Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1046
Chương 1046:
Giữa đám người đột nhiên mở ra một con đường, Hoa Sinh lập tức lao tới, giơ tay lên để đánh một cái tát, một tiếng “Bốp” hung hăng tát vào trên mặt của anh ta, Hoa Sinh chửi ầm lên: “Chuyện này có phải là sự thật hay không!”
“Tên cầm thú này! Anh không phải là con người!”
Hoa Sinh tức giận đến xanh mặt: “Năm ấy chúng tôi thấy anh không có cơm ăn, cho nên mọi người đưa anh vào khu vực khai thác khoáng sản, cho anh một chén cơm ăn, con mẹ nó, chẳng lẽ anh đã quên những chuyện này rồi hay sao?”
“Bây giờ vì những đồng tiền kia mà anh muốn phá hủy hy vọng của tất cả mọi người hay sao? Con mẹ nó, anh thực sự là một tên cầm thú, bây giờ tôi đánh chết anh!”
Hoa Sinh không thể nhãn nhịn được nữa, anh ta đấm đá liên hồi, không một ai xung quanh ngăn cản anh ta, thậm chí còn có người không kìm được mà đã lao lên đánh đấm dữ dội.
Ba người nhất thời đã bị che mất, ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết thì không nghe được âm thanh nào khác…
Sau một lúc lâu, đám đông mới tản ra, ba người té trên mặt đất, mặt mũi bầm dập và khóc lóc khổ sở, nhưng không có ai đồng tình bọn họ cả.
“Còn có ai phản đối không?”
Giang Ninh ngồi lại chỗ cũ, anh thản nhiên nói.
Phía dưới là một mảnh im lặng!
Còn ai muốn phản đối chứ?
Chuyện này vốn là một chuyện tốt, là vì lợi ích của mọi người, là ân huệ của Lâm Thị, là ý tốt của Lâm Vũ Chân, nếu bọn họ vẫn cự tuyệt thì thật sự không biết điều.
Bọn họ rất phẫn nộ, suýt nữa mọi người đã nghe theo lời của những tên này? Mọi chuyện suýt chút nữa đã bị những tên xấu xa này làm hỏng!
“Nếu không có ai phản đối thì tôi xin tuyên bố, ngày hôm nay Công đoàn công nhân của khu vực khai thác số 8 chính thức được thành lập.”
Giang Ninh nói: “Từ hôm nay trở đi, khu vực khai thác số 8 sẽ tự mình quản lý, công đoàn có toàn quyền phụ trách, đại biểu của công nhân lần thứ nhất sẽ do tôi chỉ định, bắt đầu từ khóa họp thứ hai, hệ thống bầu cử được đề xuất sẽ được thông qua và sẽ được thay đổi hai năm một lần!”
Anh quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân một cái, Lâm Vũ Chân đứng lên, sau đó cô đi tới đằng trước, dùng ánh mắt sáng láng của mình để nhìn những công nhân này.
“Tôi xin quyết định, xuất ra ba phần lợi nhuận của khu vực khai thác số 8 để làm một chút chuyện cho mọi người!”
Ngay khi Lâm Vũ Chân vừa dứt lời, những người bên dưới đột nhiên bật khóc, thân thể của bọn họ run lên vì xúc động!
Có người nhịn không được mà đã khóc rống lên, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng gặp một bà chủ nào như vậy!
Ba phần lợi nhuận!
Thân thể của bọn họ hẳn là thuộc về Lâm Thị, Lâm Thị cung cấp công việc và trả lương cho bọn họ, cho bọn họ hy vọng để tiếp tục sống, bây giờ còn muốn cho bọn họ một khoản tiền, lại còn vì bọn họ mà làm một chút chuyện.
Bọn họ không biết nên nói cái gì về lòng tốt tuyệt vời của Lâm Thị.
“Bây giờ tôi sẽ nói tác dụng của số tiền này, tôi sẽ chia làm nhiều phần, một phần làm tiên thưởng cuối năm, một phần để cho mọi người vay, một phần dùng để thành lập học bổng cho con của mọi người, hỗ trợ bọn nhỏ hoàn thành việc học tập của chúng!”
Ngay khi Lâm Vũ Chân vừa dứt lời thì mọi người lập tức sôi nổi lên.
Mỗi một người đều vô cùng hăng hái, bọn họ cũng không biết làm gì, ngoại trừ việc nắm tay thật chặt thì bọn họ cũng không biết nói cái gì.
Giữa đám người đột nhiên mở ra một con đường, Hoa Sinh lập tức lao tới, giơ tay lên để đánh một cái tát, một tiếng “Bốp” hung hăng tát vào trên mặt của anh ta, Hoa Sinh chửi ầm lên: “Chuyện này có phải là sự thật hay không!”
“Tên cầm thú này! Anh không phải là con người!”
Hoa Sinh tức giận đến xanh mặt: “Năm ấy chúng tôi thấy anh không có cơm ăn, cho nên mọi người đưa anh vào khu vực khai thác khoáng sản, cho anh một chén cơm ăn, con mẹ nó, chẳng lẽ anh đã quên những chuyện này rồi hay sao?”
“Bây giờ vì những đồng tiền kia mà anh muốn phá hủy hy vọng của tất cả mọi người hay sao? Con mẹ nó, anh thực sự là một tên cầm thú, bây giờ tôi đánh chết anh!”
Hoa Sinh không thể nhãn nhịn được nữa, anh ta đấm đá liên hồi, không một ai xung quanh ngăn cản anh ta, thậm chí còn có người không kìm được mà đã lao lên đánh đấm dữ dội.
Ba người nhất thời đã bị che mất, ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết thì không nghe được âm thanh nào khác…
Sau một lúc lâu, đám đông mới tản ra, ba người té trên mặt đất, mặt mũi bầm dập và khóc lóc khổ sở, nhưng không có ai đồng tình bọn họ cả.
“Còn có ai phản đối không?”
Giang Ninh ngồi lại chỗ cũ, anh thản nhiên nói.
Phía dưới là một mảnh im lặng!
Còn ai muốn phản đối chứ?
Chuyện này vốn là một chuyện tốt, là vì lợi ích của mọi người, là ân huệ của Lâm Thị, là ý tốt của Lâm Vũ Chân, nếu bọn họ vẫn cự tuyệt thì thật sự không biết điều.
Bọn họ rất phẫn nộ, suýt nữa mọi người đã nghe theo lời của những tên này? Mọi chuyện suýt chút nữa đã bị những tên xấu xa này làm hỏng!
“Nếu không có ai phản đối thì tôi xin tuyên bố, ngày hôm nay Công đoàn công nhân của khu vực khai thác số 8 chính thức được thành lập.”
Giang Ninh nói: “Từ hôm nay trở đi, khu vực khai thác số 8 sẽ tự mình quản lý, công đoàn có toàn quyền phụ trách, đại biểu của công nhân lần thứ nhất sẽ do tôi chỉ định, bắt đầu từ khóa họp thứ hai, hệ thống bầu cử được đề xuất sẽ được thông qua và sẽ được thay đổi hai năm một lần!”
Anh quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân một cái, Lâm Vũ Chân đứng lên, sau đó cô đi tới đằng trước, dùng ánh mắt sáng láng của mình để nhìn những công nhân này.
“Tôi xin quyết định, xuất ra ba phần lợi nhuận của khu vực khai thác số 8 để làm một chút chuyện cho mọi người!”
Ngay khi Lâm Vũ Chân vừa dứt lời, những người bên dưới đột nhiên bật khóc, thân thể của bọn họ run lên vì xúc động!
Có người nhịn không được mà đã khóc rống lên, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng gặp một bà chủ nào như vậy!
Ba phần lợi nhuận!
Thân thể của bọn họ hẳn là thuộc về Lâm Thị, Lâm Thị cung cấp công việc và trả lương cho bọn họ, cho bọn họ hy vọng để tiếp tục sống, bây giờ còn muốn cho bọn họ một khoản tiền, lại còn vì bọn họ mà làm một chút chuyện.
Bọn họ không biết nên nói cái gì về lòng tốt tuyệt vời của Lâm Thị.
“Bây giờ tôi sẽ nói tác dụng của số tiền này, tôi sẽ chia làm nhiều phần, một phần làm tiên thưởng cuối năm, một phần để cho mọi người vay, một phần dùng để thành lập học bổng cho con của mọi người, hỗ trợ bọn nhỏ hoàn thành việc học tập của chúng!”
Ngay khi Lâm Vũ Chân vừa dứt lời thì mọi người lập tức sôi nổi lên.
Mỗi một người đều vô cùng hăng hái, bọn họ cũng không biết làm gì, ngoại trừ việc nắm tay thật chặt thì bọn họ cũng không biết nói cái gì.
Bình luận facebook