Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2261: Giới chủ Trung Giới
Chương 2261: Giới chủ Trung Giới
Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh bỗng giật mình, lập tức nhìn về phía đối phương.
Một ông lão áo trắng đã xuất hiện bên Khương Cửu Hùng từ bao giờ, điều khiến anh khiếp sợ chính là anh lại không cảm nhận được khí thế từ đối phương.
Nhưng cảnh tượng khiến Dương Thanh khiếp sợ hơn nữa lại xảy ra, Khương Cửu Hùng cúi người chào ông lão, cung kính nói: “Lão tổ!”
Ầm!
Cách gọi của Khương Cửu Hùng với ông lão nổ vang trong đầu Dương Thanh như sấm rền.
Khương Cửu Hùng vốn là ông lớn hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ lại gọi ông lão áo trắng này là lão tổ, vậy ông lão này là ai? Lão là cao thủ cấp bậc gì?
Ông lão khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Tên nhóc Vô Danh kia là thầy của cậu à?”
Dương Thanh đã khiếp sợ tột độ, đối phương biết sư phụ anh là Vô Danh thì cũng thôi, vấn đề là lão ta còn gọi vô Danh là tên nhóc.
Dương Thanh không biết rốt cuộc Vô Danh bao nhiêu tuổi, nhưng anh biết, ngay cả đại trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu cũng phải gọi Vô Danh là tiền bối.
Người lợi hại như thế lại bị ông lão gọi là tên nhóc.
Dương Thanh không trả lời câu hỏi của đối phương mà hỏi lại: “Tiền bối là ai?”
Khương Cửu Hùng nhíu mày, quát: “Hỗn xược!”
Ông lão khoát tay, cười híp mắt nhìn Dương Thanh: “Tôi sống lâu quá rồi, không nhớ tên ban đầu nữa, ở Trung Giới giới Cổ Võ, mọi người đều gọi tôi là giới chủ!”
Nghe thấy thế, Dương Thanh mở to mắt.
Đương nhiên anh biết giới chủ là ai.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, minh chủ Thủ Hộ Minh đứng đầu.
Còn ở Trung Giới giới Cổ Võ, giới chủ đứng đầu.
Hay nói cách khác, ông lão có vẻ hiền từ trước mặt anh lại là ông lớn có quyền lực lớn nhất, thực lực mạnh nhất Trung Giới giới Cổ Võ.
Thực lực của đối phương phải đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong là ít nhất, chỉ cần đột phá là sẽ tiến vào Thượng Giới giới Cổ Võ.
Dương Thanh chợt nghĩ, nồng độ linh khí ở đây vượt xa thế giới mới, anh bỗng có một suy đoán rất to gan.
Chẳng lẽ nơi này là Trung Giới giới Cổ Võ à?
Anh càng nghĩ càng thấy có khả năng đó.
Nếu nơi này không phải Trung Giới giới Cổ Võ, tại sao nồng độ linh khí lại vượt xa nồng độ linh khí của thế giới mới đây?
Nếu nơi này không phải Trung Giới giới Cổ Võ, tại sao giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại xuất hiện?
Một khi cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong bước vào thế giới mới, chỉ cần hơi bất cẩn là sẽ hủy diệt thế giới mới ngay.
Cũng hết cách, cao thủ cấp bậc này quá mạnh, thế giới mới không thể chịu nổi khí thế từ lão.
Dương Thanh thận trọng hỏi: “Tiền bối là... giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ à?”
Tuy đối phương đã nói cho anh biết thân phận của lão, nhưng anh vẫn hơi khó tiếp nhận sự thật này.
Giới chủ cười ha hả: “Đúng như cậu đoán, tôi là người đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, nơi này là chỗ tu luyện của tôi ở Trung Giới giới Cổ Võ”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh hoàn toàn sững sờ.
Tuy anh đã đoán được nhưng khi đối phương khẳng định lại, anh vẫn thấy như đang nằm mơ.
Nhưng tại sao giới chủ lại bảo Khương Cửu Hùng đưa anh đến nơi này?
Chẳng lẽ vì anh đã giết Khương Kiếm, Khương Cửu Hùng lại không thể ra tay với anh trong thế giới mới, nên họ định đưa anh đến Trung Giới giới Cổ Võ rồi diệt trừ ư?
Dương Thanh càng nghĩ càng thấy có khả năng này.
Trong lúc anh đang nghĩ xem có nên thiêu đốt sức mạnh huyết mạch không, giới chủ chợt nói: “Tôi bảo Khương Cửu Hùng đưa cậu tới đây vì muốn nhờ cậu giúp chuyện nhỏ này”.
“Hả?”
Dương Thanh sửng sốt.
Họ không định xóa sổ anh à?
Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại nhờ anh giúp một chuyện nhỏ ư?
Trò đùa gì thế?
Dương Thanh nhất thời tròn mắt, anh không ngờ lại là kết quả này.
Khương Cửu Hùng lạnh lùng nói: “Dương Thanh, được lão tổ nhờ hỗ trợ là vinh dự của cậu, tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn đồng ý, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo!”
Lão ta rất muốn giết Dương Thanh.
Dù sao đứa con trai giỏi giang nhất của lão ta cũng đã bị Dương Thanh giết.
Giới chủ nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Khương Cửu Hùng, nếu cậu còn dám nhiều lời, tôi sẽ không khách sáo với cậu trước!”
Khương Cửu Hùng rùng mình, lập tức im lặng, nhưng ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh vẫn đằng đằng sát khí, chỉ là lão ta không dám nói thêm.
Chuyện này khiến Dương Thanh càng thêm khó hiểu.
Giới chủ là lão tổ của Khương Cửu Hùng, chẳng phải nên giúp Khương Cửu Hùng à?
“Cậu lui xuống đi!”
Giới chủ nói với Khương Cửu Hùng.
“Vâng, lão tổ!”
Khương Cửu Hùng vội quay người rời đi.
Sau thoáng chốc, ở đây chỉ còn Dương Thanh và giới chủ.
Giới chủ chắp tay bước lên trước, nghiêm nghị nói: “Tôi tìm cậu vì muốn nhờ cậu quản lý Trung Giới giới Cổ Võ thay tôi, trở thành giới chủ mới của Trung Giới giới Cổ Võ!”
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.
Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ - cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong lại bảo sâu kiến chỉ có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ như anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có vô số cao thủ.
Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới tức giận nói: “Tiền bối, tiền bối đừng đùa với tôi như thế, bất cứ cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ nào cũng có thể dễ dàng giết chết tôi, tiền bối bảo tôi nhậm chức giới chủ, chẳng phải là đang đùa à?”
Nào ngờ giới chủ bỗng quay sang, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi không đùa!”
Nụ cười trên mặt Dương Thanh lập tức biến mất, anh đã nhận thấy vài điều từ ánh mắt đối phương.
Giới chủ không đùa, mà đang nói với anh một cách nghiêm túc.
Nhưng Dương Thanh không hiểu nổi, tại sao giới chủ lại có ý định đó?
Anh còn chưa trở thành cao thủ hàng đầu ở thế giới mới mà giới chủ đã bảo anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có cấp bậc cao hơn à?
Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Tiền bối, tôi không hiểu!”
Giới chủ chợt hỏi: “Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”
Dương Thanh đáp: “29 tuổi!”
“Cậu bắt đầu tu luyện từ khi nào?”
“22 tuổi!”
“Nói cách khác, từ một người bình thường, cậu chỉ mất 7 năm để trở thành cao thủ có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, thậm chí cậu chỉ mất một ngày để học cách luyện đan, hơn nữa có thể luyện chế đan dược tam phẩm từ khi mới học”.
Giới chủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trầm giọng nói: “Không những thế, cậu còn tu luyện công pháp phái Tu Tiên”.
“Tôi có thể cho cậu biết, ở Trung Giới giới Cổ Võ cũng có công pháp tu tiên, nhưng những người có thể tu luyện công pháp này đều là cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ”.
“Không phải cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ không muốn tu luyện công pháp Tu Tiên, mà họ không tu luyện được”.
“Ngoài ra, tôi còn cảm nhận được khí thế của Ma Thần viễn cổ, Nhân Vương và Thần Nữ trong huyết mạch của cậu, nếu tôi không đoán nhầm, huyết mạch của cậu đã dung hợp máu của ba cao thủ đứng đầu viễn cổ này”.
“Cậu nói cho tôi biết, người hội tụ mọi yếu tố như cậu chỉ là cao thủ bình thường thật ư?”
Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh bỗng giật mình, lập tức nhìn về phía đối phương.
Một ông lão áo trắng đã xuất hiện bên Khương Cửu Hùng từ bao giờ, điều khiến anh khiếp sợ chính là anh lại không cảm nhận được khí thế từ đối phương.
Nhưng cảnh tượng khiến Dương Thanh khiếp sợ hơn nữa lại xảy ra, Khương Cửu Hùng cúi người chào ông lão, cung kính nói: “Lão tổ!”
Ầm!
Cách gọi của Khương Cửu Hùng với ông lão nổ vang trong đầu Dương Thanh như sấm rền.
Khương Cửu Hùng vốn là ông lớn hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ lại gọi ông lão áo trắng này là lão tổ, vậy ông lão này là ai? Lão là cao thủ cấp bậc gì?
Ông lão khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Tên nhóc Vô Danh kia là thầy của cậu à?”
Dương Thanh đã khiếp sợ tột độ, đối phương biết sư phụ anh là Vô Danh thì cũng thôi, vấn đề là lão ta còn gọi vô Danh là tên nhóc.
Dương Thanh không biết rốt cuộc Vô Danh bao nhiêu tuổi, nhưng anh biết, ngay cả đại trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu cũng phải gọi Vô Danh là tiền bối.
Người lợi hại như thế lại bị ông lão gọi là tên nhóc.
Dương Thanh không trả lời câu hỏi của đối phương mà hỏi lại: “Tiền bối là ai?”
Khương Cửu Hùng nhíu mày, quát: “Hỗn xược!”
Ông lão khoát tay, cười híp mắt nhìn Dương Thanh: “Tôi sống lâu quá rồi, không nhớ tên ban đầu nữa, ở Trung Giới giới Cổ Võ, mọi người đều gọi tôi là giới chủ!”
Nghe thấy thế, Dương Thanh mở to mắt.
Đương nhiên anh biết giới chủ là ai.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, minh chủ Thủ Hộ Minh đứng đầu.
Còn ở Trung Giới giới Cổ Võ, giới chủ đứng đầu.
Hay nói cách khác, ông lão có vẻ hiền từ trước mặt anh lại là ông lớn có quyền lực lớn nhất, thực lực mạnh nhất Trung Giới giới Cổ Võ.
Thực lực của đối phương phải đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong là ít nhất, chỉ cần đột phá là sẽ tiến vào Thượng Giới giới Cổ Võ.
Dương Thanh chợt nghĩ, nồng độ linh khí ở đây vượt xa thế giới mới, anh bỗng có một suy đoán rất to gan.
Chẳng lẽ nơi này là Trung Giới giới Cổ Võ à?
Anh càng nghĩ càng thấy có khả năng đó.
Nếu nơi này không phải Trung Giới giới Cổ Võ, tại sao nồng độ linh khí lại vượt xa nồng độ linh khí của thế giới mới đây?
Nếu nơi này không phải Trung Giới giới Cổ Võ, tại sao giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại xuất hiện?
Một khi cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong bước vào thế giới mới, chỉ cần hơi bất cẩn là sẽ hủy diệt thế giới mới ngay.
Cũng hết cách, cao thủ cấp bậc này quá mạnh, thế giới mới không thể chịu nổi khí thế từ lão.
Dương Thanh thận trọng hỏi: “Tiền bối là... giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ à?”
Tuy đối phương đã nói cho anh biết thân phận của lão, nhưng anh vẫn hơi khó tiếp nhận sự thật này.
Giới chủ cười ha hả: “Đúng như cậu đoán, tôi là người đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, nơi này là chỗ tu luyện của tôi ở Trung Giới giới Cổ Võ”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh hoàn toàn sững sờ.
Tuy anh đã đoán được nhưng khi đối phương khẳng định lại, anh vẫn thấy như đang nằm mơ.
Nhưng tại sao giới chủ lại bảo Khương Cửu Hùng đưa anh đến nơi này?
Chẳng lẽ vì anh đã giết Khương Kiếm, Khương Cửu Hùng lại không thể ra tay với anh trong thế giới mới, nên họ định đưa anh đến Trung Giới giới Cổ Võ rồi diệt trừ ư?
Dương Thanh càng nghĩ càng thấy có khả năng này.
Trong lúc anh đang nghĩ xem có nên thiêu đốt sức mạnh huyết mạch không, giới chủ chợt nói: “Tôi bảo Khương Cửu Hùng đưa cậu tới đây vì muốn nhờ cậu giúp chuyện nhỏ này”.
“Hả?”
Dương Thanh sửng sốt.
Họ không định xóa sổ anh à?
Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại nhờ anh giúp một chuyện nhỏ ư?
Trò đùa gì thế?
Dương Thanh nhất thời tròn mắt, anh không ngờ lại là kết quả này.
Khương Cửu Hùng lạnh lùng nói: “Dương Thanh, được lão tổ nhờ hỗ trợ là vinh dự của cậu, tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn đồng ý, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo!”
Lão ta rất muốn giết Dương Thanh.
Dù sao đứa con trai giỏi giang nhất của lão ta cũng đã bị Dương Thanh giết.
Giới chủ nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Khương Cửu Hùng, nếu cậu còn dám nhiều lời, tôi sẽ không khách sáo với cậu trước!”
Khương Cửu Hùng rùng mình, lập tức im lặng, nhưng ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh vẫn đằng đằng sát khí, chỉ là lão ta không dám nói thêm.
Chuyện này khiến Dương Thanh càng thêm khó hiểu.
Giới chủ là lão tổ của Khương Cửu Hùng, chẳng phải nên giúp Khương Cửu Hùng à?
“Cậu lui xuống đi!”
Giới chủ nói với Khương Cửu Hùng.
“Vâng, lão tổ!”
Khương Cửu Hùng vội quay người rời đi.
Sau thoáng chốc, ở đây chỉ còn Dương Thanh và giới chủ.
Giới chủ chắp tay bước lên trước, nghiêm nghị nói: “Tôi tìm cậu vì muốn nhờ cậu quản lý Trung Giới giới Cổ Võ thay tôi, trở thành giới chủ mới của Trung Giới giới Cổ Võ!”
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.
Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ - cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong lại bảo sâu kiến chỉ có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ như anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có vô số cao thủ.
Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới tức giận nói: “Tiền bối, tiền bối đừng đùa với tôi như thế, bất cứ cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ nào cũng có thể dễ dàng giết chết tôi, tiền bối bảo tôi nhậm chức giới chủ, chẳng phải là đang đùa à?”
Nào ngờ giới chủ bỗng quay sang, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi không đùa!”
Nụ cười trên mặt Dương Thanh lập tức biến mất, anh đã nhận thấy vài điều từ ánh mắt đối phương.
Giới chủ không đùa, mà đang nói với anh một cách nghiêm túc.
Nhưng Dương Thanh không hiểu nổi, tại sao giới chủ lại có ý định đó?
Anh còn chưa trở thành cao thủ hàng đầu ở thế giới mới mà giới chủ đã bảo anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có cấp bậc cao hơn à?
Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Tiền bối, tôi không hiểu!”
Giới chủ chợt hỏi: “Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”
Dương Thanh đáp: “29 tuổi!”
“Cậu bắt đầu tu luyện từ khi nào?”
“22 tuổi!”
“Nói cách khác, từ một người bình thường, cậu chỉ mất 7 năm để trở thành cao thủ có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, thậm chí cậu chỉ mất một ngày để học cách luyện đan, hơn nữa có thể luyện chế đan dược tam phẩm từ khi mới học”.
Giới chủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trầm giọng nói: “Không những thế, cậu còn tu luyện công pháp phái Tu Tiên”.
“Tôi có thể cho cậu biết, ở Trung Giới giới Cổ Võ cũng có công pháp tu tiên, nhưng những người có thể tu luyện công pháp này đều là cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ”.
“Không phải cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ không muốn tu luyện công pháp Tu Tiên, mà họ không tu luyện được”.
“Ngoài ra, tôi còn cảm nhận được khí thế của Ma Thần viễn cổ, Nhân Vương và Thần Nữ trong huyết mạch của cậu, nếu tôi không đoán nhầm, huyết mạch của cậu đã dung hợp máu của ba cao thủ đứng đầu viễn cổ này”.
“Cậu nói cho tôi biết, người hội tụ mọi yếu tố như cậu chỉ là cao thủ bình thường thật ư?”