Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1146: Các nước có biến động, Hoa Quốc lâm nguy
Sau khi bàn bạc bí mật với Thiên Tử một lát, Tiêu Chính Văn mới một mình lên máy bay trực thăng.
Lần này, toàn bộ điện Thần Long đều được điều động, sẽ một mẻ hốt gọn thế lực sau lưng ông Lạc.
Vậy nên Tiêu Chính Văn nhất định phải đích thân đến trụ sở chính của điện Thần Long để sắp xếp cho cẩn thận.
Còn Long Ngao phải ở lại Long Kinh để bảo đảm cho sự an toàn của Thiên Tử!
Kể từ thời khắc này, cuộc đối đầu cuối cùng giữa hai bên mới chính thức khai màn.
Một tấm lưới lớn vô hình đã được giăng ra toàn bộ.
Mà lúc này, ông Lạc vẫn còn đang đợi hồi âm của ông Tăng.
Mãi một lúc lâu, ông Tăng mới bước ra từ trong một căn phòng bí mật, liếc nhìn ông Lạc với sắc mặt khó coi, nói: “Môn chủ có ý hành động trước, cảnh vệ quân dưới trướng ông có thể đảm nhiệm trọng trách này không?”
Nghe ông Tăng hỏi, ông Lạc chẳng buồn suy nghĩ, lập tức gật đầu nói: “Đương nhiên, cảnh vệ quân đã thuộc sự kiểm soát của thuộc hạ từ lâu, có thể hy sinh vì môn chủ bất cứ lúc nào!”
Ông Tăng chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại, nói: “Ba ngày nữa, môn chủ sẽ đích thân tới Long Kinh, tới lúc đó sẽ bắt Thiên Tử thoái vị ngay tại buổi họp!”
Ôi!
Ông Lạc nghe vậy thì không khỏi hít sâu một hơi, nhanh vậy sao?
“Ông Tăng… ba ngày… thời gian ba ngày, có phải hơi ngắn không?”
Ông Lạc nuốt nước bọt nói.
“Lẽ nào phải đợi tới lúc Thiên Tử và Tiêu Chính Văn tra ra chúng ta thì mới ra tay sao? Đại binh áp sát, đừng nói là ông, ngay cả môn chủ cũng hết cách cứu vãn! Không tận dụng thời cơ đánh cho bọn chúng chẳng kịp trở tay thì chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa đâu!”
Dứt lời, ông Tăng trừng mắt nhìn ông Lạc rồi phất tay áo tức tối bỏ đi.
Ông Lạc lau mồ hôi lạnh trên trán, tính toán trong đầu một phen rồi mới đi khỏi sân.
Ở một nơi khác, máy bay trực thăng chở Tiêu Chính Văn cũng đã bay tới một ngọn núi sâu bên ngoài Giang Trung cả trăm cây số.
Trong rừng cây, vài thanh niên mặc quần áo tác chiến rằn ri, thông qua ống nhòm nhìn thấy Tiêu Chính Văn ngồi trên ghế lái máy bay trực thăng phía xa.
“Mau, báo cáo Long Tôn, Long Vương đích thân tới!”
Một người đàn ông nhỏ giọng nói với một người phụ nữ khác.
Chẳng bao lâu sau, máy bay trực thăng đã chậm rãi đậu xuống trước cửa hang động.
Long Nguyệt tiến lên trước một bước, hành quân lễ với Tiêu Chính Văn – người vừa bước xuống từ trên máy bay trực thăng, nói: “Long Vương!”
“Những người khác đâu?”
Tiêu Chính Văn vừa bước vào trong hang động vừa trầm giọng hỏi.
“Đã đi triệu tập binh lính theo chỉ thị của Long Vương rồi!”
Điện Thần Long lúc này chỉ còn mình Long Nguyệt ở lại trấn giữ.
Những người khác đã lần lượt đến gần Long Kinh, huy động lực lượng tất cả thế lực của điện Thần Long.
“Vào trong rồi nói!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn sải bước tiến vào trong hang động.
Từ xa nhìn lại, hang động này không có bất cứ khác biệt gì so với những hang động khác, thế nhưng tiến vào bên trong mới phát hiện ra cảnh vật ngoạn mục.
Tiêu Chính Văn đi tới trước một cánh cửa đá, hai mắt nhìn vào máy quét giác mạc, sau đó hệ thống nhận diện liền tự động mở cửa đá ra.
Bên trong là một đại sảnh cao vài mét và có diện tích cả nghìn mét vuông.
Hơn một nghìn tinh anh của điện Thần Long đang thu thập tình báo từ khắp nơi trên thế giới, sau đó lại tiến hành tổng hợp những tin tình báo này.
Đi ngang qua đại sảnh đến một căn phòng đá vô cùng bí mật, sau khi đóng cửa cẩn thận, Tiêu Chính Văn mới trầm giọng nói: “Trong vòng ba ngày, tất cả người của điện Thần Long buộc phải bí mật tiến vào Long Kinh để đề phòng bất trắc!”
“Còn nữa, cử thêm người đi theo dõi cẩn thận nhất cử nhất động của ông Lạc, tốt nhất có thể nghe lén luôn điện thoại của ông ta!”
Long Nguyệt nói với vẻ mặt hơi khó xử: “Long Vương, theo dõi ông Lạc thì không khó, thế nhưng việc nghe lén điện thoại của ông ta lại gần như không có khả năng. Người này thường ngày làm việc vô cùng cẩn thận, mỗi ngày rời khỏi Long Các đều về nhà ngay”.
“Người bình thường đều có sở thích, còn người này lại không có gì cả, thường ngày dường như ngay cả rượu cũng không uống giọt nào!”
“Vậy nên muốn lắp đặt thiết bị nghe lén trong điện thoại của ông ta gần như là không có khả năng!”
“Ồ?”
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: “Vậy bắt đầu từ người nhà của ông ta thì sao?”
“Long Vương, nhà của ông Lạc không phải ai cũng có thể vào được. Theo như chúng tôi quan sát, bên trong khu nhà của ông ta, chỉ riêng số cao thủ cấp long soái năm sao trở lên cũng không dưới mười người!”
“Hơn nữa, tôi nghi ngờ còn có cao thủ cảnh giới Thiên Vương ẩn nấp trong bóng tối!”
Mua chuộc người nhà của ông Lạc gần như là điều không thể.
Loại cao thủ có thực lực như vậy, việc có hứng thú với tiền gần như bằng không.
Chỉ cần bọn họ muốn thì bao nhiêu tiền mà không thể có?
Ngoài tiền ra, muốn bọn họ phản bội ông Lạc thì càng thêm khó khăn hơn.
“Vậy thì tạm nghe lén điện thoại của ông ta hai mươi tư giờ, có bất cứ chuyện gì thì lập tức báo lại cho tôi!”
Tiêu Chính Văn trầm giọng dặn dò.
Nếu như không thể cài thiết bị để nghe lén thì chỉ có thể sử dụng một số thủ đoạn mà thôi.
Mặc dù thông qua sóng vô tuyến điện nghe lén điện thoại cần tiêu tốn rất nhiều nhân lực và vật lực.
Thế nhưng vì an nguy của Hoa Quốc, tất cả những chuyện này đều xứng đáng.
“Tôi hiểu rồi, bắt đầu từ đêm ngày hôm nay, chúng tôi sẽ giám sát nhất cử nhất động của ông ta 24/7!”
Long Nguyệt nghiêm nghị nói.
“Mấy chiến khu lớn có động tĩnh gì không?”
Tiêu Chính Văn chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại.
Điều anh lo lắng nhất là ông Lạc sử dụng binh lực của mấy chiến khu lớn, đột nhiên bao vây Long Kinh.
Đây sẽ là kết quả xấu nhất!
“Tạm thời không phát hiện mấy chiến khu lớn có bất cứ khác thường gì, nhưng năm nước do Mễ Quốc đứng đầu dường như đang điều động quân đội! Hơn nữa, Bắc Lương cũng có một số nơi khác lạ, thường xuyên nhìn thấy khói lửa ở bên ngoài mấy trăm cây số!”
Sau khi suy nghĩ một lúc, Long Nguyệt báo cáo lại với Tiêu Chính Văn.
Khói lửa?
Khói lửa ở bên ngoài mấy trăm cây số ư?
Vậy nếu như gần trong gang tấc, ít nhất có thể cao tới hơn trăm mét!
“Đội quân thiết giáp!”
Chỉ có cách giải thích này thôi!
Cũng có thể nói, nước Hùng ở phía bắc đã điều động số lượng lớn đội quân thiết giáp, lúc này đang chuẩn bị hành quân tới Bắc Lương.
Tất cả những chuyện này dường như đều quá trùng hợp rồi, trùng hợp đến mức khiến cho người ta không dám tin đây là sự thật!
“Mang cho tôi xem tất cả xu hướng trong vòng mười năm trở lại đây của hải quân Mễ Quốc!”
Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại căn dặn Long Nguyệt.
“Rõ!”
Long Nguyệt vội vàng quay người đi đến đại sảnh, tìm thấy tất cả tin tình báo có liên quan đến hải quân Mễ Quốc từ trong đống tài liệu thu thập, sắp xếp lại một chút rồi mang tới căn phòng bí mật cho Tiêu Chính Văn.
“Hạm đội số một vào cảng đang sửa chữa?”
Một tin tình báo chẳng có gì nổi bật thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn.
Hạm đội số một là nhóm chiến đấu trên biển lớn nhất của Mễ Quốc!
Chỉ riêng tàu sân bay cũng đã có tới hơn ba chiếc.
Mà cảng Hoành Kỳ chỉ là một cảng quân sự nhỏ, căn bản không thể nào chứa được nhiều quân hạm tới sửa chữa tiếp tế chỉ trong một lần như vậy!
“Bến cảng này có vấn đề, hạm đội đó cũng có vấn đề!”
Tiêu Chính Văn cầm lấy bản tình báo đó, đặt lên mặt bàn rồi nói: “Hạm đội này rất có khả năng sẽ phối hợp với kế hoạch của ông Lạc, đột nhiên nổi lên chống lại Hoa Quốc chúng ta!”
“Cái gì? Long Vương, ý của anh là bọn chúng có khả năng sẽ phối hợp cả trong lẫn ngoài sao?”
Long Nguyệt nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ không dám tin.
“Không kỳ lạ, người đứng sau lưng ông Lạc tính toán đủ mọi cách cả mấy chục năm, nhất định sẽ không từ mọi thủ đoạn!”
Tiêu Chính Văn nghiến răng, trầm giọng nói.
Lần này, toàn bộ điện Thần Long đều được điều động, sẽ một mẻ hốt gọn thế lực sau lưng ông Lạc.
Vậy nên Tiêu Chính Văn nhất định phải đích thân đến trụ sở chính của điện Thần Long để sắp xếp cho cẩn thận.
Còn Long Ngao phải ở lại Long Kinh để bảo đảm cho sự an toàn của Thiên Tử!
Kể từ thời khắc này, cuộc đối đầu cuối cùng giữa hai bên mới chính thức khai màn.
Một tấm lưới lớn vô hình đã được giăng ra toàn bộ.
Mà lúc này, ông Lạc vẫn còn đang đợi hồi âm của ông Tăng.
Mãi một lúc lâu, ông Tăng mới bước ra từ trong một căn phòng bí mật, liếc nhìn ông Lạc với sắc mặt khó coi, nói: “Môn chủ có ý hành động trước, cảnh vệ quân dưới trướng ông có thể đảm nhiệm trọng trách này không?”
Nghe ông Tăng hỏi, ông Lạc chẳng buồn suy nghĩ, lập tức gật đầu nói: “Đương nhiên, cảnh vệ quân đã thuộc sự kiểm soát của thuộc hạ từ lâu, có thể hy sinh vì môn chủ bất cứ lúc nào!”
Ông Tăng chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại, nói: “Ba ngày nữa, môn chủ sẽ đích thân tới Long Kinh, tới lúc đó sẽ bắt Thiên Tử thoái vị ngay tại buổi họp!”
Ôi!
Ông Lạc nghe vậy thì không khỏi hít sâu một hơi, nhanh vậy sao?
“Ông Tăng… ba ngày… thời gian ba ngày, có phải hơi ngắn không?”
Ông Lạc nuốt nước bọt nói.
“Lẽ nào phải đợi tới lúc Thiên Tử và Tiêu Chính Văn tra ra chúng ta thì mới ra tay sao? Đại binh áp sát, đừng nói là ông, ngay cả môn chủ cũng hết cách cứu vãn! Không tận dụng thời cơ đánh cho bọn chúng chẳng kịp trở tay thì chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa đâu!”
Dứt lời, ông Tăng trừng mắt nhìn ông Lạc rồi phất tay áo tức tối bỏ đi.
Ông Lạc lau mồ hôi lạnh trên trán, tính toán trong đầu một phen rồi mới đi khỏi sân.
Ở một nơi khác, máy bay trực thăng chở Tiêu Chính Văn cũng đã bay tới một ngọn núi sâu bên ngoài Giang Trung cả trăm cây số.
Trong rừng cây, vài thanh niên mặc quần áo tác chiến rằn ri, thông qua ống nhòm nhìn thấy Tiêu Chính Văn ngồi trên ghế lái máy bay trực thăng phía xa.
“Mau, báo cáo Long Tôn, Long Vương đích thân tới!”
Một người đàn ông nhỏ giọng nói với một người phụ nữ khác.
Chẳng bao lâu sau, máy bay trực thăng đã chậm rãi đậu xuống trước cửa hang động.
Long Nguyệt tiến lên trước một bước, hành quân lễ với Tiêu Chính Văn – người vừa bước xuống từ trên máy bay trực thăng, nói: “Long Vương!”
“Những người khác đâu?”
Tiêu Chính Văn vừa bước vào trong hang động vừa trầm giọng hỏi.
“Đã đi triệu tập binh lính theo chỉ thị của Long Vương rồi!”
Điện Thần Long lúc này chỉ còn mình Long Nguyệt ở lại trấn giữ.
Những người khác đã lần lượt đến gần Long Kinh, huy động lực lượng tất cả thế lực của điện Thần Long.
“Vào trong rồi nói!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn sải bước tiến vào trong hang động.
Từ xa nhìn lại, hang động này không có bất cứ khác biệt gì so với những hang động khác, thế nhưng tiến vào bên trong mới phát hiện ra cảnh vật ngoạn mục.
Tiêu Chính Văn đi tới trước một cánh cửa đá, hai mắt nhìn vào máy quét giác mạc, sau đó hệ thống nhận diện liền tự động mở cửa đá ra.
Bên trong là một đại sảnh cao vài mét và có diện tích cả nghìn mét vuông.
Hơn một nghìn tinh anh của điện Thần Long đang thu thập tình báo từ khắp nơi trên thế giới, sau đó lại tiến hành tổng hợp những tin tình báo này.
Đi ngang qua đại sảnh đến một căn phòng đá vô cùng bí mật, sau khi đóng cửa cẩn thận, Tiêu Chính Văn mới trầm giọng nói: “Trong vòng ba ngày, tất cả người của điện Thần Long buộc phải bí mật tiến vào Long Kinh để đề phòng bất trắc!”
“Còn nữa, cử thêm người đi theo dõi cẩn thận nhất cử nhất động của ông Lạc, tốt nhất có thể nghe lén luôn điện thoại của ông ta!”
Long Nguyệt nói với vẻ mặt hơi khó xử: “Long Vương, theo dõi ông Lạc thì không khó, thế nhưng việc nghe lén điện thoại của ông ta lại gần như không có khả năng. Người này thường ngày làm việc vô cùng cẩn thận, mỗi ngày rời khỏi Long Các đều về nhà ngay”.
“Người bình thường đều có sở thích, còn người này lại không có gì cả, thường ngày dường như ngay cả rượu cũng không uống giọt nào!”
“Vậy nên muốn lắp đặt thiết bị nghe lén trong điện thoại của ông ta gần như là không có khả năng!”
“Ồ?”
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: “Vậy bắt đầu từ người nhà của ông ta thì sao?”
“Long Vương, nhà của ông Lạc không phải ai cũng có thể vào được. Theo như chúng tôi quan sát, bên trong khu nhà của ông ta, chỉ riêng số cao thủ cấp long soái năm sao trở lên cũng không dưới mười người!”
“Hơn nữa, tôi nghi ngờ còn có cao thủ cảnh giới Thiên Vương ẩn nấp trong bóng tối!”
Mua chuộc người nhà của ông Lạc gần như là điều không thể.
Loại cao thủ có thực lực như vậy, việc có hứng thú với tiền gần như bằng không.
Chỉ cần bọn họ muốn thì bao nhiêu tiền mà không thể có?
Ngoài tiền ra, muốn bọn họ phản bội ông Lạc thì càng thêm khó khăn hơn.
“Vậy thì tạm nghe lén điện thoại của ông ta hai mươi tư giờ, có bất cứ chuyện gì thì lập tức báo lại cho tôi!”
Tiêu Chính Văn trầm giọng dặn dò.
Nếu như không thể cài thiết bị để nghe lén thì chỉ có thể sử dụng một số thủ đoạn mà thôi.
Mặc dù thông qua sóng vô tuyến điện nghe lén điện thoại cần tiêu tốn rất nhiều nhân lực và vật lực.
Thế nhưng vì an nguy của Hoa Quốc, tất cả những chuyện này đều xứng đáng.
“Tôi hiểu rồi, bắt đầu từ đêm ngày hôm nay, chúng tôi sẽ giám sát nhất cử nhất động của ông ta 24/7!”
Long Nguyệt nghiêm nghị nói.
“Mấy chiến khu lớn có động tĩnh gì không?”
Tiêu Chính Văn chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại.
Điều anh lo lắng nhất là ông Lạc sử dụng binh lực của mấy chiến khu lớn, đột nhiên bao vây Long Kinh.
Đây sẽ là kết quả xấu nhất!
“Tạm thời không phát hiện mấy chiến khu lớn có bất cứ khác thường gì, nhưng năm nước do Mễ Quốc đứng đầu dường như đang điều động quân đội! Hơn nữa, Bắc Lương cũng có một số nơi khác lạ, thường xuyên nhìn thấy khói lửa ở bên ngoài mấy trăm cây số!”
Sau khi suy nghĩ một lúc, Long Nguyệt báo cáo lại với Tiêu Chính Văn.
Khói lửa?
Khói lửa ở bên ngoài mấy trăm cây số ư?
Vậy nếu như gần trong gang tấc, ít nhất có thể cao tới hơn trăm mét!
“Đội quân thiết giáp!”
Chỉ có cách giải thích này thôi!
Cũng có thể nói, nước Hùng ở phía bắc đã điều động số lượng lớn đội quân thiết giáp, lúc này đang chuẩn bị hành quân tới Bắc Lương.
Tất cả những chuyện này dường như đều quá trùng hợp rồi, trùng hợp đến mức khiến cho người ta không dám tin đây là sự thật!
“Mang cho tôi xem tất cả xu hướng trong vòng mười năm trở lại đây của hải quân Mễ Quốc!”
Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại căn dặn Long Nguyệt.
“Rõ!”
Long Nguyệt vội vàng quay người đi đến đại sảnh, tìm thấy tất cả tin tình báo có liên quan đến hải quân Mễ Quốc từ trong đống tài liệu thu thập, sắp xếp lại một chút rồi mang tới căn phòng bí mật cho Tiêu Chính Văn.
“Hạm đội số một vào cảng đang sửa chữa?”
Một tin tình báo chẳng có gì nổi bật thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn.
Hạm đội số một là nhóm chiến đấu trên biển lớn nhất của Mễ Quốc!
Chỉ riêng tàu sân bay cũng đã có tới hơn ba chiếc.
Mà cảng Hoành Kỳ chỉ là một cảng quân sự nhỏ, căn bản không thể nào chứa được nhiều quân hạm tới sửa chữa tiếp tế chỉ trong một lần như vậy!
“Bến cảng này có vấn đề, hạm đội đó cũng có vấn đề!”
Tiêu Chính Văn cầm lấy bản tình báo đó, đặt lên mặt bàn rồi nói: “Hạm đội này rất có khả năng sẽ phối hợp với kế hoạch của ông Lạc, đột nhiên nổi lên chống lại Hoa Quốc chúng ta!”
“Cái gì? Long Vương, ý của anh là bọn chúng có khả năng sẽ phối hợp cả trong lẫn ngoài sao?”
Long Nguyệt nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ không dám tin.
“Không kỳ lạ, người đứng sau lưng ông Lạc tính toán đủ mọi cách cả mấy chục năm, nhất định sẽ không từ mọi thủ đoạn!”
Tiêu Chính Văn nghiến răng, trầm giọng nói.