Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1992: Không quá thích hợp
Ma Tông, Đông Vực Ma Sơn.
Một đám cao thủ với khí thế khủng khiếp bỗng xuất hiện, nghiêm nghị nhìn về phía thiên kiếp đang không ngừng giáng xuống.
Khi thấy những người này, sắc mặt Hồng Ma hết sức khó coi, từ quần áo của họ, ông ta biết họ đến từ giới Cổ Võ, là cao thủ của gia tộc Cổ Võ thực thụ.
Nhóm cao thủ này có sáu người, trừ người dẫn đầu ra, năm người còn lại đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, còn khí thế của cao thủ dẫn đầu lại càng mạnh mẽ, sức mạnh lĩnh vực như có như không đang tràn ra từ người lão ta.
Rõ ràng cao thủ dẫn đầu là cao thủ Thiên Cảnh.
Đội ngũ này đã có thể càn quét bất kỳ thế lực hàng đầu nào ở Ma Sơn rồi.
Lúc này, Ảnh Ma bước lên trước, nhìn về phía cao thủ dẫn đầu: “Không biết các hạ đến Ma Tông tôi vì chuyện gì?”
Cao thủ dẫn đầu không hề quan tâm đến Ảnh Ma, tiếp tục nhìn về phía Tàng Thư Các, lẩm bẩm: “Thiên kiếp mạnh quá! Người mạnh thế này phải về nhà họ Khương!”
Tuy đối phương không trả lời Ảnh Ma, nhưng câu nói này đã thể hiện thân phận của đối phương, đây là người của nhà họ Khương ở Hạ Giới tại giới Cổ Võ.
Các cao thủ thế tục đang có mặt đều biến sắc.
Mấy năm gần đây, nhà họ Khương rất nổi tiếng ở thế tục, vì mỗi khi có cao thủ sắp đột phá Thiên Cảnh, người của nhà họ Khương sẽ xuất hiện.
Nhưng trước kia đều là cao thủ dưới Thiên Cảnh, còn cao thủ dẫn đầu của nhà họ Khương lần này lại là cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật.
Cho dù cao thủ Thiên Cảnh không thể ra tay thì cũng sẽ mang lại áp lực cực lớn cho người thế tục khi đứng ở chỗ này.
Huống hồ sau lưng người này còn có năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, hơn nữa đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn.
Hay nói cách khác, năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn phải hợp sức với nhau thì mới đối phó được năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương.
Tuy rằng với tình hình hiện giờ, năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn sẽ không bao giờ hợp sức.
Ngay cả Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân cũng nhìn về phía cao thủ Thiên Cảnh dẫn đầu đội ngũ của nhà họ Khương với vẻ nghiêm nghị.
Cao thủ dẫn đầu chợt nói: “Không ngờ thế tục vẫn có rất nhiều thiên tài, hình như đứa cháu Khương Nham không nên thân của tôi đã bị người của thế tục giết nhỉ?”
Một cao thủ nhà họ Khương phía sau lão ta vội nói: “Khương Nham bị một cao thủ chỉ mới 30 tuổi, chưa đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong giết ạ”.
Cao thủ dẫn đầu nhíu mày: “Khương Nham đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà lại bị một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong giết ư?”
Người kia vội gật đầu: “Thầy của người đó là Vô Danh ạ!”
Nghe thấy thế, con ngươi của cao thủ dẫn đầu bỗng co lại, với tư cách là quý tộc của nhà họ Khương, đương nhiên lão ta biết Vô Danh.
Người kia nhìn về phía cao thủ dẫn đầu với vẻ hơi lo lắng: “Nhà họ Khương có lệnh, nếu gặp thanh niên kia, nhất định không được xung đột, phải dùng lễ nghĩa để tiếp đón”.
“Hừ!”
Cao thủ dẫn đầu lạnh lùng nói: “Một thanh niên chưa đầy 30 tuổi cũng có tư cách để Khương Nguyên Long tôi tiếp đón bằng lễ nghĩa ư? Cho dù cậu ta là đệ tử của Vô Danh thì cũng không được!”
Khương Nguyên Long có vẻ ngạo nghễ, lão ta đường đường là một trong những quý tộc của nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ, đã bao giờ phải cúi đầu trước mặt người thế tục?
Nghe thấy thế, người kia không dám nói nữa.
Khương Nguyên Long bỗng nói lớn về phía Tàng Thư Các: “Cho cậu một phút để cân nhắc, sau khi đột phá Thiên Cảnh thì gia nhập nhà họ Khương ở giới Cổ Võ, bằng không, giết!”
Giọng lão ta như sấm sét rền vang ở Ma Tông.
“Làm càn!”
Hồng Ma lập tức giận dữ, quát lên rồi xông tới chỗ Khương Nguyên Long.
Nhưng Khương Nguyên Long vốn không cần nhúc nhích, một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ lập tức bước ra từ sau lưng lão ta, tấn công Hồng Ma.
“Ầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Hồng Ma bị cao thủ nhà họ Khương đánh trúng ngực, lập tức bay ra xa như diều đứt dây.
Nếu Hồng Ma đang trong trạng thái mạnh nhất, có lẽ còn có tư cách đánh một trận, nhưng hồi nãy ông ta đã bị thương nặng do Cao Hùng đánh lén, giờ sức chiến đấu đã giảm một nửa rồi, sao có thể là đối thủ của cao thủ nhà họ Khương?
“Các người quá đáng rồi đấy!”
Ảnh Ma cũng bước ra, cắn răng nhìn về phía Khương Nguyên Long.
Ở Ma Tông, Lệ Trần có thực lực mạnh nhất, Ảnh Ma xếp thứ hai, cũng có thực lực gần với năm cao thủ đỉnh cao nhất.
Mạnh Khôn và Mục Thanh cũng bước lên, đứng hai bên Ảnh Ma, hai người này và Hồng Ma, Cao Hùng là bốn Ma Tướng của Ma Tông, đều có thực lực hàng đầu, nhưng chẳng là gì trước mặt cao thủ nhà họ Khương cả.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Khương Nguyên Long không thèm quan tâm đến những người này, đứng chắp tay sau lưng, vẫn nhìn về phía Tàng Thư Các, nói với vẻ khinh miệt.
Các cao thủ khác của nhà họ Khương cũng có vẻ khinh thường.
Chỉ có một cao thủ nhà họ Khương chuẩn bị nghênh chiến.
Ảnh Ma nghiêm nghị quát: “Mời các người rời khỏi Ma Tông!”
“Chán sống à!”
Cao thủ nhà họ Khương kia tức giận quát, lao về phía Ảnh Ma.
Ý chí chiến đấu của Ảnh Ma cũng dâng trào, khi đối phương lao về phía mình, lão ta cũng xông lên.
Hồng Ma cũng theo sát.
Mạnh Khôn và Mục Thanh đồng loạt dốc toàn lực.
“Ầm ầm ầm!”
Trong lúc nhất thời, bốn cao thủ đỉnh cao của Ma Tông chiến đấu dữ dội với một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương.
Không hổ là cao thủ đỉnh cao của Ma Tông, trước sự hợp sức của bốn người này, cao thủ nhà họ Khương kia nhanh chóng cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, có dấu hiệu không thắng nổi.
Ông ta nhướng mày, tức giận nói: “Chán sống rồi!”
Khí thế mạnh mẽ hơn lan ra từ người ông ta.
“Chết đi!”
Ông ta tung chưởng về phía Ảnh Ma, nếu đòn này đánh trúng Ảnh Ma, có lẽ Ảnh Ma sẽ bị thương nặng ngay tức khắc, thậm chí bỏ mạng.
Các cao thủ Ma Tông đều có vẻ tuyệt vọng, nếu Ảnh Ma chết, thực lực của Ma Tông sẽ yếu đi rất nhiều.
Ảnh Ma không hề sợ hãi, thấy đòn tấn công chí mạng của cao thủ nhà họ Khương sắp ập đến, chẳng những lão ta không né tránh mà còn đón đỡ, thôi thúc ý chí chiến đấu đến cực hạn.
“Ầm!”
Đúng lúc này, một cây thương lao đến, cắm mạnh giữa hai người sắp va vào nhau.
Võ Thần Thương!
Cao thủ nhà họ Khương bất ngờ bị cây thương này chặn đường, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
“Ông đang tìm đường chết đấy!”
Cao thủ nhà họ Khương nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá.
Từ khi đến Ma Tông, ông ta đã chú ý tới Võ Thần Thương trong tay Đỗ Bá.
Dù sao cho dù là ở đâu, linh khí cấp cao cũng vô cùng nổi bật.
Trên mặt Đỗ Bá tràn ngập vẻ nghiêm nghị, lão ta nhìn về phía Khương Nguyên Long, nói: “Tiền bối Khương, dù sao ông cũng là cao thủ giới Cổ Võ, nhúng tay vào chuyện thế tục cũng không quá thích hợp nhỉ?”
Được Đỗ Bá gọi là tiền bối, có thể thấy tuổi của Khương Nguyên Long cũng không nhỏ.
Tuổi thọ của người luyện võ vốn cao hơn người bình thường, huống hồ với cao thủ ở cảnh giới như Khương Nguyên Long, đã hơn trăm tuổi cũng là chuyện rất bình thường.
Lúc này Khương Nguyên Long mới nhìn về phía Đỗ Bá, đây là lần đầu tiên lão ta nhìn thẳng vào một người từ sau khi đến Ma Tông.
Khương Nguyên Long thản nhiên nói: “Nể tình cậu cũng sắp đột phá Thiên Cảnh, tôi sẽ không so đo với cậu, có vẻ cậu cũng không phải người của Ma Tông, nếu bây giờ rời đi, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì”.
Chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại khiến những người đang có mặt cảm nhận được sự uy hiếp rõ rệt.
Một đám cao thủ với khí thế khủng khiếp bỗng xuất hiện, nghiêm nghị nhìn về phía thiên kiếp đang không ngừng giáng xuống.
Khi thấy những người này, sắc mặt Hồng Ma hết sức khó coi, từ quần áo của họ, ông ta biết họ đến từ giới Cổ Võ, là cao thủ của gia tộc Cổ Võ thực thụ.
Nhóm cao thủ này có sáu người, trừ người dẫn đầu ra, năm người còn lại đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, còn khí thế của cao thủ dẫn đầu lại càng mạnh mẽ, sức mạnh lĩnh vực như có như không đang tràn ra từ người lão ta.
Rõ ràng cao thủ dẫn đầu là cao thủ Thiên Cảnh.
Đội ngũ này đã có thể càn quét bất kỳ thế lực hàng đầu nào ở Ma Sơn rồi.
Lúc này, Ảnh Ma bước lên trước, nhìn về phía cao thủ dẫn đầu: “Không biết các hạ đến Ma Tông tôi vì chuyện gì?”
Cao thủ dẫn đầu không hề quan tâm đến Ảnh Ma, tiếp tục nhìn về phía Tàng Thư Các, lẩm bẩm: “Thiên kiếp mạnh quá! Người mạnh thế này phải về nhà họ Khương!”
Tuy đối phương không trả lời Ảnh Ma, nhưng câu nói này đã thể hiện thân phận của đối phương, đây là người của nhà họ Khương ở Hạ Giới tại giới Cổ Võ.
Các cao thủ thế tục đang có mặt đều biến sắc.
Mấy năm gần đây, nhà họ Khương rất nổi tiếng ở thế tục, vì mỗi khi có cao thủ sắp đột phá Thiên Cảnh, người của nhà họ Khương sẽ xuất hiện.
Nhưng trước kia đều là cao thủ dưới Thiên Cảnh, còn cao thủ dẫn đầu của nhà họ Khương lần này lại là cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật.
Cho dù cao thủ Thiên Cảnh không thể ra tay thì cũng sẽ mang lại áp lực cực lớn cho người thế tục khi đứng ở chỗ này.
Huống hồ sau lưng người này còn có năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, hơn nữa đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn.
Hay nói cách khác, năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn phải hợp sức với nhau thì mới đối phó được năm cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương.
Tuy rằng với tình hình hiện giờ, năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn sẽ không bao giờ hợp sức.
Ngay cả Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân cũng nhìn về phía cao thủ Thiên Cảnh dẫn đầu đội ngũ của nhà họ Khương với vẻ nghiêm nghị.
Cao thủ dẫn đầu chợt nói: “Không ngờ thế tục vẫn có rất nhiều thiên tài, hình như đứa cháu Khương Nham không nên thân của tôi đã bị người của thế tục giết nhỉ?”
Một cao thủ nhà họ Khương phía sau lão ta vội nói: “Khương Nham bị một cao thủ chỉ mới 30 tuổi, chưa đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong giết ạ”.
Cao thủ dẫn đầu nhíu mày: “Khương Nham đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà lại bị một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong giết ư?”
Người kia vội gật đầu: “Thầy của người đó là Vô Danh ạ!”
Nghe thấy thế, con ngươi của cao thủ dẫn đầu bỗng co lại, với tư cách là quý tộc của nhà họ Khương, đương nhiên lão ta biết Vô Danh.
Người kia nhìn về phía cao thủ dẫn đầu với vẻ hơi lo lắng: “Nhà họ Khương có lệnh, nếu gặp thanh niên kia, nhất định không được xung đột, phải dùng lễ nghĩa để tiếp đón”.
“Hừ!”
Cao thủ dẫn đầu lạnh lùng nói: “Một thanh niên chưa đầy 30 tuổi cũng có tư cách để Khương Nguyên Long tôi tiếp đón bằng lễ nghĩa ư? Cho dù cậu ta là đệ tử của Vô Danh thì cũng không được!”
Khương Nguyên Long có vẻ ngạo nghễ, lão ta đường đường là một trong những quý tộc của nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ, đã bao giờ phải cúi đầu trước mặt người thế tục?
Nghe thấy thế, người kia không dám nói nữa.
Khương Nguyên Long bỗng nói lớn về phía Tàng Thư Các: “Cho cậu một phút để cân nhắc, sau khi đột phá Thiên Cảnh thì gia nhập nhà họ Khương ở giới Cổ Võ, bằng không, giết!”
Giọng lão ta như sấm sét rền vang ở Ma Tông.
“Làm càn!”
Hồng Ma lập tức giận dữ, quát lên rồi xông tới chỗ Khương Nguyên Long.
Nhưng Khương Nguyên Long vốn không cần nhúc nhích, một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ lập tức bước ra từ sau lưng lão ta, tấn công Hồng Ma.
“Ầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Hồng Ma bị cao thủ nhà họ Khương đánh trúng ngực, lập tức bay ra xa như diều đứt dây.
Nếu Hồng Ma đang trong trạng thái mạnh nhất, có lẽ còn có tư cách đánh một trận, nhưng hồi nãy ông ta đã bị thương nặng do Cao Hùng đánh lén, giờ sức chiến đấu đã giảm một nửa rồi, sao có thể là đối thủ của cao thủ nhà họ Khương?
“Các người quá đáng rồi đấy!”
Ảnh Ma cũng bước ra, cắn răng nhìn về phía Khương Nguyên Long.
Ở Ma Tông, Lệ Trần có thực lực mạnh nhất, Ảnh Ma xếp thứ hai, cũng có thực lực gần với năm cao thủ đỉnh cao nhất.
Mạnh Khôn và Mục Thanh cũng bước lên, đứng hai bên Ảnh Ma, hai người này và Hồng Ma, Cao Hùng là bốn Ma Tướng của Ma Tông, đều có thực lực hàng đầu, nhưng chẳng là gì trước mặt cao thủ nhà họ Khương cả.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Khương Nguyên Long không thèm quan tâm đến những người này, đứng chắp tay sau lưng, vẫn nhìn về phía Tàng Thư Các, nói với vẻ khinh miệt.
Các cao thủ khác của nhà họ Khương cũng có vẻ khinh thường.
Chỉ có một cao thủ nhà họ Khương chuẩn bị nghênh chiến.
Ảnh Ma nghiêm nghị quát: “Mời các người rời khỏi Ma Tông!”
“Chán sống à!”
Cao thủ nhà họ Khương kia tức giận quát, lao về phía Ảnh Ma.
Ý chí chiến đấu của Ảnh Ma cũng dâng trào, khi đối phương lao về phía mình, lão ta cũng xông lên.
Hồng Ma cũng theo sát.
Mạnh Khôn và Mục Thanh đồng loạt dốc toàn lực.
“Ầm ầm ầm!”
Trong lúc nhất thời, bốn cao thủ đỉnh cao của Ma Tông chiến đấu dữ dội với một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của nhà họ Khương.
Không hổ là cao thủ đỉnh cao của Ma Tông, trước sự hợp sức của bốn người này, cao thủ nhà họ Khương kia nhanh chóng cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, có dấu hiệu không thắng nổi.
Ông ta nhướng mày, tức giận nói: “Chán sống rồi!”
Khí thế mạnh mẽ hơn lan ra từ người ông ta.
“Chết đi!”
Ông ta tung chưởng về phía Ảnh Ma, nếu đòn này đánh trúng Ảnh Ma, có lẽ Ảnh Ma sẽ bị thương nặng ngay tức khắc, thậm chí bỏ mạng.
Các cao thủ Ma Tông đều có vẻ tuyệt vọng, nếu Ảnh Ma chết, thực lực của Ma Tông sẽ yếu đi rất nhiều.
Ảnh Ma không hề sợ hãi, thấy đòn tấn công chí mạng của cao thủ nhà họ Khương sắp ập đến, chẳng những lão ta không né tránh mà còn đón đỡ, thôi thúc ý chí chiến đấu đến cực hạn.
“Ầm!”
Đúng lúc này, một cây thương lao đến, cắm mạnh giữa hai người sắp va vào nhau.
Võ Thần Thương!
Cao thủ nhà họ Khương bất ngờ bị cây thương này chặn đường, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
“Ông đang tìm đường chết đấy!”
Cao thủ nhà họ Khương nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá.
Từ khi đến Ma Tông, ông ta đã chú ý tới Võ Thần Thương trong tay Đỗ Bá.
Dù sao cho dù là ở đâu, linh khí cấp cao cũng vô cùng nổi bật.
Trên mặt Đỗ Bá tràn ngập vẻ nghiêm nghị, lão ta nhìn về phía Khương Nguyên Long, nói: “Tiền bối Khương, dù sao ông cũng là cao thủ giới Cổ Võ, nhúng tay vào chuyện thế tục cũng không quá thích hợp nhỉ?”
Được Đỗ Bá gọi là tiền bối, có thể thấy tuổi của Khương Nguyên Long cũng không nhỏ.
Tuổi thọ của người luyện võ vốn cao hơn người bình thường, huống hồ với cao thủ ở cảnh giới như Khương Nguyên Long, đã hơn trăm tuổi cũng là chuyện rất bình thường.
Lúc này Khương Nguyên Long mới nhìn về phía Đỗ Bá, đây là lần đầu tiên lão ta nhìn thẳng vào một người từ sau khi đến Ma Tông.
Khương Nguyên Long thản nhiên nói: “Nể tình cậu cũng sắp đột phá Thiên Cảnh, tôi sẽ không so đo với cậu, có vẻ cậu cũng không phải người của Ma Tông, nếu bây giờ rời đi, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì”.
Chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại khiến những người đang có mặt cảm nhận được sự uy hiếp rõ rệt.