Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 404-410
Chương 404
Anh ta muốn hỏi nhưng không dám mở miệng.
“Mày là ai?”
Lưu Tiểu Đao nhìn Giang Ninh một cái, lúc này mới phát hiện lời nói của Giang Ninh này rất có trọng lượng.
Giang Ninh không nói chuyện, đi về hướng của Lưu Tiểu Đao, Lưu Tiểu Đao lập tức cảnh giác, nâng tay lên, có mấy người liền chặn ngay đường đi của Giang Ninh.
“Âm!”
“Âm “Âm!”
Nhanh quát Hoàn toàn không biết Giang Ninh ra tay như thế nào, mấy người đó liền bay ra ngoài, đến đến cũng không kịp.
kêu liền không bất động.
Mắt Lưu Tiểu Đao lập tức co rút: “Cao thủ!”
Hắn nhìn một cái là có thể nhìn ra Giang Ninh rất lợi hại!
“Kêu cậu chủ của bọn mày ra đây”
Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Khinh Vũ tát hắn một cái, hắn không chịu buông tha cho Khinh Vũ, chuyện này cần được giải quyết, chúng ta nói đạo lý một chút”
Sắc mặt Lưu Tiểu Đao nghiêm trọng, nhìn Giang Ninh một hồi mới quay đầu nói: “Mời cậu Tô xuống đây”
Giang Ninh kéo Diệp Khinh Vũ ra sau lưng, Lưu Tiểu Đao.
càng cảnh giác, tay âm thầm ra hiệu kêu tất cả người ở bên ngoài tập trung qua đây, người đến là người có thân thủ không tệ, muốn ra tay thì cần phải thắng trong một cú đánh.
Trốn sau lưng Giang Ninh, đột nhiên Diệp Khinh Vũ có loại cảm giác giống như trước mặt là một bức tường dày và kiên cố, đứng ở phía sau, không cần biết mưa gió thế nào đều không thể nào thổi đến cô một chút nào!
Rất nhanh, trên lầu truyền đến một giọng nói tức giận.
“Lưu Tiểu Đao, tao thấy mày chính là thằng vô dụng!
Nửa ngày rồi cũng không mang người lên cho tao, mày muốn chết à?”
Tô Minh Toàn mặc đồ ngủ tức giận mắng, “Con khốn Diệp Khinh Vũ đâu!”
Hắn từ cao nhìn xuống, trong chớp mình liền nhìn thấy Diệp Khinh Vũ, lửa giận trong đôi mắt lập tức dâng trào.
Dường như cái tát bị cô đánh trước đây lại bắt đầu phát đau.
“Diệp Khinh VũI”
Tô Minh Toàn đi xuống lầu, sắc mặt hung ác, “Còn dám chạy? Sao mày không chạy nữa đi!”
“Người sai không phải tôi, sao tôi phải chạy”
Diệp Khinh Vũ cắn răng nói.
“Ha ha ha ha, mày không sai? Mày chọc phải tao, chính là sai Sai lầm rất lớn!”
Tô Minh Toàn không nhiều kiên nhãn, nhìn lướt mấy người Giang Ninh một cái, “Chúng là ai? Đánh đi, lột sạch Diệp Khinh Vũ đem lên lầu”
“Cậu Tô.”
Sắc mặt Lưu Tiểu Đao nghiêm túc, chỉ chỉ mấy người ngã ở góc tường rồi chỉ chỉ Giang Ninh, họ bị Giang Ninh đánh bay ra mười mấy mét, Tô Minh Toàn xuống lầu thậm chí còn không nhìn họ.
Nhìn thấy mấy người ngã ở dưới đất, Tô Minh Toàn khẽ híp mắt, lại trên dưới đánh giá Giang Ninh một cái.
“Con nhà võ?”
Hắn cười lạnh một tiếng, ngữ khí đầy xấu xa, loại con nhà võ này Nhà họ Tô hắn không biết đã nuôi bao nhiêu người, thậm chí còn có vài người là cao thủ giang hồ thật sự!
Thứ mà có tiền có thể khiến chúng bán mạng, trước giờ hắn chưa từng bỏ vào trong mắt.
“Cậu Tô, chúng không chịu thả người”
Lưu Tiểu Đao nói.
“Anh bạn, tôi khuyên cậu đừng lo chuyện bao đồng, Diệp Khinh Vũ này tôi chơi chắc rồi”
Tô Minh Toàn điên cưồng nói, “Nói thật với tôi không những chơi mà còn muốn chơi chết cô ta, tìm vài hacker đóng phim với cô ta, chơi chết cô ta, để cô ta chết rồi còn có thể nổi tiếng!”
Ác độc!
Âm hiểm!
Dù là anh Cẩu nghe rồi cũng hận không thể lập tức đi về trước đánh chết tên khốn này.
Diệp Khinh Vũ nghe thấy, càng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, kết cục này cô hoàn toàn không dám nghĩ đến!
“Xin lỗi thế nào?”
Giang Ninh không nói nhiều càng không quan tâm sự điên cưồng của Tô Minh Toàn.
“Xin lỗi?”
Tô Minh Toàn giống như đang nhìn tên ngốc, cười lớn ha ha rồi đi đến trước mặt Giang Ninh, nghiêng đầu, biểu cảm huênh hoang nói, “Mày cảm thấy xin lỗi còn có tác dụng sao?”
“Con khốn này tát tao ở trước mặt bạn bè tao! Cô ta là cái thá gì! Chẳng phải chỉ là một con kịch đi ca hát thôi sao? Dám đánh cậu ba nhà họ Tô tao đây!”
Hắn tiếng giọng nói, “Đây không phải chuyện xin lỗi có thể giải quyết được, tao nói rồi, tao muốn cô ta chết trên giường!”
“Mày tưởng mày là thứ gì, có chút võ liền muốn tao nể mặt? Mày là cái thá gì!”
Mặt Tô Minh Toàn đầy vẻ xấu xa, “Tao cho mày một cơ hội, bây giờ lập tức cút đi, nếu không hôm nay mấy bọn bây một người cũng đừng mong rời khỏi Thành Hải!”
Sắc mặt Diệp Khinh Vũ càng trắng bệch.
Tiếng ác của Tô Minh Toàn đồn khắp nơi, nghệ sĩ bị hắn nhìn trúng, trừ người có hậu thuẫn lớn mạnh thì không có vài người có thể trốn được.
Bây giờ rất hiển nhiên hắn không chịu buông tha cho cô đâu!
Dù Giang Ninh đến cũng vô dụng, Tô Minh Toàn hoàn †oàn không nể mặt!
“Hình như mày nghe nhầm rồi”
Đối mặt với sự huênh hoang của Tô Minh Toàn, Giang Ninh vẫn bình thản, chỉ Diệp Khinh Vũ nhàn nhạt nói, “Xin lỗi mà tao nói là mày xin lỗi Diệp Khinh Vũ”
Hắn quay đầu nhìn Diệp Khinh Vũ: “Hỏi cô đó, muốn hắn xin lỗi thế nào?”
“Thứ chó này phải xin lỗi thế nào, cô mới chịu tha cho hắn một mạng”
Chương 405
Không khí dường như lập tức trở nên đông cứng.
Diệp Khinh Vũ ngây người, cô cảm thấy tai mình có vấn đề rồi, Giang Ninh đang nói gì vậy?
Khiến ác thiếu Tô Minh Toàn này xin lỗi cô? Mà cách xin lỗi còn là cô chọn!
Anh… anh nói đùa gì vậy!
Mà Tô Minh Toàn cững ngây người; dùrig tay móc móp lỗ tai, giống như nghe được chuyện cười mắc cười nhất thế giới vậy.
“Kêu tao xin lỗi? Mày muốn chết à!”
Tô Minh Toàn thét lớn: “Lưu Tiểu Đao! Chém chết hẳn cho tao!”
Ở Thành Hải này cũng không có vài người dám kêu hản xin lỗi, đừng nói đến người không biết từ đâu chui ra như: Giang Ninh, kêu hắn xin lỗi Diệp Khinh Vũ?
Hắn chán sống rồi à!
Nghe lời này của Tô Minh Toàn, Lưu Tiểu Đao lập tức vãy tay: “Lên!”
Trong chớp mắt mấy chục người đều lên vây lấy, ánh mắt cảnh giác nhưng cực kỳ hung ác.
“Xé miệng của nó ra cho taol”
Tô Minh Toàn cười lạnh, “Thứ chó gì dám nói chuyện với †ao như vậy, đánh nát tất cả răng nó cho tao!”
Lời vừa dứt thì mấy chục người xông lên!
Giang Ninh đứng đó vẫn bất động, Diệp Khinh Vũ ở phía sau vẫn bị dọa đến biến sắc, cơ thể run rẩy.
“Soạt —”
“Soạt —-”
Phía sau, anh Cẩu và lão Nhị di chuyển.
Loại rác rưởi này không lẽ còn cần Giang Ninh ra tay chắc?
Giống như hai con sói, lúc này anh Cẩu đang tức muốn điên, lại có người dám ở trước mặt họ chửi Giang Ninh là thứ chó, đây là tội chết!
“Âm đùng —”
Giống như quả bom vậy, mặt đất đã bị chân của họ đạp đến để lại dấu vết, chẳng qua chỉ trong chớp mắt anh Cẩu và lão Nhị liền xông vào trong đám người.
Mỗi người một đấm!
“Am “Âm!”
“Am”
Nếu hắn có bản lĩnh đánh chết đám anh Cẩu bọn họ thì làm gì có thể nhếch nhác đến nỗi đi cả chiều trên đường tỉnh, chân cũng bị cào nát à.
Nhưng Tô Minh Toàn đã hạ lệnh, hãn không dám không ra tay.
“Tao đánh chết bọn mày!”
Lưu Tiểu Đao thét lớn một tiếng, hy vọng giọng càng lớn có thể làm tăng khí thế của mình.
“Bốp!”
Nhưng hắn vừa đến trước mặt của Giang Ninh thì cả người liền bay ra ngoài, Giang Ninh ra tay lúc nào hắn cũng không biết, khuôn mặt ở trong không trung còn đang run rẩy, xương nứt rồi!
Tiếng kêu thảm kích thích Tô Minh Toàn, hoảng loạn lúng túng.
Hắn quay đầu phát hiện mấy chục thuộc hạ lúc này không một người còn đứng, tất cả nằm dưới đất ôm chân và bụng, kêu thảm liên tục.
“Bọn… bọn mày là ai!”
Tô Minh Toàn kinh sợ, “Mày dám động vào tao? Tao là cậu ba nhà họ Tô!”
“Bốp!”
Giang Ninh lật tay tát một cái, “Tao không cần biết mày là ai, làm sai thì phải xin lỗi, mày muốn xin lỗi thế nào?”
“Mày… mày muốn chết!”
Tô Minh Toàn che miệng thét lớn, “Người bên ngoài đâu?
Người bên ngoài đều vào đây hết cho tao!”
Hắn còn để lại mấy chục người ở bên ngoài, tất cả đều xông vào nhất định có đánh chết đám người này!
Nhưng kêu cả nửa ngày cũng không có phản ứng gì.
“Bốp!”
Giang Ninh lại tát một cái, răng của Tô Minh Toàn đều bay ra ngoài: “Trả lời câu hỏi của tao, tao không có nhiều sự kiên nhẫn đâu”
“Mày, muốn xin lỗi thế nào?”
Chương 406
Diệp Khinh Vũ đứng sau lưng Giang Ninh, cảm giác toàn thân gần như bị sét đánh vậy.
Quá khí thết Đó là Tô Minh Toàn – cậu ba nhà họ Tô ngang ngược ở Thành Hải nhiều năm!
Nhưng Giang Ninh hoàn toàn không khách sáo, nói ra tay liền ra tay, hai cái tát lại đánh cho mặt Tô Minh Toàn sưng vù lên. , “Xin lỗi!”
Giang Ninh bất chợt hét lớn một tiếng giống như tiếng sấm, Tô Minh Toàn chấn động tới mức trái tim cũng cuộn lên, làm sao còn khống chế được nữa, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất.
“Tha mạng! Tha cho tôi đi! Tôi sai! Tôi sai rồi! Xin lỗi!”
Tô Minh Toàn vội vàng cầu xin tha thứ.
“Nói xin lỗi cô ấy!”
Giang Ninh chỉ tay vào Diệp Khinh Vũ.
Tô Minh Toàn vội vàng lết bằng đầu gối qua, li đầu, nước mắt nước mũi đều tuôn ra: “Xin l không nhìn thấy Thái Sơn, tôi sail Tôi sai rồi! Cô Diệp, cầu xin cô đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với tôi, cầu xin cô tha thứ cho tôi!”
Hắn ta thật sự sợ rồi!
Đám người Giang Ninh là ác ma sao?
Bọn họ dễ dàng đánh ngã tất cả người của mình như.
vậy, nếu hăn ta không cúi đầu, sợ là Giang Ninh sẽ giết hắn ta luôn mất!
Diệp Khinh Vũ quen biết với người đáng sợ như vậy từ lúc nào thế?!
Thậm chí hắn ta đã nói ra nhà họ Tô, nhưng Giang Ninh vẫn ra tay, căn bản không để nhà họ Tô vào mắt!
Giang Ninh đứng ở bên cạnh, Tô Minh Toàn thậm chí còn chẳng dám ngẩng đầu lên, mặt sưng vù khiến hắn ta nói chuyện cũng không rõ ràng.
Mùi máu trong miệng càng kích thích hắn ta hơn, trong lòng không ngừng cảm thấy kinh khủng!
Diệp Khinh Vũ thật sự sốc rồi.
Người quỳ trước mắt mình lúc này là Tô Minh Toàn cao.
ngạo, là thằng cha hư hỏng Tô Minh Toàn trước đó còn nói phải phá hủy mình, muốn lấy mạng của mình sao?!
Nhưng bây giờ thì sao?
Hắn ta quỳ ở trước mặt mình, kêu khóc cầu xin tha thứ!
Điều này… điều này còn chẳng chân thực bảng giấc mơ luôn ấy.
Cũng bởi vì có một Giang Ninh đứng ở bên cạnh mình sao?
Cô ấy ngơ ngác nhìn Giang Ninh, trong lòng vẫn có chút sợ hãi, sợ đây đều là ảo giác, chờ tới khi mình tỉnh lại thì Tô Minh Toàn trước mắt vẫn là ác ma kia, vẫn muốn hủy diệt mình.
“Cô Diệp! Van xin cô! Van xin cô hãy tha thứ cho tôi đi!”
Tô Minh Toàn thấy Diệp Khinh Vũ không nói gì, còn vẻ mặt Giang Ninh càng lúc càng trầm xuống, hắn ta sợ đến mức run lẩy bẩy, vội vàng giơ tay lên tát từng phát vào mặt mình!
“BốpI”
“Bốp!”
“Bốp!”
Hắn ta vừa đánh vừa cầu xin tha thứ: “Tôi sail Tôi biết sai rồi! Tôi mắt chó đui mù nên mới tự nhiên chọc cô Diệp, tôi thật sự sai rồi!”
“Cầu xin cô hãy tha thứ cho tôi! Tha cho tôi đi!”
Khóe miệng Tô Minh Toàn không ngừng có máu chảy ra, nói đã không rõ nhưng vẫn không dám dừng lại.
Toàn thân Diệp Khinh Vũ thật sự hoàn toàn cứng đờ.
Đây… đây là sự thật à?
“Thế nào? Cô bằng lòng tha thứ cho hắn ta chứ?”
Giang Ninh thản nhiên nói: “Nếu cô không muốn, vậy tôi sẽ trực tiếp giết hắn giúp cô!”
Nhiệt độ không khí hình như lập tức giảm xuống đến mức đóng băng, Tô Minh Toàn sợ hãi, cổ họng khô khốc, kinh hãi kêu lên một tiếng và càng tát mạnh hơn vào.
mặt mình.
“Bốp!”
“Bốp!”
“Bốp!”
Từng tiếng vang lên liên tục lại rõ ràng!
PIOIES6 Trái tim Diệp Khinh Vũ đập mạnh. Từ trước đến nay cô ấy không ngờ sẽ có một ngày Tô Minh Toàn quỳ ở trước.
mặt mình cầu xin tha thứ như vậy.
Cô ấy biết, nếu mình không tha thứ cho Tô Minh Toàn, sợ rằng Giang Ninh này sẽ thật sự lấy mạng của hắn ta mất!
Nếu vậy thì Giang Ninh có thể thật sự gây ra chuyện lớn, sẽ đắc tội với nhà họ Tô đấy.
“Tôi… chỉ cần anh ta đừng quấy rầy tôi nữa là được rồi”
Cô ấy cắn môi nói.
Cô ấy không thể để cho Giang Ninh làm lớn chuyện, như vậy sẽ liên lụy tới anh và Lâm Vũ Chân!
“Nghe thấy chưa?”
Giang Ninh ngồi xổm xuống, giơ tay vỗ nhẹ vào trên mặt của Tô Minh Toàn: “Về sau nếu anh còn dám chọc cô ấy, tôi bảo đảm anh sẽ là một người chết!”
Chương 407
Toàn thân Tô Minh Toàn run rẩy, liên tục lắc đầu: “Không.
dám! Không dám! Tôi không dám nữa!”
Có cho hắn ta mười lá gan thì bây giờ hắn ta cũng không dám mạnh miệng nữa.
Tô Minh Toàn đã nhìn ra, đám người Giang Ninh này tuyệt đối là những kẻ tàn nhãn!
Nếu mình còn dám nói nửa câu kiêu căng, bọn họ tuyệt đối sẽ giết chết mình mà không hề có ¿hút do dự nào, Hản ta liên tục cầư xin tha thứ: “Cầu xin các người tha cho tôi. Cô Diệp, tôi thật sự biết sai rồi. Nếu tôi biết cô là bạn của ông anh đây, dù thế nào tôi cũng không dám trêu chọc cô.
Vừa rồi hắn ta còn tuyên bố phải giết chết Diệp Khinh Vũ, còn muốn cho cô ấy thân bại danh liệt, nhưng bây giờ lại giống như chó lạc nhà vậy.
“Vậy được, nếu Khinh Vũ không tính toán với anh, chuyện này coi như qua”
Giang Ninh khẽ gật đầu.
Tô Minh Toàn nghe được câu này, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
‘Vừa nãy, hắn ta thật sự cho rằng hôm nay mình sẽ phải chết ở đây!
Lúc này, tất cả đám người Lưu Tiểu Đao đi theo bên cạnh hắn ta đều nằm trên đất, không có một ai có thể động đậy, còn ai có thể che chở cho mình được?
Hừ, chờ Giang Ninh rời đi, chờ bản thân trở về nhà họ Tô, nhất định hắn ta sẽ mời cao thủ nhà mình đi giết Giang Ninh, giết Diệp Khinh Vũ!
Từ trước đến nay, Tô Minh Toàn cậu ta chưa từng bị người nào sỉ nhục như vậy, hán ta nhất định sẽ phải tính khoản nợ này!
Trong mắt Tô Minh Toàn thoáng hiện sự ngoan độc.
nhưng rất nhanh đã khôi phục lại. Ít nhất, bây giờ hắn còn sống.
“Nhưng anh phái người tới Đông Hải của tôi gây sự, chúng ta lại nói về tiếp chuyện này đi.”
Câu nói thứ hai của Giang Ninh làm cho Tô Minh Toàn hoàn toàn sửng sốt, bất chợt trên gương mặt đầy vẻ hoảng sợ.
“Sao… sao là thành hai chuyện khác nhau vậy?” “Các bạn cố gắng vào trang nguồn như trên hình đọc nhé, để chúng mình có nhiều động lực lên chương mới!”
Hắn ta hoảng sợ kêu to. Giang Ninh nói vậy là có ý gì?
Đây là muốn tính khoản nợ thứ hai à?
“Không! Không phải là tôi!”
lão Lục mới vừa đưa đám người Vương Vĩ đi ral Lão Lục đứng ở đó, một chân còn đạp lên đầu của một người, mặt mỉm cười: “Cô Diệp, mời cô lên xe trước”
Đầu Diệp Khinh Vũ trống rỗng.
Từ trước đến nay, cô ấy chưa từng gặp phải người đàn ông nào lợi hại như vậy!
Vừa rồi khi ở trong, cô ấy đã thấy Giang Ninh, thấy đám người anh Cẩu, cô ấy chấn động đến mức nói không ra lời, mấy người lại đánh cho mười mấy người Tô Minh Toàn ngã sấp trên mặt đất, quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Mà lão Lục trước mắt này chỉ có một mình đã giải quyết cả mười mấy người!
Trời ạt Bọn họ còn là con người sao?
TA.
Người bị lão Lục đạp đau đến mức rên lên thành tiếng.
Chân lão Lục chợt dùng sức, chỉ một thoáng, người kia liền trực tiếp hôn mê.
“Ai dám phát ra tiếng, vậy cả đời cũng không có cơ hội phát ra tiếng nữa!”
Lão Lục quát.
Dám ảnh hưởng tới đại ca ở bên trong thẩm vấn thì đừng trách anh ta không khách sáo!
Tất cả mọi người lại chỉ có thể lập tức câm nín.
Diệp Khinh Vũ lên xe, từ đầu đến chân vẫn còn đang tê đại Trên xe, Vương Vĩ và ba mẹ anh ta cũng vậy.
“Lợi… lợi hại quá!”
Mặt Vương Vĩ đỏ lên, mắt trợn tròn nhìn qua, khua tay múa chân: “Vừa rồi anh Lục này chỉ như vậy… Sau đó như vậy, tất cả bọn họ vậy mà lại ngã xuốn: “Thật chẳng khác gì đang đóng phim vậy!”
Nhưng đây đâu phải là đóng phim, đổi lại là bọn họ, lúc này đã bị Tô Minh Toàn đánh chết rồi!
“Khinh Vũ, cô không sao chứ?”
Lúc này Vương Vĩ mới phản ứng được, hỏi xong lại cảm thấy mình hỏi phí lời. Bên trong là Giang Ninh đấy!
Người đàn ông kia còn mạnh hơn lão Lục, Diệp Khinh Vũ làm sao có thể có chuyện gì chứ.
“Không sao”
“Tô Minh Toàn…”
“Anh ta quỳ xuống xin lỗi tôi.”
“Ap Vương Vĩ sợ đến mức mặt trắng bệch. Tô Minh Toàn quỳ xuống á?
Thằng cha hư hỏng này thế mà lại quỳ xuống xin lỗi Diệp Khinh Vũ à?
“Vậy anh ta… Anh ta lo lắng Tô Minh Toàn còn có thể trả thù.
“Tôi thấy… anh ta không dám đâu”
Quá chấn động, quá khủng khiếp, quá kinh người!
Khí thế mạnh mẽ của Giang Ninh làm cho Diệp Khinh Vũ đến giờ vẫn không có cách nào bình tĩnh lại được.
Đây chỉ vì mình là bạn của Lâm Vũ Chân, nếu có người bắt nạt Lâm Vũ Chân, vậy hậu quả… Diệp Khinh Vũ căn bản cũng không dám nghĩ nữa.
Cô ấy đột nhiên hiểu rõ vì sao Lâm Vũ Chân nói: Ở Đông Hải, không có người nào mà cô ấy không thể động vào.
Không, là cả thế giới đều không có người nào mà cô ấy không thể động vào đượ!
c Diệp Khinh Vũ nghĩ, thật may vì Lâm Vũ Chân không phải là người thích gây chuyện, bằng không sợ rằng sẽ long trời lở đất mất.
Mấy người ngồi trong xe mà trong đầu vẫn còn trống rỗng, gần như đã mất năng lực suy nghĩ.
Mà bên trong biệt thự, Tô Minh Toàn quỳ trên mặt đất, lớn tiếng biện giải: “Không phải là tôi! Thật sự không phải là tôi! Tôi làm sao có thể đi Đông Hải được? Đó là địa bàn của đại ca, sao tôi dám đi chứ!”
“Là gã! Chính là Lưu Tiểu Đao này, gã không biết lợi hại, cũng dám xúc phạm tới đại ca, là gã tự đâm đầu vào.
chỗ chết!”
Chương 408
Giang Ninh đứng ở đó không nói một lời, chỉ nhìn chảm chằm vào Tô Minh Toàn.
“Lưu Tiểu Đao! Thằng chó nhà mày cũng dám hãm hại tao!”
Tô Minh Toàn quát to một tiếng và đột nhiên nhào về phía Lưu Tiểu Đao, nắm lấy cái gậy trên mặt đất rồi đập mạnh về phía đầu của Lưu Tiểu Đao.
*AI AI” = Lưu Tiểu Đao lập tức hét thảm.
Gậy không ngừng đập mạnh xuống đầu cúa Lưu Tiểu Đao, rõ ràng chính là muốn đập chết gã.
*Tên chó chết dám hãm hại tao. Nhà họ Tô tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày tự nhiên lại lấy oán trả ơn!”
Tô Minh Toàn lại chẳng khác nào phát điên, không ngừng dùng gậy đập mạnh lên người Lưu Tiểu Đao, đánh cho gã chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất cầu xin tha thứ.
Giang Ninh vẫn không nói gì, lại bình tĩnh nhìn Tô Minh Toàn biểu diễn.
Mọi người xung quanh nhìn thấy vậy, ai nấy đều kinh hồn khiếp vía!
Lưu Tiểu Đao là người đi theo và bán mạng cho Tô Minh Toàn nhiều năm nhất, đến thời điểm này, không ngờ Tô Minh Toàn không nể tình xưa, muốn đánh chết Lưu Tiểu Đao.
Hơn nữa, không phải là Tô Minh Toàn ra lệnh, Lưu Tiểu Đao làm sao có thể đi Đông Hải?
Thậm chí, Lưu Tiểu Đao còn từng khuyên Tô Minh Toàn hai lần, bảo cậu ta đừng quá kích động. Kết quả thì sao?
Gã lại bị Tô Minh Toàn tát hai phát!
Bây giờ, gã còn phải chịu đòn!
“A..”
Lưu Tiểu Đao ôm đầu kêu lên thảm thiết, né tránh gậy của Tô Minh Toàn, nhưng Tô Minh Toàn lại không dừng Tay.
“Mày có thừa nhận không? Có phải là mày không? Có phải là mày hại tao không?”
“Đúng! Là tôi! Là tôi tự ý quyết định… AI”
Lưu Tiểu Đao kêu thảm, chỉ có thể thừa nhận, toàn thân từ trên xuống dưới không biết đã bị Tô Minh Toàn đánh gãy mấy cái xương.
Nghe được Lưu Tiểu Đao thừa nhận, Tô Minh Toàn thở hổn hển, vui mừng quay đầu nhìn Giang Ninh “Đại ca! Anh nghe xem, là gã! Là tự gã đi Đông Hải, không liên quan tới tôi!”
Tô Minh Toàn chỉ vào Lưu Tiểu Đao: “Anh muốn giết thì cứ giết gã là được rồi, thật sự không có chút liên quan gì đến tôi!”
Lưu Tiểu Đao co người trên mặt đất, không thể động đậy. Nếu gã không thừa nhận, Tô Minh Toàn sẽ đánh chết gã!
Giang Ninh liếc nhìn Lưu Tiểu Đao rồi lại quay đầu nhìn Tô Minh Toàn.
“Nếu anh ta đã thừa nhận, vậy chuyện này lại không liên quan tới cậu chủ Tô nữa”
Nghe được câu này, trái tim đang thấp thỏm của Tô Minh Toàn cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Nhìn dáng vẻ của gã bây giờ, sợ là cũng chẳng sống được lâu nữa.”
Giang Ninh nói: “Nếu vậy, tôi không tính toán với một người chết làm gì.”
Anh đi tới trước mặt Tô Minh Toàn làm cậu ta sợ đến mức toàn thân run rẩy: “Cậu Tô, nhà họ Tô của anh và Đông Hải tôi nước giếng không phạm nước sông, hi vọng anh tự giải quyết cho tốt đi.”
Giang Ninh nói xong liền vẫy vẫy tay, xoay người liền dẫn theo đám người anh Cẩu rời đi.
Tô Minh Toàn ngã ngồi dưới đất, mở miệng lớn thở hổn hển.
Xung quanh, đám đàn em của mình không có một người nào còn có thể đứng nổi, Lưu Tiểu Đao thậm chí bị mình đánh cũng sắp chết rồi, lúc này đầu đầy máu, ngã trên mặt đất, hơi thở yếu ớt.
Tô Minh Toàn quay đầu liếc nhìn, thấy không ít người đều nhìn mình chảm chằm với ánh mắt phức tạp.
“Nhìn cái gì?”
Tô Minh Toàn tức giận mắng: “Một đám vô dụng! Chỉ có hai, ba người mà nhiều người như vậy cũng không đối phó được!”
Trong lòng hán ta sợ hãi, cũng đầy căm tức, thấy Lưu Tiểu Đao còn có thể nhận biết, hắn ta liền hừ một tiếng: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đưa tới bệnh viện đi!”
Bây giờ trừ hắn ta vẫn được tính là tốt một chút, ngoại trừ mặt sưng lên, răng rơi mất mấy cái, ít nhất còn có thể đứng được.
Giang Ninh quá đáng sợt Mấy tên đàn em bên cạnh anh cũng đáng sợ, muốn giết chết bọn chúng, những tên đàn em vô dùng của mình không có bất kỳ tác dụng nào.
Hắn ta muốn điều động cao thủ trong nhà tới đây!
Tô Minh Toàn thấy Giang Ninh đã rời đi thì không để ý tới đám người Lưu Tiểu Đao nữa, lập tức lái xe quay về nhà họ Tô.
Mà trong biệt thự, mấy tên đàn em cẩn thận đỡ Lưu Tiểu Đao lên, chạy về bệnh viện.
Bọn họ trơ mắt nhìn Tô Minh Toàn suýt nữa đánh chết Lưu Tiểu Đao, trong lòng cũng rét lạnh!
Cho dù bọn họ chỉ là người giúp việc, là chó do nhà họ Tô nuôi, nhưng ít ra, bọn họ vẫn luôn trung thành với Tô Minh Toàn, nhưng Tô Minh Toàn đối xử với bọn họ thế nào?
Hoàn toàn không xem mạng của bọn họ là mạng nữa.
Bọn họ cố nén cơn giận lại không dám nói gì. Bọn họ không đắc tội nổi nhà họ Tô.
Cho dù ở trong thành phố như Thành Hải, nhà họ Tô bọn họ cũng được tính là gia tộc xếp tuyến đầu, muốn truy †ìm ngọn nguồn cũng có thể tìm được bọn họ cắm rễ ở thành phố Thành Hải này từ một trăm năm trước, đó là quái vật khổng lồ chân chính.
Nghe đồn gia chủ đời thứ nhất của nhà họ Tô đã từng là đường chủ Thanh Môn!
Bây giờ đế quốc thương nghiệp của nhà họ Tô ở Thành Hải cơ bản đều giao đến trên tay của Tô Minh Vĩ – cậu cả nhà họ Tô. Tô Minh Vĩ mới ba mươi lăm tuổi, trong vòng năm năm ngắn ngủi lại làm cho tài sản nhà họ Tô tăng lên gấp đôi, lúc đó đã gây ra chấn động cực lớn ở Thành Hải!
Phía dưới có rất nhiều sản nghiệp liên quan tới các ngành nghề, ngay cả bất động sản, công ty giải trí, giao.
thông vận tải cũng có bóng dáng của nhà họ Tô.
Điều làm cho người ta bàn luận nhất là hai năm trước, nhà họ Tô mua bán và sáp nhập với công ty của ông trùm đứng đầu ngành vận tải, với khí thế mạnh mẽ đã trở thành bá chủ duy nhất trong ngành vận tải biển ở Thành Hải!
Có người nói nhà họ Tô có thể làm được đến bước này là dựa vào cậu hai nhà họ Tô – Tô Minh Xương!
Người đó là nhân vật lớn có tiếng tăm lừng lẫy trong thế giới ngầm ở Thành Hải, được người ta gọi là Tô nhị gia!
Mà làm cậu chủ nhỏ nhất nhà họ Tô, Tô Minh Toàn so.
với hai người anh chỉ có thể xem như là bình thường, hoàn toàn không có sở trường riêng của mình, trừ ăn uống ra thì chính là chơi gái, lại không mấy người nghệ sĩ công ty giải trí của nhà mình có thể thoát khỏi tay cậu ta.
Bây giờ, hắn ta còn thò tay tới những công ty khác, dựa vào uy danh của hai người anh trai của mình để hoành hành ngang ngược khắp nơi!
Chương 409
Tô Bác Văn – gia chủ nhà họ Tô rất đau đầu về điều này.
Ông ta vừa nghe nói Tô Minh Toàn lại ra tay với Diệp Khinh Vũ ca sĩ đang hot hiện nay, làm cho ông chủ của công ty đối phương không thể nhịn được nữa, trực tiếp.
tìm tới cửa.
Tô Bác Văn tất nhiên xem thường, nhưng điều này có ảnh hưởng cực lớn đối với danh tiếng nhà họ Tô!
Nhà họ:Tô muốn phát triển ở Thành’Hải càng lúc càng tốt, càng lâu hơn thì danh tiếng rất quan trọng. Bây giờ nhà họ Tô muốn tiến thêm một bước lại không chỉ dựa vào tiền.
“Gia chủ, cậu ba về rồi”
Quản gia tiến tới nói “Bảo nó tới gặp tôi!”
Tô Bác Văn có chút tức giận.
“Bai BaI”
Còn không cần quản gia đi gọi, Tô Minh Toàn đã tự mình chạy vào, dáng vẻ chật vật.
Tô Bác Văn thấy cả gương mặt của Tô Minh Toàn gần như sưng lên, ông ta vừa muốn mở miệng mảng thì lập tức kinh ngạc.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Mặt con bị ai đánh thế?”
Ai dám đánh con trai bảo bối của mình?
Đây là Thành Hải đấy!
“Ba! Ba phải làm chủ cho con!”
Trên gương mặt Tô Minh Toàn đầy vẻ uất ức: “Con không phải chỉ muốn ngủ với một minh tinh nhỏ thôi sao? Vậy mà bạn cô ta cũng dám xuống tay với con. Ba xem mặt mũi con bị đánh này!”
“Đây không chỉ là đánh vào mặt của con, còn là mặt mũi của nhà họ Tô đấy!”
“Người nào?”
Tô Bác Văn tức giận nói: “Ngay cả người nhà họ Tô tôi cũng dám đánh, hắn không muốn sống nữa sao?”
Ông ta và hai người anh trai đều vô cùng cưng chiều đứa con nhỏ này của mình, bằng không Tô Minh Toàn làm sao dám kiêu ngạo hống hách như vậy? “Tìm trang nguồn như trên các hình đọc khích lệ chúng mình làm việc nhé!”
“Là người của Đông Hải!”
“Đông Hải?”
Tô Bác Văn nhíu mày. Gần đây ông ta đã không ít lần nghe tới địa danh này, thậm chí còn nghe được một vài lời đồn từ mấy người bạn ở gia tộc phương bắc.
Đông Hải này không đơn giản đâu.
Ngay cả nhà họ La hình như cũng ném cả địa bàn của mình, rõ ràng phía sau có người rất mạnh.
“Sao con lại có thể trêu chọc tới người của Đông Hải chứ?”
Tô Bác Văn trầm mặt xuống: “Ba có từng nhắc nhở con, chơi thì chơi nhưng có phạm vi con không nên vào không hả? Sao con không chịu nghe hả!”
“Bai”
Tô Minh Toàn càng uất ức hơn: “Con trai ba bị người ta đánh, ba ngược lại thì hay rồi, không trả thù giúp con thì thôi, bây giờ còn mắng con?”
“Ba có biết không, người kia suýt nữa đã giết chết con đấy!”
Tô Bác Văn nghe vậy chợt biến sắc. Người Đông Hải ngang ngược đến mức đó sao?
“Nếu không phải con nói mình là người nhà họ Tô, sợ rằng hắn đã ra tay thật rồi.”
Tô Minh Toàn cho rằng Giang Ninh không dám giết mình là vì thân phận của mình. Hắn ta đã nói ra nhà họ Tô, nếu Giang Ninh còn dám giết mình, vậy chứng tỏ nhà họ Tô không làm gì được Giang Ninh Nhưng Giang Ninh không dám ra tay, cũng đủ để chứng minh hắn vẫn kiêng ky nhà họ Tô!
Tô Bác Văn cũng có suy đoán này.
“Người kia có lai lịch thế nào?”
“Con không biết”
“Hắn có quan hệ gì với Diệp Khinh Vũ?”
“Con không biết”
Tô Bác Văn thật sự muốn tát một phát. Cái gì cũng không biết?
“Hình như là bạn.”
“Vậy là được rồi. Chỉ là một minh tinh nhỏ, là bạn mà thôi, đây chẳng qua là giáo huấn con, không đến mức lấy mạng của con.”
Tô Bác Văn khẽ chắc.
u, trong lòng cũng có phần nắm Người Đông Hải này có thực lực mạnh mẽ, nhất định là có bối cảnh ở phương bắc rồi, bằng không làm sao có thể chiếm giới xã hội đen Thiên Hải, không trách được đến bây giờ phương bắc vẫn tạm thời yên lặng.
Anh dạy dỗ Tô Minh Toàn lại không dám lấy mạng của Tô Minh Toàn đã càng chứng tỏ đối phương còn kiêng ky nhà họ Tô của ông ta.
“Hăn còn nói gì nữa?”
Tô Bác Văn tiếp tục hỏi.
“Hắn nói, Đông Hải và nhà họ Tô nước giếng không phạm nước sông…”
Tô Minh Toàn có chút tức giận: “Hắn cũng đã đánh con, còn nói nước giếng không phạm nước sông? Ba, ba phải giúp con trả thù đấy. Nếu không con mà đi tìm anh hai, không giết chết hắn cũng không được!”
Chương 410 “Con im miệng cho bai”
Tô Bác Văn lãnh đạm quát, dáng vẻ nghiêm túc khiến Tô.
Minh Toàn giật mình Từ trước tới nay hắn ta chưa từng thấy mặt Tô Bác Văn lạnh như thế.
“Hừ, đừng có không biết sống chết!”
Tô Bác Văn cười lạnh: “Người ta không giết con cũng chưa chắc là sợ nhà họ Tô chúng ta, chỉ là không đáng vì một minh tinh nhở mà làm vậy thôi”
“Vùng đất cấm Đông Hải bây giờ đang nổi tiếng khảp nơi, con đừng chọc vào, để tránh gây ra tai họa cho nhà họ Tô. Đương nhiên, hắn chắc chắn không dám lại động tới con nữa. Không phải ai cũng dám giết người nhà họ Tô này đâu!”
Ông ta kết luận, người Đông Hải nhất định là kiêng ky nhà họ Tô của ông ta. Nếu vậy, chỉ là dạy dỗ Tô Minh Toàn mà thôi, cũng không cần phải làm lớn chuyện.
“Ba cảnh cáo con đừng gây thêm chuyện cho ba. Nhà họ Tô chúng ta đang trong giờ phút quan trọng, nếu xảy ra chuyện gì thì đừng nói người ngoài, ngay cả ba cũng sẽ không tha cho con!”
Tô Minh Toàn sao còn dám nói gì nữa, cậu ta sợ đến mức run lẩy bẩy. Từ trước tới nay hắn ta chưa từng thấy.
Tô Bác Văn có áp lực như vậy.
Hắn ta chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn nghe lời, trong.
lòng lại thầm nghĩ: “Ba không giúp con trả thù, vậy con đi Tìm anh hai giết hắn! Hừ!”
“Từ hôm nay trở đi, con không được ra ngoài, cứ ở trong nhà đi.”
Tô Bác Văn hạ lện cho phép đi đâu hết “Không có lệnh của ba thì không m Tô Minh Toàn vừa nghe vậy, làm sao nhịn được.
Hắn ta vừa muốn mở miệng đã bị ánh mắt lạnh lùng của Tô Bác Văn làm cho sợ đến mức không dám mở miệng nữa.
“Còn nữa, con cũng đừng đi trêu chọc Diệp Khinh Vũ nữa, cũng đừng động tới đám con gái kia! Nghe rõ chưa?”
“Biết rồi”
Tô Minh Toàn cúi đầu đáp.
“Lăn về phòng đi!”
Tô Minh Toàn ấm ức, mình bị người ta đánh một trận tới suýt nữa ngay cả mạng cũng chẳng còn, thậm chí phải dập đầu xin Diệp Khinh Vũ tha thứ. Chuyện sỉ nhục như vậy, hắn ta làm sao nhẫn nhịn được chứ?
Hắn ta về nhà là muốn mời cao thủ đi giết đám người Giang Ninh nhưng không những không thể trả thù, còn bị Tô Bác Văn mắng một trận, trong lòng hắn ta càng thêm tức giận!
Tô Bác Văn đi qua đi lại trong phòng khách, nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu.
“Người Đông Hải này rõ ràng không muốn xung đột với nhà họ Tô”
Ông ta đưa ra phán đoán: “Hừ, xem ra hắn còn kiêng ky nhà họ Tô mình. Dù sao ở Thành Hải này cũng chỉ có hai nhà khác là có thể chống lại nhà họ Tô mình, chỉ một Đông Hải nho nhỏ, rồng mạnh cũng không ép nổi rắn địa phương, bọn chúng còn không có tư cách đấu với nhà họ Tô mình”
Tô Bác Văn hiểu rõ.
Bây giờ, vùng đất cấm Đông Hải này có danh tiếng rất lớn ở khu đông nam, ngay cả phương bắc cũng có người nói tới.
Cho dù không có nhiều tin tức lộ ra ngoài, nhưng mơ hồ có thể biết, phía sau nhất định là có người, bằng không làm sao có thể thay thế được ông Phó trước đây?
Nếu Đông Hải không muốn làm lớn chuyện, vậy ông ta cũng không muốn phức tạp.
Vừa vặn mượn cơ hội này để cho Tô Minh Toàn một bài học cũng tốt, để tránh nó suốt ngài trêu chọc phải người không nên trêu chọc, tới lúc đó sẽ mang tới rắc rối lớn hơn nữa cho nhà họ Tô!
“Bây giờ là thời điểm quan trọng. Giữa nhà họ Tô mình và hai nhà khác, xem ai có thể tiến thêm một bước lại phải xem hai năm này rồi.”
gây phiền phức cho cô nữa”
“Những người khác cũng không dám đâu”
Chỉ cần tin tức Tô Minh Toàn bị đánh truyền đi, bây giờ Diệp Khinh Vũ sẽ an toàn, ai muốn trở thành Tô Minh Toàn tiếp theo chứ?
“Cám ơn anh.”
Diệp Khinh Vũ cảm kích nói.
“Không cần khách sáo, cô là bạn của Vũ Chân mà”
Diệp Khinh Vũ gật đầu.
Đúng vậy, chính vì cô ấy là bạn của Lâm Vũ Chân nên Giang Ninh mới có thể ra tay.
Bằng không, Giang Ninh làm sao có thể giúp mình?
Cô ấy thật sự rất hâm mộ Lâm Vũ Chân.
“Được rồi, tôi đi đấy. Cô có thời gian thì tới Đông Hải chơi, Vũ Chân rất mong cô đấy”
Giang Ninh gần như chưa từng rời miệng Lâm Vũ Chân.
Nói xong, Giang Ninh lại dẫn theo anh Cẩu rời đi.
Diệp Khinh Vũ đóng cửa lại và dựa vào trên cửa, cảm giác tất cả những điều này giống như ảo giác vậy.
Cũng may, rắc rối cuối cùng đã được giải quyết, cô ấy có Tô Bác Văn híp mắt, sâu trong mắt đầy vẻ tham vọng!
Ba người con trai của ông ta, Tô Minh Toàn thì không trông cậy được, nhưng hai người con còn lại của ông ta cũng đủ xuất sắc và mạnh mẽ, hơn nữa còn vô cùng đoàn kết, điều này đủ khiến cho nhà họ Tô ông ta có cơ hội nâng cao một bước.
Ông ta không cầu mong chuyện gì xa vời, có thể khiến cho nhà họ Tô đứng ở trên đỉnh cao của Thành Hải là đủ rồi!
Lúc đó, Giang Ninh đưa Diệp Khinh Vũ về nhà.
Cho tới giờ phút này, Diệp Khinh Vũ vẫn chưa lấy lại tinh thần, vẫn có cảm giác tất cả những điều này giống như đang nằm mơ vậy.
Giang Ninh trước mắt là người trong mơ, bởi vì chỉ có người trong giấc mơ mới có thể mạnh mẽ như vậy.
“Anh không giết Tô Minh Toàn là chính xác.”
Diệp Khinh Vũ nói: “Nhà họ Tô này có thế lực rất lớn ở Thành Hải, chẳng mấy ai dám trêu chọc đâu.”
Cô ấy cảm thấy Giang Ninh chắc chắn cũng suy nghĩ đến điểm này, cho nên hắn có thể trút giận, giải quyết rắc rối giúp cô ấy là tốt rồi.
“ừ”
Giang Ninh không giải thích thêm, khẽ gật đầu: “Cô nghỉ ngơi cho khỏe đi, bây giờ Tô Minh Toàn sẽ không dám gây phiền phức cho cô nữa”
“Những người khác cũng không dám đâu.”
Chỉ cần tin tức Tô Minh Toàn bị đánh truyền đi, bây giờ Diệp Khinh Vũ sẽ an toàn, ai muốn trở thành Tô Minh Toàn tiếp theo chứ?
“Cám ơn anh.”
Diệp Khinh Vũ cảm kích nói.
“Không cần khách sáo, cô là bạn của Vũ Chân mà”
Diệp Khinh Vũ gật đầu.
Đúng vậy, chính vì cô ấy là bạn của Lâm Vũ Chân nên Giang Ninh mới có thể ra tay.
Bằng không, Giang Ninh làm sao có thể giúp mình?
Cô ấy thật sự rất hâm mộ Lâm Vũ Chân.
“Được rồi, tôi đi đấy. Cô có thời gian thì tới Đông Hải chơi, Vũ Chân rất mong cô đấy”
Giang Ninh gần như chưa từng rời miệng Lâm Vũ Chân.
Nói xong, Giang Ninh lại dẫn theo anh Cẩu rời đi.
Diệp Khinh Vũ đóng cửa lại và dựa vào trên cửa, cảm giác tất cả những điều này giống như ảo giác vậy.
Cũng may, rắc rối cuối cùng đã được giải quyết, cô ấy có thể tiếp tục sống rồi.
Ngồi trên xe, anh Cẩu mấy lần muốn mở miệng nhưng lại thôi, có lẽ nhìn thấy Giang Ninh nhắm mắt lại nghỉ ngơi nên anh ta không dám làm phiền, bị nghẹn tới mức mặt cũng sắp đỏ cả lên rồi.
“Gó chuyện thì cứ hỏi đi.”
Giang Ninh vẫn nhắm mắt, thản nhiên mở miệng.
“Đại ca, A Cẩu em đầu óc không được tốt lắm, thật sự không nghĩ ra!”
“Không nghĩ ra chỗ nào?”
“Vì sao… vì sao không giết Tô Minh Toàn?!”
Anh Cẩu không nhịn được nữa: “Tô Minh Toàn này đã vi phạm luật pháp, làm hại bao nhiêu người chứ? Với tin tức tình báo từ chổ lão Triệu cũng đủ cho tên khốn kiếp này chết hàng chục nghìn lần, nhưng anh, vì sao không giết hắn vậy?”
“Như vậy, bọn họ sẽ cho rắng Đông Hải chúng ta sợ nhà họ Tô hắn!”
Anh ta muốn hỏi nhưng không dám mở miệng.
“Mày là ai?”
Lưu Tiểu Đao nhìn Giang Ninh một cái, lúc này mới phát hiện lời nói của Giang Ninh này rất có trọng lượng.
Giang Ninh không nói chuyện, đi về hướng của Lưu Tiểu Đao, Lưu Tiểu Đao lập tức cảnh giác, nâng tay lên, có mấy người liền chặn ngay đường đi của Giang Ninh.
“Âm!”
“Âm “Âm!”
Nhanh quát Hoàn toàn không biết Giang Ninh ra tay như thế nào, mấy người đó liền bay ra ngoài, đến đến cũng không kịp.
kêu liền không bất động.
Mắt Lưu Tiểu Đao lập tức co rút: “Cao thủ!”
Hắn nhìn một cái là có thể nhìn ra Giang Ninh rất lợi hại!
“Kêu cậu chủ của bọn mày ra đây”
Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Khinh Vũ tát hắn một cái, hắn không chịu buông tha cho Khinh Vũ, chuyện này cần được giải quyết, chúng ta nói đạo lý một chút”
Sắc mặt Lưu Tiểu Đao nghiêm trọng, nhìn Giang Ninh một hồi mới quay đầu nói: “Mời cậu Tô xuống đây”
Giang Ninh kéo Diệp Khinh Vũ ra sau lưng, Lưu Tiểu Đao.
càng cảnh giác, tay âm thầm ra hiệu kêu tất cả người ở bên ngoài tập trung qua đây, người đến là người có thân thủ không tệ, muốn ra tay thì cần phải thắng trong một cú đánh.
Trốn sau lưng Giang Ninh, đột nhiên Diệp Khinh Vũ có loại cảm giác giống như trước mặt là một bức tường dày và kiên cố, đứng ở phía sau, không cần biết mưa gió thế nào đều không thể nào thổi đến cô một chút nào!
Rất nhanh, trên lầu truyền đến một giọng nói tức giận.
“Lưu Tiểu Đao, tao thấy mày chính là thằng vô dụng!
Nửa ngày rồi cũng không mang người lên cho tao, mày muốn chết à?”
Tô Minh Toàn mặc đồ ngủ tức giận mắng, “Con khốn Diệp Khinh Vũ đâu!”
Hắn từ cao nhìn xuống, trong chớp mình liền nhìn thấy Diệp Khinh Vũ, lửa giận trong đôi mắt lập tức dâng trào.
Dường như cái tát bị cô đánh trước đây lại bắt đầu phát đau.
“Diệp Khinh VũI”
Tô Minh Toàn đi xuống lầu, sắc mặt hung ác, “Còn dám chạy? Sao mày không chạy nữa đi!”
“Người sai không phải tôi, sao tôi phải chạy”
Diệp Khinh Vũ cắn răng nói.
“Ha ha ha ha, mày không sai? Mày chọc phải tao, chính là sai Sai lầm rất lớn!”
Tô Minh Toàn không nhiều kiên nhãn, nhìn lướt mấy người Giang Ninh một cái, “Chúng là ai? Đánh đi, lột sạch Diệp Khinh Vũ đem lên lầu”
“Cậu Tô.”
Sắc mặt Lưu Tiểu Đao nghiêm túc, chỉ chỉ mấy người ngã ở góc tường rồi chỉ chỉ Giang Ninh, họ bị Giang Ninh đánh bay ra mười mấy mét, Tô Minh Toàn xuống lầu thậm chí còn không nhìn họ.
Nhìn thấy mấy người ngã ở dưới đất, Tô Minh Toàn khẽ híp mắt, lại trên dưới đánh giá Giang Ninh một cái.
“Con nhà võ?”
Hắn cười lạnh một tiếng, ngữ khí đầy xấu xa, loại con nhà võ này Nhà họ Tô hắn không biết đã nuôi bao nhiêu người, thậm chí còn có vài người là cao thủ giang hồ thật sự!
Thứ mà có tiền có thể khiến chúng bán mạng, trước giờ hắn chưa từng bỏ vào trong mắt.
“Cậu Tô, chúng không chịu thả người”
Lưu Tiểu Đao nói.
“Anh bạn, tôi khuyên cậu đừng lo chuyện bao đồng, Diệp Khinh Vũ này tôi chơi chắc rồi”
Tô Minh Toàn điên cưồng nói, “Nói thật với tôi không những chơi mà còn muốn chơi chết cô ta, tìm vài hacker đóng phim với cô ta, chơi chết cô ta, để cô ta chết rồi còn có thể nổi tiếng!”
Ác độc!
Âm hiểm!
Dù là anh Cẩu nghe rồi cũng hận không thể lập tức đi về trước đánh chết tên khốn này.
Diệp Khinh Vũ nghe thấy, càng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, kết cục này cô hoàn toàn không dám nghĩ đến!
“Xin lỗi thế nào?”
Giang Ninh không nói nhiều càng không quan tâm sự điên cưồng của Tô Minh Toàn.
“Xin lỗi?”
Tô Minh Toàn giống như đang nhìn tên ngốc, cười lớn ha ha rồi đi đến trước mặt Giang Ninh, nghiêng đầu, biểu cảm huênh hoang nói, “Mày cảm thấy xin lỗi còn có tác dụng sao?”
“Con khốn này tát tao ở trước mặt bạn bè tao! Cô ta là cái thá gì! Chẳng phải chỉ là một con kịch đi ca hát thôi sao? Dám đánh cậu ba nhà họ Tô tao đây!”
Hắn tiếng giọng nói, “Đây không phải chuyện xin lỗi có thể giải quyết được, tao nói rồi, tao muốn cô ta chết trên giường!”
“Mày tưởng mày là thứ gì, có chút võ liền muốn tao nể mặt? Mày là cái thá gì!”
Mặt Tô Minh Toàn đầy vẻ xấu xa, “Tao cho mày một cơ hội, bây giờ lập tức cút đi, nếu không hôm nay mấy bọn bây một người cũng đừng mong rời khỏi Thành Hải!”
Sắc mặt Diệp Khinh Vũ càng trắng bệch.
Tiếng ác của Tô Minh Toàn đồn khắp nơi, nghệ sĩ bị hắn nhìn trúng, trừ người có hậu thuẫn lớn mạnh thì không có vài người có thể trốn được.
Bây giờ rất hiển nhiên hắn không chịu buông tha cho cô đâu!
Dù Giang Ninh đến cũng vô dụng, Tô Minh Toàn hoàn †oàn không nể mặt!
“Hình như mày nghe nhầm rồi”
Đối mặt với sự huênh hoang của Tô Minh Toàn, Giang Ninh vẫn bình thản, chỉ Diệp Khinh Vũ nhàn nhạt nói, “Xin lỗi mà tao nói là mày xin lỗi Diệp Khinh Vũ”
Hắn quay đầu nhìn Diệp Khinh Vũ: “Hỏi cô đó, muốn hắn xin lỗi thế nào?”
“Thứ chó này phải xin lỗi thế nào, cô mới chịu tha cho hắn một mạng”
Chương 405
Không khí dường như lập tức trở nên đông cứng.
Diệp Khinh Vũ ngây người, cô cảm thấy tai mình có vấn đề rồi, Giang Ninh đang nói gì vậy?
Khiến ác thiếu Tô Minh Toàn này xin lỗi cô? Mà cách xin lỗi còn là cô chọn!
Anh… anh nói đùa gì vậy!
Mà Tô Minh Toàn cững ngây người; dùrig tay móc móp lỗ tai, giống như nghe được chuyện cười mắc cười nhất thế giới vậy.
“Kêu tao xin lỗi? Mày muốn chết à!”
Tô Minh Toàn thét lớn: “Lưu Tiểu Đao! Chém chết hẳn cho tao!”
Ở Thành Hải này cũng không có vài người dám kêu hản xin lỗi, đừng nói đến người không biết từ đâu chui ra như: Giang Ninh, kêu hắn xin lỗi Diệp Khinh Vũ?
Hắn chán sống rồi à!
Nghe lời này của Tô Minh Toàn, Lưu Tiểu Đao lập tức vãy tay: “Lên!”
Trong chớp mắt mấy chục người đều lên vây lấy, ánh mắt cảnh giác nhưng cực kỳ hung ác.
“Xé miệng của nó ra cho taol”
Tô Minh Toàn cười lạnh, “Thứ chó gì dám nói chuyện với †ao như vậy, đánh nát tất cả răng nó cho tao!”
Lời vừa dứt thì mấy chục người xông lên!
Giang Ninh đứng đó vẫn bất động, Diệp Khinh Vũ ở phía sau vẫn bị dọa đến biến sắc, cơ thể run rẩy.
“Soạt —”
“Soạt —-”
Phía sau, anh Cẩu và lão Nhị di chuyển.
Loại rác rưởi này không lẽ còn cần Giang Ninh ra tay chắc?
Giống như hai con sói, lúc này anh Cẩu đang tức muốn điên, lại có người dám ở trước mặt họ chửi Giang Ninh là thứ chó, đây là tội chết!
“Âm đùng —”
Giống như quả bom vậy, mặt đất đã bị chân của họ đạp đến để lại dấu vết, chẳng qua chỉ trong chớp mắt anh Cẩu và lão Nhị liền xông vào trong đám người.
Mỗi người một đấm!
“Am “Âm!”
“Am”
Nếu hắn có bản lĩnh đánh chết đám anh Cẩu bọn họ thì làm gì có thể nhếch nhác đến nỗi đi cả chiều trên đường tỉnh, chân cũng bị cào nát à.
Nhưng Tô Minh Toàn đã hạ lệnh, hãn không dám không ra tay.
“Tao đánh chết bọn mày!”
Lưu Tiểu Đao thét lớn một tiếng, hy vọng giọng càng lớn có thể làm tăng khí thế của mình.
“Bốp!”
Nhưng hắn vừa đến trước mặt của Giang Ninh thì cả người liền bay ra ngoài, Giang Ninh ra tay lúc nào hắn cũng không biết, khuôn mặt ở trong không trung còn đang run rẩy, xương nứt rồi!
Tiếng kêu thảm kích thích Tô Minh Toàn, hoảng loạn lúng túng.
Hắn quay đầu phát hiện mấy chục thuộc hạ lúc này không một người còn đứng, tất cả nằm dưới đất ôm chân và bụng, kêu thảm liên tục.
“Bọn… bọn mày là ai!”
Tô Minh Toàn kinh sợ, “Mày dám động vào tao? Tao là cậu ba nhà họ Tô!”
“Bốp!”
Giang Ninh lật tay tát một cái, “Tao không cần biết mày là ai, làm sai thì phải xin lỗi, mày muốn xin lỗi thế nào?”
“Mày… mày muốn chết!”
Tô Minh Toàn che miệng thét lớn, “Người bên ngoài đâu?
Người bên ngoài đều vào đây hết cho tao!”
Hắn còn để lại mấy chục người ở bên ngoài, tất cả đều xông vào nhất định có đánh chết đám người này!
Nhưng kêu cả nửa ngày cũng không có phản ứng gì.
“Bốp!”
Giang Ninh lại tát một cái, răng của Tô Minh Toàn đều bay ra ngoài: “Trả lời câu hỏi của tao, tao không có nhiều sự kiên nhẫn đâu”
“Mày, muốn xin lỗi thế nào?”
Chương 406
Diệp Khinh Vũ đứng sau lưng Giang Ninh, cảm giác toàn thân gần như bị sét đánh vậy.
Quá khí thết Đó là Tô Minh Toàn – cậu ba nhà họ Tô ngang ngược ở Thành Hải nhiều năm!
Nhưng Giang Ninh hoàn toàn không khách sáo, nói ra tay liền ra tay, hai cái tát lại đánh cho mặt Tô Minh Toàn sưng vù lên. , “Xin lỗi!”
Giang Ninh bất chợt hét lớn một tiếng giống như tiếng sấm, Tô Minh Toàn chấn động tới mức trái tim cũng cuộn lên, làm sao còn khống chế được nữa, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất.
“Tha mạng! Tha cho tôi đi! Tôi sai! Tôi sai rồi! Xin lỗi!”
Tô Minh Toàn vội vàng cầu xin tha thứ.
“Nói xin lỗi cô ấy!”
Giang Ninh chỉ tay vào Diệp Khinh Vũ.
Tô Minh Toàn vội vàng lết bằng đầu gối qua, li đầu, nước mắt nước mũi đều tuôn ra: “Xin l không nhìn thấy Thái Sơn, tôi sail Tôi sai rồi! Cô Diệp, cầu xin cô đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với tôi, cầu xin cô tha thứ cho tôi!”
Hắn ta thật sự sợ rồi!
Đám người Giang Ninh là ác ma sao?
Bọn họ dễ dàng đánh ngã tất cả người của mình như.
vậy, nếu hăn ta không cúi đầu, sợ là Giang Ninh sẽ giết hắn ta luôn mất!
Diệp Khinh Vũ quen biết với người đáng sợ như vậy từ lúc nào thế?!
Thậm chí hắn ta đã nói ra nhà họ Tô, nhưng Giang Ninh vẫn ra tay, căn bản không để nhà họ Tô vào mắt!
Giang Ninh đứng ở bên cạnh, Tô Minh Toàn thậm chí còn chẳng dám ngẩng đầu lên, mặt sưng vù khiến hắn ta nói chuyện cũng không rõ ràng.
Mùi máu trong miệng càng kích thích hắn ta hơn, trong lòng không ngừng cảm thấy kinh khủng!
Diệp Khinh Vũ thật sự sốc rồi.
Người quỳ trước mắt mình lúc này là Tô Minh Toàn cao.
ngạo, là thằng cha hư hỏng Tô Minh Toàn trước đó còn nói phải phá hủy mình, muốn lấy mạng của mình sao?!
Nhưng bây giờ thì sao?
Hắn ta quỳ ở trước mặt mình, kêu khóc cầu xin tha thứ!
Điều này… điều này còn chẳng chân thực bảng giấc mơ luôn ấy.
Cũng bởi vì có một Giang Ninh đứng ở bên cạnh mình sao?
Cô ấy ngơ ngác nhìn Giang Ninh, trong lòng vẫn có chút sợ hãi, sợ đây đều là ảo giác, chờ tới khi mình tỉnh lại thì Tô Minh Toàn trước mắt vẫn là ác ma kia, vẫn muốn hủy diệt mình.
“Cô Diệp! Van xin cô! Van xin cô hãy tha thứ cho tôi đi!”
Tô Minh Toàn thấy Diệp Khinh Vũ không nói gì, còn vẻ mặt Giang Ninh càng lúc càng trầm xuống, hắn ta sợ đến mức run lẩy bẩy, vội vàng giơ tay lên tát từng phát vào mặt mình!
“BốpI”
“Bốp!”
“Bốp!”
Hắn ta vừa đánh vừa cầu xin tha thứ: “Tôi sail Tôi biết sai rồi! Tôi mắt chó đui mù nên mới tự nhiên chọc cô Diệp, tôi thật sự sai rồi!”
“Cầu xin cô hãy tha thứ cho tôi! Tha cho tôi đi!”
Khóe miệng Tô Minh Toàn không ngừng có máu chảy ra, nói đã không rõ nhưng vẫn không dám dừng lại.
Toàn thân Diệp Khinh Vũ thật sự hoàn toàn cứng đờ.
Đây… đây là sự thật à?
“Thế nào? Cô bằng lòng tha thứ cho hắn ta chứ?”
Giang Ninh thản nhiên nói: “Nếu cô không muốn, vậy tôi sẽ trực tiếp giết hắn giúp cô!”
Nhiệt độ không khí hình như lập tức giảm xuống đến mức đóng băng, Tô Minh Toàn sợ hãi, cổ họng khô khốc, kinh hãi kêu lên một tiếng và càng tát mạnh hơn vào.
mặt mình.
“Bốp!”
“Bốp!”
“Bốp!”
Từng tiếng vang lên liên tục lại rõ ràng!
PIOIES6 Trái tim Diệp Khinh Vũ đập mạnh. Từ trước đến nay cô ấy không ngờ sẽ có một ngày Tô Minh Toàn quỳ ở trước.
mặt mình cầu xin tha thứ như vậy.
Cô ấy biết, nếu mình không tha thứ cho Tô Minh Toàn, sợ rằng Giang Ninh này sẽ thật sự lấy mạng của hắn ta mất!
Nếu vậy thì Giang Ninh có thể thật sự gây ra chuyện lớn, sẽ đắc tội với nhà họ Tô đấy.
“Tôi… chỉ cần anh ta đừng quấy rầy tôi nữa là được rồi”
Cô ấy cắn môi nói.
Cô ấy không thể để cho Giang Ninh làm lớn chuyện, như vậy sẽ liên lụy tới anh và Lâm Vũ Chân!
“Nghe thấy chưa?”
Giang Ninh ngồi xổm xuống, giơ tay vỗ nhẹ vào trên mặt của Tô Minh Toàn: “Về sau nếu anh còn dám chọc cô ấy, tôi bảo đảm anh sẽ là một người chết!”
Chương 407
Toàn thân Tô Minh Toàn run rẩy, liên tục lắc đầu: “Không.
dám! Không dám! Tôi không dám nữa!”
Có cho hắn ta mười lá gan thì bây giờ hắn ta cũng không dám mạnh miệng nữa.
Tô Minh Toàn đã nhìn ra, đám người Giang Ninh này tuyệt đối là những kẻ tàn nhãn!
Nếu mình còn dám nói nửa câu kiêu căng, bọn họ tuyệt đối sẽ giết chết mình mà không hề có ¿hút do dự nào, Hản ta liên tục cầư xin tha thứ: “Cầu xin các người tha cho tôi. Cô Diệp, tôi thật sự biết sai rồi. Nếu tôi biết cô là bạn của ông anh đây, dù thế nào tôi cũng không dám trêu chọc cô.
Vừa rồi hắn ta còn tuyên bố phải giết chết Diệp Khinh Vũ, còn muốn cho cô ấy thân bại danh liệt, nhưng bây giờ lại giống như chó lạc nhà vậy.
“Vậy được, nếu Khinh Vũ không tính toán với anh, chuyện này coi như qua”
Giang Ninh khẽ gật đầu.
Tô Minh Toàn nghe được câu này, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
‘Vừa nãy, hắn ta thật sự cho rằng hôm nay mình sẽ phải chết ở đây!
Lúc này, tất cả đám người Lưu Tiểu Đao đi theo bên cạnh hắn ta đều nằm trên đất, không có một ai có thể động đậy, còn ai có thể che chở cho mình được?
Hừ, chờ Giang Ninh rời đi, chờ bản thân trở về nhà họ Tô, nhất định hắn ta sẽ mời cao thủ nhà mình đi giết Giang Ninh, giết Diệp Khinh Vũ!
Từ trước đến nay, Tô Minh Toàn cậu ta chưa từng bị người nào sỉ nhục như vậy, hán ta nhất định sẽ phải tính khoản nợ này!
Trong mắt Tô Minh Toàn thoáng hiện sự ngoan độc.
nhưng rất nhanh đã khôi phục lại. Ít nhất, bây giờ hắn còn sống.
“Nhưng anh phái người tới Đông Hải của tôi gây sự, chúng ta lại nói về tiếp chuyện này đi.”
Câu nói thứ hai của Giang Ninh làm cho Tô Minh Toàn hoàn toàn sửng sốt, bất chợt trên gương mặt đầy vẻ hoảng sợ.
“Sao… sao là thành hai chuyện khác nhau vậy?” “Các bạn cố gắng vào trang nguồn như trên hình đọc nhé, để chúng mình có nhiều động lực lên chương mới!”
Hắn ta hoảng sợ kêu to. Giang Ninh nói vậy là có ý gì?
Đây là muốn tính khoản nợ thứ hai à?
“Không! Không phải là tôi!”
lão Lục mới vừa đưa đám người Vương Vĩ đi ral Lão Lục đứng ở đó, một chân còn đạp lên đầu của một người, mặt mỉm cười: “Cô Diệp, mời cô lên xe trước”
Đầu Diệp Khinh Vũ trống rỗng.
Từ trước đến nay, cô ấy chưa từng gặp phải người đàn ông nào lợi hại như vậy!
Vừa rồi khi ở trong, cô ấy đã thấy Giang Ninh, thấy đám người anh Cẩu, cô ấy chấn động đến mức nói không ra lời, mấy người lại đánh cho mười mấy người Tô Minh Toàn ngã sấp trên mặt đất, quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Mà lão Lục trước mắt này chỉ có một mình đã giải quyết cả mười mấy người!
Trời ạt Bọn họ còn là con người sao?
TA.
Người bị lão Lục đạp đau đến mức rên lên thành tiếng.
Chân lão Lục chợt dùng sức, chỉ một thoáng, người kia liền trực tiếp hôn mê.
“Ai dám phát ra tiếng, vậy cả đời cũng không có cơ hội phát ra tiếng nữa!”
Lão Lục quát.
Dám ảnh hưởng tới đại ca ở bên trong thẩm vấn thì đừng trách anh ta không khách sáo!
Tất cả mọi người lại chỉ có thể lập tức câm nín.
Diệp Khinh Vũ lên xe, từ đầu đến chân vẫn còn đang tê đại Trên xe, Vương Vĩ và ba mẹ anh ta cũng vậy.
“Lợi… lợi hại quá!”
Mặt Vương Vĩ đỏ lên, mắt trợn tròn nhìn qua, khua tay múa chân: “Vừa rồi anh Lục này chỉ như vậy… Sau đó như vậy, tất cả bọn họ vậy mà lại ngã xuốn: “Thật chẳng khác gì đang đóng phim vậy!”
Nhưng đây đâu phải là đóng phim, đổi lại là bọn họ, lúc này đã bị Tô Minh Toàn đánh chết rồi!
“Khinh Vũ, cô không sao chứ?”
Lúc này Vương Vĩ mới phản ứng được, hỏi xong lại cảm thấy mình hỏi phí lời. Bên trong là Giang Ninh đấy!
Người đàn ông kia còn mạnh hơn lão Lục, Diệp Khinh Vũ làm sao có thể có chuyện gì chứ.
“Không sao”
“Tô Minh Toàn…”
“Anh ta quỳ xuống xin lỗi tôi.”
“Ap Vương Vĩ sợ đến mức mặt trắng bệch. Tô Minh Toàn quỳ xuống á?
Thằng cha hư hỏng này thế mà lại quỳ xuống xin lỗi Diệp Khinh Vũ à?
“Vậy anh ta… Anh ta lo lắng Tô Minh Toàn còn có thể trả thù.
“Tôi thấy… anh ta không dám đâu”
Quá chấn động, quá khủng khiếp, quá kinh người!
Khí thế mạnh mẽ của Giang Ninh làm cho Diệp Khinh Vũ đến giờ vẫn không có cách nào bình tĩnh lại được.
Đây chỉ vì mình là bạn của Lâm Vũ Chân, nếu có người bắt nạt Lâm Vũ Chân, vậy hậu quả… Diệp Khinh Vũ căn bản cũng không dám nghĩ nữa.
Cô ấy đột nhiên hiểu rõ vì sao Lâm Vũ Chân nói: Ở Đông Hải, không có người nào mà cô ấy không thể động vào.
Không, là cả thế giới đều không có người nào mà cô ấy không thể động vào đượ!
c Diệp Khinh Vũ nghĩ, thật may vì Lâm Vũ Chân không phải là người thích gây chuyện, bằng không sợ rằng sẽ long trời lở đất mất.
Mấy người ngồi trong xe mà trong đầu vẫn còn trống rỗng, gần như đã mất năng lực suy nghĩ.
Mà bên trong biệt thự, Tô Minh Toàn quỳ trên mặt đất, lớn tiếng biện giải: “Không phải là tôi! Thật sự không phải là tôi! Tôi làm sao có thể đi Đông Hải được? Đó là địa bàn của đại ca, sao tôi dám đi chứ!”
“Là gã! Chính là Lưu Tiểu Đao này, gã không biết lợi hại, cũng dám xúc phạm tới đại ca, là gã tự đâm đầu vào.
chỗ chết!”
Chương 408
Giang Ninh đứng ở đó không nói một lời, chỉ nhìn chảm chằm vào Tô Minh Toàn.
“Lưu Tiểu Đao! Thằng chó nhà mày cũng dám hãm hại tao!”
Tô Minh Toàn quát to một tiếng và đột nhiên nhào về phía Lưu Tiểu Đao, nắm lấy cái gậy trên mặt đất rồi đập mạnh về phía đầu của Lưu Tiểu Đao.
*AI AI” = Lưu Tiểu Đao lập tức hét thảm.
Gậy không ngừng đập mạnh xuống đầu cúa Lưu Tiểu Đao, rõ ràng chính là muốn đập chết gã.
*Tên chó chết dám hãm hại tao. Nhà họ Tô tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày tự nhiên lại lấy oán trả ơn!”
Tô Minh Toàn lại chẳng khác nào phát điên, không ngừng dùng gậy đập mạnh lên người Lưu Tiểu Đao, đánh cho gã chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất cầu xin tha thứ.
Giang Ninh vẫn không nói gì, lại bình tĩnh nhìn Tô Minh Toàn biểu diễn.
Mọi người xung quanh nhìn thấy vậy, ai nấy đều kinh hồn khiếp vía!
Lưu Tiểu Đao là người đi theo và bán mạng cho Tô Minh Toàn nhiều năm nhất, đến thời điểm này, không ngờ Tô Minh Toàn không nể tình xưa, muốn đánh chết Lưu Tiểu Đao.
Hơn nữa, không phải là Tô Minh Toàn ra lệnh, Lưu Tiểu Đao làm sao có thể đi Đông Hải?
Thậm chí, Lưu Tiểu Đao còn từng khuyên Tô Minh Toàn hai lần, bảo cậu ta đừng quá kích động. Kết quả thì sao?
Gã lại bị Tô Minh Toàn tát hai phát!
Bây giờ, gã còn phải chịu đòn!
“A..”
Lưu Tiểu Đao ôm đầu kêu lên thảm thiết, né tránh gậy của Tô Minh Toàn, nhưng Tô Minh Toàn lại không dừng Tay.
“Mày có thừa nhận không? Có phải là mày không? Có phải là mày hại tao không?”
“Đúng! Là tôi! Là tôi tự ý quyết định… AI”
Lưu Tiểu Đao kêu thảm, chỉ có thể thừa nhận, toàn thân từ trên xuống dưới không biết đã bị Tô Minh Toàn đánh gãy mấy cái xương.
Nghe được Lưu Tiểu Đao thừa nhận, Tô Minh Toàn thở hổn hển, vui mừng quay đầu nhìn Giang Ninh “Đại ca! Anh nghe xem, là gã! Là tự gã đi Đông Hải, không liên quan tới tôi!”
Tô Minh Toàn chỉ vào Lưu Tiểu Đao: “Anh muốn giết thì cứ giết gã là được rồi, thật sự không có chút liên quan gì đến tôi!”
Lưu Tiểu Đao co người trên mặt đất, không thể động đậy. Nếu gã không thừa nhận, Tô Minh Toàn sẽ đánh chết gã!
Giang Ninh liếc nhìn Lưu Tiểu Đao rồi lại quay đầu nhìn Tô Minh Toàn.
“Nếu anh ta đã thừa nhận, vậy chuyện này lại không liên quan tới cậu chủ Tô nữa”
Nghe được câu này, trái tim đang thấp thỏm của Tô Minh Toàn cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Nhìn dáng vẻ của gã bây giờ, sợ là cũng chẳng sống được lâu nữa.”
Giang Ninh nói: “Nếu vậy, tôi không tính toán với một người chết làm gì.”
Anh đi tới trước mặt Tô Minh Toàn làm cậu ta sợ đến mức toàn thân run rẩy: “Cậu Tô, nhà họ Tô của anh và Đông Hải tôi nước giếng không phạm nước sông, hi vọng anh tự giải quyết cho tốt đi.”
Giang Ninh nói xong liền vẫy vẫy tay, xoay người liền dẫn theo đám người anh Cẩu rời đi.
Tô Minh Toàn ngã ngồi dưới đất, mở miệng lớn thở hổn hển.
Xung quanh, đám đàn em của mình không có một người nào còn có thể đứng nổi, Lưu Tiểu Đao thậm chí bị mình đánh cũng sắp chết rồi, lúc này đầu đầy máu, ngã trên mặt đất, hơi thở yếu ớt.
Tô Minh Toàn quay đầu liếc nhìn, thấy không ít người đều nhìn mình chảm chằm với ánh mắt phức tạp.
“Nhìn cái gì?”
Tô Minh Toàn tức giận mắng: “Một đám vô dụng! Chỉ có hai, ba người mà nhiều người như vậy cũng không đối phó được!”
Trong lòng hán ta sợ hãi, cũng đầy căm tức, thấy Lưu Tiểu Đao còn có thể nhận biết, hắn ta liền hừ một tiếng: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đưa tới bệnh viện đi!”
Bây giờ trừ hắn ta vẫn được tính là tốt một chút, ngoại trừ mặt sưng lên, răng rơi mất mấy cái, ít nhất còn có thể đứng được.
Giang Ninh quá đáng sợt Mấy tên đàn em bên cạnh anh cũng đáng sợ, muốn giết chết bọn chúng, những tên đàn em vô dùng của mình không có bất kỳ tác dụng nào.
Hắn ta muốn điều động cao thủ trong nhà tới đây!
Tô Minh Toàn thấy Giang Ninh đã rời đi thì không để ý tới đám người Lưu Tiểu Đao nữa, lập tức lái xe quay về nhà họ Tô.
Mà trong biệt thự, mấy tên đàn em cẩn thận đỡ Lưu Tiểu Đao lên, chạy về bệnh viện.
Bọn họ trơ mắt nhìn Tô Minh Toàn suýt nữa đánh chết Lưu Tiểu Đao, trong lòng cũng rét lạnh!
Cho dù bọn họ chỉ là người giúp việc, là chó do nhà họ Tô nuôi, nhưng ít ra, bọn họ vẫn luôn trung thành với Tô Minh Toàn, nhưng Tô Minh Toàn đối xử với bọn họ thế nào?
Hoàn toàn không xem mạng của bọn họ là mạng nữa.
Bọn họ cố nén cơn giận lại không dám nói gì. Bọn họ không đắc tội nổi nhà họ Tô.
Cho dù ở trong thành phố như Thành Hải, nhà họ Tô bọn họ cũng được tính là gia tộc xếp tuyến đầu, muốn truy †ìm ngọn nguồn cũng có thể tìm được bọn họ cắm rễ ở thành phố Thành Hải này từ một trăm năm trước, đó là quái vật khổng lồ chân chính.
Nghe đồn gia chủ đời thứ nhất của nhà họ Tô đã từng là đường chủ Thanh Môn!
Bây giờ đế quốc thương nghiệp của nhà họ Tô ở Thành Hải cơ bản đều giao đến trên tay của Tô Minh Vĩ – cậu cả nhà họ Tô. Tô Minh Vĩ mới ba mươi lăm tuổi, trong vòng năm năm ngắn ngủi lại làm cho tài sản nhà họ Tô tăng lên gấp đôi, lúc đó đã gây ra chấn động cực lớn ở Thành Hải!
Phía dưới có rất nhiều sản nghiệp liên quan tới các ngành nghề, ngay cả bất động sản, công ty giải trí, giao.
thông vận tải cũng có bóng dáng của nhà họ Tô.
Điều làm cho người ta bàn luận nhất là hai năm trước, nhà họ Tô mua bán và sáp nhập với công ty của ông trùm đứng đầu ngành vận tải, với khí thế mạnh mẽ đã trở thành bá chủ duy nhất trong ngành vận tải biển ở Thành Hải!
Có người nói nhà họ Tô có thể làm được đến bước này là dựa vào cậu hai nhà họ Tô – Tô Minh Xương!
Người đó là nhân vật lớn có tiếng tăm lừng lẫy trong thế giới ngầm ở Thành Hải, được người ta gọi là Tô nhị gia!
Mà làm cậu chủ nhỏ nhất nhà họ Tô, Tô Minh Toàn so.
với hai người anh chỉ có thể xem như là bình thường, hoàn toàn không có sở trường riêng của mình, trừ ăn uống ra thì chính là chơi gái, lại không mấy người nghệ sĩ công ty giải trí của nhà mình có thể thoát khỏi tay cậu ta.
Bây giờ, hắn ta còn thò tay tới những công ty khác, dựa vào uy danh của hai người anh trai của mình để hoành hành ngang ngược khắp nơi!
Chương 409
Tô Bác Văn – gia chủ nhà họ Tô rất đau đầu về điều này.
Ông ta vừa nghe nói Tô Minh Toàn lại ra tay với Diệp Khinh Vũ ca sĩ đang hot hiện nay, làm cho ông chủ của công ty đối phương không thể nhịn được nữa, trực tiếp.
tìm tới cửa.
Tô Bác Văn tất nhiên xem thường, nhưng điều này có ảnh hưởng cực lớn đối với danh tiếng nhà họ Tô!
Nhà họ:Tô muốn phát triển ở Thành’Hải càng lúc càng tốt, càng lâu hơn thì danh tiếng rất quan trọng. Bây giờ nhà họ Tô muốn tiến thêm một bước lại không chỉ dựa vào tiền.
“Gia chủ, cậu ba về rồi”
Quản gia tiến tới nói “Bảo nó tới gặp tôi!”
Tô Bác Văn có chút tức giận.
“Bai BaI”
Còn không cần quản gia đi gọi, Tô Minh Toàn đã tự mình chạy vào, dáng vẻ chật vật.
Tô Bác Văn thấy cả gương mặt của Tô Minh Toàn gần như sưng lên, ông ta vừa muốn mở miệng mảng thì lập tức kinh ngạc.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Mặt con bị ai đánh thế?”
Ai dám đánh con trai bảo bối của mình?
Đây là Thành Hải đấy!
“Ba! Ba phải làm chủ cho con!”
Trên gương mặt Tô Minh Toàn đầy vẻ uất ức: “Con không phải chỉ muốn ngủ với một minh tinh nhỏ thôi sao? Vậy mà bạn cô ta cũng dám xuống tay với con. Ba xem mặt mũi con bị đánh này!”
“Đây không chỉ là đánh vào mặt của con, còn là mặt mũi của nhà họ Tô đấy!”
“Người nào?”
Tô Bác Văn tức giận nói: “Ngay cả người nhà họ Tô tôi cũng dám đánh, hắn không muốn sống nữa sao?”
Ông ta và hai người anh trai đều vô cùng cưng chiều đứa con nhỏ này của mình, bằng không Tô Minh Toàn làm sao dám kiêu ngạo hống hách như vậy? “Tìm trang nguồn như trên các hình đọc khích lệ chúng mình làm việc nhé!”
“Là người của Đông Hải!”
“Đông Hải?”
Tô Bác Văn nhíu mày. Gần đây ông ta đã không ít lần nghe tới địa danh này, thậm chí còn nghe được một vài lời đồn từ mấy người bạn ở gia tộc phương bắc.
Đông Hải này không đơn giản đâu.
Ngay cả nhà họ La hình như cũng ném cả địa bàn của mình, rõ ràng phía sau có người rất mạnh.
“Sao con lại có thể trêu chọc tới người của Đông Hải chứ?”
Tô Bác Văn trầm mặt xuống: “Ba có từng nhắc nhở con, chơi thì chơi nhưng có phạm vi con không nên vào không hả? Sao con không chịu nghe hả!”
“Bai”
Tô Minh Toàn càng uất ức hơn: “Con trai ba bị người ta đánh, ba ngược lại thì hay rồi, không trả thù giúp con thì thôi, bây giờ còn mắng con?”
“Ba có biết không, người kia suýt nữa đã giết chết con đấy!”
Tô Bác Văn nghe vậy chợt biến sắc. Người Đông Hải ngang ngược đến mức đó sao?
“Nếu không phải con nói mình là người nhà họ Tô, sợ rằng hắn đã ra tay thật rồi.”
Tô Minh Toàn cho rằng Giang Ninh không dám giết mình là vì thân phận của mình. Hắn ta đã nói ra nhà họ Tô, nếu Giang Ninh còn dám giết mình, vậy chứng tỏ nhà họ Tô không làm gì được Giang Ninh Nhưng Giang Ninh không dám ra tay, cũng đủ để chứng minh hắn vẫn kiêng ky nhà họ Tô!
Tô Bác Văn cũng có suy đoán này.
“Người kia có lai lịch thế nào?”
“Con không biết”
“Hắn có quan hệ gì với Diệp Khinh Vũ?”
“Con không biết”
Tô Bác Văn thật sự muốn tát một phát. Cái gì cũng không biết?
“Hình như là bạn.”
“Vậy là được rồi. Chỉ là một minh tinh nhỏ, là bạn mà thôi, đây chẳng qua là giáo huấn con, không đến mức lấy mạng của con.”
Tô Bác Văn khẽ chắc.
u, trong lòng cũng có phần nắm Người Đông Hải này có thực lực mạnh mẽ, nhất định là có bối cảnh ở phương bắc rồi, bằng không làm sao có thể chiếm giới xã hội đen Thiên Hải, không trách được đến bây giờ phương bắc vẫn tạm thời yên lặng.
Anh dạy dỗ Tô Minh Toàn lại không dám lấy mạng của Tô Minh Toàn đã càng chứng tỏ đối phương còn kiêng ky nhà họ Tô của ông ta.
“Hăn còn nói gì nữa?”
Tô Bác Văn tiếp tục hỏi.
“Hắn nói, Đông Hải và nhà họ Tô nước giếng không phạm nước sông…”
Tô Minh Toàn có chút tức giận: “Hắn cũng đã đánh con, còn nói nước giếng không phạm nước sông? Ba, ba phải giúp con trả thù đấy. Nếu không con mà đi tìm anh hai, không giết chết hắn cũng không được!”
Chương 410 “Con im miệng cho bai”
Tô Bác Văn lãnh đạm quát, dáng vẻ nghiêm túc khiến Tô.
Minh Toàn giật mình Từ trước tới nay hắn ta chưa từng thấy mặt Tô Bác Văn lạnh như thế.
“Hừ, đừng có không biết sống chết!”
Tô Bác Văn cười lạnh: “Người ta không giết con cũng chưa chắc là sợ nhà họ Tô chúng ta, chỉ là không đáng vì một minh tinh nhở mà làm vậy thôi”
“Vùng đất cấm Đông Hải bây giờ đang nổi tiếng khảp nơi, con đừng chọc vào, để tránh gây ra tai họa cho nhà họ Tô. Đương nhiên, hắn chắc chắn không dám lại động tới con nữa. Không phải ai cũng dám giết người nhà họ Tô này đâu!”
Ông ta kết luận, người Đông Hải nhất định là kiêng ky nhà họ Tô của ông ta. Nếu vậy, chỉ là dạy dỗ Tô Minh Toàn mà thôi, cũng không cần phải làm lớn chuyện.
“Ba cảnh cáo con đừng gây thêm chuyện cho ba. Nhà họ Tô chúng ta đang trong giờ phút quan trọng, nếu xảy ra chuyện gì thì đừng nói người ngoài, ngay cả ba cũng sẽ không tha cho con!”
Tô Minh Toàn sao còn dám nói gì nữa, cậu ta sợ đến mức run lẩy bẩy. Từ trước tới nay hắn ta chưa từng thấy.
Tô Bác Văn có áp lực như vậy.
Hắn ta chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn nghe lời, trong.
lòng lại thầm nghĩ: “Ba không giúp con trả thù, vậy con đi Tìm anh hai giết hắn! Hừ!”
“Từ hôm nay trở đi, con không được ra ngoài, cứ ở trong nhà đi.”
Tô Bác Văn hạ lện cho phép đi đâu hết “Không có lệnh của ba thì không m Tô Minh Toàn vừa nghe vậy, làm sao nhịn được.
Hắn ta vừa muốn mở miệng đã bị ánh mắt lạnh lùng của Tô Bác Văn làm cho sợ đến mức không dám mở miệng nữa.
“Còn nữa, con cũng đừng đi trêu chọc Diệp Khinh Vũ nữa, cũng đừng động tới đám con gái kia! Nghe rõ chưa?”
“Biết rồi”
Tô Minh Toàn cúi đầu đáp.
“Lăn về phòng đi!”
Tô Minh Toàn ấm ức, mình bị người ta đánh một trận tới suýt nữa ngay cả mạng cũng chẳng còn, thậm chí phải dập đầu xin Diệp Khinh Vũ tha thứ. Chuyện sỉ nhục như vậy, hắn ta làm sao nhẫn nhịn được chứ?
Hắn ta về nhà là muốn mời cao thủ đi giết đám người Giang Ninh nhưng không những không thể trả thù, còn bị Tô Bác Văn mắng một trận, trong lòng hắn ta càng thêm tức giận!
Tô Bác Văn đi qua đi lại trong phòng khách, nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu.
“Người Đông Hải này rõ ràng không muốn xung đột với nhà họ Tô”
Ông ta đưa ra phán đoán: “Hừ, xem ra hắn còn kiêng ky nhà họ Tô mình. Dù sao ở Thành Hải này cũng chỉ có hai nhà khác là có thể chống lại nhà họ Tô mình, chỉ một Đông Hải nho nhỏ, rồng mạnh cũng không ép nổi rắn địa phương, bọn chúng còn không có tư cách đấu với nhà họ Tô mình”
Tô Bác Văn hiểu rõ.
Bây giờ, vùng đất cấm Đông Hải này có danh tiếng rất lớn ở khu đông nam, ngay cả phương bắc cũng có người nói tới.
Cho dù không có nhiều tin tức lộ ra ngoài, nhưng mơ hồ có thể biết, phía sau nhất định là có người, bằng không làm sao có thể thay thế được ông Phó trước đây?
Nếu Đông Hải không muốn làm lớn chuyện, vậy ông ta cũng không muốn phức tạp.
Vừa vặn mượn cơ hội này để cho Tô Minh Toàn một bài học cũng tốt, để tránh nó suốt ngài trêu chọc phải người không nên trêu chọc, tới lúc đó sẽ mang tới rắc rối lớn hơn nữa cho nhà họ Tô!
“Bây giờ là thời điểm quan trọng. Giữa nhà họ Tô mình và hai nhà khác, xem ai có thể tiến thêm một bước lại phải xem hai năm này rồi.”
gây phiền phức cho cô nữa”
“Những người khác cũng không dám đâu”
Chỉ cần tin tức Tô Minh Toàn bị đánh truyền đi, bây giờ Diệp Khinh Vũ sẽ an toàn, ai muốn trở thành Tô Minh Toàn tiếp theo chứ?
“Cám ơn anh.”
Diệp Khinh Vũ cảm kích nói.
“Không cần khách sáo, cô là bạn của Vũ Chân mà”
Diệp Khinh Vũ gật đầu.
Đúng vậy, chính vì cô ấy là bạn của Lâm Vũ Chân nên Giang Ninh mới có thể ra tay.
Bằng không, Giang Ninh làm sao có thể giúp mình?
Cô ấy thật sự rất hâm mộ Lâm Vũ Chân.
“Được rồi, tôi đi đấy. Cô có thời gian thì tới Đông Hải chơi, Vũ Chân rất mong cô đấy”
Giang Ninh gần như chưa từng rời miệng Lâm Vũ Chân.
Nói xong, Giang Ninh lại dẫn theo anh Cẩu rời đi.
Diệp Khinh Vũ đóng cửa lại và dựa vào trên cửa, cảm giác tất cả những điều này giống như ảo giác vậy.
Cũng may, rắc rối cuối cùng đã được giải quyết, cô ấy có Tô Bác Văn híp mắt, sâu trong mắt đầy vẻ tham vọng!
Ba người con trai của ông ta, Tô Minh Toàn thì không trông cậy được, nhưng hai người con còn lại của ông ta cũng đủ xuất sắc và mạnh mẽ, hơn nữa còn vô cùng đoàn kết, điều này đủ khiến cho nhà họ Tô ông ta có cơ hội nâng cao một bước.
Ông ta không cầu mong chuyện gì xa vời, có thể khiến cho nhà họ Tô đứng ở trên đỉnh cao của Thành Hải là đủ rồi!
Lúc đó, Giang Ninh đưa Diệp Khinh Vũ về nhà.
Cho tới giờ phút này, Diệp Khinh Vũ vẫn chưa lấy lại tinh thần, vẫn có cảm giác tất cả những điều này giống như đang nằm mơ vậy.
Giang Ninh trước mắt là người trong mơ, bởi vì chỉ có người trong giấc mơ mới có thể mạnh mẽ như vậy.
“Anh không giết Tô Minh Toàn là chính xác.”
Diệp Khinh Vũ nói: “Nhà họ Tô này có thế lực rất lớn ở Thành Hải, chẳng mấy ai dám trêu chọc đâu.”
Cô ấy cảm thấy Giang Ninh chắc chắn cũng suy nghĩ đến điểm này, cho nên hắn có thể trút giận, giải quyết rắc rối giúp cô ấy là tốt rồi.
“ừ”
Giang Ninh không giải thích thêm, khẽ gật đầu: “Cô nghỉ ngơi cho khỏe đi, bây giờ Tô Minh Toàn sẽ không dám gây phiền phức cho cô nữa”
“Những người khác cũng không dám đâu.”
Chỉ cần tin tức Tô Minh Toàn bị đánh truyền đi, bây giờ Diệp Khinh Vũ sẽ an toàn, ai muốn trở thành Tô Minh Toàn tiếp theo chứ?
“Cám ơn anh.”
Diệp Khinh Vũ cảm kích nói.
“Không cần khách sáo, cô là bạn của Vũ Chân mà”
Diệp Khinh Vũ gật đầu.
Đúng vậy, chính vì cô ấy là bạn của Lâm Vũ Chân nên Giang Ninh mới có thể ra tay.
Bằng không, Giang Ninh làm sao có thể giúp mình?
Cô ấy thật sự rất hâm mộ Lâm Vũ Chân.
“Được rồi, tôi đi đấy. Cô có thời gian thì tới Đông Hải chơi, Vũ Chân rất mong cô đấy”
Giang Ninh gần như chưa từng rời miệng Lâm Vũ Chân.
Nói xong, Giang Ninh lại dẫn theo anh Cẩu rời đi.
Diệp Khinh Vũ đóng cửa lại và dựa vào trên cửa, cảm giác tất cả những điều này giống như ảo giác vậy.
Cũng may, rắc rối cuối cùng đã được giải quyết, cô ấy có thể tiếp tục sống rồi.
Ngồi trên xe, anh Cẩu mấy lần muốn mở miệng nhưng lại thôi, có lẽ nhìn thấy Giang Ninh nhắm mắt lại nghỉ ngơi nên anh ta không dám làm phiền, bị nghẹn tới mức mặt cũng sắp đỏ cả lên rồi.
“Gó chuyện thì cứ hỏi đi.”
Giang Ninh vẫn nhắm mắt, thản nhiên mở miệng.
“Đại ca, A Cẩu em đầu óc không được tốt lắm, thật sự không nghĩ ra!”
“Không nghĩ ra chỗ nào?”
“Vì sao… vì sao không giết Tô Minh Toàn?!”
Anh Cẩu không nhịn được nữa: “Tô Minh Toàn này đã vi phạm luật pháp, làm hại bao nhiêu người chứ? Với tin tức tình báo từ chổ lão Triệu cũng đủ cho tên khốn kiếp này chết hàng chục nghìn lần, nhưng anh, vì sao không giết hắn vậy?”
“Như vậy, bọn họ sẽ cho rắng Đông Hải chúng ta sợ nhà họ Tô hắn!”