Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1858: Trận đấu bắt đầu
Rõ ràng Đinh Văn Trác cố ý, có một câu ông ta không nói sai, đúng là Võ Minh do ông ta thành lập, nhưng cũng không đơn giản như bề ngoài, ông ta thành lập Võ Minh trước chính là vì bồi dưỡng một thế lực mạnh mẽ cho nhà họ Đinh.
Vì thế, ông ta còn mời cả Bách Lý Trường Không có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý đằng sau nhà họ Đinh tới.
Nhưng ông ta không ngờ Bách Lý Trường Không lại rác rưởi như thế, bị Dương Thanh giết bằng một đòn.
Bây giờ, Dương Thanh đã trở thành minh chủ Võ Minh, Đỗ Trọng cũng có quan hệ mật thiết với Dương Thanh, nhà họ Đinh gần như không còn bất kỳ hy vọng gì để nắm giữ Võ Minh nữa, nếu đã thế, chi bằng phá tung nó lên, để các thế lực lớn của Chiêu Châu vào cuộc.
Đến khi đó, nếu nội bộ Võ Minh rối loạn, có lẽ nhà họ Đinh sẽ kiếm được vài lợi ích.
Sắc mặt Đỗ Trọng lập tức u ám tới cực điểm, lời Đinh Văn Trác nói đã khiến Võ Minh trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Quả nhiên, khi nhìn Đỗ Trọng, ánh mắt của những người vừa nịnh nọt ông ta từ các thế lực khác đều lóe lên vẻ tham lam.
“Tôi nghĩ Đinh Văn Trác nói không sai, Chiêu Châu nên thành lập Võ Minh, tập hợp hết cao thủ của thế tục Chiêu Châu lại, như thế thì chúng ta mới không bị động giống hôm nay”.
Người của một thế gia võ thuật phía Tây chợt nói.
“Tôi cũng đồng ý với Đinh Văn Trác, Chiêu Châu nên thành lập một liên minh từ người luyện võ từ lâu rồi, chỉ khi Võ Minh chúng ta mạnh mẽ thì mới có ưu thế khi đối mặt với thế lực nước ngoài”.
“Cũng như lần này, nếu Võ Minh được thành lập sớm, các thế lực chúng ta hợp sức với nhau, cho dù không tìm được cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng chúng ta cũng có thể liên hệ với người của gia tộc Cổ Võ đằng sau chúng ta, để họ cử cao thủ mạnh hơn gia nhập Võ Minh, cùng chống lại kẻ địch mạnh”.
“Ông Đỗ, Võ Minh là của tất cả cao thủ Chiêu Châu chúng ta, cậu Thanh mà ông nhắc đến chỉ là một thằng nhãi ranh có tí thiên phú mà thôi, không đủ tư cách trở thành minh chủ Võ Minh, chi bằng chúng ta chọn lại một cao thủ có đủ danh vọng và thực lực để đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh nhé”.
...
Trong lúc nhất thời, các cao thủ Chiêu Châu bên cạnh Đỗ Trọng thi nhau nói.
Thậm chí ngay cả một số cao thủ của Võ Minh cũng hùa với cao thủ các thế lực, muốn chọn lại minh chủ.
Sắc mặt Đỗ Trọng hết sức khó coi, trong tình huống cao thủ nước Dương và truyền thông đều ở đây, cao thủ Chiêu Châu lại đấu đá nội bộ, muốn được chia lợi ích từ Võ Minh.
Sau khi chú ý tới tình huống bên này, các phóng viên thi nhau lấy máy quay ra, nhắm về phía cao thủ Chiêu Châu, điên cuồng quay chụp và thuyết minh.
Rất nhiều người nhìn cao thủ Chiêu Châu với vẻ mặt dí dỏm.
Bên bàn tiệc của cao thủ nước Dương, Yoshida Kakeru nhìn cảnh tượng phía đối diện, nhếch miệng cười trêu ngươi, lạnh lùng nói: “Khó trách võ thuật Chiêu Châu ngày càng suy yếu, chỉ vì một lợi ích cực nhỏ, các thế lực có thể đấu đá đến mức đầu rơi máu chảy”.
Shendai Kabuto bên cạnh cũng cười nói: “Cao thủ Chiêu Châu chẳng có gì đáng sợ, có lẽ trận đấu hôm nay còn không cần chúng ta ra tay”.
Aoki Yamato lại có vẻ nghiêm nghị: “Các ông đừng quên gia tộc Cổ Võ của Chiêu Châu, nếu không phải vì gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu không muốn nhúng tay vào chuyện thế tục, bất cứ cao thủ hàng đầu nào cũng không phải người mà chúng ta có thể đối phó, chẳng hạn như cao thủ của gia tộc Cổ Võ mà chúng ta gặp ở dinh thự Vân Phong tối qua”.
Nghe thấy thế, Shendai Kabuto và Yoshida Kakeru đều sầm mặt, họ biết rõ Bách Lý Kinh Vân mà họ gặp tối qua rất mạnh, cho dù hôm nay đã có Kitano Takeshi ở đây rồi, họ vẫn vô cùng bất an.
“Hội trưởng, nếu cao thủ của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu xuất hiện, khi đó phiền ông ra tay nhé”.
Yoshida Kakeru bỗng nhìn về phía Kitano Takeshi đang nhắm mắt nghỉ ngơi ở ghế chính, nói.
Kitano Takeshi chậm rãi mở mắt ra, lạnh nhạt nói: “Chỉ cần gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu dám ra tay, tôi đảm bảo sẽ khiến họ không sống nổi ba giây!”
Nhìn dáng vẻ tự tin của ông ta, đám người Yoshida Kakeru yên tâm hẳn, Kitano Takeshi đã dám nói năng ngông cuồng như thế, tức là rất tự tin về thực lực của mình.
Cao thủ Chiêu Châu vẫn đang tranh luận về chuyện của Võ Minh, giờ đấu võ mà hai bên quyết định - 9h đã đến.
Trọng tài mặc trang phục luyện võ nước Dương bước lên sàn đấu trong Võ Thần Quán, cao giọng nói: “Mời các vị trật tự một chút ạ!”
Nhưng sau khi ông ta dứt lời, xung quanh vẫn chưa im ắng ngay, cao thủ Chiêu Châu vẫn đang tranh luận, ai cũng kích động, chỉ thiếu điều đánh nhau.
Trọng tài nước Dương nhíu mày, nói lớn với cao thủ Chiêu Châu: “Mời cao thủ Chiêu Châu giữ trật tự! Bây giờ trận đấu giữa cao thủ nước Dương và cao thủ Chiêu Châu sẽ chính thức bắt đầu!”
Lúc này, cao thủ Chiêu Châu mới hoàn hồn.
Đỗ Trọng giận run người: “Tất cả im lặng cho tôi! Nếu muốn làm minh chủ Võ Minh, sau khi trận đấu giữa chúng ta và cao thủ nước Dương kết thúc thì tính tiếp!”
Ông ta vô cùng tức giận, bây giờ không chỉ mình ai đó mất mặt mà là tất cả các cao thủ Chiêu Châu.
Cảnh họ tranh luận hồi nãy đã bị truyền thông quay được, chắc chắn những video này sẽ bị lan truyền khắp thế giới.
Trừ khi cao thủ Chiêu Châu giành được thắng lợi cuối cùng, bằng không sau này, cao thủ Chiêu Châu sẽ trở thành trò cười cho cả thế giới.
Thấy Đỗ Trọng nổi giận, các cao thủ mới bình tĩnh lại.
Trọng tài nói tiếp: “Đầu tiên, tôi sẽ phổ biến một số quy tắc của trận đấu!”
Những người đang có mặt đều giữ im lặng.
Trọng tài hắng giọng, nói lớn: “Người của bên nào thắng cuối cùng trong trận đấu hôm nay thì bên đó sẽ chiến thắng, về quy tắc của trận đấu, rất đơn giản, đó là tiến hành theo hình thức một đấu một, cao thủ chiến thắng cuối cùng thuộc về thế lực bên nào thì bên đó chính là bên thắng hôm nay! Hai bên có vấn đề gì không ạ?”
Yoshida Kakeru đại diện cho cao thủ nước Dương lạnh lùng nói: “Không có!”
Bên Chiêu Châu đều im lặng, những cao thủ vừa đòi trở thành minh chủ Võ Minh đều không dám nói tiếp nữa.
Nếu đánh đông, có lẽ họ còn dám mở miệng, nhưng quy tắc lại là đấu theo hình thức một - một, hay nói cách khác, nếu muốn thể hiện trong trận đấu này, bắt buộc phải lên sàn đấu để đánh với cao thủ nước Dương.
Tuy họ tự thấy mình rất mạnh, nhưng cũng biết tình hình cao thủ nước Dương, Kitano Takeshi dẫn đầu là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ngoài ra còn có ba cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và sơ kỳ nữa.
Cho dù họ mạnh đến mấy thì cũng không thể là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.
Đỗ Trọng thấy mọi người im lặng, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Chẳng phải hồi nãy các người đều rất ngông cuồng, muốn thay mặt Võ Minh cho cao thủ nước Dương đẹp mặt ư? Sao giờ lại ỉu xìu hết thế? Vô dụng! Rác rưởi!”
Ông ta nói rồi nhìn về phía trọng tài trong Võ Thần Quán, nói lớn: “Bên Chiêu Châu không có vấn đề gì!”
Trọng tài nhìn quanh, cao giọng nói: “Nếu vậy, trận chiến giữa cao thủ nước Dương và cao thủ Chiêu Châu chính thức bắt đầu! Mời mỗi bên cử một cao thủ lên sàn đấu!”
Vì thế, ông ta còn mời cả Bách Lý Trường Không có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý đằng sau nhà họ Đinh tới.
Nhưng ông ta không ngờ Bách Lý Trường Không lại rác rưởi như thế, bị Dương Thanh giết bằng một đòn.
Bây giờ, Dương Thanh đã trở thành minh chủ Võ Minh, Đỗ Trọng cũng có quan hệ mật thiết với Dương Thanh, nhà họ Đinh gần như không còn bất kỳ hy vọng gì để nắm giữ Võ Minh nữa, nếu đã thế, chi bằng phá tung nó lên, để các thế lực lớn của Chiêu Châu vào cuộc.
Đến khi đó, nếu nội bộ Võ Minh rối loạn, có lẽ nhà họ Đinh sẽ kiếm được vài lợi ích.
Sắc mặt Đỗ Trọng lập tức u ám tới cực điểm, lời Đinh Văn Trác nói đã khiến Võ Minh trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Quả nhiên, khi nhìn Đỗ Trọng, ánh mắt của những người vừa nịnh nọt ông ta từ các thế lực khác đều lóe lên vẻ tham lam.
“Tôi nghĩ Đinh Văn Trác nói không sai, Chiêu Châu nên thành lập Võ Minh, tập hợp hết cao thủ của thế tục Chiêu Châu lại, như thế thì chúng ta mới không bị động giống hôm nay”.
Người của một thế gia võ thuật phía Tây chợt nói.
“Tôi cũng đồng ý với Đinh Văn Trác, Chiêu Châu nên thành lập một liên minh từ người luyện võ từ lâu rồi, chỉ khi Võ Minh chúng ta mạnh mẽ thì mới có ưu thế khi đối mặt với thế lực nước ngoài”.
“Cũng như lần này, nếu Võ Minh được thành lập sớm, các thế lực chúng ta hợp sức với nhau, cho dù không tìm được cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng chúng ta cũng có thể liên hệ với người của gia tộc Cổ Võ đằng sau chúng ta, để họ cử cao thủ mạnh hơn gia nhập Võ Minh, cùng chống lại kẻ địch mạnh”.
“Ông Đỗ, Võ Minh là của tất cả cao thủ Chiêu Châu chúng ta, cậu Thanh mà ông nhắc đến chỉ là một thằng nhãi ranh có tí thiên phú mà thôi, không đủ tư cách trở thành minh chủ Võ Minh, chi bằng chúng ta chọn lại một cao thủ có đủ danh vọng và thực lực để đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh nhé”.
...
Trong lúc nhất thời, các cao thủ Chiêu Châu bên cạnh Đỗ Trọng thi nhau nói.
Thậm chí ngay cả một số cao thủ của Võ Minh cũng hùa với cao thủ các thế lực, muốn chọn lại minh chủ.
Sắc mặt Đỗ Trọng hết sức khó coi, trong tình huống cao thủ nước Dương và truyền thông đều ở đây, cao thủ Chiêu Châu lại đấu đá nội bộ, muốn được chia lợi ích từ Võ Minh.
Sau khi chú ý tới tình huống bên này, các phóng viên thi nhau lấy máy quay ra, nhắm về phía cao thủ Chiêu Châu, điên cuồng quay chụp và thuyết minh.
Rất nhiều người nhìn cao thủ Chiêu Châu với vẻ mặt dí dỏm.
Bên bàn tiệc của cao thủ nước Dương, Yoshida Kakeru nhìn cảnh tượng phía đối diện, nhếch miệng cười trêu ngươi, lạnh lùng nói: “Khó trách võ thuật Chiêu Châu ngày càng suy yếu, chỉ vì một lợi ích cực nhỏ, các thế lực có thể đấu đá đến mức đầu rơi máu chảy”.
Shendai Kabuto bên cạnh cũng cười nói: “Cao thủ Chiêu Châu chẳng có gì đáng sợ, có lẽ trận đấu hôm nay còn không cần chúng ta ra tay”.
Aoki Yamato lại có vẻ nghiêm nghị: “Các ông đừng quên gia tộc Cổ Võ của Chiêu Châu, nếu không phải vì gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu không muốn nhúng tay vào chuyện thế tục, bất cứ cao thủ hàng đầu nào cũng không phải người mà chúng ta có thể đối phó, chẳng hạn như cao thủ của gia tộc Cổ Võ mà chúng ta gặp ở dinh thự Vân Phong tối qua”.
Nghe thấy thế, Shendai Kabuto và Yoshida Kakeru đều sầm mặt, họ biết rõ Bách Lý Kinh Vân mà họ gặp tối qua rất mạnh, cho dù hôm nay đã có Kitano Takeshi ở đây rồi, họ vẫn vô cùng bất an.
“Hội trưởng, nếu cao thủ của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu xuất hiện, khi đó phiền ông ra tay nhé”.
Yoshida Kakeru bỗng nhìn về phía Kitano Takeshi đang nhắm mắt nghỉ ngơi ở ghế chính, nói.
Kitano Takeshi chậm rãi mở mắt ra, lạnh nhạt nói: “Chỉ cần gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu dám ra tay, tôi đảm bảo sẽ khiến họ không sống nổi ba giây!”
Nhìn dáng vẻ tự tin của ông ta, đám người Yoshida Kakeru yên tâm hẳn, Kitano Takeshi đã dám nói năng ngông cuồng như thế, tức là rất tự tin về thực lực của mình.
Cao thủ Chiêu Châu vẫn đang tranh luận về chuyện của Võ Minh, giờ đấu võ mà hai bên quyết định - 9h đã đến.
Trọng tài mặc trang phục luyện võ nước Dương bước lên sàn đấu trong Võ Thần Quán, cao giọng nói: “Mời các vị trật tự một chút ạ!”
Nhưng sau khi ông ta dứt lời, xung quanh vẫn chưa im ắng ngay, cao thủ Chiêu Châu vẫn đang tranh luận, ai cũng kích động, chỉ thiếu điều đánh nhau.
Trọng tài nước Dương nhíu mày, nói lớn với cao thủ Chiêu Châu: “Mời cao thủ Chiêu Châu giữ trật tự! Bây giờ trận đấu giữa cao thủ nước Dương và cao thủ Chiêu Châu sẽ chính thức bắt đầu!”
Lúc này, cao thủ Chiêu Châu mới hoàn hồn.
Đỗ Trọng giận run người: “Tất cả im lặng cho tôi! Nếu muốn làm minh chủ Võ Minh, sau khi trận đấu giữa chúng ta và cao thủ nước Dương kết thúc thì tính tiếp!”
Ông ta vô cùng tức giận, bây giờ không chỉ mình ai đó mất mặt mà là tất cả các cao thủ Chiêu Châu.
Cảnh họ tranh luận hồi nãy đã bị truyền thông quay được, chắc chắn những video này sẽ bị lan truyền khắp thế giới.
Trừ khi cao thủ Chiêu Châu giành được thắng lợi cuối cùng, bằng không sau này, cao thủ Chiêu Châu sẽ trở thành trò cười cho cả thế giới.
Thấy Đỗ Trọng nổi giận, các cao thủ mới bình tĩnh lại.
Trọng tài nói tiếp: “Đầu tiên, tôi sẽ phổ biến một số quy tắc của trận đấu!”
Những người đang có mặt đều giữ im lặng.
Trọng tài hắng giọng, nói lớn: “Người của bên nào thắng cuối cùng trong trận đấu hôm nay thì bên đó sẽ chiến thắng, về quy tắc của trận đấu, rất đơn giản, đó là tiến hành theo hình thức một đấu một, cao thủ chiến thắng cuối cùng thuộc về thế lực bên nào thì bên đó chính là bên thắng hôm nay! Hai bên có vấn đề gì không ạ?”
Yoshida Kakeru đại diện cho cao thủ nước Dương lạnh lùng nói: “Không có!”
Bên Chiêu Châu đều im lặng, những cao thủ vừa đòi trở thành minh chủ Võ Minh đều không dám nói tiếp nữa.
Nếu đánh đông, có lẽ họ còn dám mở miệng, nhưng quy tắc lại là đấu theo hình thức một - một, hay nói cách khác, nếu muốn thể hiện trong trận đấu này, bắt buộc phải lên sàn đấu để đánh với cao thủ nước Dương.
Tuy họ tự thấy mình rất mạnh, nhưng cũng biết tình hình cao thủ nước Dương, Kitano Takeshi dẫn đầu là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ngoài ra còn có ba cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và sơ kỳ nữa.
Cho dù họ mạnh đến mấy thì cũng không thể là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.
Đỗ Trọng thấy mọi người im lặng, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Chẳng phải hồi nãy các người đều rất ngông cuồng, muốn thay mặt Võ Minh cho cao thủ nước Dương đẹp mặt ư? Sao giờ lại ỉu xìu hết thế? Vô dụng! Rác rưởi!”
Ông ta nói rồi nhìn về phía trọng tài trong Võ Thần Quán, nói lớn: “Bên Chiêu Châu không có vấn đề gì!”
Trọng tài nhìn quanh, cao giọng nói: “Nếu vậy, trận chiến giữa cao thủ nước Dương và cao thủ Chiêu Châu chính thức bắt đầu! Mời mỗi bên cử một cao thủ lên sàn đấu!”