Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1284: Trương Đạo Linh thua trận
Cơ thể Tiêu Chính Văn khẽ chuyển động, trong nháy mắt đã tới ngay phía trước người Trương Đạo Linh, giơ tay tung ra một cú đấm, Trương Đạo Linh bị đánh bay cao mấy mét.
Phụt!
Một màn sương máu cứ thế phun ra.
“Cái gọi là Thiên Tuyệt thật ra phải dựa vào trái tim, lay động vạn vật! Sấm!”
Trong vô thức, Tiêu Chính Văn đã bố trí xong trận pháp Tổ Long, chỉ là trận pháp mà Tiêu Chính Văn bố trí hoàn toàn khác với trận pháp mà Trương Đạo Linh thể hiện.
Bầu trời không hề có hiện tượng lạ, cũng không hề có sấm sét, thế nhưng sau khi từ “sấm” phát ra khỏi miệng anh thì vang lên âm thanh ầm ầm!
Một trận sấm sét lập tức giáng xuống!
Vô vàn tia sét đan chéo nhau xuất hiện trên bầu trời.
“Chuyện này?”
Ngay cả Độ Thiên Chân Nhân và Tần Vũ cũng sững sờ!
Tiêu Chính Văn thi triển trận pháp vào lúc nào, mà bọn họ lại hoàn toàn không hay biết!
Hơn nữa, trận pháp này lại rất giống với trận pháp của nhà họ Trương.
Chỉ là còn cao siêu hơn rất nhiều so với trận pháp của Trương Đạo Linh!
Tất cả đều đến không chút động tĩnh, thậm chí còn khiến người ta không có cách nào phòng bị!
Đối diện với biển sấm, Trương Đạo Linh vô cùng kinh hoảng hô lên: “Không! Đừng mà!”
Uy lực của sấm sét chính là thiên uy!
Mặc dù Trương Đạo Linh là cường giả Thiên Vương long cấp năm sao, thế nhưng dù gì cụ ta cũng không phải thần thánh!
Bị sấm sét đánh trúng cơ thể sẽ hoá thành thịt nhão chỉ trong phút chốc!
“Tiêu Chính Văn, cậu không thể đối xử với tôi như vậy! Dù tôi không phải là đối thủ của cậu thì cậu cũng không thế giết thêm người của nhà họ Trương chúng tôi nữa! Lẽ nào cậu không sợ nhà họ Trương sẽ báo thù cậu một cách điên cuồng hay sao?”
“Báo thù ư?”
Tiêu Chính Văn cười khẩy.
Cho dù không giết Trương Đạo Linh thì lẽ nào nhà họ Trương sẽ từ bỏ chuyện báo thù?
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, lập tức cử động tay, chỉ thấy cơ thể của Trương Đạo Linh lập tức bị hút vào trong biển sấm!
Vô số tia sét đan chéo vào nhau giữa không trung, hào quang hun hút khiến người ta căn bản không dám nhìn thẳng!
Khi từng tiếng nổ lớn nối tiếp nhau vang lên, bộ quần áo trên người Trương Đạo Linh lập tức bị xé toang ra thành bột mịn!
“Á!”
Những tia sét đánh trúng lên người Trương Đạo Linh, đau tới mức Trương Đạo Linh phát ra những tiếng gào thét vô cùng thảm thiết!
Nhìn cảnh tượng trước mắt, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt khiếp sợ về phía Tiêu Chính Văn.
Trước đây, bọn họ chẳng xem Tiêu Chính Văn ra gì, dù gì so với nhà họ Trương, Tiêu Chính Văn cũng quá nhỏ bé.
Thế nhưng lúc này, nhìn vô số ánh chớp lập loè và tiếng sấm đùng đoàng trên nền trời, ai còn dám coi thường Tiêu Chính Văn nữa đây?
Hơn nữa, người đang bị hút vào trong biển sấm lại chính là Trương Đạo Linh – kẻ bất bại cả trăm năm nay!
Mãi sau khi năm phút trôi qua, Trương Đạo Linh mới thoi thóp rơi từ trên trời xuống.
Rầm một tiếng, tạo thành một cái hố lớn hình người ở trên mặt đất!
Lúc này, ngay cả sức để cử động một ngón tay Trương Đạo Linh cũng không còn, hơn nữa, cảnh giới của cụ ta đã tụt xuống thành long soái năm sao!
Trương Đạo Linh nằm sấp trên nền đất, không thể cử động giống như một con chó đã chết, mấy người ông Lư đều sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu!
Đặc biệt là ông Lư, trước đây cụ ta đã chỉ thẳng vào mũi Tiêu Chính Văn mà chửi rủa!
Bây giờ, chỗ dựa vững chắc nhất của cụ ta là Trương Đạo Linh cũng đã sụp đổ, vậy đến lượt cụ ta thì sẽ có kết cục như thế nào, không cần đoán cũng có thể tưởng tượng ra được!
“Hừ, xem ra Hoa Quốc chúng ta lại mất đi một Thiên Vương long cấp năm sao nữa rồi! Có điều cậu Tiêu ngày càng khiến tôi không thể nhìn thấu được nữa!”
Tần Vũ nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt sâu xa.
Bây giờ, trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Trương Đạo Linh đã phân rõ thắng bại!
Còn về việc có giết Trương Đạo Linh hay không thì còn phụ thuộc vào tâm trạng của Tiêu Chính Văn.
Lúc này, Trương Đạo Linh vô cùng hối hận nhìn Tiêu Chính Văn đang chậm rãi bước về phía mình!
Thế nhưng sự việc tới nước này rồi, bất luận cụ ta có nói gì thì cũng đã quá muộn!
“Đối với Hoa Quốc mà nói, Trương Đạo Linh chết đi chưa chắc đã là chuyện xấu, thế nhưng thực lực của chủ thượng lại tiến bộ thêm một bậc, tôi nghĩ chủ thượng là người duy nhất có thể trở thành cường giả Thiên Thần chỉ trong vòng hai năm!”
“Mất đi một Thiên Vương long cấp năm sao nhưng lại tăng thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, Hoa Quốc không hề lỗ!”
Độ Thiên Chân Nhân bình thản nói.
Tần Vũ cũng lặng lẽ gật đầu.
Quả thực như vậy, Trương Đạo Linh đã gần trăm tuổi, mà Tiêu Chính Văn thì mới có bao nhiêu?
Anh chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi, so với Trương Đạo Linh, tiền đồ của Tiêu Chính Văn còn khó đoán định hơn nhiều!
“Hừ! Tiền bối Trương, thật ra ban nãy tôi cũng đã nhắc nhở ông rồi, chủ thượng của chúng tôi không hề đơn giản giống như ông tưởng tượng đâu!”
Nhìn Trương Đạo Linh nằm sấp thoi thóp trên nền đất, Độ Thiên Chân Nhân không khỏi cúi đầu hổ thẹn nói.
Dù gì Trương Đạo Linh cũng có ơn rất lớn đối với cụ ta.
Thế nhưng lúc này, Độ Thiên Chân Nhân lại không dám cầu xin cho Trương Đạo Linh, vậy nên trong lòng mới cảm thấy áy náy!
Không có Trương Đạo Linh, Độ Thiên Chân Nhân vĩnh viễn không thể lĩnh hội được Kiếm Cảnh, không có Trương Đạo Linh thì Độ Thiên Chân Nhân cũng không thể từ cảnh giới chủ soái đột phá lên cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao chỉ trong vòng hai mươi năm ngắn ngủi!
Mặc dù tất cả những thành quả sau này đều dựa vào sự nỗ lực của bản thân Độ Thiên Chân Nhân.
Thế nhưng, người chỉ bảo ban đầu vẫn luôn đem tới tác dụng mang tính quyết định nhất!
Nghe thấy những lời này của Độ Thiên Chân Nhân, Trương Đạo Linh chỉ biết cười gượng.
Đừng thấy cụ ta có tầm ảnh hưởng lớn ở trong giới thế tục mà lầm, trong nhà họ Trương, cụ ta chỉ có vai vế rất nhỏ mà thôi!
Ngay cả trận chiến với Tiêu Chính Văn lần này cụ ta cũng không thể tự quyết định!
Nghĩ tới chuyện năm xưa mình oai phong ra sao, một người một kiếm trấn áp hết cao thủ mười lăm nước!
Thế nhưng hiện giờ, ở trước mặt Tiêu Chính Văn lại bị đánh như một con chó chết, ngay cả sức lực bò dậy cũng không có!
Uy danh cả đời này của cụ ta lẫn uy danh mấy trăm năm nay của Hoa Quốc đều đã bị huỷ hoại hết trong ngày hôm nay!
“Trương Đạo Linh, tất cả nên kết thúc được rồi!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa giơ thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lên, mũi giáo đâm thẳng về phía yết hầu của Trương Đạo Linh!
Tới nước này rồi, Trương Đạo Linh đã không còn muốn giải thích thêm gì nữa, cụ ta hít sâu vào một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại!
Lúc Tiêu Chính Văn đang định dùng mũi giáo xiên chết Trương Đạo Linh thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía xa.
“Vua Bắc Lương, xin hãy nguôi giận, mau dừng tay lại!”
Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy một bóng người đang lao như bay từ phía xa.
Cuối cùng đứng ngăn giữa Tiêu Chính Văn và Trương Đạo Linh, bảo vệ cho Trương Đạo Linh!
Mãi tới lúc này, mọi người mới nhìn rõ tướng mạo của người này, vậy mà lại là Đại trưởng lão của võ tông!
“Vua Bắc Lương, không thể giết người này được đâu, tha cho ông ta một mạng đi!”
Đại Trưởng Lão thở dốc nói.
Nhìn thấy Đại trưởng lão của võ tông xuất hiện, cuối cùng Trương Đạo Linh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cái mạng này của cụ ta cũng coi như giữ lại được rồi!
Thật ra sự xuất hiện lần này của Đại trưởng lão không chỉ vì để cứu Trương Đạo Linh.
Bất luận Trương Đạo Linh và Tiêu Chính Văn ai bại trận, ông ta cũng sẽ không cho phép Hoa Quốc mất đi một nhân tài như vậy!
“Đại trưởng lão, sao ông lại nói như thế? Trương Đạo Linh rắp tâm muốn giết tôi, lẽ nào ông ta thua thì tôi không thể giết ông ta sao? Nếu như người đang nằm dưới đó là tôi thì liệu ông ta có bỏ qua cho Tiêu Chính Văn tôi hay không?”
“Ông ta có bỏ qua cho người nhà và bạn bè thân thích của tôi hay không?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Đại Trưởng Lão.
“Chuyện này…vua Bắc Lương, cậu thật sự không thể giết ông ta đâu, người này là người đại diện nhà họ Trương tung hoành trong giới thế tục, tôi đoán là cậu cũng biết, giữa nhà họ Trương và năm đại danh sơn có mối quan hệ vô cùng mật thiết!”
“Nếu như giết chết người này, nhà họ Trương nhất định sẽ rất phẫn nộ, tới lúc đó, năm đại danh sơn cũng sẽ chĩa mũi nhọn về phía vua Bắc Lương mà thôi, bất luận là cậu hay Trương Đạo Linh xảy ra bất trắc thì cũng đều là tổn thất rất lớn của Hoa Quốc chúng ta!”
“Tôi đến đây không phải để cứu ông ta, nếu như người đang nằm tại nơi này là vua Bắc Lương thì tôi cũng sẽ đứng ra như vậy!”
Đại trưởng lão giơ tay ra, siết chặt thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay Tiêu Chính Văn.
“Năm đại danh sơn ư?”
Tiêu Chính Văn cười khẩy: “Đại trưởng lão, bất luận là ai, chỉ cần có ý định giết Tiêu Chính Văn tôi thì tôi đều sẽ giết chết không tha!”
Phụt!
Một màn sương máu cứ thế phun ra.
“Cái gọi là Thiên Tuyệt thật ra phải dựa vào trái tim, lay động vạn vật! Sấm!”
Trong vô thức, Tiêu Chính Văn đã bố trí xong trận pháp Tổ Long, chỉ là trận pháp mà Tiêu Chính Văn bố trí hoàn toàn khác với trận pháp mà Trương Đạo Linh thể hiện.
Bầu trời không hề có hiện tượng lạ, cũng không hề có sấm sét, thế nhưng sau khi từ “sấm” phát ra khỏi miệng anh thì vang lên âm thanh ầm ầm!
Một trận sấm sét lập tức giáng xuống!
Vô vàn tia sét đan chéo nhau xuất hiện trên bầu trời.
“Chuyện này?”
Ngay cả Độ Thiên Chân Nhân và Tần Vũ cũng sững sờ!
Tiêu Chính Văn thi triển trận pháp vào lúc nào, mà bọn họ lại hoàn toàn không hay biết!
Hơn nữa, trận pháp này lại rất giống với trận pháp của nhà họ Trương.
Chỉ là còn cao siêu hơn rất nhiều so với trận pháp của Trương Đạo Linh!
Tất cả đều đến không chút động tĩnh, thậm chí còn khiến người ta không có cách nào phòng bị!
Đối diện với biển sấm, Trương Đạo Linh vô cùng kinh hoảng hô lên: “Không! Đừng mà!”
Uy lực của sấm sét chính là thiên uy!
Mặc dù Trương Đạo Linh là cường giả Thiên Vương long cấp năm sao, thế nhưng dù gì cụ ta cũng không phải thần thánh!
Bị sấm sét đánh trúng cơ thể sẽ hoá thành thịt nhão chỉ trong phút chốc!
“Tiêu Chính Văn, cậu không thể đối xử với tôi như vậy! Dù tôi không phải là đối thủ của cậu thì cậu cũng không thế giết thêm người của nhà họ Trương chúng tôi nữa! Lẽ nào cậu không sợ nhà họ Trương sẽ báo thù cậu một cách điên cuồng hay sao?”
“Báo thù ư?”
Tiêu Chính Văn cười khẩy.
Cho dù không giết Trương Đạo Linh thì lẽ nào nhà họ Trương sẽ từ bỏ chuyện báo thù?
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, lập tức cử động tay, chỉ thấy cơ thể của Trương Đạo Linh lập tức bị hút vào trong biển sấm!
Vô số tia sét đan chéo vào nhau giữa không trung, hào quang hun hút khiến người ta căn bản không dám nhìn thẳng!
Khi từng tiếng nổ lớn nối tiếp nhau vang lên, bộ quần áo trên người Trương Đạo Linh lập tức bị xé toang ra thành bột mịn!
“Á!”
Những tia sét đánh trúng lên người Trương Đạo Linh, đau tới mức Trương Đạo Linh phát ra những tiếng gào thét vô cùng thảm thiết!
Nhìn cảnh tượng trước mắt, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt khiếp sợ về phía Tiêu Chính Văn.
Trước đây, bọn họ chẳng xem Tiêu Chính Văn ra gì, dù gì so với nhà họ Trương, Tiêu Chính Văn cũng quá nhỏ bé.
Thế nhưng lúc này, nhìn vô số ánh chớp lập loè và tiếng sấm đùng đoàng trên nền trời, ai còn dám coi thường Tiêu Chính Văn nữa đây?
Hơn nữa, người đang bị hút vào trong biển sấm lại chính là Trương Đạo Linh – kẻ bất bại cả trăm năm nay!
Mãi sau khi năm phút trôi qua, Trương Đạo Linh mới thoi thóp rơi từ trên trời xuống.
Rầm một tiếng, tạo thành một cái hố lớn hình người ở trên mặt đất!
Lúc này, ngay cả sức để cử động một ngón tay Trương Đạo Linh cũng không còn, hơn nữa, cảnh giới của cụ ta đã tụt xuống thành long soái năm sao!
Trương Đạo Linh nằm sấp trên nền đất, không thể cử động giống như một con chó đã chết, mấy người ông Lư đều sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu!
Đặc biệt là ông Lư, trước đây cụ ta đã chỉ thẳng vào mũi Tiêu Chính Văn mà chửi rủa!
Bây giờ, chỗ dựa vững chắc nhất của cụ ta là Trương Đạo Linh cũng đã sụp đổ, vậy đến lượt cụ ta thì sẽ có kết cục như thế nào, không cần đoán cũng có thể tưởng tượng ra được!
“Hừ, xem ra Hoa Quốc chúng ta lại mất đi một Thiên Vương long cấp năm sao nữa rồi! Có điều cậu Tiêu ngày càng khiến tôi không thể nhìn thấu được nữa!”
Tần Vũ nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt sâu xa.
Bây giờ, trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Trương Đạo Linh đã phân rõ thắng bại!
Còn về việc có giết Trương Đạo Linh hay không thì còn phụ thuộc vào tâm trạng của Tiêu Chính Văn.
Lúc này, Trương Đạo Linh vô cùng hối hận nhìn Tiêu Chính Văn đang chậm rãi bước về phía mình!
Thế nhưng sự việc tới nước này rồi, bất luận cụ ta có nói gì thì cũng đã quá muộn!
“Đối với Hoa Quốc mà nói, Trương Đạo Linh chết đi chưa chắc đã là chuyện xấu, thế nhưng thực lực của chủ thượng lại tiến bộ thêm một bậc, tôi nghĩ chủ thượng là người duy nhất có thể trở thành cường giả Thiên Thần chỉ trong vòng hai năm!”
“Mất đi một Thiên Vương long cấp năm sao nhưng lại tăng thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, Hoa Quốc không hề lỗ!”
Độ Thiên Chân Nhân bình thản nói.
Tần Vũ cũng lặng lẽ gật đầu.
Quả thực như vậy, Trương Đạo Linh đã gần trăm tuổi, mà Tiêu Chính Văn thì mới có bao nhiêu?
Anh chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi, so với Trương Đạo Linh, tiền đồ của Tiêu Chính Văn còn khó đoán định hơn nhiều!
“Hừ! Tiền bối Trương, thật ra ban nãy tôi cũng đã nhắc nhở ông rồi, chủ thượng của chúng tôi không hề đơn giản giống như ông tưởng tượng đâu!”
Nhìn Trương Đạo Linh nằm sấp thoi thóp trên nền đất, Độ Thiên Chân Nhân không khỏi cúi đầu hổ thẹn nói.
Dù gì Trương Đạo Linh cũng có ơn rất lớn đối với cụ ta.
Thế nhưng lúc này, Độ Thiên Chân Nhân lại không dám cầu xin cho Trương Đạo Linh, vậy nên trong lòng mới cảm thấy áy náy!
Không có Trương Đạo Linh, Độ Thiên Chân Nhân vĩnh viễn không thể lĩnh hội được Kiếm Cảnh, không có Trương Đạo Linh thì Độ Thiên Chân Nhân cũng không thể từ cảnh giới chủ soái đột phá lên cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao chỉ trong vòng hai mươi năm ngắn ngủi!
Mặc dù tất cả những thành quả sau này đều dựa vào sự nỗ lực của bản thân Độ Thiên Chân Nhân.
Thế nhưng, người chỉ bảo ban đầu vẫn luôn đem tới tác dụng mang tính quyết định nhất!
Nghe thấy những lời này của Độ Thiên Chân Nhân, Trương Đạo Linh chỉ biết cười gượng.
Đừng thấy cụ ta có tầm ảnh hưởng lớn ở trong giới thế tục mà lầm, trong nhà họ Trương, cụ ta chỉ có vai vế rất nhỏ mà thôi!
Ngay cả trận chiến với Tiêu Chính Văn lần này cụ ta cũng không thể tự quyết định!
Nghĩ tới chuyện năm xưa mình oai phong ra sao, một người một kiếm trấn áp hết cao thủ mười lăm nước!
Thế nhưng hiện giờ, ở trước mặt Tiêu Chính Văn lại bị đánh như một con chó chết, ngay cả sức lực bò dậy cũng không có!
Uy danh cả đời này của cụ ta lẫn uy danh mấy trăm năm nay của Hoa Quốc đều đã bị huỷ hoại hết trong ngày hôm nay!
“Trương Đạo Linh, tất cả nên kết thúc được rồi!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa giơ thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lên, mũi giáo đâm thẳng về phía yết hầu của Trương Đạo Linh!
Tới nước này rồi, Trương Đạo Linh đã không còn muốn giải thích thêm gì nữa, cụ ta hít sâu vào một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại!
Lúc Tiêu Chính Văn đang định dùng mũi giáo xiên chết Trương Đạo Linh thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía xa.
“Vua Bắc Lương, xin hãy nguôi giận, mau dừng tay lại!”
Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy một bóng người đang lao như bay từ phía xa.
Cuối cùng đứng ngăn giữa Tiêu Chính Văn và Trương Đạo Linh, bảo vệ cho Trương Đạo Linh!
Mãi tới lúc này, mọi người mới nhìn rõ tướng mạo của người này, vậy mà lại là Đại trưởng lão của võ tông!
“Vua Bắc Lương, không thể giết người này được đâu, tha cho ông ta một mạng đi!”
Đại Trưởng Lão thở dốc nói.
Nhìn thấy Đại trưởng lão của võ tông xuất hiện, cuối cùng Trương Đạo Linh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cái mạng này của cụ ta cũng coi như giữ lại được rồi!
Thật ra sự xuất hiện lần này của Đại trưởng lão không chỉ vì để cứu Trương Đạo Linh.
Bất luận Trương Đạo Linh và Tiêu Chính Văn ai bại trận, ông ta cũng sẽ không cho phép Hoa Quốc mất đi một nhân tài như vậy!
“Đại trưởng lão, sao ông lại nói như thế? Trương Đạo Linh rắp tâm muốn giết tôi, lẽ nào ông ta thua thì tôi không thể giết ông ta sao? Nếu như người đang nằm dưới đó là tôi thì liệu ông ta có bỏ qua cho Tiêu Chính Văn tôi hay không?”
“Ông ta có bỏ qua cho người nhà và bạn bè thân thích của tôi hay không?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Đại Trưởng Lão.
“Chuyện này…vua Bắc Lương, cậu thật sự không thể giết ông ta đâu, người này là người đại diện nhà họ Trương tung hoành trong giới thế tục, tôi đoán là cậu cũng biết, giữa nhà họ Trương và năm đại danh sơn có mối quan hệ vô cùng mật thiết!”
“Nếu như giết chết người này, nhà họ Trương nhất định sẽ rất phẫn nộ, tới lúc đó, năm đại danh sơn cũng sẽ chĩa mũi nhọn về phía vua Bắc Lương mà thôi, bất luận là cậu hay Trương Đạo Linh xảy ra bất trắc thì cũng đều là tổn thất rất lớn của Hoa Quốc chúng ta!”
“Tôi đến đây không phải để cứu ông ta, nếu như người đang nằm tại nơi này là vua Bắc Lương thì tôi cũng sẽ đứng ra như vậy!”
Đại trưởng lão giơ tay ra, siết chặt thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay Tiêu Chính Văn.
“Năm đại danh sơn ư?”
Tiêu Chính Văn cười khẩy: “Đại trưởng lão, bất luận là ai, chỉ cần có ý định giết Tiêu Chính Văn tôi thì tôi đều sẽ giết chết không tha!”