Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1410-1418
Thấy Thượng Quan Nhu cứng rắn như thế, lòng Lý Giang Hùng run lên. Khi nhìn thấy Thượng Quan Tử Khiêm bị cao thủ nhà họ Đậu chèn ép, ngay cả bản thân ông ta cũng không chịu nổi.
Thế mà Thượng Quan Nhu vẫn có thể chịu đựng, kiên trì muốn chờ nhà họ Thái đến và vạch trần ham muốn thay thế Hoàng tộc của họ rồi mới thu lưới.
"Vậy thì để tôi ra đó bảo vệ Tam hoàng tử".
Lý Giang Hùng nói xong, thấy Thượng Quan Nhu gật đầu mới đi.
Ông ta là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lại còn được Lý Trọng truyền thụ phép hô hấp nên người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh bình thường không phải đối thủ của ông ta.
Nếu Thượng Quan Tử Khiêm gặp tình huống nguy cấp, chỉ cần giúp giữ được mạng là không còn vấn đề gì nữa.
Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách, Lý Trọng ẩn ý nhìn về phía Thượng Quan Nhu rồi đưa mắt sang Thượng Quan Hoàng, lên tiếng: "Hoàng Chủ, ông đã tìm được một người thừa kế vô cùng ưu tú cho Hoàng tộc của mình rồi đấy. Sau hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ còn huy hoàng đến trăm năm nữa".
Người có địa vị như Lý Trọng mà vẫn nói ra những lời như vậy, đây chính là sự đánh giá vô cùng cao cho Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Hoàng sảng khoái cười, hài lòng nhìn Thượng Quan Nhu rồi đáp: "Chỉ là không biết con bé chịu ở Hoàng tộc bao lâu".
Thượng Quan Nhu vừa bước qua tuổi ba mươi mà đã là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ. Với thiên phú xuất chúng ấy, chắc chắn cô ta sẽ đột phá vào Siêu Phàm Cảnh trước năm bốn mươi tuổi.
Một khi đột phá đến cảnh giới ấy, có lẽ Thượng Quan Nhu sẽ không tiếp tục ở lại Hoàng tộc nữa.
Thượng Quan Hoàng đưa mắt về phía Dương Thanh, chợt nghĩ rằng nếu Thượng Quan Nhu có thể luôn đi theo anh thì có phải tương lai của Hoàng tộc sẽ xán lạn hơn không?
"Cậu Thanh, tôi có một yêu cầu hơi quá phận. Mong cậu hãy nhận Thượng Quan Nhu làm đồ đệ".
Lão ta đột nhiên nói, ánh mắt đầy chờ mong.
Lý Trọng giật mình. Bản thân Thượng Quan Nhu đã đủ xuất sắc rồi, nếu còn được Dương Thanh nhận làm đồ đệ thì chẳng phải sau này sẽ càng mạnh hơn sao?
Nét mặt của Dương Thanh vẫn bình tĩnh, hờ hững liếc mắt nhìn Thượng Quan Hoàng rồi đáp: "Thượng Quan Nhu rất thích hợp để trở thành Hoàng Chủ".
Tuy không nói thẳng ra nhưng ý trong câu đã rõ.
Thượng Quan Hoàng cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cảm kích nói: "Cảm ơn cậu Thanh!"
Một bên khác, cuộc chiến giữa Thượng Quan Tử Khiêm và cao thủ nhà họ Đậu đã đến hồi kết thúc.
Dù thực lực mạnh đến đâu, cuộc chiến kéo dài càng lâu thì thể lực sẽ tiêu hao càng lớn.
"Thượng Quan Tử Khiêm, trận chiến này nên kết thúc rồi!"
Ánh mắt của cao thủ của nhà họ Đậu trầm xuống, giọng lạnh ngắt.
Thượng Quan Tử Khiêm lau vết máu ở khóe miệng, đằng đằng sát khí nhìn người kia: "Đúng là nên kết thúc rồi!"
Dứt lời, khí thế võ đạo của ông ta đột nhiên tăng đến mức độ cao nhất.
Lúc này chính là trạng thái mạnh nhất của Thượng Quan Tử Khiêm.
Ông ta không còn cách nào khác, đành phải dốc hết sức để có thể đánh bại cao thủ nhà họ Đậu.
"Hoàng phủ náo nhiệt ghê nhỉ!"
Đang lúc hai người sắp bùng nổ đòn tấn công mạnh nhất thì chợt có một giọng nói mang theo ý cười vang lên.
Mọi ánh nhìn tức thì đồng loạt hướng về lối ra vào của Hoàng phủ, nơi đó có mười mấy người đang lần lượt đi vào.
Điều làm bọn họ ngạc nhiên là trong đoàn người này lại có tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, mười mấy người dưới Thần Cảnh đỉnh phong và trên Thần Cảnh sơ kỳ.
Thực lực của đội ngũ này mạnh hơn nhà họ Đậu rất nhiều.
Ở nhà họ Đậu chỉ có mỗi mình Đậu Hầu là đã đột phá vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau đó là năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, còn lại đều ở dưới cảnh giới này.
Đôi mắt Thượng Quan Tử Khiêm lập lòe ánh sáng. Thật ra, sở dĩ ông ta dẫn người ngăn cản ở lối ra vào của Hoàng phủ là để kéo dài thời gian, tối thiểu phải cầm cự được đến lúc người của nhà họ Đậu và nhà họ Thái cùng chạm mặt nhau.
Cuối cùng cũng chờ được đến giây phút này.
Trong Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Lý thì đã giải quyết xong, còn lại nhà họ Đậu và nhà họ Thái. Chỉ cần xử lý luôn cả hai gia tộc này thì mối nguy cơ của Hoàng tộc sẽ hoàn toàn biến mất.
Đậu Hầu nhìn đoàn người kia, nét mặt sa sầm thấy rõ, nhìn chằm chằm lão già cầm đầu, trầm giọng nói: "Chủ gia tộc họ Thái, ông tính nhúng tay vào ân oán giữa Hoàng tộc và nhà họ Đậu tôi à?"
"Ha ha!"
Chủ gia tộc họ Thái, Thái Hiền, thản nhiên cười: "Chủ gia tộc họ Đậu nói thế cũng hơi buồn cười đấy, nhà họ Đậu với Hoàng tộc thì có ân oán gì?"
"Hơn nữa, nhà họ Thái tôi đến Hoàng phủ thì có dính dáng gì với chủ gia tộc họ Đậu?"
"Chẳng lẽ vì gia tộc ông tới Hoàng phủ nên những người khác không thể tới nữa?"
Tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sau lưng Thái Hiền mắt lom lom nhìn Đậu Hầu.
Chỉ cần Thái Hiền ra lệnh, họ sẽ lập tức giết Đậu Hầu.
Một khi lão ta chết thì nhà họ Đậu sẽ không còn sức uy hiếp nào nữa.
Sắc mặt Đậu Hầu hết sức âm trầm. Hôm nay lão ta dẫn người tới Hoàng phủ, không nghĩ rằng nhà họ Thái cũng dám thò chân vào, đã thế còn trong thời khắc quan trọng thế này.
Trước giờ Đậu Hầu đều không xem nhà họ Thái như một đối thủ đáng gờm, thậm chí họ còn không đủ tư cách để đứng cùng một hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu.
Thế mà giờ đây, gia tộc mà lão ta khinh thường ấy lại xuất hiện tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Chính xác hơn phải là chín người, Thái Hiền cũng có thực lực đấy.
Tuy nhiên, có thể khẳng định là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Thái Hiền mạnh hơn so với những người có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong thông thường.
Một khi hai bên khai chiến, bất kể bên nào thắng lợi thì sức mạnh cũng sụt giảm nghiêm trọng.
Bởi vậy mới nói, không đến lúc bất đắc dĩ, không ai muốn liều mạng với nhau cả.
"Chủ gia tộc họ Thái nói quá lời, nếu nhà họ Thái muốn tới Hoàng tộc thì chúng tôi cũng không có lý do gì để cản trở".
Đậu Hầu đột nhiên sảng khoái cười to, nói với Thái Hiền: "Có một số việc có thể thương lượng với nhau mà".
"Ha ha!"
Thái Hiền cũng cười phá lên: "Vậy thì chúng ta bắt đầu chứ?"
"Được thôi!"
Đậu Hầu vui vẻ đồng ý, nhìn các cao thủ của nhà họ Đậu, ra lệnh: "Tất cả đứng chờ tại chỗ!"
Đậu Hầu và Thái Hiền đi sang một bên.
Sau khi chắc chắn không có người thứ ba nghe thấy, Đậu Hầu mới lạnh lùng nói: "Chủ gia tộc họ Thái, ông dẫn người tới đây cũng vì cuộc chiến tranh quyền Hoàng tộc chứ gì?"
Đương nhiên Thái Hiền sẽ không phủ nhận, cười lạnh: "Không sai, hôm nay chúng tôi tới đây là để nắm Hoàng tộc trong tay".
Dường như cảm nhận được sát ý của Đậu Hầu đối với mình, Thái Hiền cười lạnh: “Ông chủ Đậu, ông tuyệt đối đừng cho rằng tôi là người dễ bị ức hiếp. Tôi thừa nhận thực lực của mình không bằng ông, nhưng nếu như bị chèn ép thì cho dù có chết tôi cũng có thể khiến cho ông phải trả giá vô cùng đắt”.
Trong giọng nói của Thái Hiền tràn đầy uy hiếp.
Điều này khiến cho sát ý trong mắt của Đậu Hầu càng ngày càng đậm, nhưng lão ta cũng biết Thái Hiền không phải chỉ dọa cho vui. Là chủ của một trong ba gia tộc lớn hàng đầu Hoàng thành, nếu như Thái Hiền thật sự chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường thì sao có thể trở thành chủ của nhà họ Thái chứ?
Nhà họ Thái không phải chỉ có một mình Thái Hiền là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, những cao thủ khác của dòng chính cũng đã đột phá đến cảnh giới đó.
Lên đến địa vị như họ thì ai mà không có một chút thủ đoạn để bảo toàn tính mạng chứ?
Lúc này, Thái Hiền cũng vô cùng cảnh giác. Mặc dù tự tin rằng Đậu Hầu không dám giết mình, nhưng dù sao thì đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta.
Không chỉ mỗi Thái Hiền mà vẻ mặt cả tám tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái cũng đều lạnh lùng, đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
“Ha ha!”
Im lặng khoảng chừng hai phút đồng hồ thì Đậu Hầu chợt cười to, tươi cười nói: “Ông chủ Thái nói nghiêm trọng quá rồi, sao tôi lại giết ông chứ?”
“Hơn nữa, cho dù tôi thật sự muốn giết ông thì có thể giết được sao? Cảnh giới võ thuật của ông chủ Thái cũng cách bán bộ Siêu Phàm Cảnh không còn xa nhỉ?”
Thái Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên mỉm cười: “Bây giờ không phải là lúc để bàn luận ai mạnh ai yếu. Ông chủ Đậu, không biết ông có đồng ý với kế hoạch mà tôi đưa ra trước đó hay không?”
Sau một lúc im lặng, Đậu Hầu mở miệng nói: “Ông chủ Thái, tôi có một kế hoạch khác nữa, không biết ông có bằng lòng nghe thử một chút không?”
“Xin rửa tai lắng nghe!”, Thái Hiền đáp.
Bấy giờ Đậu Hầu mới nói ra: “Hoàng thành vốn nên là một khối hoàn chỉnh, nếu như chia nó ra thành Hoàng thành phía Nam và Hoàng thành phía Bắc thì Hoàng thành cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa”.
“Không chỉ vậy, e là Hoàng thành cũng sẽ bị những Hoàng tộc khác ngấp nghé. Dựa vào thực lực hiện nay của chúng ta, cho dù là Hoàng tộc nào xâm phạm thì chúng ta cũng không phải là đối thủ”.
“Cho nên tôi cho rằng nhất định phải đảm bảo được tính hoàn chỉnh của Hoàng thành”.
Nói đến đây, bỗng nhiên Đậu Hầu dừng lại, híp mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hiền.
Chân mày của Thái Hiền nhíu lại: “Vậy thì ông chủ Đậu cho rằng ai nên thừa kế toàn bộ Hoàng tộc?”
Đậu Hầu vừa cười vừa nói: “Ông chủ Thái cũng biết rõ bây giờ trong Hoàng thành Thượng Quan chỉ có thực lực của hai gia tộc lớn chúng ta là mạnh nhất, nhưng mà rốt cuộc thì nhà họ Thái cũng không bằng nhà họ Đậu, lẽ ra quyền thừa kế Hoàng tộc nên thuộc về nhà họ Đậu chúng tôi mới phải”.
“Đương nhiên tôi cũng có thể hứa với ông chủ Thái, nếu tôi thừa kế vị trí Hoàng Chủ thì sau này nhà họ Thái sẽ là gia tộc đứng đầu ở Hoàng thành, ông và tôi cùng nhau quản lý Hoàng thành, chỉ có điều vị trí Hoàng Chủ thuộc về nhà họ Đậu”.
Đối với hai người, Hoàng tộc Thượng Quan của lúc này hoàn toàn không đáng sợ, hai gia tộc lớn cứ đứng ngay cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan mà nghênh ngang bàn chuyện làm sao chia cắt Hoàng thành.
Nếu như để họ biết được tất cả những chuyện mình đang làm hôm nay đều nằm trong sự khống chế của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý thì sẽ cảm thấy như thế nào?
Đương nhiên, vốn dĩ họ cũng không ngờ được rằng Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã làm lành với nhau.
Dù sao thì họ cũng đã xác nhận được chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đã tuyên chiến với nhau, mất đi vài cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Sao có thể ngờ được trong tình huống cả hai bên đều đã có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chết mà vẫn có thể bắt tay với nhau.
Họ không ngu ngốc, vì nếu đổi lại là bất cứ gia tộc nào ngang vị trí với gia tộc của họ cũng sẽ không tin trong tình huống này mà Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý còn bằng lòng hợp tác với nhau.
Thái Hiền nghe Đậu Hầu nói xong thì sắc mặt có chút khó coi. Dựa theo ý của bản thân lão ta thì muốn chia đều Hoàng thành với nhà họ Đậu, nhưng bây giờ nhà họ Đậu lại muốn nuốt trọn toàn bộ Hoàng thành một mình.
Nếu như thật sự để nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc, vậy đến khi gia tộc này thống lĩnh toàn bộ các gia tộc trong Hoàng thành, họ còn có thể chứa chấp nhà họ Thái sao?
“Đậu Hầu, ông tưởng tôi là tên ngốc à? Đợi đến khi nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc rồi thì Hoàng thành còn có phần của nhà họ Thái chúng tôi sao?”
Vẻ mặt của Thái Hiền tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Cứ dùng kế hoạch mà tôi đã nói trước đó, nhà họ Đậu quản lý Hoàng thành phía Nam, nhà họ Thái quản lý Hoàng thành phía Bắc đi. Nếu như có một ngày thật sự có thế lực khác dám ngấp nghé Hoàng thành thì chúng ta hoàn toàn có thể kết hợp lại để đương đầu”.
“Nhưng nếu để nhà họ Đậu của ông thừa kế Hoàng tộc thì tôi không đồng ý, người nhà họ Thái chúng tôi cũng sẽ không đồng ý!”
Lão ta vừa mới nói dứt lời thì tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên một bước, khí thế mãnh liệt giận dữ hét: “Không đồng ý!”
“Không đồng ý!”
“Không đồng ý!”
…
Trong lúc nhất thời, cả Hoàng phủ họ Thượng Quan đều là tiếng hét giận dữ không đồng ý của cao thủ nhà họ Thái.
Nụ cười trên mặt của Đậu Hầu lập tức biến mất, lão ta híp mắt lên tiếng: “Nói vậy là ông chủ Thái dự định tranh đấu với nhà họ Đậu chúng tôi có phải không?”
Từ trước đến nay, Đậu Hầu luôn nghĩ nhà họ Thái không có tư cách đứng ngang hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu. Hiện giờ, nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan đều đã tổn thất nặng nề thì lão ta thấy nhà họ Đậu mới là Hoàng tộc tương lai của Hoàng thành Thượng Quan.
Thế nhưng bây giờ, một nhà họ Thái chưa từng được lão ta để trong mắt mà cũng dám tranh giành Hoàng tộc.
“Ông chủ Đậu đã cho là như thế thì tùy ông, tôi chỉ có thể nói cho ông biết rằng, một nửa Hoàng thành nhất định phải thuộc về nhà họ Thái chúng tôi!”
Thái độ của Thái Hiền vô cùng cứng rắn, dáng vẻ đầy khí thế như thể Đậu Hầu không đồng ý thì cũng phải đồng ý.
“Vậy thì tôi cũng chỉ đành tiêu diệt nhà họ Thái trước thôi”.
Đậu Hầu vừa nói dứt lời thì có một luồng sát ý kinh khủng lan tỏa ra từ trên người lão ta.
Cao thủ của nhà họ Đậu cũng lập tức phát ra khí thế võ đạo mạnh mẽ, mặt mũi của ai cũng tràn đầy hung ác nhìn chằm chằm người của nhà họ Thái.
Hai mắt Thái Hiền hơi híp lại: “Tôi cũng muốn nhìn xem ông sẽ làm thế nào để tiêu diệt nhà họ Thái chúng tôi!”
Thái Hiền vừa nói xong thì bộc phát ra một luồng uy thế mạnh mẽ.
Trong phút chốc, vốn dĩ chỉ là cảnh giới võ thuật Thần Cảnh đỉnh phong trực tiếp đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh, bùng nổ khí thế không kém chút nào đối kháng lại với Đậu Hầu.
Trong mắt Đậu Hầu lấp lóe ánh sáng, ánh mắt khi nhìn Thái Hiền toát ra sát ý vô cùng mãnh liệt.
“Không ngờ cảnh giới võ thuật của ông cũng đã lên đến bậc này. Ông chủ Thái, ông giấu giỏi thật đấy!”
Đậu Hầu gần như nghiến răng khi nói ra những lời này.
Việc nhà họ Thái làm hôm nay đã khiến cho lão ta rất kinh ngạc.
Lúc đầu Thái Hiền còn tỏ ra bình tĩnh, nhưng sau khi cảm nhận được áp lực của cảnh giới võ thuật trên người Đậu Hầu, sắc mặt của lão ta bỗng thay đổi.
"Ông... ông đã đột phá vào Siêu Phàm Cảnh?"
"Sao có thể chứ?"
Thái Hiền vô cùng hoảng sợ: "Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chưa thể đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, sao ông có thể?"
Ở Hoàng thành Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng được công nhận là võ giả số một, là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong số những người ở đây.
Dù vậy nhưng Thượng Quan Hoàng vẫn chưa thể bước chân vào Siêu Phàm Cảnh, thế mà bây giờ, Đậu Hầu đã đi trước một bước.
Điều này làm cho Thái Hiền không thể chấp nhận, cũng không dám tin tưởng.
Lúc này, khí thế võ đạo trên người Đậu Hầu cực kỳ đáng sợ, trong đôi mắt của lão ta có dần dần xuất hiện vầng đỏ ửng, ngay cả làn da cũng dần dần chuyển sang màu đỏ.
Nhìn qua, có cảm giác lão ta là một con thú hoang đến từ thời viễn cổ.
"Không đúng, đây không phải là thực lực thật sự của ông!"
Dường như Thái Hiền đã phát hiện ra sự khác thường, nhanh chóng phủ nhận, sắc mặt trở nên nghiêm trọng: "Nhất định là ông đã dùng thủ đoạn nào đó mới có thể bộc phát ra thực lực ngang ngửa với Siêu Phàm Cảnh".
Nếu có thực lực Siêu Phàm Cảnh chân chính sẽ không thể nào có biểu hiện giống như Đậu Hầu.
Đậu Hầu bây giờ trông không có gì là bình thường cả.
"Không cần biết tôi dùng thủ đoạn gì, nhưng có một điều chắc chắn là lúc này tôi đã có sức mạnh của Siêu Phàm Nhất Cảnh. Mặc dù phải trả một cái giá lớn nhưng nếu như có thể tiêu diệt được nhà họ Thái thì vẫn rất đáng giá".
Đậu Hầu đang nói thì chớp mắt một cái, biến mất ngay tại chỗ.
"Không ổn rồi!"
Gương mặt của Thái Hiền bỗng nhiên biến sắc, theo phản xạ có điều kiện đạp mạnh chân xuống đất, cơ thể đã biến mất tại chỗ.
"Rầm!"
Giây tiếp theo, Đậu Hầu xuất hiện, đang lúc Thái Hiền còn chạy trốn thì tung ra một chiêu khiến cho Thái Hiền bay xa mười mấy mét.
Lúc này, xung quanh bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng!
Lúc đầu tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái muốn cùng nhau vây đánh đều trợn tròn mắt.
Mặc dù bọn họ rất mạnh nhưng suy cho cùng thực lực vẫn chỉ đang ở Thần Cảnh đỉnh phong, đối đầu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì không hề có khả năng chống lại.
Cho dù Đậu Hầu sử dụng thủ đoạn nào đó để nâng thực lực thì đó vẫn là Siêu Phàm Nhất Cảnh, muốn giết chết mấy người bọn họ thực sự rất dễ dàng.
Dù sao, ngay cả bán bộ Siêu Phàm Cảnh như Thái Hiền còn chưa thể đỡ được một chiêu của Đậu Hầu thì đã thua.
"Chạy thôi!"
Một cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Thái bỗng nhiên lên tiếng.
Vừa dứt lời thì người đó quay người bỏ chạy, bên cạnh đó còn có bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng quyết định quay người bỏ chạy theo.
Năm người này không phải người của nhà họ Thái mà là cao thủ đứng đầu của nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp.
Hôm nay họ dám đến đây là vì muốn giúp nhà họ Thái nắm Hoàng thành Thượng Quan trong tay, từ đó giúp nhà họ Phạm mưu cầu lợi ích.
Nhưng mà bây giờ, mọi chuyện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bọn họ, nếu như ở lại chỗ này thì chỉ có con đường chết.
Vì thế nhà họ Thái chỉ còn ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, tất cả đều hoang mang lo sợ, trong lòng phân vân không ngừng.
Họ là người của nhà họ Thái, đương nhiên không thể vứt bỏ người nhà được, nhưng ở lại đây thì chỉ còn một con đường chết.
"Thái Hiền, ông đáng chết!"
Sau khi tung ra một chiêu đánh bay Thái Hiền, gương mặt Đậu Hầu trở nên vô cùng dữ tợn, hai con mắt long lên sòng sọc nhìn Thái Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói.
Bây giờ Thái Hiền chỉ cảm thấy máu trong cơ thể sôi lên cuồn cuộn, hoàn toàn không còn sức đánh trả khi phải đối đầu với Đậu Hầu đang trong trạng thái đó.
Còn Đậu Hầu từ trên cao nhìn xuống Thái Hiền, ánh mắt đằng đằng sát khí, lại cố gắng kìm nén lại để bản thân không giết Thái Hiền.
Thái Hiền nhìn thấy sự đấu tranh trong ánh mắt Đậu Hầu thì cảm thấy khó hiểu. Đậu Hầu của lúc này trông như muốn giết lão ta nhưng rồi lại cố gắng khống chế sự giận dữ của mình để không làm vậy.
Không chỉ thế, khí thế trên người Đậu Hầu mỗi lúc một lớn hơn, phần da thấy được dần dần thấm ra máu tươi.
Chỉ trong chốc lát, Đậu Hầu đã biến thành một người máu.
"Cái này..."
Thái Hiền sợ đến ngây người, mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng hiểu được là Đậu Hầu đã dùng thủ đoạn nào đó mới có thể khiến cho bản thân thành ra thế này.
"Hoặc là đầu hàng, hoặc là chết!"
Đậu Hầu tức giận hét lên.
Lão ta cảm nhận được sát khí của mình đối với Thái Hiền càng lúc càng cao, nhịn không được sẽ xông lên. Nhưng Đậu Hầu cũng hiểu rằng, nếu như ở trạng thái này mà giết Thái Hiền thật thì hơi thở cuồng bạo trong cơ thể sẽ không thể nào kiềm chế được nữa.
Trong tình huống đó, kết quả của Đậu Hầu chỉ có một, đó là mất đi lý trí.
Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách của Hoàng phủ Thượng Quan, qua màn hình tivi Dương Thanh đã nhìn thấy những biến hóa trên người của Đậu Hầu, sắc mặt trở nên u ám vô cùng.
Có thể người khác sẽ không biết rốt cuộc Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì nhưng anh rất rõ, Đậu Hầu đã dùng liều thuốc hoàn mỹ của Black Doctor.
Người dùng liều thuốc hoàn mỹ sẽ có hơi thở cuồng bạo, sức mạnh bản thân cũng sẽ tăng lên theo hơi thở cuồng bạo đó.
Một khi uống thuốc này mà giết người, sự điên cuồng trong cơ thể trong nháy mắt sẽ bùng nổ đến mức tận cùng.
Trong tình huống đó, về cơ bản người uống thuốc sẽ mất kiểm soát, thậm chí sẽ nổ tan xác mà chết.
Lúc trước ở tổng bộ Hồng Trần, khi Dương Thanh và thủ lĩnh của Hồng Trần đánh nhau, thủ lĩnh đã dùng loại thuốc này, cuối cùng bị nổ tan xác mà chết.
"Cơ thể Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì? Tại sao khí thế võ đạo lại mạnh đến thế?"
Sắc mặt của Thượng Quan Hoàng đang đứng bên cạnh Dương Thanh trở nên nghiêm túc.
Lão ta biết rằng, với trạng thái mà Đậu Hầu đã thể hiện ra thì mình không phải là đối thủ của lão ta.
Đến cả Lý Trọng cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc: "Không ngờ lại có thủ đoạn kinh khủng đến mức có thể khiến một người từ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trở thành Siêu Phàm Cảnh".
"Cậu Thanh, có phải cậu biết tại sao Đậu Hầu lại trở nên như vậy không?"
Thượng Quan Hoàng cảm thấy sắc mặt của Dương Thanh hơi đổi, cẩn thận hỏi anh.
Dương Thanh vẫn đang nhìn màn hình, nhưng lại lạnh giọng nói: "Ông ta đã dùng thuốc mà Black Doctor nghiên cứu chế tạo ra – liều thuốc hoàn mỹ!"
"Nếu cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sử dụng thuốc này, hoặc nổ tan xác mà chết, hoặc vĩnh viễn mất đi lý trí, hoặc có thể vượt qua được".
"Một khi giết người trong trạng thái này thì sự cuồng bạo trong cơ thể người dùng thuốc sẽ bùng nổ đến mức tận cùng, áp lực đó sẽ làm cho người dùng thuốc nổ tan xác".
Nghe xong những lời Dương Thanh nói, Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng sợ ngây người.
"Black Doctor! Vậy mà lại là Black Doctor!"
Thái Hiền bị khí thế mạnh mẽ của Đậu Hầu đè ép nên đang vô cùng lo sợ.
Mà không chỉ Thái Hiền, còn có những cao thủ của nhà họ Thái, thậm chí đến cả người của nhà họ Đậu cũng đều dại ra, không biết Đậu Hầu đang xảy ra chuyện gì.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là bây giờ nhìn Đậu Hầu vô cùng khủng bố, giống như một con dã thú sắp mất khống chế, muốn xé xác Thái Hiền.
"Thần phục tôi!"
Đậu Hầu như nghiến răng, tức giận gào lên một tiếng.
Màu đỏ trong mắt lão ta càng ngày càng đậm, khí thế cuồng bạo trên người cũng càng lúc càng tăng, dường như đã tiếp cận được thực lực của Siêu Phàm Nhị Cảnh.
Thái Hiền là bán bộ Siêu Phàm Cảnh, không thể nào chống lại được uy lực võ đạo trên người Đậu Hầu.
Lão ta chỉ cảm thấy máu thịt toàn cơ thể như bị một sức mạnh khủng bố áp bức. Thái Hiền không hề nghi ngờ, nếu Đậu Hầu muốn giết mình thì đó là việc dễ như trở bàn tay.
Nhưng Thái Hiền không hiểu, tại sao Đậu Hầu có khả năng giết mình lại còn muốn mình đầu hàng phục vụ lão ta?
"Tôi thần phục!"
Cuối cùng Thái Hiền không thể chịu đựng được uy lực của Đậu Hầu nên hét to lên.
"Rầm!"
Ngay lúc Thái Hiền nói ra những lời này, Đậu Hầu đột nhiên lùi về phía sau từng bước một, khí thế cuồng bạo trên cơ thể vẫn mạnh mẽ như cũ, dường như sắp mất kiểm soát.
Thái Hiền vẫn đang thở hồng hộc, có cảm giác đã sống sót sau tai nạn, mồ hôi lạnh chảy ra ướt đẫm người.
Trong phút chốc, trước lối ra vào của Hoàng phủ Thượng Quan, các cao thủ đều im lặng nhìn về phía Đậu Hầu đang lui về sau mấy bước.
Lúc này nét mặt của lão ta vô cùng dữ tợn, giống như đang cố gắng khống chế cảm xúc của chính mình.
"Rốt cuộc chủ gia tộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Một cao thủ của nhà họ Đậu nhỏ giọng hỏi.
Vừa nói xong thì Đậu Hầu đột nhiên nhìn sang, cả người tên cao thủ kia cứng đờ, sợ tới mức một câu cũng không dám nói thêm.
"Rầm!"
Một giây sau, thân hình Đậu Hầu biến mất ngay tại chỗ, đến lúc lão ta xuất hiện thì một tiếng đánh nặng nề vang lên, sau đó tên cao thủ Thần Cảnh nhà họ Đậu kia như một quả bóng cao su bay thẳng ra bên ngoài.
Đậu Hầu cũng lao theo hướng bay của đối phương.
"Rầm!"
Sau đó, Đậu Hầu lại tung ra một đòn, thân thể của tên cao thủ kia đập mạnh lên mặt đất, cả mặt đất đều chấn động dữ dội.
Tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt, khó tin nhìn Đậu Hầu đang giẫm lên cao thủ của gia tộc mình.
"Chủ gia tộc..."
Cao thủ nhà họ Đậu bị Đậu Hầu đạp dưới chân vô cùng hoảng sợ, khóe miệng tràn đầy máu tươi, cơ thể không tự chủ run rẩy.
Ông ta chỉ nói một câu, vậy mà Đậu Hầu lại ra tay ác độc với ông ta như vậy.
Lúc này đây, Đậu Hầu đang giẫm lên ngực của ông ta, chỉ cần dùng sức nhấn một cái là ông ta sẽ chết ngay tại chỗ.
Người của hai gia tộc lớn đều không thể tưởng tượng nổi, ai cũng không thể đoán được rằng Đậu Hầu lại có thể ra tay độc ác với người trong gia tộc mình.
Hai mắt Thái Hiền nhìn chằm chằm vào Đậu Hầu, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên. Mặc dù lão ta không hiểu rốt cuộc Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khẳng định được bây giờ Đậu Hầu đang trên bờ mất kiểm soát.
Nếu không, Đậu Hầu sẽ không thể nào ra tay ác độc với người của mình như vậy được.
Thái Hiền còn nghĩ đến, Đậu Hầu có thể giết mình nhưng lại không giết, chắc chắn là không thể giết.
Nói vậy, bây giờ Đậu Hầu cũng không thể giết người đúng không?
Nghĩ đến đây, gương mặt của Thái Hiền trở nên méo xẹo.
"Đậu Hầu, hình như người của ông không thích với việc ông tự nhiên mạnh hơn thì phải!"
Thái Hiền bỗng nhiên mở miệng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy trái tim của mình nhảy lên, các cao thủ nhà họ Đậu tức giận ra mặt, nhìn về phía Thái Hiền.
Rất nhiều người đều đã nhận ra Đậu Hầu sắp không thể kiểm soát được nhưng lại không muốn giết người.
Thái Hiền nói ra, mục đích chính là để kích thích Đậu Hầu mất khống chế, sau đó giết chết cao thủ trong gia tộc.
"Muốn chết rồi đúng không!"
Đậu Hầu cố gắng khống chế sự cuồng bạo trong cơ thể, giữ vững một tia lý trí cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi nói.
Hiển nhiên là đang nói với Thái Hiền.
Hơi thở cuồng loạn trên người Đậu Hầu càng lúc càng rõ, bàn chân giẫm lên cao thủ nhà họ Đậu kia cũng tăng thêm một chút sức mạnh.
Lúc nãy Thái Hiền cũng chỉ thử mà thôi, bây giờ lão ta đã xác nhận Đậu Hầu không thể khống chế chính mình, không thể giết người nhưng sát khí lại quá nặng, ngay cả người trong nhà mình cũng không tha.
"Đậu Hầu, tuy không biết ông dùng thủ đoạn gì mới có thể đột nhiên tăng cường sức mạnh như vậy, nhưng để tôi nói cho mà nghe, những cao thủ của nhà họ Đậu đều rất hận ông, bởi vì ông có thể tăng cường sức mạnh nhưng lại không nói cho bọn họ biết".
"Nếu có cơ hội, cao thủ nhà họ Đậu sẽ không bỏ qua cho ông, thậm chí là giết ông".
"Giống như cao thủ nhà họ Đậu đang bị ông giẫm dưới chân, dù bị giẫm vẫn không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, lúc ông ta nhìn về phía ông, trong ánh mắt còn chứa đầy sát khí".
"Nếu như cho ông ta cơ hội, nhất định sẽ tự tay giết chết ông!"
"Đậu Hầu, giết ông ta đi!"
"Chỉ cần ông giết ông ta, sau này sẽ không có ai dám mơ tưởng đến địa vị của ông nữa!"
"Giết đi!"
Thái Hiền lớn tiếng quát.
"Thái Hiền, ông câm miệng cho tôi!"
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Đậu giận dữ rống to, vội vàng nhìn về phía Đậu Hầu, nói: "Chủ gia tộc, ông đừng nghe ông ta nói nhăng nói cuội. Ông ta cố ý chọc giận chủ gia tộc, để cho người một nhà chúng ta tàn sát lẫn nhau".
“Chủ gia tộc, ông mau thả Đậu Trạch ra đi. Ông ấy chính là em họ của ông, là nguyên lão của nhà họ Đậu chúng ta, không thể giết ông ấy được!”
Thái Hiền lạnh giọng nói: "Đậu Hầu, nhìn thấy không? Người nhà họ Đậu đã dám múa tay múa chân với ông rồi đấy, sao còn chưa chịu ra tay?"
“Đậu Hầu, giết ông ta đi!"
Lúc này, khí thế cuồng bạo của Đậu Hầu bộc phát ra rồi đột ngột dâng lên.
"A!”
Lão ta ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng, đôi mắt vốn dĩ vẫn còn một chút cảm xúc chỉ còn lại một màu máu.
Đúng lúc này, cao thủ bị Đậu Hầu giẫm dưới chân đẩy lão ta ra, đứng dậy bỏ chạy.
"Phụt!"
Nhưng vừa mới di chuyển thì một cánh tay nháy mắt xiên từ sau lưng ra trước ngực ông ta.
Bước chân của Đậu Trạch chững lại, gương mặt trở nên cứng đờ, khóe miệng cũng tuôn trào máu tươi.
"Chủ gia tộc!"
Tất cả cao thủ nhà họ Đậu đều gào lên.
Một người như thần trong mắt của bọn họ lại ra tay giết chết một nguyên lão Thần Cảnh đỉnh phong nhà họ Đậu.
Lúc này, Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, chẳng khác gì một cái cối xay thịt hình người, điên cuồng chém giết. Cho dù là cao thủ nhà họ Đậu hay là nhà họ Thái thì tất cả đều là kẻ đáng chết trong mắt lão ta!
Sau khi Thái Hiền ra lệnh cho tất cả người nhà họ Thái từ bỏ chiến đấu chuẩn bị chạy trốn, lão ta lại nhận ra rằng không thể trốn thoát được.
Hễ có ai muốn chạy thoát, người đó đều sẽ bị Đậu Hầu đuổi theo, sau đó thì dùng một đòn đánh chết.
"Chủ gia tộc, ông mau tỉnh lại, mau tỉnh lại!"
Những cao thủ nhà họ Đậu hét lên, cố gắng đánh thức Đậu Hầu.
Tuy nhiên, lão ta hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, chỉ biết tấn công bừa bãi vào đám người.
"Đậu Kính, Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, không thể thức tỉnh được nữa. Chỉ khi nhà họ Đậu và nhà họ Thái liên kết lại mới có hi vọng giết được Đậu Hầu, nếu không tinh anh của hai nhà chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này!"
Thái Hiền nhìn về phía một ông già tóc trắng họ Đậu, nặng nề nói.
Đậu Kính là một người có địa vị rất cao tại nhà họ Đậu, chỉ dưới Đậu Hầu, là cao thủ số hai của gia tộc này.
Bây giờ Đậu Hầu mất kiểm soát, nhà họ Đậu cũng chỉ còn Đậu Kính là có địa vị cao nhất.
Đậu Kính tức giận nhìn Thái Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thái Hiền, ông là tên khốn nạn, nếu ông không cố ý kích thích chủ gia tộc thì làm sao ông ấy có thể mất kiểm soát chứ?"
"Đừng nhiều lời, giờ có nói gì cũng đã muộn, chỉ có liên kết lại mới có đường sống. Chẳng lẽ ông muốn đứng nhìn tất cả cao thủ của hai nhà chúng ta đều chết trong tay Đậu Hầu hay sao?"
Thái Hiền tức giận nói: "Nhanh chóng ra lệnh, cùng nhau giết Đậu Hầu đi!"
Mặc dù Đậu Kính rất muốn giết chết Thái Hiền, nhưng cũng hiểu rằng lúc này chỉ có hợp tác thì mới có đường sống. Vì vậy lão ta ra lệnh: "Tất cả người của nhà họ Đậu, liên kết với người nhà họ Thái, giết chết Đậu Hầu!"
"Nhị trưởng lão!"
Có người trong nhà họ Đậu giận dữ hét: "Là do Thái Hiền kích thích chủ gia tộc mới làm cho ông ấy trở nên thế này, thế mà chúng ta lại liên kết với nhà họ Thái giết chủ gia tộc sao? Tôi không làm được!"
"Im miệng!
Đậu Kính tức giận la lớn: "Tôi cũng không làm được, nhưng không làm được cũng phải làm, nếu không tất cả mọi người đều phải chết tại đây!”
"Hiện giờ chủ gia tộc đã mất kiểm soát, nhà họ Đậu do tôi quyết định, lập tức chấp hành mệnh lệnh của tôi!"
Những cao thủ khác của nhà họ Đậu không muốn nhưng cũng hiểu rằng, đây không còn là trận chiến giữa hai nhà nữa mà là Đậu Hầu muốn tàn sát cả nhà họ Đậu và nhà họ Thái.
"Xông lên!"
Sau cùng, đám cao thủ nhà họ Đậu hạ quyết tâm, lần lượt lao tới Đậu Hầu.
Lần này, Thái Hiền không giữ thực lực lại nữa mà bùng nổ sức mạnh bán bộ Siêu Phàm Cảnh, gần với Siêu Phàm Nhất Cảnh, tấn công Đậu Hầu một cách điên cuồng.
Cao thủ nhà họ Thái cũng lần lượt tung ra những đòn tấn công mạnh nhất.
Trong lúc nhất thời, cao thủ của hai nhà còn đang tranh đấu, lúc này lại hợp sức cùng nhau tấn công Đậu Hầu.
Có điều thực lực bây giờ của Đậu Hầu đã gần đạt đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, còn người mạnh nhất trong nhà họ Thái và nhà họ Đậu là Thái Hiền cũng chỉ mới bước vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh mà thôi.
Cho dù bọn họ có nhiều người đến đâu cũng không phải là đối thủ của Đậu Hầu trong tình trạng này.
Đậu Hầu không ngừng xuyên thẳng qua đám người, mỗi một lần ra tay đều gặt đi một sinh mạng.
Bất kể là cao thủ nhà họ Đậu hay là cao thủ nhà họ Thái, trong vòng mấy phút ngắn ngủi cũng đã chết gần một nửa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là không đầy mười phút, tất cả mọi người sẽ chết trong tay Đậu Hầu.
Cùng lúc đó, trong căn nhà phía Bắc Hoàng phủ Thượng Quan, Lý Giang Hùng nhìn Thượng Quan Nhu đang đứng bên cạnh, nói: "Cô Nhu, chúng ta phải làm sao bây giờ? Vẫn tiếp tục quan sát sao?"
Trong mắt của Thượng Quan Nhu tràn đầy do dự. Dựa theo kế hoạch của cô ta thì phải chờ nhà họ Đậu và nhà họ Thái đều thiệt hại, sau đó mới thu lưới và tóm cổ cả hai gia tộc lớn này.
Đương nhiên, đối với Thượng Quan Nhu, kẻ cầm đầu là chủ gia tộc của hai gia tộc lớn, chỉ cần giết chết hai kẻ này là được.
Còn cao thủ của hai gia tộc thì cô ta không có dự định muốn giết.
Dù sao cao thủ của hai gia tộc cũng là cao thủ của Hoàng thành Thượng Quan, chết một người cũng là tổn thất cho Hoàng thành.
"Tất cả mọi người, lập tức đến cửa ra vào của Hoàng thành, cùng nhau tiêu diệt Đậu Hầu!"
Rốt cuộc thì Thượng Quan Nhu đã đưa ra được quyết định, ra lệnh.
"Rõ!"
Lý Giang Hùng và những người khác đồng thanh đáp.
Lúc cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý xông đến cổng Hoàng phủ, cao thủ nhà họ Đậu và nhà họ Thái đã chết gần một nửa.
Mà người của hai gia tộc Đậu, Thái thì đều choáng váng khi chứng kiến mấy chục cao thủ Thần Cảnh đến từ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý.
Theo thông tin của bọn họ, Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã đấu với nhau, hai bên đều chết rất nhiều cao thủ Thần Cảnh, thực lực của hai gia tộc đều bị tổn hại nghiêm trọng.
Nhưng bây giờ, người của hai gia tộc lớn này lại liên kết với nhau đến đây, đã thế còn có hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Vấn đề là, ngay cả Lý Giang Hùng, chủ gia tộc họ Lý, cũng đi theo sau Thượng Quan Nhu, rõ ràng Thượng Quan Nhu làm chủ. Sao lại có chuyện này?
"Tất cả mọi người hợp lực, giết chết Đậu Hầu!"
Thượng Quan Nhu ra lệnh, Lý Giang Hùng nhanh chóng đáp lại: "Rõ!"
Ngay sau đó, ông ta dẫn đầu lao về phía Đậu Hầu, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý cũng cùng nhau lao tới.
Trong mắt đám người nhà họ Thái và nhà họ Đậu, đây là chuyện không thể nào nhưng nó lại xảy ra ngày trước mắt họ.
Mãi cho đến lúc này, bọn họ mới sực nhận ra có điều gì khác thường, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch.
Hóa ra mọi việc điều nằm trong sự kiểm soát của Thượng Quan Hoàng. Mặc dù Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã đánh nhau nhưng thiệt hại lại không nghiêm trọng như lời đồn, thậm chí nhà họ Lý còn đầu hàng Hoàng tộc.
Nhưng tình hình nguy cơ trước mắt không cho phép bọn họ suy nghĩ nhiều, chỉ có thể tiếp tục điên cuồng tấn công Đậu Hầu.
"Mọi người nghe lệnh của tôi, cứ mười cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tạo thành một tổ, cùng nhau tung đòn tấn công mạnh nhất vào Đậu Hầu. Sau một đòn, lập tức rời khỏi trận chiến, tổ hai sẽ tấn công Đậu Hầu ngay lập tức, sau đó là tổ ba, tổ bốn!"
Lúc này, số cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Lý, nhà họ Đậu và nhà họ Thái cộng lại cũng có hơn bốn mươi người.
Vừa tròn chia làm bốn tổ.
Nghe thấy câu nói của Dương Thanh, Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng đều kinh ngạc, hai người lập tức đưa mắt về phía anh.
“Cậu Thanh, rốt cuộc tại sao lại thế này?”
Thượng Quan Hoàng không nhịn được lên tiếng hỏi, trên khuôn mặt của Lý Trọng cũng lộ vẻ nghi hoặc.
Theo cái nhìn của hai người, thực lực của Đậu Hầu có mạnh đến đâu thì vẫn chỉ là bán bộ Siêu Phàm Cảnh, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì thì chỉ có thể bộc phát ra sức mạnh ngang bằng với Siêu Phàm Nhị Cảnh là đã cực hạn rồi.
Hiện giờ, Thượng Quan Nhu đang dẫn theo hầu hết các cao thủ mạnh nhất cả Hoàng thành Thượng Quan để vây công một mình Đậu Hầu.
Sao lão ta có thể còn phần thắng nào cơ chứ?
Dương Thanh đanh mặt nói: “Bởi vì Đậu Hầu đã tiêm liều thuốc hoàn mỹ vào người, một khi sử dụng loại thuốc này thì chỉ có hai kết cục. Hoặc là kiên trì được, thực lực tăng vọt, hoặc là mất khống chế, cuối cùng vì không thể chịu đựng liều thuốc đó mà cuồng bạo, nổ tan xác mà chết”.
“Đậu Hầu đã sắp hoàn toàn mất kiểm soát. Xem tình huống lúc này của ông ta hẳn còn có thể cầm cự được năm phút nữa. Nhưng ông ta cứ giết một người thì sẽ càng trở nên cuồng bạo hơn, thực lực tương ứng cũng mạnh theo”.
“Mặc dù chỉ có năm phút, nhưng trong năm phút này ông ta có thể giết càng nhiều người, thậm chí là giết hết toàn bộ hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia!”
“Đương nhiên, trước mắt có thể khẳng định một điều là kết cục của Đậu Hầu chỉ có một, đó chính là nổ tan xác mà chết!”
Vừa nói xong câu này, mặt mày Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng đều tái mét.
Tuy đây là lần đầu tiên nghe thấy chuyện như vậy nhưng họ cũng biết Dương Thanh không thể nào lừa dối mình.
Nói cách khác, Đậu Hầu sẽ thật sự càng mạnh hơn.
Hiện giờ, lão ta đã có được sức mạnh của Siêu Phàm Nhị Cảnh. Nếu thực lực vẫn cứ tiếp tục tăng như thế, chẳng phải sẽ trở thành cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh sao?
Lý Trọng cũng chỉ là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh mà thôi!
Nghĩ đến đây, Thượng Quan Hoàng vội vàng nói: “Tiền bối, chuyện kế tiếp cần ông ra tay rồi!”
“Được!”
Lý Trọng không nói không rằng, chân giẫm một cái, biến mất trong nháy mắt.
Phần lớn chủ lực vây công Đậu Hầu đều là cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý, càng kéo dài thời gian, tổn thất của bọn họ sẽ càng nhiều.
Quả nhiên, Lý Trọng vừa đi thì Đậu Hầu trong video giám sát càng cuồng bạo, trông không khác gì một con thú dữ. Trên phần da lộ ra ngoài, từng đường nứt chèn chịt nhau, máu thịt be bét.
Thoạt nhìn có vẻ vô cùng thê thảm, nhưng thực lực của lão ta lại tăng vọt.
Đậu Hầu nổi giận gầm lên một tiếng, phút chốc nâng cánh tay lên rồi nện xuống.
“Rầm!”
Chỉ một tiếng nổ, một cao thủ nhà họ Thái đã bị đánh bay.
Bản thân cao thủ nhà họ Thái đó chính là Thần Cảnh đỉnh phong, thế nhưng sau khi bị Đậu Hầu một kích trúng đích thì đã tắt thở bỏ mình ngay lập tức.
“Không xong rồi, ông ta đã mạnh hơn!”
Sắc mặt Thượng Quan Nhu cứng lại, cắn răng nói: “Chỉ với mấy người chúng ta thì không thể nào chống lại Đậu Hầu được”.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Lý Giang Hùng lập tức sốt ruột: “Cô Nhu, hiện giờ chỉ có thể chấp nhận hy sinh một nhóm người đứng ra ngăn cản Đậu Hầu, những người khác thì chạy thoát thân”.
“Không được!”
Thái độ của Thượng Quan Nhu vô cùng cương quyết: “Đội ngũ này của chúng ta đã là lực lượng chủ chốt của Hoàng thành Thượng Quan rồi. Nếu như hy sinh một nhóm người thì tôi sợ là sau này Hoàng thành sẽ trở thành địa ngục nhân gian, có chết tôi cũng phải cầm cự đến lúc tiền bối Lý Trọng đến”.
Cô ta hiểu nhất định Thượng Quan Hoàng và Lý Trọng đã biết bên này xảy ra chuyện gì. Dưới tình huống này, đương nhiên Thượng Quan Hoàng sẽ bảo Lý Trọng đến đây.
“Được!”
Lý Giang Hùng không do dự nữa, hét lớn: “Tiếp tục cầm cự, cụ tổ nhà họ Lý chúng ta sẽ lập tức đến. Chỉ cần ông ấy đến đây thì có thể giải quyết Đậu Hầu rồi!”
Vốn dĩ còn hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã chết năm sáu người, số người hiện tại đã không còn đủ bốn mươi.
Đây là còn nhờ có Thượng Quan Nhu đưa ra chiến thuật, nếu không số người chết sẽ càng nhiều thêm.
Trong phòng khách ở phía xa, Thượng Quan Hoàng đang nhìn Đậu Hầu giết một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chỉ trong một đòn, sắc mặt thay đổi: “Mạnh lên thật kìa!”
Dương Thanh nhíu mày. Thực lực trước mắt của Đậu Hầu chỉ sợ đã đạt đến Siêu Phàm Tam Cảnh. Theo tính toán của anh, có lẽ Siêu Phàm Tam Cảnh đã là cực hạn mà cơ thể lão ta có thể tiếp nhận.
Thế nhưng, Dương Thanh lại phát hiện da thịt cả người Đậu Hầu đều đã nứt ra mà thực lực của lão ta vẫn tăng lên không ngừng.
Biểu hiện này không giống với những gì anh biết về liều thuốc hoàn mỹ lắm. Chẳng lẽ Black Doctor đã cải tiến liều thuốc hoàn mỹ rồi?
Dương Thanh đang suy đoán, trong video giám sát cuối cùng cũng xuất hiện bóng dáng của Lý Trọng.
“Tất cả tránh ra!”
Lý Trọng còn chưa ra mặt đã hô lớn từ rất xa.
Gần như cùng lúc đó, một đám cao thủ đang không ngừng xung phong liều chết với Đậu Hầu đều lui lại phía sau. Bóng dáng của Lý Trọng xuất hiện ở trước người Đậu Hầu, tung ra một chưởng thật mạnh.
“Rầm!”
Một tiếng nổ vang lên, chưởng của Lý Trọng dừng ở vị trí trái tim Đậu Hầu.
Trong sự kinh ngạc vui sướng của mọi người, cơ thể Đậu Hầu bay ra ngoài.
“Hay!”
Lý Giang Hùng kích động hô to một tiếng.
Đây chính là cụ tổ nhà họ Lý bọn họ, vừa ra tay đã đánh lùi tên quái vật khủng bố mà đến cả hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng không thể đánh lùi được này.
Có điều sắc mặt của Lý Trọng lại cực kỳ khó coi, bởi vì sau đòn tấn công vừa rồi, lão ta cảm giác dường như mình không phải đang đánh vào cơ thể người ta mà như đánh lên trên sắt thép vậy.
Tuy Đậu Hầu bị đánh bay chỉ trong một đòn, Lý Trọng lại cảm nhận được trên thân thể đang bị đánh bay kia bỗng nhiên lại tràn ra một loại hơi thở càng khủng bố hơn.
“Mọi người, lập tức rời khỏi nơi đây!”
Lý Trọng hét lớn.
Lúc lão ta vừa đến, khí thế võ đạo trên cơ thể Đậu Hầu vẫn là Siêu Phàm Tam Cảnh. Thế nhưng sau khi bị một chưởng của lão ta đánh bay, Đậu Hậu lại có khí thế võ đạo của Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, Đậu Hầu đã có cùng cảnh giới với Lý Trọng.
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong không thể nào nhúng tay vào cuộc chiến ở cấp bậc thế này, tiếp tục ở đây thì ngược lại còn sẽ bị dư âm cuộc chiến gây thương tích.
“Mọi người lập tức lui lại!”
Thượng Quan Nhu ra lệnh, cao thủ khắp nơi đều rời khỏi chiến trường.
Lúc này, Đậu Hầu đi ra khỏi đống hoang tàn, da thịt khắp cơ thể không có chỗ nào lành lặn, cả người đều là máu tươi tuôn ra, vô cùng dữ tợn.
Sắc mặt Lý Trọng cực kỳ nặng nề, không hiểu sao lão ta lại cảm nhận được áp lực mơ hồ tản ra từ trên người Đậu Hầu.
“Giết!”
Lý Trọng không hề do dự, chớp mắt bùng nổ ra một đòn cực mạnh đánh thẳng xuống Đậu Hầu.
“Rầm!”
Chỉ trong khoảnh khắc, Đậu Hầu đã tung ra một chưởng.
Máu thịt trên người Đậu Hầu biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, lộ ra xương trắng nhìn mà hãi hùng.
Như thế vẫn chưa hết. Ngay sau đó, vô số côn trùng nhỏ trông như con kiến bỗng nhiên bò lên phủ đầy bộ xương của Đậu Hầu.
Chỉ sau chừng chục giây ngắn ngủi, máu thịt trên cơ thể lão ta đã mất hoàn toàn để lộ ra bộ xương trắng, sau đó trên khung xương lại bị một lớp quái vật kỳ lạ lấp lánh ánh kim bám vào.
“Đây… đây rốt cuộc là loại quái vật kỳ lạ gì?”
Lý Trọng không nhịn được thốt lên.
Ban đầu lão ta còn có thể cảm nhận được khí thế võ đạo trên người Đậu Hầu, nhưng lúc này lại không thấy nữa.
Nếu Đậu Hầu đứng yên tại chỗ, Lý Trọng thậm chí nghĩ rằng lão ta là một người máy làm bằng sắt thép.
Trong phòng khách của Hoàng phủ, Dương Thanh cũng đang mở to mắt, con ngươi đen kịt kia lộ rõ vẻ ngỡ ngàng.
Dương Thanh biết rằng những thay đổi trên cơ thể Đậu Hầu nhất định có liên quan đến Black Doctor. Tuy cũng biết ông ta là một nhà khoa học điên, nhưng có thế nào anh cũng không ngờ mình lại có thể tận mắt nhìn thấy kết quả nghiên cứu của Black Doctor – con quái vật đã chết mang tên Đậu Hầu.
Có điều sau khi Đậu Hầu cuồng bạo, không còn máu thịt, rồi trên khung xương xuất hiện lớp ánh kim lấp lánh kỳ lạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đây cũng là kết quả nghiên cứu của Black Doctor sao?
Có lẽ nào, Black Doctor còn sống?
Hay là đã có người lấy được tất cả kết quả nghiên cứu của ông ta khi còn sống, có phải đây lại là nghiên cứu mới không?
Lúc này Dương Thanh thật sự không biết chuyện gì đang diễn ra, chỉ biết là Đậu Hầu mà Lý Trọng đang đương đầu cực kỳ nguy hiểm.
Nãy giờ Thượng Quan Hoàng ở bên cạnh đã khiếp sợ tột độ, toàn thân đều run cầm cập.
Sống nhiều năm như vậy, có trường hợp nào mà lão ta chưa từng nhìn thấy cơ chứ?
Đây là lần đầu tiên lão ta thấy cảnh tượng như vậy.
“Giết!”
Lúc này, bên trong chiến trường, Lý Trọng hét lên một tiếng rồi lao thẳng về phía Đậu Hầu.
Tuy hiện giờ trên người Đậu Hầu không còn chút hơi thở võ đạo nào, nhưng lại khiến lão ta cảm nhận được áp lực cực kỳ khủng khiếp.
Nhìn thấy Lý Trọng đang lao về phía mình, Đậu Hầu vốn đang đứng yên tại chỗ bất chợt ngẩng đầu lên, trong đôi mắt tối đen bỗng bắn ra hai tia sáng chói lóa.
"Phụt!"
Lý Trọng còn chưa đến gần thì đã bị hai tia sáng bắn ra từ đôi mắt Đậu Hầu xuyên thủng cơ thể.
Giây tiếp theo, Đậu Hầu xuất hiện trước mặt Lý Trọng như dịch chuyển tức thời, đấm ra một quyền.
“Rầm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Lý Trọng bay ngược ra ngoài như diều đứt dây.
Ban đầu cao thủ các bên đều đã rút lui một khoảng rất xa, nhưng họ vẫn thấy tất cả những gì diễn ra trên chiến trường. Khi chứng kiến cảnh Lý Trọng bị một cú đấm đánh bay vào không trung, ai nấy đều khó tin mở to mắt nhìn.
Đặc biệt là Lý Giang Hùng và Thượng Quan Nhu, bọn họ biết rõ năng lực Lý Trọng mạnh đến mức nào, nhưng thời điểm này, tận mắt nhìn thấy lão ta bị một quyền đánh bay thì thật sự cảm thấy rất bàng hoàng.
“Chuyện này sao có thể?”
Lý Giang Hùng hoài nghi: “Bố tôi chính là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, trong khi Đậu Hầu chỉ mới có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sao ông ta có thể đánh bại được bố tôi chứ?”
"Không thể nào, chuyện này không thể xảy ra!"
Tuy Thượng Quan Nhu không cách nào tin tưởng chuyện đang diễn ra trước mắt, nhưng cô ta biết đây là sự thật, Lý Trọng không phải đối thủ của Đậu Hầu.
Những cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khác đã bị dọa choáng váng từ lâu. Bọn họ bỗng nhiên nghĩ, vừa rồi họ cùng nhau luân phiên vây đánh Đậu Hầu, nếu lão ta cũng bộc phát ra sức mạnh như bây giờ thì thì có phải họ đã bị tiêu diệt từ lâu rồi chăng?
Thái Hiền, chủ gia tộc họ Thái, cũng ngây ngẩn cả người. Nỗi sợ hãi trong lòng khiến lão ta chỉ muốn bỏ chạy.
"Thái Hiền!”
Đậu Kính nghiến răng nghiến lợi nhìn Thái Hiền: “Đều tại ông, nếu ông không kích thích chủ gia tộc của chúng tôi thì ông ấy đã không biến thành bộ dạng như thế này”.
Bấy giờ Thái Hiền mới tỉnh táo lại, hờ hững nhìn Đậu Kính, chế nhạo cười: “Rõ ràng trên người Đậu Hầu có một bí mật lớn, vậy mà bây giờ ông lại đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi sao?”
“Xem ra không phải chỉ có trên người Đậu Hầu có bí mật, mà toàn bộ người nhà họ Đậu đều có bí mật đúng không?”
“Tôi khuyên nhà họ Đậu nên tiết lộ bí mật của mấy người ra thì hơn, như thế thì mới biết cách để giết chết Đậu Hầu được. Nếu không, hôm nay đừng ai muốn sống sót trở về, ông ta nhất định giết sạch tất cả chúng ta”.
Đậu Kính tức giận: “Thái Hiền, ông bớt nói xàm đi! Nhà họ Đậu chúng tôi có thể có bí mật nào chứ?”
“Nếu không có bí mật thì giải thích thế nào về tình trạng đó của Đậu Hầu?”, Thái Hiền chất vấn.
Đậu Kính giận dữ quát: “Làm sao tôi biết được? Nơi này không chỉ có các ông mà còn có những cao thủ nhà họ Đậu. Lúc nãy Đậu Hầu cũng giết không ít cao thủ gia tộc chúng tôi, nếu có cách giết chết ông ấy, chúng tôi có thể trơ mắt nhìn hết người này đến người khác bị giết hay sao?”
Thái Hiền chưa kịp mở miệng đã bị Thượng Quan Nhu tức giận quở trách: “Ngậm miệng lại hết cho tôi! Ai dám nói thêm một câu vô nghĩa, tôi sẽ giết người đó ngay lập tức!”
Cô ta vừa dứt lời thì bóng dáng của Thượng Quan Hoàng xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng quét qua toàn bộ những người ở đây, lớn tiếng nói: “Bây giờ đang là thời khắc hung hiểm của toàn bộ Hoàng thành, ai dám gây rối thì đừng trách tôi không nể mặt!”
Cùng lúc lời nói vang lên, một cảm giác áp bức nặng nề từ lão ta truyền tới.
Ánh mắt của Thái Hiền trở nên nặng nề, khí thế võ đạo mà Thượng Quan Hoàng vừa thể hiện ra không ngờ lại có thể áp chế lão ta một cách vững vàng.
Thượng Quan Hoàng ra mặt mới khiến mọi người ngừng tranh cãi, mọi ánh nhìn quay trở lại Đậu Hầu và Lý Trọng trên chiến trường.
Sau khi bị hai tia sáng từ đôi mắt Đậu Hầu quét trúng, trên người Lý Trọng xuất hiện hai lỗ máu, rồi lại bị Đậu Hầu đánh một đòn mạnh.
Lúc này khí thế đã giảm xuống rất nhiều, lão ta cắn chặt răng, hai mắt nhìn chằm chằm Đậu Hầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc mày là quái vật gì vậy?”
Đậu Hầu không trả lời câu hỏi của Lý Trọng mà chỉ cất bước tiến về phía lão ta.
Lý Trọng không dám lơ là, dần dần ngưng tụ sức mạnh toàn thân vào nắm đấm phải, hai mắt nhìn chằm vào Đậu Hầu, chờ thời cơ tốt nhất giáng cho lão ta một đòn trí mạng.
Mục tiêu quan trọng nhất là đôi mắt của Đậu Hầu. Lý Trọng cực kỳ cảnh giác, vừa rồi chính hai tia sáng sắc bén được bắn ra từ đôi mắt này đã khiến lão ta bị thương nặng.
“Ông lùi lại trước đi!”
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi bỗng nhiên chắn phía trước Lý Trọng.
"Cậu Thanh!"
Sở dĩ Dương Thanh nói với Đậu Hầu rằng lão ta chính là Black Doctor cũng không phải khẳng định mà chỉ là thăm dò.
Anh biết rất rõ Black Doctor là một người điên rồ như thế nào. Lúc đầu, Đậu Hầu trông như đã sử dụng liều thuốc hoàn mỹ, Dương Thanh cũng không nghĩ lão ta và Black Doctor có liên quan gì với nhau.
Mãi về sau, máu thịt của Đậu Hầu đột nhiên tiêu biến, trên khung xương xuất hiện một lớp ánh màu kim loại sáng bóng thì anh mới bắt đầu nghi ngờ lão ta là Black Doctor.
Hiển nhiên, thứ kim loại xuất hiện trên xương của Đậu Hầu chắc hẳn là sản phẩm công nghệ cao của Black Doctor.
Đây là loại sản phẩm công nghệ cao, một kẻ điên cuồng như Black Doctor nhất định sẽ sử dụng nó trên cơ thể của chính mình.
Tất nhiên, tất cả những điều này chỉ là suy đoán của Dương Thanh, còn thực hư ra sao vẫn cần phải kiểm chứng.
Sau khi nghe những lời của Dương Thanh, Đậu Hầu chỉ đứng nguyên tại chỗ, không nói gì, dường như có tia sáng yếu ớt đang nhảy nhót trong đôi mắt đen nhánh đó.
Dương Thanh không hề cảm nhận được một chút khí thế võ đạo nào trên người Đậu Hầu, nhưng lại nhận thấy được sự nguy hiểm từ bên trong ánh mắt của đối phương.
"Vụt!"
Bỗng nhiên có hai tia sáng chói mắt bắn ra từ mắt của lão ta.
Dương Thanh đã chuẩn bị trước, gần như biến mất chỉ trong nháy mắt. Hai luồng ánh sáng bắn vào thân cây sau lưng anh.
Trên thân cây lập tức xuất hiện hai cái lỗ bị đốt cháy khét lẹt.
"Cho dù có phải Black Doctor hay không, hôm nay ông nhất định phải chết!”
Giọng nói lạnh lùng của Dương Thanh vừa dứt thì cơ thể anh bộc phát ra một luồng khí thế cuồng bạo. Đó là một loại uy áp có thể sánh ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh, thậm chí có thể gần đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh.
"Bùm!"
Dương Thanh giẫm xuống đất, mặt đất lập tức bị trũng xuống, bụi đất bay mù mịt.
Cơ thể anh như một chiếc lò xo, nhảy về phía Đậu Hầu.
Đậu Hầu đứng yên tại chỗ, bỗng nhiên tung ra một cú đấm.
"Bùm!"
Một tiếng động thật lớn vang lên, nắm đấm của Dương Thanh và Đậu Hầu va chạm vào nhau.
"Rầm rầm rầm!”
Khi nắm đấm của hai người chạm vào nhau, một làn sóng năng lượng mạnh mẽ quét về bốn phương tám hướng.
Các tòa nhà gần đó như gặp phải một trận pháo đạn đại bác, phát ra tiếng ầm vang rồi đổ sập xuống đất. Toàn bộ Hoàng phủ Thượng Quan đều phủ đầy bụi.
Cách xa chiến trường mấy trăm mét còn có một đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đang đứng, mặc dù ở rất xa nhưng họ vẫn cảm nhận được uy lực như vòi rồng đánh tới.
"Thật mạnh!"
Những cao thủ của các phe thế lực hàng đầu trong Hoàng thành đều ngây ngốc.
Lý Trọng bị thương đã lùi về ẩn nấp cùng những người này. Lão ta là người biết rõ Đậu Hầu hùng mạnh thế nào nhất, thế nên lúc nhìn thấy Dương Thanh sau khi đối đầu với Đậu Hầu bằng một đấm mà vẫn không bị rơi xuống thế hạ phong, sự kinh ngạc trong mắt lão ta ngày càng lớn.
Mặc dù bị Dương Thanh đánh bại nhưng Lý Trọng cũng khiến anh phải trả một cái giá rất lớn. Bây giờ lão ta không chống lại nổi một đòn của Đậu Hầu, thế mà Dương Thanh lại có thể đối đầu trực diện với đối phương mà vẫn không thua.
Từ lúc bị Dương Thanh đánh bại đến lúc này chưa đến một giờ đồng hồ, thế mà thực lực của Dương Thanh lại tăng lên đến thế?
Dương Thanh cũng đang rất kinh ngạc, sau khi đối đầu với Đậu Hầu, anh cảm thấy nắm đấm của mình cứ như đấm vào sắt thép vậy.
Một cơn đau nhói từ nắm tay truyền đến, nháy mắt đã lan đến toàn bộ cánh tay.
Giờ phút này, Dương Thanh gần như chắc chắn rằng lớp kim loại sáng bóng trên cơ thể của Đậu Hầu chính là sản phẩm công nghệ cao và là loại sản phẩm công nghệ cao có đặc tính chất lỏng phi Newton.
Toàn thân Đậu Hầu đều được bao phủ bởi lớp vật chất này mà vẫn có thể di chuyển thoải mái. Tuy nhiên, khi va chạm vào một quyền của Dương Thanh, nắm đấm của Đậu Hầu dường như hóa thành sắt thép ngay lập tức.
"Bùm!"
Đậu Hầu không cho Dương Thanh có cơ hội phản ứng, một cú đấm khác lại ập đến.
Anh cũng tung ra một cú đấm. Tương tự với cảm giác vừa rồi, khi nắm đấm của đối phương chịu va chạm mạnh thì sẽ biến thành sắt thép.
Sau cú đấm đối đầu này, Dương Thanh không chần chừ gì nữa mà nhanh chóng lùi về phía sau vài chục mét.
Khi nhìn về phía Đậu Hầu, sự nghiêm túc trong mắt anh đã rõ nét hơn.
Cả cơ thể Đậu Hầu dường như đều được phủ một tầng sản phẩm công nghệ cao có đặc tính chất lỏng phi Newton nên cho dù Dương Thanh có dùng bao nhiêu sức mạnh đi nữa, anh cũng không hề làm tổn thương được Đậu Hầu mà ngược lại còn tự làm mình bị thương.
"Chuyện gì đã xảy ra? Cậu Thanh mà phải lùi về phía sau ư, chẳng lẽ ngay cả cậu ấy cũng không phải đối thủ của Đậu Hầu?”
Thượng Quan Hoàng đứng bên cạnh Lý Trọng nói với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Vết thương của Lý Trọng đã được sơ cứu đơn giản, lúc này lão ta vẫn còn cảm thấy sợ hãi, trầm giọng nói: “Hiện giờ Đậu Hầu cực kỳ đáng sợ, nhất là đôi mắt của hắn ta, chúng còn có thể bắn ra tia sáng cường độ cao, đã không còn là con người nữa rồi”.
Thượng Quan Nhu đột nhiên nghiêm nghị nói: “Tôi nghe nói có một nhà khoa học điên tên là Black Doctor, cậu ta nắm trong tay rất nhiều kỹ thuật công nghệ cao, thậm chí cậu ta còn tự biến mình thành nửa người nửa người robot”.
"Bây giờ những thứ xảy ra trên người Đậu Hầu có lẽ chính là sản phẩm công nghệ cao, chỉ có thế này mới giải thích được rõ ràng thôi”.
"Nhưng có người nói Black Doctor đã chết rồi mà, vậy chuyện của Đậu Hầu là như thế nào? Chẳng lẽ là có nhà khoa học điên khác giành được kỹ thuật công nghệ cao của Black Doctor và cải tiến cơ thể của Đậu Hầu?”
Lý Giang Hùng cũng khẽ gật đầu: "Tôi cũng có nghe nói về Black Doctor. Theo lời đồn thì cậu ta không luyện võ nhưng lại sử dụng công nghệ cao để tự biến mình thành một con quái vật với sức mạnh Siêu Phàm Cảnh”.
Không nhiều người biết đến Black Doctor, sau khi nghe Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng nói những chuyện liên quan đến ông ta thì những cao thủ hàng đầu xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc.
"Đậu Kính, gần đây Đậu Hầu có tiếp xúc với người ngoài hay từng rời khỏi nhà họ Đậu không?”
Thượng Quan Hoàng bỗng nhiên nhìn Đậu Kính, hỏi.
Đậu Kính là người quyền lực nhất nhà họ Đậu hiện nay và cũng là người nắm rõ về chuyện của Đậu Hầu nhất.
Nhất thời, ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía Đậu Kính.
Thượng Quan Hoàng cau mày, lạnh lùng nói: “Chắc hẳn ông cũng biết nhà họ Đậu dám khiêu khích uy quyền của Hoàng tộc là tội chết, vậy mà ông còn dám mặc cả với tôi?”
Đậu Kính không chút sợ hãi, vẫn bình tĩnh nhìn lão ta, nói: “Nhưng bây giờ chuyện mà ngài và những người ở đây muốn biết chính là thông tin liên quan đến Đậu Hầu, tôi nghĩ rằng những thông tin đó đủ để đổi lấy tính mạng của các cao thủ hàng đầu của nhà họ Đậu”.
Đậu Kính đã đến độ tuổi này nên không còn quan tâm đến chuyện sống chết nữa.
Bây giờ Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, dù còn sống thì cũng sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Hoàng Thành, Có thể nói là nhà họ Đậu đã bị huỷ diệt.
Nếu đã như vậy thì thà giành một chút hy vọng sống cho nhà họ Đậu còn hơn.
“Nếu vậy thì tôi sẽ giết sạch tất cả những người trong nhà họ Đậu! Cho dù ông không nói thì tôi cũng sẽ điều tra được rõ ràng những nơi mà Đậu Hầu đã từng đi qua và người mà ông ta từng tiếp xúc”.
Sát ý lóe lên trong mắt Thượng Quan Hoàng, lão ta thật sự muốn giết đám cao thủ nhà họ Đậu.
Không chỉ có nhà họ Đậu, mà cả nhà họ Thái cũng nhất định phải bị tiêu diệt.
Lý Giang Hùng khẽ nhúc nhích, nhanh chóng đứng ở sau lưng Đậu Kính, sẵn sàng ra tay bất cứ khi nào.
Bây giờ, phía trước Đậu Kính là Thượng Quan Hoàng, phía sau là Lý Giang Hùng, bên cạnh còn có đám cao thủ hàng đầu của Thượng Quan Hoàng và nhà họ Lý. Nếu Thượng Quan Hoàng muốn ra tay, Đậu Kính chắc chắn sẽ chết.
Đậu Kính chế giễu cười: “Thật không ngờ Đậu Kính tôi đây lại có thể khiến cho hai gia tộc mạnh nhất Hoàng thành nhắm vào như thế”.
“Hoàng Chủ, ngài không cần phải uy hiếp tôi đâu, muốn đánh muốn giết tuỳ ngài. Tôi biết, từ giây phút Đậu Hầu dẫn người của nhà họ Đậu bước vào Hoàng phủ trở đi thì chúng tôi đã không màng đến chuyện sống chết nữa rồi”.
“Chẳng phải tôi muốn uy hiếp Hoàng Chủ đâu. Tôi chỉ muốn tìm một con đường sống cho nhà họ Đậu chúng tôi mà thôi, nếu Hoàng Chủ đã không đồng ý thì cứ thôi vậy”.
Lão ta nói xong thì nhắm hai mắt lại, ra vẻ như đang chờ Thượng Quan Hoàng ra tay.
Thượng Quan Hoàng càng tức giận hơn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy thì để tôi giết sạch người nhà họ Đậu trước!”
Giữa lúc đó, Thượng Quan Nhu đột nhiên lên tiếng: “Ông ơi, để cháu thử một chút!”
Trong chốc lát, ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía cô ta.
Thượng Quan Hoàng nhìn Thượng Quan Nhu, nói: “Nhu Nhu, vô dụng thôi, ông ta muốn chết thì không ai có thể cạy miệng ông ta được”.
Thượng Quan Nhu cười nhẹ: “Để cháu thử xem, có lẽ sẽ thành công”.
Thượng Quan Hoàng không nói gì nữa, trong lòng lại có thêm mấy phần kỳ vọng. Thượng Quan Nhu có thể được lão ta xem trọng như thế không chỉ vì thiên phú võ thuật mà còn có tài ở phương diện quản lý gia tộc.
“Cô Nhu, cô đừng phí sức lực nữa, cứ cho tôi ra đi sảng khoái đi!”
Đậu Kính mở mắt ra, hờ hững liếc nhìn Thượng Quan Nhu rồi nói với giọng điệu bình thản.
Cô ta lại mỉm cười, lấy điện thoại mở một tấm ảnh rồi đặt trước mặt Đậu Kính mà không nói lời nào.
“Tuyết Lỵ!”
Khi nhìn thấy bức ảnh trên điện thoại của Thượng Quan Nhu, Đậu Kính bỗng nhiên tái mặt. Sát khí mãnh liệt phát ra từ người lão ta.
“Đậu Kính!”
Thượng Quan Hoàng nghiêm nghị gắt lên, thân hình chợt biến mất, trong phút chốc đã đứng chắn trước mặt Thượng Quan Nhu vì sợ rằng Đậu Kính sẽ bất ngờ giết cô ta.
Lý Giang Hùng và Lý Trọng từ hai bên trái phải cũng tiến lên, chặn đứng đường của Đậu Kính, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Những cao thủ khác của nhà họ Đậu thì đều bị người của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý bao vây, chỉ biết trơ mắt nhìn người nắm quyền cao nhất nhà họ Đậu bị ba cao thủ hùng mạnh bao vây.
Sự tức giận của Đậu Kính biến mất, đôi mắt đỏ bừng của lão ta nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Nhu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thả con gái của tôi ra!”
“Đậu Tuyết Lỵ, nữ, ba mươi tám tuổi, là con gái riêng của ông, có mẹ là người Mỹ, hiện đang dạy học tại Harvard và có một đứa con trai”.
Thượng Quan Nhu cười nói: “Không ngờ chủ nhánh của nhà họ Đậu lại bay bướm như vậy, còn có một cô con gái riêng người nước ngoài nữa chứ. Chủ nhánh nhà họ Đậu đúng là nhẫn tâm thật, vứt cả mẹ con họ ra nước ngoài”.
“Ông đoán xem tôi có cần sắp xếp đưa mẹ con họ về không? Đúng lúc có thể cùng tụ họp với ông”.
Nghe thấy những gì Thượng Quan Nhu nói, Đậu Kính trông vô cùng chán nản, khí thế võ thuật trên người cũng dần biến mất, cả người như đã già đi mười tuổi. Lão ta nhìn Thượng Quan Nhu với vẻ mặt khẩn cầu, nói: “Đừng làm tổn thương bọn họ. Họ vô tội, không liên quan gì đến nhà họ Đậu của tôi cả”.
“Chỉ cần cô đồng ý bỏ qua cho họ thì tôi sẽ nói hết mọi cho chuyện các người biết.”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.
Không ai nghĩ rằng kẻ cứng miệng như Đậu Kính, ngay cả khi Thượng Quan Hoàng ra mặt cũng không chịu nói ra bí mật của Đậu Hầu mà lại bị Thượng Quan Nhu chế phục dễ dàng đến vậy.
Thượng Quan Nhu khẽ cười: “Chủ nhánh của nhà họ Đậu cứ yên tâm, chỉ cần ông nói hết tất cả thì tôi đảm bảo sẽ không làm tổn thương bọn họ, và cũng tuyệt đối đừng ra điều kiện vì hiện giờ ông không có tư cách đàm phán với tôi, có đúng không nào?”
Đậu Kính nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ đang tươi cười này, biết rằng cô ta đang nói thật. Đậu Kính có thể mặc kệ sống chết của người nhà họ Đậu, thậm chí cả chính lão ta cũng không sợ chết.
Tuy nhiên, lão ta không muốn đứa con gái ngoài giá thú của mình ở nơi phương xa kia phải chịu bất kỳ tổn hại nào, vì Đậu Tuyết Lỵ là giọt máu duy nhất của lão ta trên thế giới này.
Suốt đời này, Đậu Kính cống hiến đủ điều với nhà họ Đậu nhưng lại có lỗi với Đậu Tuyết Lỵ và mẹ cô ta.
Nếu nói ra bí mật của Đậu Hầu, có lẽ sẽ đổi lấy được tính mạng của Đậu Tuyết Lỵ chăng?
“Được rồi, tôi nói! Tôi sẽ nói cho cô biết tất cả mọi chuyện!”
Sau một hồi im lặng, Đậu Kính đột nhiên lên tiếng.
“Nửa tháng trước, có lần tôi tình cờ đi ngang qua phòng của Đậu Hầu và vô tình nghe được nội dung cuộc trò chuyện trong đó. Đậu Hầu gọi đối phương là Black Doctor và đề cập đến liều thuốc hoàn mỹ đã được cải tiến”.
“Vốn dĩ tôi không xem trọng chuyện đó, nhưng hôm nay tôi mới nhận ra lần mà Đậu Hầu rời nhà đấy chắc hẳn là đi tìm Black Doctor. Nếu tôi đoán không lầm thì ông ấy còn có được liều thuốc hoàn mỹ phiên bản cải tiến. Những thay đổi trên người ông ấy bây giờ chính là do Black Doctor tạo nên”.
“Tôi chỉ biết có bấy nhiêu đó, giờ cô có thể hứa với tôi rằng tha cho con gái tôi không?”
Đậu Kính nhìn về phía Thượng Quan Nhu, hỏi.
Thế mà Thượng Quan Nhu vẫn có thể chịu đựng, kiên trì muốn chờ nhà họ Thái đến và vạch trần ham muốn thay thế Hoàng tộc của họ rồi mới thu lưới.
"Vậy thì để tôi ra đó bảo vệ Tam hoàng tử".
Lý Giang Hùng nói xong, thấy Thượng Quan Nhu gật đầu mới đi.
Ông ta là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lại còn được Lý Trọng truyền thụ phép hô hấp nên người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh bình thường không phải đối thủ của ông ta.
Nếu Thượng Quan Tử Khiêm gặp tình huống nguy cấp, chỉ cần giúp giữ được mạng là không còn vấn đề gì nữa.
Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách, Lý Trọng ẩn ý nhìn về phía Thượng Quan Nhu rồi đưa mắt sang Thượng Quan Hoàng, lên tiếng: "Hoàng Chủ, ông đã tìm được một người thừa kế vô cùng ưu tú cho Hoàng tộc của mình rồi đấy. Sau hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ còn huy hoàng đến trăm năm nữa".
Người có địa vị như Lý Trọng mà vẫn nói ra những lời như vậy, đây chính là sự đánh giá vô cùng cao cho Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Hoàng sảng khoái cười, hài lòng nhìn Thượng Quan Nhu rồi đáp: "Chỉ là không biết con bé chịu ở Hoàng tộc bao lâu".
Thượng Quan Nhu vừa bước qua tuổi ba mươi mà đã là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ. Với thiên phú xuất chúng ấy, chắc chắn cô ta sẽ đột phá vào Siêu Phàm Cảnh trước năm bốn mươi tuổi.
Một khi đột phá đến cảnh giới ấy, có lẽ Thượng Quan Nhu sẽ không tiếp tục ở lại Hoàng tộc nữa.
Thượng Quan Hoàng đưa mắt về phía Dương Thanh, chợt nghĩ rằng nếu Thượng Quan Nhu có thể luôn đi theo anh thì có phải tương lai của Hoàng tộc sẽ xán lạn hơn không?
"Cậu Thanh, tôi có một yêu cầu hơi quá phận. Mong cậu hãy nhận Thượng Quan Nhu làm đồ đệ".
Lão ta đột nhiên nói, ánh mắt đầy chờ mong.
Lý Trọng giật mình. Bản thân Thượng Quan Nhu đã đủ xuất sắc rồi, nếu còn được Dương Thanh nhận làm đồ đệ thì chẳng phải sau này sẽ càng mạnh hơn sao?
Nét mặt của Dương Thanh vẫn bình tĩnh, hờ hững liếc mắt nhìn Thượng Quan Hoàng rồi đáp: "Thượng Quan Nhu rất thích hợp để trở thành Hoàng Chủ".
Tuy không nói thẳng ra nhưng ý trong câu đã rõ.
Thượng Quan Hoàng cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cảm kích nói: "Cảm ơn cậu Thanh!"
Một bên khác, cuộc chiến giữa Thượng Quan Tử Khiêm và cao thủ nhà họ Đậu đã đến hồi kết thúc.
Dù thực lực mạnh đến đâu, cuộc chiến kéo dài càng lâu thì thể lực sẽ tiêu hao càng lớn.
"Thượng Quan Tử Khiêm, trận chiến này nên kết thúc rồi!"
Ánh mắt của cao thủ của nhà họ Đậu trầm xuống, giọng lạnh ngắt.
Thượng Quan Tử Khiêm lau vết máu ở khóe miệng, đằng đằng sát khí nhìn người kia: "Đúng là nên kết thúc rồi!"
Dứt lời, khí thế võ đạo của ông ta đột nhiên tăng đến mức độ cao nhất.
Lúc này chính là trạng thái mạnh nhất của Thượng Quan Tử Khiêm.
Ông ta không còn cách nào khác, đành phải dốc hết sức để có thể đánh bại cao thủ nhà họ Đậu.
"Hoàng phủ náo nhiệt ghê nhỉ!"
Đang lúc hai người sắp bùng nổ đòn tấn công mạnh nhất thì chợt có một giọng nói mang theo ý cười vang lên.
Mọi ánh nhìn tức thì đồng loạt hướng về lối ra vào của Hoàng phủ, nơi đó có mười mấy người đang lần lượt đi vào.
Điều làm bọn họ ngạc nhiên là trong đoàn người này lại có tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, mười mấy người dưới Thần Cảnh đỉnh phong và trên Thần Cảnh sơ kỳ.
Thực lực của đội ngũ này mạnh hơn nhà họ Đậu rất nhiều.
Ở nhà họ Đậu chỉ có mỗi mình Đậu Hầu là đã đột phá vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau đó là năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, còn lại đều ở dưới cảnh giới này.
Đôi mắt Thượng Quan Tử Khiêm lập lòe ánh sáng. Thật ra, sở dĩ ông ta dẫn người ngăn cản ở lối ra vào của Hoàng phủ là để kéo dài thời gian, tối thiểu phải cầm cự được đến lúc người của nhà họ Đậu và nhà họ Thái cùng chạm mặt nhau.
Cuối cùng cũng chờ được đến giây phút này.
Trong Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Lý thì đã giải quyết xong, còn lại nhà họ Đậu và nhà họ Thái. Chỉ cần xử lý luôn cả hai gia tộc này thì mối nguy cơ của Hoàng tộc sẽ hoàn toàn biến mất.
Đậu Hầu nhìn đoàn người kia, nét mặt sa sầm thấy rõ, nhìn chằm chằm lão già cầm đầu, trầm giọng nói: "Chủ gia tộc họ Thái, ông tính nhúng tay vào ân oán giữa Hoàng tộc và nhà họ Đậu tôi à?"
"Ha ha!"
Chủ gia tộc họ Thái, Thái Hiền, thản nhiên cười: "Chủ gia tộc họ Đậu nói thế cũng hơi buồn cười đấy, nhà họ Đậu với Hoàng tộc thì có ân oán gì?"
"Hơn nữa, nhà họ Thái tôi đến Hoàng phủ thì có dính dáng gì với chủ gia tộc họ Đậu?"
"Chẳng lẽ vì gia tộc ông tới Hoàng phủ nên những người khác không thể tới nữa?"
Tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sau lưng Thái Hiền mắt lom lom nhìn Đậu Hầu.
Chỉ cần Thái Hiền ra lệnh, họ sẽ lập tức giết Đậu Hầu.
Một khi lão ta chết thì nhà họ Đậu sẽ không còn sức uy hiếp nào nữa.
Sắc mặt Đậu Hầu hết sức âm trầm. Hôm nay lão ta dẫn người tới Hoàng phủ, không nghĩ rằng nhà họ Thái cũng dám thò chân vào, đã thế còn trong thời khắc quan trọng thế này.
Trước giờ Đậu Hầu đều không xem nhà họ Thái như một đối thủ đáng gờm, thậm chí họ còn không đủ tư cách để đứng cùng một hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu.
Thế mà giờ đây, gia tộc mà lão ta khinh thường ấy lại xuất hiện tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Chính xác hơn phải là chín người, Thái Hiền cũng có thực lực đấy.
Tuy nhiên, có thể khẳng định là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Thái Hiền mạnh hơn so với những người có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong thông thường.
Một khi hai bên khai chiến, bất kể bên nào thắng lợi thì sức mạnh cũng sụt giảm nghiêm trọng.
Bởi vậy mới nói, không đến lúc bất đắc dĩ, không ai muốn liều mạng với nhau cả.
"Chủ gia tộc họ Thái nói quá lời, nếu nhà họ Thái muốn tới Hoàng tộc thì chúng tôi cũng không có lý do gì để cản trở".
Đậu Hầu đột nhiên sảng khoái cười to, nói với Thái Hiền: "Có một số việc có thể thương lượng với nhau mà".
"Ha ha!"
Thái Hiền cũng cười phá lên: "Vậy thì chúng ta bắt đầu chứ?"
"Được thôi!"
Đậu Hầu vui vẻ đồng ý, nhìn các cao thủ của nhà họ Đậu, ra lệnh: "Tất cả đứng chờ tại chỗ!"
Đậu Hầu và Thái Hiền đi sang một bên.
Sau khi chắc chắn không có người thứ ba nghe thấy, Đậu Hầu mới lạnh lùng nói: "Chủ gia tộc họ Thái, ông dẫn người tới đây cũng vì cuộc chiến tranh quyền Hoàng tộc chứ gì?"
Đương nhiên Thái Hiền sẽ không phủ nhận, cười lạnh: "Không sai, hôm nay chúng tôi tới đây là để nắm Hoàng tộc trong tay".
Dường như cảm nhận được sát ý của Đậu Hầu đối với mình, Thái Hiền cười lạnh: “Ông chủ Đậu, ông tuyệt đối đừng cho rằng tôi là người dễ bị ức hiếp. Tôi thừa nhận thực lực của mình không bằng ông, nhưng nếu như bị chèn ép thì cho dù có chết tôi cũng có thể khiến cho ông phải trả giá vô cùng đắt”.
Trong giọng nói của Thái Hiền tràn đầy uy hiếp.
Điều này khiến cho sát ý trong mắt của Đậu Hầu càng ngày càng đậm, nhưng lão ta cũng biết Thái Hiền không phải chỉ dọa cho vui. Là chủ của một trong ba gia tộc lớn hàng đầu Hoàng thành, nếu như Thái Hiền thật sự chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường thì sao có thể trở thành chủ của nhà họ Thái chứ?
Nhà họ Thái không phải chỉ có một mình Thái Hiền là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, những cao thủ khác của dòng chính cũng đã đột phá đến cảnh giới đó.
Lên đến địa vị như họ thì ai mà không có một chút thủ đoạn để bảo toàn tính mạng chứ?
Lúc này, Thái Hiền cũng vô cùng cảnh giác. Mặc dù tự tin rằng Đậu Hầu không dám giết mình, nhưng dù sao thì đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta.
Không chỉ mỗi Thái Hiền mà vẻ mặt cả tám tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái cũng đều lạnh lùng, đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
“Ha ha!”
Im lặng khoảng chừng hai phút đồng hồ thì Đậu Hầu chợt cười to, tươi cười nói: “Ông chủ Thái nói nghiêm trọng quá rồi, sao tôi lại giết ông chứ?”
“Hơn nữa, cho dù tôi thật sự muốn giết ông thì có thể giết được sao? Cảnh giới võ thuật của ông chủ Thái cũng cách bán bộ Siêu Phàm Cảnh không còn xa nhỉ?”
Thái Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên mỉm cười: “Bây giờ không phải là lúc để bàn luận ai mạnh ai yếu. Ông chủ Đậu, không biết ông có đồng ý với kế hoạch mà tôi đưa ra trước đó hay không?”
Sau một lúc im lặng, Đậu Hầu mở miệng nói: “Ông chủ Thái, tôi có một kế hoạch khác nữa, không biết ông có bằng lòng nghe thử một chút không?”
“Xin rửa tai lắng nghe!”, Thái Hiền đáp.
Bấy giờ Đậu Hầu mới nói ra: “Hoàng thành vốn nên là một khối hoàn chỉnh, nếu như chia nó ra thành Hoàng thành phía Nam và Hoàng thành phía Bắc thì Hoàng thành cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa”.
“Không chỉ vậy, e là Hoàng thành cũng sẽ bị những Hoàng tộc khác ngấp nghé. Dựa vào thực lực hiện nay của chúng ta, cho dù là Hoàng tộc nào xâm phạm thì chúng ta cũng không phải là đối thủ”.
“Cho nên tôi cho rằng nhất định phải đảm bảo được tính hoàn chỉnh của Hoàng thành”.
Nói đến đây, bỗng nhiên Đậu Hầu dừng lại, híp mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hiền.
Chân mày của Thái Hiền nhíu lại: “Vậy thì ông chủ Đậu cho rằng ai nên thừa kế toàn bộ Hoàng tộc?”
Đậu Hầu vừa cười vừa nói: “Ông chủ Thái cũng biết rõ bây giờ trong Hoàng thành Thượng Quan chỉ có thực lực của hai gia tộc lớn chúng ta là mạnh nhất, nhưng mà rốt cuộc thì nhà họ Thái cũng không bằng nhà họ Đậu, lẽ ra quyền thừa kế Hoàng tộc nên thuộc về nhà họ Đậu chúng tôi mới phải”.
“Đương nhiên tôi cũng có thể hứa với ông chủ Thái, nếu tôi thừa kế vị trí Hoàng Chủ thì sau này nhà họ Thái sẽ là gia tộc đứng đầu ở Hoàng thành, ông và tôi cùng nhau quản lý Hoàng thành, chỉ có điều vị trí Hoàng Chủ thuộc về nhà họ Đậu”.
Đối với hai người, Hoàng tộc Thượng Quan của lúc này hoàn toàn không đáng sợ, hai gia tộc lớn cứ đứng ngay cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan mà nghênh ngang bàn chuyện làm sao chia cắt Hoàng thành.
Nếu như để họ biết được tất cả những chuyện mình đang làm hôm nay đều nằm trong sự khống chế của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý thì sẽ cảm thấy như thế nào?
Đương nhiên, vốn dĩ họ cũng không ngờ được rằng Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã làm lành với nhau.
Dù sao thì họ cũng đã xác nhận được chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đã tuyên chiến với nhau, mất đi vài cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Sao có thể ngờ được trong tình huống cả hai bên đều đã có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chết mà vẫn có thể bắt tay với nhau.
Họ không ngu ngốc, vì nếu đổi lại là bất cứ gia tộc nào ngang vị trí với gia tộc của họ cũng sẽ không tin trong tình huống này mà Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý còn bằng lòng hợp tác với nhau.
Thái Hiền nghe Đậu Hầu nói xong thì sắc mặt có chút khó coi. Dựa theo ý của bản thân lão ta thì muốn chia đều Hoàng thành với nhà họ Đậu, nhưng bây giờ nhà họ Đậu lại muốn nuốt trọn toàn bộ Hoàng thành một mình.
Nếu như thật sự để nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc, vậy đến khi gia tộc này thống lĩnh toàn bộ các gia tộc trong Hoàng thành, họ còn có thể chứa chấp nhà họ Thái sao?
“Đậu Hầu, ông tưởng tôi là tên ngốc à? Đợi đến khi nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc rồi thì Hoàng thành còn có phần của nhà họ Thái chúng tôi sao?”
Vẻ mặt của Thái Hiền tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Cứ dùng kế hoạch mà tôi đã nói trước đó, nhà họ Đậu quản lý Hoàng thành phía Nam, nhà họ Thái quản lý Hoàng thành phía Bắc đi. Nếu như có một ngày thật sự có thế lực khác dám ngấp nghé Hoàng thành thì chúng ta hoàn toàn có thể kết hợp lại để đương đầu”.
“Nhưng nếu để nhà họ Đậu của ông thừa kế Hoàng tộc thì tôi không đồng ý, người nhà họ Thái chúng tôi cũng sẽ không đồng ý!”
Lão ta vừa mới nói dứt lời thì tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên một bước, khí thế mãnh liệt giận dữ hét: “Không đồng ý!”
“Không đồng ý!”
“Không đồng ý!”
…
Trong lúc nhất thời, cả Hoàng phủ họ Thượng Quan đều là tiếng hét giận dữ không đồng ý của cao thủ nhà họ Thái.
Nụ cười trên mặt của Đậu Hầu lập tức biến mất, lão ta híp mắt lên tiếng: “Nói vậy là ông chủ Thái dự định tranh đấu với nhà họ Đậu chúng tôi có phải không?”
Từ trước đến nay, Đậu Hầu luôn nghĩ nhà họ Thái không có tư cách đứng ngang hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu. Hiện giờ, nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan đều đã tổn thất nặng nề thì lão ta thấy nhà họ Đậu mới là Hoàng tộc tương lai của Hoàng thành Thượng Quan.
Thế nhưng bây giờ, một nhà họ Thái chưa từng được lão ta để trong mắt mà cũng dám tranh giành Hoàng tộc.
“Ông chủ Đậu đã cho là như thế thì tùy ông, tôi chỉ có thể nói cho ông biết rằng, một nửa Hoàng thành nhất định phải thuộc về nhà họ Thái chúng tôi!”
Thái độ của Thái Hiền vô cùng cứng rắn, dáng vẻ đầy khí thế như thể Đậu Hầu không đồng ý thì cũng phải đồng ý.
“Vậy thì tôi cũng chỉ đành tiêu diệt nhà họ Thái trước thôi”.
Đậu Hầu vừa nói dứt lời thì có một luồng sát ý kinh khủng lan tỏa ra từ trên người lão ta.
Cao thủ của nhà họ Đậu cũng lập tức phát ra khí thế võ đạo mạnh mẽ, mặt mũi của ai cũng tràn đầy hung ác nhìn chằm chằm người của nhà họ Thái.
Hai mắt Thái Hiền hơi híp lại: “Tôi cũng muốn nhìn xem ông sẽ làm thế nào để tiêu diệt nhà họ Thái chúng tôi!”
Thái Hiền vừa nói xong thì bộc phát ra một luồng uy thế mạnh mẽ.
Trong phút chốc, vốn dĩ chỉ là cảnh giới võ thuật Thần Cảnh đỉnh phong trực tiếp đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh, bùng nổ khí thế không kém chút nào đối kháng lại với Đậu Hầu.
Trong mắt Đậu Hầu lấp lóe ánh sáng, ánh mắt khi nhìn Thái Hiền toát ra sát ý vô cùng mãnh liệt.
“Không ngờ cảnh giới võ thuật của ông cũng đã lên đến bậc này. Ông chủ Thái, ông giấu giỏi thật đấy!”
Đậu Hầu gần như nghiến răng khi nói ra những lời này.
Việc nhà họ Thái làm hôm nay đã khiến cho lão ta rất kinh ngạc.
Lúc đầu Thái Hiền còn tỏ ra bình tĩnh, nhưng sau khi cảm nhận được áp lực của cảnh giới võ thuật trên người Đậu Hầu, sắc mặt của lão ta bỗng thay đổi.
"Ông... ông đã đột phá vào Siêu Phàm Cảnh?"
"Sao có thể chứ?"
Thái Hiền vô cùng hoảng sợ: "Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chưa thể đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, sao ông có thể?"
Ở Hoàng thành Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng được công nhận là võ giả số một, là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong số những người ở đây.
Dù vậy nhưng Thượng Quan Hoàng vẫn chưa thể bước chân vào Siêu Phàm Cảnh, thế mà bây giờ, Đậu Hầu đã đi trước một bước.
Điều này làm cho Thái Hiền không thể chấp nhận, cũng không dám tin tưởng.
Lúc này, khí thế võ đạo trên người Đậu Hầu cực kỳ đáng sợ, trong đôi mắt của lão ta có dần dần xuất hiện vầng đỏ ửng, ngay cả làn da cũng dần dần chuyển sang màu đỏ.
Nhìn qua, có cảm giác lão ta là một con thú hoang đến từ thời viễn cổ.
"Không đúng, đây không phải là thực lực thật sự của ông!"
Dường như Thái Hiền đã phát hiện ra sự khác thường, nhanh chóng phủ nhận, sắc mặt trở nên nghiêm trọng: "Nhất định là ông đã dùng thủ đoạn nào đó mới có thể bộc phát ra thực lực ngang ngửa với Siêu Phàm Cảnh".
Nếu có thực lực Siêu Phàm Cảnh chân chính sẽ không thể nào có biểu hiện giống như Đậu Hầu.
Đậu Hầu bây giờ trông không có gì là bình thường cả.
"Không cần biết tôi dùng thủ đoạn gì, nhưng có một điều chắc chắn là lúc này tôi đã có sức mạnh của Siêu Phàm Nhất Cảnh. Mặc dù phải trả một cái giá lớn nhưng nếu như có thể tiêu diệt được nhà họ Thái thì vẫn rất đáng giá".
Đậu Hầu đang nói thì chớp mắt một cái, biến mất ngay tại chỗ.
"Không ổn rồi!"
Gương mặt của Thái Hiền bỗng nhiên biến sắc, theo phản xạ có điều kiện đạp mạnh chân xuống đất, cơ thể đã biến mất tại chỗ.
"Rầm!"
Giây tiếp theo, Đậu Hầu xuất hiện, đang lúc Thái Hiền còn chạy trốn thì tung ra một chiêu khiến cho Thái Hiền bay xa mười mấy mét.
Lúc này, xung quanh bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng!
Lúc đầu tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái muốn cùng nhau vây đánh đều trợn tròn mắt.
Mặc dù bọn họ rất mạnh nhưng suy cho cùng thực lực vẫn chỉ đang ở Thần Cảnh đỉnh phong, đối đầu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì không hề có khả năng chống lại.
Cho dù Đậu Hầu sử dụng thủ đoạn nào đó để nâng thực lực thì đó vẫn là Siêu Phàm Nhất Cảnh, muốn giết chết mấy người bọn họ thực sự rất dễ dàng.
Dù sao, ngay cả bán bộ Siêu Phàm Cảnh như Thái Hiền còn chưa thể đỡ được một chiêu của Đậu Hầu thì đã thua.
"Chạy thôi!"
Một cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Thái bỗng nhiên lên tiếng.
Vừa dứt lời thì người đó quay người bỏ chạy, bên cạnh đó còn có bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng quyết định quay người bỏ chạy theo.
Năm người này không phải người của nhà họ Thái mà là cao thủ đứng đầu của nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp.
Hôm nay họ dám đến đây là vì muốn giúp nhà họ Thái nắm Hoàng thành Thượng Quan trong tay, từ đó giúp nhà họ Phạm mưu cầu lợi ích.
Nhưng mà bây giờ, mọi chuyện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bọn họ, nếu như ở lại chỗ này thì chỉ có con đường chết.
Vì thế nhà họ Thái chỉ còn ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, tất cả đều hoang mang lo sợ, trong lòng phân vân không ngừng.
Họ là người của nhà họ Thái, đương nhiên không thể vứt bỏ người nhà được, nhưng ở lại đây thì chỉ còn một con đường chết.
"Thái Hiền, ông đáng chết!"
Sau khi tung ra một chiêu đánh bay Thái Hiền, gương mặt Đậu Hầu trở nên vô cùng dữ tợn, hai con mắt long lên sòng sọc nhìn Thái Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói.
Bây giờ Thái Hiền chỉ cảm thấy máu trong cơ thể sôi lên cuồn cuộn, hoàn toàn không còn sức đánh trả khi phải đối đầu với Đậu Hầu đang trong trạng thái đó.
Còn Đậu Hầu từ trên cao nhìn xuống Thái Hiền, ánh mắt đằng đằng sát khí, lại cố gắng kìm nén lại để bản thân không giết Thái Hiền.
Thái Hiền nhìn thấy sự đấu tranh trong ánh mắt Đậu Hầu thì cảm thấy khó hiểu. Đậu Hầu của lúc này trông như muốn giết lão ta nhưng rồi lại cố gắng khống chế sự giận dữ của mình để không làm vậy.
Không chỉ thế, khí thế trên người Đậu Hầu mỗi lúc một lớn hơn, phần da thấy được dần dần thấm ra máu tươi.
Chỉ trong chốc lát, Đậu Hầu đã biến thành một người máu.
"Cái này..."
Thái Hiền sợ đến ngây người, mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng hiểu được là Đậu Hầu đã dùng thủ đoạn nào đó mới có thể khiến cho bản thân thành ra thế này.
"Hoặc là đầu hàng, hoặc là chết!"
Đậu Hầu tức giận hét lên.
Lão ta cảm nhận được sát khí của mình đối với Thái Hiền càng lúc càng cao, nhịn không được sẽ xông lên. Nhưng Đậu Hầu cũng hiểu rằng, nếu như ở trạng thái này mà giết Thái Hiền thật thì hơi thở cuồng bạo trong cơ thể sẽ không thể nào kiềm chế được nữa.
Trong tình huống đó, kết quả của Đậu Hầu chỉ có một, đó là mất đi lý trí.
Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách của Hoàng phủ Thượng Quan, qua màn hình tivi Dương Thanh đã nhìn thấy những biến hóa trên người của Đậu Hầu, sắc mặt trở nên u ám vô cùng.
Có thể người khác sẽ không biết rốt cuộc Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì nhưng anh rất rõ, Đậu Hầu đã dùng liều thuốc hoàn mỹ của Black Doctor.
Người dùng liều thuốc hoàn mỹ sẽ có hơi thở cuồng bạo, sức mạnh bản thân cũng sẽ tăng lên theo hơi thở cuồng bạo đó.
Một khi uống thuốc này mà giết người, sự điên cuồng trong cơ thể trong nháy mắt sẽ bùng nổ đến mức tận cùng.
Trong tình huống đó, về cơ bản người uống thuốc sẽ mất kiểm soát, thậm chí sẽ nổ tan xác mà chết.
Lúc trước ở tổng bộ Hồng Trần, khi Dương Thanh và thủ lĩnh của Hồng Trần đánh nhau, thủ lĩnh đã dùng loại thuốc này, cuối cùng bị nổ tan xác mà chết.
"Cơ thể Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì? Tại sao khí thế võ đạo lại mạnh đến thế?"
Sắc mặt của Thượng Quan Hoàng đang đứng bên cạnh Dương Thanh trở nên nghiêm túc.
Lão ta biết rằng, với trạng thái mà Đậu Hầu đã thể hiện ra thì mình không phải là đối thủ của lão ta.
Đến cả Lý Trọng cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc: "Không ngờ lại có thủ đoạn kinh khủng đến mức có thể khiến một người từ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trở thành Siêu Phàm Cảnh".
"Cậu Thanh, có phải cậu biết tại sao Đậu Hầu lại trở nên như vậy không?"
Thượng Quan Hoàng cảm thấy sắc mặt của Dương Thanh hơi đổi, cẩn thận hỏi anh.
Dương Thanh vẫn đang nhìn màn hình, nhưng lại lạnh giọng nói: "Ông ta đã dùng thuốc mà Black Doctor nghiên cứu chế tạo ra – liều thuốc hoàn mỹ!"
"Nếu cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sử dụng thuốc này, hoặc nổ tan xác mà chết, hoặc vĩnh viễn mất đi lý trí, hoặc có thể vượt qua được".
"Một khi giết người trong trạng thái này thì sự cuồng bạo trong cơ thể người dùng thuốc sẽ bùng nổ đến mức tận cùng, áp lực đó sẽ làm cho người dùng thuốc nổ tan xác".
Nghe xong những lời Dương Thanh nói, Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng sợ ngây người.
"Black Doctor! Vậy mà lại là Black Doctor!"
Thái Hiền bị khí thế mạnh mẽ của Đậu Hầu đè ép nên đang vô cùng lo sợ.
Mà không chỉ Thái Hiền, còn có những cao thủ của nhà họ Thái, thậm chí đến cả người của nhà họ Đậu cũng đều dại ra, không biết Đậu Hầu đang xảy ra chuyện gì.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là bây giờ nhìn Đậu Hầu vô cùng khủng bố, giống như một con dã thú sắp mất khống chế, muốn xé xác Thái Hiền.
"Thần phục tôi!"
Đậu Hầu như nghiến răng, tức giận gào lên một tiếng.
Màu đỏ trong mắt lão ta càng ngày càng đậm, khí thế cuồng bạo trên người cũng càng lúc càng tăng, dường như đã tiếp cận được thực lực của Siêu Phàm Nhị Cảnh.
Thái Hiền là bán bộ Siêu Phàm Cảnh, không thể nào chống lại được uy lực võ đạo trên người Đậu Hầu.
Lão ta chỉ cảm thấy máu thịt toàn cơ thể như bị một sức mạnh khủng bố áp bức. Thái Hiền không hề nghi ngờ, nếu Đậu Hầu muốn giết mình thì đó là việc dễ như trở bàn tay.
Nhưng Thái Hiền không hiểu, tại sao Đậu Hầu có khả năng giết mình lại còn muốn mình đầu hàng phục vụ lão ta?
"Tôi thần phục!"
Cuối cùng Thái Hiền không thể chịu đựng được uy lực của Đậu Hầu nên hét to lên.
"Rầm!"
Ngay lúc Thái Hiền nói ra những lời này, Đậu Hầu đột nhiên lùi về phía sau từng bước một, khí thế cuồng bạo trên cơ thể vẫn mạnh mẽ như cũ, dường như sắp mất kiểm soát.
Thái Hiền vẫn đang thở hồng hộc, có cảm giác đã sống sót sau tai nạn, mồ hôi lạnh chảy ra ướt đẫm người.
Trong phút chốc, trước lối ra vào của Hoàng phủ Thượng Quan, các cao thủ đều im lặng nhìn về phía Đậu Hầu đang lui về sau mấy bước.
Lúc này nét mặt của lão ta vô cùng dữ tợn, giống như đang cố gắng khống chế cảm xúc của chính mình.
"Rốt cuộc chủ gia tộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Một cao thủ của nhà họ Đậu nhỏ giọng hỏi.
Vừa nói xong thì Đậu Hầu đột nhiên nhìn sang, cả người tên cao thủ kia cứng đờ, sợ tới mức một câu cũng không dám nói thêm.
"Rầm!"
Một giây sau, thân hình Đậu Hầu biến mất ngay tại chỗ, đến lúc lão ta xuất hiện thì một tiếng đánh nặng nề vang lên, sau đó tên cao thủ Thần Cảnh nhà họ Đậu kia như một quả bóng cao su bay thẳng ra bên ngoài.
Đậu Hầu cũng lao theo hướng bay của đối phương.
"Rầm!"
Sau đó, Đậu Hầu lại tung ra một đòn, thân thể của tên cao thủ kia đập mạnh lên mặt đất, cả mặt đất đều chấn động dữ dội.
Tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt, khó tin nhìn Đậu Hầu đang giẫm lên cao thủ của gia tộc mình.
"Chủ gia tộc..."
Cao thủ nhà họ Đậu bị Đậu Hầu đạp dưới chân vô cùng hoảng sợ, khóe miệng tràn đầy máu tươi, cơ thể không tự chủ run rẩy.
Ông ta chỉ nói một câu, vậy mà Đậu Hầu lại ra tay ác độc với ông ta như vậy.
Lúc này đây, Đậu Hầu đang giẫm lên ngực của ông ta, chỉ cần dùng sức nhấn một cái là ông ta sẽ chết ngay tại chỗ.
Người của hai gia tộc lớn đều không thể tưởng tượng nổi, ai cũng không thể đoán được rằng Đậu Hầu lại có thể ra tay độc ác với người trong gia tộc mình.
Hai mắt Thái Hiền nhìn chằm chằm vào Đậu Hầu, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên. Mặc dù lão ta không hiểu rốt cuộc Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khẳng định được bây giờ Đậu Hầu đang trên bờ mất kiểm soát.
Nếu không, Đậu Hầu sẽ không thể nào ra tay ác độc với người của mình như vậy được.
Thái Hiền còn nghĩ đến, Đậu Hầu có thể giết mình nhưng lại không giết, chắc chắn là không thể giết.
Nói vậy, bây giờ Đậu Hầu cũng không thể giết người đúng không?
Nghĩ đến đây, gương mặt của Thái Hiền trở nên méo xẹo.
"Đậu Hầu, hình như người của ông không thích với việc ông tự nhiên mạnh hơn thì phải!"
Thái Hiền bỗng nhiên mở miệng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy trái tim của mình nhảy lên, các cao thủ nhà họ Đậu tức giận ra mặt, nhìn về phía Thái Hiền.
Rất nhiều người đều đã nhận ra Đậu Hầu sắp không thể kiểm soát được nhưng lại không muốn giết người.
Thái Hiền nói ra, mục đích chính là để kích thích Đậu Hầu mất khống chế, sau đó giết chết cao thủ trong gia tộc.
"Muốn chết rồi đúng không!"
Đậu Hầu cố gắng khống chế sự cuồng bạo trong cơ thể, giữ vững một tia lý trí cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi nói.
Hiển nhiên là đang nói với Thái Hiền.
Hơi thở cuồng loạn trên người Đậu Hầu càng lúc càng rõ, bàn chân giẫm lên cao thủ nhà họ Đậu kia cũng tăng thêm một chút sức mạnh.
Lúc nãy Thái Hiền cũng chỉ thử mà thôi, bây giờ lão ta đã xác nhận Đậu Hầu không thể khống chế chính mình, không thể giết người nhưng sát khí lại quá nặng, ngay cả người trong nhà mình cũng không tha.
"Đậu Hầu, tuy không biết ông dùng thủ đoạn gì mới có thể đột nhiên tăng cường sức mạnh như vậy, nhưng để tôi nói cho mà nghe, những cao thủ của nhà họ Đậu đều rất hận ông, bởi vì ông có thể tăng cường sức mạnh nhưng lại không nói cho bọn họ biết".
"Nếu có cơ hội, cao thủ nhà họ Đậu sẽ không bỏ qua cho ông, thậm chí là giết ông".
"Giống như cao thủ nhà họ Đậu đang bị ông giẫm dưới chân, dù bị giẫm vẫn không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, lúc ông ta nhìn về phía ông, trong ánh mắt còn chứa đầy sát khí".
"Nếu như cho ông ta cơ hội, nhất định sẽ tự tay giết chết ông!"
"Đậu Hầu, giết ông ta đi!"
"Chỉ cần ông giết ông ta, sau này sẽ không có ai dám mơ tưởng đến địa vị của ông nữa!"
"Giết đi!"
Thái Hiền lớn tiếng quát.
"Thái Hiền, ông câm miệng cho tôi!"
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Đậu giận dữ rống to, vội vàng nhìn về phía Đậu Hầu, nói: "Chủ gia tộc, ông đừng nghe ông ta nói nhăng nói cuội. Ông ta cố ý chọc giận chủ gia tộc, để cho người một nhà chúng ta tàn sát lẫn nhau".
“Chủ gia tộc, ông mau thả Đậu Trạch ra đi. Ông ấy chính là em họ của ông, là nguyên lão của nhà họ Đậu chúng ta, không thể giết ông ấy được!”
Thái Hiền lạnh giọng nói: "Đậu Hầu, nhìn thấy không? Người nhà họ Đậu đã dám múa tay múa chân với ông rồi đấy, sao còn chưa chịu ra tay?"
“Đậu Hầu, giết ông ta đi!"
Lúc này, khí thế cuồng bạo của Đậu Hầu bộc phát ra rồi đột ngột dâng lên.
"A!”
Lão ta ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng, đôi mắt vốn dĩ vẫn còn một chút cảm xúc chỉ còn lại một màu máu.
Đúng lúc này, cao thủ bị Đậu Hầu giẫm dưới chân đẩy lão ta ra, đứng dậy bỏ chạy.
"Phụt!"
Nhưng vừa mới di chuyển thì một cánh tay nháy mắt xiên từ sau lưng ra trước ngực ông ta.
Bước chân của Đậu Trạch chững lại, gương mặt trở nên cứng đờ, khóe miệng cũng tuôn trào máu tươi.
"Chủ gia tộc!"
Tất cả cao thủ nhà họ Đậu đều gào lên.
Một người như thần trong mắt của bọn họ lại ra tay giết chết một nguyên lão Thần Cảnh đỉnh phong nhà họ Đậu.
Lúc này, Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, chẳng khác gì một cái cối xay thịt hình người, điên cuồng chém giết. Cho dù là cao thủ nhà họ Đậu hay là nhà họ Thái thì tất cả đều là kẻ đáng chết trong mắt lão ta!
Sau khi Thái Hiền ra lệnh cho tất cả người nhà họ Thái từ bỏ chiến đấu chuẩn bị chạy trốn, lão ta lại nhận ra rằng không thể trốn thoát được.
Hễ có ai muốn chạy thoát, người đó đều sẽ bị Đậu Hầu đuổi theo, sau đó thì dùng một đòn đánh chết.
"Chủ gia tộc, ông mau tỉnh lại, mau tỉnh lại!"
Những cao thủ nhà họ Đậu hét lên, cố gắng đánh thức Đậu Hầu.
Tuy nhiên, lão ta hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, chỉ biết tấn công bừa bãi vào đám người.
"Đậu Kính, Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, không thể thức tỉnh được nữa. Chỉ khi nhà họ Đậu và nhà họ Thái liên kết lại mới có hi vọng giết được Đậu Hầu, nếu không tinh anh của hai nhà chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này!"
Thái Hiền nhìn về phía một ông già tóc trắng họ Đậu, nặng nề nói.
Đậu Kính là một người có địa vị rất cao tại nhà họ Đậu, chỉ dưới Đậu Hầu, là cao thủ số hai của gia tộc này.
Bây giờ Đậu Hầu mất kiểm soát, nhà họ Đậu cũng chỉ còn Đậu Kính là có địa vị cao nhất.
Đậu Kính tức giận nhìn Thái Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thái Hiền, ông là tên khốn nạn, nếu ông không cố ý kích thích chủ gia tộc thì làm sao ông ấy có thể mất kiểm soát chứ?"
"Đừng nhiều lời, giờ có nói gì cũng đã muộn, chỉ có liên kết lại mới có đường sống. Chẳng lẽ ông muốn đứng nhìn tất cả cao thủ của hai nhà chúng ta đều chết trong tay Đậu Hầu hay sao?"
Thái Hiền tức giận nói: "Nhanh chóng ra lệnh, cùng nhau giết Đậu Hầu đi!"
Mặc dù Đậu Kính rất muốn giết chết Thái Hiền, nhưng cũng hiểu rằng lúc này chỉ có hợp tác thì mới có đường sống. Vì vậy lão ta ra lệnh: "Tất cả người của nhà họ Đậu, liên kết với người nhà họ Thái, giết chết Đậu Hầu!"
"Nhị trưởng lão!"
Có người trong nhà họ Đậu giận dữ hét: "Là do Thái Hiền kích thích chủ gia tộc mới làm cho ông ấy trở nên thế này, thế mà chúng ta lại liên kết với nhà họ Thái giết chủ gia tộc sao? Tôi không làm được!"
"Im miệng!
Đậu Kính tức giận la lớn: "Tôi cũng không làm được, nhưng không làm được cũng phải làm, nếu không tất cả mọi người đều phải chết tại đây!”
"Hiện giờ chủ gia tộc đã mất kiểm soát, nhà họ Đậu do tôi quyết định, lập tức chấp hành mệnh lệnh của tôi!"
Những cao thủ khác của nhà họ Đậu không muốn nhưng cũng hiểu rằng, đây không còn là trận chiến giữa hai nhà nữa mà là Đậu Hầu muốn tàn sát cả nhà họ Đậu và nhà họ Thái.
"Xông lên!"
Sau cùng, đám cao thủ nhà họ Đậu hạ quyết tâm, lần lượt lao tới Đậu Hầu.
Lần này, Thái Hiền không giữ thực lực lại nữa mà bùng nổ sức mạnh bán bộ Siêu Phàm Cảnh, gần với Siêu Phàm Nhất Cảnh, tấn công Đậu Hầu một cách điên cuồng.
Cao thủ nhà họ Thái cũng lần lượt tung ra những đòn tấn công mạnh nhất.
Trong lúc nhất thời, cao thủ của hai nhà còn đang tranh đấu, lúc này lại hợp sức cùng nhau tấn công Đậu Hầu.
Có điều thực lực bây giờ của Đậu Hầu đã gần đạt đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, còn người mạnh nhất trong nhà họ Thái và nhà họ Đậu là Thái Hiền cũng chỉ mới bước vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh mà thôi.
Cho dù bọn họ có nhiều người đến đâu cũng không phải là đối thủ của Đậu Hầu trong tình trạng này.
Đậu Hầu không ngừng xuyên thẳng qua đám người, mỗi một lần ra tay đều gặt đi một sinh mạng.
Bất kể là cao thủ nhà họ Đậu hay là cao thủ nhà họ Thái, trong vòng mấy phút ngắn ngủi cũng đã chết gần một nửa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là không đầy mười phút, tất cả mọi người sẽ chết trong tay Đậu Hầu.
Cùng lúc đó, trong căn nhà phía Bắc Hoàng phủ Thượng Quan, Lý Giang Hùng nhìn Thượng Quan Nhu đang đứng bên cạnh, nói: "Cô Nhu, chúng ta phải làm sao bây giờ? Vẫn tiếp tục quan sát sao?"
Trong mắt của Thượng Quan Nhu tràn đầy do dự. Dựa theo kế hoạch của cô ta thì phải chờ nhà họ Đậu và nhà họ Thái đều thiệt hại, sau đó mới thu lưới và tóm cổ cả hai gia tộc lớn này.
Đương nhiên, đối với Thượng Quan Nhu, kẻ cầm đầu là chủ gia tộc của hai gia tộc lớn, chỉ cần giết chết hai kẻ này là được.
Còn cao thủ của hai gia tộc thì cô ta không có dự định muốn giết.
Dù sao cao thủ của hai gia tộc cũng là cao thủ của Hoàng thành Thượng Quan, chết một người cũng là tổn thất cho Hoàng thành.
"Tất cả mọi người, lập tức đến cửa ra vào của Hoàng thành, cùng nhau tiêu diệt Đậu Hầu!"
Rốt cuộc thì Thượng Quan Nhu đã đưa ra được quyết định, ra lệnh.
"Rõ!"
Lý Giang Hùng và những người khác đồng thanh đáp.
Lúc cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý xông đến cổng Hoàng phủ, cao thủ nhà họ Đậu và nhà họ Thái đã chết gần một nửa.
Mà người của hai gia tộc Đậu, Thái thì đều choáng váng khi chứng kiến mấy chục cao thủ Thần Cảnh đến từ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý.
Theo thông tin của bọn họ, Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã đấu với nhau, hai bên đều chết rất nhiều cao thủ Thần Cảnh, thực lực của hai gia tộc đều bị tổn hại nghiêm trọng.
Nhưng bây giờ, người của hai gia tộc lớn này lại liên kết với nhau đến đây, đã thế còn có hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Vấn đề là, ngay cả Lý Giang Hùng, chủ gia tộc họ Lý, cũng đi theo sau Thượng Quan Nhu, rõ ràng Thượng Quan Nhu làm chủ. Sao lại có chuyện này?
"Tất cả mọi người hợp lực, giết chết Đậu Hầu!"
Thượng Quan Nhu ra lệnh, Lý Giang Hùng nhanh chóng đáp lại: "Rõ!"
Ngay sau đó, ông ta dẫn đầu lao về phía Đậu Hầu, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý cũng cùng nhau lao tới.
Trong mắt đám người nhà họ Thái và nhà họ Đậu, đây là chuyện không thể nào nhưng nó lại xảy ra ngày trước mắt họ.
Mãi cho đến lúc này, bọn họ mới sực nhận ra có điều gì khác thường, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch.
Hóa ra mọi việc điều nằm trong sự kiểm soát của Thượng Quan Hoàng. Mặc dù Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã đánh nhau nhưng thiệt hại lại không nghiêm trọng như lời đồn, thậm chí nhà họ Lý còn đầu hàng Hoàng tộc.
Nhưng tình hình nguy cơ trước mắt không cho phép bọn họ suy nghĩ nhiều, chỉ có thể tiếp tục điên cuồng tấn công Đậu Hầu.
"Mọi người nghe lệnh của tôi, cứ mười cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tạo thành một tổ, cùng nhau tung đòn tấn công mạnh nhất vào Đậu Hầu. Sau một đòn, lập tức rời khỏi trận chiến, tổ hai sẽ tấn công Đậu Hầu ngay lập tức, sau đó là tổ ba, tổ bốn!"
Lúc này, số cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Lý, nhà họ Đậu và nhà họ Thái cộng lại cũng có hơn bốn mươi người.
Vừa tròn chia làm bốn tổ.
Nghe thấy câu nói của Dương Thanh, Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng đều kinh ngạc, hai người lập tức đưa mắt về phía anh.
“Cậu Thanh, rốt cuộc tại sao lại thế này?”
Thượng Quan Hoàng không nhịn được lên tiếng hỏi, trên khuôn mặt của Lý Trọng cũng lộ vẻ nghi hoặc.
Theo cái nhìn của hai người, thực lực của Đậu Hầu có mạnh đến đâu thì vẫn chỉ là bán bộ Siêu Phàm Cảnh, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì thì chỉ có thể bộc phát ra sức mạnh ngang bằng với Siêu Phàm Nhị Cảnh là đã cực hạn rồi.
Hiện giờ, Thượng Quan Nhu đang dẫn theo hầu hết các cao thủ mạnh nhất cả Hoàng thành Thượng Quan để vây công một mình Đậu Hầu.
Sao lão ta có thể còn phần thắng nào cơ chứ?
Dương Thanh đanh mặt nói: “Bởi vì Đậu Hầu đã tiêm liều thuốc hoàn mỹ vào người, một khi sử dụng loại thuốc này thì chỉ có hai kết cục. Hoặc là kiên trì được, thực lực tăng vọt, hoặc là mất khống chế, cuối cùng vì không thể chịu đựng liều thuốc đó mà cuồng bạo, nổ tan xác mà chết”.
“Đậu Hầu đã sắp hoàn toàn mất kiểm soát. Xem tình huống lúc này của ông ta hẳn còn có thể cầm cự được năm phút nữa. Nhưng ông ta cứ giết một người thì sẽ càng trở nên cuồng bạo hơn, thực lực tương ứng cũng mạnh theo”.
“Mặc dù chỉ có năm phút, nhưng trong năm phút này ông ta có thể giết càng nhiều người, thậm chí là giết hết toàn bộ hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia!”
“Đương nhiên, trước mắt có thể khẳng định một điều là kết cục của Đậu Hầu chỉ có một, đó chính là nổ tan xác mà chết!”
Vừa nói xong câu này, mặt mày Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng đều tái mét.
Tuy đây là lần đầu tiên nghe thấy chuyện như vậy nhưng họ cũng biết Dương Thanh không thể nào lừa dối mình.
Nói cách khác, Đậu Hầu sẽ thật sự càng mạnh hơn.
Hiện giờ, lão ta đã có được sức mạnh của Siêu Phàm Nhị Cảnh. Nếu thực lực vẫn cứ tiếp tục tăng như thế, chẳng phải sẽ trở thành cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh sao?
Lý Trọng cũng chỉ là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh mà thôi!
Nghĩ đến đây, Thượng Quan Hoàng vội vàng nói: “Tiền bối, chuyện kế tiếp cần ông ra tay rồi!”
“Được!”
Lý Trọng không nói không rằng, chân giẫm một cái, biến mất trong nháy mắt.
Phần lớn chủ lực vây công Đậu Hầu đều là cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý, càng kéo dài thời gian, tổn thất của bọn họ sẽ càng nhiều.
Quả nhiên, Lý Trọng vừa đi thì Đậu Hầu trong video giám sát càng cuồng bạo, trông không khác gì một con thú dữ. Trên phần da lộ ra ngoài, từng đường nứt chèn chịt nhau, máu thịt be bét.
Thoạt nhìn có vẻ vô cùng thê thảm, nhưng thực lực của lão ta lại tăng vọt.
Đậu Hầu nổi giận gầm lên một tiếng, phút chốc nâng cánh tay lên rồi nện xuống.
“Rầm!”
Chỉ một tiếng nổ, một cao thủ nhà họ Thái đã bị đánh bay.
Bản thân cao thủ nhà họ Thái đó chính là Thần Cảnh đỉnh phong, thế nhưng sau khi bị Đậu Hầu một kích trúng đích thì đã tắt thở bỏ mình ngay lập tức.
“Không xong rồi, ông ta đã mạnh hơn!”
Sắc mặt Thượng Quan Nhu cứng lại, cắn răng nói: “Chỉ với mấy người chúng ta thì không thể nào chống lại Đậu Hầu được”.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Lý Giang Hùng lập tức sốt ruột: “Cô Nhu, hiện giờ chỉ có thể chấp nhận hy sinh một nhóm người đứng ra ngăn cản Đậu Hầu, những người khác thì chạy thoát thân”.
“Không được!”
Thái độ của Thượng Quan Nhu vô cùng cương quyết: “Đội ngũ này của chúng ta đã là lực lượng chủ chốt của Hoàng thành Thượng Quan rồi. Nếu như hy sinh một nhóm người thì tôi sợ là sau này Hoàng thành sẽ trở thành địa ngục nhân gian, có chết tôi cũng phải cầm cự đến lúc tiền bối Lý Trọng đến”.
Cô ta hiểu nhất định Thượng Quan Hoàng và Lý Trọng đã biết bên này xảy ra chuyện gì. Dưới tình huống này, đương nhiên Thượng Quan Hoàng sẽ bảo Lý Trọng đến đây.
“Được!”
Lý Giang Hùng không do dự nữa, hét lớn: “Tiếp tục cầm cự, cụ tổ nhà họ Lý chúng ta sẽ lập tức đến. Chỉ cần ông ấy đến đây thì có thể giải quyết Đậu Hầu rồi!”
Vốn dĩ còn hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã chết năm sáu người, số người hiện tại đã không còn đủ bốn mươi.
Đây là còn nhờ có Thượng Quan Nhu đưa ra chiến thuật, nếu không số người chết sẽ càng nhiều thêm.
Trong phòng khách ở phía xa, Thượng Quan Hoàng đang nhìn Đậu Hầu giết một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chỉ trong một đòn, sắc mặt thay đổi: “Mạnh lên thật kìa!”
Dương Thanh nhíu mày. Thực lực trước mắt của Đậu Hầu chỉ sợ đã đạt đến Siêu Phàm Tam Cảnh. Theo tính toán của anh, có lẽ Siêu Phàm Tam Cảnh đã là cực hạn mà cơ thể lão ta có thể tiếp nhận.
Thế nhưng, Dương Thanh lại phát hiện da thịt cả người Đậu Hầu đều đã nứt ra mà thực lực của lão ta vẫn tăng lên không ngừng.
Biểu hiện này không giống với những gì anh biết về liều thuốc hoàn mỹ lắm. Chẳng lẽ Black Doctor đã cải tiến liều thuốc hoàn mỹ rồi?
Dương Thanh đang suy đoán, trong video giám sát cuối cùng cũng xuất hiện bóng dáng của Lý Trọng.
“Tất cả tránh ra!”
Lý Trọng còn chưa ra mặt đã hô lớn từ rất xa.
Gần như cùng lúc đó, một đám cao thủ đang không ngừng xung phong liều chết với Đậu Hầu đều lui lại phía sau. Bóng dáng của Lý Trọng xuất hiện ở trước người Đậu Hầu, tung ra một chưởng thật mạnh.
“Rầm!”
Một tiếng nổ vang lên, chưởng của Lý Trọng dừng ở vị trí trái tim Đậu Hầu.
Trong sự kinh ngạc vui sướng của mọi người, cơ thể Đậu Hầu bay ra ngoài.
“Hay!”
Lý Giang Hùng kích động hô to một tiếng.
Đây chính là cụ tổ nhà họ Lý bọn họ, vừa ra tay đã đánh lùi tên quái vật khủng bố mà đến cả hơn bốn mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng không thể đánh lùi được này.
Có điều sắc mặt của Lý Trọng lại cực kỳ khó coi, bởi vì sau đòn tấn công vừa rồi, lão ta cảm giác dường như mình không phải đang đánh vào cơ thể người ta mà như đánh lên trên sắt thép vậy.
Tuy Đậu Hầu bị đánh bay chỉ trong một đòn, Lý Trọng lại cảm nhận được trên thân thể đang bị đánh bay kia bỗng nhiên lại tràn ra một loại hơi thở càng khủng bố hơn.
“Mọi người, lập tức rời khỏi nơi đây!”
Lý Trọng hét lớn.
Lúc lão ta vừa đến, khí thế võ đạo trên cơ thể Đậu Hầu vẫn là Siêu Phàm Tam Cảnh. Thế nhưng sau khi bị một chưởng của lão ta đánh bay, Đậu Hậu lại có khí thế võ đạo của Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, Đậu Hầu đã có cùng cảnh giới với Lý Trọng.
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong không thể nào nhúng tay vào cuộc chiến ở cấp bậc thế này, tiếp tục ở đây thì ngược lại còn sẽ bị dư âm cuộc chiến gây thương tích.
“Mọi người lập tức lui lại!”
Thượng Quan Nhu ra lệnh, cao thủ khắp nơi đều rời khỏi chiến trường.
Lúc này, Đậu Hầu đi ra khỏi đống hoang tàn, da thịt khắp cơ thể không có chỗ nào lành lặn, cả người đều là máu tươi tuôn ra, vô cùng dữ tợn.
Sắc mặt Lý Trọng cực kỳ nặng nề, không hiểu sao lão ta lại cảm nhận được áp lực mơ hồ tản ra từ trên người Đậu Hầu.
“Giết!”
Lý Trọng không hề do dự, chớp mắt bùng nổ ra một đòn cực mạnh đánh thẳng xuống Đậu Hầu.
“Rầm!”
Chỉ trong khoảnh khắc, Đậu Hầu đã tung ra một chưởng.
Máu thịt trên người Đậu Hầu biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, lộ ra xương trắng nhìn mà hãi hùng.
Như thế vẫn chưa hết. Ngay sau đó, vô số côn trùng nhỏ trông như con kiến bỗng nhiên bò lên phủ đầy bộ xương của Đậu Hầu.
Chỉ sau chừng chục giây ngắn ngủi, máu thịt trên cơ thể lão ta đã mất hoàn toàn để lộ ra bộ xương trắng, sau đó trên khung xương lại bị một lớp quái vật kỳ lạ lấp lánh ánh kim bám vào.
“Đây… đây rốt cuộc là loại quái vật kỳ lạ gì?”
Lý Trọng không nhịn được thốt lên.
Ban đầu lão ta còn có thể cảm nhận được khí thế võ đạo trên người Đậu Hầu, nhưng lúc này lại không thấy nữa.
Nếu Đậu Hầu đứng yên tại chỗ, Lý Trọng thậm chí nghĩ rằng lão ta là một người máy làm bằng sắt thép.
Trong phòng khách của Hoàng phủ, Dương Thanh cũng đang mở to mắt, con ngươi đen kịt kia lộ rõ vẻ ngỡ ngàng.
Dương Thanh biết rằng những thay đổi trên cơ thể Đậu Hầu nhất định có liên quan đến Black Doctor. Tuy cũng biết ông ta là một nhà khoa học điên, nhưng có thế nào anh cũng không ngờ mình lại có thể tận mắt nhìn thấy kết quả nghiên cứu của Black Doctor – con quái vật đã chết mang tên Đậu Hầu.
Có điều sau khi Đậu Hầu cuồng bạo, không còn máu thịt, rồi trên khung xương xuất hiện lớp ánh kim lấp lánh kỳ lạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đây cũng là kết quả nghiên cứu của Black Doctor sao?
Có lẽ nào, Black Doctor còn sống?
Hay là đã có người lấy được tất cả kết quả nghiên cứu của ông ta khi còn sống, có phải đây lại là nghiên cứu mới không?
Lúc này Dương Thanh thật sự không biết chuyện gì đang diễn ra, chỉ biết là Đậu Hầu mà Lý Trọng đang đương đầu cực kỳ nguy hiểm.
Nãy giờ Thượng Quan Hoàng ở bên cạnh đã khiếp sợ tột độ, toàn thân đều run cầm cập.
Sống nhiều năm như vậy, có trường hợp nào mà lão ta chưa từng nhìn thấy cơ chứ?
Đây là lần đầu tiên lão ta thấy cảnh tượng như vậy.
“Giết!”
Lúc này, bên trong chiến trường, Lý Trọng hét lên một tiếng rồi lao thẳng về phía Đậu Hầu.
Tuy hiện giờ trên người Đậu Hầu không còn chút hơi thở võ đạo nào, nhưng lại khiến lão ta cảm nhận được áp lực cực kỳ khủng khiếp.
Nhìn thấy Lý Trọng đang lao về phía mình, Đậu Hầu vốn đang đứng yên tại chỗ bất chợt ngẩng đầu lên, trong đôi mắt tối đen bỗng bắn ra hai tia sáng chói lóa.
"Phụt!"
Lý Trọng còn chưa đến gần thì đã bị hai tia sáng bắn ra từ đôi mắt Đậu Hầu xuyên thủng cơ thể.
Giây tiếp theo, Đậu Hầu xuất hiện trước mặt Lý Trọng như dịch chuyển tức thời, đấm ra một quyền.
“Rầm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Lý Trọng bay ngược ra ngoài như diều đứt dây.
Ban đầu cao thủ các bên đều đã rút lui một khoảng rất xa, nhưng họ vẫn thấy tất cả những gì diễn ra trên chiến trường. Khi chứng kiến cảnh Lý Trọng bị một cú đấm đánh bay vào không trung, ai nấy đều khó tin mở to mắt nhìn.
Đặc biệt là Lý Giang Hùng và Thượng Quan Nhu, bọn họ biết rõ năng lực Lý Trọng mạnh đến mức nào, nhưng thời điểm này, tận mắt nhìn thấy lão ta bị một quyền đánh bay thì thật sự cảm thấy rất bàng hoàng.
“Chuyện này sao có thể?”
Lý Giang Hùng hoài nghi: “Bố tôi chính là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, trong khi Đậu Hầu chỉ mới có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sao ông ta có thể đánh bại được bố tôi chứ?”
"Không thể nào, chuyện này không thể xảy ra!"
Tuy Thượng Quan Nhu không cách nào tin tưởng chuyện đang diễn ra trước mắt, nhưng cô ta biết đây là sự thật, Lý Trọng không phải đối thủ của Đậu Hầu.
Những cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khác đã bị dọa choáng váng từ lâu. Bọn họ bỗng nhiên nghĩ, vừa rồi họ cùng nhau luân phiên vây đánh Đậu Hầu, nếu lão ta cũng bộc phát ra sức mạnh như bây giờ thì thì có phải họ đã bị tiêu diệt từ lâu rồi chăng?
Thái Hiền, chủ gia tộc họ Thái, cũng ngây ngẩn cả người. Nỗi sợ hãi trong lòng khiến lão ta chỉ muốn bỏ chạy.
"Thái Hiền!”
Đậu Kính nghiến răng nghiến lợi nhìn Thái Hiền: “Đều tại ông, nếu ông không kích thích chủ gia tộc của chúng tôi thì ông ấy đã không biến thành bộ dạng như thế này”.
Bấy giờ Thái Hiền mới tỉnh táo lại, hờ hững nhìn Đậu Kính, chế nhạo cười: “Rõ ràng trên người Đậu Hầu có một bí mật lớn, vậy mà bây giờ ông lại đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi sao?”
“Xem ra không phải chỉ có trên người Đậu Hầu có bí mật, mà toàn bộ người nhà họ Đậu đều có bí mật đúng không?”
“Tôi khuyên nhà họ Đậu nên tiết lộ bí mật của mấy người ra thì hơn, như thế thì mới biết cách để giết chết Đậu Hầu được. Nếu không, hôm nay đừng ai muốn sống sót trở về, ông ta nhất định giết sạch tất cả chúng ta”.
Đậu Kính tức giận: “Thái Hiền, ông bớt nói xàm đi! Nhà họ Đậu chúng tôi có thể có bí mật nào chứ?”
“Nếu không có bí mật thì giải thích thế nào về tình trạng đó của Đậu Hầu?”, Thái Hiền chất vấn.
Đậu Kính giận dữ quát: “Làm sao tôi biết được? Nơi này không chỉ có các ông mà còn có những cao thủ nhà họ Đậu. Lúc nãy Đậu Hầu cũng giết không ít cao thủ gia tộc chúng tôi, nếu có cách giết chết ông ấy, chúng tôi có thể trơ mắt nhìn hết người này đến người khác bị giết hay sao?”
Thái Hiền chưa kịp mở miệng đã bị Thượng Quan Nhu tức giận quở trách: “Ngậm miệng lại hết cho tôi! Ai dám nói thêm một câu vô nghĩa, tôi sẽ giết người đó ngay lập tức!”
Cô ta vừa dứt lời thì bóng dáng của Thượng Quan Hoàng xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng quét qua toàn bộ những người ở đây, lớn tiếng nói: “Bây giờ đang là thời khắc hung hiểm của toàn bộ Hoàng thành, ai dám gây rối thì đừng trách tôi không nể mặt!”
Cùng lúc lời nói vang lên, một cảm giác áp bức nặng nề từ lão ta truyền tới.
Ánh mắt của Thái Hiền trở nên nặng nề, khí thế võ đạo mà Thượng Quan Hoàng vừa thể hiện ra không ngờ lại có thể áp chế lão ta một cách vững vàng.
Thượng Quan Hoàng ra mặt mới khiến mọi người ngừng tranh cãi, mọi ánh nhìn quay trở lại Đậu Hầu và Lý Trọng trên chiến trường.
Sau khi bị hai tia sáng từ đôi mắt Đậu Hầu quét trúng, trên người Lý Trọng xuất hiện hai lỗ máu, rồi lại bị Đậu Hầu đánh một đòn mạnh.
Lúc này khí thế đã giảm xuống rất nhiều, lão ta cắn chặt răng, hai mắt nhìn chằm chằm Đậu Hầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc mày là quái vật gì vậy?”
Đậu Hầu không trả lời câu hỏi của Lý Trọng mà chỉ cất bước tiến về phía lão ta.
Lý Trọng không dám lơ là, dần dần ngưng tụ sức mạnh toàn thân vào nắm đấm phải, hai mắt nhìn chằm vào Đậu Hầu, chờ thời cơ tốt nhất giáng cho lão ta một đòn trí mạng.
Mục tiêu quan trọng nhất là đôi mắt của Đậu Hầu. Lý Trọng cực kỳ cảnh giác, vừa rồi chính hai tia sáng sắc bén được bắn ra từ đôi mắt này đã khiến lão ta bị thương nặng.
“Ông lùi lại trước đi!”
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi bỗng nhiên chắn phía trước Lý Trọng.
"Cậu Thanh!"
Sở dĩ Dương Thanh nói với Đậu Hầu rằng lão ta chính là Black Doctor cũng không phải khẳng định mà chỉ là thăm dò.
Anh biết rất rõ Black Doctor là một người điên rồ như thế nào. Lúc đầu, Đậu Hầu trông như đã sử dụng liều thuốc hoàn mỹ, Dương Thanh cũng không nghĩ lão ta và Black Doctor có liên quan gì với nhau.
Mãi về sau, máu thịt của Đậu Hầu đột nhiên tiêu biến, trên khung xương xuất hiện một lớp ánh màu kim loại sáng bóng thì anh mới bắt đầu nghi ngờ lão ta là Black Doctor.
Hiển nhiên, thứ kim loại xuất hiện trên xương của Đậu Hầu chắc hẳn là sản phẩm công nghệ cao của Black Doctor.
Đây là loại sản phẩm công nghệ cao, một kẻ điên cuồng như Black Doctor nhất định sẽ sử dụng nó trên cơ thể của chính mình.
Tất nhiên, tất cả những điều này chỉ là suy đoán của Dương Thanh, còn thực hư ra sao vẫn cần phải kiểm chứng.
Sau khi nghe những lời của Dương Thanh, Đậu Hầu chỉ đứng nguyên tại chỗ, không nói gì, dường như có tia sáng yếu ớt đang nhảy nhót trong đôi mắt đen nhánh đó.
Dương Thanh không hề cảm nhận được một chút khí thế võ đạo nào trên người Đậu Hầu, nhưng lại nhận thấy được sự nguy hiểm từ bên trong ánh mắt của đối phương.
"Vụt!"
Bỗng nhiên có hai tia sáng chói mắt bắn ra từ mắt của lão ta.
Dương Thanh đã chuẩn bị trước, gần như biến mất chỉ trong nháy mắt. Hai luồng ánh sáng bắn vào thân cây sau lưng anh.
Trên thân cây lập tức xuất hiện hai cái lỗ bị đốt cháy khét lẹt.
"Cho dù có phải Black Doctor hay không, hôm nay ông nhất định phải chết!”
Giọng nói lạnh lùng của Dương Thanh vừa dứt thì cơ thể anh bộc phát ra một luồng khí thế cuồng bạo. Đó là một loại uy áp có thể sánh ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh, thậm chí có thể gần đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh.
"Bùm!"
Dương Thanh giẫm xuống đất, mặt đất lập tức bị trũng xuống, bụi đất bay mù mịt.
Cơ thể anh như một chiếc lò xo, nhảy về phía Đậu Hầu.
Đậu Hầu đứng yên tại chỗ, bỗng nhiên tung ra một cú đấm.
"Bùm!"
Một tiếng động thật lớn vang lên, nắm đấm của Dương Thanh và Đậu Hầu va chạm vào nhau.
"Rầm rầm rầm!”
Khi nắm đấm của hai người chạm vào nhau, một làn sóng năng lượng mạnh mẽ quét về bốn phương tám hướng.
Các tòa nhà gần đó như gặp phải một trận pháo đạn đại bác, phát ra tiếng ầm vang rồi đổ sập xuống đất. Toàn bộ Hoàng phủ Thượng Quan đều phủ đầy bụi.
Cách xa chiến trường mấy trăm mét còn có một đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đang đứng, mặc dù ở rất xa nhưng họ vẫn cảm nhận được uy lực như vòi rồng đánh tới.
"Thật mạnh!"
Những cao thủ của các phe thế lực hàng đầu trong Hoàng thành đều ngây ngốc.
Lý Trọng bị thương đã lùi về ẩn nấp cùng những người này. Lão ta là người biết rõ Đậu Hầu hùng mạnh thế nào nhất, thế nên lúc nhìn thấy Dương Thanh sau khi đối đầu với Đậu Hầu bằng một đấm mà vẫn không bị rơi xuống thế hạ phong, sự kinh ngạc trong mắt lão ta ngày càng lớn.
Mặc dù bị Dương Thanh đánh bại nhưng Lý Trọng cũng khiến anh phải trả một cái giá rất lớn. Bây giờ lão ta không chống lại nổi một đòn của Đậu Hầu, thế mà Dương Thanh lại có thể đối đầu trực diện với đối phương mà vẫn không thua.
Từ lúc bị Dương Thanh đánh bại đến lúc này chưa đến một giờ đồng hồ, thế mà thực lực của Dương Thanh lại tăng lên đến thế?
Dương Thanh cũng đang rất kinh ngạc, sau khi đối đầu với Đậu Hầu, anh cảm thấy nắm đấm của mình cứ như đấm vào sắt thép vậy.
Một cơn đau nhói từ nắm tay truyền đến, nháy mắt đã lan đến toàn bộ cánh tay.
Giờ phút này, Dương Thanh gần như chắc chắn rằng lớp kim loại sáng bóng trên cơ thể của Đậu Hầu chính là sản phẩm công nghệ cao và là loại sản phẩm công nghệ cao có đặc tính chất lỏng phi Newton.
Toàn thân Đậu Hầu đều được bao phủ bởi lớp vật chất này mà vẫn có thể di chuyển thoải mái. Tuy nhiên, khi va chạm vào một quyền của Dương Thanh, nắm đấm của Đậu Hầu dường như hóa thành sắt thép ngay lập tức.
"Bùm!"
Đậu Hầu không cho Dương Thanh có cơ hội phản ứng, một cú đấm khác lại ập đến.
Anh cũng tung ra một cú đấm. Tương tự với cảm giác vừa rồi, khi nắm đấm của đối phương chịu va chạm mạnh thì sẽ biến thành sắt thép.
Sau cú đấm đối đầu này, Dương Thanh không chần chừ gì nữa mà nhanh chóng lùi về phía sau vài chục mét.
Khi nhìn về phía Đậu Hầu, sự nghiêm túc trong mắt anh đã rõ nét hơn.
Cả cơ thể Đậu Hầu dường như đều được phủ một tầng sản phẩm công nghệ cao có đặc tính chất lỏng phi Newton nên cho dù Dương Thanh có dùng bao nhiêu sức mạnh đi nữa, anh cũng không hề làm tổn thương được Đậu Hầu mà ngược lại còn tự làm mình bị thương.
"Chuyện gì đã xảy ra? Cậu Thanh mà phải lùi về phía sau ư, chẳng lẽ ngay cả cậu ấy cũng không phải đối thủ của Đậu Hầu?”
Thượng Quan Hoàng đứng bên cạnh Lý Trọng nói với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Vết thương của Lý Trọng đã được sơ cứu đơn giản, lúc này lão ta vẫn còn cảm thấy sợ hãi, trầm giọng nói: “Hiện giờ Đậu Hầu cực kỳ đáng sợ, nhất là đôi mắt của hắn ta, chúng còn có thể bắn ra tia sáng cường độ cao, đã không còn là con người nữa rồi”.
Thượng Quan Nhu đột nhiên nghiêm nghị nói: “Tôi nghe nói có một nhà khoa học điên tên là Black Doctor, cậu ta nắm trong tay rất nhiều kỹ thuật công nghệ cao, thậm chí cậu ta còn tự biến mình thành nửa người nửa người robot”.
"Bây giờ những thứ xảy ra trên người Đậu Hầu có lẽ chính là sản phẩm công nghệ cao, chỉ có thế này mới giải thích được rõ ràng thôi”.
"Nhưng có người nói Black Doctor đã chết rồi mà, vậy chuyện của Đậu Hầu là như thế nào? Chẳng lẽ là có nhà khoa học điên khác giành được kỹ thuật công nghệ cao của Black Doctor và cải tiến cơ thể của Đậu Hầu?”
Lý Giang Hùng cũng khẽ gật đầu: "Tôi cũng có nghe nói về Black Doctor. Theo lời đồn thì cậu ta không luyện võ nhưng lại sử dụng công nghệ cao để tự biến mình thành một con quái vật với sức mạnh Siêu Phàm Cảnh”.
Không nhiều người biết đến Black Doctor, sau khi nghe Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng nói những chuyện liên quan đến ông ta thì những cao thủ hàng đầu xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc.
"Đậu Kính, gần đây Đậu Hầu có tiếp xúc với người ngoài hay từng rời khỏi nhà họ Đậu không?”
Thượng Quan Hoàng bỗng nhiên nhìn Đậu Kính, hỏi.
Đậu Kính là người quyền lực nhất nhà họ Đậu hiện nay và cũng là người nắm rõ về chuyện của Đậu Hầu nhất.
Nhất thời, ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía Đậu Kính.
Thượng Quan Hoàng cau mày, lạnh lùng nói: “Chắc hẳn ông cũng biết nhà họ Đậu dám khiêu khích uy quyền của Hoàng tộc là tội chết, vậy mà ông còn dám mặc cả với tôi?”
Đậu Kính không chút sợ hãi, vẫn bình tĩnh nhìn lão ta, nói: “Nhưng bây giờ chuyện mà ngài và những người ở đây muốn biết chính là thông tin liên quan đến Đậu Hầu, tôi nghĩ rằng những thông tin đó đủ để đổi lấy tính mạng của các cao thủ hàng đầu của nhà họ Đậu”.
Đậu Kính đã đến độ tuổi này nên không còn quan tâm đến chuyện sống chết nữa.
Bây giờ Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, dù còn sống thì cũng sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Hoàng Thành, Có thể nói là nhà họ Đậu đã bị huỷ diệt.
Nếu đã như vậy thì thà giành một chút hy vọng sống cho nhà họ Đậu còn hơn.
“Nếu vậy thì tôi sẽ giết sạch tất cả những người trong nhà họ Đậu! Cho dù ông không nói thì tôi cũng sẽ điều tra được rõ ràng những nơi mà Đậu Hầu đã từng đi qua và người mà ông ta từng tiếp xúc”.
Sát ý lóe lên trong mắt Thượng Quan Hoàng, lão ta thật sự muốn giết đám cao thủ nhà họ Đậu.
Không chỉ có nhà họ Đậu, mà cả nhà họ Thái cũng nhất định phải bị tiêu diệt.
Lý Giang Hùng khẽ nhúc nhích, nhanh chóng đứng ở sau lưng Đậu Kính, sẵn sàng ra tay bất cứ khi nào.
Bây giờ, phía trước Đậu Kính là Thượng Quan Hoàng, phía sau là Lý Giang Hùng, bên cạnh còn có đám cao thủ hàng đầu của Thượng Quan Hoàng và nhà họ Lý. Nếu Thượng Quan Hoàng muốn ra tay, Đậu Kính chắc chắn sẽ chết.
Đậu Kính chế giễu cười: “Thật không ngờ Đậu Kính tôi đây lại có thể khiến cho hai gia tộc mạnh nhất Hoàng thành nhắm vào như thế”.
“Hoàng Chủ, ngài không cần phải uy hiếp tôi đâu, muốn đánh muốn giết tuỳ ngài. Tôi biết, từ giây phút Đậu Hầu dẫn người của nhà họ Đậu bước vào Hoàng phủ trở đi thì chúng tôi đã không màng đến chuyện sống chết nữa rồi”.
“Chẳng phải tôi muốn uy hiếp Hoàng Chủ đâu. Tôi chỉ muốn tìm một con đường sống cho nhà họ Đậu chúng tôi mà thôi, nếu Hoàng Chủ đã không đồng ý thì cứ thôi vậy”.
Lão ta nói xong thì nhắm hai mắt lại, ra vẻ như đang chờ Thượng Quan Hoàng ra tay.
Thượng Quan Hoàng càng tức giận hơn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy thì để tôi giết sạch người nhà họ Đậu trước!”
Giữa lúc đó, Thượng Quan Nhu đột nhiên lên tiếng: “Ông ơi, để cháu thử một chút!”
Trong chốc lát, ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía cô ta.
Thượng Quan Hoàng nhìn Thượng Quan Nhu, nói: “Nhu Nhu, vô dụng thôi, ông ta muốn chết thì không ai có thể cạy miệng ông ta được”.
Thượng Quan Nhu cười nhẹ: “Để cháu thử xem, có lẽ sẽ thành công”.
Thượng Quan Hoàng không nói gì nữa, trong lòng lại có thêm mấy phần kỳ vọng. Thượng Quan Nhu có thể được lão ta xem trọng như thế không chỉ vì thiên phú võ thuật mà còn có tài ở phương diện quản lý gia tộc.
“Cô Nhu, cô đừng phí sức lực nữa, cứ cho tôi ra đi sảng khoái đi!”
Đậu Kính mở mắt ra, hờ hững liếc nhìn Thượng Quan Nhu rồi nói với giọng điệu bình thản.
Cô ta lại mỉm cười, lấy điện thoại mở một tấm ảnh rồi đặt trước mặt Đậu Kính mà không nói lời nào.
“Tuyết Lỵ!”
Khi nhìn thấy bức ảnh trên điện thoại của Thượng Quan Nhu, Đậu Kính bỗng nhiên tái mặt. Sát khí mãnh liệt phát ra từ người lão ta.
“Đậu Kính!”
Thượng Quan Hoàng nghiêm nghị gắt lên, thân hình chợt biến mất, trong phút chốc đã đứng chắn trước mặt Thượng Quan Nhu vì sợ rằng Đậu Kính sẽ bất ngờ giết cô ta.
Lý Giang Hùng và Lý Trọng từ hai bên trái phải cũng tiến lên, chặn đứng đường của Đậu Kính, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Những cao thủ khác của nhà họ Đậu thì đều bị người của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý bao vây, chỉ biết trơ mắt nhìn người nắm quyền cao nhất nhà họ Đậu bị ba cao thủ hùng mạnh bao vây.
Sự tức giận của Đậu Kính biến mất, đôi mắt đỏ bừng của lão ta nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Nhu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thả con gái của tôi ra!”
“Đậu Tuyết Lỵ, nữ, ba mươi tám tuổi, là con gái riêng của ông, có mẹ là người Mỹ, hiện đang dạy học tại Harvard và có một đứa con trai”.
Thượng Quan Nhu cười nói: “Không ngờ chủ nhánh của nhà họ Đậu lại bay bướm như vậy, còn có một cô con gái riêng người nước ngoài nữa chứ. Chủ nhánh nhà họ Đậu đúng là nhẫn tâm thật, vứt cả mẹ con họ ra nước ngoài”.
“Ông đoán xem tôi có cần sắp xếp đưa mẹ con họ về không? Đúng lúc có thể cùng tụ họp với ông”.
Nghe thấy những gì Thượng Quan Nhu nói, Đậu Kính trông vô cùng chán nản, khí thế võ thuật trên người cũng dần biến mất, cả người như đã già đi mười tuổi. Lão ta nhìn Thượng Quan Nhu với vẻ mặt khẩn cầu, nói: “Đừng làm tổn thương bọn họ. Họ vô tội, không liên quan gì đến nhà họ Đậu của tôi cả”.
“Chỉ cần cô đồng ý bỏ qua cho họ thì tôi sẽ nói hết mọi cho chuyện các người biết.”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.
Không ai nghĩ rằng kẻ cứng miệng như Đậu Kính, ngay cả khi Thượng Quan Hoàng ra mặt cũng không chịu nói ra bí mật của Đậu Hầu mà lại bị Thượng Quan Nhu chế phục dễ dàng đến vậy.
Thượng Quan Nhu khẽ cười: “Chủ nhánh của nhà họ Đậu cứ yên tâm, chỉ cần ông nói hết tất cả thì tôi đảm bảo sẽ không làm tổn thương bọn họ, và cũng tuyệt đối đừng ra điều kiện vì hiện giờ ông không có tư cách đàm phán với tôi, có đúng không nào?”
Đậu Kính nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ đang tươi cười này, biết rằng cô ta đang nói thật. Đậu Kính có thể mặc kệ sống chết của người nhà họ Đậu, thậm chí cả chính lão ta cũng không sợ chết.
Tuy nhiên, lão ta không muốn đứa con gái ngoài giá thú của mình ở nơi phương xa kia phải chịu bất kỳ tổn hại nào, vì Đậu Tuyết Lỵ là giọt máu duy nhất của lão ta trên thế giới này.
Suốt đời này, Đậu Kính cống hiến đủ điều với nhà họ Đậu nhưng lại có lỗi với Đậu Tuyết Lỵ và mẹ cô ta.
Nếu nói ra bí mật của Đậu Hầu, có lẽ sẽ đổi lấy được tính mạng của Đậu Tuyết Lỵ chăng?
“Được rồi, tôi nói! Tôi sẽ nói cho cô biết tất cả mọi chuyện!”
Sau một hồi im lặng, Đậu Kính đột nhiên lên tiếng.
“Nửa tháng trước, có lần tôi tình cờ đi ngang qua phòng của Đậu Hầu và vô tình nghe được nội dung cuộc trò chuyện trong đó. Đậu Hầu gọi đối phương là Black Doctor và đề cập đến liều thuốc hoàn mỹ đã được cải tiến”.
“Vốn dĩ tôi không xem trọng chuyện đó, nhưng hôm nay tôi mới nhận ra lần mà Đậu Hầu rời nhà đấy chắc hẳn là đi tìm Black Doctor. Nếu tôi đoán không lầm thì ông ấy còn có được liều thuốc hoàn mỹ phiên bản cải tiến. Những thay đổi trên người ông ấy bây giờ chính là do Black Doctor tạo nên”.
“Tôi chỉ biết có bấy nhiêu đó, giờ cô có thể hứa với tôi rằng tha cho con gái tôi không?”
Đậu Kính nhìn về phía Thượng Quan Nhu, hỏi.