Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2238: Dùng trà thay rượu
Nghe thấy quản gia nói thế, Cố Thái Sơ thoáng sửng sốt rồi lập tức mừng rỡ, vội nói: “Mau mời cậu ấy vào!”
Sau khi dứt lời, lão ta vội quay người rảo bước ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Tôi phải đi đón tứ trưởng lão!”
Lần đầu tiên Dương Thanh đến nhà, Cố Thái Sơ từng bất mãn với Dương Thanh, thậm chí còn đuổi anh ra ngoài vì anh đã thể hiện thái độ dung túng hành vi làm bậy của người thuộc thế gia Cổ Võ.
Nhưng mười ngày trước, trong bữa tiệc mà Dương Thanh tổ chức, lão ta mới nhận ra mình đã hiểu lầm Dương Thanh, rõ ràng những lời mà Dương Thanh nói hôm trước là để thử lão ta.
Giờ Cố Thái Sơ hết sức hài lòng về Dương Thanh.
Đúng lúc này, tiếng cười sang sảng vang lên, sau đó giọng Dương Thanh cũng truyền đến: “Chủ gia tộc họ Cố, không mời mà tới, thất lễ rồi!”
“Tứ trưởng lão tới nhà họ Cố là phúc của nhà họ Cố chúng tôi, sao có thể gọi là thất lễ chứ? Ha ha, tứ trưởng lão, mời vào!”
Cố Thái Sơ cười lớn, vô cùng kích động và niềm nở.
Cố Tư Tư và Hạ Lâm theo sau Cố Thái Sơ, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Dương Thanh.
Hai cô gái đều thấy rất cảm khái, họ vẫn nhớ rõ cảnh tượng khi gặp Dương Thanh lần đầu trên máy bay, nghĩ tới chuyện trên máy bay, Cố Tư Tư vô cùng xấu hổ.
Khi đó cô ta rất coi thường Dương Thanh, nghĩ Dương Thanh là một tên khố rách áo ôm, không hề liên tưởng Dương Thanh với tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu.
Hạ Lâm cũng rất ngượng, trước đó cô ta còn nhờ Dương Thanh giả làm bạn trai mình.
Nghĩ đến việc Dương Thanh từng giả làm bạn trai cô ta trước đó, mặt cô ta đỏ bừng lên.
Nhát kiếm chém trời của Dương Thanh hôm đó đã để lại ấn tượng khó phai trong lòng họ, tuy rất nhiều người nói linh hồn Ma Thần trong cơ thể Dương Thanh mới là người thực hiện nhát kiếm đó, nhưng Cố Tư Tư và Hạ Lâm đều cho rằng Dương Thanh đã làm điều này.
Cố Thái Sơ nhanh chóng dẫn Dương Thanh tới phòng mình.
“Tứ trưởng lão, trước đó tôi không biết thân phận của cậu, còn đuổi cậu khỏi nhà họ Cố, mỗi khi nhớ tới chuyện này, tôi lại lo sợ! Không ngờ cậu lại bỏ qua hiềm khích, còn tới nhà họ Cố, khiến tôi càng áy náy hơn!”
Sau khi ngồi xuống, Cố Thái Sơ áy náy nói rồi tự tay rót một chén Đại Hồng Bào ngon nhất cho Dương Thanh, lão ta bưng chén trà của mình lên, nói với Dương Thanh: “Tứ trưởng lão, tôi dùng trà thay rượu để xin lỗi cậu!”
Cố Thái Sơ nói rồi uống cạn.
Dương Thanh vội đứng dậy, cười nói: “Chủ gia tộc họ Cố nghiêm túc quá! Không có gì phải xin lỗi cả, nếu có thì cũng là tôi xin lỗi ông, hôm đó tôi giấu giếm thân phận, cố tình thăm dò, là tôi không đúng”.
Anh nói rồi cũng bưng chén trà lên, uống cạn.
Nhìn hành động của Dương Thanh, vẻ tán thưởng trong mắt Cố Thái Sơ càng rõ rệt hơn.
Thiên tài như thế có thể tới nhà họ Cố, đúng là phúc của nhà họ Cố.
“Tứ trưởng lão, trước đó đã thất lễ, tôi cũng dùng trà thay rượu để xin lỗi anh!”
Lúc này, Cố Tư Tư cũng bưng một chén trà lên, hơi cúi người với Dương Thanh rồi uống cạn.
Dương Thanh cảm thấy bất đắc dĩ, ngăn cản cũng không hay, đáp lại cũng không ổn, anh chỉ có thể để mặc Cố Tư Tư dùng trà thay rượu để xin lỗi mình.
“Chú, không ngờ chú lại là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, đúng là bất ngờ thật”.
Hạ Lâm cười hì hì, chớp mắt nhìn Dương Thanh, như muốn nhìn thấu anh, xem xem có phải Dương Thanh khác với mình, có ba đầu sáu tay hay không, bằng không sao anh lại lợi hại thế?
Cố Thái Sơ nhíu mày, quát: “Hạ Lâm, không được vô lễ với tứ trưởng lão!”
Hạ Lâm vội thu hồi ánh mắt tò mò, nhìn Dương Thanh với vẻ tội nghiệp.
“Được rồi, hai đứa ra ngoài trước đi, để ông nói chuyện với tứ trưởng lão”.
Cố Thái Sơ lập tức đuổi Hạ Lâm và Cố Tư Tư ra ngoài, khi hai cô gái chuẩn bị rời khỏi phòng, Cố Thái Sơ lại nói với Cố Tư Tư: “Tư Tư, bảo bố cháu triệu tập dòng chính của gia tộc để chuẩn bị tiệc cho tứ trưởng lão nhé”.
Sau khi dứt lời, lão ta vội quay người rảo bước ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Tôi phải đi đón tứ trưởng lão!”
Lần đầu tiên Dương Thanh đến nhà, Cố Thái Sơ từng bất mãn với Dương Thanh, thậm chí còn đuổi anh ra ngoài vì anh đã thể hiện thái độ dung túng hành vi làm bậy của người thuộc thế gia Cổ Võ.
Nhưng mười ngày trước, trong bữa tiệc mà Dương Thanh tổ chức, lão ta mới nhận ra mình đã hiểu lầm Dương Thanh, rõ ràng những lời mà Dương Thanh nói hôm trước là để thử lão ta.
Giờ Cố Thái Sơ hết sức hài lòng về Dương Thanh.
Đúng lúc này, tiếng cười sang sảng vang lên, sau đó giọng Dương Thanh cũng truyền đến: “Chủ gia tộc họ Cố, không mời mà tới, thất lễ rồi!”
“Tứ trưởng lão tới nhà họ Cố là phúc của nhà họ Cố chúng tôi, sao có thể gọi là thất lễ chứ? Ha ha, tứ trưởng lão, mời vào!”
Cố Thái Sơ cười lớn, vô cùng kích động và niềm nở.
Cố Tư Tư và Hạ Lâm theo sau Cố Thái Sơ, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Dương Thanh.
Hai cô gái đều thấy rất cảm khái, họ vẫn nhớ rõ cảnh tượng khi gặp Dương Thanh lần đầu trên máy bay, nghĩ tới chuyện trên máy bay, Cố Tư Tư vô cùng xấu hổ.
Khi đó cô ta rất coi thường Dương Thanh, nghĩ Dương Thanh là một tên khố rách áo ôm, không hề liên tưởng Dương Thanh với tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu.
Hạ Lâm cũng rất ngượng, trước đó cô ta còn nhờ Dương Thanh giả làm bạn trai mình.
Nghĩ đến việc Dương Thanh từng giả làm bạn trai cô ta trước đó, mặt cô ta đỏ bừng lên.
Nhát kiếm chém trời của Dương Thanh hôm đó đã để lại ấn tượng khó phai trong lòng họ, tuy rất nhiều người nói linh hồn Ma Thần trong cơ thể Dương Thanh mới là người thực hiện nhát kiếm đó, nhưng Cố Tư Tư và Hạ Lâm đều cho rằng Dương Thanh đã làm điều này.
Cố Thái Sơ nhanh chóng dẫn Dương Thanh tới phòng mình.
“Tứ trưởng lão, trước đó tôi không biết thân phận của cậu, còn đuổi cậu khỏi nhà họ Cố, mỗi khi nhớ tới chuyện này, tôi lại lo sợ! Không ngờ cậu lại bỏ qua hiềm khích, còn tới nhà họ Cố, khiến tôi càng áy náy hơn!”
Sau khi ngồi xuống, Cố Thái Sơ áy náy nói rồi tự tay rót một chén Đại Hồng Bào ngon nhất cho Dương Thanh, lão ta bưng chén trà của mình lên, nói với Dương Thanh: “Tứ trưởng lão, tôi dùng trà thay rượu để xin lỗi cậu!”
Cố Thái Sơ nói rồi uống cạn.
Dương Thanh vội đứng dậy, cười nói: “Chủ gia tộc họ Cố nghiêm túc quá! Không có gì phải xin lỗi cả, nếu có thì cũng là tôi xin lỗi ông, hôm đó tôi giấu giếm thân phận, cố tình thăm dò, là tôi không đúng”.
Anh nói rồi cũng bưng chén trà lên, uống cạn.
Nhìn hành động của Dương Thanh, vẻ tán thưởng trong mắt Cố Thái Sơ càng rõ rệt hơn.
Thiên tài như thế có thể tới nhà họ Cố, đúng là phúc của nhà họ Cố.
“Tứ trưởng lão, trước đó đã thất lễ, tôi cũng dùng trà thay rượu để xin lỗi anh!”
Lúc này, Cố Tư Tư cũng bưng một chén trà lên, hơi cúi người với Dương Thanh rồi uống cạn.
Dương Thanh cảm thấy bất đắc dĩ, ngăn cản cũng không hay, đáp lại cũng không ổn, anh chỉ có thể để mặc Cố Tư Tư dùng trà thay rượu để xin lỗi mình.
“Chú, không ngờ chú lại là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, đúng là bất ngờ thật”.
Hạ Lâm cười hì hì, chớp mắt nhìn Dương Thanh, như muốn nhìn thấu anh, xem xem có phải Dương Thanh khác với mình, có ba đầu sáu tay hay không, bằng không sao anh lại lợi hại thế?
Cố Thái Sơ nhíu mày, quát: “Hạ Lâm, không được vô lễ với tứ trưởng lão!”
Hạ Lâm vội thu hồi ánh mắt tò mò, nhìn Dương Thanh với vẻ tội nghiệp.
“Được rồi, hai đứa ra ngoài trước đi, để ông nói chuyện với tứ trưởng lão”.
Cố Thái Sơ lập tức đuổi Hạ Lâm và Cố Tư Tư ra ngoài, khi hai cô gái chuẩn bị rời khỏi phòng, Cố Thái Sơ lại nói với Cố Tư Tư: “Tư Tư, bảo bố cháu triệu tập dòng chính của gia tộc để chuẩn bị tiệc cho tứ trưởng lão nhé”.