Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2020: Chắc chắn phải chết
“Bà không phải mẹ tôi! Rốt cuộc bà là ai?”
Dương Thanh bỗng đẩy người phụ nữ ra, tức giận hỏi.
Người phụ nữ nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đẫm lệ, nghẹn ngào nói: “Thanh à, mẹ đây mà, con không nhận ra mẹ ư?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Mẹ tôi qua đời từ lâu rồi, chính tôi đã tận mắt thấy mẹ tôi rời khỏi thế gian, cũng tự tay chôn cất bà ấy, sao bà ấy còn sống được?”
Mắt Dương Thanh đỏ hoe, khi nhớ tới cảnh mẹ qua đời, lửa giận khó hiểu bỗng bùng lên trong người anh.
Anh rất mong người phụ nữ trước mặt chính là mẹ mình, nhưng anh biết rõ không thể có chuyện đó.
Người phụ nữ cuống lên, vội giải thích: “Thanh à, đúng là mẹ đây mà, mẹ chưa chết, vẫn đang sống đây! Thanh, con không nhận ra mẹ thật à?”
Người phụ nữ nói rồi lại nhào về phía Dương Thanh, định ôm anh.
Dương Thanh lùi lại mấy bước, người phụ nữ ôm hụt, mắt Dương Thanh đỏ ngầu, anh siết chặt nắm tay, cắn răng: “Mẹ tôi đã bị bố tôi tự tay giết chết, suốt đời này, tôi không bao giờ quên ngày đó, bà ấy không thể sống sót được!”
Người phụ nữ lập tức òa khóc, vừa khóc vừa nói: “Thanh à, mẹ đây mà! Năm đó bố con giết mẹ, nhưng ông ta không biết rằng mình chưa giết được mẹ, sau đó mẹ được một vị cao nhân cứu, thế nên mới sống sót”.
Nghe thấy người phụ nữ nói thế, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí mãnh liệt, anh cầm Huyết Chủy đâm thẳng về phía người phụ nữ.
Người phụ nữ biến sắc, vội né tránh.
Dương Thanh không định nương tay, anh điên cuồng tấn công người phụ nữ, đòn nào cũng định lấy mạng người phụ nữ.
Người phụ nữ vừa né tránh, vừa nói với đôi mắt đỏ hoe: “Thanh à, mẹ đây! Sao con lại ra tay với mẹ thế? Chẳng lẽ con quên mẹ yêu thương con đến mức nào à?”
“Bà câm ngay cho tôi!”
Dương Thanh tức giận quát, nghiến răng nghiến lợi: “Bà không phải mẹ tôi! Mẹ tôi mắc bệnh nan y, chứ không hề bị bố tôi giết!”
Hồi nãy anh cố tình nói mẹ đã bị bố giết chết để lừa người phụ nữ.
Quả nhiên đúng như anh đoán, người phụ nữ không phải mẹ anh.
Dám đóng giả mẹ anh, phải chết!
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ cơ thể người phụ nữ, vẻ ngoài của bà ta cũng thay đổi, lập tức trở thành một người phụ nữ trung niên xinh đẹp.
Đối phương mặc đồ đỏ hoa lệ, đeo trường kiếm bên hông, khí thế vô cùng đáng sợ.
Người phụ nữ lạnh lùng hỏi: “Tôi bảo cậu cút, tại sao không cút?”
Nghe thấy giọng đối phương, Dương Thanh biến sắc, lúc này anh mới nhận ra đối phương chính là một trong ba bộ xương kia.
Bởi vì giọng nói bảo anh cút trước đó chính là của người phụ nữ này.
Nhưng Dương Thanh không hiểu, rõ ràng đối phương đã hóa thành xương trắng, tại sao vẫn có thể xuất hiện bằng cơ thể đây?
Tuy khó hiểu nhưng Dương Thanh vẫn vội trả lời: “Tiền bối, cơ thể tôi sắp tan vỡ, nếu không thay bằng xương của thần, sau này tôi sẽ hoàn toàn trở thành kẻ tàn phế, so với việc trở thành kẻ tàn phế, tôi thà chết còn hơn!”
“Hừ!”
Người phụ nữ lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình! Người phàm mà cũng dám mơ đến xương của thần á, cậu là cái thá gì? Dám nhòm ngó xương của thần à?”
Sau tiếng quát tức giận của người phụ nữ, áp lực khủng khiếp cũng bao trùm lấy Dương Thanh.
Dương Thanh lập tức thấy ngạt thở, áp lực khổng lồ khiến anh có cảm giác như bị nghiền nát.
Cơ thể anh vốn đã tổn thương do bị Ma Thần ép phát huy thực lực vượt xa sức chịu đựng, giờ lại chịu áp lực từ người phụ nữ, xương cốt khắp người anh nổ vang, rõ ràng đã gãy rồi.
“A...”
Dương Thanh hét lên đau đớn.
“Ầm!”
Anh nặng nề quỳ một gối xuống đất, xương cốt đã nát vụn.
“Quỳ xuống!”
Người phụ nữ tức giận quát, áp lực càng khủng khiếp hơn ập đến.
Vai Dương Thanh như bị một ngọn núi đè lên, muốn nghiền nát cơ thể anh.
Người anh đang cúi thấp dần, nhưng anh vẫn cố chịu cơn đau khi xương cốt khắp người vỡ vụn, không để đầu gối mình khuỵu xuống.
“Ồ?”
Thấy Dương Thanh vẫn chưa quỳ, người phụ nữ hơi bối rối, lập tức hừ lạnh, bỗng khoát tay, áp lực càng mạnh hơn giáng xuống.
“Ầm!”
Lần này, Dương Thanh không chống cự nổi nữa, nặng nề nằm rạp ra đất.
“Chỉ là người phàm mà dám khiêu khích thần, đáng chết!”
Người phụ nữ lạnh lùng nói, trong giọng bà ta tràn ngập sát khí mãnh liệt.
Dương Thanh cố chịu cơn đau dữ dội, liều mạng chống tay xuống đất, từ từ bò dậy.
“Ầm!”
Nhưng anh vừa ngồi thẳng dậy được một chút thì đã bị áp lực từ người phụ nữ trấn áp, nặng nề ngã ra đất.
Nhưng anh không từ bỏ, sau khi ngã xuống, anh lại muốn đứng lên.
“Ầm!”
Một tiếng động lớn nữa vang lên, cơ thể Dương Thanh lại ngã ra đất.
“Ầm!”
“Ầm!”
...
Dương Thanh liên tục bò dậy rồi lại bị áp lực khổng lồ từ người phụ nữ trấn áp.
“Tôi thà chết chứ không làm kẻ vô dụng! Năm 22 tuổi, Dương Thanh tôi vẫn không khác gì người bình thường, nhập ngũ năm năm, tôi đã trở thành Chiến Thần nổi tiếng khắp chiến vực, năm 28 tuổi đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cơ thể vượt qua thiên kiếp”.
“Nếu cho tôi thêm chút thời gian, chắc chắn tôi sẽ bước lên đỉnh cao! Chắc chắn là vậy!”
“A!”
Dương Thanh bỗng hét lớn, khí thế tăng vọt, lần này anh đã bò dậy được.
Người phụ nữ rất kinh ngạc, hình như không ngờ rằng xương cốt của Dương Thanh đã nát mà anh vẫn có thể đứng lên, anh hoàn toàn dựa vào ý chí mạnh mẽ.
Người phụ nữ bỗng nhìn về phía Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Cho cậu cơ hội cuối cùng, rời khỏi đây, tôi sẽ cho cậu con đường sống! Bằng không, chết!”
Dương Thanh không hề do dự, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi thà chết chứ cũng không muốn làm kẻ vô dụng! Hôm nay, tôi nhất định phải lấy được một bộ xương của thần!”
“Nếu cậu muốn chết thì tôi sẽ giúp!”
Sau khi người phụ nữ dứt lời, thanh kiếm bên hông bà ta bỗng bay lên.
Vào giây phút này, trời đất như bị bà ta kiểm soát, Dương Thanh đứng im, không sao nhúc nhích được.
Đến giờ anh mới nhận ra, người phụ nữ vẫn đang nương tay, nếu bà ta muốn giết anh thì dễ như bỡn.
Người phụ nữ lạnh lùng hỏi: “Cút? Hay không cút?”
Trường kiếm lơ lửng trên đầu Dương Thanh, hình như chỉ cần Dương Thanh dám nói “không”, trường kiếm sẽ chém xuống.
Dương Thanh hít sâu, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ: “Không đi!”
“Giết!”
Người phụ nữ quát, trường kiếm đang lơ lửng trên đầu Dương Thanh lập tức chém mạnh.
Nếu nhát kiếm này chém trúng đầu Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải chết!
Dương Thanh bỗng đẩy người phụ nữ ra, tức giận hỏi.
Người phụ nữ nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đẫm lệ, nghẹn ngào nói: “Thanh à, mẹ đây mà, con không nhận ra mẹ ư?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Mẹ tôi qua đời từ lâu rồi, chính tôi đã tận mắt thấy mẹ tôi rời khỏi thế gian, cũng tự tay chôn cất bà ấy, sao bà ấy còn sống được?”
Mắt Dương Thanh đỏ hoe, khi nhớ tới cảnh mẹ qua đời, lửa giận khó hiểu bỗng bùng lên trong người anh.
Anh rất mong người phụ nữ trước mặt chính là mẹ mình, nhưng anh biết rõ không thể có chuyện đó.
Người phụ nữ cuống lên, vội giải thích: “Thanh à, đúng là mẹ đây mà, mẹ chưa chết, vẫn đang sống đây! Thanh, con không nhận ra mẹ thật à?”
Người phụ nữ nói rồi lại nhào về phía Dương Thanh, định ôm anh.
Dương Thanh lùi lại mấy bước, người phụ nữ ôm hụt, mắt Dương Thanh đỏ ngầu, anh siết chặt nắm tay, cắn răng: “Mẹ tôi đã bị bố tôi tự tay giết chết, suốt đời này, tôi không bao giờ quên ngày đó, bà ấy không thể sống sót được!”
Người phụ nữ lập tức òa khóc, vừa khóc vừa nói: “Thanh à, mẹ đây mà! Năm đó bố con giết mẹ, nhưng ông ta không biết rằng mình chưa giết được mẹ, sau đó mẹ được một vị cao nhân cứu, thế nên mới sống sót”.
Nghe thấy người phụ nữ nói thế, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí mãnh liệt, anh cầm Huyết Chủy đâm thẳng về phía người phụ nữ.
Người phụ nữ biến sắc, vội né tránh.
Dương Thanh không định nương tay, anh điên cuồng tấn công người phụ nữ, đòn nào cũng định lấy mạng người phụ nữ.
Người phụ nữ vừa né tránh, vừa nói với đôi mắt đỏ hoe: “Thanh à, mẹ đây! Sao con lại ra tay với mẹ thế? Chẳng lẽ con quên mẹ yêu thương con đến mức nào à?”
“Bà câm ngay cho tôi!”
Dương Thanh tức giận quát, nghiến răng nghiến lợi: “Bà không phải mẹ tôi! Mẹ tôi mắc bệnh nan y, chứ không hề bị bố tôi giết!”
Hồi nãy anh cố tình nói mẹ đã bị bố giết chết để lừa người phụ nữ.
Quả nhiên đúng như anh đoán, người phụ nữ không phải mẹ anh.
Dám đóng giả mẹ anh, phải chết!
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ cơ thể người phụ nữ, vẻ ngoài của bà ta cũng thay đổi, lập tức trở thành một người phụ nữ trung niên xinh đẹp.
Đối phương mặc đồ đỏ hoa lệ, đeo trường kiếm bên hông, khí thế vô cùng đáng sợ.
Người phụ nữ lạnh lùng hỏi: “Tôi bảo cậu cút, tại sao không cút?”
Nghe thấy giọng đối phương, Dương Thanh biến sắc, lúc này anh mới nhận ra đối phương chính là một trong ba bộ xương kia.
Bởi vì giọng nói bảo anh cút trước đó chính là của người phụ nữ này.
Nhưng Dương Thanh không hiểu, rõ ràng đối phương đã hóa thành xương trắng, tại sao vẫn có thể xuất hiện bằng cơ thể đây?
Tuy khó hiểu nhưng Dương Thanh vẫn vội trả lời: “Tiền bối, cơ thể tôi sắp tan vỡ, nếu không thay bằng xương của thần, sau này tôi sẽ hoàn toàn trở thành kẻ tàn phế, so với việc trở thành kẻ tàn phế, tôi thà chết còn hơn!”
“Hừ!”
Người phụ nữ lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình! Người phàm mà cũng dám mơ đến xương của thần á, cậu là cái thá gì? Dám nhòm ngó xương của thần à?”
Sau tiếng quát tức giận của người phụ nữ, áp lực khủng khiếp cũng bao trùm lấy Dương Thanh.
Dương Thanh lập tức thấy ngạt thở, áp lực khổng lồ khiến anh có cảm giác như bị nghiền nát.
Cơ thể anh vốn đã tổn thương do bị Ma Thần ép phát huy thực lực vượt xa sức chịu đựng, giờ lại chịu áp lực từ người phụ nữ, xương cốt khắp người anh nổ vang, rõ ràng đã gãy rồi.
“A...”
Dương Thanh hét lên đau đớn.
“Ầm!”
Anh nặng nề quỳ một gối xuống đất, xương cốt đã nát vụn.
“Quỳ xuống!”
Người phụ nữ tức giận quát, áp lực càng khủng khiếp hơn ập đến.
Vai Dương Thanh như bị một ngọn núi đè lên, muốn nghiền nát cơ thể anh.
Người anh đang cúi thấp dần, nhưng anh vẫn cố chịu cơn đau khi xương cốt khắp người vỡ vụn, không để đầu gối mình khuỵu xuống.
“Ồ?”
Thấy Dương Thanh vẫn chưa quỳ, người phụ nữ hơi bối rối, lập tức hừ lạnh, bỗng khoát tay, áp lực càng mạnh hơn giáng xuống.
“Ầm!”
Lần này, Dương Thanh không chống cự nổi nữa, nặng nề nằm rạp ra đất.
“Chỉ là người phàm mà dám khiêu khích thần, đáng chết!”
Người phụ nữ lạnh lùng nói, trong giọng bà ta tràn ngập sát khí mãnh liệt.
Dương Thanh cố chịu cơn đau dữ dội, liều mạng chống tay xuống đất, từ từ bò dậy.
“Ầm!”
Nhưng anh vừa ngồi thẳng dậy được một chút thì đã bị áp lực từ người phụ nữ trấn áp, nặng nề ngã ra đất.
Nhưng anh không từ bỏ, sau khi ngã xuống, anh lại muốn đứng lên.
“Ầm!”
Một tiếng động lớn nữa vang lên, cơ thể Dương Thanh lại ngã ra đất.
“Ầm!”
“Ầm!”
...
Dương Thanh liên tục bò dậy rồi lại bị áp lực khổng lồ từ người phụ nữ trấn áp.
“Tôi thà chết chứ không làm kẻ vô dụng! Năm 22 tuổi, Dương Thanh tôi vẫn không khác gì người bình thường, nhập ngũ năm năm, tôi đã trở thành Chiến Thần nổi tiếng khắp chiến vực, năm 28 tuổi đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cơ thể vượt qua thiên kiếp”.
“Nếu cho tôi thêm chút thời gian, chắc chắn tôi sẽ bước lên đỉnh cao! Chắc chắn là vậy!”
“A!”
Dương Thanh bỗng hét lớn, khí thế tăng vọt, lần này anh đã bò dậy được.
Người phụ nữ rất kinh ngạc, hình như không ngờ rằng xương cốt của Dương Thanh đã nát mà anh vẫn có thể đứng lên, anh hoàn toàn dựa vào ý chí mạnh mẽ.
Người phụ nữ bỗng nhìn về phía Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Cho cậu cơ hội cuối cùng, rời khỏi đây, tôi sẽ cho cậu con đường sống! Bằng không, chết!”
Dương Thanh không hề do dự, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi thà chết chứ cũng không muốn làm kẻ vô dụng! Hôm nay, tôi nhất định phải lấy được một bộ xương của thần!”
“Nếu cậu muốn chết thì tôi sẽ giúp!”
Sau khi người phụ nữ dứt lời, thanh kiếm bên hông bà ta bỗng bay lên.
Vào giây phút này, trời đất như bị bà ta kiểm soát, Dương Thanh đứng im, không sao nhúc nhích được.
Đến giờ anh mới nhận ra, người phụ nữ vẫn đang nương tay, nếu bà ta muốn giết anh thì dễ như bỡn.
Người phụ nữ lạnh lùng hỏi: “Cút? Hay không cút?”
Trường kiếm lơ lửng trên đầu Dương Thanh, hình như chỉ cần Dương Thanh dám nói “không”, trường kiếm sẽ chém xuống.
Dương Thanh hít sâu, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ: “Không đi!”
“Giết!”
Người phụ nữ quát, trường kiếm đang lơ lửng trên đầu Dương Thanh lập tức chém mạnh.
Nếu nhát kiếm này chém trúng đầu Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải chết!