-
Chương 2284-2285
Chương 2284: Duy ngã độc tôn
Lúc này thủ hộ thứ hai mới hoàn hồn, đúng như những gì cao thủ Thủ Hộ Minh kia nói, nếu họ đã không trốn được, chi bằng cắt ngang thiên kiếp của Khương Cửu Hùng thì mới có cơ hội sống sót.
Tuy rất khó, nhưng chỉ cần họ ra tay thì vẫn còn chút hy vọng, chứ nếu bó tay chịu trói thì chỉ còn đường chết thôi.
Năng lượng trong bảy tia sét vô cùng đáng sợ, gần như có thể phá hủy cả trụ sở chính của Thủ Hộ Minh.
Sau khi thoáng trầm tư, thủ hộ thứ hai cắn răng, nói với vẻ tàn nhẫn: “Mọi người cùng ra tay! Cắt ngang thiên kiếp!”
Ngay sau khi dứt lời, lão ta đã lao tới chỗ Khương Cửu Hùng trước.
“Liều mạng!”
“Đây là đường sống duy nhất của chúng ta, chỉ có thể liều mạng thôi!”
“Các anh em, chỉ cần cắt ngang thiên kiếp của Khương Cửu Hùng, chúng ta sẽ sống sót!”
...
Các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh giận dữ quát, lao về phía Khương Cửu Hùng.
Mười mấy cao thủ hàng đầu của Thủ Hộ Minh đều lấy linh khí ra, tấn công Khương Cửu Hùng.
Vào lúc này, trời đất như bị sát khí khủng khiếp bao trùm, bảy tia sét phát ra ánh sáng đáng sợ trên vùng trời của trụ sở chính Thủ Hộ Minh, khí thế hủy diệt lấy Khương Cửu Hùng làm trung tâm, bao phủ cả khu vực.
“Giết giết giết!”
Các cao thủ Thủ Hộ Minh giận dữ tấn công Khương Cửu Hùng.
Đúng lúc này, mắt Khương Cửu Hùng lóe sáng, lão ta khinh thường nhìn cao thủ Thủ Hộ Minh đang tấn công mình, lập tức dang tay ra, khí thế mạnh mẽ tới cực điểm lan ra từ người lão ta.
“Ông trời chết tiệt, tới đi!”
Khương Cửu Hùng ngửa mặt quát, dám khiêu khích cả thiên kiếp.
“Đoàng đoàng!”
Ngay sau đó, bảy tia sét cùng giáng xuống.
“Ầm ầm!”
Cả khu vực rung chuyển.
Cách đó mấy nghìn mét, trước ánh mắt khiếp sợ của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, cả trụ sở chính của Thủ Hộ Minh hóa thành biển sét, khi bảy tia sét giáng xuống, vô số tia sét nhỏ cũng ập xuống theo.
Các tòa nhà ở trụ sở chính Thủ Hộ Minh lập tức nát vụn, bụi đất bay đầy trời.
“Trụ sở chính của Thủ Hộ Minh bị phá hủy rồi à?”
Một cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ nuốt nước bọt, hoảng sợ nhìn về phía trụ sở chính của Thủ Hộ Minh, chật vật nói.
“Trên đời có thiên kiếp đáng sợ như thế thật à?”
“Bảy tia sét cùng giáng xuống, ngay cả thần cũng chết đúng không?”
“Chắc Khương Cửu Hùng đã bị thiên kiếp đánh cho ra bã rồi nhỉ?”
“Đúng thế, còn mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh nữa, có lẽ cũng tan biến rồi đúng không?”
...
Tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều sững sờ, cảm thấy như đang mơ.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Thủ Hộ Minh là trời, nhưng giờ họ đã tận mắt chứng kiến trời của Hạ Giới giới Cổ Võ sập xuống.
Cùng lúc đó, ở chi nhánh Thủ Hộ Minh, Trung Châu, thế tục.
“Có chuyện gì thế?”
Minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh đang chuẩn bị tuyên chiến với hội trưởng lão vào 0 giờ đêm bỗng đứng phắt dậy, hoảng sợ nhìn về phía Hạ Giới giới Cổ Võ.
Tuy khoảng cách rất xa nhưng lão ta vẫn thấy bên phía Hạ Giới giới Cổ Võ, sấm sét đã giăng kín trời, khí thế khủng khiếp đang truyền từ Hạ Giới giới Cổ Võ tới đây, tuy lão ta là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ nhưng vẫn cảm nhận được sự đáng sợ của khí thế này.
Không riêng gì chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Trung Châu, chủ của các thế gia Cổ Võ lớn cũng đang kinh ngạc nhìn về phía Hạ Giới giới Cổ Võ, họ có cảm giác dường như cả Hạ Giới giới Cổ Võ sắp bị phá hủy.
Đỗ Ngọc Sơn và chủ của các thế gia Cổ Võ nhanh chóng nhận được tin từ Hạ Giới giới Cổ Võ.
Tại chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Trung Châu, Đỗ Ngọc Sơn ngồi đờ ra trên ghế, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Chết rồi! Chết hết rồi!”
Lão ta sững sờ nói, như mất hồn.
Các quý tộc của Thủ Hộ Minh cũng tái mặt, họ đã biết chuyện mười tám cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh đều chết dưới thiên kiếp của Khương Cửu Hùng.
Thủ Hộ Minh có thể xưng vương ở Hạ Giới giới Cổ Võ lâu như thế cũng vì có nền tảng mạnh mẽ, số cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm luôn từ mười người trở lên.
Nhưng bây giờ, gần nửa số cao thủ hàng đầu của Thủ Hộ Minh đã chết.
Còn thế gia Cổ Võ khác thì không tổn thất gì.
Việc Thủ Hộ Minh suy yếu cũng đồng nghĩa với việc thế gia Cổ Võ hàng đầu sẽ mạnh hơn.
“Khương Cửu Hùng!”
Đỗ Ngọc Sơn nhắc lại cái tên này với vẻ mặt dữ tợn.
Vào lúc này, cơ thể của Khương Cửu Hùng - người mà Đỗ Ngọc Sơn vô cùng căm hận đã cháy đen, đang thoi thóp, chỉ còn chút sức sống cuối cùng.
Bên cạnh Khương Cửu Hùng có mười mấy cái xác cháy đen, rõ ràng họ là các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh do thủ hộ thứ hai dẫn đầu.
Cả trụ sở chính của Thủ Hộ Minh đã trở thành đống đổ nát, thậm chí không còn một cây cỏ dại nào.
Trụ sở chính của Thủ Hộ Minh đã huy hoàng vô số năm lại bị phá hủy như thế.
Khương Cửu Hùng chỉ còn chút sức sống, đủ để đưa mắt nhìn xung quanh, lão ta đờ đẫn nhìn bầu trời đêm, vô cùng tĩnh lặng.
“He he, chết hết rồi à?”
Một giọng nói chói tai bỗng vang lên, một người bí ẩn mặc đồ đen bỗng bò lên từ con đường dẫn xuống lòng đất ở Vinh Quang Đường.
Phía sau ông ta có ba mươi mấy cao thủ với ánh mắt đờ đẫn, ai cũng có khí thế Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Thấy người áo đen dẫn các cao thủ ra, con ngươi của Khương Cửu Hùng đang thoi thóp bỗng co lại.
Lão ta biết dưới Vinh Quang Đường có một căn cứ ngầm, nhưng lão ta nằm mơ cũng không ngờ trong căn cứ lại có ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Phải biết rằng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong có thực lực mạnh nhất, hơn nữa đều là chủ của các thế gia Cổ Võ hàng đầu.
Giờ lại có hơn ba mươi cao thủ cấp bậc này xuất hiện ở đây, có thể tưởng tượng được sự kinh hãi của Khương Cửu Hùng.
Nhưng giờ lão ta chỉ còn hơi tàn, cơ thể cũng đã khô kiệt, nếu lực tinh thần của lão ta không mạnh thì có lẽ đã chết rồi.
Lão ta muốn ra tay nhưng không làm nổi.
Người áo đen bước đến trước mặt Khương Cửu Hùng, phát ra tiếng cười quái dị, nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng: “Đúng là tiếc thật, cơ thể hoàn mỹ thế này lại bị cháy khô”.
Người áo đen lắc đầu, bỗng phát hiện điều gì đó, lập tức kích động nói: “Ha ha, ông vẫn giữ được ý thức cuối cùng, không hổ là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ! Đúng là niềm vui bất ngờ”.
“Nếu tôi chữa lành cơ thể này rồi giữ lại khí thế của ông, có lẽ ông sẽ sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ”.
Người áo đen kích động nói: “Một khi thành công, sau này Black Doctor tôi sẽ là vua của thế giới mới!”
“Phập!”
Ông ta vừa dứt lời, một thanh kiếm chạm trổ hình rồng đã lao tới rồi chém xuống, chia cơ thể Black Doctor thành hai.
Ngay sau đó, một thanh niên bước tới từ trong không trung, thanh kiếm chạm trổ hình rồng cũng quay về tay anh.
Khi thấy bóng dáng này, đôi mắt đục ngầu của Khương Cửu Hùng lập tức rơm rớm nước mắt, cuối cùng người mà lão ta luôn chờ đợi cũng xuất quan rồi.
Chương 2285: Một người một kiếm
“Dương Thanh!”
Khương Cửu Hùng gần như dốc hết sức lực để gọi cái tên này.
Thanh niên vừa xuất hiện rồi giết Black Doctor không phải ai khác, chính là Dương Thanh đang tu luyện trong hang động của giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ trước đó.
Lúc này, quanh người Dương Thanh tỏa ra khí thế đáng sợ, mang đến cảm giác mờ ảo.
Anh hơi nhích chân, lập tức tới trước mặt Khương Cửu Hùng, nhìn chủ của thế gia Cổ Võ hàng đầu này, sắc mặt Dương Thanh vô cùng u ám.
Anh lập tức lấy một viên đan dược ra, định cho Khương Cửu Hùng uống.
Khương Cửu Hùng khẽ lắc đầu: “Vô ích thôi!”
Từng câu mà lão ta nói bây giờ đều đang thiêu đốt sức sống của lão ta, khí thế của Khương Cửu Hùng cũng vô cùng yếu ớt, có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Dương Thanh không nói gì, đút viên đan dược tam phẩm có giá trị không nhỏ kia cho Khương Cửu Hùng.
Đan dược tan ngay sau khi vào miệng, chảy vào người Khương Cửu Hùng.
Nhưng vết thương của lão ta quá nặng, người đã cháy khô, sao có thể hấp thu đan dược nữa?
Khương Cửu Hùng dốc hết sức lực, nói đứt quãng: “Nhà họ Khương... nhờ cả vào cậu!”
Ngay sau khi dứt lời, sức sống cuối cùng của lão ta cũng hoàn toàn biến mất.
Dương Thanh vẫn bình tĩnh, như không có cảm xúc gì trước cái chết của Khương Cửu Hùng.
Anh chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói: “Ông yên tâm, nhà họ Khương sẽ không biến mất đâu!”
Anh nói rồi đứng dậy.
Khi anh nhìn các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, khí thế mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người anh.
“Rầm!”
Mặt đất dưới chân anh bắt đầu rạn nứt, từng khe nứt lớn bằng cánh tay lan ra xung quanh như mạng nhện, như sắp xé toạc cả vùng đất này.
Ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong như gặp kẻ địch mạnh, đều phóng khí thế ra, định ngăn áp lực khổng lồ từ Dương Thanh.
“Thiên Cảnh Tứ Phẩm!”
Cao thủ dẫn đầu kinh hãi nói.
Lão ta là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong nhưng vẫn cảm nhận được áp lực đáng sợ từ Dương Thanh, điều này đủ để chứng minh thực lực của Dương Thanh đã vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, tức là thanh niên trước mặt đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ là ít nhất à?
Các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong này là cao thủ hàng đầu đến từ các thế lực, họ vốn không có cơ hội bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng dưới sự hỗ trợ của Black Doctor, họ đã thành công đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Họ cứ tưởng sau khi đạt tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, họ đã có thể tiêu diệt thế tục, không ngờ lần đầu tiên họ xuất hiện với thực lực này thì đã gặp phải quái thai như Dương Thanh, còn trẻ nhưng đã có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ là ít nhất.
“Các người đều đáng chết!”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn đám cao thủ.
Sau khi anh dứt lời, khí thế cuồng bạo hơn cũng lan ra từ người anh.
Trước sự khiếp sợ của các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, Dương Thanh chậm rãi bay lên.
“Chuyện này...”
Ai cũng sững sờ, họ chưa bao giờ thấy cao thủ nào có thể lơ lửng trong không trung.
Họ bỗng nhớ ra hồi nãy Dương Thanh đã bước đến từ giữa không trung, chém Black Doctor thành hai nửa bằng một nhát kiếm.
“Ông Quan, rốt cuộc cậu ta có cảnh giới gì vậy?”
Một cao thủ run rẩy hỏi cao thủ dẫn đầu.
Mặt ông Quan tái mét, nghiêm nghị nói: “Theo tôi biết, chỉ cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm mới có thể bay lên”.
“Sao cơ?”
Cao thủ kia mở to mắt, hoảng sợ nói: “Ông Quan, ý ông là cậu ta đã đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm rồi à?”
“Sao có thể chứ? Cho dù cậu ta là yêu nghiệt thì cũng không thể có thực lực Thiên Cảnh Lục Phẩm đúng không?”
“Trông cậu ta còn chưa đầy 30 tuổi nhỉ? Đừng nói là Hạ Giới giới Cổ Võ, ngay cả Trung Giới giới Cổ Võ cũng không có yêu nghiệt như thế đúng không?”
...
Các cao thủ được Black Doctor dẫn ra từ căn cứ ngầm đều sững sờ.
Đúng lúc này, ông Quan chợt nói: “Bên cạnh việc đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm, vẫn còn một cách giúp cậu ta làm được điều này”.
Có người hỏi ngay: “Cách gì cơ?”
Ông Quan nghiêm nghị nói: “Trở thành cao thủ Trúc Cơ của phái Tu Tiên! Hơn nữa còn là Trúc Cơ đỉnh phong, sắp đạt tới Kết Đan”.
Một người hoảng sợ hỏi: “Tức là cậu ta thuộc phái Tu Tiên à? Hơn nữa cậu ta đã đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong rồi hả?”
Ông Quan gật đầu một cách khó khăn, không nói gì nữa, sắc mặt trắng bệch.
Lão ta biết nhiều hơn về phái Tu Tiên, trong mắt lão ta, cao thủ Trúc Cơ đỉnh phong chính là thần!
Cao thủ Cổ Võ không thể chống lại thần được.
Vào lúc này, Dương Thanh chậm rãi bay lên, đứng ở nơi cách mặt đất bảy, tám mét.
Anh bỗng giơ kiếm lên, cùng lúc đó, khí thế hủy diệt cũng ập tới chỗ ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, bao gồm cả ông Quan.
Vào lúc này, ai cũng run lẩy bẩy, họ đã cảm nhận được kiếm ý đáng sợ, dường như họ đang ở trong kiếm trận.
“Phập phập phập!”
Các cao thủ đang có mặt đều bị khí thế đáng sợ làm bị thương, chảy máu.
Cuối cùng họ cũng thấy tuyệt vọng, cuối cùng họ cũng nhận ra sự chênh lệch giữa họ và Dương Thanh.
Dương Thanh mới giơ kiếm lên, chưa ra tay mà khí thế như hóa thành thực chất đã ập tới chỗ đám người rồi.
Làm người khác bị thương bằng khí thế!
Chuyện này không còn nằm trong phạm vi mà con người có thể làm được nữa!
“Giết!”
Dương Thanh quát, bóng kiếm khổng lồ giáng từ trên trời xuống, chém mạnh về phía ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
“Không!”
Các cao thủ vốn có thể đứng đầu thế giới mới đều gào thét tuyệt vọng.
Họ trơ mắt nhìn bóng Thiên Tử Kiếm khổng lồ chém về phía họ, họ không sao nhúc nhích được, người như bị đóng đinh tại chỗ, không sao trốn nổi.
“Rầm!”
Sau tiếng nổ rung trời, bóng kiếm chém xuống đất, tạo thành một khe nứt dài mấy chục mét trên mặt đất.
Hơn nửa số cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong kia đã bị giết, chỉ còn tám, chín người.
Tuy còn sống nhưng họ cũng bị thương nặng, khí thế đáng sợ đã tràn vào người họ, phá hủy nội tạng của họ.
Cơ sở nghiên cứu ngầm dưới Vinh Quang Đường của Thủ Hộ Minh cũng biến mất, bị chôn vùi dưới đống đổ nát.
Cùng lúc đó, trên vùng trời trụ sở chính của Thủ Hộ Minh xuất hiện một khe nứt như cánh cửa thời gian và không gian, linh khí nồng đậm điên cuồng tràn vào thế giới qua khe nứt này.
“A…”
Các cao thủ còn sống lập tức bị hút vào khe, tiếng hét thảm thiết truyền ra ngoài.
Một người!
Một kiếm!
Đứng giữa không trung!
Hôm nay, một nhát kiếm của Dương Thanh đã tiêu diệt hơn ba mươi cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Lúc này thủ hộ thứ hai mới hoàn hồn, đúng như những gì cao thủ Thủ Hộ Minh kia nói, nếu họ đã không trốn được, chi bằng cắt ngang thiên kiếp của Khương Cửu Hùng thì mới có cơ hội sống sót.
Tuy rất khó, nhưng chỉ cần họ ra tay thì vẫn còn chút hy vọng, chứ nếu bó tay chịu trói thì chỉ còn đường chết thôi.
Năng lượng trong bảy tia sét vô cùng đáng sợ, gần như có thể phá hủy cả trụ sở chính của Thủ Hộ Minh.
Sau khi thoáng trầm tư, thủ hộ thứ hai cắn răng, nói với vẻ tàn nhẫn: “Mọi người cùng ra tay! Cắt ngang thiên kiếp!”
Ngay sau khi dứt lời, lão ta đã lao tới chỗ Khương Cửu Hùng trước.
“Liều mạng!”
“Đây là đường sống duy nhất của chúng ta, chỉ có thể liều mạng thôi!”
“Các anh em, chỉ cần cắt ngang thiên kiếp của Khương Cửu Hùng, chúng ta sẽ sống sót!”
...
Các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh giận dữ quát, lao về phía Khương Cửu Hùng.
Mười mấy cao thủ hàng đầu của Thủ Hộ Minh đều lấy linh khí ra, tấn công Khương Cửu Hùng.
Vào lúc này, trời đất như bị sát khí khủng khiếp bao trùm, bảy tia sét phát ra ánh sáng đáng sợ trên vùng trời của trụ sở chính Thủ Hộ Minh, khí thế hủy diệt lấy Khương Cửu Hùng làm trung tâm, bao phủ cả khu vực.
“Giết giết giết!”
Các cao thủ Thủ Hộ Minh giận dữ tấn công Khương Cửu Hùng.
Đúng lúc này, mắt Khương Cửu Hùng lóe sáng, lão ta khinh thường nhìn cao thủ Thủ Hộ Minh đang tấn công mình, lập tức dang tay ra, khí thế mạnh mẽ tới cực điểm lan ra từ người lão ta.
“Ông trời chết tiệt, tới đi!”
Khương Cửu Hùng ngửa mặt quát, dám khiêu khích cả thiên kiếp.
“Đoàng đoàng!”
Ngay sau đó, bảy tia sét cùng giáng xuống.
“Ầm ầm!”
Cả khu vực rung chuyển.
Cách đó mấy nghìn mét, trước ánh mắt khiếp sợ của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, cả trụ sở chính của Thủ Hộ Minh hóa thành biển sét, khi bảy tia sét giáng xuống, vô số tia sét nhỏ cũng ập xuống theo.
Các tòa nhà ở trụ sở chính Thủ Hộ Minh lập tức nát vụn, bụi đất bay đầy trời.
“Trụ sở chính của Thủ Hộ Minh bị phá hủy rồi à?”
Một cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ nuốt nước bọt, hoảng sợ nhìn về phía trụ sở chính của Thủ Hộ Minh, chật vật nói.
“Trên đời có thiên kiếp đáng sợ như thế thật à?”
“Bảy tia sét cùng giáng xuống, ngay cả thần cũng chết đúng không?”
“Chắc Khương Cửu Hùng đã bị thiên kiếp đánh cho ra bã rồi nhỉ?”
“Đúng thế, còn mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh nữa, có lẽ cũng tan biến rồi đúng không?”
...
Tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều sững sờ, cảm thấy như đang mơ.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Thủ Hộ Minh là trời, nhưng giờ họ đã tận mắt chứng kiến trời của Hạ Giới giới Cổ Võ sập xuống.
Cùng lúc đó, ở chi nhánh Thủ Hộ Minh, Trung Châu, thế tục.
“Có chuyện gì thế?”
Minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh đang chuẩn bị tuyên chiến với hội trưởng lão vào 0 giờ đêm bỗng đứng phắt dậy, hoảng sợ nhìn về phía Hạ Giới giới Cổ Võ.
Tuy khoảng cách rất xa nhưng lão ta vẫn thấy bên phía Hạ Giới giới Cổ Võ, sấm sét đã giăng kín trời, khí thế khủng khiếp đang truyền từ Hạ Giới giới Cổ Võ tới đây, tuy lão ta là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ nhưng vẫn cảm nhận được sự đáng sợ của khí thế này.
Không riêng gì chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Trung Châu, chủ của các thế gia Cổ Võ lớn cũng đang kinh ngạc nhìn về phía Hạ Giới giới Cổ Võ, họ có cảm giác dường như cả Hạ Giới giới Cổ Võ sắp bị phá hủy.
Đỗ Ngọc Sơn và chủ của các thế gia Cổ Võ nhanh chóng nhận được tin từ Hạ Giới giới Cổ Võ.
Tại chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Trung Châu, Đỗ Ngọc Sơn ngồi đờ ra trên ghế, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Chết rồi! Chết hết rồi!”
Lão ta sững sờ nói, như mất hồn.
Các quý tộc của Thủ Hộ Minh cũng tái mặt, họ đã biết chuyện mười tám cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh đều chết dưới thiên kiếp của Khương Cửu Hùng.
Thủ Hộ Minh có thể xưng vương ở Hạ Giới giới Cổ Võ lâu như thế cũng vì có nền tảng mạnh mẽ, số cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm luôn từ mười người trở lên.
Nhưng bây giờ, gần nửa số cao thủ hàng đầu của Thủ Hộ Minh đã chết.
Còn thế gia Cổ Võ khác thì không tổn thất gì.
Việc Thủ Hộ Minh suy yếu cũng đồng nghĩa với việc thế gia Cổ Võ hàng đầu sẽ mạnh hơn.
“Khương Cửu Hùng!”
Đỗ Ngọc Sơn nhắc lại cái tên này với vẻ mặt dữ tợn.
Vào lúc này, cơ thể của Khương Cửu Hùng - người mà Đỗ Ngọc Sơn vô cùng căm hận đã cháy đen, đang thoi thóp, chỉ còn chút sức sống cuối cùng.
Bên cạnh Khương Cửu Hùng có mười mấy cái xác cháy đen, rõ ràng họ là các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Thủ Hộ Minh do thủ hộ thứ hai dẫn đầu.
Cả trụ sở chính của Thủ Hộ Minh đã trở thành đống đổ nát, thậm chí không còn một cây cỏ dại nào.
Trụ sở chính của Thủ Hộ Minh đã huy hoàng vô số năm lại bị phá hủy như thế.
Khương Cửu Hùng chỉ còn chút sức sống, đủ để đưa mắt nhìn xung quanh, lão ta đờ đẫn nhìn bầu trời đêm, vô cùng tĩnh lặng.
“He he, chết hết rồi à?”
Một giọng nói chói tai bỗng vang lên, một người bí ẩn mặc đồ đen bỗng bò lên từ con đường dẫn xuống lòng đất ở Vinh Quang Đường.
Phía sau ông ta có ba mươi mấy cao thủ với ánh mắt đờ đẫn, ai cũng có khí thế Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Thấy người áo đen dẫn các cao thủ ra, con ngươi của Khương Cửu Hùng đang thoi thóp bỗng co lại.
Lão ta biết dưới Vinh Quang Đường có một căn cứ ngầm, nhưng lão ta nằm mơ cũng không ngờ trong căn cứ lại có ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Phải biết rằng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong có thực lực mạnh nhất, hơn nữa đều là chủ của các thế gia Cổ Võ hàng đầu.
Giờ lại có hơn ba mươi cao thủ cấp bậc này xuất hiện ở đây, có thể tưởng tượng được sự kinh hãi của Khương Cửu Hùng.
Nhưng giờ lão ta chỉ còn hơi tàn, cơ thể cũng đã khô kiệt, nếu lực tinh thần của lão ta không mạnh thì có lẽ đã chết rồi.
Lão ta muốn ra tay nhưng không làm nổi.
Người áo đen bước đến trước mặt Khương Cửu Hùng, phát ra tiếng cười quái dị, nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng: “Đúng là tiếc thật, cơ thể hoàn mỹ thế này lại bị cháy khô”.
Người áo đen lắc đầu, bỗng phát hiện điều gì đó, lập tức kích động nói: “Ha ha, ông vẫn giữ được ý thức cuối cùng, không hổ là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ! Đúng là niềm vui bất ngờ”.
“Nếu tôi chữa lành cơ thể này rồi giữ lại khí thế của ông, có lẽ ông sẽ sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ”.
Người áo đen kích động nói: “Một khi thành công, sau này Black Doctor tôi sẽ là vua của thế giới mới!”
“Phập!”
Ông ta vừa dứt lời, một thanh kiếm chạm trổ hình rồng đã lao tới rồi chém xuống, chia cơ thể Black Doctor thành hai.
Ngay sau đó, một thanh niên bước tới từ trong không trung, thanh kiếm chạm trổ hình rồng cũng quay về tay anh.
Khi thấy bóng dáng này, đôi mắt đục ngầu của Khương Cửu Hùng lập tức rơm rớm nước mắt, cuối cùng người mà lão ta luôn chờ đợi cũng xuất quan rồi.
Chương 2285: Một người một kiếm
“Dương Thanh!”
Khương Cửu Hùng gần như dốc hết sức lực để gọi cái tên này.
Thanh niên vừa xuất hiện rồi giết Black Doctor không phải ai khác, chính là Dương Thanh đang tu luyện trong hang động của giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ trước đó.
Lúc này, quanh người Dương Thanh tỏa ra khí thế đáng sợ, mang đến cảm giác mờ ảo.
Anh hơi nhích chân, lập tức tới trước mặt Khương Cửu Hùng, nhìn chủ của thế gia Cổ Võ hàng đầu này, sắc mặt Dương Thanh vô cùng u ám.
Anh lập tức lấy một viên đan dược ra, định cho Khương Cửu Hùng uống.
Khương Cửu Hùng khẽ lắc đầu: “Vô ích thôi!”
Từng câu mà lão ta nói bây giờ đều đang thiêu đốt sức sống của lão ta, khí thế của Khương Cửu Hùng cũng vô cùng yếu ớt, có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Dương Thanh không nói gì, đút viên đan dược tam phẩm có giá trị không nhỏ kia cho Khương Cửu Hùng.
Đan dược tan ngay sau khi vào miệng, chảy vào người Khương Cửu Hùng.
Nhưng vết thương của lão ta quá nặng, người đã cháy khô, sao có thể hấp thu đan dược nữa?
Khương Cửu Hùng dốc hết sức lực, nói đứt quãng: “Nhà họ Khương... nhờ cả vào cậu!”
Ngay sau khi dứt lời, sức sống cuối cùng của lão ta cũng hoàn toàn biến mất.
Dương Thanh vẫn bình tĩnh, như không có cảm xúc gì trước cái chết của Khương Cửu Hùng.
Anh chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói: “Ông yên tâm, nhà họ Khương sẽ không biến mất đâu!”
Anh nói rồi đứng dậy.
Khi anh nhìn các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, khí thế mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người anh.
“Rầm!”
Mặt đất dưới chân anh bắt đầu rạn nứt, từng khe nứt lớn bằng cánh tay lan ra xung quanh như mạng nhện, như sắp xé toạc cả vùng đất này.
Ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong như gặp kẻ địch mạnh, đều phóng khí thế ra, định ngăn áp lực khổng lồ từ Dương Thanh.
“Thiên Cảnh Tứ Phẩm!”
Cao thủ dẫn đầu kinh hãi nói.
Lão ta là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong nhưng vẫn cảm nhận được áp lực đáng sợ từ Dương Thanh, điều này đủ để chứng minh thực lực của Dương Thanh đã vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, tức là thanh niên trước mặt đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ là ít nhất à?
Các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong này là cao thủ hàng đầu đến từ các thế lực, họ vốn không có cơ hội bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng dưới sự hỗ trợ của Black Doctor, họ đã thành công đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Họ cứ tưởng sau khi đạt tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, họ đã có thể tiêu diệt thế tục, không ngờ lần đầu tiên họ xuất hiện với thực lực này thì đã gặp phải quái thai như Dương Thanh, còn trẻ nhưng đã có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ là ít nhất.
“Các người đều đáng chết!”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn đám cao thủ.
Sau khi anh dứt lời, khí thế cuồng bạo hơn cũng lan ra từ người anh.
Trước sự khiếp sợ của các cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, Dương Thanh chậm rãi bay lên.
“Chuyện này...”
Ai cũng sững sờ, họ chưa bao giờ thấy cao thủ nào có thể lơ lửng trong không trung.
Họ bỗng nhớ ra hồi nãy Dương Thanh đã bước đến từ giữa không trung, chém Black Doctor thành hai nửa bằng một nhát kiếm.
“Ông Quan, rốt cuộc cậu ta có cảnh giới gì vậy?”
Một cao thủ run rẩy hỏi cao thủ dẫn đầu.
Mặt ông Quan tái mét, nghiêm nghị nói: “Theo tôi biết, chỉ cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm mới có thể bay lên”.
“Sao cơ?”
Cao thủ kia mở to mắt, hoảng sợ nói: “Ông Quan, ý ông là cậu ta đã đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm rồi à?”
“Sao có thể chứ? Cho dù cậu ta là yêu nghiệt thì cũng không thể có thực lực Thiên Cảnh Lục Phẩm đúng không?”
“Trông cậu ta còn chưa đầy 30 tuổi nhỉ? Đừng nói là Hạ Giới giới Cổ Võ, ngay cả Trung Giới giới Cổ Võ cũng không có yêu nghiệt như thế đúng không?”
...
Các cao thủ được Black Doctor dẫn ra từ căn cứ ngầm đều sững sờ.
Đúng lúc này, ông Quan chợt nói: “Bên cạnh việc đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm, vẫn còn một cách giúp cậu ta làm được điều này”.
Có người hỏi ngay: “Cách gì cơ?”
Ông Quan nghiêm nghị nói: “Trở thành cao thủ Trúc Cơ của phái Tu Tiên! Hơn nữa còn là Trúc Cơ đỉnh phong, sắp đạt tới Kết Đan”.
Một người hoảng sợ hỏi: “Tức là cậu ta thuộc phái Tu Tiên à? Hơn nữa cậu ta đã đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong rồi hả?”
Ông Quan gật đầu một cách khó khăn, không nói gì nữa, sắc mặt trắng bệch.
Lão ta biết nhiều hơn về phái Tu Tiên, trong mắt lão ta, cao thủ Trúc Cơ đỉnh phong chính là thần!
Cao thủ Cổ Võ không thể chống lại thần được.
Vào lúc này, Dương Thanh chậm rãi bay lên, đứng ở nơi cách mặt đất bảy, tám mét.
Anh bỗng giơ kiếm lên, cùng lúc đó, khí thế hủy diệt cũng ập tới chỗ ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, bao gồm cả ông Quan.
Vào lúc này, ai cũng run lẩy bẩy, họ đã cảm nhận được kiếm ý đáng sợ, dường như họ đang ở trong kiếm trận.
“Phập phập phập!”
Các cao thủ đang có mặt đều bị khí thế đáng sợ làm bị thương, chảy máu.
Cuối cùng họ cũng thấy tuyệt vọng, cuối cùng họ cũng nhận ra sự chênh lệch giữa họ và Dương Thanh.
Dương Thanh mới giơ kiếm lên, chưa ra tay mà khí thế như hóa thành thực chất đã ập tới chỗ đám người rồi.
Làm người khác bị thương bằng khí thế!
Chuyện này không còn nằm trong phạm vi mà con người có thể làm được nữa!
“Giết!”
Dương Thanh quát, bóng kiếm khổng lồ giáng từ trên trời xuống, chém mạnh về phía ba mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
“Không!”
Các cao thủ vốn có thể đứng đầu thế giới mới đều gào thét tuyệt vọng.
Họ trơ mắt nhìn bóng Thiên Tử Kiếm khổng lồ chém về phía họ, họ không sao nhúc nhích được, người như bị đóng đinh tại chỗ, không sao trốn nổi.
“Rầm!”
Sau tiếng nổ rung trời, bóng kiếm chém xuống đất, tạo thành một khe nứt dài mấy chục mét trên mặt đất.
Hơn nửa số cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong kia đã bị giết, chỉ còn tám, chín người.
Tuy còn sống nhưng họ cũng bị thương nặng, khí thế đáng sợ đã tràn vào người họ, phá hủy nội tạng của họ.
Cơ sở nghiên cứu ngầm dưới Vinh Quang Đường của Thủ Hộ Minh cũng biến mất, bị chôn vùi dưới đống đổ nát.
Cùng lúc đó, trên vùng trời trụ sở chính của Thủ Hộ Minh xuất hiện một khe nứt như cánh cửa thời gian và không gian, linh khí nồng đậm điên cuồng tràn vào thế giới qua khe nứt này.
“A…”
Các cao thủ còn sống lập tức bị hút vào khe, tiếng hét thảm thiết truyền ra ngoài.
Một người!
Một kiếm!
Đứng giữa không trung!
Hôm nay, một nhát kiếm của Dương Thanh đã tiêu diệt hơn ba mươi cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.