Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1672: Đánh với Dược Vương Cốc
Trong lúc nhất thời, Dương Thanh rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Đương nhiên, so ra thì anh vẫn tin tưởng Miêu thành chủ hơn.
Cũng như lão Cửu đã nói, ông lão được Miêu thành chủ cử đến để giúp đỡ Dương Thanh, nếu vậy thì Dương Thanh nên tin tưởng lão Cửu rồi.
Hơn nữa hồi nãy, khi ở phủ Hoài Thành, vào phút cuối, người của Dược Vương Cốc đã đến báo tin, nói rằng có cao thủ thần bí xông vào Dược Vương Cốc, đồng thời tàn sát bừa bãi.
Thế nên lão Cửu cũng không lừa Dương Thanh, mà đã đến Dược Vương Cốc để tìm Lưu Ba thật.
Quan trọng nhất chính là Dương Thanh cũng mới quen thành chủ Hoài Thành chưa lâu, anh không thể nghĩ thành chủ Hoài Thành thực sự tốt với mình chỉ vì ông lão bảo vệ anh trước mặt Dược Vương được.
Nghĩ tới đây, Dương Thanh đã có quyết định.
“Anh Thanh, bây giờ anh định làm gì thế?”
Thấy Dương Thanh đã nghe máy xong rồi bước tới, Hoài Lam hỏi.
Dương Thanh nói: “Đến sân bay ở Hoài Thành đi!”
“Hả?”
Hoài Lam thoáng sững sờ: “Đến sân bay á? Chẳng phải anh muốn giết Lưu Ba à? Nếu rời khỏi Hoài Thành thì giết Lưu Ba kiểu gì nữa, Lưu Ba không chết thì phải xử lý cổ độc Vô Tâm trong người anh thế nào đây?”
Dương Thanh thản nhiên nói: “Nếu cô không muốn đi thì tôi cũng không ép!”
Anh nói rồi quay người định rời đi.
Cho dù dẫn Hoài Lam đến sân bay, anh cũng sẽ nghĩ cách thoát khỏi cô ta, nếu lúc này Hoài Lam từ bỏ việc đi cùng anh thì không còn gì tốt hơn nữa.
Nhưng Hoài Lam đã nhận lệnh đi theo Dương Thanh từ thành chủ Hoài Thành, sao có thể rời đi được?
“Anh Thanh, anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ lo anh từ bỏ việc giết Lưu Ba nên mới nói thế, nếu anh muốn tới sân bay, tôi sẽ đi chung với anh”.
Hoài Lam vội nói: “Bây giờ tôi đưa anh tới sân bay ngay đây!”
Hoài Lam lái xe ra ngoài, nếu đã không thể thoát khỏi Hoài Lam, đương nhiên Dương Thanh sẽ không từ chối việc ngồi cùng xe với cô ta.
Xe chạy băng băng, Dương Thanh nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói năng gì nữa.
Lúc này, chỗ nào trong Hoài Thành cũng có người luyện võ với hơi thở mạnh mẽ.
Hoài Lam nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, người của Dược Vương Cốc đang ở khắp mọi nơi, chắc đã nhận lệnh từ Dược Vương, chỉ cần họ nhìn thấy anh, chắc chắn cao thủ của Dược Vương Cốc sẽ cùng nhau xông tới, sau khi tới sân bay, anh nhất định phải cẩn thận”.
Dương Thanh thản nhiên nói: “Nếu cao thủ của Dược Vương Cốc không sợ chết thì cứ để họ tới đi!”
Bây giờ Dương Thanh cũng có thể phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, tuy Dược Vương Cốc có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhưng cũng không có mấy ai thực sự đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh hết.
Hoài Lam cảm nhận được thái độ của Dương Thanh với mình đã thay đổi, trở nên lạnh nhạt hẳn, cũng thầm lo lắng. Cô ta không nói năng gì nữa, chỉ lái xe thẳng tới sân bay.
Có lẽ vì xe Hoài Lam có ký hiệu của Hoài Thành nên chặng đường này rất suôn sẻ, không gặp bất kỳ chướng ngại nào.
Nhưng rất nhiều cao thủ của Dược Vương Cốc đã chú ý tới chiếc xe này, có khoảng năm chiếc xe khác chạy theo nó.
Đương nhiên Dương Thanh cũng cảm nhận được chuyện này, nét mặt anh vẫn rất thản nhiên, nhưng trong lòng lại tràn ngập sát khí mãnh liệt.
Nửa tiếng sau, rốt cuộc Hoài Lam cũng lái xe tới sân bay Hoài Thành.
Hoài Lam hỏi: “Anh Thanh, đến sân bay rồi! Bây giờ thì sao? Chúng ta đi đâu thế?”
Dương Thanh vẫn đang nhắm mắt nghỉ ngơi chậm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Hoài Lam: “Hoài Lam, tôi có thể tin tưởng cô chứ?”
Hoài Lam không khỏi rùng mình, chẳng lẽ Dương Thanh đã nhận ra điều gì đó rồi hả?
Nhưng cô ta vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh, cô ta nói ngay: “Anh Thanh, đương nhiên anh có thể tin tưởng tôi rồi, nếu thành chủ đã bảo tôi đi với anh, hỗ trợ anh, chắc chắn tôi sẽ làm hết sức!” Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Dương Thanh nói: “Tôi muốn đón một người ở sân bay, cô chờ tôi trên xe, sẵn sàng hỗ trợ tôi bất cứ lúc nào, một khi tôi đón được người, cô phải đến bên tôi đầu tiên, bằng không, nếu bị Dược Vương Cốc bắt được, chắc chắn tôi sẽ phải chết”.
Hoài Lam thoáng sững sờ rồi nói ngay: “Anh Thanh, tôi phải đi theo anh, nếu anh gặp nguy hiểm, tôi cũng dễ giúp anh hơn chứ. Hoặc nếu anh gặp phải người của thế lực khác, sự xuất hiện của tôi có thể giúp anh tránh khỏi rất nhiều phiền phức mà”.
Dương Thanh nhíu mày, sầm mặt: “Tôi đã nói rồi, cô phải sẵn sàng hỗ trợ tôi bất cứ lúc nào, bằng không cho dù tôi đón được người, nếu không có cô giúp đỡ, tôi chỉ còn con đường chết mà thôi! Nếu cô đi với tôi, nhỡ gặp phải cao thủ hàng đầu của Dược Vương Cốc, chẳng những cô không giúp được cho tôi mà còn trở thành gánh nặng”.
“Nhưng…”
Hoài Lam nói với vẻ do dự.
Dương Thanh ngắt lời cô ta: “Không nhưng nhị nữa, tôi không có nhiều thời gian thế đâu, càng chần chừ thì tình cảnh của tôi càng nguy hiểm. Hoài Lam, cô cũng không muốn tôi gặp chuyện, đúng chứ?”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, rốt cuộc Hoài Lam cũng gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ chờ anh Thanh trên xe!”
“Tốt lắm!”
Dương Thanh nói rồi mở cửa xuống xe luôn.
Anh vừa xuống xe thì đã bị mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh bao vây.
“Các người định làm gì?”
Hoài Lam bước xuống xe, căm tức nhìn cao thủ của Dược Vương Cốc, lạnh lùng nói: “Anh Thanh là khách quý của phủ Hoài Thành chúng tôi, nếu các người dám ngăn anh ấy thì chính là đối đầu với phủ Hoài Thành!”
“Phủ Hoài Thành á?”
Cao thủ dẫn đầu cười lạnh, khinh thường nói: “Dược Vương Cốc chúng tôi làm việc thì liên quan gì tới phủ Hoài Thành các người? Tôi khuyên cô Hoài Lam đừng nên xen vào chuyện của người khác thì hơn”.
Đối phương nói rồi khoát tay: “Đưa Dương Thanh đi!”
“Rõ!”
Mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh cùng lao tới chỗ Dương Thanh.
Hoài Lam tức giận quát: “Các người dám à!”
Cô ta lập tức chắn trước mặt Dương Thanh.
Dương Thanh kéo Hoài Lam ra sau, híp mắt: “Nếu người của Dược Vương Cốc đã muốn chết đến thế, tôi đành giúp vậy!”
Sau khi anh dứt lời, khí thế trên người anh lập tức tăng vọt.
Cùng lúc đó, mắt anh cũng đỏ ngầu theo.
Chiến Thần Quyết và huyết mạch cuồng hóa đã giúp thực lực của Dương Thanh tăng vọt từ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ lên Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Anh bỗng giậm mạnh chân, sức mạnh cuồng bạo lan ra từ người anh.
“Rầm!”
Mặt đất dưới chân anh lập tức vỡ nát, còn người anh thì lao thẳng tới chỗ cao thủ của Dược Vương Cốc như tên bắn.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh lập tức bay xa mười mấy mét như diều đứt dây, đồng thời hất bay một cao thủ khác của Dược Vương Cốc đang xông tới từ phía sau.
“Cậu chán sống à!”
Cao thủ dẫn đầu của Dược Vương Cốc tức giận quát, khí thế Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong lập tức bùng nổ từ người ông ta. Ông ta đấm một phát.
“Rầm!”
Trong khoảnh khắc đó, Dương Thanh cũng đấm một phát theo.
Nắm đấm của hai người va vào nhau, khí thế cuồng bạo lập tức bùng nổ.
“Rầm!”
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong của Dược Vương Cốc bay thẳng ra xa.
Những cao thủ còn lại mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ là cùng, bây giờ thực lực của Dương Thanh đã ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, còn ai làm gì được anh chứ?
Nhưng đúng lúc anh vừa đánh bay cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong kia, đang định ra tay với những người khác, một cơn đau dữ dội bỗng lan ra khắp người anh từ chỗ trái tim.
Lần này, cảm giác nhói đau mãnh liệt hơn hẳn lần trước.
Cũng như lão Cửu đã nói, ông lão được Miêu thành chủ cử đến để giúp đỡ Dương Thanh, nếu vậy thì Dương Thanh nên tin tưởng lão Cửu rồi.
Hơn nữa hồi nãy, khi ở phủ Hoài Thành, vào phút cuối, người của Dược Vương Cốc đã đến báo tin, nói rằng có cao thủ thần bí xông vào Dược Vương Cốc, đồng thời tàn sát bừa bãi.
Thế nên lão Cửu cũng không lừa Dương Thanh, mà đã đến Dược Vương Cốc để tìm Lưu Ba thật.
Quan trọng nhất chính là Dương Thanh cũng mới quen thành chủ Hoài Thành chưa lâu, anh không thể nghĩ thành chủ Hoài Thành thực sự tốt với mình chỉ vì ông lão bảo vệ anh trước mặt Dược Vương được.
Nghĩ tới đây, Dương Thanh đã có quyết định.
“Anh Thanh, bây giờ anh định làm gì thế?”
Thấy Dương Thanh đã nghe máy xong rồi bước tới, Hoài Lam hỏi.
Dương Thanh nói: “Đến sân bay ở Hoài Thành đi!”
“Hả?”
Hoài Lam thoáng sững sờ: “Đến sân bay á? Chẳng phải anh muốn giết Lưu Ba à? Nếu rời khỏi Hoài Thành thì giết Lưu Ba kiểu gì nữa, Lưu Ba không chết thì phải xử lý cổ độc Vô Tâm trong người anh thế nào đây?”
Dương Thanh thản nhiên nói: “Nếu cô không muốn đi thì tôi cũng không ép!”
Anh nói rồi quay người định rời đi.
Cho dù dẫn Hoài Lam đến sân bay, anh cũng sẽ nghĩ cách thoát khỏi cô ta, nếu lúc này Hoài Lam từ bỏ việc đi cùng anh thì không còn gì tốt hơn nữa.
Nhưng Hoài Lam đã nhận lệnh đi theo Dương Thanh từ thành chủ Hoài Thành, sao có thể rời đi được?
“Anh Thanh, anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ lo anh từ bỏ việc giết Lưu Ba nên mới nói thế, nếu anh muốn tới sân bay, tôi sẽ đi chung với anh”.
Hoài Lam vội nói: “Bây giờ tôi đưa anh tới sân bay ngay đây!”
Hoài Lam lái xe ra ngoài, nếu đã không thể thoát khỏi Hoài Lam, đương nhiên Dương Thanh sẽ không từ chối việc ngồi cùng xe với cô ta.
Xe chạy băng băng, Dương Thanh nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói năng gì nữa.
Lúc này, chỗ nào trong Hoài Thành cũng có người luyện võ với hơi thở mạnh mẽ.
Hoài Lam nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, người của Dược Vương Cốc đang ở khắp mọi nơi, chắc đã nhận lệnh từ Dược Vương, chỉ cần họ nhìn thấy anh, chắc chắn cao thủ của Dược Vương Cốc sẽ cùng nhau xông tới, sau khi tới sân bay, anh nhất định phải cẩn thận”.
Dương Thanh thản nhiên nói: “Nếu cao thủ của Dược Vương Cốc không sợ chết thì cứ để họ tới đi!”
Bây giờ Dương Thanh cũng có thể phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, tuy Dược Vương Cốc có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhưng cũng không có mấy ai thực sự đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh hết.
Hoài Lam cảm nhận được thái độ của Dương Thanh với mình đã thay đổi, trở nên lạnh nhạt hẳn, cũng thầm lo lắng. Cô ta không nói năng gì nữa, chỉ lái xe thẳng tới sân bay.
Có lẽ vì xe Hoài Lam có ký hiệu của Hoài Thành nên chặng đường này rất suôn sẻ, không gặp bất kỳ chướng ngại nào.
Nhưng rất nhiều cao thủ của Dược Vương Cốc đã chú ý tới chiếc xe này, có khoảng năm chiếc xe khác chạy theo nó.
Đương nhiên Dương Thanh cũng cảm nhận được chuyện này, nét mặt anh vẫn rất thản nhiên, nhưng trong lòng lại tràn ngập sát khí mãnh liệt.
Nửa tiếng sau, rốt cuộc Hoài Lam cũng lái xe tới sân bay Hoài Thành.
Hoài Lam hỏi: “Anh Thanh, đến sân bay rồi! Bây giờ thì sao? Chúng ta đi đâu thế?”
Dương Thanh vẫn đang nhắm mắt nghỉ ngơi chậm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Hoài Lam: “Hoài Lam, tôi có thể tin tưởng cô chứ?”
Hoài Lam không khỏi rùng mình, chẳng lẽ Dương Thanh đã nhận ra điều gì đó rồi hả?
Nhưng cô ta vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh, cô ta nói ngay: “Anh Thanh, đương nhiên anh có thể tin tưởng tôi rồi, nếu thành chủ đã bảo tôi đi với anh, hỗ trợ anh, chắc chắn tôi sẽ làm hết sức!” Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Dương Thanh nói: “Tôi muốn đón một người ở sân bay, cô chờ tôi trên xe, sẵn sàng hỗ trợ tôi bất cứ lúc nào, một khi tôi đón được người, cô phải đến bên tôi đầu tiên, bằng không, nếu bị Dược Vương Cốc bắt được, chắc chắn tôi sẽ phải chết”.
Hoài Lam thoáng sững sờ rồi nói ngay: “Anh Thanh, tôi phải đi theo anh, nếu anh gặp nguy hiểm, tôi cũng dễ giúp anh hơn chứ. Hoặc nếu anh gặp phải người của thế lực khác, sự xuất hiện của tôi có thể giúp anh tránh khỏi rất nhiều phiền phức mà”.
Dương Thanh nhíu mày, sầm mặt: “Tôi đã nói rồi, cô phải sẵn sàng hỗ trợ tôi bất cứ lúc nào, bằng không cho dù tôi đón được người, nếu không có cô giúp đỡ, tôi chỉ còn con đường chết mà thôi! Nếu cô đi với tôi, nhỡ gặp phải cao thủ hàng đầu của Dược Vương Cốc, chẳng những cô không giúp được cho tôi mà còn trở thành gánh nặng”.
“Nhưng…”
Hoài Lam nói với vẻ do dự.
Dương Thanh ngắt lời cô ta: “Không nhưng nhị nữa, tôi không có nhiều thời gian thế đâu, càng chần chừ thì tình cảnh của tôi càng nguy hiểm. Hoài Lam, cô cũng không muốn tôi gặp chuyện, đúng chứ?”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, rốt cuộc Hoài Lam cũng gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ chờ anh Thanh trên xe!”
“Tốt lắm!”
Dương Thanh nói rồi mở cửa xuống xe luôn.
Anh vừa xuống xe thì đã bị mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh bao vây.
“Các người định làm gì?”
Hoài Lam bước xuống xe, căm tức nhìn cao thủ của Dược Vương Cốc, lạnh lùng nói: “Anh Thanh là khách quý của phủ Hoài Thành chúng tôi, nếu các người dám ngăn anh ấy thì chính là đối đầu với phủ Hoài Thành!”
“Phủ Hoài Thành á?”
Cao thủ dẫn đầu cười lạnh, khinh thường nói: “Dược Vương Cốc chúng tôi làm việc thì liên quan gì tới phủ Hoài Thành các người? Tôi khuyên cô Hoài Lam đừng nên xen vào chuyện của người khác thì hơn”.
Đối phương nói rồi khoát tay: “Đưa Dương Thanh đi!”
“Rõ!”
Mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh cùng lao tới chỗ Dương Thanh.
Hoài Lam tức giận quát: “Các người dám à!”
Cô ta lập tức chắn trước mặt Dương Thanh.
Dương Thanh kéo Hoài Lam ra sau, híp mắt: “Nếu người của Dược Vương Cốc đã muốn chết đến thế, tôi đành giúp vậy!”
Sau khi anh dứt lời, khí thế trên người anh lập tức tăng vọt.
Cùng lúc đó, mắt anh cũng đỏ ngầu theo.
Chiến Thần Quyết và huyết mạch cuồng hóa đã giúp thực lực của Dương Thanh tăng vọt từ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ lên Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Anh bỗng giậm mạnh chân, sức mạnh cuồng bạo lan ra từ người anh.
“Rầm!”
Mặt đất dưới chân anh lập tức vỡ nát, còn người anh thì lao thẳng tới chỗ cao thủ của Dược Vương Cốc như tên bắn.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh lập tức bay xa mười mấy mét như diều đứt dây, đồng thời hất bay một cao thủ khác của Dược Vương Cốc đang xông tới từ phía sau.
“Cậu chán sống à!”
Cao thủ dẫn đầu của Dược Vương Cốc tức giận quát, khí thế Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong lập tức bùng nổ từ người ông ta. Ông ta đấm một phát.
“Rầm!”
Trong khoảnh khắc đó, Dương Thanh cũng đấm một phát theo.
Nắm đấm của hai người va vào nhau, khí thế cuồng bạo lập tức bùng nổ.
“Rầm!”
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong của Dược Vương Cốc bay thẳng ra xa.
Những cao thủ còn lại mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ là cùng, bây giờ thực lực của Dương Thanh đã ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, còn ai làm gì được anh chứ?
Nhưng đúng lúc anh vừa đánh bay cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong kia, đang định ra tay với những người khác, một cơn đau dữ dội bỗng lan ra khắp người anh từ chỗ trái tim.
Lần này, cảm giác nhói đau mãnh liệt hơn hẳn lần trước.