Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1883: Giây phút hấp hối
Lúc này, trên mặt Kitano Takeshi đầm đìa máu, khí thế tăng vọt, trong chớp mắt, ông ta đã gần như đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Dương Thanh thầm kinh hãi, anh đã dồn toàn lực vào cú đấm vừa rồi, nhưng chỉ khiến đối phương bị thương nhẹ mà thôi, chẳng những không khiến thực lực của đối phương suy yếu mà còn hoàn toàn chọc giận Kitano Takeshi, chắc Kitano Takeshi đã phát huy trạng thái mạnh nhất rồi.
“Tôi sẽ nghiền nát xương cậu, nghiền từng miếng một, cho cậu chịu tổn thương không thể cứu vãn, khiến cậu nằm ngắc ngoải trên giường bệnh cả đời!”
Kitano Takeshi nghiến răng nghiến lợi, nét mặt hết sức dữ tợn, khiến người ta sởn gai ốc.
Sắc mặt của mấy cao thủ bên Chiêu Châu đều nghiêm nghị đến cực điểm, sự mạnh mẽ của Kitano Takeshi bây giờ nằm ngoài dự đoán của họ, áp lực khổng lồ mà ông ta phóng ra khiến họ không thở nổi.
“Cậu Thanh, cẩn thận!”
Đỗ Trọng lớn tiếng nhắc nhở, khó khăn lắm mới thấy Dương Thanh có hy vọng đánh bại Kitano Takeshi, nhưng sự mạnh mẽ của Kitano Takeshi lại khiến hy vọng này mong manh vô cùng.
Dương Thanh nhìn chằm chằm vào Kitano Takeshi, suy nghĩ thay đổi liên tục, anh vốn định ra tay bất ngờ, cho Kitano Takeshi một đòn chí mạng trước, chỉ cần đối thủ bị thương nặng là anh sẽ có hy vọng chiến thắng.
Nhưng đòn vừa rồi cũng không gây ra vết thương chí mạng cho Takeshi Kitano Takeshi, chỉ khiến ông ta trông khá thê thảm mà thôi.
Nếu dùng thủ đoạn hồi nãy để tấn công Kitano Takeshi tiếp, chắc chắn sẽ thất bại.
Đúng là đường cùng!
Chênh lệch hai cảnh giới không dễ san bằng đến thế.
“Rầm!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, mặt đất dưới chân Kitano Takeshi lập tức nứt toác, còn Kitano Takeshi thì biến mất.
Dương Thanh không dám chủ quan, điên cuồng vận chuyển Chiến Thần Quyết, cũng kích hoạt huyết mạch cuồng hóa đến mức tối đa mà anh có thể chịu, bây giờ phải dốc toàn lực thì mới có hy vọng đỡ được đòn tấn công mạnh mẽ của đối phương.
“Rầm!”
Dương Thanh còn không có cơ hội né tránh, đòn đánh của Kitano Takeshi đã giáng lên người anh, đòn tấn công đáng sợ mang theo sức mạnh Hủy Diệt điên cuồng tràn vào người Dương Thanh, muốn phá hủy cơ thể anh.
Nhưng Kitano Takeshi không biết Dương Thanh của bây giờ đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ - khắc tinh của sức mạnh Hủy Diệt.
Tuy sức mạnh Hủy Diệt hết sức mạnh mẽ, nhưng đối với Dương Thanh đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ, đòn tấn công này chỉ có sức lực lớn mà thôi, còn sức mạnh Hủy Diệt đã bị sức mạnh Thủ Hộ của anh xóa bỏ hoàn toàn rồi.
Hay nói đúng hơn, sức mạnh Thủ Hộ đã bảo vệ cơ thể anh, sức mạnh Hủy Diệt không thể tiến vào người anh được.
Vào khoảnh khắc bị Kitano Takeshi đánh trúng, Dương Thanh bay ra xa như diều đứt dây.
Nhưng Kitano Takeshi cũng không định cho Dương Thanh bất cứ cơ hội nào, Dương Thanh còn chưa rơi xuống đất, Kitano Takeshi đã xuất hiện trước mặt Dương Thanh.
“Rầm rầm rầm!”
Những đòn đánh ồ ạt khiến Dương Thanh không chống trả nổi.
Tuy anh đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ, có thể tránh được sự tàn phá của sức mạnh Hủy Diệt đối với cơ thể, nhưng dù sao nhưng đối phương cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, đây vẫn là đợt tấn công không thể chống cự với Dương Thanh.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh bị Kitano Takeshi điên cuồng tấn công như một quả bóng da, đám người Đỗ Trọng vừa lo lắng vừa bất lực, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Thanh bị hành hạ.
“Ha ha, đánh hay lắm!”
Aoki Yamato vô cùng đắc ý, cười lớn: “Không hổ là hội trưởng Kitano, không ngờ ông ấy đã mạnh đến mức này, tôi muốn xem xem lần này, Dương Thanh còn cách gì để trở mình đấy”.
Shendai Kabuto cười lạnh: “Trở mình á? Ông đùa gì vậy? Sâu kiến mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh mà thôi, trước mặt hội trưởng Kitano đã dốc toàn lực, cậu ta không có cơ hội trở mình gì hết”.
Ông ta không nhận ra rằng sâu kiến mà ông ta nhắc đến có thể giết ông ta chỉ với một đòn.
Aoki Yamato vô cùng vui vẻ, cười lớn: “Lỡ lời! Tôi lỡ lời thôi! Trước mặt hội trưởng Kitano, Dương Thanh chỉ còn con đường chết!”
Trước đó, Dương Thanh vừa lên sàn đấu đã đánh bay ông ta chỉ với một chiêu, thậm chí khiến ông ta hôn mê một lúc lâu, đối với ông ta, đây đúng là mối nhục lớn nhất, giờ thấy Dương Thanh bị Kitano Takeshi điên cuồng tấn công như thế, ông ta hết sức vui mừng, như thể người ra tay là ông ta.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn nữa vang lên, Kitano Takeshi đánh mạnh một đòn rồi không ra tay nữa.
Dương Thanh nặng nề ngã xuống vị trí cách đó mười mấy mét, người đầy vết thương, hơi thở cũng rất yếu.
Bây giờ trông anh thê thảm hơn Kitano Takeshi nhiều.
“Cậu Thanh!”
Đỗ Trọng hét lớn, nhìn dáng vẻ thê thảm của Dương Thanh, siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
Cao thủ Chiêu Châu cũng có vẻ tức giận, không ngờ Kitano Takeshi với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lại ra tay ác độc với Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ như thế.
Tuy tức giận, nhưng họ cũng biết đây là trận chiến giữa hai bên, đừng nói Kitano Takeshi chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cho dù ông ta là cao thủ Thiên Cảnh thì cũng không tính là phạm quy.
Dù sao khi khiêu chiến Chiêu Châu, cao thủ nước Dương cũng không quy định rõ về thực lực của cao thủ hai bên.
Tương tự, nếu bên Chiêu Châu có cao thủ Thiên Cảnh ra tay thì cao thủ nước Dương cũng hết cách.
Tuy Dương Thanh trông rất thê thảm, nhưng Kitano Takeshi cũng không thoải mái gì, đợt tấn công điên cuồng vừa rồi đã khiến ông ta tiêu hao rất nhiều, ông ta thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, ngay cả khí thế cũng hơi bất ổn.
Đây là phản ứng của một cao thủ sau khi tiêu hao cường độ cao.
Bởi vậy có thể thấy, Kitano Takeshi cũng đã đến giới hạn, nếu Dương Thanh vẫn có thể phát huy sức chiến đấu trước đó thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.
Dương Thanh ngã ra đất, người đầm đìa máu, thở hổn hển, có vẻ đã hấp hối rồi.
“Ha ha, lần này Dương Thanh chết chắc!”
Aoki Yamato đứng lên, nhìn quanh, nói lớn: “Chiêu Châu không còn ai à? Nếu không có ai, có thể tuyên bố Chiêu Châu thua không?”
Cao thủ nước Dương đều ngạo nghễ nhìn cao thủ Chiêu Châu, trong mắt tràn ngập vẻ trêu tức.
Cao thủ Chiêu Châu siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận và không cam lòng, họ muốn chiến đấu, nhưng họ còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, đánh kiểu gì đây?
Dương Thanh nằm trên nền đất lạnh lẽo, anh thấy xương cốt trong người gần như gãy hết, sức mạnh Thủ Hộ đang bảo vệ sức sống cuối cùng của anh.
Anh thấy nhịp thở của mình ngày càng dồn dập, hay nói đúng hơn, anh hít vào ít nhưng thở ra rất nhiều.
Đầu óc anh rất mê muội, ý thức cũng yếu đi.
Anh định dùng huyết mạch cuồng hóa để khôi phục cơ thể, nhưng vết thương quá nặng, không thể hồi phục nổi.
Sau khi bị thương nặng, hình như các năng lực đã vô dụng hết.
Hơi thở của Dương Thanh ngày càng yếu, như đến giây phút hấp hối rồi.
Dương Thanh thầm kinh hãi, anh đã dồn toàn lực vào cú đấm vừa rồi, nhưng chỉ khiến đối phương bị thương nhẹ mà thôi, chẳng những không khiến thực lực của đối phương suy yếu mà còn hoàn toàn chọc giận Kitano Takeshi, chắc Kitano Takeshi đã phát huy trạng thái mạnh nhất rồi.
“Tôi sẽ nghiền nát xương cậu, nghiền từng miếng một, cho cậu chịu tổn thương không thể cứu vãn, khiến cậu nằm ngắc ngoải trên giường bệnh cả đời!”
Kitano Takeshi nghiến răng nghiến lợi, nét mặt hết sức dữ tợn, khiến người ta sởn gai ốc.
Sắc mặt của mấy cao thủ bên Chiêu Châu đều nghiêm nghị đến cực điểm, sự mạnh mẽ của Kitano Takeshi bây giờ nằm ngoài dự đoán của họ, áp lực khổng lồ mà ông ta phóng ra khiến họ không thở nổi.
“Cậu Thanh, cẩn thận!”
Đỗ Trọng lớn tiếng nhắc nhở, khó khăn lắm mới thấy Dương Thanh có hy vọng đánh bại Kitano Takeshi, nhưng sự mạnh mẽ của Kitano Takeshi lại khiến hy vọng này mong manh vô cùng.
Dương Thanh nhìn chằm chằm vào Kitano Takeshi, suy nghĩ thay đổi liên tục, anh vốn định ra tay bất ngờ, cho Kitano Takeshi một đòn chí mạng trước, chỉ cần đối thủ bị thương nặng là anh sẽ có hy vọng chiến thắng.
Nhưng đòn vừa rồi cũng không gây ra vết thương chí mạng cho Takeshi Kitano Takeshi, chỉ khiến ông ta trông khá thê thảm mà thôi.
Nếu dùng thủ đoạn hồi nãy để tấn công Kitano Takeshi tiếp, chắc chắn sẽ thất bại.
Đúng là đường cùng!
Chênh lệch hai cảnh giới không dễ san bằng đến thế.
“Rầm!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, mặt đất dưới chân Kitano Takeshi lập tức nứt toác, còn Kitano Takeshi thì biến mất.
Dương Thanh không dám chủ quan, điên cuồng vận chuyển Chiến Thần Quyết, cũng kích hoạt huyết mạch cuồng hóa đến mức tối đa mà anh có thể chịu, bây giờ phải dốc toàn lực thì mới có hy vọng đỡ được đòn tấn công mạnh mẽ của đối phương.
“Rầm!”
Dương Thanh còn không có cơ hội né tránh, đòn đánh của Kitano Takeshi đã giáng lên người anh, đòn tấn công đáng sợ mang theo sức mạnh Hủy Diệt điên cuồng tràn vào người Dương Thanh, muốn phá hủy cơ thể anh.
Nhưng Kitano Takeshi không biết Dương Thanh của bây giờ đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ - khắc tinh của sức mạnh Hủy Diệt.
Tuy sức mạnh Hủy Diệt hết sức mạnh mẽ, nhưng đối với Dương Thanh đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ, đòn tấn công này chỉ có sức lực lớn mà thôi, còn sức mạnh Hủy Diệt đã bị sức mạnh Thủ Hộ của anh xóa bỏ hoàn toàn rồi.
Hay nói đúng hơn, sức mạnh Thủ Hộ đã bảo vệ cơ thể anh, sức mạnh Hủy Diệt không thể tiến vào người anh được.
Vào khoảnh khắc bị Kitano Takeshi đánh trúng, Dương Thanh bay ra xa như diều đứt dây.
Nhưng Kitano Takeshi cũng không định cho Dương Thanh bất cứ cơ hội nào, Dương Thanh còn chưa rơi xuống đất, Kitano Takeshi đã xuất hiện trước mặt Dương Thanh.
“Rầm rầm rầm!”
Những đòn đánh ồ ạt khiến Dương Thanh không chống trả nổi.
Tuy anh đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ, có thể tránh được sự tàn phá của sức mạnh Hủy Diệt đối với cơ thể, nhưng dù sao nhưng đối phương cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, đây vẫn là đợt tấn công không thể chống cự với Dương Thanh.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh bị Kitano Takeshi điên cuồng tấn công như một quả bóng da, đám người Đỗ Trọng vừa lo lắng vừa bất lực, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Thanh bị hành hạ.
“Ha ha, đánh hay lắm!”
Aoki Yamato vô cùng đắc ý, cười lớn: “Không hổ là hội trưởng Kitano, không ngờ ông ấy đã mạnh đến mức này, tôi muốn xem xem lần này, Dương Thanh còn cách gì để trở mình đấy”.
Shendai Kabuto cười lạnh: “Trở mình á? Ông đùa gì vậy? Sâu kiến mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh mà thôi, trước mặt hội trưởng Kitano đã dốc toàn lực, cậu ta không có cơ hội trở mình gì hết”.
Ông ta không nhận ra rằng sâu kiến mà ông ta nhắc đến có thể giết ông ta chỉ với một đòn.
Aoki Yamato vô cùng vui vẻ, cười lớn: “Lỡ lời! Tôi lỡ lời thôi! Trước mặt hội trưởng Kitano, Dương Thanh chỉ còn con đường chết!”
Trước đó, Dương Thanh vừa lên sàn đấu đã đánh bay ông ta chỉ với một chiêu, thậm chí khiến ông ta hôn mê một lúc lâu, đối với ông ta, đây đúng là mối nhục lớn nhất, giờ thấy Dương Thanh bị Kitano Takeshi điên cuồng tấn công như thế, ông ta hết sức vui mừng, như thể người ra tay là ông ta.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn nữa vang lên, Kitano Takeshi đánh mạnh một đòn rồi không ra tay nữa.
Dương Thanh nặng nề ngã xuống vị trí cách đó mười mấy mét, người đầy vết thương, hơi thở cũng rất yếu.
Bây giờ trông anh thê thảm hơn Kitano Takeshi nhiều.
“Cậu Thanh!”
Đỗ Trọng hét lớn, nhìn dáng vẻ thê thảm của Dương Thanh, siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
Cao thủ Chiêu Châu cũng có vẻ tức giận, không ngờ Kitano Takeshi với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lại ra tay ác độc với Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ như thế.
Tuy tức giận, nhưng họ cũng biết đây là trận chiến giữa hai bên, đừng nói Kitano Takeshi chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cho dù ông ta là cao thủ Thiên Cảnh thì cũng không tính là phạm quy.
Dù sao khi khiêu chiến Chiêu Châu, cao thủ nước Dương cũng không quy định rõ về thực lực của cao thủ hai bên.
Tương tự, nếu bên Chiêu Châu có cao thủ Thiên Cảnh ra tay thì cao thủ nước Dương cũng hết cách.
Tuy Dương Thanh trông rất thê thảm, nhưng Kitano Takeshi cũng không thoải mái gì, đợt tấn công điên cuồng vừa rồi đã khiến ông ta tiêu hao rất nhiều, ông ta thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, ngay cả khí thế cũng hơi bất ổn.
Đây là phản ứng của một cao thủ sau khi tiêu hao cường độ cao.
Bởi vậy có thể thấy, Kitano Takeshi cũng đã đến giới hạn, nếu Dương Thanh vẫn có thể phát huy sức chiến đấu trước đó thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.
Dương Thanh ngã ra đất, người đầm đìa máu, thở hổn hển, có vẻ đã hấp hối rồi.
“Ha ha, lần này Dương Thanh chết chắc!”
Aoki Yamato đứng lên, nhìn quanh, nói lớn: “Chiêu Châu không còn ai à? Nếu không có ai, có thể tuyên bố Chiêu Châu thua không?”
Cao thủ nước Dương đều ngạo nghễ nhìn cao thủ Chiêu Châu, trong mắt tràn ngập vẻ trêu tức.
Cao thủ Chiêu Châu siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận và không cam lòng, họ muốn chiến đấu, nhưng họ còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, đánh kiểu gì đây?
Dương Thanh nằm trên nền đất lạnh lẽo, anh thấy xương cốt trong người gần như gãy hết, sức mạnh Thủ Hộ đang bảo vệ sức sống cuối cùng của anh.
Anh thấy nhịp thở của mình ngày càng dồn dập, hay nói đúng hơn, anh hít vào ít nhưng thở ra rất nhiều.
Đầu óc anh rất mê muội, ý thức cũng yếu đi.
Anh định dùng huyết mạch cuồng hóa để khôi phục cơ thể, nhưng vết thương quá nặng, không thể hồi phục nổi.
Sau khi bị thương nặng, hình như các năng lực đã vô dụng hết.
Hơi thở của Dương Thanh ngày càng yếu, như đến giây phút hấp hối rồi.