà: “Thiên kiếp không dễ vượt qua thế đâu, nhất là thiên kiếp do cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong dẫn tới, vô cùng đáng sợ, sơ sẩy là cơ thể sẽ bị hủy diệt ngay”.
“Nếu cô đồng ý trở thành người phụ nữ của tôi, tôi có thể cho cô một viên Hộ Thể Đan, sau khi dùng xong, nó sẽ giúp cô tăng một phần mười tỷ lệ đột phá”.
Lưu Khánh nói rồi lấy một lọ sứ trắng ra, rõ ràng trong lọ sứ này chứa Hộ Thể Đan.
Ngay khi cao thủ họ Vương kia tới trước mặt, khí thế mạnh mẽ bỗng bùng nổ từ người Mạnh Thiên Lan, cô ta vung kiếm linh khí về phía người đàn ông đó.
“Bộp!”
Nhưng chẳng những Mạnh Thiên Lan không thể chém trúng người đàn ông mà còn bị đối phương nắm cổ tay.
Tuy thực lực của Mạnh Thiên Lan rất mạnh ở thế tục, nhưng sau cùng cô ta vẫn quá trẻ, giờ mới đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.
Còn cao thủ họ Vương kia đã đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm, chênh lệch giữa hai người lớn như lạch trời, cho dù Mạnh Thiên Lan liều mạng thì có lẽ cũng không thể khiến đối phương bị thương.
“Ha ha, đanh đá thật! Tôi thích!”
Người đàn ông họ Vương phá lên cười, không hề tức giận trước hành động của Mạnh Thiên Lan, còn rất phấn khích.
Mạnh Thiên Lan lập tức biến sắc, cô ta biết đối phương rất mạnh nhưng không ngờ mình và đối phương lại chênh nhau nhiều như thế.
Phía bên kia, cao thủ họ Lưu cũng xuất hiện trước mặt một cô gái.
Cô gái đó không phải ai khác, chính là Hạ Hà đã đột ngột thức tỉnh.
Giờ quanh người Hạ Hà đang tỏa ra khí lạnh đáng sợ, cô ta nhìn cao thủ họ Lưu xuất hiện trước mặt mình, cũng không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn đối phương bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
Hồi nãy cao thủ họ Lưu bay giữa không trung bằng phù bay lượn, chỉ nhìn Hạ Hà từ xa nhưng cũng đã trầm trồ rồi, giờ tiếp xúc ở khoảng cách gần, hắn mới phát hiện cô gái trước mặt xinh đẹp tới mức nào.
Ngay cả những cô gái tu luyện mị thuật ở Trung Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã quyến rũ bằng Hạ Hà.
Cao thủ họ Lưu chợt nói: “Làm người phụ nữ của tôi, tôi có thể cho cô tài nguyên tu luyện mà cô không bao giờ có ở thế tục”.
“Cút!”
Hạ Hà chỉ đáp bằng một chữ.
Nét mặt của những người đang có mặt đều rất phức tạp, có chế giễu, có nghiền ngẫm, cũng có lo lắng.
Cao thủ họ Lưu nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Hà, tự giới thiệu: “Tôi là Lưu Khánh, đến từ tông môn hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ - Thiên Hải Tông, có cảnh giới Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ”.
“Chỉ cần cô đồng ý, cô có thể gia nhập Thiên Hải Tông với tôi, trở thành đệ tử nội môn của Thiên Hải Tông, có tôi đây rồi, cô có thể dùng tài nguyên tu luyện mà chỉ thiên tài đỉnh cao mới được hưởng”.
Lưu Khánh khoảng bốn mươi tuổi, có thể tu luyện tới Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ ở độ tuổi này, đúng là có thể gọi là thiên tài đỉnh cao.
Những cao thủ đi theo Lưu Khánh cũng không lớn tuổi, từ ba mươi lăm đến bốn mươi lăm tuổi.
Phần lớn họ là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ, chỉ có Lưu Khánh và một người nữa có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ.
Sau khi nghe đối phương giới thiệu xong, chẳng những Hạ Hà không mong chờ mà vẻ phản cảm trong mắt càng rõ.
Cô ta lạnh lùng nhìn về phía Lưu Khánh, không nói gì, khí thế của cô ta bỗng tăng lên.
Ban đầu cô ta chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng giờ thì nhanh chóng đạt tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, có điều đây mới chỉ là bắt đầu.
Ngay sau đó, khí thế của Hạ Hà cũng tăng nhanh hơn, cô ta nhanh chóng bước vào Thiên Cảnh Nhị Phẩm, sau đó là Thiên Cảnh Tam Phẩm, mãi tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mới ngừng.
Những người đang có mặt đều sững sờ.
Đám người Diệp Chiến Quốc cũng biết Hạ Hà, nhưng chỉ nghĩ Hạ Hà là một cao thủ bỗng dưng thức tỉnh với tu vi Thiên Cảnh, chứ họ không ngờ Hạ Hà lại có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Lưu Khánh và đám người đến từ Thiên Hải Tông của Trung Giới giới Cổ Võ đều tròn mắt, đây là cao thủ thế tục thật à?
Nhưng đây không phải chuyện chính, quan trọng là Hạ Hà còn trẻ thế, chưa đầy 30 tuổi mà đã có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Cho dù là ở Thiên Hải Tông, thiên phú này cũng là thiên tài được tông môn chú trọng bồi dưỡng.
Quan trọng là những thiên tài tới từ Thiên Hải Tông như họ đều tu luyện ở Trung Giới giới Cổ Võ có nồng độ linh khí vượt xa thế tục, hơn nữa còn hưởng vô số tài nguyên tu luyện của tông môn nên mới tới được cảnh giới bây giờ.
Còn Hạ Hà thì tu luyện ở nơi thiếu thốn tài nguyên như thế tục, nhưng vẫn đạt tới cảnh giới như thế, có thể thấy thiên phú tu luyện của Hạ Hà khủng khiếp tới mức nào.
Con ngươi của Đỗ Ngọc Sơn cũng co lại, trước đó khi khai chiến với hội trưởng lão, lão ta cứ tưởng trừ Dương Thanh ra, những người khác không là gì, nào ngờ vẫn còn một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong trẻ như thế.
“Đám cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ tự cho mình đúng như các người tu luyện ở nơi có nồng độ linh khí vượt xa thế tục, còn hưởng tài nguyên tu luyện khổng lồ từ tông môn mà mới tới Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ và trung kỳ, thế mà cũng dám ra oai ở thế tục à?”
Hạ Hà lạnh lùng nhìn Lưu Khánh, sau đó nhìn cao thủ Thiên Hải Tông, lạnh lùng nói: “Nếu các người vẫn mặt dày ra tay với chúng tôi thì cứ việc”.
“Nhưng nếu các người tưởng người thế tục đều dễ ức hiếp, chắc chắn sẽ hối hận!”
“Rầm!”
Ngay sau khi cô ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ hơn bùng nổ từ người cô ta.
“Đoàng đoàng!”
Cùng lúc đó, vô số tia sét lớn xẹt qua bầu trời, như sắp xé toang khu vực này.
Cao thủ Thiên Hải Tông hết sức kinh hãi.
Họ cứ tưởng Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã là cực hạn của Hạ Hà rồi, không ngờ thực lực của cô ta vẫn tăng, còn dẫn thiên kiếp tới.
Cô ta dám vượt thiên kiếp trong tình trạng này à?
Ánh mắt Lưu Khánh càng nóng hơn, ở Thiên Hải Tông, hắn vốn là thiên tài được tông môn chú trọng bồi dưỡng, không có nhiều cô gái xứng với hắn.
Sau khi thấy thiên phú của Hạ Hà, hắn bỗng cảm thấy chỉ cô gái này mới xứng với mình.
Cho dù Hạ Hà sắp vượt thiên kiếp thì sao chứ?
Sau khi vượt thiên kiếp, cô ta cũng chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thôi, còn hắn đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm rồi.
Diệp Chiến Quốc và các cao thủ của chiến vực Trung Châu, quân đoàn cao thủ cũng tròn mắt, nhất là người của quân đoàn cao thủ lại càng ngạc nhiên hơn, họ không ngờ trong số họ còn một cao thủ như thế.
Lưu Khánh nhìn Hạ Hà: “Thiên kiếp không dễ vượt qua thế đâu, nhất là thiên kiếp do cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong dẫn tới, vô cùng đáng sợ, sơ sẩy là cơ thể sẽ bị hủy diệt ngay”.
“Nếu cô đồng ý trở thành người phụ nữ của tôi, tôi có thể cho cô một viên Hộ Thể Đan, sau khi dùng xong, nó sẽ giúp cô tăng một phần mười tỷ lệ đột phá”.
Lưu Khánh nói rồi lấy một lọ sứ trắng ra, rõ ràng trong lọ sứ này chứa Hộ Thể Đan.