Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1962: Hội ma đạo
“Trận chiến giữa chúng ta vừa bắt đầu thôi!”
Dương Thanh nhìn chằm chằm vào Cao Hùng, lạnh lùng nói.
Hồi nãy khi đánh với Cao Hùng, anh đã biết trạng thái bây giờ của mình.
Nếu anh muốn đánh bại cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bằng thực lực nền tảng nhất của bản thân thì không có bất cứ hy vọng nào, nhưng dưới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, anh vô địch.
Nếu đã không thể đánh bại Cao Hùng bằng thực lực nền tảng nhất, vậy đành vận dụng thực lực thật sự thôi.
Huyết mạch cuồng hóa được anh kích hoạt, sức mạnh huyết mạch khổng lồ khiến thực lực của anh bỗng tăng vọt.
Lúc này anh chính là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ hàng thật giá thật.
Chỉ là cảnh giới của anh hơi thấp hơn một chút.
Cao Hùng có vẻ hoảng sợ, đến giờ ông ta mới nhận ra kẻ địch mà mình đối mặt mạnh đến mức nào.
Bên cạnh Mã Siêu, Hồng Ma nhìn về phía Dương Thanh trên sân đấu võ với vẻ mặt phức tạp, trầm giọng nói: “Con không bằng cậu ấy!”
Trước đó, khi đối diện với sự mạnh mẽ của Dương Thanh, Hồng Ma vẫn hơi không cam lòng.
Nhưng bây giờ, ông ta chỉ cảm thấy thư thái, đã chấp nhận sự mạnh mẽ của Dương Thanh.
Ông ta nói tiếp: “Lựa chọn của sư phụ không hề sai, chỉ Dương Thanh mới có thể giúp tương lai của Ma Tông càng thêm xán lạn”.
Lệ Trần nói: “Đối với Ma Tông, con cũng rất quan trọng, Ma Tông có thể không có Dương Thanh, nhưng không thể thiếu con!”
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Hồng Ma rất cảm động, ông ta nhìn Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, siết chặt nắm tay, nghiêm nghị nói: “Sư phụ yên tâm, con sẽ không bao giờ rời khỏi Ma Tông, con sẽ dốc hết sức để giúp sư đệ!”
Lần này, Hồng Ma hoàn toàn buông bỏ khúc mắc với Mã Siêu.
Trên sân đấu võ, khí thế của Dương Thanh đã đạt tới đỉnh điểm.
Ngay cả Cao Hùng cũng cảm thấy như đang đối mặt với thiên thần, trước mặt Dương Thanh, ông ta như trở nên bé nhỏ, cảm thấy hết sức sợ hãi.
Ông ta không biết đây là tác dụng của lĩnh vực ma đạo.
Chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể phóng lĩnh vực ma đạo, nhưng lúc này, chẳng những Dương Thanh phóng lĩnh vực ma đạo mà còn dồn hết áp lực của lĩnh vực ma đạo lên Cao Hùng nữa.
Do đó, Cao Hùng có cảm giác mình đang đối mặt với cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật, chứ không phải cao thủ dưới Thiên Cảnh.
Trước ma uy khủng khiếp này, Cao Hùng vô thức run rẩy, không dám đánh tiếp nữa.
Thậm chí ông ta còn muốn quỳ rạp ra đất.
“Tôi thua rồi!”
Đúng lúc này, Cao Hùng chợt nói.
Sau khi ông ta nói dứt câu, cả sân đấu võ rộng lớn lặng ngắt, ai cũng có vẻ kinh hãi.
Không đánh nhưng vẫn thắng!
Sau khi Dương Thanh phát huy thực lực thật sự, không ngờ Cao Hùng vừa đánh bại Hồng Ma lại nhận thua.
Nghe thấy Cao Hùng nói thế, Dương Thanh có vẻ khinh thường, anh ngừng kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khí thế cũng dần tiêu tan.
Trong nháy mắt, anh lại trở thành một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Nếu người ở đây không biết sự mạnh mẽ của anh, chỉ với trạng thái của anh bây giờ, chắc chắn họ sẽ nghĩ anh là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bình thường.
Lúc này Lệ Trần bước ra, nhìn quanh rồi vui vẻ nói: “Tôi tuyên bố, bây giờ nghi thức thừa kế chức Ma Tử của Ma Tông sẽ bắt đầu!”
Sau khi Lệ Trần dứt lời, mọi người đều nhìn về phía Mã Siêu.
Tiếp đến chính là nghi thức thừa kế chức Ma Tử, nghi thức cũng không rườm rà mà vô cùng đơn giản, Lệ Trần tuyên bố sẽ bổ nhiệm Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử.
Đây chính là Ma Tông, chuyện gì cũng rất gọn gàng linh hoạt, chứ không như thế lực khác, một nghi thức thôi mà cũng mất cả buổi sáng.
Từ sau khi Cao Hùng chịu thua Dương Thanh, những ông lớn của Ma Tông vốn đang có ý kiến về việc Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử cũng không phản đối gì nữa.
Khi màn đêm buông xuống, trong phòng Lệ Trần.
Trừ Lệ Trần, Dương Thanh và Mã Siêu cũng ở đây.
“Bây giờ Mã Siêu đã thừa kế chức Ma Tử, ta cũng nên đi rồi”.
Lệ Trần chợt nói.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Mã Siêu lập tức cuống lên: “Sư phụ vội rời đi như thế à?”
Tuy hai người mới chung sống chưa lâu, nhưng trong một ngày này, Mã Siêu đã thu hoạch được rất nhiều thứ.
Chẳng những anh ta trở thành Ma Tử của Ma Tông, mà còn được Lệ Trần dẫn vào mật thất Tàng Thư Các - nơi chỉ có tông chủ mới có tư cách bước vào.
Không những thế, Lệ Trần còn dạy Ma Tâm Quyết - công pháp hàng đầu mà chỉ tông chủ mới được tu luyện cho Mã Siêu.
Việc tu luyện Ma Tâm Quyết đã trấn áp Thị Huyết Châu trong người anh ta, không những thế, anh ta còn có thể hấp thu sức mạnh của Thị Huyết Châu nhờ Ma Tâm Quyết.
Có thể nói sau khi tu luyện Ma Tâm Quyết, tốc độ tu luyện của Mã Siêu sẽ tăng vọt.
Người ta đối xử với mình ra sao thì mình cũng thế, Mã Siêu cảm nhận được sự chân thành của Lệ Trần với mình, nên cũng công nhận Lệ Trần từ tận đáy lòng.
Bây giờ Lệ Trần nói sẽ rời đi, Mã Siêu vô cùng không nỡ.
Lệ Trần mỉm cười, nhìn về phía Mã Siêu: “Ta nên rời thế tục từ lâu rồi, bây giờ con đã trở thành Ma Tử của Ma Tông, ta cũng có thể yên tâm rời đi”.
Lão nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh, mỉm cười: “Nếu có ngày nào đó, Ma Tông gặp nạn, tôi hy vọng cậu Thanh có thể ra tay giúp đỡ”.
“Đây xem như chuyện mà cậu đồng ý sẽ làm cho tôi”.
Lúc trước, khi Mã Siêu bị Thị Huyết Châu cắn trả, suýt mất mạng, Lệ Trần đã xuất hiện, phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu.
Vì thế, Dương Thanh đã đồng ý sẽ làm cho Lệ Trần một việc, nhưng khi ấy Lệ Trần không nói mình muốn làm gì.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh vội nói: “Nếu tiền bối rời đi, Mã Siêu sẽ là chủ Ma Tông, nhỡ Ma Tông gặp nạn, đương nhiên tôi sẽ ra tay giúp đỡ”.
“Tôi vẫn nợ tiền bối một ân tình, nếu sau này tiền bối cần thì cứ mở miệng, chắc chắn tôi sẽ dốc hết sức!”
Lệ Trần chỉ cười chứ không nói gì thêm.
Dương Thanh hỏi: “Tiền bối định rời đi lúc nào?”
Có vẻ Lệ Trần đã quyết định được lúc rời đi, lão nói: “Bảy ngày sau là hội ma đạo mười năm một lần của Ma Tông, trong ngày này, Tàng Thư Các của Ma Tông sẽ mở ra, khi đó Ma Tông sẽ tổ chức một cuộc đấu võ, những người tu luyện ma đạo Siêu Phàm Cảnh đều có tư cách tham gia, bất kể họ đến từ đâu hay từ thế lực nào”.
“Mười người đứng đầu sẽ được tiến vào Tàng Thư Các của Ma Tông, nhận được một công pháp tu luyện ma đạo”.
“Tôi định sẽ rời khỏi Ma Tông sau khi hội ma đạo bảy ngày sau kết thúc”.
“Trong hội ma đạo trước đó, lần nào cũng có cao thủ với thân phận không rõ xuất hiện, tôi lo sẽ có chuyện lớn xảy ra, hy vọng hôm đó cậu Thanh có thể tới Ma Tông một chuyến”.
Dương Thanh gật đầu: “Được, bảy ngày sau, tôi sẽ tới Ma Tông!”
Nếu Lệ Trần đã lo sẽ có chuyện lớn xảy ra, chắc chắn hôm đó sẽ không yên bình.
Bây giờ Mã Siêu đã là Ma Tử của Ma Tông, chắc chắn Dương Thanh phải giúp Ma Tông.
Dương Thanh nhìn chằm chằm vào Cao Hùng, lạnh lùng nói.
Hồi nãy khi đánh với Cao Hùng, anh đã biết trạng thái bây giờ của mình.
Nếu anh muốn đánh bại cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bằng thực lực nền tảng nhất của bản thân thì không có bất cứ hy vọng nào, nhưng dưới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, anh vô địch.
Nếu đã không thể đánh bại Cao Hùng bằng thực lực nền tảng nhất, vậy đành vận dụng thực lực thật sự thôi.
Huyết mạch cuồng hóa được anh kích hoạt, sức mạnh huyết mạch khổng lồ khiến thực lực của anh bỗng tăng vọt.
Lúc này anh chính là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ hàng thật giá thật.
Chỉ là cảnh giới của anh hơi thấp hơn một chút.
Cao Hùng có vẻ hoảng sợ, đến giờ ông ta mới nhận ra kẻ địch mà mình đối mặt mạnh đến mức nào.
Bên cạnh Mã Siêu, Hồng Ma nhìn về phía Dương Thanh trên sân đấu võ với vẻ mặt phức tạp, trầm giọng nói: “Con không bằng cậu ấy!”
Trước đó, khi đối diện với sự mạnh mẽ của Dương Thanh, Hồng Ma vẫn hơi không cam lòng.
Nhưng bây giờ, ông ta chỉ cảm thấy thư thái, đã chấp nhận sự mạnh mẽ của Dương Thanh.
Ông ta nói tiếp: “Lựa chọn của sư phụ không hề sai, chỉ Dương Thanh mới có thể giúp tương lai của Ma Tông càng thêm xán lạn”.
Lệ Trần nói: “Đối với Ma Tông, con cũng rất quan trọng, Ma Tông có thể không có Dương Thanh, nhưng không thể thiếu con!”
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Hồng Ma rất cảm động, ông ta nhìn Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, siết chặt nắm tay, nghiêm nghị nói: “Sư phụ yên tâm, con sẽ không bao giờ rời khỏi Ma Tông, con sẽ dốc hết sức để giúp sư đệ!”
Lần này, Hồng Ma hoàn toàn buông bỏ khúc mắc với Mã Siêu.
Trên sân đấu võ, khí thế của Dương Thanh đã đạt tới đỉnh điểm.
Ngay cả Cao Hùng cũng cảm thấy như đang đối mặt với thiên thần, trước mặt Dương Thanh, ông ta như trở nên bé nhỏ, cảm thấy hết sức sợ hãi.
Ông ta không biết đây là tác dụng của lĩnh vực ma đạo.
Chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể phóng lĩnh vực ma đạo, nhưng lúc này, chẳng những Dương Thanh phóng lĩnh vực ma đạo mà còn dồn hết áp lực của lĩnh vực ma đạo lên Cao Hùng nữa.
Do đó, Cao Hùng có cảm giác mình đang đối mặt với cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật, chứ không phải cao thủ dưới Thiên Cảnh.
Trước ma uy khủng khiếp này, Cao Hùng vô thức run rẩy, không dám đánh tiếp nữa.
Thậm chí ông ta còn muốn quỳ rạp ra đất.
“Tôi thua rồi!”
Đúng lúc này, Cao Hùng chợt nói.
Sau khi ông ta nói dứt câu, cả sân đấu võ rộng lớn lặng ngắt, ai cũng có vẻ kinh hãi.
Không đánh nhưng vẫn thắng!
Sau khi Dương Thanh phát huy thực lực thật sự, không ngờ Cao Hùng vừa đánh bại Hồng Ma lại nhận thua.
Nghe thấy Cao Hùng nói thế, Dương Thanh có vẻ khinh thường, anh ngừng kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khí thế cũng dần tiêu tan.
Trong nháy mắt, anh lại trở thành một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Nếu người ở đây không biết sự mạnh mẽ của anh, chỉ với trạng thái của anh bây giờ, chắc chắn họ sẽ nghĩ anh là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bình thường.
Lúc này Lệ Trần bước ra, nhìn quanh rồi vui vẻ nói: “Tôi tuyên bố, bây giờ nghi thức thừa kế chức Ma Tử của Ma Tông sẽ bắt đầu!”
Sau khi Lệ Trần dứt lời, mọi người đều nhìn về phía Mã Siêu.
Tiếp đến chính là nghi thức thừa kế chức Ma Tử, nghi thức cũng không rườm rà mà vô cùng đơn giản, Lệ Trần tuyên bố sẽ bổ nhiệm Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử.
Đây chính là Ma Tông, chuyện gì cũng rất gọn gàng linh hoạt, chứ không như thế lực khác, một nghi thức thôi mà cũng mất cả buổi sáng.
Từ sau khi Cao Hùng chịu thua Dương Thanh, những ông lớn của Ma Tông vốn đang có ý kiến về việc Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử cũng không phản đối gì nữa.
Khi màn đêm buông xuống, trong phòng Lệ Trần.
Trừ Lệ Trần, Dương Thanh và Mã Siêu cũng ở đây.
“Bây giờ Mã Siêu đã thừa kế chức Ma Tử, ta cũng nên đi rồi”.
Lệ Trần chợt nói.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Mã Siêu lập tức cuống lên: “Sư phụ vội rời đi như thế à?”
Tuy hai người mới chung sống chưa lâu, nhưng trong một ngày này, Mã Siêu đã thu hoạch được rất nhiều thứ.
Chẳng những anh ta trở thành Ma Tử của Ma Tông, mà còn được Lệ Trần dẫn vào mật thất Tàng Thư Các - nơi chỉ có tông chủ mới có tư cách bước vào.
Không những thế, Lệ Trần còn dạy Ma Tâm Quyết - công pháp hàng đầu mà chỉ tông chủ mới được tu luyện cho Mã Siêu.
Việc tu luyện Ma Tâm Quyết đã trấn áp Thị Huyết Châu trong người anh ta, không những thế, anh ta còn có thể hấp thu sức mạnh của Thị Huyết Châu nhờ Ma Tâm Quyết.
Có thể nói sau khi tu luyện Ma Tâm Quyết, tốc độ tu luyện của Mã Siêu sẽ tăng vọt.
Người ta đối xử với mình ra sao thì mình cũng thế, Mã Siêu cảm nhận được sự chân thành của Lệ Trần với mình, nên cũng công nhận Lệ Trần từ tận đáy lòng.
Bây giờ Lệ Trần nói sẽ rời đi, Mã Siêu vô cùng không nỡ.
Lệ Trần mỉm cười, nhìn về phía Mã Siêu: “Ta nên rời thế tục từ lâu rồi, bây giờ con đã trở thành Ma Tử của Ma Tông, ta cũng có thể yên tâm rời đi”.
Lão nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh, mỉm cười: “Nếu có ngày nào đó, Ma Tông gặp nạn, tôi hy vọng cậu Thanh có thể ra tay giúp đỡ”.
“Đây xem như chuyện mà cậu đồng ý sẽ làm cho tôi”.
Lúc trước, khi Mã Siêu bị Thị Huyết Châu cắn trả, suýt mất mạng, Lệ Trần đã xuất hiện, phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu.
Vì thế, Dương Thanh đã đồng ý sẽ làm cho Lệ Trần một việc, nhưng khi ấy Lệ Trần không nói mình muốn làm gì.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh vội nói: “Nếu tiền bối rời đi, Mã Siêu sẽ là chủ Ma Tông, nhỡ Ma Tông gặp nạn, đương nhiên tôi sẽ ra tay giúp đỡ”.
“Tôi vẫn nợ tiền bối một ân tình, nếu sau này tiền bối cần thì cứ mở miệng, chắc chắn tôi sẽ dốc hết sức!”
Lệ Trần chỉ cười chứ không nói gì thêm.
Dương Thanh hỏi: “Tiền bối định rời đi lúc nào?”
Có vẻ Lệ Trần đã quyết định được lúc rời đi, lão nói: “Bảy ngày sau là hội ma đạo mười năm một lần của Ma Tông, trong ngày này, Tàng Thư Các của Ma Tông sẽ mở ra, khi đó Ma Tông sẽ tổ chức một cuộc đấu võ, những người tu luyện ma đạo Siêu Phàm Cảnh đều có tư cách tham gia, bất kể họ đến từ đâu hay từ thế lực nào”.
“Mười người đứng đầu sẽ được tiến vào Tàng Thư Các của Ma Tông, nhận được một công pháp tu luyện ma đạo”.
“Tôi định sẽ rời khỏi Ma Tông sau khi hội ma đạo bảy ngày sau kết thúc”.
“Trong hội ma đạo trước đó, lần nào cũng có cao thủ với thân phận không rõ xuất hiện, tôi lo sẽ có chuyện lớn xảy ra, hy vọng hôm đó cậu Thanh có thể tới Ma Tông một chuyến”.
Dương Thanh gật đầu: “Được, bảy ngày sau, tôi sẽ tới Ma Tông!”
Nếu Lệ Trần đã lo sẽ có chuyện lớn xảy ra, chắc chắn hôm đó sẽ không yên bình.
Bây giờ Mã Siêu đã là Ma Tử của Ma Tông, chắc chắn Dương Thanh phải giúp Ma Tông.