Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1648
Chương 1648:
“Chủ nhân, hình phạt đã xong”
Phương Hồng Sơn liếc nhìn Phương Thu, trên mặt không có chút cảm thông nào.
Bốn người con của Phương Uy, Phương Thu có thể xem là người tầm thường nhất, cơ hội thừa kế vị trí chủ nhân trong tương lai vô cùng mong manh.
Những kẻ chưa trưởng thành như vậy, e rằng đều đã bị Hắc Sơn giật dây lợi dụng, mới dám bất chấp gia quy mà tự bỏ trốn ra ngoài!
“Phương Thu.”
Phương Uy kêu lên một tiếng.
Mà Phương Thu đang nằm ở đó, cả người đều run lên, cắn răng, giọng điệu run rẩy nói: “Có”
“Ai bảo cậu ra ngoài hả?”
“Cậu đi ra ngoài làm gì? Đem tất cả mọi chuyện nói hết ra đây cho tôi, biết chưa?”
Trong giọng nói của Phương Uy không thể nghe ra chút cảm xúc nào, lạnh lùng mà vô tình!
Phương Thu cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Phương Uy, làm sao còn dám che giấu điều gì.
“Dạ … Là Ngôn Đường!”
Anh ta vùng vẫy, chỉ vào thi thể của Ngôn Đường đang được đặt sang một bên, nói: “Chính ông ta đã nói với con rằng, Cực Đại Quyền Phổ xuất hiện ở bên ngoài, con…con muốn lấy được nó cầm rồi về dâng lên cho chủ nhân…
Phương Thu thê lương cười khổ một tiếng, nói: “Con muốn…con muốn vì nhà họ Phương mà làm chút chuyện gì đó…
“Cực Đại Quyền Phổ?”
Phương Uy không quan tâm đến việc cậu ta đang nói cái gì mà vì nhà họ Phương làm chút chuyện, ông ta chỉ nghe được mấy chữ Cực Đại Quyền Phổ, sắc mặt liền thay đổi trong chớp mắt.
Cực Đại Quyền Phổ quả nhiên đã xuất Tên khốn kiếp Hắc Sơn này rốt cuộc đã giấu mình bao nhiêu chuyện?
“Cực Đại Quyền Phổ sao?” Phương Uy quát lên: “Hiện giờ Cực Đại Quyền Phổ đang ở nơi nào? Mau nói rõ ràng ra cho bai”
“Giang Ninh!” Phương Thu lập tức đáp lại một tiếng.
“Có một người tên là Giang Ninh đã lấy được mấy trang của Quyền phổ, sau đó anh ta đã mở một Võ quán Cực Đạo ở Thành phố Đông Hải, sau đó thậm chí còn công khai những trang Cực Đại Quyền Phổ mà anh ta đã lấy được!”
Phương Thu cắn răng nói ra hết những chuyện mà mình đã biết được.
Trong nháy mắt, dường như toàn bộ không gian và thời gian ở nơi này đều trở nên yên tĩnh và cô đọng lại, yên lặng đến mức có thể nghe thấy được cả tiếng cây kim rơi xuống nền đất!
Công khai Cực Đại Quyền Phổ sao?
Ngay đến chính Phương Uy cũng nói không nên lời.
Không có bất kỳ người nào có thể hiểu được rõ ràng hơn về sự quý giá của Cực Đại Quyền Phổ so với những dòng họ lánh đời giống như là dòng họ Phương của bọn họ.
Tuy nói rằng những chiêu thức được ghi chép lại ở bên trong Quyền phổ không được coi là đặc biệt hay cao siêu gì, nhưng mà ý nghĩa thật sự của những trang Quyền phổ này làm sao có thể chỉ đơn giản là những chiêu thức giản đơn đã được ghi chép lại kia?
Tấm bản đồ ở phía sau của Quyền phổ mới thật sự là vật có giá trị chân chính!
“Chủ nhân, hình phạt đã xong”
Phương Hồng Sơn liếc nhìn Phương Thu, trên mặt không có chút cảm thông nào.
Bốn người con của Phương Uy, Phương Thu có thể xem là người tầm thường nhất, cơ hội thừa kế vị trí chủ nhân trong tương lai vô cùng mong manh.
Những kẻ chưa trưởng thành như vậy, e rằng đều đã bị Hắc Sơn giật dây lợi dụng, mới dám bất chấp gia quy mà tự bỏ trốn ra ngoài!
“Phương Thu.”
Phương Uy kêu lên một tiếng.
Mà Phương Thu đang nằm ở đó, cả người đều run lên, cắn răng, giọng điệu run rẩy nói: “Có”
“Ai bảo cậu ra ngoài hả?”
“Cậu đi ra ngoài làm gì? Đem tất cả mọi chuyện nói hết ra đây cho tôi, biết chưa?”
Trong giọng nói của Phương Uy không thể nghe ra chút cảm xúc nào, lạnh lùng mà vô tình!
Phương Thu cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Phương Uy, làm sao còn dám che giấu điều gì.
“Dạ … Là Ngôn Đường!”
Anh ta vùng vẫy, chỉ vào thi thể của Ngôn Đường đang được đặt sang một bên, nói: “Chính ông ta đã nói với con rằng, Cực Đại Quyền Phổ xuất hiện ở bên ngoài, con…con muốn lấy được nó cầm rồi về dâng lên cho chủ nhân…
Phương Thu thê lương cười khổ một tiếng, nói: “Con muốn…con muốn vì nhà họ Phương mà làm chút chuyện gì đó…
“Cực Đại Quyền Phổ?”
Phương Uy không quan tâm đến việc cậu ta đang nói cái gì mà vì nhà họ Phương làm chút chuyện, ông ta chỉ nghe được mấy chữ Cực Đại Quyền Phổ, sắc mặt liền thay đổi trong chớp mắt.
Cực Đại Quyền Phổ quả nhiên đã xuất Tên khốn kiếp Hắc Sơn này rốt cuộc đã giấu mình bao nhiêu chuyện?
“Cực Đại Quyền Phổ sao?” Phương Uy quát lên: “Hiện giờ Cực Đại Quyền Phổ đang ở nơi nào? Mau nói rõ ràng ra cho bai”
“Giang Ninh!” Phương Thu lập tức đáp lại một tiếng.
“Có một người tên là Giang Ninh đã lấy được mấy trang của Quyền phổ, sau đó anh ta đã mở một Võ quán Cực Đạo ở Thành phố Đông Hải, sau đó thậm chí còn công khai những trang Cực Đại Quyền Phổ mà anh ta đã lấy được!”
Phương Thu cắn răng nói ra hết những chuyện mà mình đã biết được.
Trong nháy mắt, dường như toàn bộ không gian và thời gian ở nơi này đều trở nên yên tĩnh và cô đọng lại, yên lặng đến mức có thể nghe thấy được cả tiếng cây kim rơi xuống nền đất!
Công khai Cực Đại Quyền Phổ sao?
Ngay đến chính Phương Uy cũng nói không nên lời.
Không có bất kỳ người nào có thể hiểu được rõ ràng hơn về sự quý giá của Cực Đại Quyền Phổ so với những dòng họ lánh đời giống như là dòng họ Phương của bọn họ.
Tuy nói rằng những chiêu thức được ghi chép lại ở bên trong Quyền phổ không được coi là đặc biệt hay cao siêu gì, nhưng mà ý nghĩa thật sự của những trang Quyền phổ này làm sao có thể chỉ đơn giản là những chiêu thức giản đơn đã được ghi chép lại kia?
Tấm bản đồ ở phía sau của Quyền phổ mới thật sự là vật có giá trị chân chính!