Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1900: Ỷ mạnh hiếp yếu
Mọi người đều sững sờ, khí thế đang tăng vọt của Mã Siêu cứ thế biến mất ư?
Rốt cuộc nét mặt lạnh lùng của Bách Lý Huyền cũng có sự thay đổi.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh, anh em nhà họ Tống lập tức hô lớn, trên mặt tràn ngập vẻ kích động.
Nhưng lúc này Dương Thanh cũng không có thời gian để ý tới họ, anh vẫn đặt tay lên đầu Mã Siêu, kìm hãm sức mạnh cuồng bạo trong cơ thể Mã Siêu.
Khí thế của Mã Siêu đang từ từ biến mất, nhưng phong ấn Thị Huyết Châu đã bị Mã Siêu mở ra rất nhiều, Dương Thanh không thể phong ấn lại được.
Chỉ cao thủ biết thuật phong ấn, đồng thời có cảnh giới rất cao mới có thể phong ấn sức mạnh của Thị Huyết Châu.
Bây giờ, Dương Thanh chỉ có thể dùng bạo lực để trấn áp bạo lực, dùng sức mạnh của mình để trấn áp sức mạnh trong Thị Huyết Châu.
May mà thực lực bây giờ của Dương Thanh rất mạnh, bằng không anh cũng bó tay.
“Đừng chống cự nữa!”
Dương Thanh cảm nhận được sự phản kháng của Mã Siêu, vội nói.
Nghe thấy giọng Dương Thanh, Mã Siêu như sực tỉnh, cũng nhận ra mình suýt phá bỏ phong ấn Thị Huyết Châu, không quan tâm nhiều được nữa, vội áp chế thực lực của mình.
Nhưng sức mạnh trong Thị Huyết Châu quá lớn, dù đã bị Dương Thanh kìm hãm rất nhiều, luồng sức mạnh này vẫn vô cùng cuồng bạo, ngay cả Dương Thanh bây giờ cũng phải tốn rất nhiều công sức để trấn áp nó.
Tần Y ở cách đó không xa nhìn Dương Thanh với vẻ lưu luyến, mỉm cười rồi lặng lẽ rời đi.
Mọi người đều chú ý tới Dương Thanh, không ai phát hiện Tần Y đã rời đi hết.
Sắc mặt của Bách Lý Huyền hết sức khó coi, bởi vì lần này lão ta tới Yến Đô để giết Dương Thanh, nhưng bây giờ lão ta lại phát hiện Dương Thanh mạnh đến thế.
Tuy lão ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực rất lớn từ Dương Thanh.
Áp lực này không phải vì cảnh giới của Dương Thanh cao hơn lão ta, mà nó đến từ huyết mạch, chỉ sự áp đảo từ huyết mạch mới có thể vượt xa giới hạn của cảnh giới, giúp người yếu áp đảo kẻ mạnh.
Lão ta tự thấy mình không thể trấn áp sức mạnh trong người Mã Siêu.
Cũng không phải vì lão ta không đủ mạnh, mà Mã Siêu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, đó là huyết mạch thuần khiết nhất của gia tộc Bách Lý, còn lão ta chỉ có huyết mạch của gia tộc Bách Lý mà thôi, sức mạnh huyết mạch của hai người không cùng cấp bậc.
Dương Thanh có thể trấn áp máu tổ của gia tộc Bách Lý trong người Mã Siêu, tức là sức mạnh huyết mạch của Dương Thanh hơn máu tổ của gia tộc Bách Lý nhiều.
Hay nói cách khác, gia tộc của Dương Thanh cũng mạnh hơn gia tộc Bách Lý.
Nghĩ đến đây, quyết tâm muốn giết Dương Thanh của Bách Lý Huyền bỗng dao động.
Thiên phú yêu nghiệt như thế, lại có huyết mạch mạnh hơn cả huyết mạch Bách Lý, thiên tài võ thuật kiểu này sẽ không được ai bảo vệ ư?
Thông thường người bảo vệ sẽ núp trong bóng tối, thực lực của Dương Thanh mạnh như thế, nếu anh có người bảo vệ, chắc chắn người đó cũng sẽ rất mạnh.
Nhưng Bách Lý Huyền không cảm nhận được khí thế nào mạnh hơn ở xung quanh, tức là có hai khả năng.
Thứ nhất, Dương Thanh không có người bảo vệ, nên Bách Lý Huyền không cảm nhận được khí thế nào mạnh hơn.
Thứ hai, người bảo vệ Dương Thanh có thực lực cực mạnh, vượt xa Bách Lý Huyền, nên Bách Lý Huyền không thể cảm nhận nổi.
Nhưng Bách Lý Huyền đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, có thể cảm nhận được cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu người bảo vệ của Dương Thanh đang ở gần đây mà lão ta lại không cảm nhận được, tức là có lẽ người bảo vệ của Dương Thanh đã mạnh hơn Thiên Cảnh rồi.
Nghĩ đến Thiên Cảnh, sắc mặt Bách Lý Huyền trắng bệch.
Được cao thủ Thiên Cảnh bảo vệ, gia thế này mạnh đến mức nào chứ?
Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta, lão ta cũng không rõ rốt cuộc Dương Thanh có người bảo vệ không.
Dưới sự cố gắng của Dương Thanh, tơ máu trong mắt Mã Siêu dần biến mất, sức mạnh của Thị Huyết Châu cũng lắng xuống.
Dương Thanh có vẻ mệt mỏi, nhưng anh không để tâm, lấy đan dược bổ sung sự tiêu hao mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho mình ra, uống luôn.
Bách Lý Huyền nhìn mà há hốc miệng, lão ta có thể cảm nhận được, đan dược mà Dương Thanh vừa uống chính là Bổ Khí Đan phổ biến nhất trong các đan dược cổ.
Gia tộc Bách Lý còn không có nổi mười viên Bổ Khí Đan, nhưng hồi nãy, Dương Thanh đã uống ba viên liền một lúc.
Phải biết rằng trên đời này không còn luyện đan sư nữa, đan dược ở gia tộc Cổ Võ toàn đan dược được để lại từ thời cổ, viên nào cũng có giá trị khổng lồ.
Ở phòng đấu giá của gia tộc Cổ Võ, đan dược nào cũng có giá trên trời.
Dương Thanh là người thế tục mà lại uống Bổ Khí Đan như ăn đậu, có thể tưởng tượng được sự kinh hãi của Bách Lý Huyền.
Lão ta không biết Dương Thanh chỉ mang mười viên Bổ Khí Đan theo thôi.
Đây chỉ là số nhỏ mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho anh, phần lớn đều ở dinh thự Vân Phong, không mang theo hết được, nên anh mới mang mỗi mười viên.
Nếu Bách Lý Huyền biết, có lẽ sẽ phải ngoác mồm kinh ngạc.
Thấy Dương Thanh xuất hiện, cao thủ Võ Minh đều có vẻ kích động.
Họ biết Dương Thanh đã giết cả Kitano Takeshi có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, Bách Lý Huyền đến từ gia tộc Bách Lý cũng có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Dương Thanh đã giết được Kitano Takeshi, chắc chắn cũng giết được Bách Lý Huyền.
Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh vẫn đang giúp Mã Siêu trấn áp sức mạnh của Thị Huyết Châu, Bách Lý Huyền cũng không quấy rầy, đấu tranh tư tưởng rất dữ dội.
Lão ta biết gia tộc Bách Lý đã đánh giá quá thấp thực lực và bối cảnh của Dương Thanh, thực lực mà Dương Thanh thể hiện ra không hề giống một cao thủ thế tục chẳng có chỗ dựa gì.
“Đại nhân, thực lực của cậu ta rất mạnh, có lẽ chỉ mình đại nhân mới giết được cậu ta!”
Lúc này, một trong số hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà Đinh Văn Trác dẫn tới trước đó nhìn về phía Bách Lý Huyền, nói nhỏ.
Bách Lý Huyền nhíu mày, cũng không đáp.
“Anh Thanh!”
Mã Siêu bỗng gọi rất nhỏ, mắt còn rơm rớm nước mắt.
Có thể thấy Dương Thanh lần nữa, tốt quá rồi!
Dương Thanh mỉm cười ấm áp, lập tức bỏ tay khỏi đầu Mã Siêu.
Anh đã cố gắng hết sức, tuy không thể hoàn toàn trấn áp sức mạnh của Thị Huyết Châu, nhưng cũng đã kìm hãm phần lớn rồi, với thực lực của Mã Siêu bây giờ, Mã Siêu hoàn toàn có thể đối phó.
Dương Thanh nhìn Mã Siêu, trầm giọng nói: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn! Tôi biết cậu có thù hận sâu sắc với gia tộc Bách Lý, cũng không ngăn cậu báo thù, nhưng giờ chưa phải lúc”.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, em biết! Nhưng cứ thấy người của gia tộc Bách Lý, em lại muốn ra tay!”
Dương Thanh hoàn toàn có thể hiểu được, cũng như anh lúc trước, khi chưa rõ chân tướng, anh cũng vô cùng căm thù gia tộc Vũ Văn - một trong tám gia tộc lớn ở Yến Đô, đến khi biết sự thật thì mới biết mình đã hận nhầm người.
Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, nói: “Chuyện tiếp theo cứ để tôi xử lý, cậu mau khôi phục đi, có lẽ lát nữa tôi không quan tâm cậu được!”
Anh nói rồi nhìn về phía Bách Lý Huyền, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người anh, lao đến chỗ lão ta.
Dương Thanh lạnh lùng nhìn Bách Lý Huyền: “Người của gia tộc Bách Lý thích ỷ mạnh hiếp yếu lắm hả?”
Rốt cuộc nét mặt lạnh lùng của Bách Lý Huyền cũng có sự thay đổi.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh, anh em nhà họ Tống lập tức hô lớn, trên mặt tràn ngập vẻ kích động.
Nhưng lúc này Dương Thanh cũng không có thời gian để ý tới họ, anh vẫn đặt tay lên đầu Mã Siêu, kìm hãm sức mạnh cuồng bạo trong cơ thể Mã Siêu.
Khí thế của Mã Siêu đang từ từ biến mất, nhưng phong ấn Thị Huyết Châu đã bị Mã Siêu mở ra rất nhiều, Dương Thanh không thể phong ấn lại được.
Chỉ cao thủ biết thuật phong ấn, đồng thời có cảnh giới rất cao mới có thể phong ấn sức mạnh của Thị Huyết Châu.
Bây giờ, Dương Thanh chỉ có thể dùng bạo lực để trấn áp bạo lực, dùng sức mạnh của mình để trấn áp sức mạnh trong Thị Huyết Châu.
May mà thực lực bây giờ của Dương Thanh rất mạnh, bằng không anh cũng bó tay.
“Đừng chống cự nữa!”
Dương Thanh cảm nhận được sự phản kháng của Mã Siêu, vội nói.
Nghe thấy giọng Dương Thanh, Mã Siêu như sực tỉnh, cũng nhận ra mình suýt phá bỏ phong ấn Thị Huyết Châu, không quan tâm nhiều được nữa, vội áp chế thực lực của mình.
Nhưng sức mạnh trong Thị Huyết Châu quá lớn, dù đã bị Dương Thanh kìm hãm rất nhiều, luồng sức mạnh này vẫn vô cùng cuồng bạo, ngay cả Dương Thanh bây giờ cũng phải tốn rất nhiều công sức để trấn áp nó.
Tần Y ở cách đó không xa nhìn Dương Thanh với vẻ lưu luyến, mỉm cười rồi lặng lẽ rời đi.
Mọi người đều chú ý tới Dương Thanh, không ai phát hiện Tần Y đã rời đi hết.
Sắc mặt của Bách Lý Huyền hết sức khó coi, bởi vì lần này lão ta tới Yến Đô để giết Dương Thanh, nhưng bây giờ lão ta lại phát hiện Dương Thanh mạnh đến thế.
Tuy lão ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực rất lớn từ Dương Thanh.
Áp lực này không phải vì cảnh giới của Dương Thanh cao hơn lão ta, mà nó đến từ huyết mạch, chỉ sự áp đảo từ huyết mạch mới có thể vượt xa giới hạn của cảnh giới, giúp người yếu áp đảo kẻ mạnh.
Lão ta tự thấy mình không thể trấn áp sức mạnh trong người Mã Siêu.
Cũng không phải vì lão ta không đủ mạnh, mà Mã Siêu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, đó là huyết mạch thuần khiết nhất của gia tộc Bách Lý, còn lão ta chỉ có huyết mạch của gia tộc Bách Lý mà thôi, sức mạnh huyết mạch của hai người không cùng cấp bậc.
Dương Thanh có thể trấn áp máu tổ của gia tộc Bách Lý trong người Mã Siêu, tức là sức mạnh huyết mạch của Dương Thanh hơn máu tổ của gia tộc Bách Lý nhiều.
Hay nói cách khác, gia tộc của Dương Thanh cũng mạnh hơn gia tộc Bách Lý.
Nghĩ đến đây, quyết tâm muốn giết Dương Thanh của Bách Lý Huyền bỗng dao động.
Thiên phú yêu nghiệt như thế, lại có huyết mạch mạnh hơn cả huyết mạch Bách Lý, thiên tài võ thuật kiểu này sẽ không được ai bảo vệ ư?
Thông thường người bảo vệ sẽ núp trong bóng tối, thực lực của Dương Thanh mạnh như thế, nếu anh có người bảo vệ, chắc chắn người đó cũng sẽ rất mạnh.
Nhưng Bách Lý Huyền không cảm nhận được khí thế nào mạnh hơn ở xung quanh, tức là có hai khả năng.
Thứ nhất, Dương Thanh không có người bảo vệ, nên Bách Lý Huyền không cảm nhận được khí thế nào mạnh hơn.
Thứ hai, người bảo vệ Dương Thanh có thực lực cực mạnh, vượt xa Bách Lý Huyền, nên Bách Lý Huyền không thể cảm nhận nổi.
Nhưng Bách Lý Huyền đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, có thể cảm nhận được cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu người bảo vệ của Dương Thanh đang ở gần đây mà lão ta lại không cảm nhận được, tức là có lẽ người bảo vệ của Dương Thanh đã mạnh hơn Thiên Cảnh rồi.
Nghĩ đến Thiên Cảnh, sắc mặt Bách Lý Huyền trắng bệch.
Được cao thủ Thiên Cảnh bảo vệ, gia thế này mạnh đến mức nào chứ?
Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta, lão ta cũng không rõ rốt cuộc Dương Thanh có người bảo vệ không.
Dưới sự cố gắng của Dương Thanh, tơ máu trong mắt Mã Siêu dần biến mất, sức mạnh của Thị Huyết Châu cũng lắng xuống.
Dương Thanh có vẻ mệt mỏi, nhưng anh không để tâm, lấy đan dược bổ sung sự tiêu hao mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho mình ra, uống luôn.
Bách Lý Huyền nhìn mà há hốc miệng, lão ta có thể cảm nhận được, đan dược mà Dương Thanh vừa uống chính là Bổ Khí Đan phổ biến nhất trong các đan dược cổ.
Gia tộc Bách Lý còn không có nổi mười viên Bổ Khí Đan, nhưng hồi nãy, Dương Thanh đã uống ba viên liền một lúc.
Phải biết rằng trên đời này không còn luyện đan sư nữa, đan dược ở gia tộc Cổ Võ toàn đan dược được để lại từ thời cổ, viên nào cũng có giá trị khổng lồ.
Ở phòng đấu giá của gia tộc Cổ Võ, đan dược nào cũng có giá trên trời.
Dương Thanh là người thế tục mà lại uống Bổ Khí Đan như ăn đậu, có thể tưởng tượng được sự kinh hãi của Bách Lý Huyền.
Lão ta không biết Dương Thanh chỉ mang mười viên Bổ Khí Đan theo thôi.
Đây chỉ là số nhỏ mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho anh, phần lớn đều ở dinh thự Vân Phong, không mang theo hết được, nên anh mới mang mỗi mười viên.
Nếu Bách Lý Huyền biết, có lẽ sẽ phải ngoác mồm kinh ngạc.
Thấy Dương Thanh xuất hiện, cao thủ Võ Minh đều có vẻ kích động.
Họ biết Dương Thanh đã giết cả Kitano Takeshi có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, Bách Lý Huyền đến từ gia tộc Bách Lý cũng có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Dương Thanh đã giết được Kitano Takeshi, chắc chắn cũng giết được Bách Lý Huyền.
Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh vẫn đang giúp Mã Siêu trấn áp sức mạnh của Thị Huyết Châu, Bách Lý Huyền cũng không quấy rầy, đấu tranh tư tưởng rất dữ dội.
Lão ta biết gia tộc Bách Lý đã đánh giá quá thấp thực lực và bối cảnh của Dương Thanh, thực lực mà Dương Thanh thể hiện ra không hề giống một cao thủ thế tục chẳng có chỗ dựa gì.
“Đại nhân, thực lực của cậu ta rất mạnh, có lẽ chỉ mình đại nhân mới giết được cậu ta!”
Lúc này, một trong số hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà Đinh Văn Trác dẫn tới trước đó nhìn về phía Bách Lý Huyền, nói nhỏ.
Bách Lý Huyền nhíu mày, cũng không đáp.
“Anh Thanh!”
Mã Siêu bỗng gọi rất nhỏ, mắt còn rơm rớm nước mắt.
Có thể thấy Dương Thanh lần nữa, tốt quá rồi!
Dương Thanh mỉm cười ấm áp, lập tức bỏ tay khỏi đầu Mã Siêu.
Anh đã cố gắng hết sức, tuy không thể hoàn toàn trấn áp sức mạnh của Thị Huyết Châu, nhưng cũng đã kìm hãm phần lớn rồi, với thực lực của Mã Siêu bây giờ, Mã Siêu hoàn toàn có thể đối phó.
Dương Thanh nhìn Mã Siêu, trầm giọng nói: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn! Tôi biết cậu có thù hận sâu sắc với gia tộc Bách Lý, cũng không ngăn cậu báo thù, nhưng giờ chưa phải lúc”.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, em biết! Nhưng cứ thấy người của gia tộc Bách Lý, em lại muốn ra tay!”
Dương Thanh hoàn toàn có thể hiểu được, cũng như anh lúc trước, khi chưa rõ chân tướng, anh cũng vô cùng căm thù gia tộc Vũ Văn - một trong tám gia tộc lớn ở Yến Đô, đến khi biết sự thật thì mới biết mình đã hận nhầm người.
Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, nói: “Chuyện tiếp theo cứ để tôi xử lý, cậu mau khôi phục đi, có lẽ lát nữa tôi không quan tâm cậu được!”
Anh nói rồi nhìn về phía Bách Lý Huyền, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người anh, lao đến chỗ lão ta.
Dương Thanh lạnh lùng nhìn Bách Lý Huyền: “Người của gia tộc Bách Lý thích ỷ mạnh hiếp yếu lắm hả?”