Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1834: Chúng ta thắng chắc
Cú đá này khiến Dương Thanh lùi về sau mấy bước, suýt xô ngã Hạ Hà, bởi vậy có thể thấy thực lực của đối phương mạnh đến đâu.
“Dương Thanh!”
Lúc này Hạ Hà mới hoàn hồn, hô lên kinh hãi.
Sắc mặt Dương Thanh vô cùng u ám, nhìn chằm chằm vào cao thủ vừa đánh lén mình.
Đối phương là một người trung niên vạm vỡ, có khí thế vô cùng mạnh mẽ, nhìn cách ăn mặc, chắc đối phương là người nước Dương.
Trong mắt người đàn ông trung niên vạm vỡ có vẻ kinh ngạc, hình như không ngờ Dương Thanh lại đỡ được chiêu này.
Phải biết rằng hồi nãy ông ta đã dùng hết sức, nhưng chỉ khiến Dương Thanh lùi về sau mấy bước mà thôi, nếu hai bên đánh thật thì chưa biết thắng thua thế nào.
“Không hổ là thanh niên dám khiêu khích tài phiệt nước Dương, đúng là không đơn giản, chắc cậu đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong rồi nhỉ?”
Đối phương chợt nói.
Quả nhiên là người nước Dương, âm điệu nước Dương rất rõ.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Thì ra là người của tài phiệt, không ngờ lại đến nhanh như thế, không nắm chắc về việc khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu hai ngày sau nên thăm dò tôi trước à?”
Theo sức mạnh ẩn chứa trong đòn vừa rồi của đối phương, chắc đối phương đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
Nếu Dương Thanh muốn giết đối phương luôn thì dễ như bỡn, nhưng bây giờ anh không thể bộc lộ thực lực thật của mình.
Tuy anh vừa bị đối phương đẩy lùi mấy bước, nhưng trên thực tế, anh không ngờ mình lại bị đánh lén ở đây nên đã đỡ đòn vừa rồi bằng cơ thể mình.
Đối phương nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi cười lạnh: “Cậu chưa đủ tư cách để tài phiệt nước Dương chúng tôi đến thăm dò đâu”.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Thế à?”
Ngay sau khi dứt lời, anh lập tức xông thẳng tới chỗ đối phương.
“Hừ!”
Đối phương hừ lạnh, không hề bất ngờ trước việc Dương Thanh chủ động lao về phía mình.
Khí thế trên người ông ta lập tức bùng nổ, ông ta giậm mạnh chân xuống đất, một tiếng động rất lớn vang lên, trên mặt đất xuất hiện vết chân lõm xuống.
Ngay sau đó, ông ta đã phóng tới chỗ Dương Thanh.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Dương Thanh bị đối phương đấm trúng ngực, lập tức bay ra xa rồi hộc máu.
“Dương Thanh!”
Hạ Hà thấy cảnh này, cảm thấy trái tim mình như tan nát, cô ta hét lên.
Dương Thanh nặng nề rơi xuống đất, hơi thở hết sức uể oải.
Dưới sự giúp đỡ của Hạ Hà, anh lồm cồm bò dậy, tức giận nhìn đối phương, nghiến răng nghiến lợi: “Chắc chắn ông sẽ hối hận!”
“Hừ!”
Người đàn ông trung niên hừ lạnh, nói: “Nhớ lấy tên tôi, tôi là Yoshida Yuu, trên sàn đấu hai ngày sau, tôi sẽ khiến giới võ thuật Chiêu Châu khiếp sợ!”
Yoshida Yuu nói rồi quay người rời đi, cũng không ra tay với Dương Thanh nữa, theo ông ta thấy, Dương Thanh không có tư cách để ông ta đích thân ra tay.
Hạ Hà căng thẳng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Dương Thanh, sắp khóc đến nơi, nghẹn ngào nói: “Dương Thanh, bây giờ tôi đưa anh đến bệnh viện nhé”.
Những người đến ăn sáng xung quanh đều không dám thở mạnh, căng thẳng nhìn Dương Thanh.
Đối với người bình thường như họ, cảnh Dương Thanh đánh Yoshida Yuu rồi bị đối phương hạ gục trong một đòn đúng là đã mắt.
“Chúng ta đi thôi!”
Dương Thanh kéo Hạ Hà rời khỏi quán ăn sáng.
Sau khi lên xe, Hạ Hà hết sức lo lắng, cô ta nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Dương Thanh, rất xin lỗi, nếu tôi không đòi ăn sáng thì đã không xảy ra chuyện này”.
Nhìn vẻ mặt tự trách của Hạ Hà, Dương Thanh hơi cảm động, bỗng mỉm cười: “Cô nghĩ tôi yếu đến thế ư?”
Sau khi Dương Thanh nói xong, khí thế yếu ớt của anh bỗng biến mất, như biến thành người khác, tràn trề sức lực, nào giống bệnh nhân vừa bị thương nặng?
Hạ Hà nhất thời ngơ ngác, kinh ngạc nhìn Dương Thanh.
Dương Thanh cười nói: “Cô cứ yên tâm, nếu tôi dễ bị đánh bại như thế, tôi đã không cược lớn với người của tài phiệt rồi”.
Hạ Hà khó mà chấp nhận nổi, cô ta nói: “Anh vừa bị cao thủ nước Dương kia đánh bay, còn hộc máu cơ mà”.
Dương Thanh cười nói: “Mọi chuyện đều là giả vờ! Tôi đã đoán cao thủ của tài phiệt nước Dương sẽ đến thăm dò tôi, nên cũng nghĩ cách đối phó từ trước”.
“Nếu hồi nãy tôi đánh bại đối phương, họ sẽ tìm cao thủ mạnh hơn tới, tôi vẫn chưa rõ bây giờ họ có mục đích gì”.
“Nếu họ gọi hết cao thủ hàng đầu nước Dương tới thì sẽ tạo thành tổn thất nặng nề cho cao thủ Chiêu Châu trong trận đấu hai ngày sau”.
“Để tránh xảy ra chuyện này, tôi chỉ có thể giả vờ không đánh lại, phải khiến họ khinh địch thì chúng ta mới có phần thắng lớn hơn trong buổi đấu võ hai ngày sau”.
Thông thường, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục.
Hơn nữa, Chiêu Châu cũng có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, thậm chí còn có cao thủ Thiên Cảnh nữa, nhưng tài phiệt nước Dương không dám trắng trợn cử cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến Chiêu Châu khiêu khích.
Nếu làm vậy thật, có lẽ họ tới bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Rõ ràng Yoshida Yuu vừa đến thăm dò Dương Thanh cũng là cao thủ hàng đầu mà tài phiệt nước Dương tìm đến, cho dù không phải, chắc chắn ông ta cũng có thứ hạng rất cao trong số cao thủ mà tài phiệt nước Dương cử tới.
Tuy Dương Thanh đã giải thích rõ nhưng Hạ Hà vẫn không yên tâm, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ lo lắng.
Dương Thanh cũng không thể giải thích nữa, dứt khoát thôi, lái xe đến tập đoàn Nhạn Thanh.
Hôm nay, Hạ Hà sẽ quay quảng cáo cho tập đoàn Nhạn Thanh ở ngay nơi này.
Lạc Bân đã nhận được tin tức từ trước, đang chờ sẵn ở tập đoàn Nhạn Thanh, khi thấy Hạ Hà xuất hiện, ông ta vô cùng vui mừng.
Cùng lúc đó, Yoshida Yuu đã về tới biệt thự mà gia tộc Yoshida mua ở Yến Đô.
“Đại nhân, có phải Dương Thanh rất mạnh không ạ?”
Trong biệt thự, Yoshida Dazuo vội bước đến, đứng trước mặt Yoshida Yuu, thái độ vô cùng cung kính, thận trọng hỏi.
Yoshida Yuu cười lạnh, nhìn Yoshida Dazuo, bất mãn nói: “Cậu ta vô cùng lợi hại, nhưng cũng không khoa trương như các người tả, nếu không vì cuộc đấu với người luyện võ của Chiêu Châu sắp tới, hồi nãy tôi đã giết Dương Thanh rồi”.
Nghe thấy thế, Yoshida Dazuo lập tức mừng rỡ, ông ta là người phụ trách của gia tộc Yoshida tại Chiêu Châu, nhưng lại gặp khó khăn ở chỗ Dương Thanh.
Bây giờ gia tộc Yoshida lại cử cao thủ đỉnh cao tới, rốt cuộc ông ta cũng được vênh váo rồi.
“Ngày mai, phó hội trưởng Yoshida Kakeru sẽ tới, ông sắp xếp nghi lễ đón tiếp đi”.
Yoshida Yuu chợt nói.
Nghe thấy thế, Yoshida Dazuo lập tức giật mình: “Phó hội trưởng Yoshida Kakeru sẽ đích thân đến ạ?”
Yoshida Kakeru là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, có thực lực rất mạnh.
Yoshida Yuu có vẻ kính trọng, ông ta trầm giọng nói: “Nghe nói phó hội trưởng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, lần này ông ấy tới Chiêu Châu để trấn giữ cho tài phiệt, dù sao đây cũng là Chiêu Châu, không ai có thể cam đoan cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Chiêu Châu sẽ không xuất hiện hết”.
“Có phó hội trưởng trấn giữ, lần này chúng ta thắng chắc rồi!”
“Dương Thanh!”
Lúc này Hạ Hà mới hoàn hồn, hô lên kinh hãi.
Sắc mặt Dương Thanh vô cùng u ám, nhìn chằm chằm vào cao thủ vừa đánh lén mình.
Đối phương là một người trung niên vạm vỡ, có khí thế vô cùng mạnh mẽ, nhìn cách ăn mặc, chắc đối phương là người nước Dương.
Trong mắt người đàn ông trung niên vạm vỡ có vẻ kinh ngạc, hình như không ngờ Dương Thanh lại đỡ được chiêu này.
Phải biết rằng hồi nãy ông ta đã dùng hết sức, nhưng chỉ khiến Dương Thanh lùi về sau mấy bước mà thôi, nếu hai bên đánh thật thì chưa biết thắng thua thế nào.
“Không hổ là thanh niên dám khiêu khích tài phiệt nước Dương, đúng là không đơn giản, chắc cậu đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong rồi nhỉ?”
Đối phương chợt nói.
Quả nhiên là người nước Dương, âm điệu nước Dương rất rõ.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Thì ra là người của tài phiệt, không ngờ lại đến nhanh như thế, không nắm chắc về việc khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu hai ngày sau nên thăm dò tôi trước à?”
Theo sức mạnh ẩn chứa trong đòn vừa rồi của đối phương, chắc đối phương đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
Nếu Dương Thanh muốn giết đối phương luôn thì dễ như bỡn, nhưng bây giờ anh không thể bộc lộ thực lực thật của mình.
Tuy anh vừa bị đối phương đẩy lùi mấy bước, nhưng trên thực tế, anh không ngờ mình lại bị đánh lén ở đây nên đã đỡ đòn vừa rồi bằng cơ thể mình.
Đối phương nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi cười lạnh: “Cậu chưa đủ tư cách để tài phiệt nước Dương chúng tôi đến thăm dò đâu”.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Thế à?”
Ngay sau khi dứt lời, anh lập tức xông thẳng tới chỗ đối phương.
“Hừ!”
Đối phương hừ lạnh, không hề bất ngờ trước việc Dương Thanh chủ động lao về phía mình.
Khí thế trên người ông ta lập tức bùng nổ, ông ta giậm mạnh chân xuống đất, một tiếng động rất lớn vang lên, trên mặt đất xuất hiện vết chân lõm xuống.
Ngay sau đó, ông ta đã phóng tới chỗ Dương Thanh.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Dương Thanh bị đối phương đấm trúng ngực, lập tức bay ra xa rồi hộc máu.
“Dương Thanh!”
Hạ Hà thấy cảnh này, cảm thấy trái tim mình như tan nát, cô ta hét lên.
Dương Thanh nặng nề rơi xuống đất, hơi thở hết sức uể oải.
Dưới sự giúp đỡ của Hạ Hà, anh lồm cồm bò dậy, tức giận nhìn đối phương, nghiến răng nghiến lợi: “Chắc chắn ông sẽ hối hận!”
“Hừ!”
Người đàn ông trung niên hừ lạnh, nói: “Nhớ lấy tên tôi, tôi là Yoshida Yuu, trên sàn đấu hai ngày sau, tôi sẽ khiến giới võ thuật Chiêu Châu khiếp sợ!”
Yoshida Yuu nói rồi quay người rời đi, cũng không ra tay với Dương Thanh nữa, theo ông ta thấy, Dương Thanh không có tư cách để ông ta đích thân ra tay.
Hạ Hà căng thẳng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Dương Thanh, sắp khóc đến nơi, nghẹn ngào nói: “Dương Thanh, bây giờ tôi đưa anh đến bệnh viện nhé”.
Những người đến ăn sáng xung quanh đều không dám thở mạnh, căng thẳng nhìn Dương Thanh.
Đối với người bình thường như họ, cảnh Dương Thanh đánh Yoshida Yuu rồi bị đối phương hạ gục trong một đòn đúng là đã mắt.
“Chúng ta đi thôi!”
Dương Thanh kéo Hạ Hà rời khỏi quán ăn sáng.
Sau khi lên xe, Hạ Hà hết sức lo lắng, cô ta nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Dương Thanh, rất xin lỗi, nếu tôi không đòi ăn sáng thì đã không xảy ra chuyện này”.
Nhìn vẻ mặt tự trách của Hạ Hà, Dương Thanh hơi cảm động, bỗng mỉm cười: “Cô nghĩ tôi yếu đến thế ư?”
Sau khi Dương Thanh nói xong, khí thế yếu ớt của anh bỗng biến mất, như biến thành người khác, tràn trề sức lực, nào giống bệnh nhân vừa bị thương nặng?
Hạ Hà nhất thời ngơ ngác, kinh ngạc nhìn Dương Thanh.
Dương Thanh cười nói: “Cô cứ yên tâm, nếu tôi dễ bị đánh bại như thế, tôi đã không cược lớn với người của tài phiệt rồi”.
Hạ Hà khó mà chấp nhận nổi, cô ta nói: “Anh vừa bị cao thủ nước Dương kia đánh bay, còn hộc máu cơ mà”.
Dương Thanh cười nói: “Mọi chuyện đều là giả vờ! Tôi đã đoán cao thủ của tài phiệt nước Dương sẽ đến thăm dò tôi, nên cũng nghĩ cách đối phó từ trước”.
“Nếu hồi nãy tôi đánh bại đối phương, họ sẽ tìm cao thủ mạnh hơn tới, tôi vẫn chưa rõ bây giờ họ có mục đích gì”.
“Nếu họ gọi hết cao thủ hàng đầu nước Dương tới thì sẽ tạo thành tổn thất nặng nề cho cao thủ Chiêu Châu trong trận đấu hai ngày sau”.
“Để tránh xảy ra chuyện này, tôi chỉ có thể giả vờ không đánh lại, phải khiến họ khinh địch thì chúng ta mới có phần thắng lớn hơn trong buổi đấu võ hai ngày sau”.
Thông thường, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục.
Hơn nữa, Chiêu Châu cũng có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, thậm chí còn có cao thủ Thiên Cảnh nữa, nhưng tài phiệt nước Dương không dám trắng trợn cử cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến Chiêu Châu khiêu khích.
Nếu làm vậy thật, có lẽ họ tới bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Rõ ràng Yoshida Yuu vừa đến thăm dò Dương Thanh cũng là cao thủ hàng đầu mà tài phiệt nước Dương tìm đến, cho dù không phải, chắc chắn ông ta cũng có thứ hạng rất cao trong số cao thủ mà tài phiệt nước Dương cử tới.
Tuy Dương Thanh đã giải thích rõ nhưng Hạ Hà vẫn không yên tâm, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ lo lắng.
Dương Thanh cũng không thể giải thích nữa, dứt khoát thôi, lái xe đến tập đoàn Nhạn Thanh.
Hôm nay, Hạ Hà sẽ quay quảng cáo cho tập đoàn Nhạn Thanh ở ngay nơi này.
Lạc Bân đã nhận được tin tức từ trước, đang chờ sẵn ở tập đoàn Nhạn Thanh, khi thấy Hạ Hà xuất hiện, ông ta vô cùng vui mừng.
Cùng lúc đó, Yoshida Yuu đã về tới biệt thự mà gia tộc Yoshida mua ở Yến Đô.
“Đại nhân, có phải Dương Thanh rất mạnh không ạ?”
Trong biệt thự, Yoshida Dazuo vội bước đến, đứng trước mặt Yoshida Yuu, thái độ vô cùng cung kính, thận trọng hỏi.
Yoshida Yuu cười lạnh, nhìn Yoshida Dazuo, bất mãn nói: “Cậu ta vô cùng lợi hại, nhưng cũng không khoa trương như các người tả, nếu không vì cuộc đấu với người luyện võ của Chiêu Châu sắp tới, hồi nãy tôi đã giết Dương Thanh rồi”.
Nghe thấy thế, Yoshida Dazuo lập tức mừng rỡ, ông ta là người phụ trách của gia tộc Yoshida tại Chiêu Châu, nhưng lại gặp khó khăn ở chỗ Dương Thanh.
Bây giờ gia tộc Yoshida lại cử cao thủ đỉnh cao tới, rốt cuộc ông ta cũng được vênh váo rồi.
“Ngày mai, phó hội trưởng Yoshida Kakeru sẽ tới, ông sắp xếp nghi lễ đón tiếp đi”.
Yoshida Yuu chợt nói.
Nghe thấy thế, Yoshida Dazuo lập tức giật mình: “Phó hội trưởng Yoshida Kakeru sẽ đích thân đến ạ?”
Yoshida Kakeru là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, có thực lực rất mạnh.
Yoshida Yuu có vẻ kính trọng, ông ta trầm giọng nói: “Nghe nói phó hội trưởng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, lần này ông ấy tới Chiêu Châu để trấn giữ cho tài phiệt, dù sao đây cũng là Chiêu Châu, không ai có thể cam đoan cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Chiêu Châu sẽ không xuất hiện hết”.
“Có phó hội trưởng trấn giữ, lần này chúng ta thắng chắc rồi!”