Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2012: Theo tới cùng
Cơ thể của Dương Thanh bị Võ Thần Thương xuyên thủng, còn trúng một đòn toàn lực của Lệ Trần, vết thương vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng đây không phải nguyên nhân chính tạo thành vết thương nặng trên người anh, chủ yếu là do cơ thể vừa vượt qua thiên kiếp ngày hôm nay của anh lại bị linh hồn Ma Thần chiếm mất, còn phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, sức mạnh này vượt xa sức chịu đựng của cơ thể anh, tạo thành vết thương cực lớn.
“Anh Thanh, anh đừng làm em sợ, xin anh đừng làm em sợ, em còn đan dược chữa thương đây, anh mau uống, mau uống đi!”
Mã Siêu xông tới bên Dương Thanh, nhìn vết thương thấy cả xương trên người anh, nước mắt rơi không kiểm soát, anh ta cuống quýt lấy hết đan dược chữa thương mà Dương Thanh đã đưa cho anh ta khi họ vừa tới Ma Sơn ra.
Nhưng lúc này Dương Thanh chỉ hộc máu, không uống nổi bất cứ đan dược nào.
Lệ Trần và Đỗ Bá đứng cạnh Dương Thanh, áy náy nhìn dáng vẻ thê thảm này của anh, nếu họ không tấn công, có lẽ Dương Thanh cũng không bị thương nghiêm trọng như thế.
Nhưng họ hiểu rõ, đúng lúc Ma Thần định dùng cơ thể Dương Thanh để giết Mã Siêu, linh hồn Dương Thanh đã chiếm thế chủ đạo, để mặc cho đòn tấn công của Lệ Trần và Đỗ Bá giáng lên người mình.
“Linh hồn Ma Thần vẫn ở trong người cậu ta, chỉ tạm thời bị cậu ta áp đảo thôi, giờ phải giết cậu ta thì mới có thể tiêu diệt cả linh hồn Ma Thần”.
Đúng lúc này, Tư Không chợt nói.
Lão ta nói rồi khoát tay: “Tru Hồn Trận, khởi động!”
Nhận được mệnh lệnh từ lão ta, các cao thủ của Thủ Hộ Minh vội quay lại vị trí, khởi động Tru Hồn Trận, sức mạnh khổng lồ lập tức tràn ra từ trận pháp.
“Không ai được ở đây nữa, mau rời khỏi Tru Hồn Trận đi, bằng không sẽ phải chôn cùng Ma Thần đấy”.
Tư Không nhìn Lệ Trần, Đỗ Bá và Mã Siêu vẫn đang ở trong Tru Hồn Trận, nghiêm nghị quát.
Nghe thấy lão ta nói thế, Lệ Trần và Đỗ Bá vô cùng tức giận.
“Linh hồn Ma Thần đã bị kìm hãm, với tư cách là cao thủ của Thủ Hộ Minh, giờ các người phải nghĩ cách đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể này, chứ không phải là giết cả cậu ấy”.
Lệ Trần căm tức nhìn Tư Không, lạnh lùng nói: “Tôi biết Thủ Hộ Minh các người có thủ đoạn này, chứ nếu dùng Tru Hồn Trận thì chỉ có thể giết cả Dương Thanh thôi!”
Tư Không nhíu mày, lạnh lùng nói: “Thủ Hộ Minh chúng tôi làm việc, không cần giải thích với ông nhỉ? Cút ngay khỏi Tru Hồn Trận, bằng không, giết!”
Nghe thấy thế, Lệ Trần càng tức giận hơn.
Lão đứng chắp tay trong trận pháp, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Cao thủ trong Tru Hồn Trận càng nhiều, sức sát thương mà mỗi người phải chịu cũng càng yếu, các người vốn không quan tâm tới sống chết của chúng tôi, mà lo khi chúng tôi ở trong Tru Hồn Trận, các người không thể tập trung sức mạnh để tiêu diệt linh hồn Ma Thần”.
Nghe thấy thế, mọi người đều vô cùng chấn động, không ngờ Tru Hồn Trận còn có đặc tính này.
Tư Không híp mắt, nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Ông đang khiêu khích Thủ Hộ Minh đấy, ông biết hậu quả của việc này sẽ nghiêm trọng tới mức nào không?”
Lệ Trần lạnh lùng nói: “Thủ Hộ Minh rất mạnh, nhưng cũng không mạnh nhất giới Cổ Võ, ông không cần uy hiếp tôi. Tôi không quan tâm đến việc các người định đối phó với linh hồn Ma Thần kiểu gì, nhưng nếu định giết cả Dương Thanh thì tôi phải quan tâm!”
Đỗ Bá cũng đứng trong trận pháp, nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Nếu Thủ Hộ Minh đã có cách, vậy phiền các vị đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể Dương Thanh trước, sau đó chúng tôi sẽ đưa Dương Thanh đi, cho dù các người định đối phó với Ma Thần kiểu gì, chúng tôi cũng không nhúng tay nữa”.
Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh, tuy Đỗ Bá chưa đột phá Thiên Cảnh, nhưng đã đạt đến đỉnh cao của Siêu Phàm Cảnh, nếu lão ta muốn thì có thể vượt thiên kiếp ngay.
Nhưng tình huống này cũng không thích hợp để vượt thiên kiếp.
Các cao thủ Ma Tông đều lo lắng nhìn về phía tông chủ của mình.
Những người này đều là cao thủ của Thủ Hộ Minh, Lệ Trần chống đối họ như thế, có lẽ dù đến giới Cổ Võ thì cũng không được thoải mái nhỉ?
Sắc mặt Tư Không u ám tới cực điểm, lão ta biết, nếu không đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể Dương Thanh trước, Lệ Trần và Đỗ Bá sẽ không rời đi.
Như vậy, họ không thể tiêu diệt linh hồn Ma Thần trước khi Ma Thần kiểm soát cơ thể Dương Thanh lần nữa.
Nhưng nếu đuổi linh hồn Ma Thần ra khỏi cơ thể Dương Thanh trước, chẳng phải sẽ tương đương với việc Thủ Hộ Minh cúi đầu với cao thủ thế tục ư?
Đây mới là chuyện mà Tư Không không thể chịu được.
Tư Không chợt nói: “Cho các người thêm một phút, nếu vẫn chưa cút ra ngoài thì chúng tôi sẽ giết các người trước rồi mới tiêu diệt linh hồn Ma Thần!”
Thái độ của lão ta khiến mọi người rất bất ngờ.
Phải biết rằng cho dù thế nào, tiêu diệt linh hồn Ma Thần mới là chuyện quan trọng nhất, nhưng bây giờ, vì thể diện, Tư Không lại định giết Lệ Trần và Đỗ Bá trước.
Còn Mã Siêu thì bị họ ngó lơ.
Sắc mặt Lệ Trần và Đỗ Bá rất khó coi, họ cũng không ngờ Tư Không lại làm thế.
Nhưng nếu họ rời khỏi Tru Hồn Trận thật, chắc chắn Mã Siêu sẽ không đi, khi đó Dương Thanh và Mã Siêu sẽ cùng bị giết trong Tru Hồn Trận.
Đỗ Bá còn đỡ, nhưng Mã Siêu là đệ tử của Lệ Trần, nếu rời đi thật, có lẽ trái tim võ thuật của lão sẽ bị cắn trả nặng nề, sau này võ công không thể tiến bộ thêm bước nữa.
Nghĩ tới đây, Lệ Trần lập tức hạ quyết tâm, phóng lĩnh vực ma đạo mạnh mẽ ra ngoài.
Đỗ Bá chăm chú nhìn Lệ Trần, cũng không do dự, hoàn toàn phóng khí thế của mình ra.
Trong lúc nhất thời, hai khí thế mạnh mẽ bùng nổ trong Tru Hồn Trận.
Sát khí trong mắt Tư Không càng rõ, lão ta nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Xem ra các người đã quyết định xong, nếu vậy, tôi không thể làm gì khác ngoài việc tiêu diệt các người trước!”
Lão ta nói rồi quát: “Tru Hồn Trận, khởi động cho tôi!”
Sau khi lão ta dứt lời, mười cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh cùng phóng khí thế mạnh mẽ ra.
Cùng lúc đó, áp lực trong Tru Hồn Trận cũng tăng vọt, Mã Siêu không chịu nổi khí thế bỗng dưng tăng vọt này, thất khiếu lập tức chảy máu.
Lệ Trần biến sắc, vội dùng lĩnh vực của mình để che chở Mã Siêu, lúc này Mã Siêu mới thấy đỡ hơn một chút, nhưng vẫn rất khó chịu.
Anh ta mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, sống được đã là kỳ tích.
Mắt Dương Thanh đỏ ngầu, anh bỗng hộc máu rồi nghiến răng nghiến lợi: “Các người muốn giết Ma Thần, tôi có thể chịu chết với ông ta, nhưng các người đừng bao giờ nên động đến bạn tôi”.
“Nếu các người đã muốn ra tay, tôi không thể làm gì khác ngoài việc theo tới cùng!”
Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, Dương Thanh vốn đang thoi thóp bỗng đứng dậy, trước đó Ma Thần đã dùng cơ thể anh để phát huy sức mạnh khổng lồ, khiến người anh thủng trăm nghìn lỗ, giờ người anh đẫm máu, trông vô cùng thê thảm.
Nhưng anh vẫn đứng vững trên mặt đất, khí thế cũng tăng vọt.
Nhưng đây không phải nguyên nhân chính tạo thành vết thương nặng trên người anh, chủ yếu là do cơ thể vừa vượt qua thiên kiếp ngày hôm nay của anh lại bị linh hồn Ma Thần chiếm mất, còn phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, sức mạnh này vượt xa sức chịu đựng của cơ thể anh, tạo thành vết thương cực lớn.
“Anh Thanh, anh đừng làm em sợ, xin anh đừng làm em sợ, em còn đan dược chữa thương đây, anh mau uống, mau uống đi!”
Mã Siêu xông tới bên Dương Thanh, nhìn vết thương thấy cả xương trên người anh, nước mắt rơi không kiểm soát, anh ta cuống quýt lấy hết đan dược chữa thương mà Dương Thanh đã đưa cho anh ta khi họ vừa tới Ma Sơn ra.
Nhưng lúc này Dương Thanh chỉ hộc máu, không uống nổi bất cứ đan dược nào.
Lệ Trần và Đỗ Bá đứng cạnh Dương Thanh, áy náy nhìn dáng vẻ thê thảm này của anh, nếu họ không tấn công, có lẽ Dương Thanh cũng không bị thương nghiêm trọng như thế.
Nhưng họ hiểu rõ, đúng lúc Ma Thần định dùng cơ thể Dương Thanh để giết Mã Siêu, linh hồn Dương Thanh đã chiếm thế chủ đạo, để mặc cho đòn tấn công của Lệ Trần và Đỗ Bá giáng lên người mình.
“Linh hồn Ma Thần vẫn ở trong người cậu ta, chỉ tạm thời bị cậu ta áp đảo thôi, giờ phải giết cậu ta thì mới có thể tiêu diệt cả linh hồn Ma Thần”.
Đúng lúc này, Tư Không chợt nói.
Lão ta nói rồi khoát tay: “Tru Hồn Trận, khởi động!”
Nhận được mệnh lệnh từ lão ta, các cao thủ của Thủ Hộ Minh vội quay lại vị trí, khởi động Tru Hồn Trận, sức mạnh khổng lồ lập tức tràn ra từ trận pháp.
“Không ai được ở đây nữa, mau rời khỏi Tru Hồn Trận đi, bằng không sẽ phải chôn cùng Ma Thần đấy”.
Tư Không nhìn Lệ Trần, Đỗ Bá và Mã Siêu vẫn đang ở trong Tru Hồn Trận, nghiêm nghị quát.
Nghe thấy lão ta nói thế, Lệ Trần và Đỗ Bá vô cùng tức giận.
“Linh hồn Ma Thần đã bị kìm hãm, với tư cách là cao thủ của Thủ Hộ Minh, giờ các người phải nghĩ cách đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể này, chứ không phải là giết cả cậu ấy”.
Lệ Trần căm tức nhìn Tư Không, lạnh lùng nói: “Tôi biết Thủ Hộ Minh các người có thủ đoạn này, chứ nếu dùng Tru Hồn Trận thì chỉ có thể giết cả Dương Thanh thôi!”
Tư Không nhíu mày, lạnh lùng nói: “Thủ Hộ Minh chúng tôi làm việc, không cần giải thích với ông nhỉ? Cút ngay khỏi Tru Hồn Trận, bằng không, giết!”
Nghe thấy thế, Lệ Trần càng tức giận hơn.
Lão đứng chắp tay trong trận pháp, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Cao thủ trong Tru Hồn Trận càng nhiều, sức sát thương mà mỗi người phải chịu cũng càng yếu, các người vốn không quan tâm tới sống chết của chúng tôi, mà lo khi chúng tôi ở trong Tru Hồn Trận, các người không thể tập trung sức mạnh để tiêu diệt linh hồn Ma Thần”.
Nghe thấy thế, mọi người đều vô cùng chấn động, không ngờ Tru Hồn Trận còn có đặc tính này.
Tư Không híp mắt, nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Ông đang khiêu khích Thủ Hộ Minh đấy, ông biết hậu quả của việc này sẽ nghiêm trọng tới mức nào không?”
Lệ Trần lạnh lùng nói: “Thủ Hộ Minh rất mạnh, nhưng cũng không mạnh nhất giới Cổ Võ, ông không cần uy hiếp tôi. Tôi không quan tâm đến việc các người định đối phó với linh hồn Ma Thần kiểu gì, nhưng nếu định giết cả Dương Thanh thì tôi phải quan tâm!”
Đỗ Bá cũng đứng trong trận pháp, nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Nếu Thủ Hộ Minh đã có cách, vậy phiền các vị đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể Dương Thanh trước, sau đó chúng tôi sẽ đưa Dương Thanh đi, cho dù các người định đối phó với Ma Thần kiểu gì, chúng tôi cũng không nhúng tay nữa”.
Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh, tuy Đỗ Bá chưa đột phá Thiên Cảnh, nhưng đã đạt đến đỉnh cao của Siêu Phàm Cảnh, nếu lão ta muốn thì có thể vượt thiên kiếp ngay.
Nhưng tình huống này cũng không thích hợp để vượt thiên kiếp.
Các cao thủ Ma Tông đều lo lắng nhìn về phía tông chủ của mình.
Những người này đều là cao thủ của Thủ Hộ Minh, Lệ Trần chống đối họ như thế, có lẽ dù đến giới Cổ Võ thì cũng không được thoải mái nhỉ?
Sắc mặt Tư Không u ám tới cực điểm, lão ta biết, nếu không đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể Dương Thanh trước, Lệ Trần và Đỗ Bá sẽ không rời đi.
Như vậy, họ không thể tiêu diệt linh hồn Ma Thần trước khi Ma Thần kiểm soát cơ thể Dương Thanh lần nữa.
Nhưng nếu đuổi linh hồn Ma Thần ra khỏi cơ thể Dương Thanh trước, chẳng phải sẽ tương đương với việc Thủ Hộ Minh cúi đầu với cao thủ thế tục ư?
Đây mới là chuyện mà Tư Không không thể chịu được.
Tư Không chợt nói: “Cho các người thêm một phút, nếu vẫn chưa cút ra ngoài thì chúng tôi sẽ giết các người trước rồi mới tiêu diệt linh hồn Ma Thần!”
Thái độ của lão ta khiến mọi người rất bất ngờ.
Phải biết rằng cho dù thế nào, tiêu diệt linh hồn Ma Thần mới là chuyện quan trọng nhất, nhưng bây giờ, vì thể diện, Tư Không lại định giết Lệ Trần và Đỗ Bá trước.
Còn Mã Siêu thì bị họ ngó lơ.
Sắc mặt Lệ Trần và Đỗ Bá rất khó coi, họ cũng không ngờ Tư Không lại làm thế.
Nhưng nếu họ rời khỏi Tru Hồn Trận thật, chắc chắn Mã Siêu sẽ không đi, khi đó Dương Thanh và Mã Siêu sẽ cùng bị giết trong Tru Hồn Trận.
Đỗ Bá còn đỡ, nhưng Mã Siêu là đệ tử của Lệ Trần, nếu rời đi thật, có lẽ trái tim võ thuật của lão sẽ bị cắn trả nặng nề, sau này võ công không thể tiến bộ thêm bước nữa.
Nghĩ tới đây, Lệ Trần lập tức hạ quyết tâm, phóng lĩnh vực ma đạo mạnh mẽ ra ngoài.
Đỗ Bá chăm chú nhìn Lệ Trần, cũng không do dự, hoàn toàn phóng khí thế của mình ra.
Trong lúc nhất thời, hai khí thế mạnh mẽ bùng nổ trong Tru Hồn Trận.
Sát khí trong mắt Tư Không càng rõ, lão ta nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Xem ra các người đã quyết định xong, nếu vậy, tôi không thể làm gì khác ngoài việc tiêu diệt các người trước!”
Lão ta nói rồi quát: “Tru Hồn Trận, khởi động cho tôi!”
Sau khi lão ta dứt lời, mười cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh cùng phóng khí thế mạnh mẽ ra.
Cùng lúc đó, áp lực trong Tru Hồn Trận cũng tăng vọt, Mã Siêu không chịu nổi khí thế bỗng dưng tăng vọt này, thất khiếu lập tức chảy máu.
Lệ Trần biến sắc, vội dùng lĩnh vực của mình để che chở Mã Siêu, lúc này Mã Siêu mới thấy đỡ hơn một chút, nhưng vẫn rất khó chịu.
Anh ta mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, sống được đã là kỳ tích.
Mắt Dương Thanh đỏ ngầu, anh bỗng hộc máu rồi nghiến răng nghiến lợi: “Các người muốn giết Ma Thần, tôi có thể chịu chết với ông ta, nhưng các người đừng bao giờ nên động đến bạn tôi”.
“Nếu các người đã muốn ra tay, tôi không thể làm gì khác ngoài việc theo tới cùng!”
Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, Dương Thanh vốn đang thoi thóp bỗng đứng dậy, trước đó Ma Thần đã dùng cơ thể anh để phát huy sức mạnh khổng lồ, khiến người anh thủng trăm nghìn lỗ, giờ người anh đẫm máu, trông vô cùng thê thảm.
Nhưng anh vẫn đứng vững trên mặt đất, khí thế cũng tăng vọt.