Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2076-2077
Chương 2076: Kẻ thù của tất cả mọi người
Ánh mắt Dương Thanh không hề dao động, cũng không thấy tự hào vì lời Nhạc Không nói.
Anh hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ, đừng nói là nhà họ Nhạc, cho dù anh gia nhập Thủ Hộ Minh, có lẽ các ông lớn đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ không bỏ qua cho anh.
Đối với các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ, đầu sỏ khiến kết giới giữa thế tục và giới Cổ Võ tan vỡ chính là Dương Thanh.
Huống hồ linh hồn Ma Thần còn đang ở trong người Dương Thanh, rất nhiều ông lớn muốn giết linh hồn Ma Thần.
Cho dù Dương Thanh gia nhập nhà họ Nhạc, một ngày nào đó, khi các ông lớn đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đến nhà họ Nhạc để giết anh, nhà họ Nhạc sẽ đồng ý bảo vệ anh vì thiên phú của anh à?
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Cút khỏi Thánh Cung, ngay và luôn!”
Nụ cười trên mặt Nhạc Không hoàn toàn biến mất, trong mắt anh ta lóe lên sát khí đáng sợ, anh ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu đừng thân lừa ưa nặng, nếu cậu không có võ công xuất chúng, cho dù cậu quỳ xuống xin tôi, tôi cũng không cho cậu cơ hội này đâu”.
Chú Khôn và chú Xương đứng cạnh Nhạc Không, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Tuy họ đã nhìn thấu cảnh giới thực sự của Dương Thanh là Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng theo họ thấy, bí pháp mà Dương Thanh dùng rất mạnh, có thể tăng thực lực tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.
Chú Khôn tức giận nói: “Được cậu Nhạc coi trọng là vinh dự của cậu, nếu thức thời thì mau quỳ xuống phục tùng đi!”
Dương Thanh cũng không bị đối phương uy hiếp, anh chợt hỏi: “Các người có biết ai đã khiến kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ không?”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, ba người nhà họ Nhạc đều sửng sốt, hình như không hiểu tại sao Dương Thanh bỗng dưng hỏi vậy.
“Đương nhiên tôi biết!”
Chú Xương nói: “Người khiến kết giới tan vỡ là Ma Thần - ông lớn từng đứng ở đỉnh của Thượng Giới giới Cổ Võ! Nhưng bây giờ Ma Thần chỉ còn linh hồn, nghe nói linh hồn Ma Thần đã chiếm cơ thể một cao thủ thế tục trẻ tuổi, sau đó xé rách kết giới”.
“Nhưng chuyện này liên quan gì tới cậu?”
Ba người nhà họ Nhạc nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh cũng không trả lời, chỉ cười lạnh.
Ma uy khủng khiếp hơn bỗng bùng nổ từ người anh.
Trong khu vực mà ba người nhà họ Nhạc đang đứng, trọng lực lập tức tăng vọt.
Nhạc Không mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong lập tức biến sắc, anh ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị trọng lực bỗng dưng tăng vọt dồn ép cho nằm rạp ra đất.
Mặt anh ta nện mạnh xuống đất, lập tức đầy máu me.
“Cậu Nhạc!”
Chú Khôn và chú Xương thấy thế, đều vô cùng sợ hãi.
Ngay cả người mạnh như họ cũng cảm nhận được trọng lực đáng sợ, họ chỉ thấy như đang cõng cả ngọn núi.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Tôi cho các người cơ hội cuối để rời đi!”
Giọng anh lạnh thấu xương, dường như khí lạnh cũng lan khắp không gian này.
Chú Khôn bỗng nghĩ tới điều gì đó, lập tức biến sắc, sợ hãi nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu... cậu chính là thanh niên thế tục đã bị linh hồn Ma Thần chiếm cơ thể”.
Lĩnh vực Trọng Lực là một trong những thủ đoạn đặc biệt của Ma Thần.
Đó cũng là một trong số những thủ đoạn khiến người ta kiêng dè nhất, khi hai cao thủ có thực lực ngang nhau giao chiến, nếu một bên dùng lĩnh vực Trọng Lực thì có thể khiến đối phương cảm nhận được áp lực khổng lồ trong chốc lát.
Áp lực trong chốc lát này có thể thay đổi kết quả cuộc chiến ngay tắp lự.
Lúc này, Dương Thanh đã phóng lĩnh vực Trọng Lực ra, điều này nói lên gì chứ?
“Hừ!”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn họ, không nói gì, áp lực khổng lồ kia bỗng biến mất.
Đám người Nhạc Không như trút được gánh nặng, cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Họ đều nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt vô cùng kiêng dè.
Chuyện linh hồn Ma Thần chiếm cơ thể Dương Thanh để đại chiến với các cao thủ của Thủ Hộ Minh, thậm chí còn xé rách kết giới đã lan khắp Hạ Giới giới Cổ Võ.
Các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đều biết chuyện này.
Ngay cả cao thủ Thủ Hộ Minh cũng không giết được Dương Thanh, sao họ giết nổi Dương Thanh chứ?
Đương nhiên, người khiến họ thực sự kiêng dè là linh hồn Ma Thần trong người Dương Thanh, chứ không phải anh.
Dương Thanh chợt nói: “Cho các người một phút, cút khỏi Thánh Cung, bằng không, các người ở lại đây vĩnh viễn đi!”
Ba người Nhạc Không đều rùng mình.
Chú Khôn và chú Xương đều nhìn về phía Nhạc Không.
Nhạc Không cắn chặt răng, khuôn mặt đầy máu trông vô cùng dữ tợn.
Dương Thanh vừa dùng lĩnh vực Trọng Lực để khiến anh ta nằm rạp ra đất, đối với anh ta, đây đúng là sự sỉ nhục.
Nhưng trong người Dương Thanh lại có linh hồn Ma Thần, anh ta không làm gì được anh.
“Chúng ta đi!”
Khi sắp hết một phút, Nhạc Không bỗng cắn răng.
Dương Thanh nhìn ba người rời đi, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt, nhưng sau cùng anh vẫn không đuổi theo.
Nếu anh dốc toàn lực đánh một trận, đúng là sẽ giết được ba người nhà họ Nhạc, nhưng anh cũng phải tiêu hao rất nhiều.
Anh đã trở thành kẻ thù chung của cả Hạ Giới giới Cổ Võ, sẽ phải đối mặt với kẻ địch mạnh bất cứ lúc nào, trước khi ngủ say, linh hồn Ma Thần cũng đã nói với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ dưới Thiên Cảnh Tam Phẩm có thể tới đối phó với Dương Thanh.
Hay nói cách khác, anh sẽ phải đối mặt với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong bất cứ lúc nào.
Giờ anh phải luôn duy trì trạng thái tốt nhất.
Nhạc Không là dòng chính của thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu anh ta chết ở đây thật, chắc chắn nhà họ Nhạc sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.
Hiện giờ anh không muốn dây vào quá nhiều kẻ địch mạnh.
“Cậu Thanh, cảm ơn cậu đã cứu mạng!”
Đúng lúc này, Lục Bán Liên dẫn cao thủ Thánh Cung tới, chắp tay với Dương Thanh.
Người của Thánh Cung đều có vẻ cảm kích.
Nếu không có Dương Thanh, hôm nay Thánh Cung sẽ xong đời.
Dương Thanh khẽ gật đầu, nhìn về phía Lục Bán Liên: “Tốt nhất các vị nên chuẩn bị tâm lý, giờ kết giới đã tan vỡ, thế lực ở giới Cổ Võ đã bắt đầu phân chia lãnh thổ của thế tục, chắc chắn Ma Sơn sẽ bị rất nhiều thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ nhòm ngó, hôm nay người nhà họ Nhạc đi rồi, nhưng có lẽ vẫn sẽ có thế lực khác của giới Cổ Võ tới Thánh Cung”.
Anh cũng không nói bừa, mà đang trình bày sự thật.
Nghe thấy anh nói thế, sắc mặt người của Thánh Cung trắng bệch.
Họ hiểu Dương Thanh cũng không nói quá, kết giới chưa tan vỡ mà thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đã tới Thánh Cung rồi.
“Nếu Thánh Cung gặp nguy tiếp, mong cậu Thanh ra tay giúp đỡ, Thánh Cung sẽ cảm tạ hậu hĩnh!”
Lục Bán Liên nhìn về phía Dương Thanh với vẻ cầu khẩn.
Dương Thanh lắc đầu với vẻ cay đắng: “Rất xin lỗi! Tôi không thể đồng ý được! Nếu tôi ra mặt giúp Thánh Cung thì chỉ khiến Thánh Cung gặp tai họa lớn hơn mà thôi”.
Nói đến đây, nét mặt Dương Thanh trở nên nghiêm nghị, anh ngẩng đầu nhìn kết giới đã biến mất trên vùng trời Thánh Cung, trầm giọng nói: “Dù sao kết giới cũng tan vỡ vì tôi, tôi đã trở thành kẻ thù chung của cả Hạ Giới giới Cổ Võ!”
Nghe thấy thế, Lục Bán Liên thở dài, đương nhiên bà ta hiểu ý Dương Thanh.
Hồi nãy bà ta thấy Dương Thanh dọa được người nhà họ Nhạc nên mới ôm hy vọng về anh, bây giờ bình tĩnh lại, bà ta mới nhận ra, đúng như Dương Thanh nói, nếu anh giúp Thánh Cung thì chỉ khiến Thánh Cung gặp tai họa lớn hơn.
Lục Bán Liên thở dài, nhìn về phía Dương Thanh: “Có lẽ cậu không phải kẻ thù chung của Hạ Giới giới Cổ Võ đâu, mà là kẻ thù của tất cả mọi người!”
Dương Thanh sửng sốt.
Lục Bán Liên nói tiếp: “Kết giới đã tan vỡ, linh khí ở Hạ Giới giới Cổ Võ bị thế tục làm loãng, tốc độ tu luyện của cao thủ ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ giảm mạnh, thế nên cậu cũng bị tất cả cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ căm thù”.
“Còn với cao thủ thế tục, nếu kết giới tan vỡ thì họ sẽ phải đối mặt với sự xâm lược của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, họ sẽ vừa hưởng thụ nồng độ linh khí tăng vọt vì kết giới tan vỡ, vừa căm thù cậu - ‘đầu sỏ’ đã khiến kết giới tan vỡ”.
Chương 2077: Võ Tông thần phục
Lục Bán Liên sợ Dương Thanh hiểu lầm, vội giải thích thêm: “Thánh Cung chưa bao giờ coi cậu là đầu sỏ mang lại nguy hiểm cho thế tục, hôm nay cậu Thanh ra tay giúp đỡ, Thánh Cung chúng tôi vô cùng cảm kích!”
“Nếu sau này cần đến Thánh Cung, mong cậu Thanh cứ mở lời”.
Dương Thanh khẽ gật đầu: “Nếu cần, chắc chắn tôi sẽ nói!”
Giờ thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã bắt đầu tiến vào thế tục, Dương Thanh rất vui vì Thánh Cung vẫn sẵn lòng đứng về phía anh lúc này.
Anh không khỏi nhìn về phía Lệ Trần vẫn đang tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm khắp Thánh Cung.
Từ đôi mắt đỏ hoe của Lệ Trần thì có thể đoán được, Lệ Trần không tìm thấy linh hồn Bùi Thiên Âm.
Lục Bán Liên chợt hỏi: “Tông chủ Lệ đang làm gì thế?”
Dương Thanh không trả lời câu hỏi này, mà hỏi: “Tiền bối Lục, tông chủ Bùi tu luyện Luân Hồi Đạo, liệu bà ấy còn cơ hội chuyển kiếp sống lại không?”
Lục Bán Liên thở dài, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Đúng là tông chủ tu luyện Luân Hồi Đạo, nhưng chỉ khi tu luyện bình thường thì mới có thể chuyển kiếp sống lại, tông chủ đã dùng Luân Hồi Đạo của mình để chuyển sức sống cho tông chủ Lệ”.
“Một khi thi triển bí pháp này, chẳng những cơ thể tan vỡ mà linh hồn cũng sẽ tan biến, tông chủ... đã hoàn toàn biến mất khỏi cõi đời”.
Nói đến đây, Lục Bán Liên rơi nước mắt.
Người của Thánh Cung đều có vẻ bi thương.
Dương Thanh lập tức im lặng, anh nhìn về phía Lệ Trần vẫn đang điên cuồng tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm, trong mắt tràn ngập vẻ không đành lòng.
Anh bước tới bên Lệ Trần, chợt nói: “Tiền bối, từ bỏ đi!”
Lệ Trần run rẩy, căm tức nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ ngầu, hét lớn: “Cậu nói gì? Bảo tôi từ bỏ ư? Cậu cũng biết Thiên Âm đã dùng mạng sống của bà ấy để đổi lấy tính mạng thấp hèn của tôi còn gì? Cậu bảo tôi từ bỏ? Cậu nói cho tôi biết, từ bỏ kiểu gì đây?”
Ma uy cuồn cuộn quanh người lão, trông lão như ma đầu thực thụ.
Nếu Dương Thanh không có thực lực mạnh mẽ, có lẽ đã bị thương vì ma uy từ Lệ Trần rồi.
Khí thế ôn hòa lan ra từ người Dương Thanh, lập tức áp đảo ma uy của Lệ Trần.
Đôi mắt đỏ ngầu của Lệ Trần dần bình thường trở lại.
Lệ Trần bỗng cắn răng: “Tôi không tin với thực lực của tôi ngày hôm nay mà vẫn không tìm thấy bà ấy”.
Lão nói rồi quay người rời đi, tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm khắp Thánh Cung như người điên.
Dương Thanh biết cái chết của Bùi Thiên Âm đã mang lại cú sốc nặng nề cho Lệ Trần, rốt cuộc Lệ Trần có thể vượt qua chướng ngại trong lòng không thì chỉ có thể dựa vào bản thân lão.
Dương Thanh vốn định nhờ Lệ Trần giúp mình tìm kiếm vật cực lạnh cho Mã Siêu, nhưng giờ xem ra không còn hy vọng nữa.
Lục Bán Liên bước đến bên Dương Thanh, nhìn dáng vẻ như phát điên của Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, thở dài: “Tông chủ Lệ và tông chủ Bùi có tình cảm sâu đậm, nhưng tông chủ Bùi đã hoàn toàn tan biến, sao ông ấy tìm được linh hồn tông chủ Bùi đây?”
Dương Thanh nói: “Hai người đã từng yêu nhau như thế, rõ ràng họ đều yêu đối phương nhưng lại giận hờn nhau cả cuộc đời”.
Lục Bán Liên lau nước mắt ở khóe mắt, nói: “Đúng thế! Sau bao năm, mỗi khi tông chủ Lệ gặp nguy hiểm, tuy tông chủ Bùi bảo muốn Lệ Trần chết, nhưng thật ra lại rất lo lắng”.
“Chẳng hạn như mấy hôm trước, khi Ma Tông gặp nguy, các thế lực hàng đầu Ma Sơn đều nhòm ngó Ma Tông, chỉ mình tông chủ Bùi liều lĩnh tới Ma Tông giúp đỡ”.
Sau khi nói mấy câu với Lục Bán Liên, Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối Lục, tiền bối biết ở đâu có vật cực lạnh không?”
Lục Bán Liên là đại trưởng lão Thánh Cung, kiến thức rộng rãi, có lẽ sẽ biết tin tức về vật cực lạnh.
“Vật cực lạnh?”
Lục Bán Liên nhíu mày, trầm tư một lúc lâu rồi lắc đầu: “Tôi chưa bao giờ nghe nói về vật cực lạnh, nếu cậu Thanh muốn tìm vật cực lạnh, có lẽ nên thử đến Võ Tông!”
Dương Thanh hơi kinh ngạc, nói: “Ý tiền bối Lục là có lẽ ở Võ Tông có vật cực lạnh à?”
Lục Bán Liên gật đầu: “Võ Tông là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, cũng là thế lực duy nhất còn dấu ấn của thần, dấu ấn của thần ở Võ Tông chính là phân thân do Võ Thần để lại”.
“Nếu mời được phân thân của Võ Thần xuất hiện, với kiến thức của Võ Thần, chắc chắn sẽ biết nên tìm vật cực lạnh ở đâu”.
Trước đó Lệ Trần đã nói chuyện về dấu ấn của thần cho Dương Thanh biết, còn bảo chỉ khi anh ở Võ Tông thì mới đối phó được phiền phức từ Hạ Giới giới Cổ Võ.
“Cảm ơn tiền bối Lục!”
Dương Thanh cảm ơn rồi nhìn về phía Lệ Trần, nói với Lục Bán Liên: “Có lẽ tiền bối Lệ sẽ ở lại Thánh Cung một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian này, phiền tiền bối để ý đến ông ấy”.
Lục Bán Liên vội nói: “Cậu Thanh cứ yên tâm, cho dù cậu Thanh không nhắc, chỉ riêng với ân tình tông chủ Lệ đã tiếp nhận thiên kiếp thay tông chủ Bùi, Thánh Cung cũng sẽ chăm sóc tông chủ Lệ”.
Dương Thanh khẽ gật đầu, nói ngay: “Tôi vẫn còn chuyện quan trọng, tôi đi trước, nếu sau này Thánh Cung gặp phiền phức, tiền bối Lục nhớ liên lạc với tôi, chắc chắn tôi sẽ đến bằng tốc độ nhanh nhất”.
Trong mắt Lục Bán Liên tràn ngập vẻ cảm kích, bà ta nói: “Vậy cảm ơn cậu Thanh”.
Cao thủ nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ vừa bị Dương Thanh đuổi khỏi Thánh Cung, đây chỉ là khởi đầu, không ai biết liệu thế lực khác ở Hạ Giới giới Cổ Võ có để mắt tới Thánh Cung không, hay nhà họ Nhạc có cử nhiều cao thủ mạnh hơn đến Thánh Cung không, mọi chuyện đều là ẩn số.
Sau khi một mình rời khỏi Thánh Cung, Dương Thanh tới Võ Tông ở Bắc Vực Ma Sơn.
Trong phòng tông chủ, Võ Tông.
Nơi này là phòng của tông chủ Võ Tông, Đỗ Trọng đích thân rót trà cho Dương Thanh, nhìn về phía Dương Thanh: “Xem ra cậu Thanh đã hóa giải được mối nguy của Ma Tông rồi”.
Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: “Mối nguy của Ma Tông không đến từ thế tục, mà từ việc cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không ngừng tiến vào thế tục sau khi kết giới tan vỡ”.
“Giờ các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã bắt đầu tiến vào thế tục, Thánh Cung đã gặp người nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ rồi”.
Đỗ Trọng cũng không bất ngờ, nét mặt ông ta trở nên nghiêm nghị, ông ta nhấp một ngụm trà, nhìn về phía Dương Thanh: “Tôi quyết định rồi, sau này Võ Tông chỉ nghe lệnh cậu Thanh, nếu cậu cần dùng đến Võ Tông thì cứ nói”.
Dương Thanh hơi bất ngờ, kinh ngạc nhìn Đỗ Trọng: “Tôi đã trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, chẳng lẽ tông chủ Đỗ không sợ việc quá thân thiết với tôi sẽ mang lại tai họa cho Võ Tông ư?”
Ánh mắt Đỗ Trọng không hề dao động, ông ta bình tĩnh hỏi lại: “Cho dù chúng tôi tránh xa cậu Thanh, chẳng lẽ Võ Tông sẽ không bị thế lực hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ nhòm ngó à?”
Dương Thanh sửng sốt, lập tức hiểu ý Đỗ Trọng.
Đỗ Trọng nói tiếp: “Loạn thế tạo anh hùng, giờ kết giới đã tan vỡ, là lúc hỗn loạn nhất, thân thiết với cậu rất nguy hiểm, nhưng thông thường, lợi ích lại có quan hệ trực tiếp với nguy hiểm, nếu Võ Tông muốn có vị trí trong thế giới mới, nhất định phải thay đổi”.
“Cho dù Võ Tông tránh xa cậu Thanh thì vẫn sẽ có thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ để mắt tới Võ Tông, với thực lực của Võ Tông, bất kể là thế lực nào ở Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ cần thế lực này có cao thủ Thiên Cảnh là đã có thể dễ dàng tiêu diệt Võ Tông rồi”.
“Nếu đã vậy, chi bằng Võ Tông chọn cậu, tôi tin chắc cậu không phải người bình thường, giờ sóng gió đã nổi lên, chắc chắn cậu sẽ bay cao!”
“Ngoài ra, tôi chọn cậu cũng vì một điều quan trọng nhất, tôi tin vào nhân phẩm của cậu!”
Đỗ Trọng nói rồi bỗng đứng dậy, quỳ một chân, cúi đầu: “Từ hôm nay, Võ Tông chỉ nghe lệnh cậu Thanh, mọi người trong Võ Tông đều sẵn sàng làm theo lời cậu!”
Ánh mắt Dương Thanh không hề dao động, cũng không thấy tự hào vì lời Nhạc Không nói.
Anh hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ, đừng nói là nhà họ Nhạc, cho dù anh gia nhập Thủ Hộ Minh, có lẽ các ông lớn đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ không bỏ qua cho anh.
Đối với các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ, đầu sỏ khiến kết giới giữa thế tục và giới Cổ Võ tan vỡ chính là Dương Thanh.
Huống hồ linh hồn Ma Thần còn đang ở trong người Dương Thanh, rất nhiều ông lớn muốn giết linh hồn Ma Thần.
Cho dù Dương Thanh gia nhập nhà họ Nhạc, một ngày nào đó, khi các ông lớn đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đến nhà họ Nhạc để giết anh, nhà họ Nhạc sẽ đồng ý bảo vệ anh vì thiên phú của anh à?
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Cút khỏi Thánh Cung, ngay và luôn!”
Nụ cười trên mặt Nhạc Không hoàn toàn biến mất, trong mắt anh ta lóe lên sát khí đáng sợ, anh ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu đừng thân lừa ưa nặng, nếu cậu không có võ công xuất chúng, cho dù cậu quỳ xuống xin tôi, tôi cũng không cho cậu cơ hội này đâu”.
Chú Khôn và chú Xương đứng cạnh Nhạc Không, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Tuy họ đã nhìn thấu cảnh giới thực sự của Dương Thanh là Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng theo họ thấy, bí pháp mà Dương Thanh dùng rất mạnh, có thể tăng thực lực tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.
Chú Khôn tức giận nói: “Được cậu Nhạc coi trọng là vinh dự của cậu, nếu thức thời thì mau quỳ xuống phục tùng đi!”
Dương Thanh cũng không bị đối phương uy hiếp, anh chợt hỏi: “Các người có biết ai đã khiến kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ không?”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, ba người nhà họ Nhạc đều sửng sốt, hình như không hiểu tại sao Dương Thanh bỗng dưng hỏi vậy.
“Đương nhiên tôi biết!”
Chú Xương nói: “Người khiến kết giới tan vỡ là Ma Thần - ông lớn từng đứng ở đỉnh của Thượng Giới giới Cổ Võ! Nhưng bây giờ Ma Thần chỉ còn linh hồn, nghe nói linh hồn Ma Thần đã chiếm cơ thể một cao thủ thế tục trẻ tuổi, sau đó xé rách kết giới”.
“Nhưng chuyện này liên quan gì tới cậu?”
Ba người nhà họ Nhạc nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh cũng không trả lời, chỉ cười lạnh.
Ma uy khủng khiếp hơn bỗng bùng nổ từ người anh.
Trong khu vực mà ba người nhà họ Nhạc đang đứng, trọng lực lập tức tăng vọt.
Nhạc Không mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong lập tức biến sắc, anh ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị trọng lực bỗng dưng tăng vọt dồn ép cho nằm rạp ra đất.
Mặt anh ta nện mạnh xuống đất, lập tức đầy máu me.
“Cậu Nhạc!”
Chú Khôn và chú Xương thấy thế, đều vô cùng sợ hãi.
Ngay cả người mạnh như họ cũng cảm nhận được trọng lực đáng sợ, họ chỉ thấy như đang cõng cả ngọn núi.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Tôi cho các người cơ hội cuối để rời đi!”
Giọng anh lạnh thấu xương, dường như khí lạnh cũng lan khắp không gian này.
Chú Khôn bỗng nghĩ tới điều gì đó, lập tức biến sắc, sợ hãi nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu... cậu chính là thanh niên thế tục đã bị linh hồn Ma Thần chiếm cơ thể”.
Lĩnh vực Trọng Lực là một trong những thủ đoạn đặc biệt của Ma Thần.
Đó cũng là một trong số những thủ đoạn khiến người ta kiêng dè nhất, khi hai cao thủ có thực lực ngang nhau giao chiến, nếu một bên dùng lĩnh vực Trọng Lực thì có thể khiến đối phương cảm nhận được áp lực khổng lồ trong chốc lát.
Áp lực trong chốc lát này có thể thay đổi kết quả cuộc chiến ngay tắp lự.
Lúc này, Dương Thanh đã phóng lĩnh vực Trọng Lực ra, điều này nói lên gì chứ?
“Hừ!”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn họ, không nói gì, áp lực khổng lồ kia bỗng biến mất.
Đám người Nhạc Không như trút được gánh nặng, cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Họ đều nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt vô cùng kiêng dè.
Chuyện linh hồn Ma Thần chiếm cơ thể Dương Thanh để đại chiến với các cao thủ của Thủ Hộ Minh, thậm chí còn xé rách kết giới đã lan khắp Hạ Giới giới Cổ Võ.
Các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đều biết chuyện này.
Ngay cả cao thủ Thủ Hộ Minh cũng không giết được Dương Thanh, sao họ giết nổi Dương Thanh chứ?
Đương nhiên, người khiến họ thực sự kiêng dè là linh hồn Ma Thần trong người Dương Thanh, chứ không phải anh.
Dương Thanh chợt nói: “Cho các người một phút, cút khỏi Thánh Cung, bằng không, các người ở lại đây vĩnh viễn đi!”
Ba người Nhạc Không đều rùng mình.
Chú Khôn và chú Xương đều nhìn về phía Nhạc Không.
Nhạc Không cắn chặt răng, khuôn mặt đầy máu trông vô cùng dữ tợn.
Dương Thanh vừa dùng lĩnh vực Trọng Lực để khiến anh ta nằm rạp ra đất, đối với anh ta, đây đúng là sự sỉ nhục.
Nhưng trong người Dương Thanh lại có linh hồn Ma Thần, anh ta không làm gì được anh.
“Chúng ta đi!”
Khi sắp hết một phút, Nhạc Không bỗng cắn răng.
Dương Thanh nhìn ba người rời đi, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt, nhưng sau cùng anh vẫn không đuổi theo.
Nếu anh dốc toàn lực đánh một trận, đúng là sẽ giết được ba người nhà họ Nhạc, nhưng anh cũng phải tiêu hao rất nhiều.
Anh đã trở thành kẻ thù chung của cả Hạ Giới giới Cổ Võ, sẽ phải đối mặt với kẻ địch mạnh bất cứ lúc nào, trước khi ngủ say, linh hồn Ma Thần cũng đã nói với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ dưới Thiên Cảnh Tam Phẩm có thể tới đối phó với Dương Thanh.
Hay nói cách khác, anh sẽ phải đối mặt với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong bất cứ lúc nào.
Giờ anh phải luôn duy trì trạng thái tốt nhất.
Nhạc Không là dòng chính của thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu anh ta chết ở đây thật, chắc chắn nhà họ Nhạc sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.
Hiện giờ anh không muốn dây vào quá nhiều kẻ địch mạnh.
“Cậu Thanh, cảm ơn cậu đã cứu mạng!”
Đúng lúc này, Lục Bán Liên dẫn cao thủ Thánh Cung tới, chắp tay với Dương Thanh.
Người của Thánh Cung đều có vẻ cảm kích.
Nếu không có Dương Thanh, hôm nay Thánh Cung sẽ xong đời.
Dương Thanh khẽ gật đầu, nhìn về phía Lục Bán Liên: “Tốt nhất các vị nên chuẩn bị tâm lý, giờ kết giới đã tan vỡ, thế lực ở giới Cổ Võ đã bắt đầu phân chia lãnh thổ của thế tục, chắc chắn Ma Sơn sẽ bị rất nhiều thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ nhòm ngó, hôm nay người nhà họ Nhạc đi rồi, nhưng có lẽ vẫn sẽ có thế lực khác của giới Cổ Võ tới Thánh Cung”.
Anh cũng không nói bừa, mà đang trình bày sự thật.
Nghe thấy anh nói thế, sắc mặt người của Thánh Cung trắng bệch.
Họ hiểu Dương Thanh cũng không nói quá, kết giới chưa tan vỡ mà thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đã tới Thánh Cung rồi.
“Nếu Thánh Cung gặp nguy tiếp, mong cậu Thanh ra tay giúp đỡ, Thánh Cung sẽ cảm tạ hậu hĩnh!”
Lục Bán Liên nhìn về phía Dương Thanh với vẻ cầu khẩn.
Dương Thanh lắc đầu với vẻ cay đắng: “Rất xin lỗi! Tôi không thể đồng ý được! Nếu tôi ra mặt giúp Thánh Cung thì chỉ khiến Thánh Cung gặp tai họa lớn hơn mà thôi”.
Nói đến đây, nét mặt Dương Thanh trở nên nghiêm nghị, anh ngẩng đầu nhìn kết giới đã biến mất trên vùng trời Thánh Cung, trầm giọng nói: “Dù sao kết giới cũng tan vỡ vì tôi, tôi đã trở thành kẻ thù chung của cả Hạ Giới giới Cổ Võ!”
Nghe thấy thế, Lục Bán Liên thở dài, đương nhiên bà ta hiểu ý Dương Thanh.
Hồi nãy bà ta thấy Dương Thanh dọa được người nhà họ Nhạc nên mới ôm hy vọng về anh, bây giờ bình tĩnh lại, bà ta mới nhận ra, đúng như Dương Thanh nói, nếu anh giúp Thánh Cung thì chỉ khiến Thánh Cung gặp tai họa lớn hơn.
Lục Bán Liên thở dài, nhìn về phía Dương Thanh: “Có lẽ cậu không phải kẻ thù chung của Hạ Giới giới Cổ Võ đâu, mà là kẻ thù của tất cả mọi người!”
Dương Thanh sửng sốt.
Lục Bán Liên nói tiếp: “Kết giới đã tan vỡ, linh khí ở Hạ Giới giới Cổ Võ bị thế tục làm loãng, tốc độ tu luyện của cao thủ ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ giảm mạnh, thế nên cậu cũng bị tất cả cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ căm thù”.
“Còn với cao thủ thế tục, nếu kết giới tan vỡ thì họ sẽ phải đối mặt với sự xâm lược của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, họ sẽ vừa hưởng thụ nồng độ linh khí tăng vọt vì kết giới tan vỡ, vừa căm thù cậu - ‘đầu sỏ’ đã khiến kết giới tan vỡ”.
Chương 2077: Võ Tông thần phục
Lục Bán Liên sợ Dương Thanh hiểu lầm, vội giải thích thêm: “Thánh Cung chưa bao giờ coi cậu là đầu sỏ mang lại nguy hiểm cho thế tục, hôm nay cậu Thanh ra tay giúp đỡ, Thánh Cung chúng tôi vô cùng cảm kích!”
“Nếu sau này cần đến Thánh Cung, mong cậu Thanh cứ mở lời”.
Dương Thanh khẽ gật đầu: “Nếu cần, chắc chắn tôi sẽ nói!”
Giờ thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã bắt đầu tiến vào thế tục, Dương Thanh rất vui vì Thánh Cung vẫn sẵn lòng đứng về phía anh lúc này.
Anh không khỏi nhìn về phía Lệ Trần vẫn đang tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm khắp Thánh Cung.
Từ đôi mắt đỏ hoe của Lệ Trần thì có thể đoán được, Lệ Trần không tìm thấy linh hồn Bùi Thiên Âm.
Lục Bán Liên chợt hỏi: “Tông chủ Lệ đang làm gì thế?”
Dương Thanh không trả lời câu hỏi này, mà hỏi: “Tiền bối Lục, tông chủ Bùi tu luyện Luân Hồi Đạo, liệu bà ấy còn cơ hội chuyển kiếp sống lại không?”
Lục Bán Liên thở dài, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Đúng là tông chủ tu luyện Luân Hồi Đạo, nhưng chỉ khi tu luyện bình thường thì mới có thể chuyển kiếp sống lại, tông chủ đã dùng Luân Hồi Đạo của mình để chuyển sức sống cho tông chủ Lệ”.
“Một khi thi triển bí pháp này, chẳng những cơ thể tan vỡ mà linh hồn cũng sẽ tan biến, tông chủ... đã hoàn toàn biến mất khỏi cõi đời”.
Nói đến đây, Lục Bán Liên rơi nước mắt.
Người của Thánh Cung đều có vẻ bi thương.
Dương Thanh lập tức im lặng, anh nhìn về phía Lệ Trần vẫn đang điên cuồng tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm, trong mắt tràn ngập vẻ không đành lòng.
Anh bước tới bên Lệ Trần, chợt nói: “Tiền bối, từ bỏ đi!”
Lệ Trần run rẩy, căm tức nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ ngầu, hét lớn: “Cậu nói gì? Bảo tôi từ bỏ ư? Cậu cũng biết Thiên Âm đã dùng mạng sống của bà ấy để đổi lấy tính mạng thấp hèn của tôi còn gì? Cậu bảo tôi từ bỏ? Cậu nói cho tôi biết, từ bỏ kiểu gì đây?”
Ma uy cuồn cuộn quanh người lão, trông lão như ma đầu thực thụ.
Nếu Dương Thanh không có thực lực mạnh mẽ, có lẽ đã bị thương vì ma uy từ Lệ Trần rồi.
Khí thế ôn hòa lan ra từ người Dương Thanh, lập tức áp đảo ma uy của Lệ Trần.
Đôi mắt đỏ ngầu của Lệ Trần dần bình thường trở lại.
Lệ Trần bỗng cắn răng: “Tôi không tin với thực lực của tôi ngày hôm nay mà vẫn không tìm thấy bà ấy”.
Lão nói rồi quay người rời đi, tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm khắp Thánh Cung như người điên.
Dương Thanh biết cái chết của Bùi Thiên Âm đã mang lại cú sốc nặng nề cho Lệ Trần, rốt cuộc Lệ Trần có thể vượt qua chướng ngại trong lòng không thì chỉ có thể dựa vào bản thân lão.
Dương Thanh vốn định nhờ Lệ Trần giúp mình tìm kiếm vật cực lạnh cho Mã Siêu, nhưng giờ xem ra không còn hy vọng nữa.
Lục Bán Liên bước đến bên Dương Thanh, nhìn dáng vẻ như phát điên của Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, thở dài: “Tông chủ Lệ và tông chủ Bùi có tình cảm sâu đậm, nhưng tông chủ Bùi đã hoàn toàn tan biến, sao ông ấy tìm được linh hồn tông chủ Bùi đây?”
Dương Thanh nói: “Hai người đã từng yêu nhau như thế, rõ ràng họ đều yêu đối phương nhưng lại giận hờn nhau cả cuộc đời”.
Lục Bán Liên lau nước mắt ở khóe mắt, nói: “Đúng thế! Sau bao năm, mỗi khi tông chủ Lệ gặp nguy hiểm, tuy tông chủ Bùi bảo muốn Lệ Trần chết, nhưng thật ra lại rất lo lắng”.
“Chẳng hạn như mấy hôm trước, khi Ma Tông gặp nguy, các thế lực hàng đầu Ma Sơn đều nhòm ngó Ma Tông, chỉ mình tông chủ Bùi liều lĩnh tới Ma Tông giúp đỡ”.
Sau khi nói mấy câu với Lục Bán Liên, Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối Lục, tiền bối biết ở đâu có vật cực lạnh không?”
Lục Bán Liên là đại trưởng lão Thánh Cung, kiến thức rộng rãi, có lẽ sẽ biết tin tức về vật cực lạnh.
“Vật cực lạnh?”
Lục Bán Liên nhíu mày, trầm tư một lúc lâu rồi lắc đầu: “Tôi chưa bao giờ nghe nói về vật cực lạnh, nếu cậu Thanh muốn tìm vật cực lạnh, có lẽ nên thử đến Võ Tông!”
Dương Thanh hơi kinh ngạc, nói: “Ý tiền bối Lục là có lẽ ở Võ Tông có vật cực lạnh à?”
Lục Bán Liên gật đầu: “Võ Tông là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, cũng là thế lực duy nhất còn dấu ấn của thần, dấu ấn của thần ở Võ Tông chính là phân thân do Võ Thần để lại”.
“Nếu mời được phân thân của Võ Thần xuất hiện, với kiến thức của Võ Thần, chắc chắn sẽ biết nên tìm vật cực lạnh ở đâu”.
Trước đó Lệ Trần đã nói chuyện về dấu ấn của thần cho Dương Thanh biết, còn bảo chỉ khi anh ở Võ Tông thì mới đối phó được phiền phức từ Hạ Giới giới Cổ Võ.
“Cảm ơn tiền bối Lục!”
Dương Thanh cảm ơn rồi nhìn về phía Lệ Trần, nói với Lục Bán Liên: “Có lẽ tiền bối Lệ sẽ ở lại Thánh Cung một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian này, phiền tiền bối để ý đến ông ấy”.
Lục Bán Liên vội nói: “Cậu Thanh cứ yên tâm, cho dù cậu Thanh không nhắc, chỉ riêng với ân tình tông chủ Lệ đã tiếp nhận thiên kiếp thay tông chủ Bùi, Thánh Cung cũng sẽ chăm sóc tông chủ Lệ”.
Dương Thanh khẽ gật đầu, nói ngay: “Tôi vẫn còn chuyện quan trọng, tôi đi trước, nếu sau này Thánh Cung gặp phiền phức, tiền bối Lục nhớ liên lạc với tôi, chắc chắn tôi sẽ đến bằng tốc độ nhanh nhất”.
Trong mắt Lục Bán Liên tràn ngập vẻ cảm kích, bà ta nói: “Vậy cảm ơn cậu Thanh”.
Cao thủ nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ vừa bị Dương Thanh đuổi khỏi Thánh Cung, đây chỉ là khởi đầu, không ai biết liệu thế lực khác ở Hạ Giới giới Cổ Võ có để mắt tới Thánh Cung không, hay nhà họ Nhạc có cử nhiều cao thủ mạnh hơn đến Thánh Cung không, mọi chuyện đều là ẩn số.
Sau khi một mình rời khỏi Thánh Cung, Dương Thanh tới Võ Tông ở Bắc Vực Ma Sơn.
Trong phòng tông chủ, Võ Tông.
Nơi này là phòng của tông chủ Võ Tông, Đỗ Trọng đích thân rót trà cho Dương Thanh, nhìn về phía Dương Thanh: “Xem ra cậu Thanh đã hóa giải được mối nguy của Ma Tông rồi”.
Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: “Mối nguy của Ma Tông không đến từ thế tục, mà từ việc cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không ngừng tiến vào thế tục sau khi kết giới tan vỡ”.
“Giờ các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã bắt đầu tiến vào thế tục, Thánh Cung đã gặp người nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ rồi”.
Đỗ Trọng cũng không bất ngờ, nét mặt ông ta trở nên nghiêm nghị, ông ta nhấp một ngụm trà, nhìn về phía Dương Thanh: “Tôi quyết định rồi, sau này Võ Tông chỉ nghe lệnh cậu Thanh, nếu cậu cần dùng đến Võ Tông thì cứ nói”.
Dương Thanh hơi bất ngờ, kinh ngạc nhìn Đỗ Trọng: “Tôi đã trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, chẳng lẽ tông chủ Đỗ không sợ việc quá thân thiết với tôi sẽ mang lại tai họa cho Võ Tông ư?”
Ánh mắt Đỗ Trọng không hề dao động, ông ta bình tĩnh hỏi lại: “Cho dù chúng tôi tránh xa cậu Thanh, chẳng lẽ Võ Tông sẽ không bị thế lực hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ nhòm ngó à?”
Dương Thanh sửng sốt, lập tức hiểu ý Đỗ Trọng.
Đỗ Trọng nói tiếp: “Loạn thế tạo anh hùng, giờ kết giới đã tan vỡ, là lúc hỗn loạn nhất, thân thiết với cậu rất nguy hiểm, nhưng thông thường, lợi ích lại có quan hệ trực tiếp với nguy hiểm, nếu Võ Tông muốn có vị trí trong thế giới mới, nhất định phải thay đổi”.
“Cho dù Võ Tông tránh xa cậu Thanh thì vẫn sẽ có thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ để mắt tới Võ Tông, với thực lực của Võ Tông, bất kể là thế lực nào ở Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ cần thế lực này có cao thủ Thiên Cảnh là đã có thể dễ dàng tiêu diệt Võ Tông rồi”.
“Nếu đã vậy, chi bằng Võ Tông chọn cậu, tôi tin chắc cậu không phải người bình thường, giờ sóng gió đã nổi lên, chắc chắn cậu sẽ bay cao!”
“Ngoài ra, tôi chọn cậu cũng vì một điều quan trọng nhất, tôi tin vào nhân phẩm của cậu!”
Đỗ Trọng nói rồi bỗng đứng dậy, quỳ một chân, cúi đầu: “Từ hôm nay, Võ Tông chỉ nghe lệnh cậu Thanh, mọi người trong Võ Tông đều sẵn sàng làm theo lời cậu!”
Last edited: