Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1344: Nhổ cỏ tận gốc
Phản bội Hoa Quốc ư?
Hai hàng lông mày trắng của Lý Thuần Phong khẽ giật, lạnh lùng nhìn về phía Đoàn Hải Long rồi nói: "Phản bội Hoa Quốc sao? Minh chủ Đoàn, ông thật to gan!"
Trong khi nói, hơi thở của cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao của Lý Thuần Phong nhanh chóng bao vây lấy Đoàn Hải Long.
Đại trưởng lão võ tông cũng nắm chặt cây gậy trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đoàn Hải Long.
Mấy từ “phản bội Hoa Quốc” đúng là đại nghịch bất đạo.
Cho dù Đoàn Hải Long có thân phận thế nào, chỉ cần lời nói này được nói ra thì đồng nghĩa với việc đã có ý nghĩ tạo phản!
Tất cả những kẻ phản quốc đều phải bị trừng trị!
"Hừ, chỉ với một cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao tầm thường mà cũng dám khoe khoang trước mặt tôi sao?"
Đoàn Hải Long hoàn toàn không coi Lý Thuần Phong ra gì.
Tuy rằng địa vị của trưởng lão tông miếu rất cao, nhưng đối mặt với người như Đoàn Hải Long, thân phận và địa vị của cụ ấy hoàn toàn không có tác dụng gì.
Trong võ tông, chỉ có nắm đấm mới là vương đạo, thực lực chính là đạo lý!
"Ầm!"
Khi giọng nói của Đoàn Hải Long vừa dứt, mặt đất nổi lên một trận cuồng phong.
Lúc này, những đám mây đen trên bầu trời ùn ụt kéo đến, ngay cả mặt trời đang vào giữa trưa cũng đã bị mây đen bao phủ.
Ngay sau đó, một tiếng sấm kinh thiên động địa từ trên cao truyền xuống, bầu trời vốn đang trong xanh gió mát lập tức đổ ào một cơn mưa.
Hai bên tuy rằng vẫn chưa ra tay, nhưng cũng đã phân định được cao thấp.
Đoàn Hải Long thản nhiên sử dụng trận pháp, ngay cả thời tiết cũng có thể biến đổi theo ý muốn, sao Lý Thuần Phong có thể so sánh được?
"Trưởng lão Lý, ông thấy thế nào?"
Đoàn Hải Long lướt mắt nhìn thoáng qua vẻ mặt hơi biến sắc của Lý Thuần Phong, cười khẩy nói: "Ông cho rằng cảnh giới của tôi vẫn như năm đó sao?"
"Mười mấy năm nay, tôi luôn không ngừng tiến bộ, tuy rằng năm đó, tôi thua dưới tay ông, nhưng bây giờ ông còn không có tư cách để ra tay với tôi đâu!"
Ngông cuồng!
Những lời này của Đoàn Hải Long, hết sức ngông cuồng!
Trưởng lão tông miếu mà lại không có tư cách ra tay với cụ ta sao?
Hô hấp của Lý Thuần Phong lại nặng nề hơn mấy phần!
Từ lúc Khương Vy Nhan rời khỏi Long Kinh, Đại trưởng lão võ tông không yên tâm lắm nên sau khi bàn bạc với mấy vị trưởng lão tông miếu, đã vội vàng theo sát tới đây.
Với tư cách là một trong ba Đại trưởng lão tông miếu, Lý Thuần Phong cũng cùng đi theo, để đề phòng cục diện không thể khống chế được.
Có cụ ấy ở đây, đối phương tuyệt đối sẽ không dám manh động.
Nhưng cục diện trước mắt rõ ràng đã vượt xa ngoài dự đoán của Lý Thuần Phong.
Đối phương không những không quan tâm đến ý của giới chính trị, mà còn thốt ra những lời lẽ ngông cuồng ở trước mặt mấy vị trưởng lão tông miếu!
"Đoàn Hải Long, ông có biết ông đang nói gì không? Không phải ông đang coi thường tôi, mà là đang coi thường tông miếu, coi thường giới chính trị đấy!", Lý Thuần Phong lạnh lùng chất vấn.
"Ha ha ha...”
Đoàn Hải Long nghe vậy thì ngửa mặt cười lớn, chỉ tay vào Lý Thuần Phong và Đại trưởng lão nói:"Coi thường các ông ư? Các ông cũng quá đề cao bản thân rồi đấy, trong mắt tôi, cho dù là Thiên Tử cũng chẳng là cái thá gì”.
"Âu Lục sắp xảy ra chuyện lớn, thế giới cũng sắp cải tổ lại, sao Hoa Quốc có thể không cải cách? Thiên Tử của hôm nay, ngày sau sẽ là gì, ai có thể nói chính xác được?"
Những lời này của Đoàn Hải Long chứa rất nhiều thông tin bùng nổ.
Bởi vì trong lịch sử của Hoa Quốc, đúng là từng xuất hiện thời kỳ dùng vũ lực để tranh đoạt ngôi vị Thiên Tử.
Nếu như lệnh cấm Thiên Thần can thiệp vào giới thế tục được gỡ bỏ thì rất có thể sẽ nghênh đón một thời đại hoàn toàn mới.
Coi trọng võ thuật, người có sức chiến đấu cao nhất mới có thể lãnh đạo một nước!
Nếu thật sự có ngày đó, chắc chắn Thiên Tử của Hoa Quốc sẽ bị mọi người kéo từ trên ngai vàng xuống.
Đến lúc đó, ai làm Thiên Tử vẫn còn là ẩn số, vì vậy, Đoàn Hải Long mới có thể không chút kiêng dè như vậy!
"Đoàn Hải Long, ông lại dám coi thường Thiên Tử? Đồ đáng chết!"
Lý Thuần Phong vừa nói vừa giơ tay tung một đấm, đánh thẳng vào lồng ngực của Đoàn Hải Long.
Suy cho cùng, Lý Thuần Phong cũng có thực lực của cảnh giới Thiên Vương bốn sao, khi cú đánh này tung ra, xung quanh lập tức nổi lên một trận cuồng phong.
Đây hoàn toàn là do lực đánh quá lớn, vì vậy, một vòng xoáy khổng lồ được tạo ra trong không khí.
Trông có vẻ cú đánh này sắp đánh vào người Đoàn Hải Long, nhưng ngay khi lòng bàn tay của Lý Thuần Phong chỉ còn cách Đoàn Hải Long chưa tới ba centimet, Đoàn Hải Long đột nhiên đánh trả.
Trong cú đánh này, mang theo uy thế của trận pháp, hơn nữa còn mạnh hơn cú đánh trước đó!
Lý Thuần Phong không khỏi hoảng sợ, cụ ấy còn chưa kịp thu chiêu, cú đánh của Đoàn Hải Long đã đánh vào ngực Lý Thuần Phong.
"Phụt"
Lý Thuần Phong hộc máu ngay tại chỗ, cả người bị văng ra xa bảy tám mét, đâm gãy một cây đại thụ cao lớn, mới nặng nề ngã xuống đất.
"Trưởng lão Lý!"
Đại trưởng lão vội vàng chạy lên phía trước, đỡ Lý Thuần Phong đứng dậy khỏi mặt đất.
"Trưởng lão Lý, ông sao rồi? Vết thương có nặng lắm không?"
Đại trưởng lão đỡ Lý Thuần Phong đứng lên khỏi mặt, lúc này hơi thở Lý Thuần Phong đã rất mỏng manh, chỉ tay vào Đoàn Hải Long, nhưng ngay cả một câu cũng không nói nên lời.
"Hừ! Tôi đã cảnh cáo ông rồi, chỉ dựa vào ông thì ngay cả tư cách ra tay với tôi cũng chẳng có đâu!"
Khuôn mặt Đoàn Hải Long đầy vẻ đắc ý nhìn Lý Thuần Phong đã bị đánh bị thương nặng, ngửa mặt cười ha hả nói.
"Đoàn Hải Long, ông có biết, đánh trưởng lão tông miếu bị thương thì sẽ có hậu quả gì không?"
Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi giận dữ trách mắng.
Đoàn Hải Long khẽ lắc đầu đáp: "Hừ, xem ra các ông vẫn chưa hiểu, chỉ cần thỏa thuận đó bị hủy bỏ, thế giới sẽ xảy ra những thay đổi long trời lở đất, thời đại coi trọng võ thuật cũng sắp đến rồi!"
"Đến khi đó, cái gọi là trưởng lão tông miếu và trưởng lão võ tông gì đó cũng chỉ để trưng bày mà thôi, tất cả đều phải coi trọng thực lực, hơn nữa, tôi có thể đảm bảo với các ông rằng, ngày đó sẽ không còn xa nữa!"
Lời nói của Đoàn Hải Long, truyền đến tai của mọi người khiến tinh thần của bọn họ phấn chấn cả lên.
Võ tông và các đại danh sơn cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt, không cần phải trốn trong núi, sống cuộc sống khổ sở như trước nữa.
"Minh chủ Đoàn, ông nói thật sao?"
Đại diện của Hoa Sơn tiến lên một bước, cau mày hỏi.
Đoàn Hải Long khẽ gật đầu nói: "Đương nhiên là thật rồi, mười gia tộc lớn ở Âu Lục đã cùng nhau đưa ra yêu cầu này, bất cứ ai cũng phải suy nghĩ kỹ càng. Hơn nữa, cường giả cảnh giới Thiên Thần vốn dĩ nên là chủ nhân của thế giới này, không nên bị đẩy xa khỏi giới thế tục”.
Nghe vậy, Đại trưởng lão không khỏi thấy ớn lạnh.
Hóa ra liên minh võ thuật sớm đã thông đồng với những gia tộc ở Âu Lục!
Dù sao Hoa Quốc cũng là một quốc gia võ tông, không được Hoa Quốc gật đầu đồng ý thì lệnh cấm đó không thể nào hủy bỏ. Rất có khả năng Đoàn Hải Long là kẻ phản bội đại diện cho Hoa Quốc, ủng hộ cho nghị quyết này!
"Khương Vy Nhan, bây giờ ngay cả chỗ dựa vững chắc của cô cũng sụp đổ rồi, cô còn lời gì muốn nói không?"
Đoàn Hải Long xoay người lại, cười khẩy liếc nhìn Khương Vy Nhan.
Vào giờ phút này, Khương Vy Nhan đã bị dồn vào ngõ cụt.
Cho dù Đại trưởng lão hay Lý Thuần Phong đều không thể tiếp tục bảo vệ nhà họ Tiêu.
Chẳng lẽ, nhà họ Tiêu phải đối mặt với thảm cảnh diệt vong thật sao?
"Khương Vy Nhan tôi dù có chết, cũng sẽ không khuất phục trước đám người vô liêm sỉ như các ông!"
Khương Vy Nhan nghiến răng, lạnh lùng nói.
Viên Sùng Hổ không để mất cơ hội tiến lên một bước, nói với Đoàn Hải Long: "Minh chủ Đoàn, ông thấy rồi đó, cho dù Tiêu Chính Văn đã chết, nhưng Khương Vy Nhan vẫn ngông cuồng như vậy, theo tôi thấy, tuyệt đối không thể để hai đứa con của Tiêu Chính Văn sống sót, cần phải nhổ cỏ tận gốc!"
Khuôn mặt Đoàn Hải Long hơi đanh lại, ngay sau đó, đôi mắt lóe lên tia sắc bén, lạnh lùng nói: "Đúng thế! Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, khi gió xuân thổi tới lại mọc mầm!"
Hai hàng lông mày trắng của Lý Thuần Phong khẽ giật, lạnh lùng nhìn về phía Đoàn Hải Long rồi nói: "Phản bội Hoa Quốc sao? Minh chủ Đoàn, ông thật to gan!"
Trong khi nói, hơi thở của cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao của Lý Thuần Phong nhanh chóng bao vây lấy Đoàn Hải Long.
Đại trưởng lão võ tông cũng nắm chặt cây gậy trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đoàn Hải Long.
Mấy từ “phản bội Hoa Quốc” đúng là đại nghịch bất đạo.
Cho dù Đoàn Hải Long có thân phận thế nào, chỉ cần lời nói này được nói ra thì đồng nghĩa với việc đã có ý nghĩ tạo phản!
Tất cả những kẻ phản quốc đều phải bị trừng trị!
"Hừ, chỉ với một cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao tầm thường mà cũng dám khoe khoang trước mặt tôi sao?"
Đoàn Hải Long hoàn toàn không coi Lý Thuần Phong ra gì.
Tuy rằng địa vị của trưởng lão tông miếu rất cao, nhưng đối mặt với người như Đoàn Hải Long, thân phận và địa vị của cụ ấy hoàn toàn không có tác dụng gì.
Trong võ tông, chỉ có nắm đấm mới là vương đạo, thực lực chính là đạo lý!
"Ầm!"
Khi giọng nói của Đoàn Hải Long vừa dứt, mặt đất nổi lên một trận cuồng phong.
Lúc này, những đám mây đen trên bầu trời ùn ụt kéo đến, ngay cả mặt trời đang vào giữa trưa cũng đã bị mây đen bao phủ.
Ngay sau đó, một tiếng sấm kinh thiên động địa từ trên cao truyền xuống, bầu trời vốn đang trong xanh gió mát lập tức đổ ào một cơn mưa.
Hai bên tuy rằng vẫn chưa ra tay, nhưng cũng đã phân định được cao thấp.
Đoàn Hải Long thản nhiên sử dụng trận pháp, ngay cả thời tiết cũng có thể biến đổi theo ý muốn, sao Lý Thuần Phong có thể so sánh được?
"Trưởng lão Lý, ông thấy thế nào?"
Đoàn Hải Long lướt mắt nhìn thoáng qua vẻ mặt hơi biến sắc của Lý Thuần Phong, cười khẩy nói: "Ông cho rằng cảnh giới của tôi vẫn như năm đó sao?"
"Mười mấy năm nay, tôi luôn không ngừng tiến bộ, tuy rằng năm đó, tôi thua dưới tay ông, nhưng bây giờ ông còn không có tư cách để ra tay với tôi đâu!"
Ngông cuồng!
Những lời này của Đoàn Hải Long, hết sức ngông cuồng!
Trưởng lão tông miếu mà lại không có tư cách ra tay với cụ ta sao?
Hô hấp của Lý Thuần Phong lại nặng nề hơn mấy phần!
Từ lúc Khương Vy Nhan rời khỏi Long Kinh, Đại trưởng lão võ tông không yên tâm lắm nên sau khi bàn bạc với mấy vị trưởng lão tông miếu, đã vội vàng theo sát tới đây.
Với tư cách là một trong ba Đại trưởng lão tông miếu, Lý Thuần Phong cũng cùng đi theo, để đề phòng cục diện không thể khống chế được.
Có cụ ấy ở đây, đối phương tuyệt đối sẽ không dám manh động.
Nhưng cục diện trước mắt rõ ràng đã vượt xa ngoài dự đoán của Lý Thuần Phong.
Đối phương không những không quan tâm đến ý của giới chính trị, mà còn thốt ra những lời lẽ ngông cuồng ở trước mặt mấy vị trưởng lão tông miếu!
"Đoàn Hải Long, ông có biết ông đang nói gì không? Không phải ông đang coi thường tôi, mà là đang coi thường tông miếu, coi thường giới chính trị đấy!", Lý Thuần Phong lạnh lùng chất vấn.
"Ha ha ha...”
Đoàn Hải Long nghe vậy thì ngửa mặt cười lớn, chỉ tay vào Lý Thuần Phong và Đại trưởng lão nói:"Coi thường các ông ư? Các ông cũng quá đề cao bản thân rồi đấy, trong mắt tôi, cho dù là Thiên Tử cũng chẳng là cái thá gì”.
"Âu Lục sắp xảy ra chuyện lớn, thế giới cũng sắp cải tổ lại, sao Hoa Quốc có thể không cải cách? Thiên Tử của hôm nay, ngày sau sẽ là gì, ai có thể nói chính xác được?"
Những lời này của Đoàn Hải Long chứa rất nhiều thông tin bùng nổ.
Bởi vì trong lịch sử của Hoa Quốc, đúng là từng xuất hiện thời kỳ dùng vũ lực để tranh đoạt ngôi vị Thiên Tử.
Nếu như lệnh cấm Thiên Thần can thiệp vào giới thế tục được gỡ bỏ thì rất có thể sẽ nghênh đón một thời đại hoàn toàn mới.
Coi trọng võ thuật, người có sức chiến đấu cao nhất mới có thể lãnh đạo một nước!
Nếu thật sự có ngày đó, chắc chắn Thiên Tử của Hoa Quốc sẽ bị mọi người kéo từ trên ngai vàng xuống.
Đến lúc đó, ai làm Thiên Tử vẫn còn là ẩn số, vì vậy, Đoàn Hải Long mới có thể không chút kiêng dè như vậy!
"Đoàn Hải Long, ông lại dám coi thường Thiên Tử? Đồ đáng chết!"
Lý Thuần Phong vừa nói vừa giơ tay tung một đấm, đánh thẳng vào lồng ngực của Đoàn Hải Long.
Suy cho cùng, Lý Thuần Phong cũng có thực lực của cảnh giới Thiên Vương bốn sao, khi cú đánh này tung ra, xung quanh lập tức nổi lên một trận cuồng phong.
Đây hoàn toàn là do lực đánh quá lớn, vì vậy, một vòng xoáy khổng lồ được tạo ra trong không khí.
Trông có vẻ cú đánh này sắp đánh vào người Đoàn Hải Long, nhưng ngay khi lòng bàn tay của Lý Thuần Phong chỉ còn cách Đoàn Hải Long chưa tới ba centimet, Đoàn Hải Long đột nhiên đánh trả.
Trong cú đánh này, mang theo uy thế của trận pháp, hơn nữa còn mạnh hơn cú đánh trước đó!
Lý Thuần Phong không khỏi hoảng sợ, cụ ấy còn chưa kịp thu chiêu, cú đánh của Đoàn Hải Long đã đánh vào ngực Lý Thuần Phong.
"Phụt"
Lý Thuần Phong hộc máu ngay tại chỗ, cả người bị văng ra xa bảy tám mét, đâm gãy một cây đại thụ cao lớn, mới nặng nề ngã xuống đất.
"Trưởng lão Lý!"
Đại trưởng lão vội vàng chạy lên phía trước, đỡ Lý Thuần Phong đứng dậy khỏi mặt đất.
"Trưởng lão Lý, ông sao rồi? Vết thương có nặng lắm không?"
Đại trưởng lão đỡ Lý Thuần Phong đứng lên khỏi mặt, lúc này hơi thở Lý Thuần Phong đã rất mỏng manh, chỉ tay vào Đoàn Hải Long, nhưng ngay cả một câu cũng không nói nên lời.
"Hừ! Tôi đã cảnh cáo ông rồi, chỉ dựa vào ông thì ngay cả tư cách ra tay với tôi cũng chẳng có đâu!"
Khuôn mặt Đoàn Hải Long đầy vẻ đắc ý nhìn Lý Thuần Phong đã bị đánh bị thương nặng, ngửa mặt cười ha hả nói.
"Đoàn Hải Long, ông có biết, đánh trưởng lão tông miếu bị thương thì sẽ có hậu quả gì không?"
Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi giận dữ trách mắng.
Đoàn Hải Long khẽ lắc đầu đáp: "Hừ, xem ra các ông vẫn chưa hiểu, chỉ cần thỏa thuận đó bị hủy bỏ, thế giới sẽ xảy ra những thay đổi long trời lở đất, thời đại coi trọng võ thuật cũng sắp đến rồi!"
"Đến khi đó, cái gọi là trưởng lão tông miếu và trưởng lão võ tông gì đó cũng chỉ để trưng bày mà thôi, tất cả đều phải coi trọng thực lực, hơn nữa, tôi có thể đảm bảo với các ông rằng, ngày đó sẽ không còn xa nữa!"
Lời nói của Đoàn Hải Long, truyền đến tai của mọi người khiến tinh thần của bọn họ phấn chấn cả lên.
Võ tông và các đại danh sơn cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt, không cần phải trốn trong núi, sống cuộc sống khổ sở như trước nữa.
"Minh chủ Đoàn, ông nói thật sao?"
Đại diện của Hoa Sơn tiến lên một bước, cau mày hỏi.
Đoàn Hải Long khẽ gật đầu nói: "Đương nhiên là thật rồi, mười gia tộc lớn ở Âu Lục đã cùng nhau đưa ra yêu cầu này, bất cứ ai cũng phải suy nghĩ kỹ càng. Hơn nữa, cường giả cảnh giới Thiên Thần vốn dĩ nên là chủ nhân của thế giới này, không nên bị đẩy xa khỏi giới thế tục”.
Nghe vậy, Đại trưởng lão không khỏi thấy ớn lạnh.
Hóa ra liên minh võ thuật sớm đã thông đồng với những gia tộc ở Âu Lục!
Dù sao Hoa Quốc cũng là một quốc gia võ tông, không được Hoa Quốc gật đầu đồng ý thì lệnh cấm đó không thể nào hủy bỏ. Rất có khả năng Đoàn Hải Long là kẻ phản bội đại diện cho Hoa Quốc, ủng hộ cho nghị quyết này!
"Khương Vy Nhan, bây giờ ngay cả chỗ dựa vững chắc của cô cũng sụp đổ rồi, cô còn lời gì muốn nói không?"
Đoàn Hải Long xoay người lại, cười khẩy liếc nhìn Khương Vy Nhan.
Vào giờ phút này, Khương Vy Nhan đã bị dồn vào ngõ cụt.
Cho dù Đại trưởng lão hay Lý Thuần Phong đều không thể tiếp tục bảo vệ nhà họ Tiêu.
Chẳng lẽ, nhà họ Tiêu phải đối mặt với thảm cảnh diệt vong thật sao?
"Khương Vy Nhan tôi dù có chết, cũng sẽ không khuất phục trước đám người vô liêm sỉ như các ông!"
Khương Vy Nhan nghiến răng, lạnh lùng nói.
Viên Sùng Hổ không để mất cơ hội tiến lên một bước, nói với Đoàn Hải Long: "Minh chủ Đoàn, ông thấy rồi đó, cho dù Tiêu Chính Văn đã chết, nhưng Khương Vy Nhan vẫn ngông cuồng như vậy, theo tôi thấy, tuyệt đối không thể để hai đứa con của Tiêu Chính Văn sống sót, cần phải nhổ cỏ tận gốc!"
Khuôn mặt Đoàn Hải Long hơi đanh lại, ngay sau đó, đôi mắt lóe lên tia sắc bén, lạnh lùng nói: "Đúng thế! Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, khi gió xuân thổi tới lại mọc mầm!"