Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2149: Có cấp bậc gì
“Anh Thanh, có chuyện gì mà hai người vui thế?”
“Đừng nói cậu Thanh đã học được thuật luyện đan rồi nhé?”
“Tôi thừa nhận anh Thanh có thiên phú võ đạo rất xuất chúng, nhưng nếu anh ấy còn là yêu nghiệt luyện đan thì tôi cũng thấy hơi bất khả thi”.
Sau khi thấy Dương Thanh và Phùng Tiểu Uyển đi ra ngoài, đám người trong phòng thi nhau suy đoán.
Dương Thanh mỉm cười, không nói gì.
Còn Phùng Tiểu Uyển thì mỉm cười nhìn Tống Tả, nói: “Ông Tả, ông đoán đúng rồi, anh Thanh đã luyện đan được rồi ạ”.
“Sao cơ?”
Mọi người đều sững sờ, Tống Tả khiếp sợ nói: “Cậu Thanh luyện đan được thật à? Chỉ sau một buổi sáng ngắn ngủi, cậu ấy đã học được cách luyện đan, tức là thiên phú luyện đan của cậu Thanh cũng rất nghịch thiên ư?”
Tuy Tống Tả đã đoán có lẽ Dương Thanh đã học được cách luyện đan, nhưng sau khi Phùng Tiểu Uyển thừa nhận, lão ta vẫn vô cùng kinh hãi.
Những người khác cũng có vẻ mặt giống thế, đều hết sức kinh ngạc.
“Anh Thanh, sao anh giỏi thế? Chỉ trong thời gian ngắn như thế mà đã luyện chế được đan dược nhất phẩm cấp thấp, nếu cho anh đủ thời gian để luyện đan, chẳng phải anh sẽ nhanh chóng luyện chế được đan dược nhị phẩm à?”
Mã Siêu vô cùng kích động, nói với vẻ tự hào: “Em nghĩ nếu cho anh thêm mười năm, à không, cùng lắm là năm năm nữa, anh sẽ luyện chế được đan dược tam phẩm!”
Hoài Lam cười nói: “Cho dù thiên phú luyện đan của anh Thanh mạnh hơn nữa, gần 30 tuổi anh ấy mới bắt đầu học luyện đan, có lẽ sẽ không có hy vọng luyện chế được đan dược tam phẩm chỉ trong năm năm đâu”.
Cô ta có kiến thức rộng rãi, hồi trước khi ở phủ Hoài Thành, cô ta đã rất quen thuộc với tình hình ở Hạ Giới giới Cổ Võ nên mới tự tin khẳng định như vậy.
Cô ta nói tiếp: “Phải biết rằng trên khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, có cực ít luyện đan sư, những luyện đan sư thực thụ có thể luyện chế đan dược tam phẩm đều không đăng ký, tôi nghi ngờ cả Hạ Giới giới Cổ Võ không có luyện đan sư nào luyện chế được đan dược tam phẩm, hoặc những luyện đan sư đỉnh cao đó đã bị các thế lực hàng đầu giấu đi, chuyên luyện đan cho gia tộc họ”.
“Luyện đan giống với võ đạo, bắt đầu càng sớm thì thành tựu càng cao, nhưng khác với võ đạo, điều kiện để trở thành luyện đan sư vô cùng khắt khe”.
“Đầu tiên, anh phải ngưng tụ được lửa luyện đan, tức là lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa, hơn nữa thuộc tính Hỏa này còn khác với thuộc tính Hỏa do cao thủ bình thường lĩnh ngộ, nếu muốn luyện đan, chẳng những thuộc tính Hỏa của anh phải mạnh mẽ, mà anh còn phải cô đọng nó thành lửa luyện đan thực thụ”.
“Chỉ một bước này đã ngăn cản bao người muốn trở thành luyện đan sư”.
“Sau đó, luyện đan sư cần có lực tinh thần vô cùng mạnh mẽ, đây là điều quan trọng nhất, rất ít ai làm được việc này”.
“Đương nhiên, một điều quan trọng khác là phải có truyền thừa về đan đạo, nếu không có truyền thừa đan đạo thì không thể tự lĩnh ngộ thuật luyện đan”.
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, mọi người mới hiểu điều kiện để trở thành luyện đan sư khắt khe đến mức nào.
Phùng Giai Di nói với vẻ ngờ vực: “Nhưng Tiểu Uyển nói anh Thanh đã có thể luyện chế đan dược thành công, giờ mới chỉ là bắt đầu, lại có Tiểu Uyển hướng dẫn anh Thanh, chắc cũng không khó để anh Thanh luyện chế được đan dược tam phẩm sau năm năm chứ?”
Hoài Lam cười nói: “Giai Di, cô quá coi thường độ khó để trở thành luyện đan sư hàng đầu rồi, nếu có thể trở thành luyện đan sư đỉnh cao dễ dàng như thế, sao Hạ Giới giới Cổ Võ lại có rất ít luyện đan sư đây?”
“Huống hồ, khía cạnh yêu nghiệt thực sự của anh Thanh là thiên phú võ đạo, nếu anh ấy dồn hết tâm trí vào việc luyện đan, chẳng phải sẽ bỏ dở võ đạo à? Tôi nghĩ anh Thanh cũng không muốn lơ là võ đạo đúng không?”
Hoài Lam nói rồi nhìn về phía Dương Thanh, nghịch ngợm nháy mắt.
Dương Thanh mỉm cười, đưa viên đan dược mà mình vừa luyện chế thành công cho Hoài Lam, nói: “Hoài Lam, cô xem xem viên đan dược này có cấp bậc gì?”
Hoài Lam vội nhận lấy đan dược, vừa cầm đan dược lên, cô ta đã ngửi thấy hương đan dược còn nồng đậm hơn hồi nãy gấp mấy lần.
“Đừng nói cậu Thanh đã học được thuật luyện đan rồi nhé?”
“Tôi thừa nhận anh Thanh có thiên phú võ đạo rất xuất chúng, nhưng nếu anh ấy còn là yêu nghiệt luyện đan thì tôi cũng thấy hơi bất khả thi”.
Sau khi thấy Dương Thanh và Phùng Tiểu Uyển đi ra ngoài, đám người trong phòng thi nhau suy đoán.
Dương Thanh mỉm cười, không nói gì.
Còn Phùng Tiểu Uyển thì mỉm cười nhìn Tống Tả, nói: “Ông Tả, ông đoán đúng rồi, anh Thanh đã luyện đan được rồi ạ”.
“Sao cơ?”
Mọi người đều sững sờ, Tống Tả khiếp sợ nói: “Cậu Thanh luyện đan được thật à? Chỉ sau một buổi sáng ngắn ngủi, cậu ấy đã học được cách luyện đan, tức là thiên phú luyện đan của cậu Thanh cũng rất nghịch thiên ư?”
Tuy Tống Tả đã đoán có lẽ Dương Thanh đã học được cách luyện đan, nhưng sau khi Phùng Tiểu Uyển thừa nhận, lão ta vẫn vô cùng kinh hãi.
Những người khác cũng có vẻ mặt giống thế, đều hết sức kinh ngạc.
“Anh Thanh, sao anh giỏi thế? Chỉ trong thời gian ngắn như thế mà đã luyện chế được đan dược nhất phẩm cấp thấp, nếu cho anh đủ thời gian để luyện đan, chẳng phải anh sẽ nhanh chóng luyện chế được đan dược nhị phẩm à?”
Mã Siêu vô cùng kích động, nói với vẻ tự hào: “Em nghĩ nếu cho anh thêm mười năm, à không, cùng lắm là năm năm nữa, anh sẽ luyện chế được đan dược tam phẩm!”
Hoài Lam cười nói: “Cho dù thiên phú luyện đan của anh Thanh mạnh hơn nữa, gần 30 tuổi anh ấy mới bắt đầu học luyện đan, có lẽ sẽ không có hy vọng luyện chế được đan dược tam phẩm chỉ trong năm năm đâu”.
Cô ta có kiến thức rộng rãi, hồi trước khi ở phủ Hoài Thành, cô ta đã rất quen thuộc với tình hình ở Hạ Giới giới Cổ Võ nên mới tự tin khẳng định như vậy.
Cô ta nói tiếp: “Phải biết rằng trên khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, có cực ít luyện đan sư, những luyện đan sư thực thụ có thể luyện chế đan dược tam phẩm đều không đăng ký, tôi nghi ngờ cả Hạ Giới giới Cổ Võ không có luyện đan sư nào luyện chế được đan dược tam phẩm, hoặc những luyện đan sư đỉnh cao đó đã bị các thế lực hàng đầu giấu đi, chuyên luyện đan cho gia tộc họ”.
“Luyện đan giống với võ đạo, bắt đầu càng sớm thì thành tựu càng cao, nhưng khác với võ đạo, điều kiện để trở thành luyện đan sư vô cùng khắt khe”.
“Đầu tiên, anh phải ngưng tụ được lửa luyện đan, tức là lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa, hơn nữa thuộc tính Hỏa này còn khác với thuộc tính Hỏa do cao thủ bình thường lĩnh ngộ, nếu muốn luyện đan, chẳng những thuộc tính Hỏa của anh phải mạnh mẽ, mà anh còn phải cô đọng nó thành lửa luyện đan thực thụ”.
“Chỉ một bước này đã ngăn cản bao người muốn trở thành luyện đan sư”.
“Sau đó, luyện đan sư cần có lực tinh thần vô cùng mạnh mẽ, đây là điều quan trọng nhất, rất ít ai làm được việc này”.
“Đương nhiên, một điều quan trọng khác là phải có truyền thừa về đan đạo, nếu không có truyền thừa đan đạo thì không thể tự lĩnh ngộ thuật luyện đan”.
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, mọi người mới hiểu điều kiện để trở thành luyện đan sư khắt khe đến mức nào.
Phùng Giai Di nói với vẻ ngờ vực: “Nhưng Tiểu Uyển nói anh Thanh đã có thể luyện chế đan dược thành công, giờ mới chỉ là bắt đầu, lại có Tiểu Uyển hướng dẫn anh Thanh, chắc cũng không khó để anh Thanh luyện chế được đan dược tam phẩm sau năm năm chứ?”
Hoài Lam cười nói: “Giai Di, cô quá coi thường độ khó để trở thành luyện đan sư hàng đầu rồi, nếu có thể trở thành luyện đan sư đỉnh cao dễ dàng như thế, sao Hạ Giới giới Cổ Võ lại có rất ít luyện đan sư đây?”
“Huống hồ, khía cạnh yêu nghiệt thực sự của anh Thanh là thiên phú võ đạo, nếu anh ấy dồn hết tâm trí vào việc luyện đan, chẳng phải sẽ bỏ dở võ đạo à? Tôi nghĩ anh Thanh cũng không muốn lơ là võ đạo đúng không?”
Hoài Lam nói rồi nhìn về phía Dương Thanh, nghịch ngợm nháy mắt.
Dương Thanh mỉm cười, đưa viên đan dược mà mình vừa luyện chế thành công cho Hoài Lam, nói: “Hoài Lam, cô xem xem viên đan dược này có cấp bậc gì?”
Hoài Lam vội nhận lấy đan dược, vừa cầm đan dược lên, cô ta đã ngửi thấy hương đan dược còn nồng đậm hơn hồi nãy gấp mấy lần.