Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1994: Kẻ địch mạnh ngay trước mặt
Tiếng quát này vang tận trời xanh, khiến đám đông kinh hãi.
Mọi người đều nhìn về phía chủ nhân của giọng nói kia.
“Vẫn chịu được chứ?”
Lệ Trần đang đứng trước Đỗ Bá, nhìn về phía Đỗ Bá, hỏi.
Đỗ Bá gật đầu, mỉm cười hổ thẹn, nói với Lệ Trần: “Rất xin lỗi, tôi không ngăn được, sau cùng vẫn phải để ông đích thân ra tay”.
Các cao thủ đều tròn mắt nhìn Lệ Trần.
Vì thiên kiếp trên bầu trời Tàng Thư Các vẫn tiếp diễn, nhưng Lệ Trần - người họ nghĩ đang phải vượt thiên kiếp lại xuất hiện ở đây, tiếng quát của lão đã chặn đòn tấn công của năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhà họ Khương thay Đỗ Bá.
Khương Nguyên Long híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần, ý chí chiến đấu dâng trào, với thực lực của lão ta, đương nhiên lão ta có thể cảm nhận được Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh.
Năm cao thủ nhà họ Khương bao vây Lệ Trần, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.
Chỉ một câu đã đỡ được đòn chí mạng của năm cao thủ với Đỗ Bá, có thể tưởng tượng được thực lực của Lệ Trần mạnh đến mức nào, rõ ràng lão đã đạt tới Thiên Cảnh.
Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành cũng sững sờ, họ nhìn về phía Lệ Trần, lại nhìn thiên kiếp trên không trung, bỗng nảy ra một suy nghĩ vô cùng to gan, người đang vượt thiên kiếp không phải Lệ Trần mà là một người hoàn toàn khác.
Nhưng cao thủ hàng đầu của Ma Tông đều ở nơi này, ai đang vượt thiên kiếp đây?
Sau khi thấy Lệ Trần, trong mắt Bùi Thiên Âm tràn ngập vẻ căm hận, bà ta nghiến răng nghiến lợi: “Không ngờ tên đàn ông bội bạc như ông đã đột phá Thiên Cảnh, nhưng Thiên Cảnh thì sao chứ? Tôi vẫn phải giết ông!”
Bùi Thiên Âm nói rồi lại đánh đàn.
“Tinh...”
Tiếng đàn vang lên, lập tức tạo thành một cơn lốc, ập tới chỗ Lệ Trần.
Nhưng Lệ Trần vẫn đứng chắp tay sau lưng, không hề di chuyển, để mặc cơn lốc ập đến chỗ mình, cho dù tiếng đàn của Bùi Thiên Âm tấn công mạnh đến mấy thì vẫn không thể khiến Lệ Trần bị thương.
Trên mặt Bùi Thiên Âm tràn ngập vẻ không cam lòng, bà ta lập tức đánh đàn nhanh hơn, thậm chí sắc mặt bắt đầu tái nhợt.
“Đủ rồi!”
Lệ Trần bỗng khoát tay, khí thế mạnh mẽ lập tức bao trùm lấy Bùi Thiên Âm, như có một bàn tay vô hình đang đè lên dây đàn, khiến Bùi Thiên Âm không đánh đàn được nữa.
“Lệ Trần, ông nhớ đấy, một ngày nào đó, tôi sẽ đích thân lấy mạng ông!”
Bùi Thiên Âm tức giận hét lên với Lệ Trần rồi quay người rời đi.
Lệ Trần nhìn theo bóng lưng Bùi Thiên Âm với vẻ mặt phức tạp.
Mãi đến khi Bùi Thiên Âm đi khuất, Lệ Trần mới nhìn về phía Khương Nguyên Long, lạnh lùng nói: “Ông là cao thủ Thiên Cảnh, đến Ma Tông tôi cũng không thích hợp lắm nhỉ?”
“Hừ!”
Khương Nguyên Long lạnh lùng nói: “Chỉ là thế tục thôi, Khương Nguyên Long tôi thích tới đâu hay đi đâu chẳng được, ông giấu cũng kỹ đấy, đột phá Thiên Cảnh ở thế tục mà không bị Thủ Hộ Minh phát hiện, có lẽ còn giấu cả bảo vật vượt thiên kiếp nhỉ?”
Đến giờ các cao thủ Ma Tông, Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành mới xác định, Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh thật.
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân nghĩ đến hành động ngăn cản thiên kiếp của Lệ Trần hồi nãy, mới nhận ra họ ngu xuẩn đến mức nào, nếu Lệ Trần xuất hiện sớm hơn, có lẽ họ đã biến thành một cái xác.
Sắc mặt Cao Hùng trắng bệch, ông ta cứ tưởng người đang vượt thiên kiếp là Lệ Trần, cao thủ đỉnh cao như Ứng Thiên Hành, Nhậm Kinh Luân và Bùi Thiên Âm phá hoại thiên kiếp của Lệ Trần, chắc chắn sẽ thành công, ngờ đâu người vượt thiên kiếp cũng không phải Lệ Trần, Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh lâu rồi, chỉ là không ai biết.
Không đúng, ông ta bỗng nhận ra, các cao thủ đỉnh cao của Ma Tông như Hồng Ma, Ảnh Ma, Mạnh Khôn và Mục Thanh đều không hề bất ngờ trước việc Lệ Trần là cao thủ Thiên Cảnh.
Hay nói cách khác, họ biết tin Lệ Trần đã đột phá từ lâu rồi ư?
Nghĩ tới đây, ông ta bỗng thấy lạnh sống lưng, rõ ràng Lệ Trần đã nhận ra ông ta có ý đồ với Ma Tông, nên không cho ông ta biết chuyện mình đột phá.
Lúc này, Lệ Trần không rảnh để quan tâm đến Cao Hùng, lão lạnh lùng nhìn Khương Nguyên Long: “Cho dù tôi đột phá Thiên Cảnh thì sao? Ở thế tục, tôi không tu luyện, cũng chưa từng sử dụng võ công, không vi phạm quy định của Thủ Hộ Minh, còn cao thủ giới Cổ Võ như ông tự tiện tới thế tục, đã được Thủ Hộ Minh cho phép chưa thế?”
Khương Nguyên Long không trả lời câu hỏi của Lệ Trần, trong mắt lão ta lóe lên sát khí, sức mạnh lĩnh vực như có như không ập về phía Lệ Trần.
Lệ Trần không chịu yếu thế, cũng phóng lĩnh vực ma đạo về phía đối phương.
Tuy họ không ra tay nhưng vẫn khiến những người đang có mặt cảm nhận được áp lực nặng nề.
Nếu cao thủ cấp bậc này giao chiến, có lẽ sẽ hủy diệt cả Ma Tông nhỉ?
Lúc này, thiên kiếp vẫn đang điên cuồng gào thét, như muốn hủy diệt Tàng Thư Các.
Khương Nguyên Long chợt nói: “Ông tưởng chỉ mình ông có thể ngăn cản được cao thủ nhà họ Khương chúng tôi ư?”
Lệ Trần thản nhiên nói: “Ông cứ thử xem!”
Giữa hai người nồng nặc mùi thuốc súng, bầu không khí hết sức căng thẳng!
Tuy Lệ Trần mới bước vào Thiên Cảnh chưa lâu, nhưng không hề e sợ cao thủ Thiên Cảnh đến từ gia tộc Cổ Võ trước mặt.
“Hừ!”
Khương Nguyên Long cười lạnh, bảo thuộc hạ: “Các người đi phá hoại thiên kiếp này cho tôi, tôi cũng muốn xem xem sâu kiến bị phá thiên kiếp có tư cách gì để trở thành kẻ địch của nhà họ Khương”.
Lần này lão ta tới thế tục để đưa người đang vượt thiên kiếp về nhà họ Khương, biến đối phương thành một phần tử của nhà họ Khương, không ngờ chuyện lại ầm ĩ đến mức này.
Từ khi mới đến Ma Tông, lão ta đã kêu gọi đầu hàng, cho đối phương một phút để cân nhắc, sau khi đột phá Thiên Cảnh, đối phương phải gia nhập nhà họ Khương ở giới Cổ Võ, bằng không thì chết.
Bây giờ đã hết một phút từ lâu, đối phương vẫn không trả lời, tức là từ chối gia nhập nhà họ Khương, nếu thiên tài như thế không thể đến nhà họ Khương thì phải tiêu diệt, tránh cho trở thành tai hoạ của nhà họ Khương.
Nghe thấy mệnh lệnh của Khương Nguyên Long, năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương lập tức đi về phía Tàng Thư Các.
Nếu năm cao thủ hàng đầu hợp sức thì việc ngừng thiên kiếp cũng không quá khó khăn.
Nhưng họ vừa bước lên trước thì đã bị Ảnh Ma và Hồng Ma dẫn người ngăn cản.
Nhưng năm cao thủ nhà họ Khương đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, mà trong số bốn Ma Tướng của Ma Tông, Cao Hùng đã phản bội, cho dù có thêm Ảnh Ma thì cũng chỉ có bốn cao thủ hàng đầu thôi, ngay cả Ảnh Ma có thực lực mạnh nhất trong bốn người này cũng không thắng nổi bất cứ ai trong số năm cao thủ nhà họ Khương.
Huống hồ họ chỉ có bốn người, sao mà ngăn nổi?
Tuy biết không ngăn được nhưng họ vẫn không lùi bước, có chết cũng không sợ hãi!
Lệ Trần vô cùng tức giận, lão hiểu rõ cao thủ Ma Tông không thể ngăn cản cao thủ nhà họ Khương.
Lúc này, “ầm” một tiếng, Võ Thần Thương nặng nề rơi xuống trước Tàng Thư Các, Đỗ Bá chắn trước Tàng Thư Các như một bức tượng chiến thần, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cao thủ nhà họ Khương.
Tuy lão ta không nói gì nhưng ý rất rõ ràng, chỉ cần cao thủ nhà họ Khương dám bước lên trước, lão ta sẽ ra tay.
Cho dù có thêm Đỗ Bá, đội hình của Ma Tông vẫn không thắng nổi.
Bây giờ, có lẽ phải có thêm Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân gia nhập thì mới ngăn nổi cao thủ nhà họ Khương, nhưng Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân sẽ gia nhập phe Ma Tông chắc?
Mọi người đều nhìn về phía chủ nhân của giọng nói kia.
“Vẫn chịu được chứ?”
Lệ Trần đang đứng trước Đỗ Bá, nhìn về phía Đỗ Bá, hỏi.
Đỗ Bá gật đầu, mỉm cười hổ thẹn, nói với Lệ Trần: “Rất xin lỗi, tôi không ngăn được, sau cùng vẫn phải để ông đích thân ra tay”.
Các cao thủ đều tròn mắt nhìn Lệ Trần.
Vì thiên kiếp trên bầu trời Tàng Thư Các vẫn tiếp diễn, nhưng Lệ Trần - người họ nghĩ đang phải vượt thiên kiếp lại xuất hiện ở đây, tiếng quát của lão đã chặn đòn tấn công của năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhà họ Khương thay Đỗ Bá.
Khương Nguyên Long híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần, ý chí chiến đấu dâng trào, với thực lực của lão ta, đương nhiên lão ta có thể cảm nhận được Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh.
Năm cao thủ nhà họ Khương bao vây Lệ Trần, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.
Chỉ một câu đã đỡ được đòn chí mạng của năm cao thủ với Đỗ Bá, có thể tưởng tượng được thực lực của Lệ Trần mạnh đến mức nào, rõ ràng lão đã đạt tới Thiên Cảnh.
Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành cũng sững sờ, họ nhìn về phía Lệ Trần, lại nhìn thiên kiếp trên không trung, bỗng nảy ra một suy nghĩ vô cùng to gan, người đang vượt thiên kiếp không phải Lệ Trần mà là một người hoàn toàn khác.
Nhưng cao thủ hàng đầu của Ma Tông đều ở nơi này, ai đang vượt thiên kiếp đây?
Sau khi thấy Lệ Trần, trong mắt Bùi Thiên Âm tràn ngập vẻ căm hận, bà ta nghiến răng nghiến lợi: “Không ngờ tên đàn ông bội bạc như ông đã đột phá Thiên Cảnh, nhưng Thiên Cảnh thì sao chứ? Tôi vẫn phải giết ông!”
Bùi Thiên Âm nói rồi lại đánh đàn.
“Tinh...”
Tiếng đàn vang lên, lập tức tạo thành một cơn lốc, ập tới chỗ Lệ Trần.
Nhưng Lệ Trần vẫn đứng chắp tay sau lưng, không hề di chuyển, để mặc cơn lốc ập đến chỗ mình, cho dù tiếng đàn của Bùi Thiên Âm tấn công mạnh đến mấy thì vẫn không thể khiến Lệ Trần bị thương.
Trên mặt Bùi Thiên Âm tràn ngập vẻ không cam lòng, bà ta lập tức đánh đàn nhanh hơn, thậm chí sắc mặt bắt đầu tái nhợt.
“Đủ rồi!”
Lệ Trần bỗng khoát tay, khí thế mạnh mẽ lập tức bao trùm lấy Bùi Thiên Âm, như có một bàn tay vô hình đang đè lên dây đàn, khiến Bùi Thiên Âm không đánh đàn được nữa.
“Lệ Trần, ông nhớ đấy, một ngày nào đó, tôi sẽ đích thân lấy mạng ông!”
Bùi Thiên Âm tức giận hét lên với Lệ Trần rồi quay người rời đi.
Lệ Trần nhìn theo bóng lưng Bùi Thiên Âm với vẻ mặt phức tạp.
Mãi đến khi Bùi Thiên Âm đi khuất, Lệ Trần mới nhìn về phía Khương Nguyên Long, lạnh lùng nói: “Ông là cao thủ Thiên Cảnh, đến Ma Tông tôi cũng không thích hợp lắm nhỉ?”
“Hừ!”
Khương Nguyên Long lạnh lùng nói: “Chỉ là thế tục thôi, Khương Nguyên Long tôi thích tới đâu hay đi đâu chẳng được, ông giấu cũng kỹ đấy, đột phá Thiên Cảnh ở thế tục mà không bị Thủ Hộ Minh phát hiện, có lẽ còn giấu cả bảo vật vượt thiên kiếp nhỉ?”
Đến giờ các cao thủ Ma Tông, Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành mới xác định, Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh thật.
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân nghĩ đến hành động ngăn cản thiên kiếp của Lệ Trần hồi nãy, mới nhận ra họ ngu xuẩn đến mức nào, nếu Lệ Trần xuất hiện sớm hơn, có lẽ họ đã biến thành một cái xác.
Sắc mặt Cao Hùng trắng bệch, ông ta cứ tưởng người đang vượt thiên kiếp là Lệ Trần, cao thủ đỉnh cao như Ứng Thiên Hành, Nhậm Kinh Luân và Bùi Thiên Âm phá hoại thiên kiếp của Lệ Trần, chắc chắn sẽ thành công, ngờ đâu người vượt thiên kiếp cũng không phải Lệ Trần, Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh lâu rồi, chỉ là không ai biết.
Không đúng, ông ta bỗng nhận ra, các cao thủ đỉnh cao của Ma Tông như Hồng Ma, Ảnh Ma, Mạnh Khôn và Mục Thanh đều không hề bất ngờ trước việc Lệ Trần là cao thủ Thiên Cảnh.
Hay nói cách khác, họ biết tin Lệ Trần đã đột phá từ lâu rồi ư?
Nghĩ tới đây, ông ta bỗng thấy lạnh sống lưng, rõ ràng Lệ Trần đã nhận ra ông ta có ý đồ với Ma Tông, nên không cho ông ta biết chuyện mình đột phá.
Lúc này, Lệ Trần không rảnh để quan tâm đến Cao Hùng, lão lạnh lùng nhìn Khương Nguyên Long: “Cho dù tôi đột phá Thiên Cảnh thì sao? Ở thế tục, tôi không tu luyện, cũng chưa từng sử dụng võ công, không vi phạm quy định của Thủ Hộ Minh, còn cao thủ giới Cổ Võ như ông tự tiện tới thế tục, đã được Thủ Hộ Minh cho phép chưa thế?”
Khương Nguyên Long không trả lời câu hỏi của Lệ Trần, trong mắt lão ta lóe lên sát khí, sức mạnh lĩnh vực như có như không ập về phía Lệ Trần.
Lệ Trần không chịu yếu thế, cũng phóng lĩnh vực ma đạo về phía đối phương.
Tuy họ không ra tay nhưng vẫn khiến những người đang có mặt cảm nhận được áp lực nặng nề.
Nếu cao thủ cấp bậc này giao chiến, có lẽ sẽ hủy diệt cả Ma Tông nhỉ?
Lúc này, thiên kiếp vẫn đang điên cuồng gào thét, như muốn hủy diệt Tàng Thư Các.
Khương Nguyên Long chợt nói: “Ông tưởng chỉ mình ông có thể ngăn cản được cao thủ nhà họ Khương chúng tôi ư?”
Lệ Trần thản nhiên nói: “Ông cứ thử xem!”
Giữa hai người nồng nặc mùi thuốc súng, bầu không khí hết sức căng thẳng!
Tuy Lệ Trần mới bước vào Thiên Cảnh chưa lâu, nhưng không hề e sợ cao thủ Thiên Cảnh đến từ gia tộc Cổ Võ trước mặt.
“Hừ!”
Khương Nguyên Long cười lạnh, bảo thuộc hạ: “Các người đi phá hoại thiên kiếp này cho tôi, tôi cũng muốn xem xem sâu kiến bị phá thiên kiếp có tư cách gì để trở thành kẻ địch của nhà họ Khương”.
Lần này lão ta tới thế tục để đưa người đang vượt thiên kiếp về nhà họ Khương, biến đối phương thành một phần tử của nhà họ Khương, không ngờ chuyện lại ầm ĩ đến mức này.
Từ khi mới đến Ma Tông, lão ta đã kêu gọi đầu hàng, cho đối phương một phút để cân nhắc, sau khi đột phá Thiên Cảnh, đối phương phải gia nhập nhà họ Khương ở giới Cổ Võ, bằng không thì chết.
Bây giờ đã hết một phút từ lâu, đối phương vẫn không trả lời, tức là từ chối gia nhập nhà họ Khương, nếu thiên tài như thế không thể đến nhà họ Khương thì phải tiêu diệt, tránh cho trở thành tai hoạ của nhà họ Khương.
Nghe thấy mệnh lệnh của Khương Nguyên Long, năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương lập tức đi về phía Tàng Thư Các.
Nếu năm cao thủ hàng đầu hợp sức thì việc ngừng thiên kiếp cũng không quá khó khăn.
Nhưng họ vừa bước lên trước thì đã bị Ảnh Ma và Hồng Ma dẫn người ngăn cản.
Nhưng năm cao thủ nhà họ Khương đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, mà trong số bốn Ma Tướng của Ma Tông, Cao Hùng đã phản bội, cho dù có thêm Ảnh Ma thì cũng chỉ có bốn cao thủ hàng đầu thôi, ngay cả Ảnh Ma có thực lực mạnh nhất trong bốn người này cũng không thắng nổi bất cứ ai trong số năm cao thủ nhà họ Khương.
Huống hồ họ chỉ có bốn người, sao mà ngăn nổi?
Tuy biết không ngăn được nhưng họ vẫn không lùi bước, có chết cũng không sợ hãi!
Lệ Trần vô cùng tức giận, lão hiểu rõ cao thủ Ma Tông không thể ngăn cản cao thủ nhà họ Khương.
Lúc này, “ầm” một tiếng, Võ Thần Thương nặng nề rơi xuống trước Tàng Thư Các, Đỗ Bá chắn trước Tàng Thư Các như một bức tượng chiến thần, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cao thủ nhà họ Khương.
Tuy lão ta không nói gì nhưng ý rất rõ ràng, chỉ cần cao thủ nhà họ Khương dám bước lên trước, lão ta sẽ ra tay.
Cho dù có thêm Đỗ Bá, đội hình của Ma Tông vẫn không thắng nổi.
Bây giờ, có lẽ phải có thêm Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân gia nhập thì mới ngăn nổi cao thủ nhà họ Khương, nhưng Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân sẽ gia nhập phe Ma Tông chắc?