Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2251: Trở thành đồng minh
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Hà Hồng Viễn, nói: “Xem ra ông vẫn chưa nhận ra sai lầm của mình, nếu vậy thì ông không cần sống nữa”.
Hà Hồng Viễn lập tức biến sắc, sợ hãi nói: “Hạ Anh Hùng, cậu không được giết tôi, dù sao tôi cũng từng là bố cậu, nếu cậu giết tôi, cậu sẽ bị mọi người coi là tên súc sinh giết bố, chẳng lẽ cậu muốn chịu tiếng xấu đó suốt đời à?”
Hạ Anh Hùng cười khẩy: “Hình như ông đã quên một chuyện, năm đó tôi mất trí nhớ nên mới bị ông lừa làm con ông, tôi không truy cứu việc ông lừa tôi thì thôi, ông còn định lôi chuyện này ra nói à”.
Ông ta nói rồi không quan tâm tới Hà Hồng Viễn nữa, bỗng giơ tay lên, một vòng xoáy năng lượng khủng khiếp xuất hiện trong tay ông ta, cả nhà họ Hà bị thiên uy đáng sợ bao trùm.
Vào lúc này, những người trong trang viên nhà họ Hà đều run lẩy bẩy, ngay cả các cao thủ Thiên Cảnh đến từ gia tộc Cổ Võ họ Khương cũng run lên.
Chỉ là một phần linh hồn mà vừa giơ tay lên đã tạo ra thiên uy đáng sợ như thế, chủ nhân của phần linh hồn này sẽ mạnh đến mức nào?
Hà Hồng Viễn tái mặt, sợ hãi nói: “Hạ Anh Hùng, tôi biết sai rồi, xin cậu cho tôi một con đường sống”.
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nói: “Nếu các người đối xử thật lòng với con gái tôi, chẳng những tôi không làm hại nhà họ Hà mà còn giúp nhà họ Hà trở thành thế gia Cổ Võ hàng đầu, nhưng các người không hề tử tế với con bé, còn ức hiếp con bé, nếu thế thì nhà họ Hà cũng không cần tồn tại nữa”.
Bàn tay phải mang theo khí thế từ trời đất của ông ta chậm rãi giơ lên, thiên uy khủng khiếp bùng nổ.
Hà Hồng Viễn cảm thấy người mình đã bị một luồng sức mạnh vô hình trói buộc, khiến lão ta không sao nhúc nhích nổi, còn không thốt nên lời.
Lão ta biết Hạ Anh Hùng định giết lão ta thật.
Giờ chỉ có Hạ Hà có thể cứu lão ta.
Nhưng giờ lão ta còn không nói nên lời, nhờ Hạ Hà giúp kiểu gì chứ?
Hơn nữa, mẹ Hạ Hà đã chết ở nhà họ Hà, Hạ Hà vốn căm hận nhà họ Hà, sao có thể cứu lão ta?
Lúc này, ánh mắt Hạ Hà vô cùng phức tạp, cô ta cũng không nói đỡ cho Hà Hồng Viễn, còn nhìn Hà Hồng Viễn bằng ánh mắt căm hận.
Tuy đầu sỏ là Hà Chí đã chết, nhưng Hà Hồng Viễn thì chưa.
Hạ Hà hiểu rõ,nếu không có sự ủng hộ từ Hà Hồng Viễn, Hà Chí sẽ không dùng cô ta để đổi lấy lợi ích hết lần này tới lần khác.
“Ông có thể nể mặt tôi, cho Hà Hồng Viễn một con đường sống không?”
Đúng lúc này, Khương Kiếm vẫn không can thiệp vào bỗng lên tiếng.
Cao thủ Thiên Cảnh nhà họ Khương đang bảo vệ ông ta, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Nghe thấy Khương Kiếm nói thế, mọi người đều kinh ngạc.
Chẳng lẽ hồi nãy ông ta không thấy thực lực của Hạ Anh Hùng mạnh đến mức nào à? Không ngờ ông ta dám đứng ra vào lúc này, không khác gì chán sống.
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Khương Kiếm, nhíu mày: “Ông là ai? Dám bảo vệ cả người mà Hạ Anh Hùng tôi muốn giết à?”
Khương Kiếm vội nói: “Tôi tên Khương Kiếm, đến từ nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bố tôi là chủ gia tộc họ Khương, Khương Cửu Hùng, có lẽ ông biết”.
Hạ Anh Hùng cười khẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm: “Một quân cờ của Thủ Hộ Minh cũng xứng để được tôi biết à? Nếu tôi không đoán nhầm, việc con gái tôi suýt bị hại cũng liên quan tới ông đúng không?”
Sắc mặt Khương Kiếm lập tức vô cùng khó coi, ông ta không ngờ mình đã nhắc đến bố rồi mà Hạ Anh Hùng vẫn không quan tâm.
Quan trọng là Hạ Anh Hùng lại nói chủ gia tộc họ Khương vẫn chưa có tư cách để được ông ta biết.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Khương Cửu Hùng là một trong các cao thủ đứng đầu.
Xem ra địa vị của Hạ Anh Hùng rất cao, còn biết nhà họ Khương là quân cờ của Thủ Hộ Minh, đương nhiên người nhà họ Khương sẽ không thừa nhận việc này.
Tuy Khương Kiếm kiêng dè Hạ Anh Hùng nhưng cũng nhanh chóng đoán được một số chuyện.
Rõ ràng Hạ Anh Hùng biết nhà họ Khương, hay nói cách khác, Hạ Anh Hùng từng ở Hạ Giới giới Cổ Võ một khoảng thời gian.
Nhưng Hạ Anh Hùng cũng không coi nhà họ Khương ra gì, tức là chắc chắn thực lực của Hạ Anh Hùng mạnh hơn Khương Cửu Hùng.
Khương Cửu Hùng là một trong các cao thủ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Hạ Anh Hùng mạnh hơn lão ta, tức là ít nhất Hạ Anh Hùng đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
“Nhà họ Hà muốn làm gì là việc của nhà họ Hà, tôi chưa bao giờ yêu cầu nhà họ Hà cho người hầu hạ tôi”.
Khương Kiếm thoáng im lặng rồi trầm giọng nói: “Tôi và nhà họ Hà cũng không có quan hệ thân thiết, tôi chỉ tạm thời ở nhà họ Hà để nâng cao tiếng nói ở thế tục của nhà họ Khương”.
Khương Kiếm bình tĩnh nói, cũng không e ngại vì đối phương quá mạnh.
Các cao thủ đang bảo vệ ông ta đều có vẻ nghiêm nghị, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Hạ Anh Hùng hừ lạnh, bỗng giơ tay phải về phía Hà Hồng Viễn.
“Ầm!”
Trước sự khiếp sợ của mọi người, Hà Hồng Viễn lập tức biến mất.
Thế là Hà Hồng Viễn - người giàu nhất Trung Châu và Hà Chí - con trai trưởng của lão ta đã chết dưới tay Hạ Anh Hùng, thậm chí còn không sót lại mảnh vụn nào.
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Khương Kiếm: “Ông cũng xứng nhúng tay vào chuyện của tôi à?”
Sắc mặt Khương Kiếm vô cùng u ám, với tư cách là chủ nhân tương lai của nhà họ Khương, đã bao giờ ông ta phải chịu nhục như thế đâu?
Cho dù thực lực của đối phương vượt xa ông ta thì cũng không được!
Cao thủ nhà họ Khương như gặp kẻ địch mạnh, căng thẳng nhìn chằm chằm vào Hạ Anh Hùng.
Lúc này, bóng dáng Hạ Anh Hùng còn mờ hơn hồi nãy, như sẽ tan biến bất cứ lúc nào.
Khương Kiếm nhìn chằm chằm vào Hạ Anh Hùng: “Nếu tôi không đoán nhầm, chắc ông không chịu được lâu nữa đúng không?”
Trong mắt Hạ Anh Hùng lóe lên sát khí, ông ta lạnh lùng nói: “Cho dù tôi sắp biến mất thì cũng có thể tiêu diệt cả nhà họ Khương trước đó”.
Khương Kiếm cũng không sợ hãi trước câu nói này của Hạ Anh Hùng, mà thản nhiên nói: “Ông đúng là ngông cuồng, chỉ là một phần linh hồn mà cũng đòi tiêu diệt cả nhà họ Khương ư? Ông xem thường nhà họ Khương quá đấy?”
Hạ Anh Hùng nói: “Nể mặt ông nội ông, tôi có thể cho ông một con đường sống, trong mười giây, cút khỏi nơi này!”
Nghe thấy Hạ Anh Hùng nhắc đến ông nội mình, Khương Kiếm thầm hoảng hốt.
Hạ Anh Hùng chỉ tầm tuổi ông ta, theo như Hạ Anh Hùng nói thì Hạ Anh Hùng còn quen biết ông nội của ông ta à?
Với tư cách là thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, sau khi đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, đương nhiên cao thủ nhà họ Khương sẽ tới Trung Giới giới Cổ Võ.
Ông nội Khương Kiếm là một trong số đó, ngay cả Khương Kiếm cũng chưa bao giờ gặp người ông này.
Khương Kiếm vô cùng do dự, vất vả lắm ông ta mới đến được nhà họ Hà, nếu rời đi bây giờ thì sẽ phí công.
Nhưng nếu không đi, liệu Hạ Anh Hùng còn đủ sức chiến đấu không nhỉ?
Hạ Anh Hùng trong trạng thái một phần linh hồn có thể giữ được bao nhiêu sức chiến đấu?
Lúc này Hạ Anh Hùng chỉ là một phần linh hồn, có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Nhưng cho dù thế, ông ta vẫn có thể phát huy thực lực mạnh mẽ.
“Ông chỉ là một phần linh hồn, cho dù ông giết được tôi thì sao? Con gái ông vẫn ở đây, nếu không có ông bảo vệ, chắc chắn nhà họ Khương sẽ giết con gái ông vì ông đã giết tôi”.
Sau khi hết mười giây, Khương Kiếm nói: “Chi bằng ông giao nhà họ Hà cho con gái ông, nhà họ Khương và nhà họ Hà sẽ trở thành đồng minh, như thế cũng bảo vệ được con gái ông”.
Hà Hồng Viễn lập tức biến sắc, sợ hãi nói: “Hạ Anh Hùng, cậu không được giết tôi, dù sao tôi cũng từng là bố cậu, nếu cậu giết tôi, cậu sẽ bị mọi người coi là tên súc sinh giết bố, chẳng lẽ cậu muốn chịu tiếng xấu đó suốt đời à?”
Hạ Anh Hùng cười khẩy: “Hình như ông đã quên một chuyện, năm đó tôi mất trí nhớ nên mới bị ông lừa làm con ông, tôi không truy cứu việc ông lừa tôi thì thôi, ông còn định lôi chuyện này ra nói à”.
Ông ta nói rồi không quan tâm tới Hà Hồng Viễn nữa, bỗng giơ tay lên, một vòng xoáy năng lượng khủng khiếp xuất hiện trong tay ông ta, cả nhà họ Hà bị thiên uy đáng sợ bao trùm.
Vào lúc này, những người trong trang viên nhà họ Hà đều run lẩy bẩy, ngay cả các cao thủ Thiên Cảnh đến từ gia tộc Cổ Võ họ Khương cũng run lên.
Chỉ là một phần linh hồn mà vừa giơ tay lên đã tạo ra thiên uy đáng sợ như thế, chủ nhân của phần linh hồn này sẽ mạnh đến mức nào?
Hà Hồng Viễn tái mặt, sợ hãi nói: “Hạ Anh Hùng, tôi biết sai rồi, xin cậu cho tôi một con đường sống”.
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nói: “Nếu các người đối xử thật lòng với con gái tôi, chẳng những tôi không làm hại nhà họ Hà mà còn giúp nhà họ Hà trở thành thế gia Cổ Võ hàng đầu, nhưng các người không hề tử tế với con bé, còn ức hiếp con bé, nếu thế thì nhà họ Hà cũng không cần tồn tại nữa”.
Bàn tay phải mang theo khí thế từ trời đất của ông ta chậm rãi giơ lên, thiên uy khủng khiếp bùng nổ.
Hà Hồng Viễn cảm thấy người mình đã bị một luồng sức mạnh vô hình trói buộc, khiến lão ta không sao nhúc nhích nổi, còn không thốt nên lời.
Lão ta biết Hạ Anh Hùng định giết lão ta thật.
Giờ chỉ có Hạ Hà có thể cứu lão ta.
Nhưng giờ lão ta còn không nói nên lời, nhờ Hạ Hà giúp kiểu gì chứ?
Hơn nữa, mẹ Hạ Hà đã chết ở nhà họ Hà, Hạ Hà vốn căm hận nhà họ Hà, sao có thể cứu lão ta?
Lúc này, ánh mắt Hạ Hà vô cùng phức tạp, cô ta cũng không nói đỡ cho Hà Hồng Viễn, còn nhìn Hà Hồng Viễn bằng ánh mắt căm hận.
Tuy đầu sỏ là Hà Chí đã chết, nhưng Hà Hồng Viễn thì chưa.
Hạ Hà hiểu rõ,nếu không có sự ủng hộ từ Hà Hồng Viễn, Hà Chí sẽ không dùng cô ta để đổi lấy lợi ích hết lần này tới lần khác.
“Ông có thể nể mặt tôi, cho Hà Hồng Viễn một con đường sống không?”
Đúng lúc này, Khương Kiếm vẫn không can thiệp vào bỗng lên tiếng.
Cao thủ Thiên Cảnh nhà họ Khương đang bảo vệ ông ta, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Nghe thấy Khương Kiếm nói thế, mọi người đều kinh ngạc.
Chẳng lẽ hồi nãy ông ta không thấy thực lực của Hạ Anh Hùng mạnh đến mức nào à? Không ngờ ông ta dám đứng ra vào lúc này, không khác gì chán sống.
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Khương Kiếm, nhíu mày: “Ông là ai? Dám bảo vệ cả người mà Hạ Anh Hùng tôi muốn giết à?”
Khương Kiếm vội nói: “Tôi tên Khương Kiếm, đến từ nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bố tôi là chủ gia tộc họ Khương, Khương Cửu Hùng, có lẽ ông biết”.
Hạ Anh Hùng cười khẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm: “Một quân cờ của Thủ Hộ Minh cũng xứng để được tôi biết à? Nếu tôi không đoán nhầm, việc con gái tôi suýt bị hại cũng liên quan tới ông đúng không?”
Sắc mặt Khương Kiếm lập tức vô cùng khó coi, ông ta không ngờ mình đã nhắc đến bố rồi mà Hạ Anh Hùng vẫn không quan tâm.
Quan trọng là Hạ Anh Hùng lại nói chủ gia tộc họ Khương vẫn chưa có tư cách để được ông ta biết.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Khương Cửu Hùng là một trong các cao thủ đứng đầu.
Xem ra địa vị của Hạ Anh Hùng rất cao, còn biết nhà họ Khương là quân cờ của Thủ Hộ Minh, đương nhiên người nhà họ Khương sẽ không thừa nhận việc này.
Tuy Khương Kiếm kiêng dè Hạ Anh Hùng nhưng cũng nhanh chóng đoán được một số chuyện.
Rõ ràng Hạ Anh Hùng biết nhà họ Khương, hay nói cách khác, Hạ Anh Hùng từng ở Hạ Giới giới Cổ Võ một khoảng thời gian.
Nhưng Hạ Anh Hùng cũng không coi nhà họ Khương ra gì, tức là chắc chắn thực lực của Hạ Anh Hùng mạnh hơn Khương Cửu Hùng.
Khương Cửu Hùng là một trong các cao thủ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Hạ Anh Hùng mạnh hơn lão ta, tức là ít nhất Hạ Anh Hùng đã đạt đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
“Nhà họ Hà muốn làm gì là việc của nhà họ Hà, tôi chưa bao giờ yêu cầu nhà họ Hà cho người hầu hạ tôi”.
Khương Kiếm thoáng im lặng rồi trầm giọng nói: “Tôi và nhà họ Hà cũng không có quan hệ thân thiết, tôi chỉ tạm thời ở nhà họ Hà để nâng cao tiếng nói ở thế tục của nhà họ Khương”.
Khương Kiếm bình tĩnh nói, cũng không e ngại vì đối phương quá mạnh.
Các cao thủ đang bảo vệ ông ta đều có vẻ nghiêm nghị, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Hạ Anh Hùng hừ lạnh, bỗng giơ tay phải về phía Hà Hồng Viễn.
“Ầm!”
Trước sự khiếp sợ của mọi người, Hà Hồng Viễn lập tức biến mất.
Thế là Hà Hồng Viễn - người giàu nhất Trung Châu và Hà Chí - con trai trưởng của lão ta đã chết dưới tay Hạ Anh Hùng, thậm chí còn không sót lại mảnh vụn nào.
Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Khương Kiếm: “Ông cũng xứng nhúng tay vào chuyện của tôi à?”
Sắc mặt Khương Kiếm vô cùng u ám, với tư cách là chủ nhân tương lai của nhà họ Khương, đã bao giờ ông ta phải chịu nhục như thế đâu?
Cho dù thực lực của đối phương vượt xa ông ta thì cũng không được!
Cao thủ nhà họ Khương như gặp kẻ địch mạnh, căng thẳng nhìn chằm chằm vào Hạ Anh Hùng.
Lúc này, bóng dáng Hạ Anh Hùng còn mờ hơn hồi nãy, như sẽ tan biến bất cứ lúc nào.
Khương Kiếm nhìn chằm chằm vào Hạ Anh Hùng: “Nếu tôi không đoán nhầm, chắc ông không chịu được lâu nữa đúng không?”
Trong mắt Hạ Anh Hùng lóe lên sát khí, ông ta lạnh lùng nói: “Cho dù tôi sắp biến mất thì cũng có thể tiêu diệt cả nhà họ Khương trước đó”.
Khương Kiếm cũng không sợ hãi trước câu nói này của Hạ Anh Hùng, mà thản nhiên nói: “Ông đúng là ngông cuồng, chỉ là một phần linh hồn mà cũng đòi tiêu diệt cả nhà họ Khương ư? Ông xem thường nhà họ Khương quá đấy?”
Hạ Anh Hùng nói: “Nể mặt ông nội ông, tôi có thể cho ông một con đường sống, trong mười giây, cút khỏi nơi này!”
Nghe thấy Hạ Anh Hùng nhắc đến ông nội mình, Khương Kiếm thầm hoảng hốt.
Hạ Anh Hùng chỉ tầm tuổi ông ta, theo như Hạ Anh Hùng nói thì Hạ Anh Hùng còn quen biết ông nội của ông ta à?
Với tư cách là thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, sau khi đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, đương nhiên cao thủ nhà họ Khương sẽ tới Trung Giới giới Cổ Võ.
Ông nội Khương Kiếm là một trong số đó, ngay cả Khương Kiếm cũng chưa bao giờ gặp người ông này.
Khương Kiếm vô cùng do dự, vất vả lắm ông ta mới đến được nhà họ Hà, nếu rời đi bây giờ thì sẽ phí công.
Nhưng nếu không đi, liệu Hạ Anh Hùng còn đủ sức chiến đấu không nhỉ?
Hạ Anh Hùng trong trạng thái một phần linh hồn có thể giữ được bao nhiêu sức chiến đấu?
Lúc này Hạ Anh Hùng chỉ là một phần linh hồn, có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Nhưng cho dù thế, ông ta vẫn có thể phát huy thực lực mạnh mẽ.
“Ông chỉ là một phần linh hồn, cho dù ông giết được tôi thì sao? Con gái ông vẫn ở đây, nếu không có ông bảo vệ, chắc chắn nhà họ Khương sẽ giết con gái ông vì ông đã giết tôi”.
Sau khi hết mười giây, Khương Kiếm nói: “Chi bằng ông giao nhà họ Hà cho con gái ông, nhà họ Khương và nhà họ Hà sẽ trở thành đồng minh, như thế cũng bảo vệ được con gái ông”.