Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1944: Linh khí rời vỏ
Ở sân đấu võ của Ma Tông.
Lúc này, trên sân đấu võ đã đầy ắp cao thủ Ma Tông với đủ cảnh giới.
Trong số đó, còn có không ít người tu luyện ma đạo trẻ mới 20, 30 tuổi.
“Bố, con nghe nói cao thủ khiêu chiến Nhiếp Thu là một thanh niên mới 28 tuổi đúng không ạ?”
Trong đám đông, một cao thủ trẻ tầm 20 tuổi nhìn về phía người trung niên đứng cạnh, dò hỏi.
Cao thủ trung niên gật nhẹ đầu, trầm giọng nói: “Là một cao thủ trẻ đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nghe nói sức chiến đấu của cậu ta có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
“Sao có thể chứ?”
Cao thủ trẻ có vẻ không tin, cười khẩy: “Có phải hơi làm quá không? Một thanh niên chưa đầy 30 tuổi, cho dù mạnh thì cũng không thể đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh chứ?”
“Hơn nữa, anh ta còn là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có thực lực sánh ngang cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ư?”
Cao thủ trung niên cũng mỉm cười, lắc đầu: “Nói thật lòng, bố cũng không tin, có lẽ ngay cả ở giới Cổ Võ cũng không có thiên tài như thế nhỉ?”
Có rất nhiều cuộc trò chuyện tương tự đang diễn ra, trừ mấy quý tộc đứng đầu Ma Tông đã biết một số chuyện, những người khác đều không biết gì về tình trạng thật sự của Dương Thanh hết.
Đúng lúc này, Nhiếp Thu xuất hiện giữa sân đấu võ, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người lão ta, lập tức đạt tới cực hạn của Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
“Chà!”
Không ít người trầm trồ, nhất là mấy cao thủ hàng đầu của Ma Tông đều khiếp sợ nhìn Nhiếp Thu.
“Có lẽ thực lực của Nhiếp Thu đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi!”
“Riêng khí thế mà ông ta phóng ra đã đủ để chứng minh ông ta cách Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rất gần, có thể đột phá Thiên Cảnh bất cứ lúc nào!”
“Cao thủ mạnh như thế lại nhận lời khiêu chiến của một cao thủ chưa đầy 30 tuổi ư? Nên nói Nhiếp Thu trơ trẽn không? Hay nên bảo Dương Thanh không biết tự lượng sức mình nhỉ?”
“Dù sao trận đấu cũng sắp bắt đầu rồi, chúng ta cứ chờ xem, tôi lại thấy hơi mong chờ về thực lực của thanh niên kia đấy”.
...
Các cao thủ Ma Tông xì xào bàn tán, rất nhiều người đều giữ thái độ xem kịch vui.
Tóm lại, hầu hết mọi người đều không tin Dương Thanh có tư cách khiêu chiến Nhiếp Thu.
Đúng lúc này, Lệ Trần đưa Dương Thanh và Mã Siêu đến sân đấu võ.
“Sao lại có hai thanh niên thế? Rốt cuộc ai mới là Dương Thanh đây?”
“Tôi đoán là thanh niên cao to bên tay phải tông chủ, trông anh ta rất cường tráng, chắc thực lực cũng không tầm thường”.
“Người bên trái có vẻ tuấn tú, nhưng chắc chắn chỉ là đồ vô dụng thôi, cảnh giới của anh ta đạt đến Siêu Phàm Nhất Cảnh sơ kỳ đã là kỳ tích rồi, người cao to bên phải trông giống kẻ mạnh đấy”.
“Tôi cược một viên đan dược, người cao to bên tay phải tông chủ chính là Dương Thanh”.
...
Các cao thủ Ma Tông trẻ thi nhau nói, ai cũng nhất trí rằng người thanh niên bên tay phải Lệ Trần chính là Dương Thanh sắp đánh với Nhiếp Thu.
Nhưng trước ánh mắt khiếp sợ của họ, người thanh niên có thân hình cân đối bên tay trái Lệ Trần lại bước lên sàn đấu.
“Ôi! Sao có thể chứ? Đừng bảo tôi người thanh niên trắng bóc này lại là Dương Thanh nhé?”
“Không thể nào! Cậu ta trông gầy gò như vậy, sao đủ tư cách khiêu chiến Nhiếp Thu có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đây?”
“Hay đó là trọng tài?”
Các cao thủ Ma Tông, cả già lẫn trẻ đều có vẻ không dám tin.
Dương Thanh không quan tâm đến đám người, sau khi lên sàn đấu, anh nhìn chằm chằm vào Nhiếp Thu với vẻ dữ tợn, lạnh lùng nói: “Nếu ông muốn tài nguyên tu luyện, tôi có thể cho ông, nhưng ông đừng nên ra tay với anh em của tôi”.
Nhiếp Thu lạnh lùng nhìn Dương Thanh, nói: “Cũng đã làm rồi, giờ nói gì cũng đã muộn, nếu cậu muốn đánh thì ra tay đi!”
Sau khi lão ta dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người lão ta.
Áp lực khủng khiếp bao trùm khắp sân đấu võ.
Quả nhiên là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, Dương Thanh cảm nhận được áp lực rất mạnh, áp lực này khiến anh sắp nghẹt thở.
“Ầm!”
Anh không hề do dự, lập tức kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khí thế của anh bỗng tăng vọt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Việc anh phóng ra khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chỉ với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ lập tức khiến các cao thủ Ma Tông sững sờ.
“Sao có thể chứ? Tôi đang mơ à? Sao thế tục lại có cao thủ yêu nghiệt đến thế được?”
“Cậu ta có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thật ư?”
“Chắc chắn tôi đang mơ rồi! Tôi tu luyện suốt 60 năm mới có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cậu ta còn chưa được một nửa tuổi tôi, sao có thể tu luyện nhanh như thế chứ? Những năm tu luyện của tôi thực sự là tu luyện à?”
Sự mạnh mẽ của Dương Thanh khiến rất nhiều cao thủ Ma Tông bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.
Trước khí thế mà Dương Thanh phóng ra, tuy Nhiếp Thu rất ngạc nhiên nhưng vẫn lạnh lùng nói: “Nếu cậu chỉ có chút thực lực ấy, tôi khuyên cậu nên nhận thua thì hơn, tôi sẽ không kìm hãm thực lực khi đánh với cậu đâu, một khi ra tay, tôi sẽ tung đòn mạnh nhất, cậu chắc chắn rằng vẫn tiếp tục à?”
Dương Thanh nhìn chằm chằm vào đối phương, không nói năng gì, anh biết nếu chỉ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa thì không có hy vọng nào trong việc đánh bại Nhiếp Thu.
Chỉ có một cách để đánh bại Nhiếp Thu, đó là sử dụng Huyết Chủy.
Huyết Chủy là linh khí, với thực lực của anh bây giờ, cộng thêm linh khí, sức chiến đấu của anh đã rất gần với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi.
Nghĩ đến đây, anh không do dự nữa, bỗng rút Huyết Chủy khỏi vỏ dao bên hông.
“Keng!”
Huyết Chủy rời vỏ, phát ra tiếng kim loại giòn giã.
Trong lúc nhất thời, cả sân đấu võ bị áp lực vô cùng mạnh mẽ bao trùm.
Đây là hiệu quả đặc biệt chỉ có ở linh khí.
“Linh khí!”
Nhiếp Thu nhướng mày, Dương Thanh đã phóng ra khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, giờ lại rút linh khí ra, có lẽ anh thật sự đủ thực lực để đánh với lão ta một trận.
Quả nhiên, sau khi lấy Huyết Chủy ra, khí thế của Dương Thanh lại tăng vọt, lập tức tiếp cận Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Các cao thủ Ma Tông đang có mặt đều hết sức khiếp sợ, việc Dương Thanh có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đã đủ để khiến họ kinh hãi, việc anh phóng ra khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã khiến họ thấy như đang mơ.
Bây giờ, linh khí lại giúp khí thế của anh tăng vọt thêm lần nữa, dưới Thiên Cảnh, còn ai có thể áp đảo anh à?
Nếu anh là một cao thủ ngoài 50 tuổi thì cũng thôi, nhưng vấn đề là anh mới 28 tuổi.
Một cao thủ mới 20 tuổi sững sờ nhìn Dương Thanh, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ anh ta là lão quái vật đeo mặt nạ da người ư?”
Lúc này, trên sân đấu võ đã đầy ắp cao thủ Ma Tông với đủ cảnh giới.
Trong số đó, còn có không ít người tu luyện ma đạo trẻ mới 20, 30 tuổi.
“Bố, con nghe nói cao thủ khiêu chiến Nhiếp Thu là một thanh niên mới 28 tuổi đúng không ạ?”
Trong đám đông, một cao thủ trẻ tầm 20 tuổi nhìn về phía người trung niên đứng cạnh, dò hỏi.
Cao thủ trung niên gật nhẹ đầu, trầm giọng nói: “Là một cao thủ trẻ đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nghe nói sức chiến đấu của cậu ta có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
“Sao có thể chứ?”
Cao thủ trẻ có vẻ không tin, cười khẩy: “Có phải hơi làm quá không? Một thanh niên chưa đầy 30 tuổi, cho dù mạnh thì cũng không thể đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh chứ?”
“Hơn nữa, anh ta còn là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có thực lực sánh ngang cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ư?”
Cao thủ trung niên cũng mỉm cười, lắc đầu: “Nói thật lòng, bố cũng không tin, có lẽ ngay cả ở giới Cổ Võ cũng không có thiên tài như thế nhỉ?”
Có rất nhiều cuộc trò chuyện tương tự đang diễn ra, trừ mấy quý tộc đứng đầu Ma Tông đã biết một số chuyện, những người khác đều không biết gì về tình trạng thật sự của Dương Thanh hết.
Đúng lúc này, Nhiếp Thu xuất hiện giữa sân đấu võ, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người lão ta, lập tức đạt tới cực hạn của Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
“Chà!”
Không ít người trầm trồ, nhất là mấy cao thủ hàng đầu của Ma Tông đều khiếp sợ nhìn Nhiếp Thu.
“Có lẽ thực lực của Nhiếp Thu đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi!”
“Riêng khí thế mà ông ta phóng ra đã đủ để chứng minh ông ta cách Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rất gần, có thể đột phá Thiên Cảnh bất cứ lúc nào!”
“Cao thủ mạnh như thế lại nhận lời khiêu chiến của một cao thủ chưa đầy 30 tuổi ư? Nên nói Nhiếp Thu trơ trẽn không? Hay nên bảo Dương Thanh không biết tự lượng sức mình nhỉ?”
“Dù sao trận đấu cũng sắp bắt đầu rồi, chúng ta cứ chờ xem, tôi lại thấy hơi mong chờ về thực lực của thanh niên kia đấy”.
...
Các cao thủ Ma Tông xì xào bàn tán, rất nhiều người đều giữ thái độ xem kịch vui.
Tóm lại, hầu hết mọi người đều không tin Dương Thanh có tư cách khiêu chiến Nhiếp Thu.
Đúng lúc này, Lệ Trần đưa Dương Thanh và Mã Siêu đến sân đấu võ.
“Sao lại có hai thanh niên thế? Rốt cuộc ai mới là Dương Thanh đây?”
“Tôi đoán là thanh niên cao to bên tay phải tông chủ, trông anh ta rất cường tráng, chắc thực lực cũng không tầm thường”.
“Người bên trái có vẻ tuấn tú, nhưng chắc chắn chỉ là đồ vô dụng thôi, cảnh giới của anh ta đạt đến Siêu Phàm Nhất Cảnh sơ kỳ đã là kỳ tích rồi, người cao to bên phải trông giống kẻ mạnh đấy”.
“Tôi cược một viên đan dược, người cao to bên tay phải tông chủ chính là Dương Thanh”.
...
Các cao thủ Ma Tông trẻ thi nhau nói, ai cũng nhất trí rằng người thanh niên bên tay phải Lệ Trần chính là Dương Thanh sắp đánh với Nhiếp Thu.
Nhưng trước ánh mắt khiếp sợ của họ, người thanh niên có thân hình cân đối bên tay trái Lệ Trần lại bước lên sàn đấu.
“Ôi! Sao có thể chứ? Đừng bảo tôi người thanh niên trắng bóc này lại là Dương Thanh nhé?”
“Không thể nào! Cậu ta trông gầy gò như vậy, sao đủ tư cách khiêu chiến Nhiếp Thu có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đây?”
“Hay đó là trọng tài?”
Các cao thủ Ma Tông, cả già lẫn trẻ đều có vẻ không dám tin.
Dương Thanh không quan tâm đến đám người, sau khi lên sàn đấu, anh nhìn chằm chằm vào Nhiếp Thu với vẻ dữ tợn, lạnh lùng nói: “Nếu ông muốn tài nguyên tu luyện, tôi có thể cho ông, nhưng ông đừng nên ra tay với anh em của tôi”.
Nhiếp Thu lạnh lùng nhìn Dương Thanh, nói: “Cũng đã làm rồi, giờ nói gì cũng đã muộn, nếu cậu muốn đánh thì ra tay đi!”
Sau khi lão ta dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người lão ta.
Áp lực khủng khiếp bao trùm khắp sân đấu võ.
Quả nhiên là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, Dương Thanh cảm nhận được áp lực rất mạnh, áp lực này khiến anh sắp nghẹt thở.
“Ầm!”
Anh không hề do dự, lập tức kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khí thế của anh bỗng tăng vọt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Việc anh phóng ra khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chỉ với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ lập tức khiến các cao thủ Ma Tông sững sờ.
“Sao có thể chứ? Tôi đang mơ à? Sao thế tục lại có cao thủ yêu nghiệt đến thế được?”
“Cậu ta có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thật ư?”
“Chắc chắn tôi đang mơ rồi! Tôi tu luyện suốt 60 năm mới có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cậu ta còn chưa được một nửa tuổi tôi, sao có thể tu luyện nhanh như thế chứ? Những năm tu luyện của tôi thực sự là tu luyện à?”
Sự mạnh mẽ của Dương Thanh khiến rất nhiều cao thủ Ma Tông bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.
Trước khí thế mà Dương Thanh phóng ra, tuy Nhiếp Thu rất ngạc nhiên nhưng vẫn lạnh lùng nói: “Nếu cậu chỉ có chút thực lực ấy, tôi khuyên cậu nên nhận thua thì hơn, tôi sẽ không kìm hãm thực lực khi đánh với cậu đâu, một khi ra tay, tôi sẽ tung đòn mạnh nhất, cậu chắc chắn rằng vẫn tiếp tục à?”
Dương Thanh nhìn chằm chằm vào đối phương, không nói năng gì, anh biết nếu chỉ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa thì không có hy vọng nào trong việc đánh bại Nhiếp Thu.
Chỉ có một cách để đánh bại Nhiếp Thu, đó là sử dụng Huyết Chủy.
Huyết Chủy là linh khí, với thực lực của anh bây giờ, cộng thêm linh khí, sức chiến đấu của anh đã rất gần với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi.
Nghĩ đến đây, anh không do dự nữa, bỗng rút Huyết Chủy khỏi vỏ dao bên hông.
“Keng!”
Huyết Chủy rời vỏ, phát ra tiếng kim loại giòn giã.
Trong lúc nhất thời, cả sân đấu võ bị áp lực vô cùng mạnh mẽ bao trùm.
Đây là hiệu quả đặc biệt chỉ có ở linh khí.
“Linh khí!”
Nhiếp Thu nhướng mày, Dương Thanh đã phóng ra khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, giờ lại rút linh khí ra, có lẽ anh thật sự đủ thực lực để đánh với lão ta một trận.
Quả nhiên, sau khi lấy Huyết Chủy ra, khí thế của Dương Thanh lại tăng vọt, lập tức tiếp cận Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Các cao thủ Ma Tông đang có mặt đều hết sức khiếp sợ, việc Dương Thanh có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đã đủ để khiến họ kinh hãi, việc anh phóng ra khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã khiến họ thấy như đang mơ.
Bây giờ, linh khí lại giúp khí thế của anh tăng vọt thêm lần nữa, dưới Thiên Cảnh, còn ai có thể áp đảo anh à?
Nếu anh là một cao thủ ngoài 50 tuổi thì cũng thôi, nhưng vấn đề là anh mới 28 tuổi.
Một cao thủ mới 20 tuổi sững sờ nhìn Dương Thanh, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ anh ta là lão quái vật đeo mặt nạ da người ư?”