Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1704: Các người lùi lại phía sau
Dương Thanh chậm rãi mở mắt, nhìn lão Cửu, gật đầu cười nói: "Đột phá rồi!"
Lão Cửu bèn hỏi: "Cảnh giới của cậu hiện giờ đã là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong rồi? Đột phá hai cảnh giới liên tục?"
Dương Thanh lại gật đầu lần nữa, anh cúi xuống nhìn con dao găm linh khí trong tay, trầm giọng nói: "Trong con dao này có ẩn chứa một nguồn sức mạnh vô cùng khủng khiếp, trước đây, khi huy động nó, tôi đã cảm thấy thân mình như bị xé nát ra".
Lão Cửu cũng nhìn về phía con dao kia, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: "Sau này, nếu chưa tới đường cùng thì tuyệt đối không nên sử dụng nó nữa".
"Tôi nghe nói, chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới có khả năng khống chế được linh khí, cậu dùng thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ khống chế nó đã là kỳ tích rồi".
"Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là, thanh linh khí này là một bảo vật cực kì giá trị, có người nói, ngay cả các gia tộc Cổ Võ hàng đầu may ra cũng chỉ có một hai thanh, nếu tin tức cậu sở hữu một thanh linh khí bị lan truyền ra ngoài, chắc chắn cậu sẽ biến thành mục tiêu đuổi giết của nhiều cao thủ".
"Sau này, đừng để người khác nhìn thấy con dao này nữa".
Dương Thanh nhẹ nhàng gật đầu, anh cũng ý thức được giá trị của con dao này lớn thế nào.
Thật may đã kịp giết tên Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, nếu không, tin tức anh sở hữu một thanh linh khí đã bị lộ rồi.
Lúc này, Hoài Lam mới nặng nề nhắc nhở: "Ban nãy, khi anh Thanh đột phá, khí thế võ thuật tiết ra ngoài quá mạnh, chỉ sợ chúng ta đã bị lộ tung tích, ông Cửu, anh Thanh, tốt nhất là hai người hãy chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu".
Nghe Hoài Lam nói thế, sắc mặt Dương Thanh và lão Cửu lập tức trở nên căng thẳng cực kì.
Thực lực của phủ Hoài Thành quá mạnh, tuy nơi này không thuộc địa bàn Hoài Thành nhưng phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng lớn như thế, tất nhiên nơi này cũng có cao thủ của bọn họ.
Dù không có, chỉ cần thành chủ Hoài Thành nói một câu, các cao thủ Siêu Phàm Cảnh nơi này cũng sẽ đồng tâm đuổi giết Dương Thanh.
Hoài Lam bỗng lên tiếng: "Không ổn rồi, đằng sau có xe đang theo dõi chúng ta".
Vừa dứt lời, cô ta đã đạp chân ga, chiếc xe lao vút đi.
Chiếc xe đằng sau cũng lập tức tăng tốc đuổi theo.
Lão Cửu cau mày, lạnh lùng nói: "Thật đúng là có kẻ không sợ chết!"
Dương Thanh nheo mắt bảo: "Không ngờ phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng mạnh như vậy, nơi này đã cách phủ Hoài Thành rất xa rồi mà vẫn có thể sai khiến người ở đây".
"Két!"
Đúng lúc này,Hoài Lam bỗng đạp phanh gấp, xe trôi đi một đoạn rồi vững vàng dừng ngay giữa đường.
Hoài Lam nhìn mấy chiếc xe chắn ngay phía trước, sắc mặt nhợt nhạt đi, cô ta nói: "Trước sau đều đã bị chặn rồi".
Ánh mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, anh nói: "Nếu đám người này đã thích xía vào việc của người khác như thế thì hãy khiến cho bọn họ trả một cái giá thật đắt".
Vừa dứt lời, anh đã mở cửa xe bước xuống.
Lão Cửu cũng xuống xe theo, bám sát sau Dương Thanh, cảnh giác quan sát tình hình xung quanh.
Lúc này, trong đoàn xe chắn phía trước mặt bọn họ có đến mười mấy cao thủ mang hơi thở võ thuật cực mạnh, sau lưng bọn họ cũng có mười mấy cao thủ như thế.
Tất cả đều là những cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đặc biệt, tên cao thủ cầm đầu nhóm người chắn trước còn là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.
Trong đám người này, tuy kẻ mạnh nhất chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng bọn họ rất đông, còn bên Dương Thanh, Hoài Lam chỉ có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, còn chưa đủ tư cách tham dự trận chiến này.
Chỉ với Dương Thanh và lão Cửu mà muốn nhanh chóng giải quyết hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thật không phải chuyện dễ dàng gì.
"Mày chính là Dương Thanh, kẻ bị thành chủ Hoài Thành phát lệnh đuổi giết?"
Lúc này, tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ cầm đầu nhóm trước mặt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hỏi.
Dương Thanh cũng nhìn đối phương, nghiêm túc nói: "Tôi và ông đây không thù không oán, ông làm thế này là có ý gì?"
Tên cao thủ cầm đầu cười nhạt: "Mày nói xem bọn tao có ý gì?"
Khí thế võ thuật trên người lão Cửu lập tức tràn ra, ông lão lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì cút khỏi mắt tôi ngay, bằng không, tôi không ngại diệt sạch các người!"
Chỉ có điều, hơn hai chục tên cao thủ không một kẻ lùi bước.
Tên cao thủ cầm đầu kia nhìn chòng chọc vào lão Cửu, cười lạnh một tiếng, nói: "Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong? Thú vị đây! Đinh Xương này đang muốn thử xem, chênh lệch giữa Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ với Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lớn đến đâu".
Vừa dứt lời, khí thế trên người lão ta cũng bùng nổ.
Những cao thủ khác đều thả hơi thở võ thuật của mình ra, giây lát, toàn bộ không gian tràn ngập những luồng uy lực võ thuật vô cùng khủng khiếp.
Ngay cả lão Cửu cũng phải cực kì căng thẳng, ông lão có thể cảm nhận được áp lực đến từ trên người Đinh Xương, điều này chứng tỏ, tuy kẻ trước mắt kia chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng lại có thể phát huy sức chiến đấu ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, bằng không, kẻ này sẽ không thể khiến ông lão cảm nhận được áp lực.
Dương Thanh cũng nhìn Đinh Xương, nói: "Tôi thấy các người cũng không phải cao thủ của Hoài Thành, vậy thì vì sao phải ngăn cản chúng tôi? Hẳn các người cũng biết, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng chưa thể giữ chân chúng tôi được, các người có chắc muốn giữ chúng tôi lại không?"
Đinh Xương cười lạnh một tiếng, nhìn Dương Thanh nói: "Này ranh con, mày không cần đe dọa bọn tao, nếu bọn tao dám tới thì đã không nghĩ đến thất bại, thành chủ Hoài Thành đã tuyên bố, ai bắt sống được mày sẽ được thưởng mười tỷ".
"Tao đoán, giờ không chỉ có bọn tao mà còn rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác cũng đang tìm kiếm bọn mày, đầu của mày rất đáng giá đấy".
Sắc mặt Dương Thanh lập tức trầm xuống, mười tỷ đổi lấy mạng anh, thật đúng là cái giá lớn đấy.
Anh lạnh nhạt nói: "Tôi cho các ông mười tỷ để các ông rời khỏi nơi này, được chứ?"
Đinh Xương lắc đầu: "Không được!"
Dứt lời, lão ta vung tay lên: "Ra tay đi!"
Lão ta vừa ra lệnh, hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng loạt xông về phía Dương Thanh và lão Cửu.
Đinh Xương lớn tiếng bảo: "Tôi chặn lão già kia, các vị bắt sống Dương Thanh cho tôi!"
"Vâng!"
Một đám cao thủ lao về phía Dương Thanh, bên kia chỉ có mình Đinh Xương xông tới chỗ lão Cửu.
Ánh mắt Dương Thanh lóe lên đầy sắc bén, anh lạnh lùng nói: "Vừa lúc để các người thử xem sức chiến đấu hiện giờ của tôi".
Anh không hề sợ hãi, chân nhẹ di chuyển, sẵn sàng nghênh chiến.
Khi anh còn ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, thực lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, vậy thì lúc này, khi cảnh giới võ thuật của anh đã đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu thực sự của anh lại đã lên đến cảnh giới nào?
Chiến Thần Quyết nhanh chóng vận hành trong người, huyết mạch cuồng hóa cũng được anh kích hoạt trong nháy mắt, một khí thế cuồng bạo chợt bùng nổ trên người anh.
"Uỳnh!"
Một đòn hạ xuống, một gã Siêu Phàm Ngũ Cảnh bị giết chết trong khoảnh khắc.
Các cao thủ khác đều khiếp sợ ra mặt, dường như không ai ngờ được thực lực của Dương Thanh đã mạnh đến mức chỉ một quyền đã có thể giết chết một gã cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh trong nháy mắt.
Bên kia, cuộc chiến giữa Đinh Xương và lão Cửu cũng đã bắt đầu, quả đúng như dự đoán, tay Đinh Xương này có thực lực cực mạnh, Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà có thể cầm chân một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như lão Cửu.
"Các người lui ra sau đi, để tôi!"
Lúc này, một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bước ra khỏi đám người, nhìn về phía Dương Thanh, gương mặt tràn đầy ý chí chiến đấu.
Lão Cửu bèn hỏi: "Cảnh giới của cậu hiện giờ đã là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong rồi? Đột phá hai cảnh giới liên tục?"
Dương Thanh lại gật đầu lần nữa, anh cúi xuống nhìn con dao găm linh khí trong tay, trầm giọng nói: "Trong con dao này có ẩn chứa một nguồn sức mạnh vô cùng khủng khiếp, trước đây, khi huy động nó, tôi đã cảm thấy thân mình như bị xé nát ra".
Lão Cửu cũng nhìn về phía con dao kia, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: "Sau này, nếu chưa tới đường cùng thì tuyệt đối không nên sử dụng nó nữa".
"Tôi nghe nói, chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới có khả năng khống chế được linh khí, cậu dùng thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ khống chế nó đã là kỳ tích rồi".
"Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là, thanh linh khí này là một bảo vật cực kì giá trị, có người nói, ngay cả các gia tộc Cổ Võ hàng đầu may ra cũng chỉ có một hai thanh, nếu tin tức cậu sở hữu một thanh linh khí bị lan truyền ra ngoài, chắc chắn cậu sẽ biến thành mục tiêu đuổi giết của nhiều cao thủ".
"Sau này, đừng để người khác nhìn thấy con dao này nữa".
Dương Thanh nhẹ nhàng gật đầu, anh cũng ý thức được giá trị của con dao này lớn thế nào.
Thật may đã kịp giết tên Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, nếu không, tin tức anh sở hữu một thanh linh khí đã bị lộ rồi.
Lúc này, Hoài Lam mới nặng nề nhắc nhở: "Ban nãy, khi anh Thanh đột phá, khí thế võ thuật tiết ra ngoài quá mạnh, chỉ sợ chúng ta đã bị lộ tung tích, ông Cửu, anh Thanh, tốt nhất là hai người hãy chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu".
Nghe Hoài Lam nói thế, sắc mặt Dương Thanh và lão Cửu lập tức trở nên căng thẳng cực kì.
Thực lực của phủ Hoài Thành quá mạnh, tuy nơi này không thuộc địa bàn Hoài Thành nhưng phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng lớn như thế, tất nhiên nơi này cũng có cao thủ của bọn họ.
Dù không có, chỉ cần thành chủ Hoài Thành nói một câu, các cao thủ Siêu Phàm Cảnh nơi này cũng sẽ đồng tâm đuổi giết Dương Thanh.
Hoài Lam bỗng lên tiếng: "Không ổn rồi, đằng sau có xe đang theo dõi chúng ta".
Vừa dứt lời, cô ta đã đạp chân ga, chiếc xe lao vút đi.
Chiếc xe đằng sau cũng lập tức tăng tốc đuổi theo.
Lão Cửu cau mày, lạnh lùng nói: "Thật đúng là có kẻ không sợ chết!"
Dương Thanh nheo mắt bảo: "Không ngờ phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng mạnh như vậy, nơi này đã cách phủ Hoài Thành rất xa rồi mà vẫn có thể sai khiến người ở đây".
"Két!"
Đúng lúc này,Hoài Lam bỗng đạp phanh gấp, xe trôi đi một đoạn rồi vững vàng dừng ngay giữa đường.
Hoài Lam nhìn mấy chiếc xe chắn ngay phía trước, sắc mặt nhợt nhạt đi, cô ta nói: "Trước sau đều đã bị chặn rồi".
Ánh mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, anh nói: "Nếu đám người này đã thích xía vào việc của người khác như thế thì hãy khiến cho bọn họ trả một cái giá thật đắt".
Vừa dứt lời, anh đã mở cửa xe bước xuống.
Lão Cửu cũng xuống xe theo, bám sát sau Dương Thanh, cảnh giác quan sát tình hình xung quanh.
Lúc này, trong đoàn xe chắn phía trước mặt bọn họ có đến mười mấy cao thủ mang hơi thở võ thuật cực mạnh, sau lưng bọn họ cũng có mười mấy cao thủ như thế.
Tất cả đều là những cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đặc biệt, tên cao thủ cầm đầu nhóm người chắn trước còn là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.
Trong đám người này, tuy kẻ mạnh nhất chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng bọn họ rất đông, còn bên Dương Thanh, Hoài Lam chỉ có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, còn chưa đủ tư cách tham dự trận chiến này.
Chỉ với Dương Thanh và lão Cửu mà muốn nhanh chóng giải quyết hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thật không phải chuyện dễ dàng gì.
"Mày chính là Dương Thanh, kẻ bị thành chủ Hoài Thành phát lệnh đuổi giết?"
Lúc này, tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ cầm đầu nhóm trước mặt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hỏi.
Dương Thanh cũng nhìn đối phương, nghiêm túc nói: "Tôi và ông đây không thù không oán, ông làm thế này là có ý gì?"
Tên cao thủ cầm đầu cười nhạt: "Mày nói xem bọn tao có ý gì?"
Khí thế võ thuật trên người lão Cửu lập tức tràn ra, ông lão lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì cút khỏi mắt tôi ngay, bằng không, tôi không ngại diệt sạch các người!"
Chỉ có điều, hơn hai chục tên cao thủ không một kẻ lùi bước.
Tên cao thủ cầm đầu kia nhìn chòng chọc vào lão Cửu, cười lạnh một tiếng, nói: "Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong? Thú vị đây! Đinh Xương này đang muốn thử xem, chênh lệch giữa Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ với Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lớn đến đâu".
Vừa dứt lời, khí thế trên người lão ta cũng bùng nổ.
Những cao thủ khác đều thả hơi thở võ thuật của mình ra, giây lát, toàn bộ không gian tràn ngập những luồng uy lực võ thuật vô cùng khủng khiếp.
Ngay cả lão Cửu cũng phải cực kì căng thẳng, ông lão có thể cảm nhận được áp lực đến từ trên người Đinh Xương, điều này chứng tỏ, tuy kẻ trước mắt kia chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng lại có thể phát huy sức chiến đấu ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, bằng không, kẻ này sẽ không thể khiến ông lão cảm nhận được áp lực.
Dương Thanh cũng nhìn Đinh Xương, nói: "Tôi thấy các người cũng không phải cao thủ của Hoài Thành, vậy thì vì sao phải ngăn cản chúng tôi? Hẳn các người cũng biết, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng chưa thể giữ chân chúng tôi được, các người có chắc muốn giữ chúng tôi lại không?"
Đinh Xương cười lạnh một tiếng, nhìn Dương Thanh nói: "Này ranh con, mày không cần đe dọa bọn tao, nếu bọn tao dám tới thì đã không nghĩ đến thất bại, thành chủ Hoài Thành đã tuyên bố, ai bắt sống được mày sẽ được thưởng mười tỷ".
"Tao đoán, giờ không chỉ có bọn tao mà còn rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác cũng đang tìm kiếm bọn mày, đầu của mày rất đáng giá đấy".
Sắc mặt Dương Thanh lập tức trầm xuống, mười tỷ đổi lấy mạng anh, thật đúng là cái giá lớn đấy.
Anh lạnh nhạt nói: "Tôi cho các ông mười tỷ để các ông rời khỏi nơi này, được chứ?"
Đinh Xương lắc đầu: "Không được!"
Dứt lời, lão ta vung tay lên: "Ra tay đi!"
Lão ta vừa ra lệnh, hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng loạt xông về phía Dương Thanh và lão Cửu.
Đinh Xương lớn tiếng bảo: "Tôi chặn lão già kia, các vị bắt sống Dương Thanh cho tôi!"
"Vâng!"
Một đám cao thủ lao về phía Dương Thanh, bên kia chỉ có mình Đinh Xương xông tới chỗ lão Cửu.
Ánh mắt Dương Thanh lóe lên đầy sắc bén, anh lạnh lùng nói: "Vừa lúc để các người thử xem sức chiến đấu hiện giờ của tôi".
Anh không hề sợ hãi, chân nhẹ di chuyển, sẵn sàng nghênh chiến.
Khi anh còn ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, thực lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, vậy thì lúc này, khi cảnh giới võ thuật của anh đã đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu thực sự của anh lại đã lên đến cảnh giới nào?
Chiến Thần Quyết nhanh chóng vận hành trong người, huyết mạch cuồng hóa cũng được anh kích hoạt trong nháy mắt, một khí thế cuồng bạo chợt bùng nổ trên người anh.
"Uỳnh!"
Một đòn hạ xuống, một gã Siêu Phàm Ngũ Cảnh bị giết chết trong khoảnh khắc.
Các cao thủ khác đều khiếp sợ ra mặt, dường như không ai ngờ được thực lực của Dương Thanh đã mạnh đến mức chỉ một quyền đã có thể giết chết một gã cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh trong nháy mắt.
Bên kia, cuộc chiến giữa Đinh Xương và lão Cửu cũng đã bắt đầu, quả đúng như dự đoán, tay Đinh Xương này có thực lực cực mạnh, Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà có thể cầm chân một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như lão Cửu.
"Các người lui ra sau đi, để tôi!"
Lúc này, một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bước ra khỏi đám người, nhìn về phía Dương Thanh, gương mặt tràn đầy ý chí chiến đấu.