Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1935: Phá bỏ phong ấn
Sau khi cảm nhận được sát khí từ Nhiếp Thu, Mã Siêu lập tức biến sắc, vội nói: “Tiền bối Nhiếp, tôi không lừa ông! Những gì mà tôi nói đều là thật, chỉ cần ông đồng ý giúp tôi phong ấn sức mạnh trong cơ thể, chắc chắn nhà họ Mã sẽ nhớ kỹ ân tình của ông”.
Nhiếp Thu cười lạnh: “Cậu bảo cậu đến từ nhà họ Mã thuộc các gia tộc Cổ Võ à?”
Mã Siêu gật đầu: “Đúng thế, chính là nhà họ Mã!”
Anh ta không biết tại sao Nhiếp Thu lại nghĩ rằng anh ta đang lừa lão ta, bây giờ đành phải giả ngu tiếp.
Nếu Nhiếp Thu định giết anh ta thật thì dễ như trở bàn tay.
Sát khí trong mắt Nhiếp Thu càng rõ hơn, lão ta nhìn Mã Siêu như đang nhìn một cái xác, lạnh lùng nói: “Tuy tôi không phải người của thế lực Cổ Võ, nhưng cũng biết rõ tình hình của giới Cổ Võ”.
“Ở giới Cổ Võ không có gia tộc nào họ Mã cả, thế nên cậu vẫn luôn lừa tôi, cố tình dẫn dắt tôi, để tôi hiểu lầm rằng cậu có bối cảnh vô cùng mạnh mẽ, nhưng thật ra không phải thế”.
“Nếu tôi không đoán sai, cậu cũng không có lai lịch lớn lao gì, chỗ dựa thực sự của cậu chính là anh Thanh mà cậu nhắc đến nhỉ?”
Mã Siêu thầm kinh hãi, không ngờ Nhiếp Thu lại nắm rõ tình hình của giới Cổ Võ đến vậy, còn biết giới Cổ Võ không có gia tộc nào họ Mã.
Tiếp đến phải làm thế nào đây?
Rõ ràng Nhiếp Thu lại định giết anh ta, nếu anh ta không thể đưa ra lời giải thích hợp lý, chắc chắn Nhiếp Thu sẽ không tha cho anh ta.
Sau khi thoáng suy nghĩ, Mã Siêu không giấu giếm nữa, lạnh lùng nói: “Ông đoán không sai, tôi không đến từ thế lực Cổ Võ, chỗ dựa của tôi chính là anh Thanh của tôi”.
“Thần Hành Tông đuổi giết ông vì ông đã chủ động ngắt liên lạc với app Thần Hành Tông, nhưng Võ Tông đuổi giết ông, chắc chắn là vì anh Thanh đã biết tôi đang bị ông bắt cóc, nên mới nhờ Võ Tông đuổi giết ông”.
“Tôi khuyên ông, tốt nhất đừng nên làm gì tôi, anh Thanh của tôi không tốt tính lắm, vô cùng bao che, nếu anh ấy biết ông dám làm tôi bị thương, chắc chắn anh ấy sẽ không bỏ qua cho ông đâu”.
“Đương nhiên, ông có thể không tin tôi, nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở ông, thiên phú của anh Thanh tôi vô cùng yêu nghiệt, giờ mới 28 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng tôi có thể khẳng định, sức chiến đấu thực sự của anh ấy đã sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
“Với một người có thiên phú yêu nghiệt như thế, ông nghĩ phía sau anh ấy sẽ không có thế lực Cổ Võ hàng đầu nào à? Đúng rồi, có lần, một cao thủ Thiên Cảnh định ra tay với anh ấy, kết quả đúng lúc vị cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm kia chuẩn bị giết anh Thanh, ông ta bỗng bị cao thủ bí ẩn khác tấn công, chết ngay tại trận”.
“Ông đoán xem, rốt cuộc cao thủ bí ẩn ấy là ai?”
Mã Siêu không hề sợ hãi, cũng không coi Nhiếp Thu ra gì.
Anh ta đã bị đối phương vạch trần rằng không phải là người của gia tộc Cổ Võ, chỉ có thể dùng tên Dương Thanh để uy hiếp Nhiếp Thu thôi, lời anh ta nói có thật có giả.
Chính những lời có thật có giả này lại khiến Nhiếp Thu dần tin lời Mã Siêu.
Mã Siêu chợt nói: “Đúng rồi, anh Thanh của tôi tên Dương Thanh, là Vương của Yến Đô!”
Nghe thấy thế, con ngươi của Nhiếp Thu bỗng co lại.
Đây là lần đầu tiên lão ta nghe đến cái tên Dương Thanh, nhưng lão ta biết rõ về danh hiệu Vương của Yến Đô.
Hơn nửa năm trước, Yến Đô tổ chức một cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, người thắng cuối cùng chính là Dương Thanh, anh còn trở thành Vương của Yến Đô nữa.
Người nắm giữ Đế Thôn sẽ có thiên hạ chẳng khác gì truyền thuyết, nhưng Nhiếp Thu biết rõ, truyền thuyết này có độ tin cậy rất cao.
Mà nếu muốn có được Đế Thôn, nhất định phải trở thành Vương của Yến Đô.
“Là cậu ta à!”
Nhiếp Thu lạnh lùng nói.
Thấy Nhiếp Thu biết danh hiệu Vương của Yến Đô, Mã Siêu lập tức mừng thầm, ngạo nghễ nói: “Anh Thanh tôi chính là Vương của Yến Đô, anh ấy đã gặp cao thủ Đế Thôn rồi”.
“Thật à?”
Nhiếp Thu lập tức trở nên hơi kích động, nhìn chằm chằm vào Mã Siêu.
Mã Siêu gật đầu: “Đúng thế!”
Sau khi dứt lời, anh ta bỗng cảnh giác nhìn Nhiếp Thu: “Rốt cuộc ông định làm gì?”
Nhiếp Thu không nói gì, chẳng biết đang nghĩ gì, Mã Siêu càng sốt ruột hơn, chỉ hận không thể tát cho mình mấy cái.
Chuyện Dương Thanh từng tiếp xúc với người của Đế Thôn chưa từng được tiết lộ cho người ngoài, kết quả bây giờ anh ta lại để lộ mất.
Một lúc lâu sau, Nhiếp Thu mới nhìn chằm chằm vào Mã Siêu, mỉm cười nghiền ngẫm, nói: “Tôi vốn định giết cậu, nhưng bây giờ, tôi không định giết cậu nhanh như thế”.
Mã Siêu lập tức căng thẳng, nhìn chằm chằm vào Nhiếp Thu, vội hỏi: “Ông định làm gì? Nói rõ ra đi!”
Nhiếp Thu cười híp mắt: “Cậu sống thì mới mang lại cho tôi nhiều lợi ích hơn, việc giết cậu vô cùng đơn giản, tôi chỉ cần nhích ngón tay là được, nhưng cậu vừa nói anh em tốt Dương Thanh của cậu là Vương của Yến Đô, còn từng tiếp xúc với cao thủ Đế Thôn, cơ hội tốt như thế, nếu tôi bỏ qua thì đáng tiếc lắm nhỉ?”
“Dương Thanh tốn nhiều công sức như thế, thậm chí ngay cả Võ Tông cũng đã bắt đầu đuổi giết tôi, tức là cậu ta rất coi trọng cậu, đã vậy, chỉ cần tôi giữ cậu lại, có phải sẽ có thể lợi dụng cậu để đạt được nhiều lợi ích hơn không?”
Mã Siêu lập tức nổi giận, quát lớn: “Ông đừng hòng!”
Anh ta nói rồi không bận tâm nhiều nữa, hoàn toàn phá bỏ phong ấn Thị Huyết Châu trong cơ thể, sức mạnh cuồng bạo lan ra từ người anh ta.
Ngay cả Nhiếp Thu cũng sững sờ, lão ta có thể cảm nhận rõ, khí thế của Mã Siêu đang liên tục tăng vọt từ Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, chỉ sau mấy chục giây ngắn ngủi, khí thế của Mã Siêu đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh.
“Đây là sức mạnh gì thế?”
Nhiếp Thu vô cùng kinh hãi.
Nhưng Mã Siêu cũng không trả lời câu hỏi này của lão ta.
“Giết!”
Mã Siêu quát lớn, hơi nhích chân, lao về phía Nhiếp Thu.
Nhiếp Thu hừ lạnh, khoát tay, một luồng sức mạnh cuồng bạo bùng nổ.
“Ầm!”
Ngay sau đó, đòn tấn công của hai người va vào nhau, sau một tiếng vang rất lớn, Mã Siêu lập tức lùi lại mấy chục bước.
Còn Nhiếp Thu vẫn đứng im, như không xảy ra chuyện gì.
Sau khi bị đẩy lùi, chẳng những khí thế của Mã Siêu không hề có dấu hiệu suy yếu mà còn không ngừng tăng lên.
Nhiếp Thu nhíu chặt mày, lão ta chưa bao giờ thấy cao thủ nào khác thường như thế, mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, sao có thể phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chứ?
Sau khi bị lão ta đẩy lùi, thực lực của Mã Siêu lại bắt đầu tăng lên, như thể càng đánh càng mạnh, trong mấy giây ngắn ngủi, khí thế của Mã Siêu đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
Nhưng thế vẫn chưa hết, khí thế của anh ta tiếp tục tăng lên, sắp đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Sát khí trong mắt Nhiếp Thu ngày càng rõ, lão ta không biết nếu tiếp tục, Mã Siêu sẽ mạnh đến mức nào, chỉ có thể giết Mã Siêu rồi bỏ trốn thôi.
Nhiếp Thu cười lạnh: “Cậu bảo cậu đến từ nhà họ Mã thuộc các gia tộc Cổ Võ à?”
Mã Siêu gật đầu: “Đúng thế, chính là nhà họ Mã!”
Anh ta không biết tại sao Nhiếp Thu lại nghĩ rằng anh ta đang lừa lão ta, bây giờ đành phải giả ngu tiếp.
Nếu Nhiếp Thu định giết anh ta thật thì dễ như trở bàn tay.
Sát khí trong mắt Nhiếp Thu càng rõ hơn, lão ta nhìn Mã Siêu như đang nhìn một cái xác, lạnh lùng nói: “Tuy tôi không phải người của thế lực Cổ Võ, nhưng cũng biết rõ tình hình của giới Cổ Võ”.
“Ở giới Cổ Võ không có gia tộc nào họ Mã cả, thế nên cậu vẫn luôn lừa tôi, cố tình dẫn dắt tôi, để tôi hiểu lầm rằng cậu có bối cảnh vô cùng mạnh mẽ, nhưng thật ra không phải thế”.
“Nếu tôi không đoán sai, cậu cũng không có lai lịch lớn lao gì, chỗ dựa thực sự của cậu chính là anh Thanh mà cậu nhắc đến nhỉ?”
Mã Siêu thầm kinh hãi, không ngờ Nhiếp Thu lại nắm rõ tình hình của giới Cổ Võ đến vậy, còn biết giới Cổ Võ không có gia tộc nào họ Mã.
Tiếp đến phải làm thế nào đây?
Rõ ràng Nhiếp Thu lại định giết anh ta, nếu anh ta không thể đưa ra lời giải thích hợp lý, chắc chắn Nhiếp Thu sẽ không tha cho anh ta.
Sau khi thoáng suy nghĩ, Mã Siêu không giấu giếm nữa, lạnh lùng nói: “Ông đoán không sai, tôi không đến từ thế lực Cổ Võ, chỗ dựa của tôi chính là anh Thanh của tôi”.
“Thần Hành Tông đuổi giết ông vì ông đã chủ động ngắt liên lạc với app Thần Hành Tông, nhưng Võ Tông đuổi giết ông, chắc chắn là vì anh Thanh đã biết tôi đang bị ông bắt cóc, nên mới nhờ Võ Tông đuổi giết ông”.
“Tôi khuyên ông, tốt nhất đừng nên làm gì tôi, anh Thanh của tôi không tốt tính lắm, vô cùng bao che, nếu anh ấy biết ông dám làm tôi bị thương, chắc chắn anh ấy sẽ không bỏ qua cho ông đâu”.
“Đương nhiên, ông có thể không tin tôi, nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở ông, thiên phú của anh Thanh tôi vô cùng yêu nghiệt, giờ mới 28 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng tôi có thể khẳng định, sức chiến đấu thực sự của anh ấy đã sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
“Với một người có thiên phú yêu nghiệt như thế, ông nghĩ phía sau anh ấy sẽ không có thế lực Cổ Võ hàng đầu nào à? Đúng rồi, có lần, một cao thủ Thiên Cảnh định ra tay với anh ấy, kết quả đúng lúc vị cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm kia chuẩn bị giết anh Thanh, ông ta bỗng bị cao thủ bí ẩn khác tấn công, chết ngay tại trận”.
“Ông đoán xem, rốt cuộc cao thủ bí ẩn ấy là ai?”
Mã Siêu không hề sợ hãi, cũng không coi Nhiếp Thu ra gì.
Anh ta đã bị đối phương vạch trần rằng không phải là người của gia tộc Cổ Võ, chỉ có thể dùng tên Dương Thanh để uy hiếp Nhiếp Thu thôi, lời anh ta nói có thật có giả.
Chính những lời có thật có giả này lại khiến Nhiếp Thu dần tin lời Mã Siêu.
Mã Siêu chợt nói: “Đúng rồi, anh Thanh của tôi tên Dương Thanh, là Vương của Yến Đô!”
Nghe thấy thế, con ngươi của Nhiếp Thu bỗng co lại.
Đây là lần đầu tiên lão ta nghe đến cái tên Dương Thanh, nhưng lão ta biết rõ về danh hiệu Vương của Yến Đô.
Hơn nửa năm trước, Yến Đô tổ chức một cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, người thắng cuối cùng chính là Dương Thanh, anh còn trở thành Vương của Yến Đô nữa.
Người nắm giữ Đế Thôn sẽ có thiên hạ chẳng khác gì truyền thuyết, nhưng Nhiếp Thu biết rõ, truyền thuyết này có độ tin cậy rất cao.
Mà nếu muốn có được Đế Thôn, nhất định phải trở thành Vương của Yến Đô.
“Là cậu ta à!”
Nhiếp Thu lạnh lùng nói.
Thấy Nhiếp Thu biết danh hiệu Vương của Yến Đô, Mã Siêu lập tức mừng thầm, ngạo nghễ nói: “Anh Thanh tôi chính là Vương của Yến Đô, anh ấy đã gặp cao thủ Đế Thôn rồi”.
“Thật à?”
Nhiếp Thu lập tức trở nên hơi kích động, nhìn chằm chằm vào Mã Siêu.
Mã Siêu gật đầu: “Đúng thế!”
Sau khi dứt lời, anh ta bỗng cảnh giác nhìn Nhiếp Thu: “Rốt cuộc ông định làm gì?”
Nhiếp Thu không nói gì, chẳng biết đang nghĩ gì, Mã Siêu càng sốt ruột hơn, chỉ hận không thể tát cho mình mấy cái.
Chuyện Dương Thanh từng tiếp xúc với người của Đế Thôn chưa từng được tiết lộ cho người ngoài, kết quả bây giờ anh ta lại để lộ mất.
Một lúc lâu sau, Nhiếp Thu mới nhìn chằm chằm vào Mã Siêu, mỉm cười nghiền ngẫm, nói: “Tôi vốn định giết cậu, nhưng bây giờ, tôi không định giết cậu nhanh như thế”.
Mã Siêu lập tức căng thẳng, nhìn chằm chằm vào Nhiếp Thu, vội hỏi: “Ông định làm gì? Nói rõ ra đi!”
Nhiếp Thu cười híp mắt: “Cậu sống thì mới mang lại cho tôi nhiều lợi ích hơn, việc giết cậu vô cùng đơn giản, tôi chỉ cần nhích ngón tay là được, nhưng cậu vừa nói anh em tốt Dương Thanh của cậu là Vương của Yến Đô, còn từng tiếp xúc với cao thủ Đế Thôn, cơ hội tốt như thế, nếu tôi bỏ qua thì đáng tiếc lắm nhỉ?”
“Dương Thanh tốn nhiều công sức như thế, thậm chí ngay cả Võ Tông cũng đã bắt đầu đuổi giết tôi, tức là cậu ta rất coi trọng cậu, đã vậy, chỉ cần tôi giữ cậu lại, có phải sẽ có thể lợi dụng cậu để đạt được nhiều lợi ích hơn không?”
Mã Siêu lập tức nổi giận, quát lớn: “Ông đừng hòng!”
Anh ta nói rồi không bận tâm nhiều nữa, hoàn toàn phá bỏ phong ấn Thị Huyết Châu trong cơ thể, sức mạnh cuồng bạo lan ra từ người anh ta.
Ngay cả Nhiếp Thu cũng sững sờ, lão ta có thể cảm nhận rõ, khí thế của Mã Siêu đang liên tục tăng vọt từ Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, chỉ sau mấy chục giây ngắn ngủi, khí thế của Mã Siêu đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh.
“Đây là sức mạnh gì thế?”
Nhiếp Thu vô cùng kinh hãi.
Nhưng Mã Siêu cũng không trả lời câu hỏi này của lão ta.
“Giết!”
Mã Siêu quát lớn, hơi nhích chân, lao về phía Nhiếp Thu.
Nhiếp Thu hừ lạnh, khoát tay, một luồng sức mạnh cuồng bạo bùng nổ.
“Ầm!”
Ngay sau đó, đòn tấn công của hai người va vào nhau, sau một tiếng vang rất lớn, Mã Siêu lập tức lùi lại mấy chục bước.
Còn Nhiếp Thu vẫn đứng im, như không xảy ra chuyện gì.
Sau khi bị đẩy lùi, chẳng những khí thế của Mã Siêu không hề có dấu hiệu suy yếu mà còn không ngừng tăng lên.
Nhiếp Thu nhíu chặt mày, lão ta chưa bao giờ thấy cao thủ nào khác thường như thế, mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, sao có thể phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chứ?
Sau khi bị lão ta đẩy lùi, thực lực của Mã Siêu lại bắt đầu tăng lên, như thể càng đánh càng mạnh, trong mấy giây ngắn ngủi, khí thế của Mã Siêu đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
Nhưng thế vẫn chưa hết, khí thế của anh ta tiếp tục tăng lên, sắp đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Sát khí trong mắt Nhiếp Thu ngày càng rõ, lão ta không biết nếu tiếp tục, Mã Siêu sẽ mạnh đến mức nào, chỉ có thể giết Mã Siêu rồi bỏ trốn thôi.