Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2141: Yêu cầu
Hồi nãy Dương Thanh đã nhận ra Quỷ Thủ không thuộc dòng chính của nhà họ Tề, quả nhiên là thế.
Thậm chí ngay cả khi đến Trung Châu, bên cạnh Quỷ Thủ cũng có cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề canh chừng.
Trước câu hỏi của Quỷ Thủ, cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề kia lập tức sầm mặt, hình như cũng không muốn xung đột với Quỷ Thủ, chỉ lạnh lùng nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu hòng đừng giở trò trước mặt tôi, giờ cậu chỉ có một con đường sống thôi, đó là theo chúng tôi về gia tộc Cổ Võ họ Tề”.
Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, lạnh lùng hỏi: “Nếu tôi không đi thì sao?”
Trong lúc anh nói, khí thế cuồng bạo cũng lan ra từ người anh.
Chỉ cần đối phương ra tay, chắc chắn anh sẽ dốc toàn lực trước, hơn nữa còn vận dụng sức mạnh của Thiên Tử Kiếm để tung đòn tấn công mạnh nhất với cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề.
Tuy trước đó anh đã có chiến tích hiển hách trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, nhưng bây giờ, anh đang phải đối mặt với cả đám cao thủ nhà họ Tề, đội hình này không hề yếu hơn đội hình của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng khách sạn Trung Châu, thậm chí còn mạnh hơn nữa.
Cả cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề và Quỷ Thủ trước mặt anh đều đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nếu bất cứ ai trong số họ tham gia trận chiến trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu trước đó, cho dù họ không thực hiện được chiến tích như Dương Thanh thì cũng không kém là bao.
Huống hồ, trừ hai cao thủ sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ này ra, xung quanh còn một đám cao thủ nhà họ Tề nữa, một khi họ hợp sức để đối phó với Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải liều mạng thì mới có đường sống.
Cao thủ nhà họ Tề xung quanh cũng phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Bầu không khí hết sức căng thẳng.
Đúng lúc này, Quỷ Thủ bước lên một bước, tức giận quát cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề kia: “Tề Lương, đủ rồi!”
Quỷ Thủ tức giận nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Ông nghe rõ đây, tôi không phải người nhà họ Tề, tôi và nhà họ Tề chỉ có quan hệ hợp tác, ông vẫn chưa có tư cách hạn chế tự do của tôi”.
Tề Lương vẫn không quan tâm tới Quỷ Thủ, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ uy hiếp, trong mắt tràn ngập vẻ cảnh cáo, như đang nói nếu anh dám giở trò, chắc chắn lão ta sẽ khiến anh thấy hối hận.
Sau cùng, Tề Lương vẫn không ra tay.
Lúc này Quỷ Thủ mới nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu đi theo tôi!”
Dương Thanh đi theo Quỷ Thủ, nhanh chóng đến bãi đất trống phía trước.
Sau khi chắc chắn rằng những người khác sẽ không nghe thấy, Quỷ Thủ mới nói: “Nếu cậu muốn thuyết phục tôi phản bội nhà họ Tề, tôi có thể nói cho cậu biết, cậu không cần nói gì đâu. Tốt nhất cậu hãy nghĩ cho kỹ rồi mới quyết định xem sẽ nói với tôi những gì”.
Dương Thanh cười nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, tiền bối đã ngừng ở Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm rồi đúng không?”
Quỷ Thủ nhíu mày nhưng vẫn nói: “Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, có rất nhiều cao thủ không thể đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sau khi đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, thậm chí mất cả đời, chuyện này rất bình thường”.
Dương Thanh nói tiếp: “Nhưng nếu sau khi đạt tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rồi bị thương nặng, đan điền có vết thương cũ thì sao?”
Nghe thấy thế, Quỷ Thủ lập tức biến sắc.
Tuy điều đó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc nhưng vẫn bị Dương Thanh đã lường trước nhận ra.
Quả nhiên đúng như anh đoán, đan điền Quỷ Thủ có vết thương cũ, Dương Thanh nghĩ thầm.
Hồi nãy anh chỉ thăm dò thử thôi, nhưng anh đã nhận ra manh mối từ nét mặt Quỷ Thủ.
Quỷ Thủ híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc cậu định nói gì?”
Quanh người lão ta tản ra sát khí, hình như lão ta đã có ý giết Dương Thanh.
Dương Thanh không hề quan tâm, vẫn mỉm cười, nói: “Tôi còn biết tiền bối làm việc cho nhà họ Tề để đạt được tài nguyên tu luyện từ nhà họ Tề, sau đó mau chóng đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm”.
“Nhưng tiền bối đã làm việc cho nhà họ Tề rất nhiều năm mà nhà họ Tề vẫn giấu giếm, không định coi trọng tiền bối, chỉ ban cho tiền bối chút lợi ích vào thời điểm thích hợp, khiến tiền bối không thể rời khỏi nhà họ Tề”.
“Tiền bối ở lại nhà họ Tề để tìm cơ hội đột phá Thiên Cảnh, cho dù không đột phá được thì cũng có thể chữa lành vết thương cũ trong đan điền”.
“Tiếc rằng tiền bối càng làm việc cho nhà họ Tề lâu, nhà họ Tề càng thấy mình đã nắm thóp được tiền bối, tiền bối lại muốn có thêm nhiều tài nguyên tu luyện để đột phá nên cố gắng cống hiến thật nhiều cho nhà họ Tề để lấy đủ tài nguyên tu luyện”.
“Nhưng tiền bối không biết rằng với mức độ nghiêm trọng của vết thương cũ trong đan điền tiền bối, cho dù tiền bối đạt được đủ tài nguyên tu luyện thì cũng không có hy vọng đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đâu!”
Từng câu Dương Thanh nói khiến sắc mặt Quỷ Thủ dần thay đổi.
Đến khi Dương Thanh nói xong câu cuối, sắc mặt Quỷ Thủ đã khó coi tới cực điểm, lão ta nhìn chằm chằm vào anh bằng đôi mắt đỏ ngầu, sát khí khủng khiếp lan ra từ người lão ta.
Dương Thanh không hề sợ hãi, anh bình tĩnh nói: “Tiền bối, tiền bối cũng biết chuyện gì đã xảy ra trên tầng thượng khách sạn Trung Châu, chắc tiền bối cũng hiểu cho dù tiền bối liều mạng thì cũng chưa chắc đã giết được tôi”.
“Chắc chắn tiền bối đang rất muốn biết tại sao tôi lại biết nhiều như thế, nếu tôi nói cho tiền bối biết đây đều là phân tích và suy đoán của tôi thì tiền bối có tin không?”
Quỷ Thủ cố nén giận, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu nói với tôi những câu này, chắc vẫn còn điều gì chưa nói hết nhỉ?”
Dương Thanh mỉm cười: “Khoảng nửa năm trước, một tiền bối ở thế tục cũng bị hủy hoại đan điền, mất hết võ đạo, nhưng sau đó, đan điền của ông ấy đã được chữa trị”.
“Thật à?”
Câu nói này của Dương Thanh khiến Quỷ Thủ vô cùng kích động, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh gật đầu: “Với khả năng của tiền bối thì có thể dễ dàng điều tra ra, tôi cũng có thể nói cho tiền bối biết, vị tiền bối này của tôi đang ở phủ thành chủ của Thiện Thành tại thế tục, tên Ảnh Tử!”
Quỷ Thủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt nóng rực, nói: “Chỉ cần vết thương cũ ở đan điền của tôi khỏi hẳn, tôi có thể đồng ý bất cứ chuyện gì với cậu! Bao gồm cả việc đối phó với nhà họ Tề ở Hạ Giới giới Cổ Võ!”
Thậm chí lão ta còn không định đi điều tra chuyện này mà tin lời Dương Thanh luôn.
Dương Thanh chỉ chờ câu nói này của Quỷ Thủ, anh mỉm cười: “Tôi có thể bảo đảm sẽ chữa khỏi vết thương cũ ở đan điền tiền bối, hơn nữa tôi cũng không cần tiền bối làm chuyện gì quá đáng cho tôi, chỉ cần tiền bối đồng ý đi theo tôi đến khi tôi có sức chiến đấu Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là được”.
Quỷ Thủ lập tức nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Cậu định kiểm soát tôi cả đời à?”
Dương Thanh nói: “Bảy năm trước, tôi chỉ là người bình thường không có nền tảng võ đạo gì, một năm trước, tôi vẫn chỉ là một cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cảnh, nhưng bây giờ, tôi đã bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm, cũng có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ”.
“Tôi không cần có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, chỉ cần sức chiến đấu đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là được, khi đó tiền bối không cần làm gì cho tôi nữa”.
“Còn tôi lại có thể tìm người giải quyết việc mà tiền bối không làm nổi sau khi cống hiến cho nhà họ Tề mấy chục năm chỉ trong mấy ngày, chẳng lẽ tiền bối vẫn thấy yêu cầu của tôi quá đáng lắm ư?”
Thậm chí ngay cả khi đến Trung Châu, bên cạnh Quỷ Thủ cũng có cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề canh chừng.
Trước câu hỏi của Quỷ Thủ, cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề kia lập tức sầm mặt, hình như cũng không muốn xung đột với Quỷ Thủ, chỉ lạnh lùng nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu hòng đừng giở trò trước mặt tôi, giờ cậu chỉ có một con đường sống thôi, đó là theo chúng tôi về gia tộc Cổ Võ họ Tề”.
Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, lạnh lùng hỏi: “Nếu tôi không đi thì sao?”
Trong lúc anh nói, khí thế cuồng bạo cũng lan ra từ người anh.
Chỉ cần đối phương ra tay, chắc chắn anh sẽ dốc toàn lực trước, hơn nữa còn vận dụng sức mạnh của Thiên Tử Kiếm để tung đòn tấn công mạnh nhất với cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề.
Tuy trước đó anh đã có chiến tích hiển hách trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, nhưng bây giờ, anh đang phải đối mặt với cả đám cao thủ nhà họ Tề, đội hình này không hề yếu hơn đội hình của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng khách sạn Trung Châu, thậm chí còn mạnh hơn nữa.
Cả cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề và Quỷ Thủ trước mặt anh đều đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nếu bất cứ ai trong số họ tham gia trận chiến trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu trước đó, cho dù họ không thực hiện được chiến tích như Dương Thanh thì cũng không kém là bao.
Huống hồ, trừ hai cao thủ sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ này ra, xung quanh còn một đám cao thủ nhà họ Tề nữa, một khi họ hợp sức để đối phó với Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải liều mạng thì mới có đường sống.
Cao thủ nhà họ Tề xung quanh cũng phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Bầu không khí hết sức căng thẳng.
Đúng lúc này, Quỷ Thủ bước lên một bước, tức giận quát cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề kia: “Tề Lương, đủ rồi!”
Quỷ Thủ tức giận nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Ông nghe rõ đây, tôi không phải người nhà họ Tề, tôi và nhà họ Tề chỉ có quan hệ hợp tác, ông vẫn chưa có tư cách hạn chế tự do của tôi”.
Tề Lương vẫn không quan tâm tới Quỷ Thủ, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ uy hiếp, trong mắt tràn ngập vẻ cảnh cáo, như đang nói nếu anh dám giở trò, chắc chắn lão ta sẽ khiến anh thấy hối hận.
Sau cùng, Tề Lương vẫn không ra tay.
Lúc này Quỷ Thủ mới nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu đi theo tôi!”
Dương Thanh đi theo Quỷ Thủ, nhanh chóng đến bãi đất trống phía trước.
Sau khi chắc chắn rằng những người khác sẽ không nghe thấy, Quỷ Thủ mới nói: “Nếu cậu muốn thuyết phục tôi phản bội nhà họ Tề, tôi có thể nói cho cậu biết, cậu không cần nói gì đâu. Tốt nhất cậu hãy nghĩ cho kỹ rồi mới quyết định xem sẽ nói với tôi những gì”.
Dương Thanh cười nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, tiền bối đã ngừng ở Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm rồi đúng không?”
Quỷ Thủ nhíu mày nhưng vẫn nói: “Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, có rất nhiều cao thủ không thể đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm sau khi đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, thậm chí mất cả đời, chuyện này rất bình thường”.
Dương Thanh nói tiếp: “Nhưng nếu sau khi đạt tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rồi bị thương nặng, đan điền có vết thương cũ thì sao?”
Nghe thấy thế, Quỷ Thủ lập tức biến sắc.
Tuy điều đó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc nhưng vẫn bị Dương Thanh đã lường trước nhận ra.
Quả nhiên đúng như anh đoán, đan điền Quỷ Thủ có vết thương cũ, Dương Thanh nghĩ thầm.
Hồi nãy anh chỉ thăm dò thử thôi, nhưng anh đã nhận ra manh mối từ nét mặt Quỷ Thủ.
Quỷ Thủ híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc cậu định nói gì?”
Quanh người lão ta tản ra sát khí, hình như lão ta đã có ý giết Dương Thanh.
Dương Thanh không hề quan tâm, vẫn mỉm cười, nói: “Tôi còn biết tiền bối làm việc cho nhà họ Tề để đạt được tài nguyên tu luyện từ nhà họ Tề, sau đó mau chóng đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm”.
“Nhưng tiền bối đã làm việc cho nhà họ Tề rất nhiều năm mà nhà họ Tề vẫn giấu giếm, không định coi trọng tiền bối, chỉ ban cho tiền bối chút lợi ích vào thời điểm thích hợp, khiến tiền bối không thể rời khỏi nhà họ Tề”.
“Tiền bối ở lại nhà họ Tề để tìm cơ hội đột phá Thiên Cảnh, cho dù không đột phá được thì cũng có thể chữa lành vết thương cũ trong đan điền”.
“Tiếc rằng tiền bối càng làm việc cho nhà họ Tề lâu, nhà họ Tề càng thấy mình đã nắm thóp được tiền bối, tiền bối lại muốn có thêm nhiều tài nguyên tu luyện để đột phá nên cố gắng cống hiến thật nhiều cho nhà họ Tề để lấy đủ tài nguyên tu luyện”.
“Nhưng tiền bối không biết rằng với mức độ nghiêm trọng của vết thương cũ trong đan điền tiền bối, cho dù tiền bối đạt được đủ tài nguyên tu luyện thì cũng không có hy vọng đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đâu!”
Từng câu Dương Thanh nói khiến sắc mặt Quỷ Thủ dần thay đổi.
Đến khi Dương Thanh nói xong câu cuối, sắc mặt Quỷ Thủ đã khó coi tới cực điểm, lão ta nhìn chằm chằm vào anh bằng đôi mắt đỏ ngầu, sát khí khủng khiếp lan ra từ người lão ta.
Dương Thanh không hề sợ hãi, anh bình tĩnh nói: “Tiền bối, tiền bối cũng biết chuyện gì đã xảy ra trên tầng thượng khách sạn Trung Châu, chắc tiền bối cũng hiểu cho dù tiền bối liều mạng thì cũng chưa chắc đã giết được tôi”.
“Chắc chắn tiền bối đang rất muốn biết tại sao tôi lại biết nhiều như thế, nếu tôi nói cho tiền bối biết đây đều là phân tích và suy đoán của tôi thì tiền bối có tin không?”
Quỷ Thủ cố nén giận, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu nói với tôi những câu này, chắc vẫn còn điều gì chưa nói hết nhỉ?”
Dương Thanh mỉm cười: “Khoảng nửa năm trước, một tiền bối ở thế tục cũng bị hủy hoại đan điền, mất hết võ đạo, nhưng sau đó, đan điền của ông ấy đã được chữa trị”.
“Thật à?”
Câu nói này của Dương Thanh khiến Quỷ Thủ vô cùng kích động, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh gật đầu: “Với khả năng của tiền bối thì có thể dễ dàng điều tra ra, tôi cũng có thể nói cho tiền bối biết, vị tiền bối này của tôi đang ở phủ thành chủ của Thiện Thành tại thế tục, tên Ảnh Tử!”
Quỷ Thủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt nóng rực, nói: “Chỉ cần vết thương cũ ở đan điền của tôi khỏi hẳn, tôi có thể đồng ý bất cứ chuyện gì với cậu! Bao gồm cả việc đối phó với nhà họ Tề ở Hạ Giới giới Cổ Võ!”
Thậm chí lão ta còn không định đi điều tra chuyện này mà tin lời Dương Thanh luôn.
Dương Thanh chỉ chờ câu nói này của Quỷ Thủ, anh mỉm cười: “Tôi có thể bảo đảm sẽ chữa khỏi vết thương cũ ở đan điền tiền bối, hơn nữa tôi cũng không cần tiền bối làm chuyện gì quá đáng cho tôi, chỉ cần tiền bối đồng ý đi theo tôi đến khi tôi có sức chiến đấu Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là được”.
Quỷ Thủ lập tức nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Cậu định kiểm soát tôi cả đời à?”
Dương Thanh nói: “Bảy năm trước, tôi chỉ là người bình thường không có nền tảng võ đạo gì, một năm trước, tôi vẫn chỉ là một cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cảnh, nhưng bây giờ, tôi đã bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm, cũng có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ”.
“Tôi không cần có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, chỉ cần sức chiến đấu đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là được, khi đó tiền bối không cần làm gì cho tôi nữa”.
“Còn tôi lại có thể tìm người giải quyết việc mà tiền bối không làm nổi sau khi cống hiến cho nhà họ Tề mấy chục năm chỉ trong mấy ngày, chẳng lẽ tiền bối vẫn thấy yêu cầu của tôi quá đáng lắm ư?”