Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2214: Không phải vật bình thường
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Ma Thần cười khẩy: “Cậu nghĩ kết giới do đại sư trận pháp Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong bày ra dễ nứt như thế à?”
Nghe thấy thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, chẳng phải Ma Thần từng đứng ở đỉnh cao Thượng Giới giới Cổ Võ, là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong ư?
Sao nghe ý lão ta, lão ta vẫn kiêng dè cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong thế?
“Cậu đang nghĩ linh tinh gì vậy?”
Giọng Ma Thần có vẻ tức giận: “Ta là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong của Thượng Giới giới Cổ Võ, sao có thể sợ sâu kiến chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong?”
“Nếu hồi trước ta không chết, sao có thể rơi vào tình cảnh này? Giờ ta đang trong trạng thái linh hồn, còn không bằng một phần mười triệu trạng thái mạnh nhất của ta”.
“Không ngờ cậu lại nghĩ ta sợ sâu kiến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong à?”
Dương Thanh vội xin lỗi: “Tiền bối Ma Thần, tiền bối đừng giận, tôi đang nghĩ linh tinh thôi, với phong thái của tiền bối năm đó, có lẽ tiền bối có thể tiêu diệt cả Trung Giới giới Cổ Võ chỉ bằng một ngón tay, sao có thể sợ cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ được?”
Lúc này Ma Thần mới nguôi giận, lão ta hừ lạnh: “Xem như cậu khéo miệng!”
“Kết giới giữa Hạ Giới và Trung Giới giới Cổ Võ do một nhóm đại sư trận pháp giỏi nhất Trung Giới giới Cổ Võ tiêu hao lượng lớn linh thạch trung phẩm để bày ra, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong cũng phải trả giá đắt nếu muốn phá vỡ kết giới, huống hồ cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong sẽ không bao giờ chủ động mở kết giới, phải biết rằng nồng độ linh khí ở Trung Giới giới Cổ Võ vượt xa Hạ Giới giới Cổ Võ”.
“Cho dù cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ muốn mở kết giới thì đó cũng là kết giới giữa Trung Giới và Thượng Giới giới Cổ Võ, chỉ khi nồng độ linh khí ở Trung Giới giới Cổ Võ tăng lên, họ mới có thể dễ dàng đột phá Thiên Cảnh Thất Phẩm”.
Nghe Ma Thần giải thích xong, Dương Thanh đã hiểu, anh bỗng nhớ đến việc trước đó linh hồn Ma Thần phải phát huy thực lực sánh ngang Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, thậm chí mạnh hơn bằng cơ thể anh thì mới phá vỡ được kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục.
Tương tự, nếu muốn phá vỡ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và Trung Giới giới Cổ Võ thì ít nhất phải đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, hơn nữa còn phải trả giá đắt.
Dương Thanh ngờ vực hỏi: “Vậy vòng xoáy năng lượng trên bầu trời Trung Châu là sao thế?”
Anh chỉ biết Ma Thần đã mượn cơ thể anh, chém một nhát bằng Thiên Tử Kiếm, chẳng những phá tan thiên kiếp đột phá của anh mà còn đánh trúng màng chắn vô hình phía trên, rất có thể màng chắn này chính là kết giới.
Ma Thần nói: “Cậu xem xem vòng xoáy năng lượng kia còn không?”
Dương Thanh vội ngẩng đầu lên, mới nhận ra vòng xoáy năng lượng trên bầu trời Trung Châu đã biến mất.
Dương Thanh chưa kịp hỏi gì, Ma Thần đã nói tiếp: “Thiên Tử Kiếm cũng không phải vật bình thường, có lẽ ngay cả linh khí cấp cao ở Thượng Giới giới Cổ Võ cũng thua xa Thiên Tử Kiếm”.
“Sao cơ?”
Dương Thanh sững sờ, Thiên Tử Kiếm có cấp bậc cao hơn cả linh khí cấp cao ở Thượng Giới giới Cổ Võ à?
Sao có thể chứ?
Ma Thần trầm giọng nói: “Nói đúng hơn, thanh kiếm đó không phải sản phẩm của thế giới này”.
Nói đến đây, lão ta bỗng im lặng.
Dương Thanh càng chấn động hơn.
Anh cũng biết Thiên Tử Kiếm không tầm thường, cũng nghĩ nó không thuộc về thế giới này, nhưng thế giới mà anh nghĩ là thế tục.
Còn thế giới mà Ma Thần nói bao gồm cả Thượng Giới, Trung Giới và Hạ Giới giới Cổ Võ.
Nếu không phải sản phẩm của thế giới này, chẳng lẽ là thế giới của người ngoài hành tinh ư?
Nghe thấy thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, chẳng phải Ma Thần từng đứng ở đỉnh cao Thượng Giới giới Cổ Võ, là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong ư?
Sao nghe ý lão ta, lão ta vẫn kiêng dè cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong thế?
“Cậu đang nghĩ linh tinh gì vậy?”
Giọng Ma Thần có vẻ tức giận: “Ta là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong của Thượng Giới giới Cổ Võ, sao có thể sợ sâu kiến chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong?”
“Nếu hồi trước ta không chết, sao có thể rơi vào tình cảnh này? Giờ ta đang trong trạng thái linh hồn, còn không bằng một phần mười triệu trạng thái mạnh nhất của ta”.
“Không ngờ cậu lại nghĩ ta sợ sâu kiến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong à?”
Dương Thanh vội xin lỗi: “Tiền bối Ma Thần, tiền bối đừng giận, tôi đang nghĩ linh tinh thôi, với phong thái của tiền bối năm đó, có lẽ tiền bối có thể tiêu diệt cả Trung Giới giới Cổ Võ chỉ bằng một ngón tay, sao có thể sợ cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ được?”
Lúc này Ma Thần mới nguôi giận, lão ta hừ lạnh: “Xem như cậu khéo miệng!”
“Kết giới giữa Hạ Giới và Trung Giới giới Cổ Võ do một nhóm đại sư trận pháp giỏi nhất Trung Giới giới Cổ Võ tiêu hao lượng lớn linh thạch trung phẩm để bày ra, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong cũng phải trả giá đắt nếu muốn phá vỡ kết giới, huống hồ cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong sẽ không bao giờ chủ động mở kết giới, phải biết rằng nồng độ linh khí ở Trung Giới giới Cổ Võ vượt xa Hạ Giới giới Cổ Võ”.
“Cho dù cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ muốn mở kết giới thì đó cũng là kết giới giữa Trung Giới và Thượng Giới giới Cổ Võ, chỉ khi nồng độ linh khí ở Trung Giới giới Cổ Võ tăng lên, họ mới có thể dễ dàng đột phá Thiên Cảnh Thất Phẩm”.
Nghe Ma Thần giải thích xong, Dương Thanh đã hiểu, anh bỗng nhớ đến việc trước đó linh hồn Ma Thần phải phát huy thực lực sánh ngang Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, thậm chí mạnh hơn bằng cơ thể anh thì mới phá vỡ được kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục.
Tương tự, nếu muốn phá vỡ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và Trung Giới giới Cổ Võ thì ít nhất phải đạt đến Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, hơn nữa còn phải trả giá đắt.
Dương Thanh ngờ vực hỏi: “Vậy vòng xoáy năng lượng trên bầu trời Trung Châu là sao thế?”
Anh chỉ biết Ma Thần đã mượn cơ thể anh, chém một nhát bằng Thiên Tử Kiếm, chẳng những phá tan thiên kiếp đột phá của anh mà còn đánh trúng màng chắn vô hình phía trên, rất có thể màng chắn này chính là kết giới.
Ma Thần nói: “Cậu xem xem vòng xoáy năng lượng kia còn không?”
Dương Thanh vội ngẩng đầu lên, mới nhận ra vòng xoáy năng lượng trên bầu trời Trung Châu đã biến mất.
Dương Thanh chưa kịp hỏi gì, Ma Thần đã nói tiếp: “Thiên Tử Kiếm cũng không phải vật bình thường, có lẽ ngay cả linh khí cấp cao ở Thượng Giới giới Cổ Võ cũng thua xa Thiên Tử Kiếm”.
“Sao cơ?”
Dương Thanh sững sờ, Thiên Tử Kiếm có cấp bậc cao hơn cả linh khí cấp cao ở Thượng Giới giới Cổ Võ à?
Sao có thể chứ?
Ma Thần trầm giọng nói: “Nói đúng hơn, thanh kiếm đó không phải sản phẩm của thế giới này”.
Nói đến đây, lão ta bỗng im lặng.
Dương Thanh càng chấn động hơn.
Anh cũng biết Thiên Tử Kiếm không tầm thường, cũng nghĩ nó không thuộc về thế giới này, nhưng thế giới mà anh nghĩ là thế tục.
Còn thế giới mà Ma Thần nói bao gồm cả Thượng Giới, Trung Giới và Hạ Giới giới Cổ Võ.
Nếu không phải sản phẩm của thế giới này, chẳng lẽ là thế giới của người ngoài hành tinh ư?