Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 675
Chương 675 Anh ta cúp máy, cơ thể có chút run rẩy.
Cho dù anh ta lăn lộn ở trong giới xã hội đen nhiều năm, gặp rất nhiều kẻ ngoan độc, nhưng Giang Ninh trước mắt này vẫn khiến cho anh ta cảm thấy khủng hoảng.
Là khủng hoảng phát ra từ sâu trong đáy lòng!
*Sợ rằng giữa chúng ta có hiểu lầm gì đó”
ƒ do dự một lát: “Tôi vn hẳnLâm thị có ngưỡi có thực lực như anh được, nếu muốn dẫn người của Lâm thị đi lấy lòng tập đoàn Linh: Long, vậy tôi có thể trực tiếp giao cho anh”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Anh ta đoán Giang Ninh chắc chắn không phải là người của Lâm thị, có thể là người trong thế gia vọng tộc.
phương bắc nào đó.
Hắn chỉ muốn cướp cơ hội này tới thể hiện chính mình ở trước mặt tập đoàn Linh Long mà thôi.
Nếu là vậy, mình giao người ra cũng không sao.
Cơ hội gì cũng không quan trọng hơn mạng sống của mình được!
Giang Ninh ngẩng đầu liếc nhìn anh ta.
“Vậy anh cảm thấy Lâm thị chắc hẳn rất dễ bắt nạt đúng không?”
Một câu nói này của hán làm cho Hứa Nghị ngẩn người, trong lòng càng lúc càng thấy bất an và căng thảng hơn.
Bịch!
Bịch!
Tiếng tim đập nhanh hơn, Hứa Nghị càng thêm khẩn trương.
Anh ta biết Lâm thị chác chản có chút bản lĩnh, nhưng so với gia tộc lớn ở phương bác lại chênh lệch một trời một vực. Từ trước tới nay anh ta chưa từng nghĩ tới trong Lâm thị sẽ có tồn tại khủng khiếp như thế, bọn họ…
Đột nhiên, mắt Hứa Nghị lóe lên, nhìn Giang Ninh, hầu kết chuyển động: “Các… các người là người của… người của vùng đất cấm Đông Hải!”
Lâm thị này là công ty ở vùng đất cấm Đông Hải, những người này nhất định là người của vùng đất cấm Đông.
Hải!
“Đây là phương bác, các người… các người dám đến phương bắc à?”
Anh ta run rẩy nói.
Lấy mạng lưới tin tức của anh ta tất nhiên biết được một vài chuyện ở vùng đất cấm Đông Hải. Trong gia tộc họ lớn ở phía bắc, bây giờ nhà họ La và nhà họ Tề đã gần như bị phá hủy chính là nhờ vùng đất cấm Đông Hải ban tặng!
Mà cho dù là nhà họ Tống và nhà họ Thiết cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng trong hành động nhằm vào vùng đất cấm Đông Hải.
Người Đông Hải nói bọn họ sẽ đến phương bắc, dù thế nào Hứa Nghị cũng không ngờ được bọn họ sẽ lấy danh nghĩa của Lâm thị để tiến vào phương bắc!
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Không có nơi nào mà tôi không dám đi cả”
Giang Ninh cuối cùng đặt chén trà đã uống hết xuống.
Lý Đông được người đưa tới.
Mấy người vừa áp giải Lý Đông vào quán trà, đã thấy người của bọn chúng làm rải rác trên mặt đất với dáng vẻ cực kỳ thê thảm, mọi người sợ đến mức sắc mặt đều trắng bệch!
“Thả, thả lão đại của chúng tôi ra!”
Có người kêu lên, giọng nói không tự tin lám: “Bằng không, tôi giết chết cậu ta!”
Gã nắm lấy cổ Lý Đông, trên mặt đầy sát khí!
Giang Ninh ngẩng đầu liếc nhìn gã, chỉ riêng ánh mắt kia đã đầy sự uy hiếp!
“Anh Ninh!”
Lý Đông thấy Giang Ninh thì nước mắt lập tức tuôn ra.
Anh đã biết Giang Ninh nhất định sẽ tới cứu mình. Giang Ninh từng nói tuyệt đối sẽ cố gắng hết sức bảo vệ bọn họ, anh vẫn luôn tin tưởng!
“Không sao”
Giang Ninh đi tới, người kèm hai bên Lý Đông sợ đến mức trên mặt càng khẩn trương hơn: “Đừng tới đây! Mày đừng tới đây!”
Nhưng Giang Ninh thậm chí còn chẳng nhìn bọn chúng, đi thẳng tới trước mặt Lý Đông mới quay đầu, liếc nhìn người kèm hai bên Lý Đông, giọng điệu bình tĩnh lại không cho phép người khác được nghi ngờ.
“Thả cậu ta ra”
Người kèm hai bên Lý Đông run rẩy, giống như bị người khủng khiếp nhất trên đời này nhìn mình vậy!
Gã không hề do dự, lập tức thả tay ra, hai chân run lên, chỉ bị Giang Ninh nhìn mà cả người như rơi vào trong hầm băng, khắp người giá lạnh, cơ thể cũng cứng đờ.
“Anh Ninh! Em không làm mất mặt anh!”
Lý Đông căn răng nói: “Em cũng không làm mất mặt Lâm thị!”
“Rất tốt”
Giang Ninh gật đầu, thấy trên mặt Lý Đông đầy vết thương thì nói: “Bọn chúng đánh cậu, đúng hay không?”
Sắc mặt của hán dần dần lạnh xuống, trong giọng nói cũng kèm theo chút hơi lạnh, làm cho đám người Hứa Nghị chỉ cảm thấy ngày thế giới diệt vong sáp xảy ra!
“Các người cũng dám đánh người Lâm thị tôi à!”
Giang Ninh đột nhiên quát một tiếng như tiếng sấm, làm màng tai của Hứa Nghị và những người khác chấn động.
tới mức đau đớn, máu cũng chảy nhanh hơn.
Dường như… dường như chỉ trong giây lát lại muốn lao ra khỏi cơ thể!
“Bọn họ đánh cậu thế nào, tôi sẽ giúp cậu đánh lại gấp trăm lần!”
Cho dù anh ta lăn lộn ở trong giới xã hội đen nhiều năm, gặp rất nhiều kẻ ngoan độc, nhưng Giang Ninh trước mắt này vẫn khiến cho anh ta cảm thấy khủng hoảng.
Là khủng hoảng phát ra từ sâu trong đáy lòng!
*Sợ rằng giữa chúng ta có hiểu lầm gì đó”
ƒ do dự một lát: “Tôi vn hẳnLâm thị có ngưỡi có thực lực như anh được, nếu muốn dẫn người của Lâm thị đi lấy lòng tập đoàn Linh: Long, vậy tôi có thể trực tiếp giao cho anh”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Anh ta đoán Giang Ninh chắc chắn không phải là người của Lâm thị, có thể là người trong thế gia vọng tộc.
phương bắc nào đó.
Hắn chỉ muốn cướp cơ hội này tới thể hiện chính mình ở trước mặt tập đoàn Linh Long mà thôi.
Nếu là vậy, mình giao người ra cũng không sao.
Cơ hội gì cũng không quan trọng hơn mạng sống của mình được!
Giang Ninh ngẩng đầu liếc nhìn anh ta.
“Vậy anh cảm thấy Lâm thị chắc hẳn rất dễ bắt nạt đúng không?”
Một câu nói này của hán làm cho Hứa Nghị ngẩn người, trong lòng càng lúc càng thấy bất an và căng thảng hơn.
Bịch!
Bịch!
Tiếng tim đập nhanh hơn, Hứa Nghị càng thêm khẩn trương.
Anh ta biết Lâm thị chác chản có chút bản lĩnh, nhưng so với gia tộc lớn ở phương bác lại chênh lệch một trời một vực. Từ trước tới nay anh ta chưa từng nghĩ tới trong Lâm thị sẽ có tồn tại khủng khiếp như thế, bọn họ…
Đột nhiên, mắt Hứa Nghị lóe lên, nhìn Giang Ninh, hầu kết chuyển động: “Các… các người là người của… người của vùng đất cấm Đông Hải!”
Lâm thị này là công ty ở vùng đất cấm Đông Hải, những người này nhất định là người của vùng đất cấm Đông.
Hải!
“Đây là phương bác, các người… các người dám đến phương bắc à?”
Anh ta run rẩy nói.
Lấy mạng lưới tin tức của anh ta tất nhiên biết được một vài chuyện ở vùng đất cấm Đông Hải. Trong gia tộc họ lớn ở phía bắc, bây giờ nhà họ La và nhà họ Tề đã gần như bị phá hủy chính là nhờ vùng đất cấm Đông Hải ban tặng!
Mà cho dù là nhà họ Tống và nhà họ Thiết cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng trong hành động nhằm vào vùng đất cấm Đông Hải.
Người Đông Hải nói bọn họ sẽ đến phương bắc, dù thế nào Hứa Nghị cũng không ngờ được bọn họ sẽ lấy danh nghĩa của Lâm thị để tiến vào phương bắc!
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Không có nơi nào mà tôi không dám đi cả”
Giang Ninh cuối cùng đặt chén trà đã uống hết xuống.
Lý Đông được người đưa tới.
Mấy người vừa áp giải Lý Đông vào quán trà, đã thấy người của bọn chúng làm rải rác trên mặt đất với dáng vẻ cực kỳ thê thảm, mọi người sợ đến mức sắc mặt đều trắng bệch!
“Thả, thả lão đại của chúng tôi ra!”
Có người kêu lên, giọng nói không tự tin lám: “Bằng không, tôi giết chết cậu ta!”
Gã nắm lấy cổ Lý Đông, trên mặt đầy sát khí!
Giang Ninh ngẩng đầu liếc nhìn gã, chỉ riêng ánh mắt kia đã đầy sự uy hiếp!
“Anh Ninh!”
Lý Đông thấy Giang Ninh thì nước mắt lập tức tuôn ra.
Anh đã biết Giang Ninh nhất định sẽ tới cứu mình. Giang Ninh từng nói tuyệt đối sẽ cố gắng hết sức bảo vệ bọn họ, anh vẫn luôn tin tưởng!
“Không sao”
Giang Ninh đi tới, người kèm hai bên Lý Đông sợ đến mức trên mặt càng khẩn trương hơn: “Đừng tới đây! Mày đừng tới đây!”
Nhưng Giang Ninh thậm chí còn chẳng nhìn bọn chúng, đi thẳng tới trước mặt Lý Đông mới quay đầu, liếc nhìn người kèm hai bên Lý Đông, giọng điệu bình tĩnh lại không cho phép người khác được nghi ngờ.
“Thả cậu ta ra”
Người kèm hai bên Lý Đông run rẩy, giống như bị người khủng khiếp nhất trên đời này nhìn mình vậy!
Gã không hề do dự, lập tức thả tay ra, hai chân run lên, chỉ bị Giang Ninh nhìn mà cả người như rơi vào trong hầm băng, khắp người giá lạnh, cơ thể cũng cứng đờ.
“Anh Ninh! Em không làm mất mặt anh!”
Lý Đông căn răng nói: “Em cũng không làm mất mặt Lâm thị!”
“Rất tốt”
Giang Ninh gật đầu, thấy trên mặt Lý Đông đầy vết thương thì nói: “Bọn chúng đánh cậu, đúng hay không?”
Sắc mặt của hán dần dần lạnh xuống, trong giọng nói cũng kèm theo chút hơi lạnh, làm cho đám người Hứa Nghị chỉ cảm thấy ngày thế giới diệt vong sáp xảy ra!
“Các người cũng dám đánh người Lâm thị tôi à!”
Giang Ninh đột nhiên quát một tiếng như tiếng sấm, làm màng tai của Hứa Nghị và những người khác chấn động.
tới mức đau đớn, máu cũng chảy nhanh hơn.
Dường như… dường như chỉ trong giây lát lại muốn lao ra khỏi cơ thể!
“Bọn họ đánh cậu thế nào, tôi sẽ giúp cậu đánh lại gấp trăm lần!”