Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1987: Muốn ngừng thiên kiếp
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, nét mặt Mã Siêu lập tức cứng đờ.
Anh ta hiểu rất rõ, để đi tới ngày hôm nay, Dương Thanh đã gặp khó khăn đến mức nào, thậm chí để đối phó với kẻ địch mạnh, anh còn dùng lời nói dối có thiện ý để lừa vợ con mình rời đi.
Nếu cảnh giới của Dương Thanh chỉ ngừng ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn mất võ công nữa, sao anh có thể chấp nhận nổi?
Mã Siêu hỏi với vẻ không cam lòng: “Sư phụ, không còn cách nào khác ạ?”
Lệ Trần lắc đầu, trầm giọng nói: “Đấy là cách duy nhất, hoặc cậu ấy tự vượt qua thiên kiếp bằng cơ thể, để thiên kiếp rèn luyện cơ thể cậu ấy, từ đó cơ thể sẽ đột phá Thiên Cảnh trước, hoặc trước khi thiên kiếp sắp giết cậu ấy, ta sẽ cứu cậu ấy ra, nhưng cái giá đắt phải trả sẽ khiến cậu ấy khó mà chịu được”.
Mã Siêu không nói gì nữa, lo lắng nhìn về phía Dương Thanh.
Lúc này, bệ linh khí như một thiết bị hấp thu và chuyển đổi thiên kiếp, tia sét di chuyển quanh nó, sau đó truyền vào người Dương Thanh.
Nét mặt Dương Thanh trông rất đau đớn, nhưng anh vẫn im lặng ngồi xếp bằng trên bệ linh khí, không nhúc nhích, để mặc cơ thể hấp thu hấp thu tia sét trên bệ.
“Ầm ầm ầm!”
Tàng Thư Các đã hóa thành biển sét, vô số tia sét không ngừng giáng xuống, các cao thủ Ma Tông đều có vẻ lo lắng.
Không nhiều cao thủ biết chuyện Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh, những cao thủ Ma Tông khác đều nghĩ người đang vượt thiên kiếp chính là Lệ Trần.
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều có vẻ nghiêm nghị.
“Thiên kiếp mạnh quá!”
Ứng Thiên Hành trầm giọng nói.
Nhậm Kinh Luân cũng nói: “Đây là thiên kiếp mạnh nhất mà tôi từng thấy, không hổ là chủ Ma Tông, ngay cả thiên kiếp mà ông ta phải vượt cũng mạnh như thế”.
Ứng Thiên Hành hừ lạnh: “Cho dù thiên kiếp mạnh hơn nữa thì sao? Lệ Trần sống sót đi ra khỏi thiên kiếp thì mới tính là giỏi, bằng không, chỉ có thể bị thiên kiếp chôn vùi thôi”.
Người của Ma Tông đều lạnh lùng nhìn Ứng Thiên Hành.
Hồng Ma lạnh lùng nói: “Chắc ông quên một chuyện, thiên kiếp càng mạnh thì thực lực của người vượt thiên kiếp cũng càng mạnh hơn”.
“Tông chủ của chúng tôi đã sắp bước vào Thiên Cảnh trước ông, còn ông vẫn quẩn quanh dưới Thiên Cảnh, chưa bàn đến việc ông có thể vượt qua thiên kiếp không, cho dù vượt được thật, chênh lệch giữa ông và tông chủ của chúng tôi sẽ ngày càng lớn hơn, khi đó, nếu tông chủ muốn giết ông thì chẳng khác gì giết chó!”
Nghe thấy thế, Ứng Thiên Hành lập tức sầm mặt, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Ma: “Nếu cậu ăn nói xằng bậy thêm, đừng trách tôi không khách sáo!”
Hồng Ma cười lạnh, ý chí chiến đấu dâng trào, ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành: “Tôi sẵn sàng đánh với ông bất cứ lúc nào!”
Tuy ông ta không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành, nhưng Ứng Thiên Hành cũng rất khó giết ông ta.
Ứng Thiên Hành giận không để đâu cho hết, hít sâu một hơi, cố nén giận.
Lão ta biết bây giờ vẫn chưa phải lúc ra tay với Ma Tông.
Cho dù lão ta muốn ra tay với Ma Tông thật thì cũng phải chắc chắn rằng Lệ Trần đã chết dưới thiên kiếp, hoặc đã rời khỏi Ma Tông.
Nếu bây giờ ra tay, nhỡ Lệ Trần thành công vượt thiên kiếp rồi muốn giết lão ta thì đúng là chẳng khác gì giẫm chết một con kiến.
Ứng Thiên Hành đe dọa: “Cậu cứ chờ đấy, một ngày nào đó, tôi sẽ đích thân lấy mạng cậu!”
Lão ta nói rồi không quan tâm đến Hồng Ma nữa, nhìn lên trời.
Từ nãy tới giờ, Đỗ Bá vẫn cầm Võ Thần Thương, canh chừng ở gần Tàng Thư Các, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Lão ta đã thấy rất nhiều người vượt thiên kiếp, nhưng chưa từng thấy thiên kiếp nào khủng khiếp thế này, ngay cả lão ta cũng cảm nhận được uy lực vô cùng mạnh mẽ từ thiên kiếp đó.
Lão ta chợt nghĩ, nếu lão ta sắp vượt thiên kiếp trước mặt, với sự chuẩn bị bây giờ, liệu lão ta có thành công vượt qua không?
“Đoàng đoàng đoàng!”
Mấy tia sét bỗng xẹt qua bầu trời, như muốn xé toang cả vùng trời này.
Ngay sau đó, vô số tia sét lại giáng xuống Tàng Thư Các.
Cả Tàng Thư Các đều bị sấm sét bao trùm.
Trước thiên kiếp khủng khiếp như thế, cho dù cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ở đây cũng không dám tới gần, có lẽ vừa tới gần, họ sẽ tan thành tro bụi.
Một cao thủ Ma Tông cầu nguyện cho Lệ Trần: “Cho dù thiên kiếp mạnh hơn! Chắc chắn tông chủ vẫn có thể thành công vượt qua thiên kiếp!”
Hồng Ma và các cao thủ hàng đầu đều có vẻ hướng tới.
Sau thiên kiếp chính là Thiên Cảnh, có cao thủ thế tục nào không muốn bước vào Thiên Cảnh đâu?
Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, Dương Thanh đã hoàn toàn đắm chìm trong biển sấm sét, từng tia sét xuyên qua cơ thể anh, như muốn xé nát người anh.
Sức mạnh Thủ Hộ đã được anh kích hoạt từ lâu, không ngừng chữa trị vết thương trên người anh.
Nhưng vết thương do thiên kiếp gây ra quá nặng, chỉ mình sức mạnh Thủ Hộ rất khó chữa lành cơ thể của anh, chỉ có thể cố gắng giảm bớt vết thương mà thiên kiếp tạo thành.
“Thiên kiếp mạnh quá, có lẽ Dương Thanh rất khó chịu được!”
Lệ Trần chợt nghiêm nghị nói.
Lão ta phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Lúc này trên người Dương Thanh đầy vết thương cháy đen, trong không khí tràn ngập mùi tanh nồng cháy khét.
Nét mặt Dương Thanh méo mó vì đau đớn, huyết mạch cuồng hóa đã được anh kích hoạt, mái tóc đen của anh không ngừng tung bay, khóe miệng rỉ máu.
“A...”
Anh chợt hét lớn, bỗng mở đôi mắt đỏ ngầu ra, giận dữ quát: “Tới đi!”
Anh đứng dậy khỏi bệ đá, dang tay ra, để mặc sấm sét xuyên qua người mình thông qua bệ.
Khí thế đáng sợ tràn ra từ người anh.
Trong mắt Lệ Trần xuất hiện vẻ kinh ngạc: “Khí thế mạnh thật! Đây mới là thực lực mạnh nhất của cậu ấy à? Chỉ với thực lực mà cậu ấy thể hiện lúc này, có lẽ đã vô địch dưới Thiên Cảnh, ngay cả cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng chưa chắc đã có thể đánh bại cậu ấy”.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, nói nhỏ: “Vì mạnh lên, anh Thanh vẫn luôn rất khó khăn, nếu không thể vượt qua thiên kiếp, chắc chắn anh ấy sẽ không chịu nổi, con tin anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ thành công vượt thiên kiếp bằng cơ thể!”
Tuy lo lắng, nhưng anh ta vô cùng tin tưởng Dương Thanh.
Trong lúc nhất thời, thiên kiếp bên ngoài ngày càng mạnh, như bị khiêu khích, điên cuồng giáng xuống, như muốn xé toang cả Tàng Thư Các, sau đó tiêu diệt Dương Thanh đang trốn bên dưới Tàng Thư Các.
Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, tia sét lóe lên quanh người Dương Thanh, người anh như một cái xác chết cháy, nếu trên người anh không có khí thế mạnh mẽ thì chẳng khác gì cái xác cả.
“Không ổn rồi, Lệ Trần sắp đột phá!”
Đúng lúc này, ngoài Tàng Thư Các, Ứng Thiên Hành bỗng biến sắc, hô lên kinh hãi.
Sắc mặt Nhậm Kinh Luân cũng thay đổi, lão ta đã cảm nhận được dưới mặt đất ở Tàng Thư Các, một sức mạnh hết sức đáng sợ đang thức tỉnh, chắc chắn Lệ Trần sắp thành công vượt thiên kiếp rồi.
Một khi Lệ Trần vượt qua thiên kiếp, lão sẽ là cao thủ Thiên Cảnh, khi đó lão sẽ bỏ qua cho họ ư?
Ứng Thiên Hành nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, không hề giấu giếm, nói lớn: “Tông chủ Nhậm, nếu không ra tay nữa, chúng ta sẽ không còn cơ hội đâu, ông và tôi hợp sức để ngừng thiên kiếp này, sao nào?”
Trong lúc cao thủ đang vượt thiên kiếp, nếu thiên kiếp bị ngắt ngang, nhẹ thì mất võ công, nặng thì bỏ mạng!
Lúc này đang là lúc thiên kiếp mạnh nhất, một khi vượt qua thời điểm này thì sẽ là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.
Mà Ứng Thiên Hành lại muốn hợp sức với Nhậm Kinh Luân để ngừng thiên kiếp vào lúc này.
Anh ta hiểu rất rõ, để đi tới ngày hôm nay, Dương Thanh đã gặp khó khăn đến mức nào, thậm chí để đối phó với kẻ địch mạnh, anh còn dùng lời nói dối có thiện ý để lừa vợ con mình rời đi.
Nếu cảnh giới của Dương Thanh chỉ ngừng ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn mất võ công nữa, sao anh có thể chấp nhận nổi?
Mã Siêu hỏi với vẻ không cam lòng: “Sư phụ, không còn cách nào khác ạ?”
Lệ Trần lắc đầu, trầm giọng nói: “Đấy là cách duy nhất, hoặc cậu ấy tự vượt qua thiên kiếp bằng cơ thể, để thiên kiếp rèn luyện cơ thể cậu ấy, từ đó cơ thể sẽ đột phá Thiên Cảnh trước, hoặc trước khi thiên kiếp sắp giết cậu ấy, ta sẽ cứu cậu ấy ra, nhưng cái giá đắt phải trả sẽ khiến cậu ấy khó mà chịu được”.
Mã Siêu không nói gì nữa, lo lắng nhìn về phía Dương Thanh.
Lúc này, bệ linh khí như một thiết bị hấp thu và chuyển đổi thiên kiếp, tia sét di chuyển quanh nó, sau đó truyền vào người Dương Thanh.
Nét mặt Dương Thanh trông rất đau đớn, nhưng anh vẫn im lặng ngồi xếp bằng trên bệ linh khí, không nhúc nhích, để mặc cơ thể hấp thu hấp thu tia sét trên bệ.
“Ầm ầm ầm!”
Tàng Thư Các đã hóa thành biển sét, vô số tia sét không ngừng giáng xuống, các cao thủ Ma Tông đều có vẻ lo lắng.
Không nhiều cao thủ biết chuyện Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh, những cao thủ Ma Tông khác đều nghĩ người đang vượt thiên kiếp chính là Lệ Trần.
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều có vẻ nghiêm nghị.
“Thiên kiếp mạnh quá!”
Ứng Thiên Hành trầm giọng nói.
Nhậm Kinh Luân cũng nói: “Đây là thiên kiếp mạnh nhất mà tôi từng thấy, không hổ là chủ Ma Tông, ngay cả thiên kiếp mà ông ta phải vượt cũng mạnh như thế”.
Ứng Thiên Hành hừ lạnh: “Cho dù thiên kiếp mạnh hơn nữa thì sao? Lệ Trần sống sót đi ra khỏi thiên kiếp thì mới tính là giỏi, bằng không, chỉ có thể bị thiên kiếp chôn vùi thôi”.
Người của Ma Tông đều lạnh lùng nhìn Ứng Thiên Hành.
Hồng Ma lạnh lùng nói: “Chắc ông quên một chuyện, thiên kiếp càng mạnh thì thực lực của người vượt thiên kiếp cũng càng mạnh hơn”.
“Tông chủ của chúng tôi đã sắp bước vào Thiên Cảnh trước ông, còn ông vẫn quẩn quanh dưới Thiên Cảnh, chưa bàn đến việc ông có thể vượt qua thiên kiếp không, cho dù vượt được thật, chênh lệch giữa ông và tông chủ của chúng tôi sẽ ngày càng lớn hơn, khi đó, nếu tông chủ muốn giết ông thì chẳng khác gì giết chó!”
Nghe thấy thế, Ứng Thiên Hành lập tức sầm mặt, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Ma: “Nếu cậu ăn nói xằng bậy thêm, đừng trách tôi không khách sáo!”
Hồng Ma cười lạnh, ý chí chiến đấu dâng trào, ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành: “Tôi sẵn sàng đánh với ông bất cứ lúc nào!”
Tuy ông ta không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành, nhưng Ứng Thiên Hành cũng rất khó giết ông ta.
Ứng Thiên Hành giận không để đâu cho hết, hít sâu một hơi, cố nén giận.
Lão ta biết bây giờ vẫn chưa phải lúc ra tay với Ma Tông.
Cho dù lão ta muốn ra tay với Ma Tông thật thì cũng phải chắc chắn rằng Lệ Trần đã chết dưới thiên kiếp, hoặc đã rời khỏi Ma Tông.
Nếu bây giờ ra tay, nhỡ Lệ Trần thành công vượt thiên kiếp rồi muốn giết lão ta thì đúng là chẳng khác gì giẫm chết một con kiến.
Ứng Thiên Hành đe dọa: “Cậu cứ chờ đấy, một ngày nào đó, tôi sẽ đích thân lấy mạng cậu!”
Lão ta nói rồi không quan tâm đến Hồng Ma nữa, nhìn lên trời.
Từ nãy tới giờ, Đỗ Bá vẫn cầm Võ Thần Thương, canh chừng ở gần Tàng Thư Các, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Lão ta đã thấy rất nhiều người vượt thiên kiếp, nhưng chưa từng thấy thiên kiếp nào khủng khiếp thế này, ngay cả lão ta cũng cảm nhận được uy lực vô cùng mạnh mẽ từ thiên kiếp đó.
Lão ta chợt nghĩ, nếu lão ta sắp vượt thiên kiếp trước mặt, với sự chuẩn bị bây giờ, liệu lão ta có thành công vượt qua không?
“Đoàng đoàng đoàng!”
Mấy tia sét bỗng xẹt qua bầu trời, như muốn xé toang cả vùng trời này.
Ngay sau đó, vô số tia sét lại giáng xuống Tàng Thư Các.
Cả Tàng Thư Các đều bị sấm sét bao trùm.
Trước thiên kiếp khủng khiếp như thế, cho dù cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ở đây cũng không dám tới gần, có lẽ vừa tới gần, họ sẽ tan thành tro bụi.
Một cao thủ Ma Tông cầu nguyện cho Lệ Trần: “Cho dù thiên kiếp mạnh hơn! Chắc chắn tông chủ vẫn có thể thành công vượt qua thiên kiếp!”
Hồng Ma và các cao thủ hàng đầu đều có vẻ hướng tới.
Sau thiên kiếp chính là Thiên Cảnh, có cao thủ thế tục nào không muốn bước vào Thiên Cảnh đâu?
Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, Dương Thanh đã hoàn toàn đắm chìm trong biển sấm sét, từng tia sét xuyên qua cơ thể anh, như muốn xé nát người anh.
Sức mạnh Thủ Hộ đã được anh kích hoạt từ lâu, không ngừng chữa trị vết thương trên người anh.
Nhưng vết thương do thiên kiếp gây ra quá nặng, chỉ mình sức mạnh Thủ Hộ rất khó chữa lành cơ thể của anh, chỉ có thể cố gắng giảm bớt vết thương mà thiên kiếp tạo thành.
“Thiên kiếp mạnh quá, có lẽ Dương Thanh rất khó chịu được!”
Lệ Trần chợt nghiêm nghị nói.
Lão ta phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Lúc này trên người Dương Thanh đầy vết thương cháy đen, trong không khí tràn ngập mùi tanh nồng cháy khét.
Nét mặt Dương Thanh méo mó vì đau đớn, huyết mạch cuồng hóa đã được anh kích hoạt, mái tóc đen của anh không ngừng tung bay, khóe miệng rỉ máu.
“A...”
Anh chợt hét lớn, bỗng mở đôi mắt đỏ ngầu ra, giận dữ quát: “Tới đi!”
Anh đứng dậy khỏi bệ đá, dang tay ra, để mặc sấm sét xuyên qua người mình thông qua bệ.
Khí thế đáng sợ tràn ra từ người anh.
Trong mắt Lệ Trần xuất hiện vẻ kinh ngạc: “Khí thế mạnh thật! Đây mới là thực lực mạnh nhất của cậu ấy à? Chỉ với thực lực mà cậu ấy thể hiện lúc này, có lẽ đã vô địch dưới Thiên Cảnh, ngay cả cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng chưa chắc đã có thể đánh bại cậu ấy”.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, nói nhỏ: “Vì mạnh lên, anh Thanh vẫn luôn rất khó khăn, nếu không thể vượt qua thiên kiếp, chắc chắn anh ấy sẽ không chịu nổi, con tin anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ thành công vượt thiên kiếp bằng cơ thể!”
Tuy lo lắng, nhưng anh ta vô cùng tin tưởng Dương Thanh.
Trong lúc nhất thời, thiên kiếp bên ngoài ngày càng mạnh, như bị khiêu khích, điên cuồng giáng xuống, như muốn xé toang cả Tàng Thư Các, sau đó tiêu diệt Dương Thanh đang trốn bên dưới Tàng Thư Các.
Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, tia sét lóe lên quanh người Dương Thanh, người anh như một cái xác chết cháy, nếu trên người anh không có khí thế mạnh mẽ thì chẳng khác gì cái xác cả.
“Không ổn rồi, Lệ Trần sắp đột phá!”
Đúng lúc này, ngoài Tàng Thư Các, Ứng Thiên Hành bỗng biến sắc, hô lên kinh hãi.
Sắc mặt Nhậm Kinh Luân cũng thay đổi, lão ta đã cảm nhận được dưới mặt đất ở Tàng Thư Các, một sức mạnh hết sức đáng sợ đang thức tỉnh, chắc chắn Lệ Trần sắp thành công vượt thiên kiếp rồi.
Một khi Lệ Trần vượt qua thiên kiếp, lão sẽ là cao thủ Thiên Cảnh, khi đó lão sẽ bỏ qua cho họ ư?
Ứng Thiên Hành nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, không hề giấu giếm, nói lớn: “Tông chủ Nhậm, nếu không ra tay nữa, chúng ta sẽ không còn cơ hội đâu, ông và tôi hợp sức để ngừng thiên kiếp này, sao nào?”
Trong lúc cao thủ đang vượt thiên kiếp, nếu thiên kiếp bị ngắt ngang, nhẹ thì mất võ công, nặng thì bỏ mạng!
Lúc này đang là lúc thiên kiếp mạnh nhất, một khi vượt qua thời điểm này thì sẽ là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.
Mà Ứng Thiên Hành lại muốn hợp sức với Nhậm Kinh Luân để ngừng thiên kiếp vào lúc này.