Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1958: Đỡ được ba chiêu
Các cao thủ Ma Tông không thể thay đổi quyết định của Lệ Trần, nếu đã không thể thay đổi sự thật thì đành chấp nhận.
Trong một đại điện cổ kính xa hoa ở Ma Tông.
Lệ Trần nhìn Hồng Ma đang cung kính đứng trước mặt mình, chợt nói: “Hồng Ma, con nghĩ sao về việc ta để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử?”
Hồng Ma lắc đầu, trầm giọng nói: “Sư phụ làm thế vì tương lai của Ma Tông, thiên phú của Mã Siêu rất mạnh, mới 27 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong”.
“Đương nhiên, đây không phải chuyện chính, quan trọng là Mã Siêu sở hữu báu vật của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý là Thị Huyết Châu, việc này sẽ giúp cậu ta càng thêm phù hợp với công pháp ma đạo, từ đó phát huy được thiên phú mạnh hơn”.
“Với thiên phú của Mã Siêu, rất có thể cậu ta sẽ bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi”.
Hồng Ma không tiếc lời khen ngợi Mã Siêu, đây không phải giả dối mà là thật lòng.
Lệ Trần vui mừng gật nhẹ đầu: “Con nói không sai, thiên phú của cậu ấy cực mạnh, còn có Thị Huyết Châu, thật ra Thị Huyết Châu cũng không phải báu vật của gia tộc Bách Lý, mà thuộc về Ma tộc, chỉ là nó đã bị tổ tiên của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý lấy được nên mới trở thành báu vật của gia tộc Bách Lý”.
“Trong người Mã Siêu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, sau khi tu luyện công pháp ma đạo, cậu ấy sẽ càng thêm phù hợp với Thị Huyết Châu, phát huy được uy lực thật sự của Thị Huyết Châu”.
“Nhưng điều khiến ta quyết định để cậu ấy thừa kế chức Ma Tử là vì Dương Thanh, Dương Thanh là anh em vào sinh ra tử của Mã Siêu, thiên phú của cậu ấy càng khủng khiếp hơn, giờ mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà đã có thực lực hàng đầu dưới Thiên Cảnh, thậm chí còn phóng được lĩnh vực ma đạo, chắc chắn loại người này sẽ có lai lịch rất lớn, nếu ràng buộc Ma Tông vào với cậu ấy, chỉ có lợi cho Ma Tông thôi”.
Hồng Ma gật đầu, nghĩ đến việc mình đã đánh được với Ứng Thiên Hành nhờ lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, ông ta nói với vẻ khâm phục: “Cậu ấy quá yêu nghiệt, cho dù là ở giới Cổ Võ thì cũng là yêu nghiệt hàng đầu, có lẽ ở Hạ Giới của giới Cổ Võ, cũng không ai sánh bằng cậu ấy, chỉ ở Trung Giới và Thượng Giới mới có yêu nghiệt cấp bậc này thôi”.
Lệ Trần gật đầu, nghiêm nghị nói: “Bây giờ Ma Tông đang có rất nhiều kẻ địch, vô số người nhòm ngó Ma Tông, mà ta đã đột phá Thiên Cảnh, hôm nay Ứng Thiên Hành đến Ma Tông, thật ra cũng là vì thăm dò ta, có lẽ không lâu nữa, chuyện ta đã đột phá Thiên Cảnh sẽ bị lộ, khi đó ta sẽ phải rời khỏi Ma Tông”.
“Một khi ta rời khỏi Ma Tông, một mình con không thể chống lại thế lực hàng đầu khác, phải tìm đồng minh thích hợp thì mới có thể giữ vững vị trí của Ma Tông ở Ma Sơn”.
“Dương Thanh chính là đồng minh thích hợp nhất, nhưng không thể khiến cậu ấy gia nhập Ma Tông, chỉ có điều anh em tốt của cậu ấy là Mã Siêu cũng rất được, thiên phú của Mã Siêu vô cùng xuất chúng, để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử của Ma Tông là không thể phù hợp hơn”.
Hồng Ma đã hiểu ý Lệ Trần, ông ta gật nhẹ đầu, nghiêm nghị nói: “Sư phụ, con hiểu rồi! Sư phụ cứ yên tâm, cho dù người tới giới Cổ Võ, con vẫn sẽ dốc toàn lực hỗ trợ Mã Siêu, bảo vệ Ma Tông cùng cậu ấy”.
Lệ Trần hết sức vui mừng, lão biết cho dù không nói những lời này, sau khi lão rời khỏi Ma Tông, Hồng Ma cũng sẽ không phản bội Ma Tông.
Lão bỗng lấy một cái lọ ngọc tinh xảo ra, đưa cho Hồng Ma.
Thấy lọ ngọc này, Hồng Ma lập tức biến sắc, quỳ “bịch” xuống trước mặt Lệ Trần, vội nói: “Sư phụ, người định làm gì vậy?”
Lệ Trần nhìn về phía Hồng Ma với vẻ cưng chiều, mỉm cười ấm áp, nói: “Ta định giữ viên Phá Kiếp Đan này để dùng khi đột phá Thiên Cảnh, kết quả mạng ta lớn, đã vượt qua thiên kiếp, nên không động tới viên Phá Kiếp Đan này”.
“Bây giờ con đã đến bước này, cách lúc đột phá không xa nữa, ta sẽ đưa viên Phá Kiếp Đan này cho con, khi con đột phá, nếu không chịu được thì nhất định phải uống viên đan dược này”.
Khi cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đột phá, trời đất sẽ giáng thiên kiếp xuống, chỉ cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh mới chịu được uy lực của thiên kiếp, những người đột phá có chút thiếu sót đều không vượt qua thiên kiếp được.
Phá Kiếp Đan có thể giúp cường độ cơ thể của người đột phá trở nên mạnh mẽ hơn, từ đó thuận lợi vượt qua thiên kiếp.
Viên Phá Kiếp Đan này là viên Phá Kiếp Đan duy nhất của Ma Tông, để đạt được nó, Lệ Trần từng rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh, suýt mất mạng.
Phá Kiếp Đan không chỉ có tác dụng với người đột phá Thiên Cảnh, nếu cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ uống nó thì có thể đột phá một cảnh giới nhỏ trong chớp mắt.
Hồng Ma biết Lệ Trần đang gánh thù sâu hận lớn, rất cần tăng thực lực, vậy mà giờ lão lại đưa viên Phá Kiếp Đan mà mình đã giành về bằng mạng sống cho ông ta.
Lệ Trần mỉm cười nhìn Hồng Ma đang quỳ, vươn tay đỡ ông ta dậy: “Những năm gần đây, con đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho Ma Tông, ta chứng kiến hết, chức Ma Tử của Ma Tông vốn nên do con thừa kế, nhưng để giúp Ma Tông kết giao với một thanh niên có tiềm lực, ta bắt buộc phải đưa thứ thuộc về con cho người ta”.
“Con cứ nhận viên Phá Kiếp Đan này đi, xem như sư phụ xin lỗi con, con cố gắng tu luyện để sớm bước vào Thiên Cảnh, ta sẽ chờ con ở giới Cổ Võ!”
Trên mặt Hồng Ma tràn ngập vẻ cảm động, ông ta nhìn Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, ông ta được Lệ Trần nuôi nấng từ nhỏ, trong mắt ông ta, Lệ Trần không khác gì bố.
Ngay cả khi Lệ Trần tuyên bố sẽ giao chức Ma Tử cho Mã Siêu, ông ta cũng chỉ hơi không cam lòng, chứ chưa bao giờ định khiến Lệ Trần đổi ý.
Bởi vì ông ta biết rõ, Lệ Trần đã quyết định như thế, chắc chắn sẽ có lý lẽ riêng.
Đến lúc này, khi Lệ Trần đưa viên Phá Kiếp Đan mà mình đánh đổi bằng mạng sống cho ông ta, ông ta không thể kiểm soát tâm trạng của mình nữa.
“Con cất đi đi!”
Lệ Trần nhìn Hồng Ma với vẻ hiền từ, nói lại.
Lần này Hồng Ma không từ chối nữa, ông ta nhận lấy lọ ngọc bằng hai tay, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Sư phụ cứ yên tâm, con sẽ cố gắng tu luyện để mau tới giới Cổ Võ gặp người! Con sẽ giúp người báo thù rửa hận! Sư phụ, người nhất định phải chờ con!”
Lệ Trần vui mừng mỉm cười, gật đầu: “Được, ta sẽ chờ con!”
Lệ Trần nói rồi đứng dậy: “Cũng đến lúc rồi, chúng ta tổ chức lễ nhận chức Ma Tử cho sư đệ của con nhé”.
“Vâng!”
Hồng Ma vội đáp rồi rời đi với Lệ Trần.
Lúc này, trong đại điện rộng lớn của Ma Tông, các quý tộc Ma Tông đều đã có mặt.
Ai cũng có vẻ không cam lòng, rất nhiều người đang bàn tán ầm ĩ để thể hiện sự bất mãn của mình với lần bổ nhiệm này.
Đúng lúc này, một cao thủ có khí thế vô cùng đáng sợ, người đầy máu me bỗng bước vào đại điện, quát lớn: “Một bề dưới Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong lấy tư cách gì để trở thành người thừa kế của Ma Tông chứ? Cao Hùng tôi không phục! Nếu muốn khiến tôi khâm phục cũng được, đánh với tôi một trận, nếu cậu ta đỡ được ba chiêu của tôi, tôi sẽ công nhận cậu ta là Ma Tử!”
Cao Hùng là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, tuy ông ta còn chưa bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhưng đã từng giết một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi.
Cao Hùng nổi danh nhờ trận chiến đấy, trở thành một trong mười cao thủ mạnh nhất Ma Sơn, đây cũng là cao thủ duy nhất chưa đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ trong số mười người mạnh nhất.
Trong một đại điện cổ kính xa hoa ở Ma Tông.
Lệ Trần nhìn Hồng Ma đang cung kính đứng trước mặt mình, chợt nói: “Hồng Ma, con nghĩ sao về việc ta để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử?”
Hồng Ma lắc đầu, trầm giọng nói: “Sư phụ làm thế vì tương lai của Ma Tông, thiên phú của Mã Siêu rất mạnh, mới 27 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong”.
“Đương nhiên, đây không phải chuyện chính, quan trọng là Mã Siêu sở hữu báu vật của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý là Thị Huyết Châu, việc này sẽ giúp cậu ta càng thêm phù hợp với công pháp ma đạo, từ đó phát huy được thiên phú mạnh hơn”.
“Với thiên phú của Mã Siêu, rất có thể cậu ta sẽ bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi”.
Hồng Ma không tiếc lời khen ngợi Mã Siêu, đây không phải giả dối mà là thật lòng.
Lệ Trần vui mừng gật nhẹ đầu: “Con nói không sai, thiên phú của cậu ấy cực mạnh, còn có Thị Huyết Châu, thật ra Thị Huyết Châu cũng không phải báu vật của gia tộc Bách Lý, mà thuộc về Ma tộc, chỉ là nó đã bị tổ tiên của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý lấy được nên mới trở thành báu vật của gia tộc Bách Lý”.
“Trong người Mã Siêu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, sau khi tu luyện công pháp ma đạo, cậu ấy sẽ càng thêm phù hợp với Thị Huyết Châu, phát huy được uy lực thật sự của Thị Huyết Châu”.
“Nhưng điều khiến ta quyết định để cậu ấy thừa kế chức Ma Tử là vì Dương Thanh, Dương Thanh là anh em vào sinh ra tử của Mã Siêu, thiên phú của cậu ấy càng khủng khiếp hơn, giờ mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà đã có thực lực hàng đầu dưới Thiên Cảnh, thậm chí còn phóng được lĩnh vực ma đạo, chắc chắn loại người này sẽ có lai lịch rất lớn, nếu ràng buộc Ma Tông vào với cậu ấy, chỉ có lợi cho Ma Tông thôi”.
Hồng Ma gật đầu, nghĩ đến việc mình đã đánh được với Ứng Thiên Hành nhờ lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, ông ta nói với vẻ khâm phục: “Cậu ấy quá yêu nghiệt, cho dù là ở giới Cổ Võ thì cũng là yêu nghiệt hàng đầu, có lẽ ở Hạ Giới của giới Cổ Võ, cũng không ai sánh bằng cậu ấy, chỉ ở Trung Giới và Thượng Giới mới có yêu nghiệt cấp bậc này thôi”.
Lệ Trần gật đầu, nghiêm nghị nói: “Bây giờ Ma Tông đang có rất nhiều kẻ địch, vô số người nhòm ngó Ma Tông, mà ta đã đột phá Thiên Cảnh, hôm nay Ứng Thiên Hành đến Ma Tông, thật ra cũng là vì thăm dò ta, có lẽ không lâu nữa, chuyện ta đã đột phá Thiên Cảnh sẽ bị lộ, khi đó ta sẽ phải rời khỏi Ma Tông”.
“Một khi ta rời khỏi Ma Tông, một mình con không thể chống lại thế lực hàng đầu khác, phải tìm đồng minh thích hợp thì mới có thể giữ vững vị trí của Ma Tông ở Ma Sơn”.
“Dương Thanh chính là đồng minh thích hợp nhất, nhưng không thể khiến cậu ấy gia nhập Ma Tông, chỉ có điều anh em tốt của cậu ấy là Mã Siêu cũng rất được, thiên phú của Mã Siêu vô cùng xuất chúng, để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử của Ma Tông là không thể phù hợp hơn”.
Hồng Ma đã hiểu ý Lệ Trần, ông ta gật nhẹ đầu, nghiêm nghị nói: “Sư phụ, con hiểu rồi! Sư phụ cứ yên tâm, cho dù người tới giới Cổ Võ, con vẫn sẽ dốc toàn lực hỗ trợ Mã Siêu, bảo vệ Ma Tông cùng cậu ấy”.
Lệ Trần hết sức vui mừng, lão biết cho dù không nói những lời này, sau khi lão rời khỏi Ma Tông, Hồng Ma cũng sẽ không phản bội Ma Tông.
Lão bỗng lấy một cái lọ ngọc tinh xảo ra, đưa cho Hồng Ma.
Thấy lọ ngọc này, Hồng Ma lập tức biến sắc, quỳ “bịch” xuống trước mặt Lệ Trần, vội nói: “Sư phụ, người định làm gì vậy?”
Lệ Trần nhìn về phía Hồng Ma với vẻ cưng chiều, mỉm cười ấm áp, nói: “Ta định giữ viên Phá Kiếp Đan này để dùng khi đột phá Thiên Cảnh, kết quả mạng ta lớn, đã vượt qua thiên kiếp, nên không động tới viên Phá Kiếp Đan này”.
“Bây giờ con đã đến bước này, cách lúc đột phá không xa nữa, ta sẽ đưa viên Phá Kiếp Đan này cho con, khi con đột phá, nếu không chịu được thì nhất định phải uống viên đan dược này”.
Khi cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đột phá, trời đất sẽ giáng thiên kiếp xuống, chỉ cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh mới chịu được uy lực của thiên kiếp, những người đột phá có chút thiếu sót đều không vượt qua thiên kiếp được.
Phá Kiếp Đan có thể giúp cường độ cơ thể của người đột phá trở nên mạnh mẽ hơn, từ đó thuận lợi vượt qua thiên kiếp.
Viên Phá Kiếp Đan này là viên Phá Kiếp Đan duy nhất của Ma Tông, để đạt được nó, Lệ Trần từng rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh, suýt mất mạng.
Phá Kiếp Đan không chỉ có tác dụng với người đột phá Thiên Cảnh, nếu cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ uống nó thì có thể đột phá một cảnh giới nhỏ trong chớp mắt.
Hồng Ma biết Lệ Trần đang gánh thù sâu hận lớn, rất cần tăng thực lực, vậy mà giờ lão lại đưa viên Phá Kiếp Đan mà mình đã giành về bằng mạng sống cho ông ta.
Lệ Trần mỉm cười nhìn Hồng Ma đang quỳ, vươn tay đỡ ông ta dậy: “Những năm gần đây, con đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho Ma Tông, ta chứng kiến hết, chức Ma Tử của Ma Tông vốn nên do con thừa kế, nhưng để giúp Ma Tông kết giao với một thanh niên có tiềm lực, ta bắt buộc phải đưa thứ thuộc về con cho người ta”.
“Con cứ nhận viên Phá Kiếp Đan này đi, xem như sư phụ xin lỗi con, con cố gắng tu luyện để sớm bước vào Thiên Cảnh, ta sẽ chờ con ở giới Cổ Võ!”
Trên mặt Hồng Ma tràn ngập vẻ cảm động, ông ta nhìn Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, ông ta được Lệ Trần nuôi nấng từ nhỏ, trong mắt ông ta, Lệ Trần không khác gì bố.
Ngay cả khi Lệ Trần tuyên bố sẽ giao chức Ma Tử cho Mã Siêu, ông ta cũng chỉ hơi không cam lòng, chứ chưa bao giờ định khiến Lệ Trần đổi ý.
Bởi vì ông ta biết rõ, Lệ Trần đã quyết định như thế, chắc chắn sẽ có lý lẽ riêng.
Đến lúc này, khi Lệ Trần đưa viên Phá Kiếp Đan mà mình đánh đổi bằng mạng sống cho ông ta, ông ta không thể kiểm soát tâm trạng của mình nữa.
“Con cất đi đi!”
Lệ Trần nhìn Hồng Ma với vẻ hiền từ, nói lại.
Lần này Hồng Ma không từ chối nữa, ông ta nhận lấy lọ ngọc bằng hai tay, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Sư phụ cứ yên tâm, con sẽ cố gắng tu luyện để mau tới giới Cổ Võ gặp người! Con sẽ giúp người báo thù rửa hận! Sư phụ, người nhất định phải chờ con!”
Lệ Trần vui mừng mỉm cười, gật đầu: “Được, ta sẽ chờ con!”
Lệ Trần nói rồi đứng dậy: “Cũng đến lúc rồi, chúng ta tổ chức lễ nhận chức Ma Tử cho sư đệ của con nhé”.
“Vâng!”
Hồng Ma vội đáp rồi rời đi với Lệ Trần.
Lúc này, trong đại điện rộng lớn của Ma Tông, các quý tộc Ma Tông đều đã có mặt.
Ai cũng có vẻ không cam lòng, rất nhiều người đang bàn tán ầm ĩ để thể hiện sự bất mãn của mình với lần bổ nhiệm này.
Đúng lúc này, một cao thủ có khí thế vô cùng đáng sợ, người đầy máu me bỗng bước vào đại điện, quát lớn: “Một bề dưới Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong lấy tư cách gì để trở thành người thừa kế của Ma Tông chứ? Cao Hùng tôi không phục! Nếu muốn khiến tôi khâm phục cũng được, đánh với tôi một trận, nếu cậu ta đỡ được ba chiêu của tôi, tôi sẽ công nhận cậu ta là Ma Tử!”
Cao Hùng là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, tuy ông ta còn chưa bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhưng đã từng giết một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi.
Cao Hùng nổi danh nhờ trận chiến đấy, trở thành một trong mười cao thủ mạnh nhất Ma Sơn, đây cũng là cao thủ duy nhất chưa đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ trong số mười người mạnh nhất.