Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2249: Một phần linh hồn
Trong mắt Khương Kiếm lóe lên sát khí đáng sợ, ông ta nhìn chằm chằm vào Hạ Hà vừa bị mình tát bay, lạnh lùng nói: “Tôi cho cô thêm cơ hội cuối, làm con gái nuôi của tôi hoặc chết!”
Hộ vệ nhà họ Hà kinh ngạc nhìn Khương Kiếm tát bay Hạ Hà.
Phải biết rằng đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Hà vừa bị Hạ Hà giết bằng một đòn.
Hạ Hà vừa thức tỉnh thiên phú, khiến cao thủ nhà họ Hà hết cách lại không đỡ nổi một đòn từ Khương Kiếm, bị đánh bay.
Hà Chí hoảng sợ, hồi nãy ông ta suýt bị Hạ Hà giết.
Sau khi nghe Khương Kiếm nói xong, ông ta càng thêm sợ hãi, rõ ràng Khương Kiếm rất coi trọng Hạ Hà, một khi Hạ Hà trở thành con gái nuôi của Khương Kiếm thật, chắc chắn ông ta sẽ phải chết.
“Cậu Khương, con nhãi đê tiện này không đủ tư cách làm con gái nuôi của cậu đâu, chẳng biết nó ăn may kiểu gì mà thiên phú lại thức tỉnh”.
Hà Chí sợ hãi nói: “Cậu Khương mau giết nó, cho dù con nhãi này đồng ý làm con gái nuôi của cậu thì chắc chắn nó cũng không thật lòng đâu”.
Nghe thấy thế, Khương Kiếm nhíu chặt mày.
“Bốp!”
Thấy Khương Kiếm nhíu mày, một cao thủ bên cạnh Khương Kiếm giơ tay tát mạnh vào mặt Hà Chí.
Hà Chí bay xa mười mấy mét, va mạnh vào một cây cột đá trong trang viên, hộc máu.
“Còn lắm lời nữa, chết!”
Cao thủ vừa đánh bay Hà Chí lạnh lùng nói.
Hà Chí cảm thấy dường như xương cốt đã gãy hết, nội tạng cũng lệch vị trí, mặt ông ta tái nhợt.
Ông ta biết đối phương đã nương tay, bằng không ông ta đã chết.
So với Hạ Hà, ông ta càng thảm hại hơn.
Hạ Hà chỉ bị Khương Kiếm tát một phát, bay xa mấy mét, còn ông ta thì bay xa mười mấy mét.
Sau khi dạy dỗ Hà Chí, Khương Kiếm lạnh lùng nhìn Hạ Hà: “Nói cho tôi biết sự lựa chọn của cô!”
Khóe miệng Hạ Hà đầy máu, trên mặt còn có dấu tay rõ rệt, cô ta nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm bằng đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng: “Muốn tôi làm con gái nuôi ông à, đừng mơ!”
“Ồ?”
Khương Kiếm nhíu mày, hình như không ngờ Hạ Hà lại dám từ chối mình.
“Hừ!”
Khương Kiếm lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì cô không cần sống tiếp nữa”.
Ông ta nói rồi quay người rời đi, thậm chí không thèm nhìn Hạ Hà.
Nhưng hộ vệ đi theo ông ta vẫn ở lại.
“Cho dù thiên phú của cô đã thức tỉnh, còn lợi hại hơn thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ thì sao?”
Hộ vệ kia cười lạnh, bỗng vươn tay ra, khí thế đáng sợ hội tụ trong tay ông ta.
Hà Chí lập tức mừng rỡ, tuy ông ta vừa bị đối phương đánh bay nhưng điều đó không hề ảnh hưởng tới việc ông ta muốn mượn tay đối phương để giết Hạ Hà.
Con nhãi đê tiện, còn định giết ông ta, đây chính là kết cục cho việc chống đối ông ta đấy.
Vào lúc này, Hạ Hà chỉ cảm nhận được áp lực khổng lồ đang bao trùm lấy mình, xương cốt của cô ta như sắp nổ tung, cô ta cố gắng chống lại áp lực này.
Nhưng đối phương quá mạnh, áp lực này có thể sánh ngang với thiên uy, khiến cô ta khó mà chịu nổi.
“Ồ?”
Hộ vệ của Khương Kiếm kinh ngạc, hình như không ngờ Hạ Hà lại có thể kiên trì dưới áp lực từ mình lâu như thế.
Việc được đi theo Khương Kiếm đã đủ để chứng minh thực lực mạnh mẽ của ông ta.
Ở nhà họ Khương, ông ta có biệt hiệu là Kiếm Sao - vỏ kiếm.
Khương Kiếm dùng từ Kiếm làm tên, còn ông ta lại dùng Kiếm Sao làm biệt hiệu, điều này đã cho thấy tầm quan trọng của ông ta.
Ông ta chính là tử sĩ mạnh nhất bảo vệ Khương Kiếm!
“Khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, trong thế hệ trẻ, hình như chưa có thiên tài nào bằng được cô, nếu cho cô đủ thời gian, cô cũng có thể trở thành nhân vật đỉnh cao ở Hạ Giới giới Cổ Võ”.
Trong mắt Kiếm Sao xuất hiện vẻ tán thưởng hiếm thấy, ông ta lắc đầu, nói thêm: “Nhưng nếu cô đã không thể làm việc cho nhà họ Khương thì chỉ còn con đường chết”.
Sau khi ông ta dứt lời, sức mạnh hội tụ trong tay ông ta lại càng khủng khiếp hơn.
“Giết!”
Ông ta quát, bỗng giơ tay tấn công Hạ Hà.
Kiếm Sao là tử sĩ của Khương Kiếm, có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ.
Nếu ông ta muốn giết Hạ Hà chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì dễ như bỡn.
Hạ Hà nhìn chằm chằm vào Kiếm Sao bằng đôi mắt đỏ ngầu, trong mắt không hề có vẻ sợ hãi, chỉ có sự không cam lòng vì không giết được đối phương.
“Đoàng đoàng!”
Thiên kiếp trên vùng trời nhà họ Hà điên cuồng gầm thét, như sắp giáng xuống.
“Láo xược!”
Đúng lúc này, một giọng nói như đến từ chín tầng trời bỗng vang lên.
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một bóng dáng mờ ảo bỗng xuất hiện trước Hạ Hà.
Khi thấy cái bóng này, trong mắt Kiếm Sao đang định giết Hạ Hà tràn ngập vẻ sợ hãi.
Bóng mờ này là một người trung niên phong độ mặc áo trắng, đang lơ lửng trong không trung, như thần tiên đến từ chín tầng trời, khiến người ta ngưỡng mộ.
Áp lực khổng lồ tràn ra từ bóng mờ này.
Mọi người đều kinh hãi, ngay cả Hạ Hà cũng ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn bóng người mặc áo trắng kia.
Cô ta bỗng rơi nước mắt.
Cô ta cũng không hiểu sao mình lại khóc khi thấy bóng lưng này.
Dường như giữa hai người có sự liên hệ vô hình.
Cô ta có cảm giác mãnh liệt rằng bóng mờ kia có quan hệ rất gần gũi với cô ta.
“Hừ!”
Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, Kiếm Sao cười khẩy: “Tiền bối chỉ là một phần linh hồn mà cũng định bảo vệ người mà chủ nhân của tôi muốn giết ư?”
Với tư cách là tử sĩ của Khương Kiếm, ông ta biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ có một phương pháp rất đặc biệt, đó là cho một phần linh hồn bám vào cơ thể của người mà mình quan tâm, khi người đó gặp nguy hiểm, phần linh hồn này sẽ xuất hiện để bảo vệ họ.
Nhưng cách này sẽ ảnh hưởng đến linh hồn của bản thân, để lại tổn thương không thể chữa lành, nên cách này chỉ được dùng với những người ruột thịt thân thiết.
Hơn nữa phần linh hồn này chỉ có thể phát huy 1% thực lực của chủ nhân khi ở trạng thái đỉnh cao.
Kiếm Sao vốn đã là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ, dám đánh một trận với cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, huống hồ trước mặt ông ta chỉ là một phần linh hồn.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu mấy ông lớn có thực lực mạnh nhất dùng 1% thực lực để đánh với ông ta thì cũng chỉ còn con đường chết.
Nếu phần linh hồn bảo vệ Hạ Hà muốn giết ông ta, trừ khi thực lực của đối phương đã vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Ít nhất cao thủ này phải có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Kiếm Sao không tin cao thủ có thực lực đáng sợ như thế lại có người thân ruột thịt ở thế tục.
Bóng mờ trên không trung thản nhiên nhìn Kiếm Sao: “Người không biết thì không thấy sợ!”
Ngay sau đó, áp lực đáng sợ cũng bùng nổ từ bóng mờ.
Cảm nhận được áp lực như đến từ sâu trong linh hồn, Kiếm Sao tái mặt, vô thức run rẩy.
Bóng mờ bỗng ngẩng đầu nhìn trời.
“Mượn khí thế của trời để dùng một lát nhé!”
Sau khi đối phương dứt lời, vô số sấm sét tụ lại một chỗ, tạo thành một thanh kiếm khổng lồ giữa không trung.
“Đi đi!”
Bóng mờ vung tay lên, thanh kiếm do sấm sét tạo thành này lập tức lao về phía Kiếm Sao.
Hộ vệ nhà họ Hà kinh ngạc nhìn Khương Kiếm tát bay Hạ Hà.
Phải biết rằng đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Hà vừa bị Hạ Hà giết bằng một đòn.
Hạ Hà vừa thức tỉnh thiên phú, khiến cao thủ nhà họ Hà hết cách lại không đỡ nổi một đòn từ Khương Kiếm, bị đánh bay.
Hà Chí hoảng sợ, hồi nãy ông ta suýt bị Hạ Hà giết.
Sau khi nghe Khương Kiếm nói xong, ông ta càng thêm sợ hãi, rõ ràng Khương Kiếm rất coi trọng Hạ Hà, một khi Hạ Hà trở thành con gái nuôi của Khương Kiếm thật, chắc chắn ông ta sẽ phải chết.
“Cậu Khương, con nhãi đê tiện này không đủ tư cách làm con gái nuôi của cậu đâu, chẳng biết nó ăn may kiểu gì mà thiên phú lại thức tỉnh”.
Hà Chí sợ hãi nói: “Cậu Khương mau giết nó, cho dù con nhãi này đồng ý làm con gái nuôi của cậu thì chắc chắn nó cũng không thật lòng đâu”.
Nghe thấy thế, Khương Kiếm nhíu chặt mày.
“Bốp!”
Thấy Khương Kiếm nhíu mày, một cao thủ bên cạnh Khương Kiếm giơ tay tát mạnh vào mặt Hà Chí.
Hà Chí bay xa mười mấy mét, va mạnh vào một cây cột đá trong trang viên, hộc máu.
“Còn lắm lời nữa, chết!”
Cao thủ vừa đánh bay Hà Chí lạnh lùng nói.
Hà Chí cảm thấy dường như xương cốt đã gãy hết, nội tạng cũng lệch vị trí, mặt ông ta tái nhợt.
Ông ta biết đối phương đã nương tay, bằng không ông ta đã chết.
So với Hạ Hà, ông ta càng thảm hại hơn.
Hạ Hà chỉ bị Khương Kiếm tát một phát, bay xa mấy mét, còn ông ta thì bay xa mười mấy mét.
Sau khi dạy dỗ Hà Chí, Khương Kiếm lạnh lùng nhìn Hạ Hà: “Nói cho tôi biết sự lựa chọn của cô!”
Khóe miệng Hạ Hà đầy máu, trên mặt còn có dấu tay rõ rệt, cô ta nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm bằng đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng: “Muốn tôi làm con gái nuôi ông à, đừng mơ!”
“Ồ?”
Khương Kiếm nhíu mày, hình như không ngờ Hạ Hà lại dám từ chối mình.
“Hừ!”
Khương Kiếm lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì cô không cần sống tiếp nữa”.
Ông ta nói rồi quay người rời đi, thậm chí không thèm nhìn Hạ Hà.
Nhưng hộ vệ đi theo ông ta vẫn ở lại.
“Cho dù thiên phú của cô đã thức tỉnh, còn lợi hại hơn thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ thì sao?”
Hộ vệ kia cười lạnh, bỗng vươn tay ra, khí thế đáng sợ hội tụ trong tay ông ta.
Hà Chí lập tức mừng rỡ, tuy ông ta vừa bị đối phương đánh bay nhưng điều đó không hề ảnh hưởng tới việc ông ta muốn mượn tay đối phương để giết Hạ Hà.
Con nhãi đê tiện, còn định giết ông ta, đây chính là kết cục cho việc chống đối ông ta đấy.
Vào lúc này, Hạ Hà chỉ cảm nhận được áp lực khổng lồ đang bao trùm lấy mình, xương cốt của cô ta như sắp nổ tung, cô ta cố gắng chống lại áp lực này.
Nhưng đối phương quá mạnh, áp lực này có thể sánh ngang với thiên uy, khiến cô ta khó mà chịu nổi.
“Ồ?”
Hộ vệ của Khương Kiếm kinh ngạc, hình như không ngờ Hạ Hà lại có thể kiên trì dưới áp lực từ mình lâu như thế.
Việc được đi theo Khương Kiếm đã đủ để chứng minh thực lực mạnh mẽ của ông ta.
Ở nhà họ Khương, ông ta có biệt hiệu là Kiếm Sao - vỏ kiếm.
Khương Kiếm dùng từ Kiếm làm tên, còn ông ta lại dùng Kiếm Sao làm biệt hiệu, điều này đã cho thấy tầm quan trọng của ông ta.
Ông ta chính là tử sĩ mạnh nhất bảo vệ Khương Kiếm!
“Khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, trong thế hệ trẻ, hình như chưa có thiên tài nào bằng được cô, nếu cho cô đủ thời gian, cô cũng có thể trở thành nhân vật đỉnh cao ở Hạ Giới giới Cổ Võ”.
Trong mắt Kiếm Sao xuất hiện vẻ tán thưởng hiếm thấy, ông ta lắc đầu, nói thêm: “Nhưng nếu cô đã không thể làm việc cho nhà họ Khương thì chỉ còn con đường chết”.
Sau khi ông ta dứt lời, sức mạnh hội tụ trong tay ông ta lại càng khủng khiếp hơn.
“Giết!”
Ông ta quát, bỗng giơ tay tấn công Hạ Hà.
Kiếm Sao là tử sĩ của Khương Kiếm, có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ.
Nếu ông ta muốn giết Hạ Hà chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì dễ như bỡn.
Hạ Hà nhìn chằm chằm vào Kiếm Sao bằng đôi mắt đỏ ngầu, trong mắt không hề có vẻ sợ hãi, chỉ có sự không cam lòng vì không giết được đối phương.
“Đoàng đoàng!”
Thiên kiếp trên vùng trời nhà họ Hà điên cuồng gầm thét, như sắp giáng xuống.
“Láo xược!”
Đúng lúc này, một giọng nói như đến từ chín tầng trời bỗng vang lên.
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một bóng dáng mờ ảo bỗng xuất hiện trước Hạ Hà.
Khi thấy cái bóng này, trong mắt Kiếm Sao đang định giết Hạ Hà tràn ngập vẻ sợ hãi.
Bóng mờ này là một người trung niên phong độ mặc áo trắng, đang lơ lửng trong không trung, như thần tiên đến từ chín tầng trời, khiến người ta ngưỡng mộ.
Áp lực khổng lồ tràn ra từ bóng mờ này.
Mọi người đều kinh hãi, ngay cả Hạ Hà cũng ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn bóng người mặc áo trắng kia.
Cô ta bỗng rơi nước mắt.
Cô ta cũng không hiểu sao mình lại khóc khi thấy bóng lưng này.
Dường như giữa hai người có sự liên hệ vô hình.
Cô ta có cảm giác mãnh liệt rằng bóng mờ kia có quan hệ rất gần gũi với cô ta.
“Hừ!”
Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, Kiếm Sao cười khẩy: “Tiền bối chỉ là một phần linh hồn mà cũng định bảo vệ người mà chủ nhân của tôi muốn giết ư?”
Với tư cách là tử sĩ của Khương Kiếm, ông ta biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ có một phương pháp rất đặc biệt, đó là cho một phần linh hồn bám vào cơ thể của người mà mình quan tâm, khi người đó gặp nguy hiểm, phần linh hồn này sẽ xuất hiện để bảo vệ họ.
Nhưng cách này sẽ ảnh hưởng đến linh hồn của bản thân, để lại tổn thương không thể chữa lành, nên cách này chỉ được dùng với những người ruột thịt thân thiết.
Hơn nữa phần linh hồn này chỉ có thể phát huy 1% thực lực của chủ nhân khi ở trạng thái đỉnh cao.
Kiếm Sao vốn đã là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ, dám đánh một trận với cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, huống hồ trước mặt ông ta chỉ là một phần linh hồn.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu mấy ông lớn có thực lực mạnh nhất dùng 1% thực lực để đánh với ông ta thì cũng chỉ còn con đường chết.
Nếu phần linh hồn bảo vệ Hạ Hà muốn giết ông ta, trừ khi thực lực của đối phương đã vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Ít nhất cao thủ này phải có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Kiếm Sao không tin cao thủ có thực lực đáng sợ như thế lại có người thân ruột thịt ở thế tục.
Bóng mờ trên không trung thản nhiên nhìn Kiếm Sao: “Người không biết thì không thấy sợ!”
Ngay sau đó, áp lực đáng sợ cũng bùng nổ từ bóng mờ.
Cảm nhận được áp lực như đến từ sâu trong linh hồn, Kiếm Sao tái mặt, vô thức run rẩy.
Bóng mờ bỗng ngẩng đầu nhìn trời.
“Mượn khí thế của trời để dùng một lát nhé!”
Sau khi đối phương dứt lời, vô số sấm sét tụ lại một chỗ, tạo thành một thanh kiếm khổng lồ giữa không trung.
“Đi đi!”
Bóng mờ vung tay lên, thanh kiếm do sấm sét tạo thành này lập tức lao về phía Kiếm Sao.