Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1969: Sự kiên trì của ông ta
Đỗ Thất cười lạnh, hỏi: “Chẳng phải anh nhòm ngó viên Phá Kiếp Đan kia của tôi à?”
Lão ta nói rồi lấy một cái lọ ngọc rất tinh xảo ra.
Thứ trong lọ ngọc chính là Phá Kiếp Đan.
Đỗ Thất nói tiếp: “Tôi dùng viên Phá Kiếp Đan này để cược với anh, đủ tư cách chưa nào?”
Đỗ Bá vẫn bình tĩnh, không hề kích động khi thấy đối phương lấy Phá Kiếp Đan ra.
Lão ta nói: “Nếu muốn đột phá Thiên Cảnh, bất kỳ cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào cũng phải trải qua thiên kiếp, Phá Kiếp Đan có thể tăng sức chịu đựng của bản thân trước thiên kiếp rất nhiều, là đan dược vô cùng quý giá với những cao thủ sắp đột phá Thiên Cảnh”.
Một số cao thủ thực lực yếu đang có mặt không rõ tác dụng của Phá Kiếp Đan, nhưng họ đều biết khi đột phá Thiên Cảnh, cao thủ Siêu Phàm Cảnh sẽ phải trải qua thiên kiếp.
Người vượt qua thiên kiếp mới xứng đáng được gọi là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng rất nhiều cao thủ đã chết vì thiên kiếp khi đang vượt qua nó rồi.
Nếu sở hữu Phá Kiếp Đan thì cũng như có thêm một thủ đoạn giữ mạng khi đột phá Thiên Cảnh.
Có thể tưởng tượng được một viên Phá Kiếp Đan quý giá đến mức nào.
Bây giờ, Đỗ Thất lại dùng viên Phá Kiếp Đan quý giá như thế để cược với chức tông chủ của Đỗ Bá.
Trong lúc mọi người đang kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Bá, chờ Đỗ Bá chấp nhận đánh cược, rốt cuộc Đỗ Bá cũng mở miệng: “Đúng là Phá Kiếp Đan rất quý giá, nhưng cũng vô dụng với tôi”.
Đỗ Thất nhíu mày: “Anh không dám cược à?”
Đỗ Bá cười nhạt: “Nếu chú cứ phải đưa tôi một viên Phá Kiếp Đan, tôi không cần thì cũng không ổn lắm, nếu chú muốn cược, tôi theo là được!”
“Tốt lắm!”
Hai người lập tức quyết định đánh cược.
Những người đang có mặt đều có vẻ mong chờ, họ đang chờ Dương Thanh xuất hiện.
Chứ họ không mong chờ nhiều như vậy đối với trận đấu giữa hai cao thủ có thiên phú cao nhất Võ Tông ở trước mắt.
Kim Huy và Đỗ Khắc đứng giữa sân đấu võ, ai cũng nhìn về phía đối phương với thái độ thù địch.
Một người là đệ tử của Đỗ Bá, người kia là cháu ruột Đỗ Thất, đều có địa vị rất cao ở Võ Tông.
Bây giờ họ lại căm thù nhau vì ân oán giữa sư phụ và ông mình.
“Kim Huy, lần này tôi sẽ đánh bại anh! Để người của Võ Tông biết ai mạnh hơn giữa chúng ta!”
Đỗ Khắc nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói.
Sau khi dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người ông ta, nhưng thế vẫn chưa hết, khí thế của Đỗ Khắc không ngừng tăng vọt, chỉ sau chớp mắt, ông ta đã đạt đến trạng thái đỉnh cao ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
“Sắp đột phá rồi!”
Có người khiếp sợ nói.
“Đỗ Khắc mới 40 tuổi mà sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi ư?”
“Nếu tôi không nhớ nhầm, người đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi lần trước chính là thiếu tông chủ Đỗ Minh Viễn nhỉ?”
...
Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính nhíu mày.
Không phải là lão ta không vui trước việc Đỗ Khắc sắp đột phá, mà lão ta đã cảm nhận được khí thế khác thường từ Đỗ Khắc, hình như đó không phải khí thế có được do công pháp tu luyện của Võ Tông.
Quan trọng nhất chính là còn lâu Đỗ Khắc mới đột phá, giờ tự dưng đột phá, chắc chắn có vấn đề.
Kim Huy trên sân đấu võ cũng nhíu mày, nếu Đỗ Khắc đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thật, chắc chắn ông ta cũng phải đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ để đánh bại Đỗ Khắc.
Nưng ông ta vẫn chưa sẵn sàng đột phá.
Trong số các đệ tử quan môn của Đỗ Bá, ông ta là người có tốc độ tu luyện chậm nhất.
Thực lực của một số sư đệ của ông ta đã vượt xa ông ta từ lâu, thậm chí còn từng tiến vào từ đường rồi.
Tốc độ tu luyện của ông ta rất chậm, cũng không phải vì thiên phú của ông ta yếu, mà cảnh giới nào của ông ta cũng rất vững chắc.
Nếu muốn đột phá, ông ta có thể đột phá bất cứ lúc nào, nhưng ông ta tự thấy cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ này của mình còn chưa đủ vững chắc.
“Ầm!”
Đúng lúc này, khí thế của Đỗ Khắc bỗng dưng tăng vọt, lập tức đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
“Đột phá rồi!”
Các cao thủ Võ Tông đều sững sờ.
Không ngờ Đỗ Khắc lại đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi thật, tốc độ tu luyện này đúng là cực nhanh.
“Kim Huy, anh tự nhận thua hay để tôi mời anh xuống sân đấu võ nào?”
Đỗ Khắc vênh váo nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói bằng giọng điệu vô cùng khinh thường.
Kim Huy không nói gì, chỉ nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Đỗ Khắc, lập tức phóng khí thế ra.
Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ!
Giữa hai người còn một cảnh giới nhỏ, có lẽ thắng thua đã rõ.
Nhưng Kim Huy không nản lòng.
Ông ta hơi nhích chân, lao về phía Đỗ Khắc.
“Hừ!”
Đỗ Khắc cười lạnh, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, ông ta dồn khí thế về nắm tay phải, bỗng đấm về phía trước.
“Ầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của mọi người, Đỗ Khắc đấm mạnh vào ngực Kim Huy.
Kim Huy hộc máu, liên tục lùi về sau bảy, tám bước rồi mới ngừng.
Khi dừng lại, mặt ông ta tái mét, khóe miệng còn rỉ máu.
Khí thế của ông ta cũng yếu đi rất nhiều.
Còn khí thế của Đỗ Khắc thì rất dồi dào, ý chí chiến đấu bùng nổ.
Đỗ Khắc cười khẩy, nhìn Kim Huy: “Kim Huy, cho anh thêm một cơ hội, bây giờ tự chịu thua, cút khỏi sân đấu võ, tôi có thể xem như không xảy ra chuyện gì, bằng không, tôi sẽ nghĩ anh vẫn còn sức đánh với tôi, tiếp đến, tôi sẽ không kiêng nể gì, dốc toàn lực ra đánh một trận với anh đấy”.
Giọng Đỗ Khắc tràn ngập ý uy hiếp.
Sắc mặt của Đỗ Bá đang quan sát trận chiến hết sức khó coi, Đỗ Khắc đang cố tình ép Kim Huy chịu thua.
Nếu Kim Huy chịu thua, chắc chắn tâm cảnh sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, tạo thành ảnh hưởng tiêu cực đối với sự phát triển võ thuật của ông ta trong tương lai.
Không những thế, chuyện này còn khiến người thầy là Đỗ Bá chịu nhục.
Nhưng nếu Kim Huy dốc sức đánh một trận thì cũng sẽ thua!
Trừ khi Kim Huy cũng đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Nhưng cảnh giới nào của Kim Huy cũng vô cùng vững chắc, nếu bây giờ đột phá, mọi cố gắng của ông ta trước kia đều uổng phí.
Đỗ Thất rất hài lòng với kết quả này, lão ta cười lớn: “Đỗ Khắc, tốt lắm! Nếu Kim Huy chịu thua, cháu không cần ra tay nữa đâu!”
Lão ta nói rồi vẫn không quên nhìn Đỗ Bá với vẻ khiêu khích.
Đỗ Bá không quan tâm, nghiêm nghị nhìn về phía Kim Huy giữa sân đấu võ.
Kim Huy siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Đỗ Khắc, cắn răng: “Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng chỉ có thế!”
Ông ta nói rồi bỗng lao tới chỗ Đỗ Khắc.
Kiên trì lâu như thế, cũng không thể từ bỏ vào lúc này, Kim Huy không lựa chọn đột phá, mà sẽ đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
Lão ta nói rồi lấy một cái lọ ngọc rất tinh xảo ra.
Thứ trong lọ ngọc chính là Phá Kiếp Đan.
Đỗ Thất nói tiếp: “Tôi dùng viên Phá Kiếp Đan này để cược với anh, đủ tư cách chưa nào?”
Đỗ Bá vẫn bình tĩnh, không hề kích động khi thấy đối phương lấy Phá Kiếp Đan ra.
Lão ta nói: “Nếu muốn đột phá Thiên Cảnh, bất kỳ cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào cũng phải trải qua thiên kiếp, Phá Kiếp Đan có thể tăng sức chịu đựng của bản thân trước thiên kiếp rất nhiều, là đan dược vô cùng quý giá với những cao thủ sắp đột phá Thiên Cảnh”.
Một số cao thủ thực lực yếu đang có mặt không rõ tác dụng của Phá Kiếp Đan, nhưng họ đều biết khi đột phá Thiên Cảnh, cao thủ Siêu Phàm Cảnh sẽ phải trải qua thiên kiếp.
Người vượt qua thiên kiếp mới xứng đáng được gọi là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng rất nhiều cao thủ đã chết vì thiên kiếp khi đang vượt qua nó rồi.
Nếu sở hữu Phá Kiếp Đan thì cũng như có thêm một thủ đoạn giữ mạng khi đột phá Thiên Cảnh.
Có thể tưởng tượng được một viên Phá Kiếp Đan quý giá đến mức nào.
Bây giờ, Đỗ Thất lại dùng viên Phá Kiếp Đan quý giá như thế để cược với chức tông chủ của Đỗ Bá.
Trong lúc mọi người đang kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Bá, chờ Đỗ Bá chấp nhận đánh cược, rốt cuộc Đỗ Bá cũng mở miệng: “Đúng là Phá Kiếp Đan rất quý giá, nhưng cũng vô dụng với tôi”.
Đỗ Thất nhíu mày: “Anh không dám cược à?”
Đỗ Bá cười nhạt: “Nếu chú cứ phải đưa tôi một viên Phá Kiếp Đan, tôi không cần thì cũng không ổn lắm, nếu chú muốn cược, tôi theo là được!”
“Tốt lắm!”
Hai người lập tức quyết định đánh cược.
Những người đang có mặt đều có vẻ mong chờ, họ đang chờ Dương Thanh xuất hiện.
Chứ họ không mong chờ nhiều như vậy đối với trận đấu giữa hai cao thủ có thiên phú cao nhất Võ Tông ở trước mắt.
Kim Huy và Đỗ Khắc đứng giữa sân đấu võ, ai cũng nhìn về phía đối phương với thái độ thù địch.
Một người là đệ tử của Đỗ Bá, người kia là cháu ruột Đỗ Thất, đều có địa vị rất cao ở Võ Tông.
Bây giờ họ lại căm thù nhau vì ân oán giữa sư phụ và ông mình.
“Kim Huy, lần này tôi sẽ đánh bại anh! Để người của Võ Tông biết ai mạnh hơn giữa chúng ta!”
Đỗ Khắc nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói.
Sau khi dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người ông ta, nhưng thế vẫn chưa hết, khí thế của Đỗ Khắc không ngừng tăng vọt, chỉ sau chớp mắt, ông ta đã đạt đến trạng thái đỉnh cao ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
“Sắp đột phá rồi!”
Có người khiếp sợ nói.
“Đỗ Khắc mới 40 tuổi mà sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi ư?”
“Nếu tôi không nhớ nhầm, người đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi lần trước chính là thiếu tông chủ Đỗ Minh Viễn nhỉ?”
...
Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính nhíu mày.
Không phải là lão ta không vui trước việc Đỗ Khắc sắp đột phá, mà lão ta đã cảm nhận được khí thế khác thường từ Đỗ Khắc, hình như đó không phải khí thế có được do công pháp tu luyện của Võ Tông.
Quan trọng nhất chính là còn lâu Đỗ Khắc mới đột phá, giờ tự dưng đột phá, chắc chắn có vấn đề.
Kim Huy trên sân đấu võ cũng nhíu mày, nếu Đỗ Khắc đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thật, chắc chắn ông ta cũng phải đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ để đánh bại Đỗ Khắc.
Nưng ông ta vẫn chưa sẵn sàng đột phá.
Trong số các đệ tử quan môn của Đỗ Bá, ông ta là người có tốc độ tu luyện chậm nhất.
Thực lực của một số sư đệ của ông ta đã vượt xa ông ta từ lâu, thậm chí còn từng tiến vào từ đường rồi.
Tốc độ tu luyện của ông ta rất chậm, cũng không phải vì thiên phú của ông ta yếu, mà cảnh giới nào của ông ta cũng rất vững chắc.
Nếu muốn đột phá, ông ta có thể đột phá bất cứ lúc nào, nhưng ông ta tự thấy cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ này của mình còn chưa đủ vững chắc.
“Ầm!”
Đúng lúc này, khí thế của Đỗ Khắc bỗng dưng tăng vọt, lập tức đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
“Đột phá rồi!”
Các cao thủ Võ Tông đều sững sờ.
Không ngờ Đỗ Khắc lại đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi thật, tốc độ tu luyện này đúng là cực nhanh.
“Kim Huy, anh tự nhận thua hay để tôi mời anh xuống sân đấu võ nào?”
Đỗ Khắc vênh váo nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói bằng giọng điệu vô cùng khinh thường.
Kim Huy không nói gì, chỉ nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Đỗ Khắc, lập tức phóng khí thế ra.
Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ!
Giữa hai người còn một cảnh giới nhỏ, có lẽ thắng thua đã rõ.
Nhưng Kim Huy không nản lòng.
Ông ta hơi nhích chân, lao về phía Đỗ Khắc.
“Hừ!”
Đỗ Khắc cười lạnh, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, ông ta dồn khí thế về nắm tay phải, bỗng đấm về phía trước.
“Ầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của mọi người, Đỗ Khắc đấm mạnh vào ngực Kim Huy.
Kim Huy hộc máu, liên tục lùi về sau bảy, tám bước rồi mới ngừng.
Khi dừng lại, mặt ông ta tái mét, khóe miệng còn rỉ máu.
Khí thế của ông ta cũng yếu đi rất nhiều.
Còn khí thế của Đỗ Khắc thì rất dồi dào, ý chí chiến đấu bùng nổ.
Đỗ Khắc cười khẩy, nhìn Kim Huy: “Kim Huy, cho anh thêm một cơ hội, bây giờ tự chịu thua, cút khỏi sân đấu võ, tôi có thể xem như không xảy ra chuyện gì, bằng không, tôi sẽ nghĩ anh vẫn còn sức đánh với tôi, tiếp đến, tôi sẽ không kiêng nể gì, dốc toàn lực ra đánh một trận với anh đấy”.
Giọng Đỗ Khắc tràn ngập ý uy hiếp.
Sắc mặt của Đỗ Bá đang quan sát trận chiến hết sức khó coi, Đỗ Khắc đang cố tình ép Kim Huy chịu thua.
Nếu Kim Huy chịu thua, chắc chắn tâm cảnh sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, tạo thành ảnh hưởng tiêu cực đối với sự phát triển võ thuật của ông ta trong tương lai.
Không những thế, chuyện này còn khiến người thầy là Đỗ Bá chịu nhục.
Nhưng nếu Kim Huy dốc sức đánh một trận thì cũng sẽ thua!
Trừ khi Kim Huy cũng đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Nhưng cảnh giới nào của Kim Huy cũng vô cùng vững chắc, nếu bây giờ đột phá, mọi cố gắng của ông ta trước kia đều uổng phí.
Đỗ Thất rất hài lòng với kết quả này, lão ta cười lớn: “Đỗ Khắc, tốt lắm! Nếu Kim Huy chịu thua, cháu không cần ra tay nữa đâu!”
Lão ta nói rồi vẫn không quên nhìn Đỗ Bá với vẻ khiêu khích.
Đỗ Bá không quan tâm, nghiêm nghị nhìn về phía Kim Huy giữa sân đấu võ.
Kim Huy siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Đỗ Khắc, cắn răng: “Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng chỉ có thế!”
Ông ta nói rồi bỗng lao tới chỗ Đỗ Khắc.
Kiên trì lâu như thế, cũng không thể từ bỏ vào lúc này, Kim Huy không lựa chọn đột phá, mà sẽ đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.