Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1707: Kẻ địch cực mạnh
Dương Thanh cũng không ngờ, mục tiêu thực sự của Đinh Xương lại chính là mình.
Anh biết Đinh Xương rất mạnh, vậy nên khi tấn công Đinh Xương, anh cũng đã đưa bản thân về trạng thái mạnh nhất, lúc này thấy Đinh Xương đột ngột chuyển hướng xông về phía mình, anh có bất ngờ nhưng lại không hề sợ hãi.
Ánh mắt anh lóe lên một ý muốn giết chóc mãnh liệt, ý chí chiến đấu hừng hực khắp người.
"Uỳnh!"
Một giây sau đó, Đinh Xương vỗ một chưởng ngay giữa ngực Dương Thanh, đồng thời, Dương Thanh cũng đánh một quyền vào lồng ngực lão ta.
Hai người đồng loạt bị đầy lùi về sau.
Đinh Xương bị đẩy lùi năm, sáu bước, còn Dương Thanh lùi lại bảy, tám bước mới dừng, sắc mặt Đinh Xương trắng nhợt như giấy, một quyền của Dương Thanh đánh trúng lồng ngực khiến lão ta cũng phải trọng thương.
Phía bên Dương Thanh còn tệ hơn, khóe miệng anh đã ứa máu tươi, hai mắt nhìn chằm chằm vào Đinh Xương, ý chí chiến đấu đã bao phủ toàn thân.
Lão Cửu lướt tới cạnh Dương Thanh, lo lắng hỏi: "Cậu có sao không?"
Dương Thanh lắc đầu, khóe miệng nhếch lên một độ cong tàn nhẫn, ánh mắt ghim chặt lấy Đinh Xương, nói: "Ông ta còn sống thì sao tôi xảy ra chuyện gì được?"
Cảm nhận được sát khí cực kì mãnh liệt từ ánh mắt Dương Thanh, Đinh Xương bỗng rùng mình sợ hãi.
Đến khi nhận ra mình vừa mới cảm thấy sợ hãi trước Dương Thanh, lão ta liền nổi giận đùng đùng, nghiến răng nói: "Thật không ngờ, mày lại có thể ép tao đến mức này, tao không thể phủ nhận một điều, mày quả thật rất yêu nghiệt!"
"Nhưng mày càng yêu nghiệt thì tao càng không thể bỏ qua cho mày, nếu để mày sống sót rời khỏi đây, chẳng bao lâu nữa, ngay cả tao cũng sẽ mất mạng về tay mày thôi, vậy nên hôm nay mày phải chết!"
Dương Thanh hung hăng nghiến răng nói: "Chỉ dựa vào ông à?"
"Đúng thế!"
Mặt mũi Đinh Xương trở nên dữ dằn, không biết lão ta làm gì đó mà khí thế võ thuật trên người đột nhiên tăng vọt.
Đinh Xương vốn chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng lúc này, hơi thở trên người lão ta đã đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
Bản thân lão ta lại có khả năng chiến đấu vượt cấp, nay thực lực tăng lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, vậy thì thực lực chiến đấu sẽ mạnh đến cỡ nào?
Ngay cả lão Cửu cũng hết sức căng thẳng, mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, nói với Dương Thanh: "Tôi cầm chân ông ta, cậu tìm cơ hội rời khỏi nơi này đi!"
Nếu còn đang ở trạng thái mạnh nhất, có lẽ lão Cửu còn có cơ hội đánh bại Đinh Xương, nhưng lúc trước ở Hoài Thành, ông lão đã từng bị thương nặng, suýt bị thành chủ Hoài Thành giết chết.
Khi thực lực của Đinh Xương mới chỉ ở cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, lão Cửu đã không thể đánh bại được đối phương, huống chi hiện tại, thực lực của Đinh Xương đã tăng vọt.
Dương Thanh lắc đầu, mắt cũng nhìn chằm chằm vào Đinh Xương, anh nói với lão Cửu: "Nếu có người cần phải đi thì người đó là ông, ông Cửu ạ, tất cả mọi chuyện vốn đều do tôi gây nên".
Nghe vậy, lão Cửu rơi vào trầm mặc.
Tuy ông lão chưa tiếp xúc nhiều với Dương Thanh nhưng chỉ đồng hành cùng anh mấy ngày ở Hoài Thành, ông lão đã biết anh là người thế nào.
Lúc này muốn Dương Thanh bỏ lại mình để rời khỏi đây, thực sự không có khả năng.
Lão Cửu hạ quyết tâm, nói: "Nếu vậy, chúng ta liều mạng đánh một trận đi, tôi cũng muốn xem xem, ông ta có thể mạnh đến đâu".
"Giết!"
Dương Thanh quát lớn, chân nhanh chóng di chuyển, xông thẳng về phía Đinh Xương.
Hiển nhiên Đinh Xương đã dùng bí pháp nào đó để cưỡng chế tăng cao thực lực của mình, phải tìm cách ngăn cản lão ta lại, bằng không, một khi để lão ta sử dụng bí pháp thành công, dù Dương Thanh và lão Cửu liên hợp lại cũng khó lòng giết chết đối phương.
"Uỳnh!"
Giây tiếp theo, Dương Thanh đã vọt tới trước mặt Đinh Xương, anh vung một quyền, đánh mạnh vào người lão ta.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Dương Thanh chợt thay đổi, anh trừng mắt như không thể tin được.
Bởi vì, một đòn dốc toàn lực của anh đánh vào người Đinh Xương mà thân thể lão ta không hề suy suyển.
"Uỳnh!"
Cũng vào lúc này, đòn tấn công của lão Cửu rơi xuống người Đinh Xương, kết quả cũng không thể làm lão ta lùi lại nửa bước.
Lão Cửu lập tức biến sắc, vội vàng kéo Dương Thanh lùi lại phía sau.
"Chỉ bằng các người mà đòi phá được Kim Chung Tráo của tôi à?"
Đinh Xương khinh miệt nhìn về phía Dương Thanh và lão Cửu, ngạo nghễ nói: "Bây giờ tôi là vô địch, các người cứ tùy ý tấn công đi!"
Lão Cửu đã tái nhợt mặt mày: "Bí pháp của ông là Kim Chung Tráo! Ông là người của nhà họ Đinh, thế gia võ thuật của Thiện Thành!"
Hiển nhiên, lão Cửu đã đoán được thân phận của Đinh Xương.
Đinh Xương cười nhạt: "Không ngờ ông cũng biết tôi là người của nhà họ Đinh đấy, nếu ông đã biết thì hẳn nên rõ ràng, một khi bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh chúng tôi được sử dụng thì cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh tuyệt đối không làm gì được".
Lão Cửu không nói gì, ánh mắt tràn đầy kiêng kỵ.
Tuy Dương Thanh không biết nhà họ Đinh là thế nào nhưng anh có thể phân tích ra nhiều thông tin từ những lời vừa rồi của lão Cửu. Đinh Xương trước mắt này đang sử dụng một bí pháp tên là Kim Chung Tráo, trừ khi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ra tay, bằng không, không một ai có thể phá vỡ chiêu phòng ngự này của lão ta.
Lão Cửu bỗng nhìn sang phía Dương Thanh, nặng nề nói: "Dương Thanh, tôi cầm chân ông ta, cậu rời khỏi đây ngay đi!"
Dương Thanh lắc đầu: "Nếu đi thì phải cùng đi! Phải chết thì cùng chết!"
Lão Cửu lập tức nổi giận: "Tôi bảo cậu đi ngay! Ngay lập tức!"
Dương Thanh lắc đầu, anh nghiến răng hỏi: "Chỉ vì ông ta sử dụng bí pháp Kim Chung Tráo này mà ông định liều chết cầm chân ông ta cho tôi chạy?"
Lão Cửu cả giận nói: "Bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh vô cùng mạnh, một khi người này sử dụng Kim Chung Tráo, cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh không làm gì được ông ta đâu, cậu còn nấn ná ở đây thì cũng chỉ làm tăng thêm số người chết mà thôi".
"Tôi đã sống đủ rồi, cũng không còn gì vướng bận trên đời này nữa, chết thì chết thôi. Nhưng cậu không giống tôi, cậu còn trẻ, còn có người thân, thiên phú võ thuật của cậu cao như thế, chỉ vài năm nữa là có thể lên đến cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong".
"Nhưng nếu hôm nay cậu mất mạng ở chỗ này thì chẳng còn gì cả! Nghe tôi đi, rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, tôi sẽ cầm chân ông ta!"
Dương Thanh cắn chặt răng, không đáp, bảo anh bỏ lại lão Cửu ở đây, một mình chạy trốn, anh không làm được.
"Muốn trốn à? Đã hỏi ý tôi chưa?"
Đinh Xương cười lạnh một tiếng, chân khẽ di chuyển, nháy mắt đã biến mất khỏi vị trí cũ.
"Uỳnh!"
Ngay sau đó, một tiếng động lớn vang lên, lão Cửu bị đánh văng ra xa như một quả bóng cao su.
"Ông Cửu!"
Dương Thanh lập tức hét lớn.
Anh biết Đinh Xương lúc này rất mạnh, nhưng vẫn không ngờ, sau khi sử dụng bí pháp, không chỉ lực phòng ngự của ông ta mạnh lên mà cả thực lực cũng tăng vọt.
Một đòn đã có thể đánh trọng thương lão Cửu, vậy thì thực lực của lão ta hẳn phải đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi?
"Tôi sẽ giết ông trước rồi giết thằng ranh kia sau!"
Đinh Xương bước một bước, mặt đất đều như rung chuyển.
Gần như trong nháy mắt, bóng Đinh Xương lại một lần nữa xuất hiện trước mặt lão Cửu, lão ta nhấc chân, hung hăng đạp mạnh xuống đầu lão Cửu.
Lão Cửu trợn trừng mắt, vẻ mặt dữ tợn, ông lão muốn né tránh nhưng không cách nào né được, đành dồn sức vung hai tay lên đỡ.
"Huỵch!"
Đinh Xương dẫm một đạp xuống hai tay đang bắt chéo của lão Cửu, lão Cửu lập tức có cảm giác lục phủ ngũ tạng đều đã bị đánh rách tơi tả.
Mặc dù vậy, ông lão vẫn gắng gượng chống hai tay đỡ đòn.
"Thật không biết tự lượng sức mình!"
Đinh Xương cười nhạt, lực giẫm xuống đột nhiên gia tăng, hai tay lão Cửu dần bị đè xuống, dường như đã không thể chống lại lực đạp của Đinh Xương nữa rồi.
Anh biết Đinh Xương rất mạnh, vậy nên khi tấn công Đinh Xương, anh cũng đã đưa bản thân về trạng thái mạnh nhất, lúc này thấy Đinh Xương đột ngột chuyển hướng xông về phía mình, anh có bất ngờ nhưng lại không hề sợ hãi.
Ánh mắt anh lóe lên một ý muốn giết chóc mãnh liệt, ý chí chiến đấu hừng hực khắp người.
"Uỳnh!"
Một giây sau đó, Đinh Xương vỗ một chưởng ngay giữa ngực Dương Thanh, đồng thời, Dương Thanh cũng đánh một quyền vào lồng ngực lão ta.
Hai người đồng loạt bị đầy lùi về sau.
Đinh Xương bị đẩy lùi năm, sáu bước, còn Dương Thanh lùi lại bảy, tám bước mới dừng, sắc mặt Đinh Xương trắng nhợt như giấy, một quyền của Dương Thanh đánh trúng lồng ngực khiến lão ta cũng phải trọng thương.
Phía bên Dương Thanh còn tệ hơn, khóe miệng anh đã ứa máu tươi, hai mắt nhìn chằm chằm vào Đinh Xương, ý chí chiến đấu đã bao phủ toàn thân.
Lão Cửu lướt tới cạnh Dương Thanh, lo lắng hỏi: "Cậu có sao không?"
Dương Thanh lắc đầu, khóe miệng nhếch lên một độ cong tàn nhẫn, ánh mắt ghim chặt lấy Đinh Xương, nói: "Ông ta còn sống thì sao tôi xảy ra chuyện gì được?"
Cảm nhận được sát khí cực kì mãnh liệt từ ánh mắt Dương Thanh, Đinh Xương bỗng rùng mình sợ hãi.
Đến khi nhận ra mình vừa mới cảm thấy sợ hãi trước Dương Thanh, lão ta liền nổi giận đùng đùng, nghiến răng nói: "Thật không ngờ, mày lại có thể ép tao đến mức này, tao không thể phủ nhận một điều, mày quả thật rất yêu nghiệt!"
"Nhưng mày càng yêu nghiệt thì tao càng không thể bỏ qua cho mày, nếu để mày sống sót rời khỏi đây, chẳng bao lâu nữa, ngay cả tao cũng sẽ mất mạng về tay mày thôi, vậy nên hôm nay mày phải chết!"
Dương Thanh hung hăng nghiến răng nói: "Chỉ dựa vào ông à?"
"Đúng thế!"
Mặt mũi Đinh Xương trở nên dữ dằn, không biết lão ta làm gì đó mà khí thế võ thuật trên người đột nhiên tăng vọt.
Đinh Xương vốn chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng lúc này, hơi thở trên người lão ta đã đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
Bản thân lão ta lại có khả năng chiến đấu vượt cấp, nay thực lực tăng lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, vậy thì thực lực chiến đấu sẽ mạnh đến cỡ nào?
Ngay cả lão Cửu cũng hết sức căng thẳng, mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, nói với Dương Thanh: "Tôi cầm chân ông ta, cậu tìm cơ hội rời khỏi nơi này đi!"
Nếu còn đang ở trạng thái mạnh nhất, có lẽ lão Cửu còn có cơ hội đánh bại Đinh Xương, nhưng lúc trước ở Hoài Thành, ông lão đã từng bị thương nặng, suýt bị thành chủ Hoài Thành giết chết.
Khi thực lực của Đinh Xương mới chỉ ở cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, lão Cửu đã không thể đánh bại được đối phương, huống chi hiện tại, thực lực của Đinh Xương đã tăng vọt.
Dương Thanh lắc đầu, mắt cũng nhìn chằm chằm vào Đinh Xương, anh nói với lão Cửu: "Nếu có người cần phải đi thì người đó là ông, ông Cửu ạ, tất cả mọi chuyện vốn đều do tôi gây nên".
Nghe vậy, lão Cửu rơi vào trầm mặc.
Tuy ông lão chưa tiếp xúc nhiều với Dương Thanh nhưng chỉ đồng hành cùng anh mấy ngày ở Hoài Thành, ông lão đã biết anh là người thế nào.
Lúc này muốn Dương Thanh bỏ lại mình để rời khỏi đây, thực sự không có khả năng.
Lão Cửu hạ quyết tâm, nói: "Nếu vậy, chúng ta liều mạng đánh một trận đi, tôi cũng muốn xem xem, ông ta có thể mạnh đến đâu".
"Giết!"
Dương Thanh quát lớn, chân nhanh chóng di chuyển, xông thẳng về phía Đinh Xương.
Hiển nhiên Đinh Xương đã dùng bí pháp nào đó để cưỡng chế tăng cao thực lực của mình, phải tìm cách ngăn cản lão ta lại, bằng không, một khi để lão ta sử dụng bí pháp thành công, dù Dương Thanh và lão Cửu liên hợp lại cũng khó lòng giết chết đối phương.
"Uỳnh!"
Giây tiếp theo, Dương Thanh đã vọt tới trước mặt Đinh Xương, anh vung một quyền, đánh mạnh vào người lão ta.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Dương Thanh chợt thay đổi, anh trừng mắt như không thể tin được.
Bởi vì, một đòn dốc toàn lực của anh đánh vào người Đinh Xương mà thân thể lão ta không hề suy suyển.
"Uỳnh!"
Cũng vào lúc này, đòn tấn công của lão Cửu rơi xuống người Đinh Xương, kết quả cũng không thể làm lão ta lùi lại nửa bước.
Lão Cửu lập tức biến sắc, vội vàng kéo Dương Thanh lùi lại phía sau.
"Chỉ bằng các người mà đòi phá được Kim Chung Tráo của tôi à?"
Đinh Xương khinh miệt nhìn về phía Dương Thanh và lão Cửu, ngạo nghễ nói: "Bây giờ tôi là vô địch, các người cứ tùy ý tấn công đi!"
Lão Cửu đã tái nhợt mặt mày: "Bí pháp của ông là Kim Chung Tráo! Ông là người của nhà họ Đinh, thế gia võ thuật của Thiện Thành!"
Hiển nhiên, lão Cửu đã đoán được thân phận của Đinh Xương.
Đinh Xương cười nhạt: "Không ngờ ông cũng biết tôi là người của nhà họ Đinh đấy, nếu ông đã biết thì hẳn nên rõ ràng, một khi bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh chúng tôi được sử dụng thì cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh tuyệt đối không làm gì được".
Lão Cửu không nói gì, ánh mắt tràn đầy kiêng kỵ.
Tuy Dương Thanh không biết nhà họ Đinh là thế nào nhưng anh có thể phân tích ra nhiều thông tin từ những lời vừa rồi của lão Cửu. Đinh Xương trước mắt này đang sử dụng một bí pháp tên là Kim Chung Tráo, trừ khi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ra tay, bằng không, không một ai có thể phá vỡ chiêu phòng ngự này của lão ta.
Lão Cửu bỗng nhìn sang phía Dương Thanh, nặng nề nói: "Dương Thanh, tôi cầm chân ông ta, cậu rời khỏi đây ngay đi!"
Dương Thanh lắc đầu: "Nếu đi thì phải cùng đi! Phải chết thì cùng chết!"
Lão Cửu lập tức nổi giận: "Tôi bảo cậu đi ngay! Ngay lập tức!"
Dương Thanh lắc đầu, anh nghiến răng hỏi: "Chỉ vì ông ta sử dụng bí pháp Kim Chung Tráo này mà ông định liều chết cầm chân ông ta cho tôi chạy?"
Lão Cửu cả giận nói: "Bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh vô cùng mạnh, một khi người này sử dụng Kim Chung Tráo, cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh không làm gì được ông ta đâu, cậu còn nấn ná ở đây thì cũng chỉ làm tăng thêm số người chết mà thôi".
"Tôi đã sống đủ rồi, cũng không còn gì vướng bận trên đời này nữa, chết thì chết thôi. Nhưng cậu không giống tôi, cậu còn trẻ, còn có người thân, thiên phú võ thuật của cậu cao như thế, chỉ vài năm nữa là có thể lên đến cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong".
"Nhưng nếu hôm nay cậu mất mạng ở chỗ này thì chẳng còn gì cả! Nghe tôi đi, rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, tôi sẽ cầm chân ông ta!"
Dương Thanh cắn chặt răng, không đáp, bảo anh bỏ lại lão Cửu ở đây, một mình chạy trốn, anh không làm được.
"Muốn trốn à? Đã hỏi ý tôi chưa?"
Đinh Xương cười lạnh một tiếng, chân khẽ di chuyển, nháy mắt đã biến mất khỏi vị trí cũ.
"Uỳnh!"
Ngay sau đó, một tiếng động lớn vang lên, lão Cửu bị đánh văng ra xa như một quả bóng cao su.
"Ông Cửu!"
Dương Thanh lập tức hét lớn.
Anh biết Đinh Xương lúc này rất mạnh, nhưng vẫn không ngờ, sau khi sử dụng bí pháp, không chỉ lực phòng ngự của ông ta mạnh lên mà cả thực lực cũng tăng vọt.
Một đòn đã có thể đánh trọng thương lão Cửu, vậy thì thực lực của lão ta hẳn phải đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi?
"Tôi sẽ giết ông trước rồi giết thằng ranh kia sau!"
Đinh Xương bước một bước, mặt đất đều như rung chuyển.
Gần như trong nháy mắt, bóng Đinh Xương lại một lần nữa xuất hiện trước mặt lão Cửu, lão ta nhấc chân, hung hăng đạp mạnh xuống đầu lão Cửu.
Lão Cửu trợn trừng mắt, vẻ mặt dữ tợn, ông lão muốn né tránh nhưng không cách nào né được, đành dồn sức vung hai tay lên đỡ.
"Huỵch!"
Đinh Xương dẫm một đạp xuống hai tay đang bắt chéo của lão Cửu, lão Cửu lập tức có cảm giác lục phủ ngũ tạng đều đã bị đánh rách tơi tả.
Mặc dù vậy, ông lão vẫn gắng gượng chống hai tay đỡ đòn.
"Thật không biết tự lượng sức mình!"
Đinh Xương cười nhạt, lực giẫm xuống đột nhiên gia tăng, hai tay lão Cửu dần bị đè xuống, dường như đã không thể chống lại lực đạp của Đinh Xương nữa rồi.