Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1336
Chương 1440: Thách thức
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.
**********
Đêm đó, dưới sự dẫn dắt của một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh, mười cao thủ Thần Cảnh của điện Hắc Long lặng lẽ đột nhập vào trong Hoàng thành Diệp.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người của Hoàng tộc họ Diệp đều không nghĩ rằng tốc độ của điện Hắc Long lại nhanh như thế, cũng không ngờ tới chuyện họ lại dám phái ra nhiều cao thủ đến Hoàng thành Diệp như vậy.
Lúc này đêm đã về khuya, ngoại trừ một số nơi chiếu suất phim cuối và cửa hàng hai mươi tư giờ thì những nơi khác đều đã đóng cửa, cư dân trong Hoàng thành Diệp đã chìm vào giấc mộng đẹp từ lâu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vào lúc này, mười một người lặng lẽ tiếp cận Hoàng phủ họ Diệp.
Dựa theo kế hoạch đã đề ra, mười cao thủ Thần Cảnh đồng thời xuất hiện tại cổng phía Nam của Hoàng phủ họ Diệp.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mấy tên lính của Hoàng tộc họ Diệp đang canh gác ở đó đều có vẻ mệt mỏi.
"Phụt!"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Phốc!"
...
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đột nhiên, mười cao thủ Thần Cảnh xuất hiện cùng lúc, như mũi tên rời khỏi dây cung mà lao về phía mấy tên lính canh của Hoàng tộc.
Bọn lính canh vốn đã cực kì thiếu ngủ, hơn nữa đã nhiều năm rồi chưa hề có ai dám xông vào Hoàng thành nên họ hoàn toàn không lo lắng rằng lúc này sẽ có người đột nhập vào Hoàng phủ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Gần như trong nháy mắt, những tên lính kia đều bị sát thủ của điện Hắc Long giết chết.
Đến chết mà những kẻ kia vẫn chưa biết mình đã chết như thế nào.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau khi giết chết lính canh gác ở cổng phía Nam của Hoàng phủ họ Diệp, mười một cao thủ tiến vào trong mà không hề bị ai ngăn cản.
Vào lúc này, bên trong Hoàng phủ họ Diệp rất yên tĩnh, thỉnh thoảng có đội lính gác tuần tra đi qua nhưng hầu như không ai biết kẻ địch đã xâm nhập vào bên trong Hoàng phủ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mười một cao thủ thuận lợi tiến vào, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã giết được hơn hai mươi tên cao thủ bên trong Hoàng phủ.
Nhìn ra khắp thế giới thì e rằng không được bao nhiêu thế lực có thể làm được điều này, thực lực của điện Hắc Long quả thật không hề tầm thường.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Qua thêm năm phút nữa, cuối cùng thì mười một người cũng đi đến trước một căn biệt thự cực kỳ sang trọng, đây chính là nơi ở của Diệp Hoàng.
Mười một cao thủ nhìn nhau rồi cùng xông vào biệt thự.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lần này bọn họ đến vốn là muốn ám sát Diệp Hoàng nên tất nhiên sẽ không còn bất kỳ đường lui nào, mười một cao thủ Thần Cảnh bộc phát toàn bộ thực lực trong nháy mắt.
Giờ phút này, toàn bộ Hoàng phủ đều bị bao phủ bởi uy áp mạnh mẽ của Thần Cảnh, rất nhiều người trong Hoàng tộc còn đang ngủ say đột nhiên bị đánh thức.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Kẻ địch tấn công!"
"Có địch tấn công!"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trong phút chốc, tiếng chuông báo động chói tai vang lên khắp Hoàng phủ.
"Rầm rầm rầm!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dinh thự của Diệp Hoàng gần như bị san bằng trong nháy mắt dưới sự tấn công của mười một người thuộc điện Hắc Long.
"Bọn mày chán sống rồi!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Diệp Hoàng bước ra khỏi đống đổ nát, trên người tỏa sự tức giận ngập trời.
Trong tay lão ta còn đang xách theo một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của điện Hắc Long.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cổ của người nọ đã bị năm ngón tay của Diệp Hoàng xuyên thủng, trong mắt ngập tràn sự hoảng sợ.
"Người đáng phải chết chính là ông!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vị cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh mà điện Hắc Long đã phải trả giá rất lớn để mời về đang hừng hực ý chí chiến đấu, bên trong cặp con ngươi đen nhánh kia đều là ý muốn tàn sát điên cuồng.
"Bùm!"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đột nhiên, một sức ép võ thuật kinh khủng tràn ra từ người lão ta.
Cảm nhận được sức mạnh của đối phương, con ngươi của Diệp Hoàng bỗng rút lại, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lão ta đã đột phá đến Siêu Phàm Nhất Cảnh nhưng lúc này lại cảm nhận được một luồng áp lực cực lớn từ cao thủ cầm đầu của điện Hắc Long kia.
Để áp chế được lão ta thì thực lực của đối phương chắc chắn phải ở mức Siêu Phàm Nhị Cảnh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Mấy người là ai? Sao đêm hôm lại xông vào Hoàng tộc họ Diệp?”
Diệp Hoàng nhìn đối phương với vẻ mặt dữ tợn, chất vấn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh mà điện Hắc Long thuê đến tên là Taylor, là một người phương Tây tiêu chuẩn.
Lúc này toàn thân Taylor đang tràn đầy ý chí chiến đấu, không hề trả lời câu hỏi của Diệp Hoàng mà lạnh giọng nói: “Hôm nay, ông nhất định phải chết!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vừa nói xong thì thân thể của Taylor bỗng nhiên biến mất.
Cảnh giới võ thuật của Diệp Hoàng thấp hơn Taylor nên tất nhiên lão ta không dám khinh thường, đã chuẩn bị từ lâu nên cũng hành động ngay khi Taylor ra tay.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Hừ!"
Một cú tấn công của Taylor bị thất bại, lão ta hừ lạnh: “Trước thực lực tuyệt đối này thì ông có thể trốn được mấy lần?”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau khi nói xong, Taylor vọt đến trước mặt Diệp Hoàng rồi tung ra một cú đấm.
Lần này, Diệp Hoàng lại muốn né tránh nhưng đã muộn nên chỉ có thể cố gắng chịu đựng. Lão ta bắt chéo hai cánh tay ở trước ngực, đồng thời giậm chân, nhanh chóng lùi về sau nhằm giảm bớt thương tổn gây ra bởi sự tấn công của Taylor.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Bùm!"
Nhưng vào lúc Diệp Hoàng bắt chéo hai tay và lùi về phía sau thì Taylor đã xuất hiện trước mặt, nhấc chân ra một chiêu, đánh thẳng vào bụng của lão ta.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Theo sau cú va chạm chói tai, cơ thể của Diệp Hoàng bị hất tung lên không và văng ra xa mười mấy mét, sau đó rơi xuống một cách nặng nề.
Thời khắc này, khắp nơi đều là tĩnh mịch!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp còn bàng hoàng hơn, ai nấy cũng đều đang trợn mắt há mồm mà nhìn. Diệp Hoàng vừa đột phá tiến vào Siêu Phàm Cảnh cách đây không lâu, dù chỉ là mới vào nhưng đó cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh thứ thiệt.
Nhìn khắp Chiêu Châu này, ngoại trừ những gia tộc Cổ Võ lánh đời ra thì còn được mấy người chứ?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà lúc này, Diệp Hoàng vô cùng mạnh mẽ trong mắt bọn họ lại đang bị một cao thủ phương Tây dùng một chân đạp bay mười mấy mét rồi hộc máu tại chỗ.
Sắc mặt của Diệp Hoàng tái nhợt, ánh mắt khi nhìn về phía Taylor tràn đầy sát khí mãnh liệt.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Là chủ của Hoàng tộc họ Diệp, lão ta đã từng bị sỉ nhục đến mức này bao giờ đâu?
Thế mà lão ta lại bị một người đánh trọng thương ngay tại Hoàng phủ họ Diệp.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng Diệp Hoàng cũng biết rằng cao thủ trước mặt có cảnh giới võ thuật cao hơn mình, cho dù lão ta đã vào được Siêu Phàm Nhị Cảnh thì cũng không phải đối thủ của đối phương.
Taylor là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh mà điện Hắc Long phải trả một cái giá rất đắt để mời đến, có thể là một cao thủ bình thường được sao?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Xem như ông muốn giết tôi thì ít nhất phải cho tôi một lý do chứ?”, hai mắt của Diệp Hoàng nhìn chằm chằm vào Taylor, chất vấn.
Taylor hừ lạnh: "Chỉ dựa vào ông thì vẫn chưa có tư cách để biết. Đường đường là người mạnh nhất của Hoàng tộc họ Diệp, một trong bốn Hoàng tộc lớn mạnh nhất Chiêu Châu mà lại không chịu nổi một đòn, thật đúng là khiến người ta thất vọng”.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Đã như vậy thì tôi không tiếp tục chơi đùa với ông nữa”.
Taylor vừa dứt lời thì một luồng khí thế đáng sợ hơn lan ra từ lão ta.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vào lúc này, toàn bộ Hoàng phủ đều bị một luồng uy thế khủng khiếp như dời núi lấp biển bao phủ lấy, những người trong Hoàng tộc đều run cầm cập, trên mặt ngập tràn sự sợ hãi.
Không chỉ Hoàng phủ họ Diệp mà toàn bộ Hoàng thành Diệp đều bị bao phủ và khống chế bởi khí thế võ thuật Siêu Phàm Nhị Cảnh của Taylor. Vô số cao thủ trong Hoàng thành đã bị đánh thức, sợ hãi nhìn về phía Hoàng phủ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Ông có thể chết rồi!”
Taylor đột ngột nói, sau đó xuất hiện trước mặt Diệp Hoàng và tung ra một cú đấm. Тrцуe*лАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Diệp Hoàng chỉ cảm thấy có một sức mạnh không thể nào chống cự được đang đánh về phía mình.
Không phải lão ta không muốn tránh đi mà không thể tránh được. Trong lòng Diệp Hoàng biết rằng, nếu bị cú đấm này của Taylor đánh trúng thì lão ta chỉ có một con đường chết.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngay khi Diệp Hoàng nghĩ rằng bản thân sẽ bị Taylor giết chết thì một bóng người mờ ảo đột nhiên đứng chẳn trước mặt, rồi một lực nhẹ nhàng đẩy lão ta lùi về sau mấy chục mét. "Bùm!"
Một tiếng động thật lớn vang lên trong sự khiếp sợ của mọi người, Taylor bất khả chiến bại vừa rồi đã bị đánh bay ra ngoài như một con diều đứt dây
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”